KHÔNG PHẢI LỖI TAI TÔI
<FONT color=purple>Đây là chuyện có thật xảy ra tại tiểu bang <?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com
<o
Khi nghe câu truyện trên chắc bạn sẽ tức cười vì quá vô lý . Người đàn ông mập phì kia đã không biết lỗi mình tham ăn thì chớ , nay lại quay sang đổ lỗi cho người khác . Nhưng nếu nhìn kỹ một chút thì đa số chúng ta cũng thường mắc phải lỗi tương tự .Mỗi khi gặp đau khổ phải chăng chúng ta cũng hay nói “ Tôi buồn là vì ông A mắng chửi tôi , hay , tôi khổ là vì bà B giựt tài sản của tôi , vv…?"<o
<o
Ông A có mắng chửi tôi hay không , đó là vấn đề của ông A , vì tôi không thể làm chủ ý nghĩ và lời nói của ông ấy . Nhưng tôi có buồn giận hay không đó là vấn đề của tôi ,vì tôi có thể làm chủ tâm ý và tình cảm của mình . Nếu tôi buồn vì bị ông A mắng chửi , đó tức là tôi đã vô tình cho phép ông ấy điều khiển tình cảm của tôi . Nói cách khác tôi là người nộm để cho người khác giựt dây . Khi bị người mắng thì tôi buồn , được người khen thì tôi vui . Như vậy sự vui buồn của tôi hoàn toàn lệ thuộc vào kẻ khác .<o
<o
Nếu bà B giựt tài sản của tôi một cách bất lương thì điều mà tôi có thể làm là nhờ luật pháp can thiệp ,và không cần phải buồn khổ . “Buồn khổ “ là một cảm xúc thừa và vô ích ( hay vô minh ). Nếu tôi buồn khổ tức là tôi đã dại dột cho phép bà B hại tôi tới hai lần, một lần về tài sản , và một lần về tinh thần .<o
<o
Tóm lại , người khác có thể làm bất cứ chuyện gì đối với ta , đó là việc của họ , vì họ đang tạo nghiệp . Chuyện quan trọng là phản ứng của ta đối với hành động của họ . Điều này hoàn toàn tùy thuộc vào ta , và ta là người chịu trách nhiệm về ý nghĩ , tình cảm của mình . Đừng đổ lỗi cho kẻ khác <o
(DÒNG ĐỜI VÔ TẬN _ TT Thích Trí Siêu )<o
<o
LẠM BÀN <o
Đây là một sự thực tập về nhìn lỗi của mình mà không đổ lỗi kẻ khác <o
Đây cũng là một sự thực tập quán không những gì không hay do người khác gây cho bản thân mình . Điều này nghe qua thì thấy dễ nhưng thật không phải dễ thực hiện cho hành giả còn sơ cơ