Kinh Nghiệm niệm Phật và luân hồi

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
Như đã hứa, DT sẽ post loạt bài trích nguyên văn từ quyển sách "Kinh nghiệm niệm Phật và luân hồi" của nữ cư sĩ Diệu Âm để mọi người đọc và học hỏi.
Do dạo này DT không được khỏe nên đánh máy không nhiều, nhưng DT hứa sẽ cố gắng hoàn thành sớm loạt bài này.
(Loạt bài đã lược bó các phần không cần thiết như Cảm tạ, giới thiệu, lời mở đầu; chỉ tập trung sâu vào các bài viết về kinh nghiệm tu tập và các câu chuyện).
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
Kinh nghiệm Niệm Phật & Luân hồi
Tác giả: nữ Cư sĩ Diệu Âm
Chứng minh: Thượng tọa Thích Giác Hạnh.
(Sách viết hoàn tất năm 2003 tại Mỹ - TT.Giác Hạnh chứng minh ngày 13/06/2003 tại Vũng Tàu).

Ý NGHĨA TU HÀNH
Kính thưa quý bạn, xưa nay, chúng ta thường nghĩ tu hành là một chuyện rất khó khăn, khó đạt, khó thành. Chúng ta luôn luôn nghĩ Phật pháp quá cao siêu, muốn chứng quả phải có căn cơ cao, tu hành khổ hạnh thì mới có cơ hội được vãng sanh. Vì sự hiểu lầm này, mà chúng ta không dám nghĩ đến hai chữ giải thóat mà chỉ còn nương vào hai chữ tu phước.
Kính thưa quý bạn, trước kia tôi cũng nghĩ như quý bạn, vì không hiểu chân lí của sự thật, nên tôi đã bỏ phí thời gian hơn nửa đời người. Nay được thức tỉnh, tôi mong đem một chút kinh nghiệm tu tập của tôi để chia sẻ cùng quý bạn để chúng ta cùng nhau di cư về cõi Phật, để thoát khỏi thế giới tà ma đau khổ này.
Tu: là tu sửa, hành: là hành vi. Hành còn có ý nghĩa là thực hành, không chỉ nói suông. Vậy tu chỗ nào, thực hành từ đâu? Hai câu này mới là gốc rễ. Trước khi tu sửa, chúng ta phải tìm ra căn nguyên chỗ nào sai và làm sao tu sửa. Cũng như ống nước bị nghẹt thì phải tìm ra chỗ nào bị nghẹt thì mới sửa được. Tu hành cũng vậy.
Giờ chúng ta cùng nhau tìm hiểu nguyên do bệnh căn. Trong chúng ta tuy mang một thân thể nhưng có nhiều tâm khác nhau. Chúng ta không cần tìm hiểu nhiều tâm khác làm gì cho nhọc. Vì càng tìm hiểu thì càng thêm phân biệt, chấp trước. Chúng ta chỉ cần biết trong chúng ta có hai tâm: tâm thật và tâm giả. Tâm thật là “Chơn tâm Phật tánh của chúng ta”, còn tâm giả là tâm chúng ta sống hằng ngày. Chúng ta vô thỉ, vô số kiếp, không dùng tâm thật của chúng ta để sống, mà chỉ dùng tâm giả. Bởi vậy chúng ta mới bị luân hồi (có nghĩa là đầu thai vô số kiếp). Nếu chúng ta dùng tâm thật thì chúng ta đã thành Phật lâu rồi., không còn có mặt trên trái đất này. Phật thấy chúng sanh ai cũng có chủng tử Phật (tức là hạt giống) nên Ngài mới đến đây dẫn dắt, dạy dỗ cho chúng ta tu để thoát khỏi luân hồi.
Giờ chúng ta đem hai tâm ví dụ thành hai người, một người là ma, một người là Phật. Sau đó chúng ta tìm coi ông Phật của chúng ta ở đâu? Kính thưa quý bạn, ông Phật của chúng ta đã bị chúng ta bỏ đói, bỏ quên nhiều kiếp. vì ông Phật của chúng ta bất tỉnh nên ma trong người chúng ta mới tự tung tự tác, hoành hành điều khiển, khiến chúng ta bị lặn hụp trong đau khổ, luân hồi vô số kiếp. Hắn muốn chúng ta càng ngu si càng tốt, để vô số kiếp tình nguyện làm nô lệ cho hắn.
Nay hiểu rõ chân tướng, muốn thoát luân hồi, vãng sanh thành Phật, chúng ta phải mau mau đánh thức Phật tánh trong ta tỉnh lại, và chúng ta phải hợp sức trợ lực cho ông Phật của chúng ta có đủ thần thông đánh đuổi chúng ma ra khỏi người.
Chúng ta hợp sức, trợ lực cho ông Phật bằng câu: Nam mô A Di Đà Phật. Chỉ có câu Phật hiệu A Di Đà mới có đủ thần lực để đánh thức ông Phật và đánh đuổi ma ra khỏi chúng ta. Việc làm của chúng ta là chuyên tâm niệm Phật, niệm mỗi ngày, không gián đoạn, không thối chuyển. Nếu chúng ta bỏ niệm Phật nửa chừng, thì ông Phật trong chúng ta sẽ bị ma đánh giục trở lại, vì ma trong người chúng ta rất mạnh.
Cũng như một người bị bệnh đang hấp hối, cần sự cấp cứu nhưng chúng ta cấp cứu nửa chừng rồi bỏ cuộc, vậy người hấp hối đó làm sao tỉnh lại? Huống chi bên cạnh người hấp hối đó còn có một kẻ thù lớn mạnh luôn hành hạ ngày đêm, thử hỏi người hấp hối đó có thảm thương không? Người hấp hối đó là ai? Là ta, là ông Phật của ta. Thậ đáng thuơng thay cho chúng ta lâu nay nhận giặc làm cha. Không chỉ bỏ đói chính ta mà còn dẫn dắt chúng ma về đánh ông Phật của ta. Vậy thử hỏi chúng ta có ngu si không? Vì thấy chúng ta ngu si mà Phật thương xót, cũng như chúng ta thương xót đám dòi ở trong thùng phân.
Nay hiểu rõ chân tướng của sự thật, Chúng ta phải siêng năng niệm Phật, đem thần lực của câu A Di Đà trợ lự cho ông Phật trong ta thức tỉnh phát ra thần lực đánh đuổi ma ra khỏi người chúng ta, cho trí tụê của chúng ta được khai mở. Khi trí tuệ chân tâm khia mở thì thân và hành vi của chúng ta cũng theo đó mà thanh tịnh.
Giờ chúng ta đã hiểu rõ, tu là tu sửa cho ông Phật của chúng ta trở lại nguyên thuỷ có đủ thần thông. Hành là trì niệm, tinh tấn không thối chuyển. Luôn luôn bảo vệ và trợ lực cho ông Phật của chúng ta được an toàn, không bị chúng ma hãm hại. Phút lâm chung, ông Phật của chúng ta mới có đủ thần lực chiêu cảm được chư Phật đến nơi tiếp dẫn ta về cõi Phật. Đây mới là ý nghĩa của hai chữ tu hành.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
Ý NGHĨA BÍ MẬT CỦA CÂU A DI ĐÀ
Nam mô A Di Đà Phật:
Nam mô: là quy y, đoạn ác, tu thiện, tu tịnh nghiệp
A Di Đà: là vô lượng giác, vô thượng, chí cực, đại thừa.
A: là mười phương, ba đời, tam thế Phật.
Di: là tất cả chư Bồ tát.
Đà: là tám vạn chư kinh giáo của Phật.
Phật vì thương, muốn cứu hết chúng sanh trong sáu ngã mười phương nên Ngài đã dùng hết thần lực của Ngài tu trong nhiều kiếp, nhiếp thọ vào trong câu Phật hiệu A Di Đà. Câu A Di Đà có nhiều ý nghĩa thậm thâm, cao siêu bí mật vô cùng tận. Chúng sanh như chúng ta không thể nào hiểu hết được ý nghĩa cao siêu, dụng ý của Ngài.
Ở đây tôi chỉ hiểu được chút ít, mong được chia sẻ cùng quý bạn.
1. Ngài muốn chúng ta niệm, để đánh thức tâm Phật của chúng ta hoà nhập vào tâm của Phật. Niệm Phật để thần thức thuần thục in sâu. Phút lâm chung chỉ nhớ Phật A Di Đà để Phật đến nơi tiếp dẫn.
2. Câu Phật hiệu A Di Đà làm cho chúng ma khiếp sợ, không đến phá nhiễu sự tu hành của chúng ta, giúp cho chúng ta không bị tẩu hỏa nhập ma.
3. Câu Phật hiệu A Di Đà có một thần lự mạnh mẽ vô biên. Khi chúng ta niệm, thần lực của câu A Di Đà vang vọng khắp tất cả hư không, tới sáu ngã mười phương, giúp chúng sanh nơi nơi thức tỉnh hồi đầu.
4. Thời nay lẫn lộn chánh tà, khiến chúng ta không đủ trí tuệ phân biệt đâu là ma, đâu là Phật. Duy chỉ có câu phật hiệu A Di Đà mới triệt để giúp cho chúng ta phân biệt đâu là chánh, đâu là tà.
Phật nói, Ma vương có phép lực như Ngài. Ma vương có thể hoá thành Phật để mê hoặc chúng ta, nhưng không thể giả được câu Phật hiệu A Di Đà. Vì hễ ai niệm câu phật hiệu A Di Đà thì chúng ma phải cách xa mấy chục dặm. Lấy từ điểm này, chúng ta dùng trí tuệ mà phân biệt rõ, nhận diện ai là đệ tử Phật, ai là đệ tử ma. Nếu có ai tự xưng là đệ tử Phật mà không niệm Phật thì là đệ tử ma giả dạng. Còn ai tu mà niệm Phật thì đều là Phật tử chân chánh.
Vì sao? Vì chỉ có đệ tử ma mới sợ niệm câu Phật hiệu A Di Đà. Nên chúng ta phải luôn luôn đề cao cảnh giác, luôn luôn có đủ trí tuệ phân biệt. Đừng uổng công phí cả đời tu tập, để rồi cuối cùng làm đệ tử của ma thì thật đáng tiếc.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
MUỐN ĐƯỢC NHẤT TÂM KHÔNG TU XEN TẠP
Trước kia tôi muốn tu học nhưng bị nhiều ràng buộc trách nhiệm, chưa một lần tụng kinh, chưa một lần tọa thiền, ngày đêm chỉ biết chuyên tâm niệm Phật. Cuộc sống quá bận rộn không cho phép tôi chọn các môn tu khác.
Trong cái xui có sự may mắn, nhờ tôi không có nhiều thời gian, nếu không tôi sẽ tu học đủ môn, vì tính tôi thích tìm hiểu đủ thứ. Sau khi được nhất tâm, tôi mới ngộ và hiểu thấu câu nói của ngài Pháp sư Tịnh Không. Ngài nói: “Trong 49 năm thuyết pháp của Phật, lời nói quan trọng nhất là mình niệm cái gì thì thành cái nấy (mình niệm Phật sẽ thành Phật)”. Khi thấu hiểu câu nói này, tôi giật mình, cảm thấy may mắn và thầm cám ơn cuộc sống bận rộn của tôi.
Qua quá trình tu tập, tôi hiểu thấu chân lí của sự thật. Cũng như vàng, vốn nguyên thủy là chói sáng, nếu ta trộn lẫn vàng với đồng sẽ làm mất đi bản thể chói sáng của vàng. Niệm Phật cũng vậy, chúng ta niệm Phật là niệm cho ông Phật của ta, không phải niệm cho chư Phật. Nếu chúng ta tu xen tạp, thì đến bao giờ mới được nhất tâm? Cũng như chúng ta niệm Phật là mong công phu niệm Phật đạt thành một khối, đúc thành 1 niệm để đạt nhất tâm. Nếu chúng ta không hiểu, lại đi tụng đủ loại kinh hay tu xen tạp, thì như vậy có khác gì vàng pha trộn với đồng? Thử hỏi đến bao giờ mới tìm được bản thể của vàng? Đến bao giờ mới thấy đuợc chân tâm Phật tánh của chúng ta?
Cũng như Ngài Pháp sư Tịnh Không đưa ra một ví dụ: “Nhà của Phât A Di Đà có nhiều cửa khác nhau. Chúng ta muốn vào thì chỉ đi bằng một cửa. Khi vào một cửa rồi thì các cửa khác đều thông. Nếu chúng ta muốn đi vào một lúc bằng hai ba cửa, thì không có cách chi chúng ta vào được. Cũng như ông bà ta thường nói “nhất nghệ tinh, nhất thân vinh”, chúng tat u hành cũng vậy, chỉ một môn thuần thục viên mãn là sẽ thành Phật”. Ngài Pháp sư Tịnh Không thuyết trong kinh Vô Lượng Thọ là: “Câu Phật hiệu A Di Đà đã niệm ba đời, mười phương chư Phật; tụng hết tất cả các kinh Đại Thừa của Phật; tu hết các môn, tông phái và kinh Vô Lượng Thọ là kinh Trung Chi Vương, nghĩa là bộ kinh cao siêu nhất của nhà Phật. Tại sao? Vì bộ kinh này đã đúc kết tất cả tinh hoa, cốt tủy cao thâm của hết thảy kinh giáo nhà Phật”.
Tại sao các môn tu khác phải cần niệm Phật, còn môn tu niệm Phật lại không cần tu thêm các môn khác? Vì môn tu niệm Phật là môn tu đệ nhất cao siêu của nhà Phật, là môn tu vượt khỏi không gian và thời gian. Không có môn tu nào có thể so sánh, và danh hiệu A Di Đà là một bằng chứng hùng hồn để chúng ta tin.
Trước kia tôi không hiểu nên niệm danh hiệu A Di Đà ít, niệm danh hiệu Quán Thế Âm thì nhiều. Sau khi hiểu được câu Phật hiệu A Di Đà cao thâm thù thắng, tôi không còn niệm danh hiệu Quán Thế Âm, tôi chỉ niệm danh hiệu A Di Đà. Tại sao? Vì Quán Thế Âm cũng là Phật, khi chúng ta niệm danh hiệu A Di Đà là đã niệm hết tất cả mười phương chư Phật và chư Bồ tát.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
NIỆM PHẬT CÁCH NÀO ĐỂ ĐƯỢC NHẤT TÂM ?
Niệm Phật có 48 cách niệm. Ở đây tôi xin chia sẻ với quý bạn cách niệm Phật của tôi.
Từ khi hiểu được môn tu niệm Phật, vì cuộc sống bôn ba bận rộn, nên mỗi tối không có nhiều thời gian niệm Phật nên mỗi khi lái xe đi làm, đi về hoặc đi công chuyện, tôi niệm Nam mô A Di Đà Phật (niệm ra tiếng), hoặc khi ăn, ngủ, làm việc tôi cũng đều niệm Phật (niệm thầm). Khi niệm Phật, tôi không lần chuỗi, không đếm số, không câu nệ vào hình thức đi, đứng, nằm, ngồi…(nhưng ở chùa thì khác).
Khi niệm Phật, vọng tưởng kéo đến, tôi cứ mặc kệ cho chúng kéo đến, đến càng nhiều càng tốt vì nếu chúng ta không để cho chúng tự nhiên đến thì chúng sẽ không tự nhiên đi. Khi chúng kéo đến, ta thương chúng như con rồi niệm Phật mà độ chúng, nghĩa là cứ tự nhiên mà niệm. Lâu ngày vọng tưởng tự nhiên biến mất mỗi khi chúng ta khởi niệm. Duy có 2 điều quan trọng là: khi chúng ta niệm, dùng tánh để nghe câu niệm rồi đưa vào tâm, nhưng phải niệm tự nhiên, nhẹ nhàng uyển chuyển như hơi thở, như chúng ta đang uống nước, đừng dồn nén lên đầu nhiều. Tóm lại mọi người tự tìm cho mình một cách thích hợp nhất, nhẹ nhàng và tự nhiên.
Kính thưa các bạn, tôi đã dùng cách này rất hữu hiệu, có thể giúp chúng ta dễ định tâm và phát nguyện một cách mãnh liệt. Mỗi khi chúng ta niệm Phật, 6 hay 4 chữ cũng được, mỗi khi đến chữ “Đà Phật” thì tâm chúng ta cứ nghĩ “Đà Phật” là “thành Phật”. Nghĩa là chúng ta niệm Phật, mà trong mỗi cầu đều mang lời nguyện thành Phật. Như vậy, vừa niệm vừa nguyện cùng một lúc thì tâm chúng ta sẽ tập trung hơn, không bị vọng tưởng phân tâm và cũng là 1 cách nhắc nhở chúng ta niệm Phật để thành Phật. (Khi nghe nhạc niệm Phật, chúng ta cũng đều nghĩ như vậy).
Khi mới bắt đầu nguyện, chữ “thành Phật” trong tâm còn rời rạc. Niệm lâu ngày, trong tâm chỉ còn 1 khối thành Phật. Khi chữ thành Phật đã thành một khối thì dù chúng ta đi đứng hay nằm ngồi, chữ “thành Phật” trong tâm cũng không hề thay đổi.
Ngoài chuyên tâm niệm Phật ra, chúng ta còn phải biết buông xả. Điều này quý bạn đừng lo nhiều vì khi niệm Phật lâu ngày thì bản thân chúng ta cũng tự nhiên buông xả mà chính chúng ta cũng không hay biết. Nếu quý bạn muốn niệm Phật mau được nhất tâm, chỉ có vào chùa tu niệm Phật thất là hữu hiệu nhất. Sau 7 ngày niệm Phật thất, quý bạn sẽ thay đổi một cách không ngờ. Qua kinh nghiệm của bản thân tôi hiểu rõ, chỉ cần chúng ta quyết tâm buông xả, nguyện niệm Phật để thành Phật, trong vòng 3 năm, chúng ta sẽ niệm được “nhất tâm tam muội”.
 

rc_cho

Registered
Phật tử
Tham gia
2 Thg 4 2007
Bài viết
64
Điểm tương tác
0
Điểm
6
4. Thời nay lẫn lộn chánh tà, khiến chúng ta không đủ trí tuệ phân biệt đâu là ma, đâu là Phật. Duy chỉ có câu phật hiệu A Di Đà mới triệt để giúp cho chúng ta phân biệt đâu là chánh, đâu là tà.
Phật nói, Ma vương có phép lực như Ngài. Ma vương có thể hoá thành Phật để mê hoặc chúng ta, nhưng không thể giả được câu Phật hiệu A Di Đà. Vì hễ ai niệm câu phật hiệu A Di Đà thì chúng ma phải cách xa mấy chục dặm. Lấy từ điểm này, chúng ta dùng trí tuệ mà phân biệt rõ, nhận diện ai là đệ tử Phật, ai là đệ tử ma. Nếu có ai tự xưng là đệ tử Phật mà không niệm Phật thì là đệ tử ma giả dạng. Còn ai tu mà niệm Phật thì đều là Phật tử chân chánh.
Vì sao? Vì chỉ có đệ tử ma mới sợ niệm câu Phật hiệu A Di Đà. Nên chúng ta phải luôn luôn đề cao cảnh giác, luôn luôn có đủ trí tuệ phân biệt. Đừng uổng công phí cả đời tu tập, để rồi cuối cùng làm đệ tử của ma thì thật đáng tiếc.
Vị nầy quá ngây thơ :
Khi chúng ta niệm Phật hiệu chỉ có ma quỷ (ngạ quỷ) tránh xa mà thôi, còn Thiên Ma thì chính họ niệm Phật hiệu trước mỗi câu nói để thu nhận đồ chúng.
Theo một tờ báo "lá cải" mà rác chợ đọc được :
_ Ngày nay trong 100 vị Thượng Tọa chỉ có 50 vị thật lòng tu, còn 50 vị kia "kinh doanh Phật-pháp"
_ Trong 50 vị thật lòng tu đã có 45 vị vì không thông suốt Phật đạo cho nên đã vô tình trở thành đồ chúng của Thiên Ma mà không hay, vẫn tưởng mình là một vị CHÂN TĂNG.

ĐỪNG TƯỞNG RẰNG AI ĐEO XÂU CHUỔI BỰ THÌ KHÔNG THỂ LÀ MA
 

lele

Trưởng Ban Tin Tức
Quản trị viên
Thượng toạ
Tham gia
19 Thg 10 2006
Bài viết
1,366
Điểm tương tác
77
Điểm
48
Cảm ơn DT đã phát tâm post loạt bài về Niệm Phật , nhưng thiết nghĩ các Mod PGBT nên chuyển bài này sang Box Tịnh độ thì hợp lý hơn.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
PHÁT TÂM BỒ ĐỀ
Trước kia tôi không hiểu nên mỗi đêm tôi niệm Phật cầu xin cho cha mẹ. Sauk hi biết môn tu Tịnh độ, tôi niệm Phật Đại thừa. Tôi học kinh điển hiểu rõ: niệm Phật phải phát tâm Bồ đề nguyện. Tuy tôi tin kinh và tin Phật nhưng tôi lại không tin chính bản thân, lúc nào tôi cũng nghĩ: Tội chướng của tôi quá nặng, đường tu kiếp này không được toại nguyện thì nào dám phát nguyện niệm Phật để thành Phật? Tôi chỉ mong sao niệm Phật ngày đêm cầu xin cho cha mẹ mau siêu thoát và làm mọi công đức để gieo nhân cho kiếp sau được trọn đường tu.
May thay duyên phần đã đến, tôi may mắn được người bạn tặng cho cuốn sách “Niệm Phật lưu Xá Lợi” của bác cư sĩ Tịnh Hải. Mở sách ra, tôi xem các hình màu Xá lợi, lòng tôi vui sướng lạ thuờng. Tôi vội đọc một mẩu chuyện của một bác cư sĩ tại gia. Bác chỉ ở nhà niệm Phật, không đến chùa đọc kinh, cũng không tọa thiền, mà bác cũng được vãng sanh và lưu nhiều Xá Lợi. Tôi hạnh phúc bật khóc và cảm xúc vô bờ bến. Tôi bật khóc là vì tôi có thể tu và vãng sanh ngay trong một kiếp.
Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi phát nguyện niệm Phật để thành Phật. Tôi buông xả hết trần duyên, quyết tâm tu niệm một lòng tinh tấn. Sau đó vài tuần, tôi được nhất tâm. Nếu như tôi không quyết tâm phát nguyện một cách thành khẩn, triệt để tu hành thì tôi khó được nhất tâm. Qua quá trình tu tập bản thân, tôi mới hiểu được sự tín nguyện và quyết tâm rất là quan trọng.
Phật dạy chúng ta muốn được Vãng sanh thì phải có đầy đủ: tín, nguyện, hạnh.
Tín-là tin sâu, không một chút hoài nghi (tin Phật và tin bản thân ta)
Nguyện-là nguyện niệm Phật để thành Phật.
Hạnh-là tinh tấn niệm câu A Di Đà không thối chuyển.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
NHỮNG DẤU HIỆU TRƯỚC KHI ĐƯỢC NHẤT TÂM

Một gày trước khi được nhất tâm, cả ngày hôm đó tim tôi nóng hổi, đầu tôi cứng như khối đá đặc. Tôi không thể bỏ được một câu niệm Phật nào vào đầu cả. Hôm đó tôi niệm Phật với các con tôi, tôi niệm ra tiếng thì không sao, nhưng tôi niệm thầm trong đầu lại không được. Hôm đó, lồng ngực tôi nóng hổi, cứ chảy mồ hôi hoài dù thời tiết ngày hôm đó không có nóng. Tôi suy nghĩ rồi buồn, cứ tự hỏi tại sao? Bao nhiêu năm niệm Phật tôi chưa bao giờ gặp phải trường hợp như thế này. Tôi giận quá, dùng hai tay đập vào đầu mong cho nó tỉnh lại, nhưng cũng không sao niệm được.
 

dieuthanh

Registered
Phật tử
Tham gia
23 Thg 11 2006
Bài viết
75
Điểm tương tác
0
Điểm
6
NHỮNG DẤU HIỆU KHI ĐƯỢC NHẤT TÂM
Cả đêm hôm đó tôi buồn cho cái đầu của tôi nên ngủ không được ngon. Sáng hôm sau khi thức dậy, tôi vội thử dùng đầu để niệm. Tôi mới khở niệm thôi, bỗng nhiên tôi nghe cả trời niệm Phật. Lúc đó tôi lại tưởng con tôi hay hang xóm mở nhạc biệm Phât. Trong nhà tôi thì chắc chắn không có loại nhạc niệm bốn chữ này, còn hang xóm toàn là người Mỹ thì mở nhạc niệm Phât VN làm gì?
(chú thích của DT: thời điểm này cư sĩ Diệu Âm đang định cư tại Hoa Kì, bà xuất cảnh năm 1981)
Lúc đó, cảm giác cho tôi biết đây không phải nhạc niệm Phật bình thường mà là tiếng niệm của chư Phật. Tôi vừa lắng nghe vừa mừng trong bụng, tôi thầm nghĩ không lẽ tôi may mắn, có duyên nên nghe được tiếng chư Phật niệm Phật ở trên trời? Tiếng niệm Phật làm lòng tôi thanh thản, tự tại và an lạc. Tôi cứ nằm im lắng nghe rồi tự sung sứong mỉm cười mãi. Bỗng nhiên tôi khựng lại nghĩ: “không được, tôi không được tham nghe coi chừng bị ma mê hoặc”. Tôi vội ngồi dậy chắp tay sám hối.
Tôi lại nghĩ: “chúng ma có thể biến hóa thành Phật để mê hoặc chúng sanh nhưng không thể giả được câu Phật hiệu A Di Đà”, nghĩ đến đây, tôi an tâm phần nào. Rồi tôi lại nghĩ: “không lẽ tôi niệm Phật đạt đến nhất tâm?”. Tôi vội thử. Tôi không thèm nghe thì nhạc niệm Phật dừng, tôi khởi niệm thì cả trời cùng niệm với tôi, thử cả ngày như vậy, thật đúng với câu: “khi được nhất tâm chỉ còn một niệm”. Khi chúng ta khởi niệm thì cũng như nhấn một cái nút, cái máy trong đầu ta sẽ tự niệm mãi hco chúng ta nghe, đến khi không muốn nghe nữa thì nó ngưng.
Còn niệm mà không niệm, không niệm mà niệm, là chúng ta không còn dùng sức của chúng ta để niệm nữa mà đã có cái máy trong đầu, bộ máy nhất tâm đã niệm giúp ta, chúng ta chỉ cần giữ tánh để nghe câu niệm Phật. Lúc đó tôi hiểu rõ, tôi niệm Phật đã đạt đến nhất tâm.
Chỉ có một điều tôi thắc mắc mãi, tại sao bao nhiêu năm qua tôi niệm Phật sáu chữ, mà khi nhất tâm, đầu tôi chỉ niệm theo loại nhạc bốn chữ mà tôi chưa hề nghe qua?, điều đó tôi cứ thắc mắc mãi.
Giờ đây thì tôi đã hiểu được tại sao như thế, và tôi sẽ nói rõ hơn ở bài “Giải tỏa ba nghi vấn” sau.
 

dct87

Registered
Phật tử
Tham gia
11 Thg 8 2006
Bài viết
189
Điểm tương tác
0
Điểm
16
Địa chỉ
Di�m Ph� ??
Thành thật mà nói, bài viết của cư sĩ Diệu Âm rất là hay, dct cũng đọc được nhiều bài của cư sĩ.
Nhưng khi đọc qua bài trên có những điểm thấy hơi còn nghi vấn...
Nhưng cũng hoan hỉ đạo hữu Diệu Thanh bỏ thời gian quý báo mà đánh máy
A Di Đà Phật.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên