Phá Định Nghiệp Chân Ngôn
Chân Ngôn Của Bồ Tát Địa Tạng
Om Pra Ma Ni Da Ni So Ha (21 Lần)
Tụng Chân Ngôn Này Để Phá Định Nghiệp Của Đời Trước
Khi người ta tin vào chân ngôn đó và hành trì thì chẳng còn gọi là định nghiệp của đời trước nữa. Cũng giống như ở tại trái đất, ta thấy trái đất đứng yên cố định, nhưng nếu ta có phi thuyền bay ra không gian thì thấy trái đất chuyển động.
Cũng nên hiểu rõ nghiệp và quả báo thì mới hiểu được LÝ này.
Định nghiệp có thể phá được sao?
Trong Giáo Pháp Của Thanh Văn Thừa Thì Định Nghiệp Không Thể Phá.
Trong Giáo Pháp Đại Thừa Thì Định Nghiệp Có Thể Chuyển.
Trong Giáo Pháp Kim Cang Thừa Thì Định Nghiệp Có Thể Diệt.
Nghiệp 5 Tội Nghịch Là Nghiệp Cực Ác Cực Nặng Phải Đọa Địa Ngục A Tỳ Nhưng Nếu Biết Tu Chân Ngôn Hay Niệm Phật Thì Vẫn Được Vãng Sanh Như Vậy Chính Là Phá Định Nghiệp.
Kinh Đại Tùy Cầu Đà La Ni Nói Như Có Người Khởi Tâm Cực Ác Giết Trăm Ngàn Vị A La Hán, Phá Hết Tháp Xá Lợi Trong Cõi Ta Bà Đáng Lẽ Phải Bị Đọa Địa Ngục A Tỳ Trong Vô Lượng Kiếp. Nếu Như Biết Khởi Tâm Sám Hối Tu Pháp Đại Tùy Cầu Tức Đắc Đà Là Ni Thì Chẳng Những Tiêu Diệt Hết Tất Cả Các Nghiệp Ác Mà Còn Được Vãng Sanh Cõi Cực Lạc
Câu hỏi 12: Niệm Phật có thể chuyển được định nghiệp hay không ?
Niệm Phật chuyển đổi được định nghiệp phải niệm đến lý “nhất tâm bất loạn”. Công phu cạn có thể chuyển được nghiệp thô trọng. Công phu sâu không những có thể chuyển được nghiệp vi tế mà đến định nghiệp cũng có thể chuyển. Bách Trượng đại sư thời xưa đã từng nói “bất muội nhân quả”, bất muội nhân quả chính là chúng ta chuyển được định nghiệp. Thế nhưng phải nên biết, không thể tiêu trừ định nghiệp, chúng ta chỉ có thể chuyển định nghiệp, chuyển ác thành thiện, chuyển mê thành ngộ, chuyển phàm thành thánh. Câu Phật hiệu đích thực hiệu quả như vậy.
4. Ðịnh-báo: Ðịnh-báo là quả báo nhất định phải chịu, không thể chuyển biến được, bởi sức nghiệp đã quá thuần thục, trong mười phần thành tựu cả mười. Ví như cái nhà hư hao chút ít hay nửa phần, còn có thể sửa chữa được; nếu kèo cột tường nóc đều hư mục, tất phải chờ cho nó hư hoại để làm ngôi khác. Và như bịnh ung thư trong thời kỳ nhẹ còn có thể chữa được, sang lúc quá nặng duy có phương chờ đến mãn phần. Cổ ngữ có câu: “Dược y bất tử bịnh. Tửu bất giải chân sầu”. (Thuốc chỉ trị những bịnh không chết. Rượu không thể giải mối buồn hiện thật). Mấy câu nầy có thể tượng trưng phần nào cho sự việc trên.
Thuở xưa vua Lưu-Ly cử binh đến đánh dòng họ Thích, Ðức Thế-Tôn can ngăn ba lần mà không được. Tôn-giả Mục-Kiền-Liên bạch hỏi sao Phật không cứu độ hàng tộc thuộc, thì ngài bảo đó là định nghiệp. Tôn-giả không tin, dùng thần thông đem giấu năm trăm người họ Thích trên cung trời. Nhưng khi Lưu-Ly-Vương dẹp xong hàng Thích-Chủng, thì năm trăm người ấy cũng đều thành huyết mà chết. Ðây là một sự kiện chứng minh sức định nghiệp có công năng tuyệt đối mạnh mẽ. Cho nên chư Phật có ba việc làm được, ba việc làm không được, gọi là “Tam năng tam bất năng”. Các điều ấy là: chư Phật có thể không tất cả tướng, thông suốt tất cả pháp, nhưng không thể diệt được định nghiệp; có thể biết cùng tận nghiệp tánh của chúng-sanh, rõ thấu tất cả việc trong vô biên kiếp quá khứ và vị lai, song không thể độ những chúng-sanh vô duyên; có thể độ vô lượng chúng-sanh, song không thể độ hết chúng-sanh giới. Bởi thế, sức người cố nhiên là hữu hạn, nhưng sức Phật vẫn chưa phải toàn năng. Nếu chúng-sanh không tín hướng Ðức Như-Lai, không thực hành đúng theo lời Ngài dạy, thì chư Phật, Bồ-Tát cũng không thể hóa độ được.
Kinh Đại Tùy Cầu Đà La Ni Nói Như Có Người Khởi Tâm Cực Ác Giết Trăm Ngàn Vị A La Hán, Phá Hết Tháp Xá Lợi Trong Cõi Ta Bà Đáng Lẽ Phải Bị Đọa Địa Ngục A Tỳ Trong Vô Lượng Kiếp. Nếu Như Biết Khởi Tâm Sám Hối Tu Pháp Đại Tùy Cầu Tức Đắc Đà Là Ni Thì Chẳng Những Tiêu Diệt Hết Tất Cả Các Nghiệp Ác Mà Còn Được Vãng Sanh Cõi Cực Lạc. Đó là vì người đó đã chuyển ác duyên
Kinh Địa Tạng dạy:
Trong đời vị lai. Nếu có kẻ nam, người nữ.
Không làm lành mà làm ác
Cho đến kẻ chẳng tin nhân quả, kẻ tà dâm nói dối, kẻ nói lưỡi hai chiều, nói lời hung ác, kẻ hủy báng Đại Thừa, những chúng sanh có các nghiệp như thế ắt phải đọa vào đường ác.
Nếu gặp được thiện tri thức
Khuyên bảo khiến trong chừng khảy móng tay
Quy y Địa Tạng Bồ Tát
Những chúng sanh đó lập tức được thoát khỏi quả báo của tam ác đạo.
Pháp sư Tịnh Không Giảng:
Vị lai thế trung, nhược hữu nam tử nữ nhân.
Trong đời vị lai. Nếu có kẻ nam, người nữ.
Kẻ nam, người nữ, phía trước chẳng thêm chữ ‘thiện’, đây là chỉ phần đông một số người thường.
Bất hành thiện giả, hành ác giả
Không làm lành mà làm ác
Những kẻ nam, người nữ này chẳng làm lành mà làm ác.
Nãi chí bất tín nhân quả giả, tà dâm vọng ngữ giả, lưỡng thiệt ác khẩu giả, hủy báng Đại Thừa giả, như thị chư nghiệp chúng sanh, tất đọa ác thú.
Cho đến kẻ chẳng tin nhân quả, kẻ tà dâm nói dối, kẻ nói lưỡi hai chiều, nói lời hung ác, kẻ hủy báng Đại Thừa, những chúng sanh có các nghiệp như thế ắt phải đọa vào đường ác.
Đây là lời dạy rất khẳng định, trong các ác nghiệp, bốn thứ này là tội nghiệp nặng nhất. Chẳng tin nhân quả nên họ mặc sức làm xằng, làm bậy, họ chẳng tin có báo ứng. Trong thế gian này họ hống hách, chẳng chịu dung thứ kẻ khác, họ chẳng biết quả báo sau này chẳng thể tưởng tượng nổi. ‘Tà dâm, nói dối’, ‘nói lưỡi hai chiều, nói lời thô ác’. ‘Tà dâm’, trong kinh đức Phật giảng về việc này rất nhiều, trong pháp thế gian cũng có nói ‘Dâm là đầu mối của vạn chuyện ác’, hầu như tất cả tội nghiệp đều phát sanh từ đây. Chúng ta coi xã hội ngày nay tại sao có động loạn to lớn như vậy? Phật nói về bốn nguyên nhân này, chúng ta vừa nhìn liền hiểu ngay. Ngày nay người đời có được mấy người tin ‘nhân duyên quả báo’? Bao nhiêu người biết tà dâm, nói dối, nói lưỡi hai chiều, nói lời thô ác là căn nguyên của hết thảy tai họa trong xã hội, ai biết được? Đặc biệt là Phật pháp Đại Thừa, đối với Phật pháp Đại Thừa, đừng nói chi Đại Thừa, [chỉ nói đến] Tiểu Thừa thôi, những Phật pháp thông thường [có người] cũng chẳng hiểu biết rõ ràng, bèn nói đó là mê tín, nói vậy tức là hủy báng [Phật pháp]. Gán vào hai chữ ‘mê tín’ liền làm cho rất nhiều chúng sanh đoạn tuyệt cơ duyên nghe pháp, huống chi là những chuyện quá đáng hơn nữa! Người tạo những tội nghiệp này rất nhiều, quả báo còn chưa hiện thì hoa báo đã hiện ra, hoa báo tức là xã hội động loạn ngày nay, tai nạn dồn dập, thiên tai nhân họa, khổ chẳng nói nổi. Tạo tội nặng cùng cực này, ở đây đức Phật nói ‘nhất định đọa ác thú’, ‘ác thú’ là địa ngục, địa ngục A Tỳ, khổ chẳng gián đoạn, khổ cùng cực. Phía sau nói rõ:
Nhược ngộ thiện tri thức
Nếu gặp được thiện tri thức
Chữ ‘Thiện tri’ chỉ rõ ‘tri’ chẳng phải là cảm tình, ‘tri’ là lý tánh, thật sự có trí huệ, thật sự thông đạt hết thảy đạo lý, vạn sự vạn pháp trong vũ trụ, nhận thức hiện tượng và tác dụng rõ ràng, như vậy thì gọi là ‘thiện tri thức’. Gặp thiện tri thức giảng giải cho bạn, sau khi nghe xong bạn hiểu rõ, giác ngộ.
vấn đề thảo luận rất hay :
xem tai đây
diendan.daitangkinhvietnam.org
Chân Ngôn Của Bồ Tát Địa Tạng
Om Pra Ma Ni Da Ni So Ha (21 Lần)
Tụng Chân Ngôn Này Để Phá Định Nghiệp Của Đời Trước
Khi người ta tin vào chân ngôn đó và hành trì thì chẳng còn gọi là định nghiệp của đời trước nữa. Cũng giống như ở tại trái đất, ta thấy trái đất đứng yên cố định, nhưng nếu ta có phi thuyền bay ra không gian thì thấy trái đất chuyển động.
Cũng nên hiểu rõ nghiệp và quả báo thì mới hiểu được LÝ này.
Định nghiệp có thể phá được sao?
Trong Giáo Pháp Của Thanh Văn Thừa Thì Định Nghiệp Không Thể Phá.
Trong Giáo Pháp Đại Thừa Thì Định Nghiệp Có Thể Chuyển.
Trong Giáo Pháp Kim Cang Thừa Thì Định Nghiệp Có Thể Diệt.
Nghiệp 5 Tội Nghịch Là Nghiệp Cực Ác Cực Nặng Phải Đọa Địa Ngục A Tỳ Nhưng Nếu Biết Tu Chân Ngôn Hay Niệm Phật Thì Vẫn Được Vãng Sanh Như Vậy Chính Là Phá Định Nghiệp.
Kinh Đại Tùy Cầu Đà La Ni Nói Như Có Người Khởi Tâm Cực Ác Giết Trăm Ngàn Vị A La Hán, Phá Hết Tháp Xá Lợi Trong Cõi Ta Bà Đáng Lẽ Phải Bị Đọa Địa Ngục A Tỳ Trong Vô Lượng Kiếp. Nếu Như Biết Khởi Tâm Sám Hối Tu Pháp Đại Tùy Cầu Tức Đắc Đà Là Ni Thì Chẳng Những Tiêu Diệt Hết Tất Cả Các Nghiệp Ác Mà Còn Được Vãng Sanh Cõi Cực Lạc
Câu hỏi 12: Niệm Phật có thể chuyển được định nghiệp hay không ?
Niệm Phật chuyển đổi được định nghiệp phải niệm đến lý “nhất tâm bất loạn”. Công phu cạn có thể chuyển được nghiệp thô trọng. Công phu sâu không những có thể chuyển được nghiệp vi tế mà đến định nghiệp cũng có thể chuyển. Bách Trượng đại sư thời xưa đã từng nói “bất muội nhân quả”, bất muội nhân quả chính là chúng ta chuyển được định nghiệp. Thế nhưng phải nên biết, không thể tiêu trừ định nghiệp, chúng ta chỉ có thể chuyển định nghiệp, chuyển ác thành thiện, chuyển mê thành ngộ, chuyển phàm thành thánh. Câu Phật hiệu đích thực hiệu quả như vậy.
4. Ðịnh-báo: Ðịnh-báo là quả báo nhất định phải chịu, không thể chuyển biến được, bởi sức nghiệp đã quá thuần thục, trong mười phần thành tựu cả mười. Ví như cái nhà hư hao chút ít hay nửa phần, còn có thể sửa chữa được; nếu kèo cột tường nóc đều hư mục, tất phải chờ cho nó hư hoại để làm ngôi khác. Và như bịnh ung thư trong thời kỳ nhẹ còn có thể chữa được, sang lúc quá nặng duy có phương chờ đến mãn phần. Cổ ngữ có câu: “Dược y bất tử bịnh. Tửu bất giải chân sầu”. (Thuốc chỉ trị những bịnh không chết. Rượu không thể giải mối buồn hiện thật). Mấy câu nầy có thể tượng trưng phần nào cho sự việc trên.
Thuở xưa vua Lưu-Ly cử binh đến đánh dòng họ Thích, Ðức Thế-Tôn can ngăn ba lần mà không được. Tôn-giả Mục-Kiền-Liên bạch hỏi sao Phật không cứu độ hàng tộc thuộc, thì ngài bảo đó là định nghiệp. Tôn-giả không tin, dùng thần thông đem giấu năm trăm người họ Thích trên cung trời. Nhưng khi Lưu-Ly-Vương dẹp xong hàng Thích-Chủng, thì năm trăm người ấy cũng đều thành huyết mà chết. Ðây là một sự kiện chứng minh sức định nghiệp có công năng tuyệt đối mạnh mẽ. Cho nên chư Phật có ba việc làm được, ba việc làm không được, gọi là “Tam năng tam bất năng”. Các điều ấy là: chư Phật có thể không tất cả tướng, thông suốt tất cả pháp, nhưng không thể diệt được định nghiệp; có thể biết cùng tận nghiệp tánh của chúng-sanh, rõ thấu tất cả việc trong vô biên kiếp quá khứ và vị lai, song không thể độ những chúng-sanh vô duyên; có thể độ vô lượng chúng-sanh, song không thể độ hết chúng-sanh giới. Bởi thế, sức người cố nhiên là hữu hạn, nhưng sức Phật vẫn chưa phải toàn năng. Nếu chúng-sanh không tín hướng Ðức Như-Lai, không thực hành đúng theo lời Ngài dạy, thì chư Phật, Bồ-Tát cũng không thể hóa độ được.
Kinh Đại Tùy Cầu Đà La Ni Nói Như Có Người Khởi Tâm Cực Ác Giết Trăm Ngàn Vị A La Hán, Phá Hết Tháp Xá Lợi Trong Cõi Ta Bà Đáng Lẽ Phải Bị Đọa Địa Ngục A Tỳ Trong Vô Lượng Kiếp. Nếu Như Biết Khởi Tâm Sám Hối Tu Pháp Đại Tùy Cầu Tức Đắc Đà Là Ni Thì Chẳng Những Tiêu Diệt Hết Tất Cả Các Nghiệp Ác Mà Còn Được Vãng Sanh Cõi Cực Lạc. Đó là vì người đó đã chuyển ác duyên
Kinh Địa Tạng dạy:
Trong đời vị lai. Nếu có kẻ nam, người nữ.
Không làm lành mà làm ác
Cho đến kẻ chẳng tin nhân quả, kẻ tà dâm nói dối, kẻ nói lưỡi hai chiều, nói lời hung ác, kẻ hủy báng Đại Thừa, những chúng sanh có các nghiệp như thế ắt phải đọa vào đường ác.
Nếu gặp được thiện tri thức
Khuyên bảo khiến trong chừng khảy móng tay
Quy y Địa Tạng Bồ Tát
Những chúng sanh đó lập tức được thoát khỏi quả báo của tam ác đạo.
Pháp sư Tịnh Không Giảng:
Vị lai thế trung, nhược hữu nam tử nữ nhân.
Trong đời vị lai. Nếu có kẻ nam, người nữ.
Kẻ nam, người nữ, phía trước chẳng thêm chữ ‘thiện’, đây là chỉ phần đông một số người thường.
Bất hành thiện giả, hành ác giả
Không làm lành mà làm ác
Những kẻ nam, người nữ này chẳng làm lành mà làm ác.
Nãi chí bất tín nhân quả giả, tà dâm vọng ngữ giả, lưỡng thiệt ác khẩu giả, hủy báng Đại Thừa giả, như thị chư nghiệp chúng sanh, tất đọa ác thú.
Cho đến kẻ chẳng tin nhân quả, kẻ tà dâm nói dối, kẻ nói lưỡi hai chiều, nói lời hung ác, kẻ hủy báng Đại Thừa, những chúng sanh có các nghiệp như thế ắt phải đọa vào đường ác.
Đây là lời dạy rất khẳng định, trong các ác nghiệp, bốn thứ này là tội nghiệp nặng nhất. Chẳng tin nhân quả nên họ mặc sức làm xằng, làm bậy, họ chẳng tin có báo ứng. Trong thế gian này họ hống hách, chẳng chịu dung thứ kẻ khác, họ chẳng biết quả báo sau này chẳng thể tưởng tượng nổi. ‘Tà dâm, nói dối’, ‘nói lưỡi hai chiều, nói lời thô ác’. ‘Tà dâm’, trong kinh đức Phật giảng về việc này rất nhiều, trong pháp thế gian cũng có nói ‘Dâm là đầu mối của vạn chuyện ác’, hầu như tất cả tội nghiệp đều phát sanh từ đây. Chúng ta coi xã hội ngày nay tại sao có động loạn to lớn như vậy? Phật nói về bốn nguyên nhân này, chúng ta vừa nhìn liền hiểu ngay. Ngày nay người đời có được mấy người tin ‘nhân duyên quả báo’? Bao nhiêu người biết tà dâm, nói dối, nói lưỡi hai chiều, nói lời thô ác là căn nguyên của hết thảy tai họa trong xã hội, ai biết được? Đặc biệt là Phật pháp Đại Thừa, đối với Phật pháp Đại Thừa, đừng nói chi Đại Thừa, [chỉ nói đến] Tiểu Thừa thôi, những Phật pháp thông thường [có người] cũng chẳng hiểu biết rõ ràng, bèn nói đó là mê tín, nói vậy tức là hủy báng [Phật pháp]. Gán vào hai chữ ‘mê tín’ liền làm cho rất nhiều chúng sanh đoạn tuyệt cơ duyên nghe pháp, huống chi là những chuyện quá đáng hơn nữa! Người tạo những tội nghiệp này rất nhiều, quả báo còn chưa hiện thì hoa báo đã hiện ra, hoa báo tức là xã hội động loạn ngày nay, tai nạn dồn dập, thiên tai nhân họa, khổ chẳng nói nổi. Tạo tội nặng cùng cực này, ở đây đức Phật nói ‘nhất định đọa ác thú’, ‘ác thú’ là địa ngục, địa ngục A Tỳ, khổ chẳng gián đoạn, khổ cùng cực. Phía sau nói rõ:
Nhược ngộ thiện tri thức
Nếu gặp được thiện tri thức
Chữ ‘Thiện tri’ chỉ rõ ‘tri’ chẳng phải là cảm tình, ‘tri’ là lý tánh, thật sự có trí huệ, thật sự thông đạt hết thảy đạo lý, vạn sự vạn pháp trong vũ trụ, nhận thức hiện tượng và tác dụng rõ ràng, như vậy thì gọi là ‘thiện tri thức’. Gặp thiện tri thức giảng giải cho bạn, sau khi nghe xong bạn hiểu rõ, giác ngộ.
vấn đề thảo luận rất hay :
xem tai đây
diendan.daitangkinhvietnam.org