<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">20. <B>PHẬT GIÁO CÓ TIN THUYẾT KIẾP SỐ KHÓ TRÁNH KHÔNG?</B>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Phật giáo không chấp nhận thuyết định mệnh, nhưng tin thuyết nhân quả. Nhân quả có thể thay đổi. Nhân trong quá khứ nếu chúng ta thêm vào những duyên hiện tại sẽ làm thay đổi kết quả. Nhưng Phật nói: <I>Định nghiệp không thể chuyển, trọng nghiệp không thể cứu</I>. Định nghiệp là tạo các nghiệp ác cực nặng, như ngũ nghịch: giết cha, giết mẹ, giết La hán, phá Tăng, làm thân Phật chảy máu.. Lại các nghiệp như: Hủy báng Tam Bảo, giết người, cướp của, đốt nhà phá đê, cưỡng hiếp phụ nữ v.v... đều là hành vi phạm tội nặng, không thể cải đổi. Bởi vì những nghiệp này không những khiến người khác mất mạng, mà còn làm ảnh hưởng lâu dài đến sự an định xã hội, cho nên phải gánh chịu quả báo.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Người xưa từng nói:
<p style="padding-left: 30px;"><I>Muốn biết chiến tranh từ đâu có
Hãy nghe đồ tể sát sinh đêm.</I>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Sát sinh quá nhiều sẽ không tránh khỏi dẫn đến chiến tranh. Chiến tranh tàn sát lẫn nhau là tác nhân gây ra cảnh binh lửa mịt mờ, nhà tan cửa nát, dân chúng lưu lạc.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Kiếp</B> có nghĩa là thời gian hay thời hạn. Nhân ác nếu chất chứa đến một mức độ nào đó, sẽ gây ra tai nạn. Tai nạn này có khi xảy ra trong một vùng, một nước, và đôi khi lan tràn trên toàn thế giới. Nó được quyết định bởi số người tạo nghiệp nhiều ít và là nghiệp nặng hay nhẹ. Đời nay tạo nghiệp không nhất định đời nay thọ báo. Trong đời quá khứ nếu mỗi người gây tạo nghiệp ác cùng loại, trong những nơi khác nhau, sẽ chịu lấy quả báo giống nhau tring cùng một thời đại, hoàn cảnh ở tương lai.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Số</B> không phải là danh từ Phật học. Khuất Nguyên trong <B>Sở Từ</B> bài <I>Bốc Cư</I> có câu: <I>Số có cái không thể đoán được, thần có điều không thể biết được</I>. Số ở đây là chỉ thuật số trong bói toán. <B>Kinh Thư</B> trong bài <I>Đại Vũ Mô</I> nói: <I>"Lịch số của trời ở nơi ngươi"</I>. Cho đến bài <I>Dữ Tào Trường Tư Thư</I> do Ứng Cừ soạn được ghi trong <B>Văn Tuyển</B> có câu: <I>Vật sinh ra ở mùa xuân thì xanh tươi, đến mùa thu thì héo úa, đó là số tự nhiên, có gì phải ân hận</I>. Đây là những lý thuyết nói về thiên lý, mệnh vận hay khí vận. Đem kiếp của Phật giáo ghép với từ số này, thành ra <B>kiếp số</B>.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Kiếp</B> trong Phật giáo dịch âm từ tiếng Phạn Kalpa (kiếp bà). Đây là chỉ quá trình thời gian dài vô cùng, có ba loại: Đại kiếp, trung kiếp và tiểu kiếp. Dùng tỷ lệ để thuyết minh cho tiểu kiếp: Nếu tuổi thọ nhân loại dài nhất có thể đạt đến tám vạn bốn ngàn tuổi, tuổi thọ ngắn nhất là mười tuổi, thì bắt đầu từ tám vạn bốn ngàn tuổi, cứ mỗi một trăm năm tuổi thọ con người lại giảm đi một tuổi, giảm đến còn mười tuổi. Lại từ mười tuổi, cứ một trăm năm con người lại tăng thêm một tuổi, tăng đến tám vạn bốn ngàn tuổi. Quá trình thời gian tăng giảm này gọi là một tiểu kiếp. Hai mươi tiểu kiếp là một trung kiếp. Thế gian mà chúng sinh ở chia làm bốn giai đoạn: <B>thành, trụ, hoại, không</B>. Mỗi một giai đoạn là một trung kiếp. Bốn trung kiếp thành một vòng tuần hoàn: <B>thành, trụ,hoại, không</B> gọi là một đại kiếp<SUP><B>(1)</B></SUP>.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Theo kinh Phật nói, chỉ giai đoạn "trụ" mới có chúng sinh hoạt động trong thế gian này. Ba giai đoạn kia chúng sinh dời đến thế gian khác. Trong khi chưa dời đi, trong giai đoạn "hoại" sẽ có các tai biến phát sinh như nạn lửa lớn, nước lớn, gió lớn gọi là <B>kiếp nạn</B>. Kiếp nạn này có thể khiến thế giới vật chất cho đến thế giới thiền định bị hủy hoại. Chúng sinh còn trong thế giới đó sẽ không thoát khỏi kiếp nạn này. Sau kiếp nạn, nếu nghiệp báo chưa dứt, nghiệp thức sẽ chuyển sinh vào thế giới khác tiếp tục thọ báo. Nếu nghiệp báo đã hết. thì chưa đợi kiếp nạn đến đã vãng sinh về cõi Tịnh Độ. Chúng sinh từ đó ra khỏi ba cõi, vĩnh viễn không còn chịu kiếp nạn, gọi là <B>ra khỏi biển khổ</B>. Tất nhiên nếu không tu trì Phật pháp mà muốn ra khỏi kiếp nạn là điều không bao giờ có.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trong dân gian nói chuyện kiếp số tuy có liên quan đến Phật pháp, song họ không biết ý nghĩa chính xác của từ này; họ chỉ biết khó tránh được kiếp số, song không biết cách nào để vượt qua kiếp số. Trong dân gian khi trải qua một giai đoạn thái bình, nhân tâm sẽ lơ là, không còn cảnh giác nữa. Cuộc sống từ đó trở nên xa hoa phóng túng, đạo đức suy đồi, tư tưởng hủ bại... Lúc ấy có một số lời dự đoán xuất hiện cảnh báo mọi người, nào là thiên tai giặc giả sắp phát sinh, nào là sẽ có bao nhiêu người chết v.v... Thậm chí còn phóng đại người còn sống sót sau cơn tai nạn như cá lọt lưới không có bao nhiêu. Trong đó có một số lời tuyên đoán rằng tai nạn không sao cứu được (tận thế), song cũng có một số lời tuyên đoán kêu gọi xã hội đại chúng hãy kịp thời tu tâm dưỡng tánh, cải ác làm lành, tỉnh ngộ hồi đầu để tránh qua tai kiếp. Những lời tiên đoán này có lẽ do các vị hữu tâm thuộc tín ngưỡng dân gian nói ra, đôi khi cũng do các Phật giáo đồ phương tiện khuyến hóa thế gian.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nếu chúng sinh bị những thiên tai như nước, lửa, gió làm cho mất mạng, thì đó là do tạo nghiệp bị báo ứng tự nhiên, không phải do sức ma vương, hay ý muốn của bất cứ thế lực ác nào. Phật giáo không tán thành thuyết ma vương ra đời gây tai họa giết hại chúng sinh.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chúng sinh muốn tránh khỏi kiếp số cần phải tu học Phật pháp. Tu ngũ giới, thập thiện sẽ tránh được khổ nạn trong ba đường dữ, tức khổ vì đao binh, nước lửa, và địa ngục; tu thiền định có thể tạm thời thoát khổi nỗi khổ phiền não trong tâm; nếu khai ngộ, đắc trí tuệ thì giải thoát được khổ đau trong tam giới. Nếu mình không có tín tâm tu trì thành tựu ngũ giới, thập thiện và thiền định trí tuệ, thì cũng nên thường niệm Phật A Di Đà, phát nguyện vãng sinh về thế giới Cực Lạc, cũng được ra khỏi biển khổ sinh tử. Đáng tiếc là chúng sinh chỉ sợ quả khổ không biết tránh nhân ác. Thật ra cách tránh quả khổ tốt nhất là bỏ ác làm lánh, gieo trồng cội phúc, tu học Phật pháp, phát Bồ đề tâm, cầu thành Phật đạo. Như vậy mới có thể tránh được kiếp số ở tương lai.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>CHÚ THÍCH</B>:
<P style="TEXT-INDENT: 42pt; TEXT-ALIGN: justify">(1) Đại kiếp: <I>Theo Phật Quang Đại Từ Điển dẫn Du Già Sư Địa Luận quyển 2 (Đại Tạng 30, 285c): "Thế gian này hai mươi trung kiếp sẽ "hoại", hai mươi trung kiếp trong giai đoạn "không", hai mươi trung kiếp trong giai đoan "thành", và hai mươi trung kiếp trong giai đoạn "trụ". Vậy bốn giai đoạn thành, trụ, hoại, không là một đại kiếp tức tám mươi trung kiếp.</I></P>
</span></span>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">20. <B>PHẬT GIÁO CÓ TIN THUYẾT KIẾP SỐ KHÓ TRÁNH KHÔNG?</B>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Phật giáo không chấp nhận thuyết định mệnh, nhưng tin thuyết nhân quả. Nhân quả có thể thay đổi. Nhân trong quá khứ nếu chúng ta thêm vào những duyên hiện tại sẽ làm thay đổi kết quả. Nhưng Phật nói: <I>Định nghiệp không thể chuyển, trọng nghiệp không thể cứu</I>. Định nghiệp là tạo các nghiệp ác cực nặng, như ngũ nghịch: giết cha, giết mẹ, giết La hán, phá Tăng, làm thân Phật chảy máu.. Lại các nghiệp như: Hủy báng Tam Bảo, giết người, cướp của, đốt nhà phá đê, cưỡng hiếp phụ nữ v.v... đều là hành vi phạm tội nặng, không thể cải đổi. Bởi vì những nghiệp này không những khiến người khác mất mạng, mà còn làm ảnh hưởng lâu dài đến sự an định xã hội, cho nên phải gánh chịu quả báo.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Người xưa từng nói:
<p style="padding-left: 30px;"><I>Muốn biết chiến tranh từ đâu có
Hãy nghe đồ tể sát sinh đêm.</I>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Sát sinh quá nhiều sẽ không tránh khỏi dẫn đến chiến tranh. Chiến tranh tàn sát lẫn nhau là tác nhân gây ra cảnh binh lửa mịt mờ, nhà tan cửa nát, dân chúng lưu lạc.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Kiếp</B> có nghĩa là thời gian hay thời hạn. Nhân ác nếu chất chứa đến một mức độ nào đó, sẽ gây ra tai nạn. Tai nạn này có khi xảy ra trong một vùng, một nước, và đôi khi lan tràn trên toàn thế giới. Nó được quyết định bởi số người tạo nghiệp nhiều ít và là nghiệp nặng hay nhẹ. Đời nay tạo nghiệp không nhất định đời nay thọ báo. Trong đời quá khứ nếu mỗi người gây tạo nghiệp ác cùng loại, trong những nơi khác nhau, sẽ chịu lấy quả báo giống nhau tring cùng một thời đại, hoàn cảnh ở tương lai.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Số</B> không phải là danh từ Phật học. Khuất Nguyên trong <B>Sở Từ</B> bài <I>Bốc Cư</I> có câu: <I>Số có cái không thể đoán được, thần có điều không thể biết được</I>. Số ở đây là chỉ thuật số trong bói toán. <B>Kinh Thư</B> trong bài <I>Đại Vũ Mô</I> nói: <I>"Lịch số của trời ở nơi ngươi"</I>. Cho đến bài <I>Dữ Tào Trường Tư Thư</I> do Ứng Cừ soạn được ghi trong <B>Văn Tuyển</B> có câu: <I>Vật sinh ra ở mùa xuân thì xanh tươi, đến mùa thu thì héo úa, đó là số tự nhiên, có gì phải ân hận</I>. Đây là những lý thuyết nói về thiên lý, mệnh vận hay khí vận. Đem kiếp của Phật giáo ghép với từ số này, thành ra <B>kiếp số</B>.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>Kiếp</B> trong Phật giáo dịch âm từ tiếng Phạn Kalpa (kiếp bà). Đây là chỉ quá trình thời gian dài vô cùng, có ba loại: Đại kiếp, trung kiếp và tiểu kiếp. Dùng tỷ lệ để thuyết minh cho tiểu kiếp: Nếu tuổi thọ nhân loại dài nhất có thể đạt đến tám vạn bốn ngàn tuổi, tuổi thọ ngắn nhất là mười tuổi, thì bắt đầu từ tám vạn bốn ngàn tuổi, cứ mỗi một trăm năm tuổi thọ con người lại giảm đi một tuổi, giảm đến còn mười tuổi. Lại từ mười tuổi, cứ một trăm năm con người lại tăng thêm một tuổi, tăng đến tám vạn bốn ngàn tuổi. Quá trình thời gian tăng giảm này gọi là một tiểu kiếp. Hai mươi tiểu kiếp là một trung kiếp. Thế gian mà chúng sinh ở chia làm bốn giai đoạn: <B>thành, trụ, hoại, không</B>. Mỗi một giai đoạn là một trung kiếp. Bốn trung kiếp thành một vòng tuần hoàn: <B>thành, trụ,hoại, không</B> gọi là một đại kiếp<SUP><B>(1)</B></SUP>.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Theo kinh Phật nói, chỉ giai đoạn "trụ" mới có chúng sinh hoạt động trong thế gian này. Ba giai đoạn kia chúng sinh dời đến thế gian khác. Trong khi chưa dời đi, trong giai đoạn "hoại" sẽ có các tai biến phát sinh như nạn lửa lớn, nước lớn, gió lớn gọi là <B>kiếp nạn</B>. Kiếp nạn này có thể khiến thế giới vật chất cho đến thế giới thiền định bị hủy hoại. Chúng sinh còn trong thế giới đó sẽ không thoát khỏi kiếp nạn này. Sau kiếp nạn, nếu nghiệp báo chưa dứt, nghiệp thức sẽ chuyển sinh vào thế giới khác tiếp tục thọ báo. Nếu nghiệp báo đã hết. thì chưa đợi kiếp nạn đến đã vãng sinh về cõi Tịnh Độ. Chúng sinh từ đó ra khỏi ba cõi, vĩnh viễn không còn chịu kiếp nạn, gọi là <B>ra khỏi biển khổ</B>. Tất nhiên nếu không tu trì Phật pháp mà muốn ra khỏi kiếp nạn là điều không bao giờ có.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trong dân gian nói chuyện kiếp số tuy có liên quan đến Phật pháp, song họ không biết ý nghĩa chính xác của từ này; họ chỉ biết khó tránh được kiếp số, song không biết cách nào để vượt qua kiếp số. Trong dân gian khi trải qua một giai đoạn thái bình, nhân tâm sẽ lơ là, không còn cảnh giác nữa. Cuộc sống từ đó trở nên xa hoa phóng túng, đạo đức suy đồi, tư tưởng hủ bại... Lúc ấy có một số lời dự đoán xuất hiện cảnh báo mọi người, nào là thiên tai giặc giả sắp phát sinh, nào là sẽ có bao nhiêu người chết v.v... Thậm chí còn phóng đại người còn sống sót sau cơn tai nạn như cá lọt lưới không có bao nhiêu. Trong đó có một số lời tuyên đoán rằng tai nạn không sao cứu được (tận thế), song cũng có một số lời tuyên đoán kêu gọi xã hội đại chúng hãy kịp thời tu tâm dưỡng tánh, cải ác làm lành, tỉnh ngộ hồi đầu để tránh qua tai kiếp. Những lời tiên đoán này có lẽ do các vị hữu tâm thuộc tín ngưỡng dân gian nói ra, đôi khi cũng do các Phật giáo đồ phương tiện khuyến hóa thế gian.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nếu chúng sinh bị những thiên tai như nước, lửa, gió làm cho mất mạng, thì đó là do tạo nghiệp bị báo ứng tự nhiên, không phải do sức ma vương, hay ý muốn của bất cứ thế lực ác nào. Phật giáo không tán thành thuyết ma vương ra đời gây tai họa giết hại chúng sinh.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chúng sinh muốn tránh khỏi kiếp số cần phải tu học Phật pháp. Tu ngũ giới, thập thiện sẽ tránh được khổ nạn trong ba đường dữ, tức khổ vì đao binh, nước lửa, và địa ngục; tu thiền định có thể tạm thời thoát khổi nỗi khổ phiền não trong tâm; nếu khai ngộ, đắc trí tuệ thì giải thoát được khổ đau trong tam giới. Nếu mình không có tín tâm tu trì thành tựu ngũ giới, thập thiện và thiền định trí tuệ, thì cũng nên thường niệm Phật A Di Đà, phát nguyện vãng sinh về thế giới Cực Lạc, cũng được ra khỏi biển khổ sinh tử. Đáng tiếc là chúng sinh chỉ sợ quả khổ không biết tránh nhân ác. Thật ra cách tránh quả khổ tốt nhất là bỏ ác làm lánh, gieo trồng cội phúc, tu học Phật pháp, phát Bồ đề tâm, cầu thành Phật đạo. Như vậy mới có thể tránh được kiếp số ở tương lai.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><B>CHÚ THÍCH</B>:
<P style="TEXT-INDENT: 42pt; TEXT-ALIGN: justify">(1) Đại kiếp: <I>Theo Phật Quang Đại Từ Điển dẫn Du Già Sư Địa Luận quyển 2 (Đại Tạng 30, 285c): "Thế gian này hai mươi trung kiếp sẽ "hoại", hai mươi trung kiếp trong giai đoạn "không", hai mươi trung kiếp trong giai đoan "thành", và hai mươi trung kiếp trong giai đoạn "trụ". Vậy bốn giai đoạn thành, trụ, hoại, không là một đại kiếp tức tám mươi trung kiếp.</I></P>
</span></span>