TÔN GIẢ PHÚ LÂU NA

Bạch Vân Nhi

Trưởng Ban Đại Biểu Thường Trực nhiệm kỳ III (thán
Phật tử
Tham gia
27 Tháng 5 2009
Bài viết
2,518
Điểm tương tác
888
Điểm
113
Địa chỉ
CANADA
TÔN GIẢ PHÚ LÂU NA
Tấm gương sáng Tôn Sư trọng đạo


6.-Phu-Lau-Na_FB.jpg

Đọc lại “Nửa chữ cũng là Thầy”
Thầy là một tấm gương đại hiếu!
Tôn giả sanh ra trong gia đình Bà la môn giàu sang ở gần thành Ca tỳ la vệ. Khuôn mặt tròn, đôi mắt từ ái. Dù cha mẹ rất mực thương yêu, nhưng lòng mến đạo lại sâu nặng hơn, nên Ngài cắt ái ly gia, quy y với đức Thế Tôn, nguyện suốt đời đem ngọn đèn chánh pháp soi sáng khắp nơi, dù xóm làng xa xôi hay mọi miền núi sông cách trở. Với lòng tin sâu Phật pháp, tài biện luận tuyệt vời và hùng khí ngất trời, sau khi đắc quả A la hán, Ngài bắt đầu lên đường thuyết giáo.

Cuộc đời Ngài như một bản hùng ca bất tận. Bao nắng sớm mưa chiều rơi trên y bát, bao mùa xuân đến để rồi xuân qua, tóc đã bạc màu vì sương tuyết, nhưng Ngài vẫn cứ đi, đi mãi và làm tròn trách nhiệm thuyết giáo không hề mệt mõi để báo đền ơn đức Thế Tôn. Gót chân đã chai sần theo năm tháng, và cũng đã bào mòn bao sỏi cát. Vẫn nụ cười tự tin, vẫn ánh mắt từ ái, và vẫn giọng thuyết giảng hùng hồn, Ngài đã bao phen làm sống dậy một xóm làng, một thành ấp, một đất nước mỗi khi Ngài đến bố giáo.
Dòng thời gian cứ thế trôi qua, cho sự nghiệp giáo hoá của Phú Lâu Na ngày càng toả rộng. Nhưng đối với một con người đã lấy trí tuệ làm sự nghiệp, lấy độ sinh làm lý tưởng, lấy thuyết pháp làm mục đích thì đâu biết bến nào là cùng, bờ nào là tận.

Vì thế một ngày kia, sau mùa An cư, chư Tăng lại tiếp tục lên đường du hoá, Phú Lâu Na xin đức Phật cho Ngài đến bố giáo ở xứ Du Na, một nơi núi sông hiểm trở, sự đi lại khó khăn, người dân sống bằng nghề săn bắn, nhận thức còn kém cỏi và tính tình thô ác.
Đức Phật bảo với Phú Lâu Na:
- Ta chỉ e giáo pháp của ta chưa thích hợp lắm với người xứ Du Na hung dữ kia. Nếu họ không muốn nghe mà còn nặng lời xua đuổi thì ông sẽ làm thế nào?
- Bạch đức Thế Tôn, con sẽ nhẫn nại, vì họ chỉ nói nặng lời xua đuổi thôi, chứ chưa dùng cây đánh đập con.
- Nếu họ đánh đập ông thì sao?
- Bạch đức Thế Tôn, con vẫn chịu đựng được, vì họ chưa làm thân con chảy máu, chưa khiến cho tứ chi con tàn phế.
- Nhưng nếu họ giết ông thì sao?
- Bạch đức Thế Tôn, con không có gì thán oán, khi xác thân huyễn hoá này đã nằm xuống để chánh pháp được truyền lưu, để đáp đền ân đức Thế Tôn đã một đời khai ngộ. Con chỉ thương cho người sát hại con, sẽ sa vào ác đạo mà thôi.
Đức Phật mỉm cười hoan hỷ:
- Hay thay! Này Phú Lâu Na, ông hãy lên đường. Ta tin chắc ông sẽ thành công nơi đó.
Khi đến nơi, Phú Lâu Na không vội vàng thuyết giáo. Thấy người dân thường hay đau yếu, mỗi ngày Tôn giả vào tận rừng sâu hái thuốc làm thầy chữa bệnh. Thấy dân cơm ăn không đủ no, Tôn giả làm nông dân dạy dân chúng cấy cày. Thấy trẻ con dốt nát, Tôn giả làm thầy dạy học.
Dòng đời cứ thế trôi đi. Sau khi Thế Tôn nhập diệt, Ngài vẫn tiếp tục ba y, một bát lên đường du hoá, vì hơn ai hết Ngài hiểu giáo pháp chính là Pháp thân của Phật...
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên