vienquang2

TƯ LIỆU THIỀN (tt) .- TỨ THIỀN

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,559
Điểm tương tác
1,532
Điểm
113
IV.- TỨ THIỀN.

Đạo Lý Nhân Sinh

+++++++++++++++++++++++++++++++++++++


1.- Cánh cửa Tứ Thiền .- Xả Niệm Thanh Tịnh.

✨
Điều gì xảy ra khi tâm bạn không còn bị bất kỳ ý nghĩ nào kéo đi?
Trong video này, chúng ta sẽ cùng khám phá hành trình đi từ Sơ Thiền, Nhị Thiền, Tam Thiền… để bước vào Tứ Thiền – trạng thái “xả niệm thanh tịnh” mà Đức Phật đã chứng ngộ và giảng dạy trong kinh điển.

1f33f.png
Tứ Thiền không chỉ là cảnh giới thiền định sâu sắc, mà còn là nghệ thuật sống giữa đời sống hiện đại: khi áp lực, mạng xã hội, và dòng thông tin liên tục khiến tâm bạn chao đảo, Tứ Thiền chính là bến đỗ bình yên để trở về. Bạn sẽ được lắng nghe câu chuyện từ thời Đức Phật, trải nghiệm của chư Tổ và hành giả hiện đại, để hiểu rằng Tứ Thiền hoàn toàn không xa vời.

++++++++++++


Nếu tâm của bạn ngay giây phút này không còn bị bất kỳ ý nghĩ nào kéo đi, không bị dằn vặt bởi quá khứ, không bồn chồn hướng tới tương lai, không sao động bởi những ồn ào xung quanh, bạn sẽ cảm thấy thế nào? Có thể đó là một khoảng lặng sâu nơi bạn nhận ra mình vẫn đang tỉnh thức, vẫn đang biết rõ nhưng hoàn toàn không còn những làn sóng tư tưởng khuấy động.

Trong đời sống hiện đại, khi mạng xã hội không ngừng nhắc nhở chúng ta về những điều mới mẻ, khi thông tin tràn ngập đến mức khó phân biệt đâu là cần thiết, đâu là nhiễu loạn, trạng thái ấy nghe qua tường xa vời. Nhưng tứ thiên, xả niệm thanh tịnh chính là đỉnh cao của một hành trình tâm linh, nơi tâm đạt đến sự quân bình và sáng suốt tuyệt đối. Đó
không phải là sự mơ hồ hay mất ý thức mà là sự tỉnh lặng đầy minh triết, một sự sống động không phụ thuộc vào bất kỳ điều kiện bên ngoài nào.

- Cách đây không lâu, trong một khóa thiền kéo dài 10 ngày, tại một tu viện yên tĩnh ở miền núi, có một chàng trai trẻ vốn là nhân viên văn phòng ở thành phố quyết định giành kỳ nghỉ của mình để thử trải nghiệm điều mà anh chỉ từng nghe thoáng qua, thiên định.

- Những ngày đầu, tâm trí anh như một dòng sông cuộn chảy. Bao nhiêu dự án, email, tin nhắn, những câu chuyện dở giang không ngừng trồi lên. Anh cảm thấy mỏi mệt, thậm chí nghi ngờ liệu mình có thể ngồi yên nổi không.

- Nhưng rồi vào ngày thứ bảy, trong một buổi ngồi dài vào buổi chiều, điều kỳ lạ xảy ra. Giữa lúc quan sát hơi thở ra vào, anh chợt nhận ra mọi ý nghĩ lặng xuống như mây tan để lộ bầu trời xanh.

- Không còn cảm giác bồn chồn cũng không phải là niềm vui hân hoan nào mà là một sự nhẹ nhàng an ổn lan tỏa khắp thân và tâm. Anh ngồi đó không cần cố gắng, không mong đợi, chỉ đơn giản ở đây cùng hơi thở. Sau buổi thiền ấy, anh tâm sự với vị thầy hướng dẫn rằng lần đầu tiên trong đời, anh chạm đến một loại hạnh phúc không đến từ chiến thắng, lời khen hay sở hữu vật chất mà đến từ chính sự tĩnh lặng bên trong. Đó chính là cánh cửa đầu tiên mở ra để anh hiểu thế nào là xả niệm thanh tịnh, một phần cốt lõi của Tứ Thiền.

* Những khái niệm tưởng như trừu tượng đến sự hiểu biết rõ ràng, gần gũi về tứ thiền.- Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu tứ thiền là gì? Tại sao trạng thái xả niệm thanh tịnh lại được Đức Phật và các bậc thầy thiền định xem là đỉnh cao của tâm an trú và quan trọng hơn cả bạn có thể tiến gần đến nó như thế nào trong đời sống thường nhật?

- Dù bạn là người mới bắt đầu tập thiền hay đã có trải nghiệm với sơ nhị tam thiền, nội dung này sẽ giúp bạn thấy rằng tứ thiền không phải là một cảnh giới xa xôi dành riêng cho các bậc tu hành lâu năm.- Nó là một khả năng tiềm ẩn trong mỗi con người, có thể được nuôi dưỡng qua sự thực hành đúng cách.

* Mục tiêu của chúng ta không phải là chạy theo một trạng thái mà là để hiểu, chuẩn bị và tạo điều kiện cho tâm tự nhiên an trú vào "xả niệm thanh tịnh " như một bông
sen nở khi hội đủ mưa nắng và đất lành.

* Trong kinh Sa Môn Quả, Đức Phật mô tả : " lại nữa. Này đại vương tỳ kheo xả lạc, xả khổ, diệt hỉ ưu đã cảm thọ trước, không khổ, không lạc, xả niệm thanh tịnh, chứng và an trú tứ thiền ".

* Câu kinh này chứa đựng toàn bộ tinh túy của tứ thiền.

Xả lạc, xả khổ nghĩa là buông cả những cảm giác dễ chịu và khó chịu, không còn bị chúng chi phối. Diệt Hỷ Ưu là chấm dứt những làn sóng vui buồn, vi tế vẫn còn tồn tại ở Tam Thiên. Không khổ không lạc là trạng thái trung tính nhưng không hề khô cứng. Nó là nền của sự tĩnh tại sâu xa và xả niệm thanh tịnh chính là tâm quân bình, tránh niệm sáng suốt, thanh tịnh trọn vẹn. Ở đây không còn sự đối khang giữa ưa và ghét, giữa muốn và không muốn. tâm trở thành tấm gương trong suốt, phản chiếu mọi sự như chúng là mà không để
lại dấu vết.

* Đoạn kinh này vừa là chỉ dẫn, vừa là lời nhắc rằng Tứ Thiền không chỉ là một trạng thái định sâu mà còn là môi trường thuận lợi nhất để trí tuệ, giác ngộ khởi sinh.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,559
Điểm tương tác
1,532
Điểm
113
2.- Tứ Thiền.- tiến trình tâm, xả thô, tế, đến khi rốt ráo Thanh Tịnh.

 9 (cấp độ) TĐ.- TỨ THIỀN Thian114


- Tứ thiền là tên gọi chung cho bốn tầng thiền định tuần tự được Đức Phật dạy. Mỗi tầng đưa tâm đến mức an tĩnh sâu hơn, thanh lọc hơn.- Nếu hình dung đời sống nội tâm như mặt hồ thì sơ thiền là khi bạn rời xa vùng bờ nhiều sóng gió, bắt đầu cảm nhận sự yên tĩnh của mặt nước.

- Trong Sơ Thiên, nhờ ly dục, ly bất thiện pháp, tâm phát sinh hỉ và lạc. Sang nhị thiền, những hoạt động thô như tầm và tứ lắng xuống, tâm trở nên chuyên nhất, hỉ lạc khởi từ định sâu hơn. Tam thiền là giai đoạn buông bỏ hỉ, giữ tâm quân bình và an lạc nhẹ nhàng.- Cuối cùng, tứ thiền đỉnh cao là khi mọi giao động, cảm xúc và tâm hành đều lắng sạch, chỉ còn xả niệm thanh tịnh, một sự tình thức quân bình và trong sáng tuyệt đối.

- Dù nghe như những cảnh giới xa xôi, bốn tầng thiền này thực chất phản ánh một tiến trình tâm lý tự nhiên, buông bớt các yếu tố thô, rồi đến vi tế, cho đến khi tâm hoàn toàn ổn định, không còn bị bất kỳ lực kéo nào.

- Trong Bát Chánh Đạo, chánh định là đỉnh cao của nhóm định học và Đức Phật định nghĩa chánh định chính là bốn tầng thiền này. Điều này cho thấy tứ thiền không phải một phương pháp riêng lẻ mà là thành quả tự nhiên khi hành giả nuôi dưỡng đầy đủ giới, định, tuệ. Ở đây định không phải là sự ép buộc tâm phải yên, cũng không phải gồng mình
để không nghĩ gì, mà là tâm tự nhiên yên ổn khi không còn nguyên nhân gây sao động.

- Giống như hồ nước sẽ phẳng lặng khi gió ngừng thổi. Tâm cũng trở nên tĩnh lặng khi các bất thiện pháp được buông bỏ. - Tứ thiền là giai đoạn tâm an ổn đến mức trở thành nền tảng vững chắc nhất cho trí tuệ giác ngộ hiển lộ.

+ Kinh Trung Bộ mô tả Tứ Thiền:" Vị ấy xả lạc, xả khổ, diệt hỉ ưu đã cảm thọ trước, không khổ không lạc, xả niệm thanh tịnh ". - Câu kinh này nếu nhìn qua lăng kính tâm lý chính là một bản đồ dẫn đường cho tiến trình làm việc với cảm xúc và nhận thức.

- Xả lạc, xả khổ nghĩa là không còn bị điều kiện hóa bởi các cảm giác dù dễ chịu hay khó chịu. Trong đời thường, chúng ta thường phản ứng ngay khi cảm giác phát sinh, thích thì nắm giữ, ghét thì đẩy ra.- Nhưng ở Tứ Thiền, hành giả chỉ đơn giản nhận biết mà không bị cuốn vào.

- Diệt Hỉ Ưu cho thấy ngay cả những làn sóng vi tế như một niềm vui nhẹ hoặc một nỗi buồn mờ ảo cũng không còn làm sao động tâm.

- Không khổ, không lạc không phải là vô cảm mà là tâm ở điểm quân bình tuyệt đối. Và xả niệm thanh tịnh là trạng thái cao nhất của chánh niệm, sáng suốt, không vần đục, không dính mắc.

- Khi phân tích từ góc độ khoa học tâm lý, trạng thái này tương đương với mức flow thuần khiết nhưng vượt xa ở chỗ nó đi kèm với trí tuệ nội quán chứ không chỉ là sự tập trung vào một việc.
 

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,559
Điểm tương tác
1,532
Điểm
113
3.- Tứ Thiền.- mảnh đất màu mỡ nhất để tuệ giác này sinh.
 9 (cấp độ) TĐ.- TỨ THIỀN Phthan12


- Tứ thiên đóng vai trò then chốt trong con đường tu tập vì nó là mảnh đất màu mỡ nhất để tuệ giác này sinh. Ở các tầng thiền thấp hơn, tâm vẫn còn một số dao động vi tế, hỉ, cảm giác lạc hoặc sự chú ý vào đối tượng định. đến tứ thiền, tất cả những yếu tố này đều lắng xuống, để lại một không gian tâm hoàn toàn trong sáng,- giống như một tấm gương vừa được lau sạch mọi bụi bẩn, tâm ở tư thiền phản chiếu vạn pháp, đúng như chúng là không bị méo mó bởi ưa ghét hay thành kiến. Điều này cực kỳ quan trọng cho việc thực hành Tuệ Quán. Vì chỉ khi tâm an định ở mức cao nhất, hành giả mới có thể quán sát sâu sắc bản chất vô thường, khổ, vô nga của mọi hiện tượng.

- Một ẩn dụ dễ hiểu là việc học nhạc. Nếu môi trường xung quanh ồn ào, bạn sẽ khó mà nghe rõ từng nốt, từng rung động tinh tế của bản nhạc. Chỉ khi căn phòng im lặng tuyệt đối, tai bạn mới nhận ra cả những âm thanh nhỏ nhất, sắc thái tinh tế nhất. Tứ Thiên cũng vậy. Sự im lặng tuyệt đối của tâm mở ra khả năng nghe và thấy những điều vi tế mà trước đó bị lấn át bởi ồ ào cảm xúc và ý nghĩ.

- Ngoài ra, trạng thái xả niệm thanh tịnh còn giúp hành giả mang sự quân bình này vào đời sống hàng ngày. Khi tâm đã quen với việc không bị kéo đi bởi lạc hay khổ, người ấy có thể đối diện với thành công mà không kiêu căng, cặp thất bại mà không tuyệt vọng. Đây chính là phẩm chất mà Đức Phật gọi là tâm bất động giữa tám ngọn gió đời,: lợi và suy, hủy và dự, sưng và cơ, khổ và lạc.

- Do đó, tứ thiền không chỉ là một thành tựu thiền định mà còn là một kỹ năng sống, một phẩm chất nội tâm giúp con người tự do giữa mọi hoàn cảnh.

* Khi Đức Phật mô tả bốn tầng thiền, ngài bắt đầu bằng sơ thiền và đây không phải một trạng thái huyền bí khó chạm tới mà là kết quả tự nhiên của một tâm đã biết buông bỏ những gì làm nó sao động.

- Ly dục nghĩa là tạm thời rời xa những ham muốn liên quan đến giác quan, những gì mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, lưỡi nếm, thân trạm, ý tưởng.

- Ly bất thiện pháp nghĩa là buông bỏ những trạng thái tâm tiêu cực như tham, sân, si, ganh ghét, phóng giật.

- Khi cả hai yếu tố này hội đủ, tâm giống như một người vừa bước ra khỏi căn phòng ồn ào khói bụi để hít thở bầu không khí trong lành.

 

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,559
Điểm tương tác
1,532
Điểm
113
4.- Tam thiền với XẢ, NIỆM và LẠC TRÚ là cây cầu dẫn đến tứ thiền,
 9 (cấp độ) TĐ.- TỨ THIỀN Phat310


Đình cao của định, nơi ngay cả những vi tế của lạc cũng được buông để đạt đến xả niệm thanh tịnh. - Nhưng chính ở Tam Thiền, Hành Già đã nếm trải một hương vị giải thoát, một loại hạnh phúc không phụ thuộc vào bất kỳ cảm giác mạnh nào, không bị điều kiện hóa bởi ngoại cảnh. Và khi đã một lần nếm trải hương vị ấy, tâm sẽ luôn nhớ đường trở về.

- Nếu từ sơ thiền sang nhị thiền là sự buông bỏ tầm và tứ để tâm chuyên nhất. Từ nhị sang tam là buông bỏ hỉ để giữ xả và niệm thì bước từ tam thiền sang tứ thiền lại là một chuyển động tinh tế hơn nữa. Đó là sự buông bỏ cả lạc để đạt đến xả niệm thanh tịnh. Trong tam thiền. Lạc là một loại an vui sâu lắng không kèm theo sự phấn khích của hỉ. Nó thanh tịnh, ổn định và dường như đã là đỉnh cao của sự an lạc. Nhưng dù rất vi tế, Lạc vẫn là một loại cảm thọ dễ chịu. Cảm thọ này tuy không làm dao động mạnh như hì, nhưng vẫn khiến Tâm còn một chút nghiêng về phía thích thú. Và chính sự nghiêng nhẹ ấy nếu còn sẽ là rào cản cuối cùng trước khi tâm đạt đến sự quân bình tuyệt đối.

- Đức Phật gọi bước chuyển này là lạc diệt, khổ diệt, ưu hỉ diệt, xả niệm thanh tịnh.- Khi lạc được buông, không phải hành giả rơi vào trạng thái trống rỗng hay vô cảm mà ngược lại, họ đi vào một vùng không còn sự phân biệt giữa dễ chịu và khó chịu. Tâm trở nên hoàn toàn không thiên vị, giống như mặt gương phản chiếu mọi hình ảnh mà không hề yêu thích hay ghét bỏ bất kỳ hình nào. Đây chính là lúc mọi giao động vi tế, ngay cả những làn sóng mềm mại nhất của cảm thọ cũng dừng lại.

- Về mặt tâm lý, đây là sự chín mồi của khả năng quan sát thuần khiết. Trong Tứ thiền, hành giả không còn tìm kiếm niềm vui từ bất kỳ cảm giác nào. Vì tâm đã nhận ra rằng niềm an lạc sâu nhất không nằm ở cảm thọ mà ở chính sự tĩnh lặng và sáng biết thuần túy. Cũng giống như một người đã từng say mê âm nhạc rồi, một ngày nhận ra khoảng lặng giữa các nốt nhạc mới, chính là thứ làm nên cái đẹp của bản Hòa Âm.

- Để bước từ tam sang tứ thiền, hành giả không cần ép mình bỏ lạc vì sự cưỡng ép sẽ chỉ tạo ra căng thẳng. Thay vào đó, điều cần làm là tiếp tục duy trì xả và niệm, quan sát cả cảm giác lạc đang có mặt, nhận ra nó cũng vô thường, cũng sinh diệt. Khi tâm thấy rõ lạc, chỉ là một hiện tượng đang diễn ra, không phải của tôi và cũng không thể nắm giữ, nó sẽ tự buông. Và khi lạc tan, tâm không hụt hẫng mà như vừa trút bỏ một lớp áo mềm, nhưng vẫn là một lớp áo để lộ ra một sự nhẹ nhàng tuyệt đối. Có thể Hình dung tiến trình này bằng hình ảnh của một hồ nước ở Nhị Thiên. Sóng hỉ đã lắng xuống, chỉ còn những gợn lăn tăn của lạc trong tam thiền. Khi những gợn này cũng phẳng lặng hoàn toàn, mặt hồ
trở thành một tấm gương phẳng tuyệt đối, phản chiếu bầu trời rõ đến từng đám mây nhỏ nhất.- Đó là tứ thiền. Sự tĩnh lặng hoàn toàn, không còn dao động, không còn nghiêng về phía bất kỳ cảm thọ nào.

- Câu chuyện của một vị tỳ kheo thời Đức Phật minh họa rõ cho quá trình này.- Ngài vốn nhập tam thiên rất thuần thục, nhưng mỗi khi thoát định vẫn thấy tâm mình ưa trạng thái an lạc ấy và đôi khi khởi ý mong muốn quay lại cảm giác đó. Một lần trong khi hành thiền dưới gốc cây xa la, ngài bỗng nhìn thấy một chiếc lá vừa rơi xuống đất. Lá ấy đẹp nhưng chỉ trong khoảnh khắc đã bắt đầu úa và khô. Ngài nhận ra ngay cả cảm giác lạc trong tam thiền cũng như chiếc lá này, đẹp nhẹ nhàng nhưng vẫn thuộc về vòng sinh diệt. Từ đó, ngài chỉ ngồi yên, không mong cầu lạc, chỉ giữ xả và niệm. Một buổi sáng, trong khi mặt trời vừa lên, tâm ngài tự nhiên lặng xuống hoàn toàn, không còn bất kỳ rung động nào và tứ thiền hiền lộ tự nhiên như hơi thở.

- Bước cầu nối này dạy chúng ta một nguyên lý sâu sắc. Đôi khi để đi sâu hơn, ta không cần thêm điều gì mà chỉ cần bớt đi một chút nữa, bớt đi ngay cả những gì vốn đã rất đẹp và trong lành. Chính vì thế, việc từ Tam sang tứ thiền là một nghệ thuật của sự buông bỏ tinh tế, không ổn ào, không kịch tính, nhưng mở ra một cánh cửa vô biên.
 

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,559
Điểm tương tác
1,532
Điểm
113
5.- Ba yếu tố XẢ.- Ở Tứ Thiền.

 9 (cấp độ) TĐ.- TỨ THIỀN Xze10


- Từ góc nhìn thực hành, hành giả cần chuẩn bị ba yếu tố. Xả vững chắc, không dao động trước bất kỳ cảm xúc nào, niệm sáng suốt, duy trì sự tỉnh thức thuần khiết, tinh tấn
mềm mại, tiếp tục hành trì mà không gấp gáp. Khi ba yếu tố này hòa hợp, Tứ Thiền không còn là một mục tiêu xa vời mà trở thành kết quả tự nhiên, giống như trái chín dụng khi đủ nắng gió. Và chính trên cây cầu này, từ tam sang tứ thiền, hành giả mới thực sự cảm nhận được ý nghĩa của xả niệm thanh tịnh, một tâm thức không vướng mắc bất kỳ điều gì.

1. Tự do tuyệt đối, 2. sáng tỏ tuyệt đối và 3. an lạc tuyệt đối.

+ Tứ thiền trong lời dạy của Đức Phật được miêu tả bằng một cụm từ ngắn gọn nhưng vô cùng tinh tế, xả niệm thanh tịnh.

- Nghe qua ba chữ ấy tưởng đơn giản nhưng khi phân tách và soi chiếu vào kinh nghiệm thực hành ta sẽ thấy ẩn chứa cả một bầu trời ý nghĩa.

1. Trước hết là XẢ. Trong ngôn ngữ đời thường, nhiều người hiểu xả là buông bỏ hoặc không quan tâm. Nhưng trong Phật học XẢ là một trạng thái quân bình tuyệt đối của tâm. Không nghiêng về thích hay ghét, không bị cuốn theo thuận hay nghịch. Khi ở trong Tứ Thiền, tâm hành giả không còn phản ứng dựa trên cảm xúc cá nhân, cũng không để những làn sóng vi tế của cảm thọ lôi kéo.- XẢ ở đây không phải là sự thơ lạnh lùng mà là một sức mạnh nội tâm cho phép ta đứng yên giữa mọi biến động, giống như một người đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dòng sông chảy, thấy rõ nhưng không bị cuốn trôi.

2. Tiếp đến là niệm. NIỆM ở đây không đơn thuần là nhớ hay nghĩ mà là tránh niệm sự tỉnh giác sáng suốt, biết rõ mọi thứ đang xảy ra trong khoảnh khắc hiện tại, không vương mắc vào quá khứ hay tương lai. - Khi bước vào tứ thiền, NIỆM trở nên thuần khiết, không còn những chuỗi suy nghĩ kéo dài, cũng không còn những hình ảnh hay ý tưởng chen vào. NIỆM chỉ còn là sự biết trong sáng, như ánh sáng mặt trời chiếu đều khắp, không chọn lọc, không phán xét.- Đây chính là lý do trong kinh điển Pali. Tứ thiền được mô tả là trạng thái có xả và niệm được thanh tịnh hoàn toàn.

3. Cuối cùng là THANH TỊNH. Tâm thanh tịnh không phải vì đã trốn tránh mọi phiền não mà vì phiền não không còn gốc dễ để trụ lại. Khi các cảm xúc tham sân si đã lắng yên. Khi mọi dao động vi tế cũng ngừng, tâm trở nên trong trẻo như mặt hồ không gợn sóng.

+ THANH TỊNH. ở đây là một chất lượng tự nhiên, không do ép buộc hay kiểm soát mà do buông bỏ đến tận cùng. Giống như một tấm gương vừa được lau sạch mọi bụi bẩm, nó không cố gắng sáng nhưng ánh sáng tự hiển lộ. Khi hợp nhất, xả niệm THANH TỊNH.- thành một nền tàng tâm thức đặc biệt. XẢ giúp tâm không bị khuynh động, niệm giữ cho tâm sáng và tình, THANH TỊNH.- bảo đạm tâm không bị nhiễm ô. Đây không phải là ba yếu tố rời rạc mà là ba mặt của cùng một thực tại.

- Khi xả thực sự, niệm tự trong sáng. Khi niệm trong sáng, tâm tự thanh tịnh. Khi thanh tịnh,xả lại càng sâu. Và chính sự cộng hưởng này tạo nên phẩm chất độc đáo của tứ thiền.

Đi sâu vào kinh nghiệm thực hành,- Tứ Thiền.

Nhiều hành giả mô tả tứ thiền như một trạng thái đứng yên nhưng sáng rõ, không hề buồn tẻ mà cũng không còn dao động. Thân gần như mất cảm giác thô, chỉ còn sự nhận biết nhẹ nhàng và liên tục.

- Nếu ví tâm trong các tầng thiền như một mặt hồ thì sơ thiền là hồ lặng bớt sóng lớn, nhị thiền là khi không còn gió mạnh, tam thiền là khi mặt hồ chỉ còn gợn nhẹ. Và tứ thiền là khi mặt hồ trở thành tấm gương phẳng tuyệt đối, phản chiếu tất cả mà không gợn một tia rung động.

- Chính nền tàng xả niệm thanh tịnh này, trí tuệ mới có điều kiện hiển lộ trọn vẹn. Bởi khi tâm còn dính mắc vào cảm xúc, dù là lạc hay hỉ, vẫn có xu hướng phóng đại hoặc che lấp sự thật. Nhưng khi tâm quân bình, biết rõ và trong sạch, mọi pháp hiện lên đúng như chúng là.- Đây là lý do trong hành trình giác ngộ của Đức Phật. Tứ thiền không phải là đích cuối, nhưng lại là cánh cửa không thể thiếu để bước sang lãnh vực Tuệ Quán.

* Tóm lại, hiểu sâu về xả, niệm, thanh tịnh không chỉ giúp ta nắm được bản chất của tứ thiền mà còn chỉ cho ta một phương hướng thực tập trong từng hơi thở, từng bước chân. Bởi ngay cả khi chưa đạt tứ thiền, mỗi khoảnh khắc ta buông bỏ một dính mắc, giữ tâm tỉnh thức và để cho tâm trong sáng hơn thì ta đã gieo mầm của xả niệm thanh tịnh vào trong chính đời sống này.

 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Liên quan Xem nhiều Xem thêm
Top