NIỆM PHẬT, ĐỌC KINH, TRÌ CHÚ LÀM ĐỠ CƠN ĐAU ĐỚN KHI CAI NGHIỆN MA TÚY.

hoakhai

Registered
Phật tử
Tham gia
9 Tháng 5 2020
Bài viết
53
Điểm tương tác
7
Điểm
8

Phật tử M.H, TP.HCM​


Ngày trước, Nhà tôi kinh doanh nhà hàng nên cũng có của ăn của để. Trong những lần đi nhậu với mấy đứa bạn, tụi nó lợi dụng lúc tôi say xỉn đã cho tôi sử dụng ma túy.

Những lần đầu khi sử dụng ma túy thì tôi cảm thấy lâng lâng, bay bổng, sảng khoái, có động lực hơn. Cho nên sau đó tôi lén lấy tiền của gia đình để ngày nào cũng được xài hàng. Mỗi ngày tôi xài khoảng tiền triệu để có thể phê ma túy.

Rồi gia đình bị mất tiền nhiều lần và phát hiện ra tôi lấy cắp, gia đình cũng choáng váng khi phát hiện ra tôi bị nghiện hút. Mọi người trong gia đình bàn bạc, quyết định cùng cai nghiện cho tôi, dùng phương pháp Cai Khô hay còn gọi là Cai Chay.
Lúc này, tôi đã bị ảo giác nặng nề do xài hàng lâu năm, thậm chí răng tôi đã bị yếu, sắp mục đến nơi.

Chị gái tôi khóc hết nước mắt khi thấy tôi cứ ngồi co ro trong phòng, chị kể ánh mắt tôi như người bị dại, tôi la hét, gào thét, xua tay như một người điên vì thấy đâu cũng dòi bọ bò lúc nhúc khắp người. Tôi bị hoang tưởng, ảo giác nặng và loạn thần trầm trọng, ngủ lịm, hôn mê, nói lắp bắp.

Những ngày đầu cai nghiện là lúc tôi muốn chết đi, lên cơn vật vã, buồn nôn, đau cơ, toát mồ hôi, tiêu chảy, mắt Giãn đồng tử, ngáp liên tục, cảm giác sốt, cảm giác dòi bò trong xương… mẹ tôi thì khóc lóc.

Những lúc đó, tôi muốn buông xuông, dùng lại ma túy cho đỡ khổ sở và chị gái tôi căn dặn là nên niệm tên của các vị Phật như A DI ĐÀ PHẬT, QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT, PHỔ HIỀN BỒ TÁT, ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT, ĐỊA TẠNG BỒ TÁT… niệm liên tục những lúc bị ảo giác nặng, phải nhất tâm niệm Phật , niệm không ngừng nghỉ.

Chị gái và mẹ tôi thì đọc chú đại bi, Chú Chuẩn Đề và kinh Địa Tạng, Kinh PHỔ MÔN CỨU KHỔ, cầu an, sám hối… mỗi ngày 2 lần : Sáng và tối để hồi hướng cho họ tên của tôi qua được cơn vật vã khi cai nghiện, mà không bị tái nghiện. Và sau này đúng là niệm Phật liên tục như vậy thì tôi không còn cảm giác bị đau vật vã như những ngày đầu tiên mới bắt đầu cai nữa.

Ơn Trời Phật là cuối cùng thì tôi cũng đã cai nghiện thành công ma túy, sau đó tôi về quê ở Đồng Tháp để tĩnh trí một thời gian rồi lên thành phố đi làm lại, đánh dấu những ngày tháng tôi không còn dính líu với ma túy, đoạn tuyệt sạch sẽ với ma túy.

Phật pháp nhiệm màu đã cứu đời tôi, những tưởng đời tôi đã bỏ đi rồi, chỉ còn chờ chết và gia đình đã không bỏ rơi tôi những lúc tôi khó khăn, sai lầm.

Bây giờ tôi vẫn hay lên chùa làm công quả cho sư, đọc kinh sám hối, kinh Pháp Hoa với đại chúng mỗi tháng. Ở nhà thì tôi vẫn chăm chỉ thắp đèn bàn thờ Phật Di Đà và cùng mẹ, chị gái đọc kinh, trì chú, niệm Phật.


Phật tử M.H, TP.HCM
Sưu tầm internet​
----------------

GIẢI TRỪ VONG NHẬP


Trích từ quyển “LINH ỨNG QUÁN THẾ ÂM”
của HT.Thích Tịnh Từ


Bà Trần Thị Tuyết Hạnh, năm mươi bảy tuổi, bị lâm bệnh ngay khi vừa nhập trại tỵ nạn ở đảo Phi Luật Tân.

Bác sĩ chiếu khám cho bà nhiều lần và đưa bà ra khỏi trại để chụp hình nữa mà vẫn không tìm ra căn nguyên bịnh lý. Bà Hạnh đau rất kỳ cục, bà không chịu ăn uống và không ngủ trên cả tháng mà sức vóc không hề hấn gì.

Mặt bà đỏ gay, con mắt láo liên và về chiều thì mí mắt sụp xuống, buồn rầu khóc thảm, làm nhảm kể lể những chuyện đau buồn.

Vì lý do mắc bệnh kỳ dị nên ban điều hành trại thương lượng cơ quan lo hồ sơ định cư cấp tốc cho gia đình bà Hạnh nhập cảnh Hoa Kỳ sớm để có thể đủ điều kiện thuốc thang trị liệu bệnh tình cho bà.

Khi đến vùng San Francisco, người nhà cấp đưa bà Hạnh đến nhà thương trị liệu, song các bác sĩ giỏi đều bó tay chứng bệnh “không chịu ăn, không chịu uống”, mà vẫn sống như thường của bà Hạnh.

Hai tháng trôi qua, bệnh tình không thuyên giảm, người nhà vẫn tiếp tục đưa bà Hạnh đi khám bác sĩ cho có lệ và để ai nấy yên lòng.

Một hôm có cụ Lành đưa đường, chồng bà Hạnh đem vợ đến chùa Từ Quang gặp tôi để nhờ giúp đỡ.

Mới nhìn qua nét mặt, khí sắc của bà Hạnh là tôi biết ngay bà bị âm khí ám nhập. Tôi đưa ngay bà lên chánh điện để “tra vấn” cái vong linh đang nhập trong người bà.

Bà Hạnh nhìn tôi với vẻ sợ hãi và run cầm cập như đang ở giữa băng tuyết. Bà cúi đầu khóc thút thít, nghẹn ngào và biểu lộ sự tức tối, uất ức.

Tôi gạn hỏi hoài mà vong nhập kia không chịu “khai báo” một chút tung tích gì.

Tôi bèn gọi các chú trong chùa trợ niệm và lấy chiếc mõ nhỏ đặt ngay trên đầu bà Hạnh tụng CHÚ ÐẠI BI thì bà Hạnh nhắm nghiền hai mắt, tóc trên đầu bà bay ngược như một cơn bão thổi mạnh, hai tay bà chấp lại như một búp sen và miệng the thé nói một giọng con gái độ mười chin, hai mươi tuổi.

Tiếng người con gái này nói mình đã chết trên biển cùng mẹ ruột và nhiều người vì gặp bão, nên tàu chìm.

Tôi hỏi các chi tiết khác thì vong linh nói mà phát âm không rõ, chỉ thốt lên the thé kêu đói, than lạnh rồi vật lăn giữa điện Phật bất tỉnh.

Tôi và những người có mặt thấy thế xúc động quá, liền khai kinh Phổ Môn tụng cầu an cho bà Hạnh và liên tục niệm danh hiệu Ðức Quan Thế Âm Bồ Tát; đồng lúc tụng niệm tôi lấy nước thờ trên bàn Phật và đọc Thần Chú Quán Âm, TÂM KINH BÁT NHÃ rồi đem cho bà Hạnh uống.

Khi bà Hạnh vừa uống xong ly nước thì liền tỉnh dậy và bà vội vàng nhảy tới bàn thờ vong, đưa tay bốc thức ăn bỏ vào miệng ngồm ngoàm như kẻ bị đói lâu ngày.

Ăn đã đời, bà quơ tất cả đồ cúng nào là chuối, bánh, trái cây, khoai, bắp… trên bàn thờ cô hồn bỏ vào trong túi áo, lận trong lưng quần và trải tà áo tràng mà bà đang mặc gói tất cả thức ăn, chui vào trong góc bàn thờ linh và tiếp tục ăn như ma quỷ.

Bà còn khóc và la lên là có nhiều người đang dành ăn và đánh tháo bà.

Thấy hình ảnh kỳ quái của bà Hạnh, ai cũng sợ và nhiều người bỏ chạy xuống lầu.

Tôi bình tĩnh niệm THẦN CHÚ CHUẨN ÐỀ và dùng lời nhỏ nhẹ, ngọt ngào kêu bà Hạnh ra ngoài và quỳ giữa chánh điện.

Tôi lại tiếp tục “vấn cung” vong linh đang nhập vào trong bà Hạnh một lần nữa.

Lúc này, vong linh mới nói rõ tên tuổi, ngày chết là nhu cầu muốn được nghe kinh siêu độ.

Tôi liền viết bài vị thờ ngay lúc ấy, kêu các vị dưới bếp nấu cơm chay cúng vong và tôi khai kinh Di Ðà cầu siêu hôm đó, có gần một trăm Tăng Ni và Phật tử.

vì hôm đó là nhằm lễ sám hối Bố tát gần đến mùa Vu Ln Rằm tháng bảy.

Sau khi tụng KINH DI ÐÀ, niệm DANH HIỆU PHẬT, đến chổ quy y linh ký tự, thì bà Hạnh ngã xuống đất bất tỉnh.

Ðộ chừng mười phút sau, bà Hạnh tỉnh dậy và trở lại người bình thường như mình đã ngủ một giấc thật dài.

Gia đình bà Hạnh và mọi người hôm đó đều cảm kích và vô cùng mừng rỡ khi thấy bà Hạnh bình phục.

Tôi bảo cụ Ðức Hạnh, cô Thanh Tịnh nấu cháo trắng để bà Hạnh ăn kẻo nhịn đói lâu ngày ăn cơm vào nặng bao tử, và đưa bà vào phòng nghỉ.

Ngay tối hôm đó, bà Hạnh đòi về nhà vì thấy đã khỏe hoàn toàn.

Sáng hôm sau, tự bà Hạnh và cả nhà đến chùa lễ tạ và xin quy y.

Hôm chứng kiến lễ đưa vong linh cô gái Việt Nam chết trên biển ra khỏi người bà Hạnh và ký tự vong linh bất hạnh ấy tại chùa Từ Quang, cụ Tâm Huy chép miệng thành thơ rằng:

PHÁP PHẬT NHIỆM MẦU

CỨU NGƯỜI KHỔ ĐAU

QUAN ÂM LINH HIỂN

HẠNH NGUYỆN THÂM SÂU.


Trích từ quyển “LINH ỨNG QUÁN THẾ ÂM”
của HT.Thích Tịnh Từ
 

hoakhai

Registered
Phật tử
Tham gia
9 Tháng 5 2020
Bài viết
53
Điểm tương tác
7
Điểm
8
CHỮA HIẾM MUỘN NHỜ ĐỌC KINH, NIỆM PHẬT, TRÌ THẦN CHÚ



LƯỢC GHI LẠI, THEO NGUỒN TỪ WEBSITE NHANQUA.COM.VN,
TÁC GIẢ : QUANG TỬ


Em có pháp danh là Diệu Thảo, em sinh năm 1988, hiện em ở dưới Tiền Giang.
Vợ chồng em cưới nhau năm 2015, nhưng mãi đến nay chưa có em bé.
Cách đây 2 năm, vợ chồng em có đi khám ở bệnh viện Từ Dũ (TP.HCM) và sau đó theo khám một bác sĩ cũng làm trong bệnh viện.

Lần một bác sĩ cho thuốc uống canh theo phương pháp tự nhiên cũng không có thai. Lần hai theo phương pháp bơm tinh trùng vào tử cung, đến ngày thứ 14 sau khi bơm thì em thử beta nhưng thấp hơn 25, cũng đậu thai nhưng chỉ vài ngày là bị sảy thai.

Lần ba, lặp lại như thế xong cũng thất bại.

Em không biết em phải đọc kinh gì, sám hối thế nào để con mau về với em, xin nói thêm là chồng em rất mong con.

Nhiều lúc vì chuyện em không có thai được mà vợ chồng cứ hay giận hờn nhau, em buồn lắm.

Chồng em rất cộc cằn, nóng tính. Em làm gì không vừa ý là la mắng, em nói lại thì sinh chuyện, có lần còn đánh em, đuổi em đi.

Lâu lâu lại nói em biết ăn mà không biết đẻ, nói lấy vợ thua cái giẻ rách của xã hội, không ra cái gì hết … Em chỉ biết khóc thôi. Em đâu muốn vậy đâu?

Em tủi thân lắm, thấy người ta ẵm con mà lòng em buồn vô hạn, chồng nói thấy người ta có con thấy ham còn em thì … ?

Xin anh chỉ em bây giờ phải làm sao?

Bên ngoài tuy em cười nói nhưng em khổ tâm lắm, gặp mọi người ai cũng hỏi sao không đẻ đi, chừng nào đẻ, coi tuổi hạp mới đẻ hả?
Người thì nói sao chưa thấy gì hết, sao ham ăn quá không đẻ đi, tất những câu hỏi em chỉ cười trừ thôi!

Em thèm lắm cái cảm giác được mang thai mà cảm nhận con lớn lên từng ngày, nhưng chưa bao giờ có được?

Mỗi lần nghe mẹ chồng nói người ta cưới sau mà người ta có bầu hết rồi, con của người này, người kia nhìn thấy mà cưng, em im lặng mà lòng buồn lắm.

Xin nói thêm là gia đình chồng em chăn nuôi rất nhiều, nuôi bò để bán, nuôi gà vịt để giết thịt ăn, cha chồng em thì nuôi chim, cuốc … rồi đi bẫy cuốc, bẫy bìm bịp về ăn, sát sinh rất nhiều.

Quang Tử nghe cô gái này kể xong bèn khuyên :” Nếu gia đình bên chồng nghiệp nặng như vậy, kể cũng khó cho em, vì việc sinh được con, còn liên quan đến nghiệp chung của toàn gia đình. Nhưng thôi, em cứ cố gắng hết sức nhé.

Nguyên lí là em cần tạo thật nhiều công đức, sau đó hồi hướng những công đức ấy để cầu sinh được em bé.

Cách tạo công đức trong đạo Phật rất nhiều, NIỆM PHẬT, TỤNG KINH, TRÌ CHÚ, SÁM HỐI, PHÁT NGUYỆN, phóng sinh, ấn tống, làm phước, bố thí, cứu người, xây chùa, đúc tượng .v.v… Dù sai khác như vậy xong tất cả đều là Phật dạy, đều tạo ra những công đức, đều có thể làm tiêu trừ nghiệp chướng. Vì rằng hoàn cảnh mỗi người khác nhau, căn cơ khác nhau, sở thích khác nhau, nên chia ra nhiều cách thức khác nhau, để mỗi người tự lựa chọn lấy cách thức phù hợp nhất với em mà áp dụng.

Em xem những việc kể trên, em có thể làm được những việc nào, đều tận lực làm hết, càng nhiều càng tốt. Sau mỗi lần làm được việc nào, em đều hồi hướng như sau :

” Con xin hồi hướng công đức này, cầu cho nghiệp chướng của con cũng như gia đình chồng con được tiêu trừ, sớm sinh được quý tử, có thiện căn sâu dày trong Phật Pháp, lớn lên làm được nhiều lợi ích cho chúng sinh.”

Việc tiếp theo, là mỗi ngày em cần trì THẦN CHÚ ĐẠI BI, ít nhất là 21 biến, nhiều hơn càng tốt.

Trước khi trì chú, em đọc nghi thức Khai kinh kệ đầy đủ. Sau khi đọc xong, cũng hồi hướng như câu đã hướng dẫn ở trên.
Còn lại những lúc rảnh rỗi trong ngày, em không nên bỏ phí, mà thường xuyên niệm “NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT” cầu Ngài ban cho em một đứa con. Xưa đến nay vô số người xin Ngài đã được như ý, sinh con quý tử.

Ngoài ra có thể trì tụng KINH PHỔ MÔN và KINH ĐỊA TẠNG nếu có thể nhé.”
______
Hơn 1 tháng sau, khoảng ngày 16 tháng 4-2019,

Diệu Thảo nhắn cho Quang Tử: “ Anh Quang Tử ơi, em cảm ơn anh nhiều lắm nhé ! Em làm theo lời anh chỉ dạy, giờ em đã có thai rồi. Giờ hàng ngày em nên đọc kinh gì cho bé bình an ? Xin chỉ cho em với “.

Quang Tử trả lời:

– Chúc mừng em ! Cuối cùng điều em mong mỏi 4 năm qua đã thành hiện thực! Em tiếp tục đọc chú Đại Bi & làm các công đức như cũ nhé, chỉ thay đổi câu hồi hướng:

“ Con xin hồi hướng công đức … này, cầu cho thai nhi trong bụng con được tiêu trừ nghiệp chướng, thân tâm an lạc, sức khỏe dồi dào, trí tuệ, đức hạnh cùng Bồ Đề Tâm không ngừng tăng trưởng, mau viên thành Phật Quả Vô Thượng Chánh Đẳng Giác, quảng độ chúng sinh.”

– Dạ, em tìm hiểu đọc Kinh Địa Tạng cũng tiêu trừ tội cho bé đúng ko ạ?

– Đúng vậy em. Tùy thời, em có thể tụng thêm KINH ĐỊA TẠNG hay những kinh, thần chú khác, mọi loại công đức đều tốt cho bé. Mà em có dùng thêm biện pháp nào của bệnh viện không hay một tháng qua chỉ nhờ tụng kinh, trì chú ?

– Dạ không ạ, vợ chồng em định đi bệnh viện lần nữa, xong chưa kịp đi thì phát hiện đã có thai.Mỗi tối, em đọc chú Đại Bi như anh Quang Tử hướng dẫn. Rồi sáng trên đường chồng chở đi làm, em cũng đọc chú Đại Bi.

Khi rảnh, em đọc thêm phẩm Phổ Môn (KINH PHÁP HOA) và còn đọc thêm KINH ĐỊA TẠNG nữa.

Xin nói thêm là em chỉ ở phòng riêng hai vợ chồng đọc thôi, vì ở chỗ bàn thờ Bồ Tát cha chồng xem tivi suốt, không tụng kinh được.

Khoảng một tháng trước, khi em đọc kinh Địa Tạng xong, em nằm xuống ngủ, miệng vẫn luôn niệm thầm “NAM MÔ ĐẠI NGUYỆN ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT”.

Em nguyện xin Bồ Tát Địa Tạng cho con gặp Ngài một lần rồi từ tử chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.

Điều kỳ diệu đã hiện ra, em cảm giác em vẫn nằm căn phòng đó, em thấy Ngài Địa Tạng rất cao lớn, toàn thân ngài phát ra ánh sáng màu vàng kem, em đảnh lễ Ngài rồi hỏi Ngài Địa Tạng sao em không có thai được. Ngài trả lời vì em có tội chướng nên như vậy, giờ muốn có con hàng ngày em phải TRÌ KINH PHẬT.

Ngài nói xong, sau đó em có cảm giác có ai đó ấn vào bụng và ngực em.

Trong lúc thấy Ngài Địa Tạng, em có thấy cả Đức Phật nữa, thân Phật phát ra ánh sáng màu vàng rất đẹp … Đến khi tỉnh dậy em còn nhớ rất rõ.

Sau đó không lâu, em phát hiện có thai, em không bị nghén gì hết, người khỏe lắm ạ.

Chồng em và gia đình chồng ai cũng vui mừng hết.”

Quang Tử trả lời:

– “Chúc mừng em, em có duyên với ĐỊA TẠNG BỒ TÁT, với Phật nên được các Ngài gia hộ mà em có được em bé. Hi vọng qua chuyện này mà cả gia đình em bắt đầu cùng tu tập dần. Cầu cho ánh sáng của chư Phật luôn soi sáng gia đình em !”

LƯỢC GHI LẠI, THEO NGUỒN TỪ website NHANQUA.COM.VN,
TÁC GIẢ : QUANG TỬ​
 

Bantoioi

Active Member
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
16 Thg 3 2020
Bài viết
470
Điểm tương tác
140
Điểm
43
Trên hành trình trở về... là chính Mình.

Muôn điều kỳ diệu...
Muôn điều tán thán...
Muôn điều tri ân...

Hãy thân cận Thiện Tri Thức.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

BTO.
 
Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên