- Tham gia
- 12/7/07
- Bài viết
- 1,513
- Điểm tương tác
- 1,483
- Điểm
- 113
D. Nhất Tâm Bất Loạn.
Bài 26.- Tâm Chân Như & Vọng Tâm.
Hỏi: Diệt Độ chúng Sanh Tâm, như thế nào ?
Đáp: Nếu hiểu "Diệt Độ" là đem các trạng thái Tâm vào "Vô Tưởng Định". Thì sẽ rơi vào Ngoại Đạo Khô Thiền, mà không phải là mục đích của Đạo Phật.- Mà hành giả nên Quán Chân Như Tâm.
A/. Quán Chân Như Tâm:Chân Như Tâm là một thực tại siêu việt mọi tướng trạng, là cái Bản Thể - Chân như của vạn pháp, vận hành một cách phổ quát trong mọi sự vật.- Còn gọi là Chân Tâm.
Chân Như Tâm có 2 trạng thái: a. Tịch (vắng lặng), Chiếu (sáng soi- động).- Cái Tịch Chiếu đồng thời này. Tịnh Độ Tông gọi là THƯỜNG TỊCH QUANG TỊNH ĐỘ.
B/. Phần Chiếu: Tánh Thường chiếu của Chân Như Tâm, hiện thành 6 Thức Tâm Vương là:
(1) Nhãn Thức : sự hiểu biết của mắt,
(2) Nhỉ thức : sự hiểu biết của tai,
(3) Tỉ thức : sự hiểu biết của mũi,
(4) Thiệt thức : sự hiểu biết của lưỡi,
(5) Thân thức : sự hiểu biết của thân,
(6) Ý thức : hiểu biết phân biệt,
C/. Phần Tịch: Ẩn chứa trong 2 Thức:
( 7 ) Mạt Na Thức : chấp ngã, và truyền tống chủng tử để hiện hành.
( 8 ) A Lại Da Thức : Kho chứa chủng tử.
* 8 Thức thành 4 Trí: Là khi ấy hành giả đạt Trí Huệ Hậu Đắc Trí.
D/. Sự trú chấp Tâm Thức của chúng sanh.
Như đã nói.- Tâm Chân Như. Tâm ấy Đầy đủ ví như cái vòng tròn sáng (Viên minh). Trong đó chứa 2 đặc tính là Tịnh (tịch) và Động (chiếu).- Nghĩa là có đủ 8 Thức nêu trên. Nhưng khổ nỗi chúng sanh chỉ thấy được phần chiếu và CHẤP phần CHIẾU làm TỰ NGÃ.
* Chấp NGÃ nghĩa là chúng sanh chấp THỨC TÂM, cụ thể là chấp Ý THỨC làm Tâm, làm cái Hồn, thường ngày họ sống bằng Thức, suy nghĩ bằng Thức, Tạo tác bằng Thức.- Đó là TÁC Ý. Như Lai nói Tác Ý chính là NGHIỆP. Do tạo Nghiệp nên có Sanh tử luân hồi để trả Nghiệp.
* Do chúng sanh sống bằng Thức, suy nghĩ bằng Thức, Tạo tác bằng Thức.- Nên bị Nghiệp Thức sai sử, đó là Vô Minh Hành. Do Vô minh hành nên các sự Thấy, nghe, hay, biết đều sai lầm không đúng Chân lý.- Trong kinh 4 Hàm, Phật dạy rằng: “Các sự thấy nghe hay biết của chúng sanh đều do nhiễm trước nơi cảnh sở duyên mà có”. Chúng sanh do bị Vô minh ngăn che tâm trí, nên khởi sanh các tà kiến chấp, vì vậy mà bị các pháp sai sử." - Sở dĩ không tiếp cận được NHẤT TÂM là do cái Chấp Ngã , chấp Pháp này mà ra.
* Khi sống bằng THỨC, bỏ quên phần TRÍ. Sống bằng CHIẾU bỏ mất phần TỊCH vậy là đã mất đi Tánh Viên Minh, đã mất đi phân nữa bản Tâm. Nên Các sự thấy nghe hay biết của chúng sanh đều sai lệch, vì lệch lạc nên sống sai chân lý, vì sống sai chân lý nên khởi ra sanh tử luân hồi, ưu bi khổ não....
* Vậy để được NHẤT TÂM, chúng ta cần DIỆT CHẤP NGÃ, PHÁ CHẤP PHÁP.- Khi không còn Ngã Pháp gọi là "Nhập Chân Như "(Nhất Tâm).
E/. Nhập Chân Như (Nhất Tâm)
Kính các Bạn. Để khế hợp Chân Như chúng ta khởi dụng Tâm thế nào ?
Đáp: Chúng ta nên từ chỗ Cội nguồn Ý thức mà vào.- Vì chỗ Cội nguồn Ý thức là tiếp cận Chân Như Tâm.
* Cội nguồn Ý thức.- Đệ nhất sát na.- Tổ Huyền Quang dạy:
" Giác tánh viên minh, tùng lai trạm tịch.
Bổn vô nhơn ngã chi huyễn tướng, hà hữu sanh tử chi giả danh.
Nhân tối sơ nhất niệm sai thù, tùng mộng tưởng hữu tư sanh diệt.
Tuy vân diệt:
Diệt nhi bất diệt, tằng Đạt Ma chích lý Tây quy.
Sanh nhi bất sanh, nãi Thích Tôn song lâm thị tịch."
Nghĩa:
Giác tánh viên minh, xưa nay vắng lặng.
Vốn không ngã nhân huyễn tướng, nào có sanh tử giả danh!
Nhơn đầu tiên một niệm sai lầm, tùy vọng tưởng có sanh có diệt.
Tuy nhiên:
Diệt nào có diệt, Đạt Ma Tôn giả, quảy dép về Tây;
Sanh mà không sanh, Thích Ca Thế Tôn, song lâm nhập diệt! (hết trích)
kính các Bạn: Cội nguồn Ý thức là khi Căn (bộ não) tiếp xúc 6 Trần (cảnh), thì sanh ra Ý THỨC. Cái NIỆM (Ý Thức) đầu tiên khi mới sanh ra.- Gọi là Đệ nhất sát na, là Nguyên Niệm.
Có 2 trường hợp:
1. Nguyên Niệm đệ nhất sát na.- Nếu không chạy theo niệm niệm sanh diệt mà xoay về Tự Tánh thanh tịnh bản nhiên.- Thì đó là Tri kiến Phật, là khế hợp Tâm Chân Như, là Nhất Tâm Bất Loạn, là vãng sanh Thường Tịch Quang Tịnh Độ.- Gọi là Quy Căn đắc chỉ, (về nguồn được tông chỉ)
2. Từ Nguyên Niệm đệ nhất sát na.- Nếu chạy theo niệm niệm sanh diệt, theo suy nghĩ, thương ghét, chấp Pháp.- Thì đó là Tri kiến chúng sanh, là vô minh, là vào sanh tử luân hồi, vào cảnh giới Ta Bà khổ. (Gọi là tuỳ chiếu thất tông).
+ Bài sám Ngã Niệm (Ngã chỉ là ý niệm) chỉ ra rằng: Ngã niệm tự tùng vô lượng kiếp, thất Viên minh tánh tác trần lao. xuất sanh nhập tử thọ luân hồi, dị trạng thù hình vi khổ sở...
+ Bài sám Quy mạng chỉ ra rằng: Đệ tử chúng đẳng:
Tự vi chơn tánh,Uổng nhập mê lưu,Tùy sanh tử dĩ phiêu trầm,Trục sắc thinh nhi tham nhiễm.
Thập triền thập sử,Tích thành hữu lậu chi nhơn.Lục căn lục trần,Vọng tác vô biên chi tội.
Mê luân khổ hải,Thâm nịch tà đồ.
nghĩa:
Đệ tử chúng con:
Ngược dòng chân tính từ lâu,
Chúng con trôi nổi biển sầu sông mê.
Thấy đâu lối thoát đường về,
Bập bềnh sóng nước chưa hề đoái lui.
Nguyên nhân hữu lậu gây rồi,
Bao nhiêu nghiệp chướng lâu đời tạo ra.
Biết đâu nẻo chính đường tà,
Oan khiên nghiệp báo thật là nặng sâu.
(hết trích)
Tóm lại: Trở về nguồn cội, là từ Nguyên niệm đệ nhất sát na xoay về Chân Như.- Đó Là Nhất Tâm Bất Loạn, là vãng sanh Cực Lạc, là Thường Tịch Quang tịnh Độ.
Về Nguồn là thế, đây là cảnh giới thứ 9 trong mục ngưu đồ.
Nhưng điều quan trọng tiếp theo là phải "An Trụ Tâm", để thường trú Nhất Tâm, thường trú Thường Tịch Quang tịnh Độ.

Bài 26.- Tâm Chân Như & Vọng Tâm.
Hỏi: Diệt Độ chúng Sanh Tâm, như thế nào ?
Đáp: Nếu hiểu "Diệt Độ" là đem các trạng thái Tâm vào "Vô Tưởng Định". Thì sẽ rơi vào Ngoại Đạo Khô Thiền, mà không phải là mục đích của Đạo Phật.- Mà hành giả nên Quán Chân Như Tâm.
A/. Quán Chân Như Tâm:Chân Như Tâm là một thực tại siêu việt mọi tướng trạng, là cái Bản Thể - Chân như của vạn pháp, vận hành một cách phổ quát trong mọi sự vật.- Còn gọi là Chân Tâm.
Chân Như Tâm có 2 trạng thái: a. Tịch (vắng lặng), Chiếu (sáng soi- động).- Cái Tịch Chiếu đồng thời này. Tịnh Độ Tông gọi là THƯỜNG TỊCH QUANG TỊNH ĐỘ.
B/. Phần Chiếu: Tánh Thường chiếu của Chân Như Tâm, hiện thành 6 Thức Tâm Vương là:
(1) Nhãn Thức : sự hiểu biết của mắt,
(2) Nhỉ thức : sự hiểu biết của tai,
(3) Tỉ thức : sự hiểu biết của mũi,
(4) Thiệt thức : sự hiểu biết của lưỡi,
(5) Thân thức : sự hiểu biết của thân,
(6) Ý thức : hiểu biết phân biệt,
C/. Phần Tịch: Ẩn chứa trong 2 Thức:
( 7 ) Mạt Na Thức : chấp ngã, và truyền tống chủng tử để hiện hành.
( 8 ) A Lại Da Thức : Kho chứa chủng tử.
* 8 Thức thành 4 Trí: Là khi ấy hành giả đạt Trí Huệ Hậu Đắc Trí.
D/. Sự trú chấp Tâm Thức của chúng sanh.
Như đã nói.- Tâm Chân Như. Tâm ấy Đầy đủ ví như cái vòng tròn sáng (Viên minh). Trong đó chứa 2 đặc tính là Tịnh (tịch) và Động (chiếu).- Nghĩa là có đủ 8 Thức nêu trên. Nhưng khổ nỗi chúng sanh chỉ thấy được phần chiếu và CHẤP phần CHIẾU làm TỰ NGÃ.
* Chấp NGÃ nghĩa là chúng sanh chấp THỨC TÂM, cụ thể là chấp Ý THỨC làm Tâm, làm cái Hồn, thường ngày họ sống bằng Thức, suy nghĩ bằng Thức, Tạo tác bằng Thức.- Đó là TÁC Ý. Như Lai nói Tác Ý chính là NGHIỆP. Do tạo Nghiệp nên có Sanh tử luân hồi để trả Nghiệp.
* Do chúng sanh sống bằng Thức, suy nghĩ bằng Thức, Tạo tác bằng Thức.- Nên bị Nghiệp Thức sai sử, đó là Vô Minh Hành. Do Vô minh hành nên các sự Thấy, nghe, hay, biết đều sai lầm không đúng Chân lý.- Trong kinh 4 Hàm, Phật dạy rằng: “Các sự thấy nghe hay biết của chúng sanh đều do nhiễm trước nơi cảnh sở duyên mà có”. Chúng sanh do bị Vô minh ngăn che tâm trí, nên khởi sanh các tà kiến chấp, vì vậy mà bị các pháp sai sử." - Sở dĩ không tiếp cận được NHẤT TÂM là do cái Chấp Ngã , chấp Pháp này mà ra.
* Khi sống bằng THỨC, bỏ quên phần TRÍ. Sống bằng CHIẾU bỏ mất phần TỊCH vậy là đã mất đi Tánh Viên Minh, đã mất đi phân nữa bản Tâm. Nên Các sự thấy nghe hay biết của chúng sanh đều sai lệch, vì lệch lạc nên sống sai chân lý, vì sống sai chân lý nên khởi ra sanh tử luân hồi, ưu bi khổ não....
* Vậy để được NHẤT TÂM, chúng ta cần DIỆT CHẤP NGÃ, PHÁ CHẤP PHÁP.- Khi không còn Ngã Pháp gọi là "Nhập Chân Như "(Nhất Tâm).
E/. Nhập Chân Như (Nhất Tâm)
Kính các Bạn. Để khế hợp Chân Như chúng ta khởi dụng Tâm thế nào ?
Đáp: Chúng ta nên từ chỗ Cội nguồn Ý thức mà vào.- Vì chỗ Cội nguồn Ý thức là tiếp cận Chân Như Tâm.
* Cội nguồn Ý thức.- Đệ nhất sát na.- Tổ Huyền Quang dạy:
" Giác tánh viên minh, tùng lai trạm tịch.
Bổn vô nhơn ngã chi huyễn tướng, hà hữu sanh tử chi giả danh.
Nhân tối sơ nhất niệm sai thù, tùng mộng tưởng hữu tư sanh diệt.
Tuy vân diệt:
Diệt nhi bất diệt, tằng Đạt Ma chích lý Tây quy.
Sanh nhi bất sanh, nãi Thích Tôn song lâm thị tịch."
Nghĩa:
Giác tánh viên minh, xưa nay vắng lặng.
Vốn không ngã nhân huyễn tướng, nào có sanh tử giả danh!
Nhơn đầu tiên một niệm sai lầm, tùy vọng tưởng có sanh có diệt.
Tuy nhiên:
Diệt nào có diệt, Đạt Ma Tôn giả, quảy dép về Tây;
Sanh mà không sanh, Thích Ca Thế Tôn, song lâm nhập diệt! (hết trích)
kính các Bạn: Cội nguồn Ý thức là khi Căn (bộ não) tiếp xúc 6 Trần (cảnh), thì sanh ra Ý THỨC. Cái NIỆM (Ý Thức) đầu tiên khi mới sanh ra.- Gọi là Đệ nhất sát na, là Nguyên Niệm.
Có 2 trường hợp:
1. Nguyên Niệm đệ nhất sát na.- Nếu không chạy theo niệm niệm sanh diệt mà xoay về Tự Tánh thanh tịnh bản nhiên.- Thì đó là Tri kiến Phật, là khế hợp Tâm Chân Như, là Nhất Tâm Bất Loạn, là vãng sanh Thường Tịch Quang Tịnh Độ.- Gọi là Quy Căn đắc chỉ, (về nguồn được tông chỉ)
2. Từ Nguyên Niệm đệ nhất sát na.- Nếu chạy theo niệm niệm sanh diệt, theo suy nghĩ, thương ghét, chấp Pháp.- Thì đó là Tri kiến chúng sanh, là vô minh, là vào sanh tử luân hồi, vào cảnh giới Ta Bà khổ. (Gọi là tuỳ chiếu thất tông).
+ Bài sám Ngã Niệm (Ngã chỉ là ý niệm) chỉ ra rằng: Ngã niệm tự tùng vô lượng kiếp, thất Viên minh tánh tác trần lao. xuất sanh nhập tử thọ luân hồi, dị trạng thù hình vi khổ sở...
+ Bài sám Quy mạng chỉ ra rằng: Đệ tử chúng đẳng:
Tự vi chơn tánh,Uổng nhập mê lưu,Tùy sanh tử dĩ phiêu trầm,Trục sắc thinh nhi tham nhiễm.
Thập triền thập sử,Tích thành hữu lậu chi nhơn.Lục căn lục trần,Vọng tác vô biên chi tội.
Mê luân khổ hải,Thâm nịch tà đồ.
nghĩa:
Đệ tử chúng con:
Ngược dòng chân tính từ lâu,
Chúng con trôi nổi biển sầu sông mê.
Thấy đâu lối thoát đường về,
Bập bềnh sóng nước chưa hề đoái lui.
Nguyên nhân hữu lậu gây rồi,
Bao nhiêu nghiệp chướng lâu đời tạo ra.
Biết đâu nẻo chính đường tà,
Oan khiên nghiệp báo thật là nặng sâu.
(hết trích)
Tóm lại: Trở về nguồn cội, là từ Nguyên niệm đệ nhất sát na xoay về Chân Như.- Đó Là Nhất Tâm Bất Loạn, là vãng sanh Cực Lạc, là Thường Tịch Quang tịnh Độ.
Về Nguồn là thế, đây là cảnh giới thứ 9 trong mục ngưu đồ.
Nhưng điều quan trọng tiếp theo là phải "An Trụ Tâm", để thường trú Nhất Tâm, thường trú Thường Tịch Quang tịnh Độ.
