Meditations (Thiền Định)

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<CENTER>
meditations.jpg

<BR><B>MEDITATIONS</B>
J. KRISHNAMURTI</CENTER>
<p style="padding-left: 56px;"><B>KRISHNAMURTI FOUNDATION INDIA</B>
<BR>@1979 Krishnamurti Foundation Trust Lts.
Brockwood Park, Bramdean
Hampshire SO24 olQ
England.
<BR>Published, under licence, by
Krishanmurti Foundation India
Vasanta Vihar, 64 Greenways Road
Chennai - 600 028
Email: kfihq@md2,vsnl.net.in
<BR>First Indian edition 1980
Reprinted 1983, 1989, 1996, 1997, 2000
<BR>ISBN 81-87326-12-3
Philosophy/Religion
<BR>Design and layout: Deepa Kamath
Printed by
Sudarsan Graphics
14 Neelakanta Mehta Street
T. Nagar, Chennai - 600 017
<CENTER><B>FOREWORD</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Man, in order to escape his conflicts, has invented many forms of meditation. These have been based on desire, will and the urge for achievement, and imply conflict and a struggle to arrive. This conscious, deliberate striving is always within the limits of a conditioned mind and in this there is no freedom. All effort to meditate is the denial of meditation.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is the ending of thought. It is only then that there is a different dimension which is beyond time.
<p style="padding-left: 56px;">Krishnamurti
March 1979
<CENTER><B>THIỀN ĐỊNH</B>
Bản dịch Việt ngữ: Cư sĩ Nguyên Giác
<BR><B>LỜI ĐẦU</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Con người, với mục đích trốn thoát các mâu thuẫn, đã phát minh ra nhiều hình thức thiền định. Những hình thức này dựa vào khát vọng, vào ý chí và vào thúc giục tới thành tựu, và gợi mở mâu thuẫn và cuộc chiến đấu để tới. Nỗ lực tận tình đầy ý thức này thì luôn luôn nằm trong giới hạn của một tâm bị điều kiện hóa, và trong này thì không có tự do. Tất cả mọi nỗ lực để thiền định đều là chối bỏ thiền định.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định là sự chấm dứt các niệm. Chỉ tới lúc đó mới có một chiều kích khác, nơi vượt ra ngoài thời gian.
<p style="padding-left: 56px;">J. Krishnamurti
Tháng 3.1979.
</span></span>
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">1. A meditative mind is silent. It is not the silence which thought can conceive of; it is not the silence of a still envening; it is the silence when thought - with all its images, its words and perceptions - has entirely ceased. This meditative mind is the religious mind - the religion that is not touched by the church, the temples or by chants.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">The religious mind is the explosion of love. It is this love that knows no separation. To it, far is near. It is not the one or the many, but rather that state of love in which all division ceases. Like beauty, it is not of the measure of words. From this silence alone the meditative mind acts.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Tâm thiền định thì vắng lặng. Đó không phải sự vắng lặng mà tư tưởng có thể nhận thức được; đó không phải sự vắng lặng của một đêm im vắng; đó là sự vắng lặng khi niệm — với tất cả hình ảnh, lời và khái niệm của nó — đã hoàn toàn chấm dứt. Tâm thiền định này là một tâm tôn giáo — cái tôn giáo mà không một giáo hội nào, thánh đường nào, hay bài ca nào có thể chạm xúc được.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Tâm tôn giáo là sự bùng nổ của tình yêu. Đó là tình yêu không hề biết tới chia cách. Với nó, xa chính là gần. Đó không phải là một hay nhiều, nhưng là trạng thái tình yêu trong đó mọi chia chẻ đều chấm dứt. Hệt như vẻ đẹp, nó không thuộc về thước đo của ngôn ngữ. Từ riêng cái vắng lặng này, tâm thiền định hoạt động.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">2. Meditation is one of the greatest arts in life - perhaps the greatest, and one cannot possibly learn it from anybody. That is the beauty of it. It has no technique and therefore no authority. When you learn about yourself, watch yourself, watch the way you walk, how you eat, what you say, the gossip, the hate, the jealousy - if you are aware of all that in youself, without any choice, that is part of meditation.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">So meditation can take place when you are sitting in a bus or walking in the woods full of light and shadows, or listening to the singing of birds or looking at the face of your wife or child.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là một trong những nghệ thuật lớn nhất của đời sống — có lẽ là nghệ thuật lớn nhất, và người ta không có thể học từ bất kỳ ai. Đó là vẻ đẹp của nó. Nó không có cái gì gọi là kỹ thuật, và do vậy không có cái gì gọi là thẩm quyền. Khi bạn biết về chính bạn, nhìn chính bạn, nhìn cách bạn đi, cách bạn ăn, những gì bạn nói, những tán gẫu, những căm ghét, những ghen tị — nếu bạn biết hết tất cả những điều đó trong tâm bạn, với không một lựa chọn, đó là một phần của thiền định.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Như vậy, thiền định có thể hiện hữu ngay cả khi bạn đang ngồi trên xe buýt, hay đang đi bộ trong rừng đầy những ánh sáng và bóng mát, hay đang nghe chim hót, hay đang nhìn khuôn mặt của vợ hoặc con bạn.</P>
</span></span>
 

Hắc phong

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
7 Thg 10 2010
Bài viết
2,665
Điểm tương tác
476
Điểm
113
Kính cám ơn bác Tuấn Tú đã bỏ công đăng bài !

Tuy nhiên với tư cách là Mod của box Thiền Tông, Hắc phong xin được di chuyển bài này qua box "Các bài viết liên quan Cư sĩ Phật tử", vì lý do :

Thiền định chỉ là một yếu tố quan trọng trong Thiền Tông, nhưng chưa phải là Thiền Tông.

Rất nhiều giáo phái Ngoại đạo tu Thiền Định, nhưng chỉ có Phật giáo là có Thiền Tông.

Thiền Tông định hướng hành giả sẽ phải đến sự Giác Ngộ (chứ không phải chỉ là sự minh triết).

Còn Thiền định của Ông Krisnamurti nói là thả lỏng, vô định hướng, cho nên sẽ không bao giờ Giác Ngộ. Nó chỉ giúp cho chúng ta thêm sáng suốt, tạm an ổn trong cõi giả tạm này mà thôi.

Đây là điểm khác biệt mà rất nhiều nhà học Phật nhầm lẫn, xem Krisnamurti như một vị Giác Ngộ _ thậm chí còn xem như đức Di Lặc.

Kính báo !
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">3. It's curious how all-important meditation becomes; there's no end to it nor is there a beginning to it. It's like a raindrop: in that drop are all the streams, the great rivers, the seas and the waterfalls; that drop nourishes the earth and man; without it, the earth would be a desert. Without meditation the heart becomes a desert, a vasteland.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thật kỳ lạ về cách thiền định trở thành; nó không có chấm dứt mà cũng không có khởi đầu. Nó hệt như giọt mưa: trong giọt nước là tất cả những dòng suối, những sông cả, những đại dương và những thác nước; giọt nước này nuôi lớn trái đất và con người; không có nó, trái đất sẽ là một sa mạc. Không thiền định, trái tim trở thành một sa mạc, một vùng đất hoang.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">4. Meditation is to find out whether the brain, with all its activities, all its experiences, can be absolutely quiet. No forced, because the moment you force, there is duality. The entity that says: "I would like to have marvellous experiences, therefore I must force my brain to be quiet" - will never do it. But if you begin to enquire, observe, listen to all movements of thought, its conditioning, its pursuits, its fears, its pleasures, watch how the brain operates, then you will see that the brain becomes extraordiarily quiet; that quietness is not sleep but it is tremendously active and therefore quiet. A big dynamo that is working perfectly hardly makes a sound; it is only when there is friction that there is noise.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là tìm xem tư tưởng, với tất cả những hoạt động của nó, tất cả những kinh nghiệm của nó, có thể tuyệt đối vắng lặng được hay không. Không được dụng tâm, bởi vì ngay khi bạn dụng tâm thì đã vướng vào nhị nguyên (hai đầu). Người nào nói rằng: "Tôi muốn đạt những kinh nghiệm tuyệt diệu, cho nên tôi phải buộc tâm tôi vắng lặng", thì sẽ không bao giờ thiền định được. Nhưng nếu bạn bắt đầu dò xét, quan sát, lắng nghe tất cả những chuyển động của niệm, những điều kiện hóa của nó, những theo đuổi của nó, những sợ hãi của nó, những niềm vui của nó, nhìm xem cách tư tưởng vận hành, rồi bạn sẽ thấy rằng tư tưởng của bạn trở thành vắng lặng dị thường; sự vắng lặng đó không phải là ngủ yên nhưng chính là tích cực mãnh liệt và do vậy mới thật vắng lặng. Một máy phát điện lớn đang hoạt động hoàn hảo thì khó mà gây nên tiếng động; chỉ khi nào có sức cản mới có tiếng động.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">5. Silence and spaciouness go together. The immensity of silence is the immensity of the mind in which a centre does not exist.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Vắng lặng và vô biên đi chung với nhau. Cái vô biên của vắng lặng là cái vô biên của tâm, trong đó không hề có nơi nào gọi được là trung tâm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">6. Meditation is hard work. It demands the highest form of discipline - not conformity, not imitation, not obedience - but a discipline which comes through constant awareness, not only of things about your outwardly, but also inwardly. So meditation is not an activity of isolation but is action in everyday life which demands co-operation, sensitivity and intelligence. Without laying the foundation of a righteous life, meditation becomes an escape and therefore has no value whatsoever. A righteous life is not the following of social morality, but the freedom from envy, greed and the search for power - which all breed enmity. The freedom from these does not come through the activity of will but by being aware of them through self-knowing. Without knowing the activities of the self, meditation becomes sensuous excitement and therefore of very little significance.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là một công trình gian nan. Nó đòi hỏi hình thức cao nhất của kỷ luật — không phải tùy thuận theo, không phải là bắt chước, không phải là vâng phục — nhưng là một kỷ luật đến từ một tỉnh thức thường trực, không chỉ là những gì ngoài bạn nhưng còn là trong tâm bạn. Như vậy, thiền định không phải là một hoạt động của sự cô lập nhưng là một hành động trong đời sống thường ngày và đòi hỏi sự hợp tác, sự bén nhạy và trí thông minh. Nếu không đặt nền tảng về một cuộc sống ngay chính, thì thiền định trở thành một cuộc đào thoát và như vậy sẽ không có chút giá trị nào. Một cuộc sống ngay chính không có nghĩa là theo đuổi đạo đức xã hội, nhưng chính là tự do, xa lìa khỏi những ghen tị, thèm khát và mong muốn quyền lực — tất cả những thứ này chỉ sinh khởi mâu thuẫn. Cái tự do xa lìa những trạng thái trên không đến từ hoạt động của ý chí, nhưng chỉ bằng cách nhận biết chúng qua tự quán sát. Không biết về các hoạt động của tự ngã, thiền định sẽ trở thành một hứng cảm và như vậy thì chỉ có rất ít ý nghĩa.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">7. Always to seek for wider, deeper, transcendental experiences is a form of escape from the actual reality of "what is", which is ourselves, our own conditioned mind. A mind that is awake, intelligent, free, what shoud it need, why shoud is have, any "experience" at all? Light is light, it does not ask for more light.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Luôn luôn đi tìm những kinh nghiệm siêu vượt, sâu hơn, rộng hơn chính là một hình thức đào thoát khỏi hiện thực của "cái đang là", cái tự ngã của chúng ta, cái tâm đã điều kiện hóa của chính chúng ta. Một tâm tỉnh thức, thông minh, tự do, tại sao lại thấy cần, tại sao lại phải có, bất kỳ "kinh nghiệm" nào nữa? Ánh sáng là ánh sáng; nó không đòi hỏi thêm chút ánh sáng nào.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">8. Meditation is one of the most extraordinary things, and if you do not know what it is you are like the blind man in a world of bright colour, shadows and moving light. It is not an intellectual affair, but when the heart enter into the mind, the mind has quite a different quality; it is realty, then, limitless, not only in its capacity to think, to act efficiently; but also in its sense of living in a wast space where you are part of evreything.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is the movement of love. It isn't the love of the one or of the many. It is like water that anyone can drink out of any jar, whether golden or earthenware; it is inexhaustible. And a peculiar thing takes place with no drug of self-hypnosis can bring about; it is as though the mind enters into itself, beginning at the surface and penetrating ever more deeply, until depth and hight have lost their meaning and every form of measurement ceases. In this state there is complete peace - not contentment which has come about through gratification - but a peace that has order, beauty and intensity. It can all be destroyed, as you can destroy a flower and yet because of its very vulnerability it is indestructible. This meditation cannot be learned from another. You must begin without knowing anything about it, and move from innocence to innocence.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">The soil in which the meditative mind can begin is the soil of everyday life, the strife, the pain and the fleeting joy. It must begin there, and bring order, and from there move endlessly. But if you are concerned only with marking order, then that very order will bring about its own limitation, and the mind will be its prisoner. In all this movement you must somehow begin from the other end, from the other shore, and not always be concerned with this shore or how to cross the river. You must take a plunge into the water, not knowing how to swim. And the beauty of meditation is that you never know where your are, where you are going, what the end is.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là một trong những thứ dị thường nhất, và nếu bạn không biết nó là gì, thì bạn chỉ hệt như một người mù trong một thế giới của những sắc màu sáng chói, của những bóng tối và của ánh sáng chuyển động. Nó không phải là một vấn đề của trí thức, nhưng khi trái tim bước vào tư tưởng, thì tư tưởng có một phẩm chất hoàn toàn khác; lúc đó nó thực sự là vô giới hạn, không phải chỉ trong khả năng suy nghĩ, hoạt động một cách hiệu quả, nhưng cũng còn trong ý nghĩa của cách sống trong một không gian vô tận nơi mà bạn là một phần của vạn pháp.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định là vận động của tình yêu. Nó không là tình yêu của một hay của nhiều. Nó y hệt như nước mà bất kỳ ai cũng có thể uống từ bất kỳ bình lọ nào, dù là bình vàng hay bình đất: nó thì không cạn. Và một hiện tượng đặc biệt xảy ra mà không một thứ ma túy hay phương tiện tự thôi miên nào có thể mang đến: nó như dường là tâm đi vào trong chính nó, bắt đầu từ mặt ngoài và càng lúc càng vào sâu, cho tới khi chiều cao và chiều sâu mất đi ý nghĩa, và tất cả những hình thức đo lường đều chấm dứt. Trong trạng thái này, đó là hòa bình toàn diện — không phải sự êm dịu đến từ việc làm cho khoái cảm — nhưng là một thứ hòa bình, một hòa bình có trong nó trật tự, vẻ đẹp, và dầy đặc. Nó có thể bị phá hủy toàn diện, hệt như bạn có thể phá hủy một cánh hoa, và tuy vậy, mặc dù nó rất mực mong manh, nó vẫn thực sự là bất khả hủy diệt. Thiền định này không có thể học từ người khác. Bạn phải khởi đầu mà không biết chút gì về nó, và phải đi từ ngây thơ này tới ngây thơ khác.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Mảnh đất mà tâm thiền định có thể bắt đầu chính là mảnh đất của đời sống thường ngày, của tranh chấp, của nỗi đau và của niềm vui nhanh chóng. Nó phải bắt đầu từ đó, và mang đến trật tự, và từ đó sẽ chuyển động bất tận. Nhưng nếu bạn chỉ quan tâm với chuyện làm cho trật tự, rồi thì chính cái trật tự đó sẽ mang đến giới hạn của chính nó, và bấy giờ thì tâm thức sẽ là tù nhân của chính nó. Trong tất cả những vận động này, bạn phải cách nào đó bắt đầu từ bên bờ bên kia, từ bờ sông bên kia, và không luôn luôn quan tâm với bờ sông bên này hoặc là quan tâm về cách nào để vượt qua sông. Và vẻ đẹp của thiền định là, bạn không bao giờ biết nơi bạn đang đứng, không bao giờ biết nơi bạn đang đi, và không bao giờ biết điểm chấm dứt nơi nào.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">9. Meditation is not something different from daily life; do not go off into the corner of a room anf meditate for ten minutes, then come out of it and be a butcher - both metaphorically and actually.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is one of the most serious things. You can do it all day, in the office, with the family, when you say to somebody: "I love you", when you are considering your children. But then you educate them to become soldiers, to kill, to be nationalized, to worship the flag, educating them to enter into this trap of the modern world.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Watching all that, realizing your part in it, all that is part of meditation. And when you so meditate you will find in it an extraordinary beauty; you will act rightly at every moment; and if you do not act rightly at a given moment it does not matter, you will pick it up again - you will not vaste time in regret. Meditation is part of life, not something different from life.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không phải là cái gì khác với đời sống thường ngày; đừng đi về một góc phòng và thiền định trong mười phút, rồi lại trở ra và làm một tay đồ tể — nói trong cách vừa ẩn dụ vừa thực tiễn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định là một trong những việc nghiêm trang nhất. Bạn có thể thiền suốt cả ngày, trong văn phòng, với gia đình, khi bạn nói với một người nào đó, "Bố thương con," khi bạn đang quan tâm tới các con. Nhưng khi bạn giáo dục chúng trở thành các quân nhân, để giết người, để được quốc gia hóa, để thờ phượng lá cờ, giáo dục chúng bước vào bẫy rập này của thế giới hiện đại.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nhìn tất cả thế đó, nhận thức phần của bạn trong nó, tất cả đó là một phần của thiền định. Và khi bạn thiền định như vậy, bạn sẽ thấy trong nó một vẻ đẹp dị thường; bạn sẽ hành động đúng đắn trong từng khoảnh khắc; và nếu bạn không hành động đúng đắn vào một khoảnh khắc nào đó thì cũng chẳng hề gì, bạn sẽ làm đúng trở lại — bạn sẽ không tốn thì giờ để ân hận. Thiền định là một phần của đời sống, không phải là cái gì dị biệt với đời sống.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">10. If you set out to meditate, it will not be meditation. If you set out to be good, goodness will never flower. If you cultivate humility, it ceases to be. Meditation is the breeze that comes in when you leave the window open; but if you deliberately keep it open, deliberately invite it to come, it will never appear.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Nếu bạn sắp xếp để thiền định, nó sẽ không là thiền định. Nếu bạn sắp xếp để tốt lành, những tốt lành sẽ không bao giờ nở hoa. Nếu bạn tu dưỡng khiêm tốn, nó sẽ không còn là khiêm tốn. Thiền định là ngọn gió thổi vào khi bạn để cửa sổ mở; nhưng nếu bạn cố ý để nó mở, cố ý mời gọi nó đến, nó sẽ không bao giờ xuất hiện.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">11. Meditation is not a means to an end. It is both the means and the end.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không phải là một phương tiện cho một cứu cánh. Nó vừa là phương tiện vừa là cứu cánh.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">12. What an extraordinary thing meditation is. If there is any kind of compulsion, effort to make thought conform, imitate, then it becomes a wearisome burden. The silence which is desired ceases to be illuminating; if it is the pursuit of visions and experiences, then it leads to illusions and self-hypnosis. Only in the flowering of thought and so ending thought does meditation have significance; thought can only flower in freedom, not in ever-widening patterns of knowledge. Knowledge may give newer experiences of greater sensation but a mind that is seeking experiences of any kind is immature. Maturity is the freedom from all experience; it is no longer under any influence to be or not to be.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Maturity in meditation is the freeing of the mind from knowledge, for it shapes and controls all experiences. A mind which is a light to itself needs no experience. Immaturity is the craving for greater and wider experience. Meditation is the wandering through the world of knowledge and being free of it to enter into the unknown.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là cái gì cực kỳ dị thường. Nếu có bất kỳ loại nào của cưỡng bách, của nỗ lực để buộc tư tưởng phải vâng phục, bắt chước, thì nó trở thành một gánh nặng mệt mỏi. Sự vắng lặng mà nó mong mỏi sẽ không còn rõ nữa; nếu nó là cuộc theo đuổi các thị kiến và kinh nghiệm, thì nó sẽ dẫn tới ảo vọng và tự thôi miên. Chỉ ở trong sự bùng khởi các niệm, và như vậy trong việc chấm dứt các niệm, thì thiền định mới có ý nghĩa; tư tưởng chỉ có thể bùng khởi trong tự do, không phải trong những khuôn mẫu luôn mở rộng của kiến thức. Kiến thức có thể cho những kinh nghiệm mới hơn về các cảm xúc lớn hơn, nhưng một tâm đi tìm kiếm kinh nghiệm thì chỉ là ấu trĩ. Trưởng thành chính là sự tự do xa lìa tất cả kinh nghiệm; nó không còn chịu bất kỳ ảnh hưởng nào để hiện hữu hay không hiện hữu.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trưởng thành trong thiền định là giải thoát tâm ra khỏi kiến thức, vì nó bóp khuôn và kiểm soát tất cả mọi kinh nghiệm. Một tâm, mà là ánh sáng cho chính nó, thì không cần kinh nghiệm. Ấu trĩ là nỗi thèm khát lo tìm các kinh nghiệm rộng hơn và lớn hơn. Thiền định là lang thang xuyên qua thế giới của kiến thức, và xa lìa các trói buộc của nó để bước vào cái không biết.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">13. One has to find out for oneself, not through anybody. We have had the authority of teachers, saviours and masters. If you really want to find out what meditation is, you have to set aside all authority completely and totally.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Bạn phải tìm ra cho chính bạn, không xuyên qua bất kỳ ai. Chúng ta đã có các thẩm quyền của các vị thầy, các vị cứu thế, và các đạo sư. Nếu bạn thực sự muốn tìm xem thiền định là gì, bạn phải gạt qua một bên tất cả các thẩm quyền một cách toàn diện và hoàn toàn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">14. Happiness and pleasure you can buy in any market at a price. But bliss you cannot buy - either for yourself or for another. Happiness and pleasure are time-binding. Only in total freedom does bliss exist. Pleasure, like happiness, you can seek, and find, in many ways. But they come and go. Bliss - that strange sense of joy - has no motive. You cannot possibly seek it. Once it is there, depending on the quality of your mind, it remains - timeless, causeless, a thing that is not measurabe by time. Meditation is not the pursuit of pleasure or the search for happiness. Meditation, on the contrary, is a state of mind in which there is no concept or formula, and therefore total freedom. It is only to such a mind that this bliss comes - unsought and uninvited. Once it is there, though you may live in the world with all its noise, pleasure and brutality, they will not touch that mind. Once it is there, conflict has ceased. But the ending of conflict is not necessarily the total freedom. Meditation is the movement of the mind in this freedom. In this explosion of bliss the eyes are made innocent, and love is then benediction.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Hạnh phúc và niềm vui bạn có thể mua trong bất kỳ chợ nào với một giá. Nhưng an lạc bạn không thể mua được — dù là cho chính bạn hay là cho người khác. Hạnh phúc và niềm vui tùy thuộc vào thời gian. Chỉ trong tự do hoàn toàn, an lạc mới hiện hữu. Niềm vui, cũng như hạnh phúc, bạn có thể tìm, và gặp, trong nhiều cách. Nhưng chúng đến và đi. An lạc — cái cảm giác kỳ lạ của hân hoan — không có động cơ nào. Bạn không có thể tìm nó. Một khi nó hiện ra đó, tùy thuộc vào phẩm chất tâm bạn, nó vẫn ở đó — không thời gian, không nguyên nhân, một điều không đo lường được bởi thời gian. Thiền định không phải là cuộc tìm kiếm niềm vui hay là tìm kiếm hạnh phúc. Ngược lại, thiền định là một trạng thái của tâm trong đó không có một khái niệm hay công thức nào, và do vậy hoàn toàn tự do. Chỉ với một tâm như vậy, niềm an lạc này mới đến — không được tìm kiếm, không được mời gọi. Một khi nó hiện ra đó, cho dù bạn có thể sống trong thế giới với mọi tiếng ồn, với mọi niềm vui và với mọi thô bạo, chúng sẽ không chạm xúc tới tâm đó. Một khi nó hiện ra đó, mâu thuẫn ngưng lại. Nhưng hành động chấm dứt mâu thuẫn thì không nhất thiết là tự do hoàn toàn. Thiền định là vận động của tâm trong tự do này. Trong cái bùng nổ này của an lạc, những con mắt sẽ biến thành ngây thơ, và tình yêu lúc đó là ân sủng.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">15. I do not know if you have ever noticed that when you give total attention there is complete silence. And in that attention there is no frontier, there is no centre, as the "me" who is aware or attentive. That attention, that silence is a state of meditation.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Tôi không biết bạn có từng ghi nhận rằng khi bạn chăm chú hoàn toàn thì sẽ có sự vắng lặng hoàn toàn. Và trong sự chăm chú đó, không có đâu là biên giới, không có đâu là trung tâm, như là "cái tôi" người nhận biết hay là người chăm chú. Chăm chú đó, vắng lặng đó, là một trạng thái của thiền định.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">16. We hardly ever listen to the sound of a dog's bark, or the cry of a child or the laughter of a man as he passe by. We separate ourselves from everything, and then from this isolation look and listen to all things. It is this separation that is so destructive, for in that lies all conflict and confusion. If you listened to the sound of those bells with complete silence, you would be riding on it - or rather, the sound would carry you across the valley and over the hill. The beauty of it is felt only when you and the sound are not separate, when you are part of it. Meditation is the ending of the separation not by any action of will or desire.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is no a separate thing from life, it is the very essence of life, the very essence of daily living. To listen to those bells, to hear the laughter of that peasant as he walks by with his wife, to listen to the sound of the bell on the bicycle of little girl as she passes by: it is the whole of life, and not just a fragment of it, that meditation opens.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Chúng ta hiếm khi lắng nghe tiếng chó sủa, hay tiếng khóc của một trẻ nhỏ, hay tiếng cười của một người đi ngang qua. Chúng ta ngăn cách chúng ta ra khỏi mọi thứ, và rồi từ thế cô lập để nhìn và lắng nghe mọi thứ. Chính sự ngăn cách này hủy diệt như vậy, vì trong đó là tất cả mọi mâu thuẫn và hỗn loạn. Nếu bạn lắng nghe âm thanh của những chuông kia với vắng lặng hoàn toàn, bạn sẽ đang bay trên đó — hay là, đúng ra, âm thanh sẽ chở bạn đi xuyên qua thung lũng và vượt lên đồi. Vẻ đẹp của nó chỉ được cảm nhận khi bạn và âm thanh không ngăn cách nhau, khi bạn là một phần của nó. Thiền định là chấm dứt các ngăn cách không bởi bất kỳ hành động nào của ý chí hay khát vọng.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định không phải là cái gì ngăn cách khỏi đời sống; nó là cốt tủy của đời sống, là cái rất mực cốt tủy của đời sống hàng ngày. Để lắng nghe các chuông kia, để nghe tiếng cười của người nông dân đó khi anh ta đi ngang qua với vợ, để lắng nghe tiếng chuông trên chiếc xe đạp của cô bé gái khi cô đạp ngang qua: đó là toàn bộ đời sống, và không chỉ là một phần mảnh của nó, lúc đó thiền định mở ra.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">17. Meditation is the seeing of "what is" and going beyond it.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là nhìn vào cái đang là và đi vượt qua nó.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">18. Perception without the word, that is, without thought, is one of the strangest phenomena. Then the perception is much more acute, not only with he brain, but also with all the senses. Such perception is not the fragmentary perception of the intellect nor the affair of the emotions. It can be called a total perception, and it is part of meditation. Perception without the perceiver in meditation is to commune with the height and depth of the immense. This perception is entirely different from seeing an object without an observer, because in the percepion of meditation there is no object and therefore no experience. Meditation can, however, take place when the eyes are open and one is surrounded by objects of every kind. But then these objects have not importance at all. One sees them but there is no process of recognition, which means ther is no experiencing.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">What meaning has such meditation? There is no meaning; there is no utility. But in that meditation there is a movement of great ecstasy which is not to be confounded with pleasure. It is the ecstasy which gives to the eye, to the brain and to the heart, the quality of innocency. Without seeing life as something totally new, it is a routine, a boredom, a meaningless affair. So meditation is of the greatest importance. It opens the door to the incalculable, to the measureless.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Nhận thức không dùng lời, đó là, không một niệm, là một trong những hiện tượng kỳ dị nhất. Lúc đó thì nhận thức nhạy bén hơn rất nhiều, không chỉ với bộ óc, nhưng cũng với tất cả các cảm quan. Nhận thức như vậy thì không phải là cái nhận thức phần mảnh của thông minh, cũng không là chuyện của cảm xúc. Nó có thể được gọi là nhận thức toàn diện, và nó là một phần của thiền định. Nhận thức mà không có người nhận thức trong thiền định là giao tiếp với đỉnh cao và chiều sâu của cái vô tận. Nhận thức này thì hoàn toàn khác biệt với việc nhìn một vật mà không có người nhìn, bởi vì trong nhận thức của thiền định, thì không có vật (để nhìn) và do vậy không có kinh nghiệm. Tuy nhiên, thiền định có thể đến khi mắt mở và bạn bị vây quanh bởi đủ thứ các vật. Nhưng rồi thì những vật này không quan trọng chút nào cả. Bạn nhìn thấy chúng nhưng không có tiến trình của nhận diện, có nghĩa là không có kinh nghiệm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định như thế có ý nghĩa gì? Không có ý nghĩa nào; không có tiện ích nào. Nhưng trong thiền định đó, có một vận động của niềm an lạc hân hoan lớn lao mà không có thể bị lẫn lộn với niềm vui. Đó là niềm an lạc hân hoan sẽ cho cái phẩm chất ngây thơ hồn nhiên vào mắt, vào tim và vào óc. Không nhìn đời sống như cái gì hoàn toàn mới, thì đó là thói quen, là chán ngán, là một việc vô nghĩa. Do vậy thiền định là của cái quan trọng lớn nhất. Nó mở cửa tới cái không có thể tính toán, tới cái không có thể đo lường.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">19. Meditation is never in time; and time cannot bring about mutation, it can bring about change which needs to be changed again, like all reforms. Meditation that springs out of time is always binding; there is no freedom in it, and without freedom there is always choice and conflict.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định thì không bao giờ trong thời gian; thời gian không có thể đưa tới chuyển hóa; nó có thể mang tới thay đổi, điều này cần được thay đổi lần nữa, y hệt như mọi sự đổi mới. Thiền định từ trong thời gian thì luôn luôn ràng buộc, không có tự do nào trong nó, và khi không có tự do thì sẽ luôn luôn có lựa chọn và mâu thuẫn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">20. We have to alter the structure of our society, its injustice, its appalling morality, the division it has created between man and man, the war, the utter lack of affection and love that is destroying the world. If your meditation is only a personal matter, a thing which you personally enjoy, then it is not meditation. Meditation implies a complete radical change of the mind and the heart. This is only possible when there is this extraordinary sense of inward silence, and that alone brings about the religious mind. That mind knows what is sacred.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Chúng ta phải thay đổi cơ cấu của xã hội chúng ta, cái bất công của nó, cái đạo đức kinh hoàng của nó, cái chia chẻ nó đã tạo ra giữa người và người, những cuộc chiến tranh, cái hoàn toàn thiếu vắng tình yêu và từ bi đang hủy diệt thế giới. Nếu thiền định của bạn chỉ là một chuyện riêng tư, một việc mà bạn thưởng thức riêng tư, thì nó không phải là thiền định. Thiền định ám chỉ tới cái thay đổi triệt để hoàn toàn của tâm và trái tim. Nó chỉ có thể hiện hữu khi có cái cảm quan phi thường của sự vắng lặng trong tâm, và riêng nó mang tới cái tâm tôn giáo. Tâm đó biết cái gì là thiêng liêng.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">21. Beauty means sensitivity - a body that is sensitive, which means the right diet, the right way of living. Then the mind will inevitably and naturally, unknowingly, become quiet. You can't make the mind quiet, because you are the mischief maker, you are yourself disturbed, anxious, confused - how can you make the mind quiet? But when you understand what quietness is, when you understand what confusion is, what sorrow is and whether sorrow can ever end, and when you understand pleasure, then out of that comes an extraordinarily quiet mind, you don't have to see it. You must begin at the beginning and the first step is the last step, and this is meditation.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Vẻ đẹp có nghĩa là sự nhạy cảm — một thân xác nhạy cảm, có nghĩa là việc ăn uống đúng đắn, một cách sống đúng đắn. Rồi thì tâm sẽ trở thành vắng lặng, một cách tất yếu và tự nhiên và ngoài cả nhận biết. Bạn không thể làm cho tâm vắng lặng, bởi vì bạn là người gây rối, chính bạn bị quấy nhiễu, lo lắng, rối loạn — làm sao bạn có thể làm cho tâm vắng lặng? Nhưng khi bạn hiểu sự vắng lặng là gì, hiểu nỗi buồn là gì, và nỗi buồn có thể có bao giờ chấm dứt hay không, và khi bạn hiểu được niềm vui, rồi thì từ đó sẽ có một tâm vắng lặng dị thường; bạn không phải tìm kiếm nó. Bạn phải bắt đầu ở lúc khởi đầu, và bước đầu tiên cũng chính là bước cuối cùng, và đây là thiền định.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">22. To meditate is to be innocent of time.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là ngây thơ đối với thời gian.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">23. Meditation is not an escape from the world, it is not an isolating, self-enclosing activity, but rather the comprehension of the world and its ways. The world has little to offer apart from food, clothes and shelter, and pleasure with its great sorrows.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is wandering away from this world; one has to be a total outsider. Then the world has meaning, and the beauty of the heavens and the earth is constant. Then love is not pleasure. From this all action begins that is not the outcome of tension, contradicton, the search for fulfilment or the conceit of power.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không phải là một lối thoát ra khỏi thế giới; nó không phải là một hoạt động tự cô lập, vây bủa, nhưng đúng ra là hiểu biết về thế giới và các cách vận hành của nó. Thế giới có rất ít để cống hiến những gì ngoài thực phẩm, áo quần và nơi cư trú, và niềm vui với những nỗi buồn lớn lao của nó.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định là lang thang ra khỏi thế giới này; bạn phải là một người ngoại cuộc hoàn toàn. Lúc đó thế giới có một ý nghĩa, và vẻ đẹp của những cõi trời và quả đất thì thường tại. Lúc đó tình yêu không phải là niềm vui. Từ đây, tất cả các hành động bắt đầu nhưng đó không phải là kết quả của căng thẳng, của mâu thuẫn, của cuộc tìm kiếm tự hoàn thành chính mình, hay của hình ảnh quyền lực.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">24. If you deliberately take an attitude, a posture, in order to meditate, then it becomes a plaything, a toy of the mind. If you determine to extricate yourself from the confusion and the misery of life, then it becomes an experience of imagination - and this is not meditation. The concious mind or the unconscious mind must have no part in it; they must not even be aware of the extent and beauty of meditation - if they are, then you might just as well go and buy a romantic novel.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">In the total attention of meditation there is no knowing, no recognition, nor the remembrance of something that has happened. Time and thought have entirely come to an end, for they are the centre which limits its own vision.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">At the moment of light, thought withers away, and the conscious effort to experience and the rememberance of it is the word that has been. And the word is never the actual. At that moment - which is not of time - the ultimate is the immediate, but that ultimate has no symbol, is of no person, of no god.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Nếu bạn cố tâm chọn một thái độ, một tư thế, với mục đích để thiền định, thì nó sẽ trở thành một trò chơi, một đồ chơi của tâm. Nếu bạn quyết định giải phóng mình ra khỏi sự hỗn loạn và đau khổ của đời sống, thì nó trở thành một kinh nghiệm của tưởng tượng — và nó không phải là thiền định. Tâm ý thức hay tâm vô thức không có dính gì trong đó; chúng không ngay cả biết tới mức độ và vẻ đẹp của thiền định — nếu chúng biết, thì bạn chỉ có thể nên đi mua một cuốn tiểu thuyết lãng mạn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trong cái chăm chú toàn diện của thiền định, không có sự biết, không có sự nhận biết, không cả hồi nhớ về một điều đã từng xảy ra. Thời gian và các niệm đã hoàn toàn chấm dứt, vì chúng là trung tâm nơi giới hạn chính cái thị kiến của riêng nó.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chỉ trong khoảnh khắc, tư tưởng biến dạng đi (niệm diệt), và nỗ lực kinh nghiệm và hồi nhớ về nó chỉ còn là danh tự. Và danh tự thì không bao giờ là cái thực thể. Vào cái khoảng khắc đó — một điều không thuộc về thời gian — cái tối hậu là cái tức thì, nhưng cái tối hậu đó không có biểu tượng, thì không thuộc về người nào, không thuộc về thượng đế nào.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">25. Meditation is to find out if there is a field which is not already contaminated by the known.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là tìm xem có thể có hay không một cánh đồng, nơi chưa bị ô nhiễm bởi những điều đã biết.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">26. Meditation is the flowering of understanding. Understanding is not within the borders of time; time never bring understanding. Understanding is not a gradual process to be gathered little by little, with care and patience. Understanding is now or never; it is a destructive flash, not a tame affair; it is this shattering that one is afraid of and so one avoids it, knowingly or unknowingly. Understanding may alter the course of one's life, the way of thought and action; it may be pleasant or not but understangding is a danger to all relationship. But without understanding, sorrow will continue. Sorrow ends only through self-knowing, the awareness of every thougth and feeling, every movement of the conscious and that which is hidden. Meditation is the understangding of consciouness, the hidden and the open, and of the movement that lies beyond all thought and feeling.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là sự bùng nở của hiểu biết. Hiểu biết thì không nằm trong biên giới của thời gian; thời gian không bao giờ mang tới hiểu biết. Hiểu biết không phải là một tiến trình tiệm tiến để được gom góp từng chút một, với cẩn trọng và kiên nhẫn. Hiểu biết là cái bây giờ, hoặc không bao giờ; nó là một tia chớp hủy diệt, không phải là một chuyện thuần hóa; nó là sự tan vỡ mà bạn sợ hãi, và do vậy bạn tránh né nó, một cách ý thức hay không. Hiểu biết có thể thay đổi cuộc đời của bạn, cách suy nghĩ và cách hành động; nó có thể dễ chịu hay là không, nhưng hiểu biết là một nỗi nguy hiểm cho tất cả mọi quan hệ. Nhưng không có hiểu biết, thì nỗi buồn cũng tiếp diễn. Nỗi buồn chấm dứt chỉ trong tự hiểu biết, cái nhận biết ra từng các niệm và cảm xúc, từng vận chuyển của ý thức và đó là cái đang bị giấu kín. Thiền định là hiểu biết về ý thức, cái bị giấu kín và cái mở rộng, và về cái chuyển động đang nằm vượt xa tất cả những tư tưởng và cảm xúc.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">27. It was one of those lovely mornings that have never been before. The sun was just coming up and you saw it between the eucalyptus and the pine. It was over the water, golden, burnished - such light that exists only between the mountains and the sea. It was such a clear morning, breathless, full of that strange light that one sees not only with one's eyes but with one's heart. And when you see it the heavens are very close to earth, and your lost in the beauty. You know, you should never meditate in public, or with another, or in a group: you should meditate only in solitude, in the quiet of the night or in the still, early morning. When you meditate in solitude, it must be solitude. You must be completely alone, not following a system, a method, repeating words pursuiting a thought, or shaping a thought according to your desire.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">This solitude comes when the mind is freed from thought. When there are influences of desire or of the things that the mind is pursuing, either in the future or in the past, there is no solitude. Only in the immensity of the present this aloneness comes. And then, in quiet secrecy in which all communication has come to an end, in which there is no observer with his anxisties, with his stupid appetites and problems - only then, in that quiet aloneness, meditation becomes something that cannot be put into words. The meditation is an eternal movement.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">I don't know if you have ever meditated, if you have ever been alone, by yourself, far away from everything, from every person, from every thought and pursuit, if you have ever been completed alone, not isolated, not withdrawn into some fanciful dream or vision, but far away, so that in yourself there is nothing recognizable, nothing that you touch by thought or feeling, so far away that in this full solitude the very silence becomes the only flower, the only light, and the timeless quality that is not measurable by thought. Only in such meditation love has its being. Don't bother to express it: it will express itself. Don't use it. Don't try to put it into action: it will act, and when it acts, in that action there is no regret, no contradiction, none of the misery and travail of man.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Some meditate alone. Get lost. And don't try to remember where you have been. If you try to remember it then it will be something that is dead. And if you hold on the memory of it then you will never be alone again. Some meditate in that endless solitude, in the beauty of that love, in that innocency, in the new - then there is the bliss that is imperishable.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">The sky is very blue, the blue that comes after the rain, and these rains have come after many months of drought. After the rain the skies are washed clean and the hills are rejoicing, and the earth is still. And every leaf has the light of the sun on it, and the feeling of earth is very close to you. So meditate in the very secret recesses of your heart and mind, where you have never been before.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Đó là một trong những buổi sáng đáng yêu trước đó chưa bao giờ có. Mặt trời vừa lên và bạn thấy nó giữa cây thông và cây khuynh diệp. Nó nằm trên các ao hồ, sắc vàng, chói sáng — ánh sáng như thế chỉ có ở những nơi núi đồi và biển cả. Đó là một buổi sáng trong suốt, không một hơi gió, đầy những ánh sáng kỳ lạ đó, mà bạn thấy không chỉ bằng mắt của bạn nhưng là với cả bằng tim. Và khi bạn thấy nó, các tầng trời thì rất gần với mặt đất, và bạn tan mất trong vẻ đẹp. Bạn biết, bạn không bao giờ nên thiền định nơi công cộng, hay là với người khác, hay là tập thể trong một nhóm: bạn chỉ nên thiền định trong cô đơn, trong vắng lặng của đêm hay là trong buổi sáng sớm im vắng. Khi bạn thiền định trong cô đơn, nó phải là cô đơn. Bạn phải hoàn toàn đơn độc, không theo một hệ thống, không theo một phương pháp, không lập đi lập lại các chữ, không theo đuổi một niệm nào, và không uốn nắn một tư tưởng theo khát vọng của bạn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Sự cô đơn này đến, khi tâm xa lìa tất cả mọi tư tưởng. Khi có ảnh hưởng của khát vọng hay của những chuyện mà tâm đang theo đuổi, hoặc là trong tương lai hay quá khứ, thì không có sự cô đơn. Chỉ ở trong cái vô lượng của hiện tại, sự cô đơn này mới đến. Và rồi, trong bí mật vắng lặng, trong đó tất cả mọi truyền thông đã ngưng bặt, trong đó không có người quan sát với nỗi lo lắng của anh ta, với các vấn đề và khẩu vị ngốc nghếch của anh ta — chỉ tới lúc đó, trong cái cô đơn vắng lặng đó, thiền định trở thành một cái gì không có thể mô tả bằng lời. Lúc đó thiền định trở thành một chuyển động ngoại thân.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Tôi không biết rằng bạn có từng bao giờ thiền định, rằng bạn có từng bao giờ đơn độc, chính riêng bạn, xa hết tất cả mọi thứ, xa mọi người, xa mọi tư tưởng và săn đuổi, rằng bạn có từng bao giờ hoàn toàn đơn độc, không phải là cô lập, không phải là rút lui vào trong một thị kiến hay giấc mơ huyễn ảo nào, nhưng là xa hẳn, đến nỗi trong chính bạn, không có gì có thể nhận biết được, không có gì mà bạn chạm xúc bằng tư tưởng hay cảm xúc, xa đến nỗi rằng trong đơn độc đầy đủ này, cái vắng lặng chân thực trở thành cánh hoa duy nhất, thành ánh sáng duy nhất, và thành cái phẩm chất phi thời gian không có thể đo lường bởi tư tưởng. Chỉ trong thiền định như thế, tình yêu mới hiện hữu. Đừng bận tâm bày tỏ nó: nó sẽ tự bày tỏ chính nó. Đừng sử dụng nó. Đừng cố gắng đưa nó vào hành động: nó sẽ hành động, và khi nó hành động, trong hành động đó sẽ không có ân hận, không có mâu thuẫn, không có cái gì là đau khổ và lao động cực nhọc của con người.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Do vậy, hãy thiền định đơn độc. Hãy lạc mất đi. Và đừng gắng nhớ nơi bạn từng cư trú. Nếu bạn gắng nhớ nó, rồi thì nó sẽ là cái gì đã chết. Và nếu bạn nắm giữ ký ức về nó, thì bạn sẽ không bao giờ đơn độc lần nữa. Do vậy, hãy thiền định trong cái đơn độc vô tận đó, trong cái vẻ đẹp của tình yêu đó, trong cái ngây thơ hồn nhiên đó, trong cái mới mẻ — lúc đó sẽ có niềm an lạc hân hoan thường tại.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bầu trời thì rất là xanh, cái màu xanh của sau cơn mưa, và những cơn mưa này đã đến sau nhiều tháng nắng hạn. Sau mưa, bầu trời được rửa sạch đi, và các ngọn đồi đang hoan vui, và mặt đất thì đứng lặng. Và từng chiếc lá có ánh sáng mặt trời trên nó, và cảm giác về quả đất thì rất gần với bạn. Do vậy, hãy thiền định trong những an nghỉ rất là bí mật của tim và óc bạn, nơi bạn chưa bao giờ trước đó đặt chân.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">28. Meditation is not a means to an end; there is no end, no arrival; it is a movement in the time, and out of time. Every system, method, binds thought to time, but choiceless awareness of every thought and feeling, understanding of their motives, their mechanism, allowing them to blossom, is the beginning of meditation. When thought and feeling flourish and die, meditation is the movement beyond time. In thisc movement there is ecstasy, in complete emptiness there is love, and with love there is destruction and creaction.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không phải là một phương tiện để đến một cứu cánh; không có điểm để đến, cũng không có việc đi đến; nó là một chuyển động trong thời gian, và ở ngoài thời gian. Tất cả hệ thống, phương pháp, buộc tư tưởng vào thời gian, nhưng sự nhận biết không lựa chọn về từng tư tưởng và cảm xúc, sự hiểu biết các động cơ của chúng, các vận hành của chúng, cho phép chúng bùng nở, là khởi đầu của thiền định. Khi tư tưởng và cảm xúc bùng nở và biến mất, thiền định là chuyển động vượt ngoài thời gian. Trong chuyển động này, có niềm hân hoan cảm khoái; trong cái tánh không toàn triệt có tình yêu, và với tình yêu, có hủy diệt và sáng tạo.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">29. Meditation is that light in the mind, which lights the way for action, and without that light there is no love.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là ánh sáng đó ở trong tâm, nó chiếu sáng con đường cho hành động; và không có ánh sáng đó, thì không có tình yêu.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">30. Meditation is never prayer. Prayer, supplication, is born of self-pity. You pray when you are in difficulty, when there is sorrow; but when there is happiness, joy, there is no supplication. This self-pity, so deeply embedded in man, is the root of separation. That which is separate, or thinks itself separate, ever seeking indentification with something that is not separate, brings only more division and pain. Out of this confusion one cries to heaven, or to one's husband, or to some deity of the mind. This cry may find an answer, but the answer is the echo of self-pity, in its separation.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">The repetition of words, of prayers, is self-hypnotic, self-enclosing and destructive. The isolation of thouth is always within the field of known, and the answer to prayer is the response of the known.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation is far from this. In this field, thought cannot enter; there is no separation, and so no identity. Meditation is in the open; secrecy has no place in it. Everything is exposed, clear; then the beauty of love is.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không bao giờ là kinh cầu. Kinh cầu, lời xin ân sủng, được sinh khởi từ lòng tự xót thương. Bạn cầu nguyện khi bạn trong cảnh khó khăn, khi có nỗi buồn; nhưng khi có hạnh phúc, niềm vui, thì không có van xin ân sủng. Lòng tự xót thương, đã gắn quá sâu trong con người, là cội rễ của ngăn cách. Cái nào mà là ngăn cách, hay là nghĩ chính nó là ngăn cách, có từng tìm kiếm căn cước mình với cái gì đó mà nó không ngăn cách, thì chỉ mang thêm ngăn cách và đau đớn. Từ hỗn loạn này, bạn than khóc tới các tầng trời; hay là tới người chồng của bạn, hay là tới một vài vị thần trong tâm. Tiếng than khóc này có thể tìm ra một câu trả lời, nhưng câu trả lời chỉ là tiếng vọng của lòng tự xót thương, trong sự ngăn cách của nó.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Việc lập lại những lời, những kinh cầu, là tự thôi miên, tự khép kín và hủy diệt. Sự cô lập của tư tưởng thì luôn luôn trong phạm vi của cái đã biết, và câu trả lời cho kinh cầu là đáp ứng của cái đã biết.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định thì xa hẳn điều này. Trong cánh đồng này, tư tưởng không có thể vào; không có ngăn cách, và do vậy không có căn cước. Thiền định thì mở ngõ; sự bí mật không có chỗ trong nó. Mọi thứ được phơi bày ra, rõ ràng; lúc đó, vẻ đẹp của tình yêu hiện hữu.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">31. On this morning the quality of meditation was nothingness, the total emptiness of time and space. It is a fact and not an idea or the paradox of opposing speculations. One finds this strange emptiness when the root of all problems withers away. This root is thought, the thought that divides and hold. In meditation the mind actually becomes empty of the past, thought it can use the past as thought. This goes on throughout the day; and at night sleep is the emptiness of yesterday, and therefore the mind touches that which in timeless.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Trong buổi sáng nay, phẩm chất của thiền định là cái không-gì-hết, cái trống vắng hoàn toàn của thời gian và không gian. Đó là một sự kiện, và không phải là một ý nghĩ hay một nghịch lý của các giả thuyết trái nghịch nhau. Bạn tìm ra cái tánh không kỳ lạ, khi cội rễ của tất cả mọi vấn đề tan biến đi. Cội rễ này là tư tưởng, cái tư tưởng chia chẻ và nắm giữ. Trong thiền định, tâm thực sự trở thành cái trống vắng mọi quá khứ, mặc dù nó có thể sử dụng quá khứ như là niệm. Trạng thái này đi xuyên suốt cả ngày, và vào đêm, giấc ngủ là cái trống vắng của hôm qua, và do vậy, tâm xúc chạm tới cái không còn thời gian.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">32. Meditation is not the merce control of body and thought, nor is it a system of breathing in and breathing out. The body must be still, healthy and without strain; sensivity of feeling must be shapened and sustained; and the mind with all its chattering, disturbances and gropings must come to an end. It is not the organism that one must begin with, but rather it is the mind with its opinions, prejudices and sefl-interest that must be seen to. When the mind is healthy, vital and vigorous, then feeling will be heightened and will be extremely sensitive. Then the body, with its own natural intelligence which hasn't been spoiled by habit and state, will function as it should.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">So one must begin with the mind and not with the body, the mind being thought and the varieties of expressions of thought. Merce concentration makes thought narrow, limited and brittle, but concentration come as a natural thing when there is an awareness of the ways of thought. This awareness does not come from the thinker who chooses and discards, who hold on to and rejects. This awareness is without choice and is both the outer and the inner; it is an interflow between the two, so the division between the outer and the inner comes to an end.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thought destroys feeling - feeling being love. Thought can offer only pleasure, and in the pursuit of pleasure love is pushed aside. The pleasure of eating, of drinking, has its continuity in thought, and merely to control or suppress this pleasure which thought has brought about has no meaning; it creates only various forms of conflict and compulsion.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thought, which is matter, cannot seek that which is beyond time, for thought is memory, and the experience in that memory is as dead as the leaf of last autumn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">In awareness of all this comes attention, which is not the product of inattention. It is inattention which has dictated the pleasurable habits of the body and diluted the intensity of feeling. Inattention cannot be make into attention. The awareness of inattention is attention.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">The seeing of this whole complex process is meditation from which alone comes order in this confusion. This order is a absolute as is the order in mathematics, and from this there is action - the immediate doing. Order is not arrangement, design and proportion: these come much later. Order comes out of a mind that is not cluttered up by the things of thought. When thought is silent there is emptyness, which is order.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định không phải là sự kiểm soát đơn giản thân thể và niệm tưởng, cũng không phải là một hệ thống pháp thở vào thở ra. Thân thể phải vắng lặng, mạnh khỏe và không cưỡng ép; sự tinh tế của cảm xúc phải được mài bén và được nuôi dưỡng; và tâm với tất cả những chao động, rối loạn và truy lùng của nó phải chấm dứt. Nó không phải là một sinh vật hữu cơ mà bạn phải bắt đầu với, nhưng đúng ra là tâm với các ý kiến, thành kiến và sở thích phải được nhìn ra. Khi tâm mạnh khỏe, sinh động và mạnh mẽ, thì cảm xúc sẽ được nâng cao và sẽ cực kỳ tinh tế. Lúc đó, thân xác, với sự thông minh tự nhiên riêng của nó, điều mà chưa bị làm hư hỏng bởi thói quen và sở thích, sẽ hoạt động như nó nên là.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Do vậy, bạn phải khởi đầu với tâm, chứ không phải với thân, cái tâm là các niệm và những biến đổi của các biểu hiện của niệm. Sự tập trung đơn giản làm cho niệm hẹp đi, hạn chế đi và dễ vỡ, nhưng sự tập trung đến như một việc tự nhiên khi có sự nhận biết về các lối đi của niệm. Sự nhận biết này không đến từ người suy nghĩ, người chọn lựa và gạt bỏ, người nắm giữ và phủ nhận. Sự nhận biết này thì không có chọn lựa và hiện diện vừa ở ngoài vừa ở trong; nó là dòng lưu chảy giữa cả hai, do vậy sự ngăn cách giữa cái ngoài và cái trong sẽ chấm dứt.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Niệm hủy diệt cảm xúc — cảm xúc là tình yêu. Niệm có thể cung ứng chỉ niềm vui, và trong việc săn đuổi niềm vui, tình yêu bị gạt ra một bên. Niềm vui của ăn, của uống, có sự liên tục của nó trong niệm, và chỉ để kiểm soát hay trấn áp niềm vui này, cái mà niệm mang tới thì không có ý nghĩa; nó chỉ tạo ra những hình thức dị biệt của mâu thuẫn và xung đột.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Niệm, đó là chuyện đáng nói tới, không có thể tìm kiếm cái vượt ngoài thời gian, bởi vì niệm chính là ký ức, và kinh nghiệm, trong đó ký ức thì cũng chết hệt như chiếc lá của mùa thu vừa qua.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nhận biết tất cả những điều này sẽ đưa tới sự chăm chú, cái không phải là sản phẩm của cái phi chăm chú. Nó là cái phi chăm chú mà đã định hình ra những thói quen vui khoái của thân thể và làm tan yếu đi cái dày đặc của cảm xúc. Sự không chăm chú không có thể được biến thành sự chăm chú. Nhận biết về sự không chăm chú mới là sự chăm chú.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nhìn toàn bộ cái tiến trình phức tạp này chính là thiền định, từ riêng đó sẽ hiện ra cái trật tự trong hỗn loạn này. Trật tự này thì có tính tuyệt đối như là trật tự trong toán học, và từ đó sẽ có hành động — cái hành động tức khắc. Trật tự không phải là thu xếp, vẽ kiểu và từng phần: những cái này đến sau nó. Trật tự đến từ một tâm không bị làm đầy bởi các niệm. Khi niệm vắng lặng, sẽ có tánh không, cái đó là trật tự.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">33. It was really a marvellous river, wide, deep, with so many cities on its banks, so carelessly free and yet never abandoning itself. All life was there upon its banks, green fields, forests, solitary houses, death, love and destruction, there were long, wide bridges over it, graceful and wel-used. Other streams and rives joined it but she was the mother of all rivers, the little ones and the big ones. She was always full, ever purifying herself, and of an evening it was a blessing to watch her, with deepening colour in the clouds and her waters golden. But the little trickle so far away, amongst those gigantic rocks which seemed so concentrated in producing it, was the beginning of life, and its ending was beyond its banks and the seas.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation was like that river, only it had no beginning and no ending; it began and its ending was its beginning. There was no cause and its movement was its renewal. It was always new, it never gathered to become old, it never got sullied for it had no roots in time. It is good to meditate, not forcing it, not making any effort, beginning with a trickle and going beyond time and space, where thougth and feeling cannot enter, where experience is not.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Nó thực sự là một con sông đẹp, rộng, sâu, với nhiều thành phố hai bên bờ, trôi tự do không bận tâm và chưa bao giờ bỏ rơi chính nó. Toàn bộ đời sống thì ở đó trên các bờ, các cánh đồng xanh, rừng, những ngôi nhà đơn độc, sự chết, tình yêu và hủy diệt; có những chiếc cầu rộng, dài trên nó, đẹp tuyệt. Những con sông và suối khác nối vào nó, nhưng nó là mẹ của tất cả các dòng sông, những con sông nhỏ và những con sông lớn. Nó thì luôn luôn đầy, luôn luôn tự trong sạch chính nó, và vào đêm thì là một ân sủng khi nhìn ngắm nó, với những sắc màu sậm dần trong mây và dòng nước vàng. Nhưng dòng nước nhỏ xa như vậy, giữa những tảng đá khổng lồ, đá tảng mà như dường tập trung vào việc sản xuất ra nó, là khởi đầu của đời sống, và sự chấm dứt của nó thì vượt quá các bến bờ và các đại dương.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thiền định y hệt như dòng sông đó, chỉ là nó không có khởi đầu và không có chấm dứt; nó khởi đầu và cái chấm dứt của nó là cái khởi đầu của nó. Không có nguyên nhân nào, và chuyển động của nó là sự làm mới của nó. Nó thì luôn luôn mới, nó không bao giờ thu nhặt để trở thành già; nó không bao giờ bị hư hoại bởi vì nó không có cội rễ trong thời gian. Thật tốt để thiền định, không cưỡng ép nó, không làm bất kỳ nỗ lực nào, khởi đầu với một dòng nước và trôi đi vượt quá thời gian và không gian, nơi mà tư tưởng và cảm xúc không thể vào, nơi kinh nghiệm không hiện hữu.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">34. Meditation is the total release of energy.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Thiền định là việc buông thả ra hoàn toàn các năng lực.</P>
</span></span>
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">35. In the space which thought creates around itsefl there is no love. This space divides man from man, and in it is all the becoming, the battle of life, the agony and fear. Meditation is the ending of this space, the ending of the "me". Then relationship has quite a different meaning, for in that space which is not made by thought, the other does not exist, for you do not exist.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Meditation then is not the pursuit of some vision, however sanctified by tradition. Rather it is the endless space where thougth cannot enter. To us, the little space made by thougth around itself, which is the "me", is extremely important, for this is all the mind knows, identifying itself with everything that is in that space. And the fear of not being is born in that space. But in meditation, when this is understood, the mind can enter into a dimension of space where action is inaction.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">We do not know what love is, for in the space made by thought around itself as the "me", love is the conflict of the "me" and the "not me". This conflict, this torture, is not love.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thought is the very denial of love, and it cannot enter into that space where the "me" is not. In that space is the benediction which man seeks and cannot find. He seeks it whithin the frontiers of thougth, and thought destroys the ecstasy of this benediction.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Trong không gian mà tư tưởng tạo ra quanh nó thì không có tình yêu. Không gian này chia cách người với người, và trong nó là tất cả sự trở thành, cuộc chiến của đời sống, nỗi đau đớn và sợ hãi. Thiền định là việc chấm dứt cái không gian này, việc chấm dứt của cái "tôi". Lúc đó, quan hệ có một ý nghĩa khác hoàn toàn, bởi vì trong không gian đó, cái không gian mà không được tạo ra từ tư tưởng, thì người khác không hiện hữu, bởi vì bạn không hiện hữu.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Lúc đó, thiền định không phải là việc truy tìm một vài thị kiến, bất kể đã được phong thánh thế nào bởi truyền thống. Thay vậy, nó là cái không gian vô tận, nơi mà tư tưởng không có thể vào. Đối với chúng ta, cái không gian nhỏ dựng lập bởi tư tưởng quanh chính nó, cái gọi là cái "tôi", thì cực kỳ quan trọng, bởi vì đây là tất cả cái gì mà tâm biết, căn cước hóa chính nó với mọi thứ trong không gian đó. Và nỗi sợ hãi về việc không được sinh ra trong không gian đó. Nhưng trong thiền định, khi điều này được hiểu ra, tâm có thể vào trong một chiều kích không gian, nơi mà hành động là không hành động.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chúng ta không biết tình yêu là gì, bởi vì trong không gian dựng lập bởi tư tưởng quanh chính nó như là cái "tôi", tình yêu là sự tranh chấp giữa cái "tôi" và cái "không - tôi". Tranh chấp này, sự tra tấn này, không phải là tình yêu.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Tư tưởng là sự chối bỏ tình yêu, và nó không thể vào trong không gian đó, nơi mà cái "tôi" không hiện hữu. Trong không gian đó, là ân sủng, cái mà con người tìm kiếm và không có thể thấy. Hắn tìm kiếm nó trong các biên giới của tư tưởng, và tư tưởng hủy diệt cái hân hoan sảng khoái của ân sủng này.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">36. Belief is so unnecessary, as are ideals. Both dissipate energy which is needed to follow the unfolding of the fact, the "what is". Beliefs like ideals are escapes from the fact and in escape there is no end to sorrow. The ending of sorrow is the understanding of the fact from moment to moment. There is no systeme or method which will give understanding; only a choiceless awareness of a fact will do that. Meditation according to a system is the avoidance of the fact of what you are; it is far more important to understand yourself, the constant changing of the fatcs about yourself, than to meditate in order to find gold or have visions, sensations and other forms of entertainment.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Niềm tin thì không cần thiết, cũng y hệt như các lý tưởng. Cả hai đều làm tan vỡ cái năng lực cần để theo dõi cái khai mở của sự kiện, cái "đang là." Niềm tin và lý tưởng là chạy trốn ra khỏi sự kiện, và trong chạy trốn thì không đưa tới chấm dứt buồn phiền. Việc chấm dứt buồn phiền là hành động hiểu biết sự kiện trong từng khoảnh khắc. Không có hệ thống nào hay phương pháp nào đưa tới hiểu biết; chỉ có sự nhận biết không lựa chọn về một sự kiện sẽ làm được điều đó. Thiền định theo một hệ thống là sự lẩn tránh cái sự kiện về cái bạn đang là; thật là quan trọng hơn để hiểu biết chính bạn, cái thay đổi thường trực của các sự kiện về bạn, hơn là thiền định để tìm vàng hay có thị kiến, có cảm giác và có các hình thức giải trí khác.</P>
</span></span>
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên