- Tham gia
- 13/8/18
- Bài viết
- 190
- Điểm tương tác
- 27
- Điểm
- 43
THẾ GIỚI ÁC ĐỘC – THỜI GIAN NĂM LOẠI DƠ BẨN.
I. CHỨNG ĐẮC THÂM SÂU, KHÓ HIỂU, KHÓ BÀN – NỘI CHỨNG CỦA PHẬT.
1. “Ta đã thuyết giảng pháp thoát ly sinh tử, pháp cam lồ vi diệu, pháp tự tại tối thượng và pháp cực kỳ an lạc.
Pháp ấy sâu xa, vi diệu, khó hiểu, khó biết, không thể suy luận, vượt qua những phạm trù suy luận - pháp của các bậc đại Thánh đã tự chứng ngộ”.
(*Phật Lâm Niết Bàn Ký Pháp Trụ số 390 – ngài Huyền Trang dịch)
2. Lại nói:
Đức Phật nói: “pháp mà ta đã chứng đắc là vi diệu, và thật hết sức vi diệu. Là sâu dày, là cực kỳ sâu dày.
Khó giác ngộ và thật khó giác ngộ là: tướng Nhất Thiết trí (là tướng biết hết tất cả, biết trùm khắp).
(*Nhập Lăng Gìa kinh số 675 của ngài Bồ Đề Lưu Chi phẩm 5 – Tuệ Mạng Tu Bồ Đề thưa hỏi)
3. Lại nói:
Chứng ngộ từ bên trong (nội chứng đắc)
Vô tướng lãnh hội
Không thể nói hết phô bày
Tuyệt hết biểu thị, ví dụ
Đình chỉ tranh luận
Thắng nghĩa như vậy
Siêu việt hết thảy
Sắc thái “suy xét”.
(*Giải Thâm Mật kinh số 676 của ngài Huyền Trang dịch)
4. “Thanh văn và Bồ Tát
Chẳng biết được tâm Phật”
(*Kinh Vô Lượng Thọ quyển Hạ của ngài Khang Tăng Khải dịch)
5. Lại nói:
“Như Mục Kiền Liên khi ở nước Ma Già Đà bảo với mọi người là sau bảy ngày trời sẽ mưa nhưng đến kỳ trời chẳng mưa.
Ông lại đoán là bò cái sẽ sinh bò con trắng nhưng đến lúc sinh sản lại sinh bò con vàng.
Dự đoán sinh con trai nhưng về sau lại sinh con gái”.
(*Số 374 - Kinh Đại Bát Niết Bàn –ngài Đàm Vô Sấm dịch - quyển 18 – phẩm 12: Bồ Tát Ca Diếp 1)
6. Lại nói:
“Giả sử các chúng sinh
Đều đắc đạo tất cả
Tuệ thanh tịnh vốn không
Ức kiếp nghĩ trí Phật
Tận lực để giảng thuyết
Suốt đời chẳng biết được”.
(*Kinh Vô Lượng Thọ quyển Hạ của ngài Khang Tăng Khải dịch)
I. CHỨNG ĐẮC THÂM SÂU, KHÓ HIỂU, KHÓ BÀN – NỘI CHỨNG CỦA PHẬT.
1. “Ta đã thuyết giảng pháp thoát ly sinh tử, pháp cam lồ vi diệu, pháp tự tại tối thượng và pháp cực kỳ an lạc.
Pháp ấy sâu xa, vi diệu, khó hiểu, khó biết, không thể suy luận, vượt qua những phạm trù suy luận - pháp của các bậc đại Thánh đã tự chứng ngộ”.
(*Phật Lâm Niết Bàn Ký Pháp Trụ số 390 – ngài Huyền Trang dịch)
2. Lại nói:
Đức Phật nói: “pháp mà ta đã chứng đắc là vi diệu, và thật hết sức vi diệu. Là sâu dày, là cực kỳ sâu dày.
Khó giác ngộ và thật khó giác ngộ là: tướng Nhất Thiết trí (là tướng biết hết tất cả, biết trùm khắp).
(*Nhập Lăng Gìa kinh số 675 của ngài Bồ Đề Lưu Chi phẩm 5 – Tuệ Mạng Tu Bồ Đề thưa hỏi)
3. Lại nói:
Chứng ngộ từ bên trong (nội chứng đắc)
Vô tướng lãnh hội
Không thể nói hết phô bày
Tuyệt hết biểu thị, ví dụ
Đình chỉ tranh luận
Thắng nghĩa như vậy
Siêu việt hết thảy
Sắc thái “suy xét”.
(*Giải Thâm Mật kinh số 676 của ngài Huyền Trang dịch)
4. “Thanh văn và Bồ Tát
Chẳng biết được tâm Phật”
(*Kinh Vô Lượng Thọ quyển Hạ của ngài Khang Tăng Khải dịch)
5. Lại nói:
“Như Mục Kiền Liên khi ở nước Ma Già Đà bảo với mọi người là sau bảy ngày trời sẽ mưa nhưng đến kỳ trời chẳng mưa.
Ông lại đoán là bò cái sẽ sinh bò con trắng nhưng đến lúc sinh sản lại sinh bò con vàng.
Dự đoán sinh con trai nhưng về sau lại sinh con gái”.
(*Số 374 - Kinh Đại Bát Niết Bàn –ngài Đàm Vô Sấm dịch - quyển 18 – phẩm 12: Bồ Tát Ca Diếp 1)
6. Lại nói:
“Giả sử các chúng sinh
Đều đắc đạo tất cả
Tuệ thanh tịnh vốn không
Ức kiếp nghĩ trí Phật
Tận lực để giảng thuyết
Suốt đời chẳng biết được”.
(*Kinh Vô Lượng Thọ quyển Hạ của ngài Khang Tăng Khải dịch)