bác Ba Tuần cho e hỏi, đợt trước e xem một clip giảng pháp có nói đến ngữ lục...của thiền sư Duy Lực, e thì mới đọc được 1 phần đầu thì cũng hiểu nôm na về tổ sư thiền, hay tham thiền, và điều quan trọng nhất trong tổ sư thiền là phải có nghi tình đến lúc kiến tánh mới thôi, vì nghi tình không thuộc vào trong tứ cú, rất ưu việt, đại loại vậy. Và nếu hành theo pháp môn nào thì phải theo tông chỉ pháp môn đó, tránh sa đà và chấp ngôn từ, lý lẽ...
Và e cũng đọc thấy có người thắc mắc và cũng là bản thân e thắc mắc rằng giả sử nếu trong đời này ko kiến tánh được thì rồi ra sao, thì thiền sư DL có trả lời nó đã ở trong a lại da thức thì kiếp sau nhân duyên đến sẽ tự đi tiếp, và cứ đi tiếp cho đến khi kiến tánh thì thôi. Nhưng mà e nghĩ đời này (đang ở hiện tại) còn ko chắc thì nói đến kiếp sau hay nhiều kiếp sau là một điều gì đó xa xôi mù mờ hơn cả hiện tại.
Quay trở lại về bản thân thì e hồi đầu tìm đến tôn giáo cũng vì khổ. Sau một thời gian thì e thấy rằng tu gì thì tu, hành gì thì hành cái quan trọng là có được trí tuệ của thế gian để học hỏi đc tốt hơn, nhanh hơn, từ đó thay đổi cuộc sống cũng là mong tự có khả năng giúp mình thoát khổ, sau đó là tiến xa hơn là đc cái trí huệ của thánh nhân để mỗi hành động, lời nói hòa hợp với quy luật của vũ trụ, nôm na là vậy. Mà về vấn đề trí tuệ thì e thấy người ta nhắc đến thiền. Các loại hành thiền khác thì có thứ lớp, và ít nhiều nâng cao được trí tuệ, có thể nhận biết được, nhưng e thắc mắc là nếu tham thiền tổ sư thì trước khi được kiến tánh thì trí tuệ có được nâng cao dần dần ko, hay cứ ngơ ngơ, mà chẳng may hành ko đúng thì cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu, tánh thì ko kiến được, mãi chỉ là kẻ dốt nát ngơ ngơ, cuộc sống hiện tại thì ko đủ khả năng xoay chuyển, kiếp sau cũng chẳng biết rồi sẽ trôi dạt về đâu.
Và e cũng đọc thấy có người thắc mắc và cũng là bản thân e thắc mắc rằng giả sử nếu trong đời này ko kiến tánh được thì rồi ra sao, thì thiền sư DL có trả lời nó đã ở trong a lại da thức thì kiếp sau nhân duyên đến sẽ tự đi tiếp, và cứ đi tiếp cho đến khi kiến tánh thì thôi. Nhưng mà e nghĩ đời này (đang ở hiện tại) còn ko chắc thì nói đến kiếp sau hay nhiều kiếp sau là một điều gì đó xa xôi mù mờ hơn cả hiện tại.
Quay trở lại về bản thân thì e hồi đầu tìm đến tôn giáo cũng vì khổ. Sau một thời gian thì e thấy rằng tu gì thì tu, hành gì thì hành cái quan trọng là có được trí tuệ của thế gian để học hỏi đc tốt hơn, nhanh hơn, từ đó thay đổi cuộc sống cũng là mong tự có khả năng giúp mình thoát khổ, sau đó là tiến xa hơn là đc cái trí huệ của thánh nhân để mỗi hành động, lời nói hòa hợp với quy luật của vũ trụ, nôm na là vậy. Mà về vấn đề trí tuệ thì e thấy người ta nhắc đến thiền. Các loại hành thiền khác thì có thứ lớp, và ít nhiều nâng cao được trí tuệ, có thể nhận biết được, nhưng e thắc mắc là nếu tham thiền tổ sư thì trước khi được kiến tánh thì trí tuệ có được nâng cao dần dần ko, hay cứ ngơ ngơ, mà chẳng may hành ko đúng thì cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu, tánh thì ko kiến được, mãi chỉ là kẻ dốt nát ngơ ngơ, cuộc sống hiện tại thì ko đủ khả năng xoay chuyển, kiếp sau cũng chẳng biết rồi sẽ trôi dạt về đâu.