vienquang2

TƯ LIỆU THIỀN (tt) .- NHỊ THIỀN

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,517
Điểm tương tác
1,477
Điểm
113
21.- Củng cố Sơ Thiền để vào Nhị Thiền.

Muốn bước vào nhị thiên một cách tự nhiên và bền vững, điều kiện tiên quyết là phải an trú vững chắc trong sơ thiên. - Sơ thiền giống như nền móng của một tòa nhà. Nếu nền không chắc, các tầng trên sẽ lung lây, thậm chí sụp đổ.

- Trong bối cảnh thiền định, sơ thiền là giai đoạn hành giả đã vượt qua năm triền cái gồm tham dục, sân hận, hôn trầm, thủy miên, trạo cử, hối quá và nghi.

+ TẦM gắn chặt vào đề mục thiền và phát sinh năm yếu tố gồm tầm, tư, hỉ, lạc, nhất tâm.

- Trước hết, hành giả cần hiểu rõ đặc điểm của sơ thiền.

- TẦM là sự hướng tâm ban đầu đến đối tượng, ví dụ hơi thở, niệm Phật, quán từ bi.

- TỨ là sự duy trì tâm trên đối tượng ấy một cách liên tục.

Hai yếu tố này giống như động tác đưa kim vào miếng vải và kéo chỉ chạy đều.

Ban đầu cần cả hai để thiết lập và giữ đường may. Khi tâm trụ vững HỶ, niềm vui do lìa triền cái và LẠC, sự dễ chịu toàn thân xuất hiện cùng với NHẤT TÂM, sự tập trung duy nhất vào đề mục.

+ Việc củng cố sơ thiền đòi hỏi sự lặp lại và kiên trì.


- Nhiều hành giả mới có thể chạm vào sơ thiền vài phút, nhưng tâm dễ trượt ra vì chiến cái quay lại hoặc do hỉ quá mạnh.- Lúc này, thay vì nóng vội chuyển sang nhị thiên, cần tiếp tục luyện cho tâm quen ở trong trạng thái này lâu hơn, từ vài phút đến hàng chục phút để định lực dày hơn và ổn định. - Giống như người học lái xe, phải thật thuần thục việc giữ xe đi thẳng, vững tay lái trước khi nghĩ đến việc tăng tốc.

- Một phương pháp hữu hiệu để làm vững sơ thiền là quán sát kỹ đối tượng và thiền chi. Khi ngồi, hành giả giữ chánh niệm nơi đề mục ví dụ hơi thở vào ra, đồng thời cảm nhận rõ sự hiện diện của aTẦM, TỨ, HỶ, LẠC và NHẤT TÂM. Nếu tâm bắt đầu sao lãng, nhẹ nhàng đưa về đề mục rồi duy trì.

- Cảm nhận hỉ và lạc như dấu hiệu tốt, nhưng không bám víu vào chúng.

- Giữ thái độ quan sát hơn là sở hữu để tâm không bị cuốn theo cảm giác khoái lạc. Bên cạnh đó, quản lý hì là một kỹ năng quan trọng.

+ Trong giai đoạn sơ thiền, hỉ thường mạnh và có thể gây kích thích, tim đập nhanh, hơi thở dồn dập, thân rung nhẹ. Nếu hỉ quá mạnh, có thể tạm lùi lại bằng cách mở mắt, thư giãn vài hơi hoặc truyền sang quan sát toàn thân để cân bằng. Khi hỉ trở nên ổn định và /mềm mại, nó sẽ tạo điều kiện tự nhiên cho tầm và tứ rơi dụng mở lối sang nhị thiền.

- NHẤT TÂM trong sơ thiền không phải là sự gò ép tâm vào một điểm mà là sự trụ yên không bị dao động bởi bất kỳ đối tượng nào khác. Khi nhất tâm vững,

- TẦM & TỨ trở nên nhẹ nhàng, ít phải nỗ lực. Đây là dấu hiệu hành giả đã sẵn sàng cho sự buông bò TẦM & TỨ để bước vào nhị thiền. Thực hành sơ thiền vững chắc cũng cần sự cân bằng giữa định và xà.

- Nếu quá gắng sức, tâm sẽ căng thẳng. Nếu quá buông thả, tâm dễ lạc ra ngoài. Giống như cầm một con chim trong tay, bóp mạnh quá nó sẽ chết, buông lỏng quá nó sẽ bay mất, cần tìm mức nắm vừa đủ để duy trì trạng thái định.

+ Cuối cùng, thời gian và tính đều đặn là yếu tố bảo đảm sự vững chắc. Thả ngồi 30 phút mỗi ngày đều đặn, còn hơn ngồi vài tiếng một lần rồi bỏ gián đoạn.

- Sự lặp lại giúp não bộ và tâm thức quen với nếp định và mỗi lần vào sơ thiền sẽ nhanh hơn, sâu hơn. Khi sơ thiền đã vững, hành giả sẽ nhận ra một sự thay đổi tự nhiên.

- TẦM & TỨ không còn cần thiết để duy trì định tâm tự an trú và một sự tĩnh lặng sâu hơn bắt đầu xuất hiện. Đó chính là lúc nhị thiền hé mở, không do cưỡng ép mà như một cánh cửa tự động mở ra khi bước chân đến đúng ngưỡng.

- Khi Sơ Thiền đã vững chắc, hành giả bắt đầu nhận ra TẦM & TỨ. Sự hướng tâm ban đầu và duy trì tâm trên đối tượng không còn cần thiết như trước.

- Nếu ở Sơ Thiền, TẦM & TỨ giống như đôi mái trèo giúp con thuyền vượt khỏi vùng nước động thì đến một lúc khi thuyền đã ra giữa hồ yên tĩnh, ta có thể buông mái trèo để nó tự trôi êm ả.

- Việc bỏ TẦM & TỨ là điều kiện cốt lõi để bước vào nhị thiền, trạng thái nội tĩnh sâu hơn, nơi tâm an trú, không cần nỗ lực điều khiển.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,517
Điểm tương tác
1,477
Điểm
113
22.- HỶ & LẠC ở Nhị Thiền.

Khác với hì lạc trong sơ thiền, vốn còn gắn với nỗ lực điều khiển và tương tác với đề mục. Hỉ lạc ở nhị thiền đến một cách tự nhiên, do sức mạnh
của định sâu nên trong kinh gọi là định sanh hỉ lạc. Đây không chỉ là một trạng thái dễ chịu mà còn là dấu hiệu tâm đang ở đúng tầng bậc và là nguồn nuôi dưỡng định lực nếu được duy trì đúng cách.

- Trước hết để duy trì hỉ lạc này, hành giả cần thái độ quan sát và buông xả. Nếu quá bám víu vào cảm giác hỉ lạc, mong nó kéo dài hoặc tìm cách làm mạnh hơn, tâm sẽ lập tức khởi động các hoạt động vi tế, phá vỡ sự tĩnh lặng tự nhiên của nhị thiền.

- Thay vì nắm giữ, hãy ở cùng hì lạc như một người ngồi bên ánh lửa ấm. Không cần thêm củi liên tục, chỉ cần để ngọn lửa cháy theo cách của nó.

+ Một kỹ thuật hữu hiệu là mở rộng sự nhận biết toàn thân.

+ HỶ & LẠC ở Nhị Thiền.- thường lan tỏa khắp cơ thể, từ hơi thở nhẹ như không đến các bắp cơ thả lỏng hoàn toàn và một cảm giác tràn đầy từ trong ra ngoài. Khi chú tâm vào cảm giác ấy như một toàn thể, không phân tích, không chia nhỏ, tâm sẽ ít bị sao động và hì lạc sẽ được duy trì lâu hơn. Đây cũng là cách kinh điển mô tả. thấm nhuần, sung mãn, tràn đầy toàn thân với hỉ lạc do định sanh,

+ không chỗ nào của thân không được thấm nhuần. Ngoài ra, điều hòa năng lượng hỉ cũng rất quan trọng.

- Ở một số hành giả, hỉ có thể khởi mạnh mẽ ban đầu, gây cảm giác rung động hoặc kích thích làm định lung lay. Lúc này cần dùng chánh niệm để làm mềm hỉ. Chuyển sự chú ý từ vùng rung động mạnh sang toàn thân hoặc kết hợp quán hơi thở nhẹ nhàng để cân bằng.

- Khi hì ổn định và tinh tế hơn, nó sẽ hòa quyện với lạc, tạo nền tàng vững vàng cho định kéo dài. Điểm mấu chốt khác là không để vọng tưởng xen vào.

- Dù ở nhị thiên, tâm và tứ đã vắng, đôi khi tâm vẫn khởi những niệm vi tế, nhất là khi hỉ lạc kéo dài khiến ta khởi ý. Đây là trải nghiệm tuyệt vời. Chỉ cần nhận ra ngay và quay lại với cảm nhận thuần túy của hỉ lạc, không thêm thắt câu chuyện.

- Sự đơn thuần trong nhận biết chính là điều giữ định ổn định. Việc thực hành đều đặn cũng giúp hỉ lạc ở nhị thiền trở nên dễ tiếp cận và lâu bền hơn.

- Nếu hành giả chỉ thỉnh thoảng mới vào nhị thiền, hì lạc có thể mạnh và ngắn. Nhưng khi định sâu trở thành thói quen, hì lạc sẽ xuất hiện nhẹ nhàng, ổn định và có thể duy trì lâu mà không làm tâm dao động.

- Một điều cần ghi nhớ là mục tiêu của việc duy trì hì lạc không phải để tận hưởng khoái cảm mà là dùng nó như một nền định mềm để tiếp tục tiến xa hơn.

+ Khác ở Nhị Thiên là nguồn năng lượng lớn nuôi dưỡng tâm và giúp hành giả sẵn sàng bước sang Tam Thiền. Nơi Hỉ sẽ lắng xuống và xả được nuôi dưỡng. Nếu hiểu rõ mục tiêu này, hành giả sẽ tránh được cạm bẫy chấp thủ và dùng hì lạc đúng như một phương tiện, không phải cứu cánh.

* Tóm lại, :

Duy trì hì lạc do định sanh đòi hỏi sự quan sát nhẹ nhàng, buông xả, nhận biết toàn thân, điều hòa năng lượng hỉ, tránh vọng tường xen vào và giữ thực hành đều đặn. Khi hỉ lạc được duy trì đúng cách, nó trở thành dòng suối mát chảy liên tục trong tâm, nuôi dưỡng định lực và mở ra cánh cửa cho những tầng thiền sâu hơn. Đây chính là nghệ thuật giữ ngọn lửa định tráy sáng, không quá mạnh để bùng tắt, cũng không quá yếu để lụi dần, mà vừa đủ để soi sáng và sưởi ấm con đường tâm linh.
 

vienquang2

Quản Trị Viên

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,517
Điểm tương tác
1,477
Điểm
113
23.- Trạng thái NHẤT TÂM ở Nhị Thiền.


Khi đã bước vào nhị thiên, hành giả kinh nghiệm một trạng thái tâm hoàn toàn vắng lặng khỏi tầm và tứ, hì lạc thuần khiết lan tỏa toàn thân và tâm trụ vững trên một điểm duy nhất. Đây chính là NHẤT TÂM, đặc điểm then chốt giúp nhị thiền trở nên ổn định và bền vững. Tuy nhiên, NHẤT TÂM không phải là kết quả của việc gồng tâm hay siết chặt chú ý, mà là sự hợp nhất tự nhiên giữa tâm và đối tượng thiền, không còn khoảng cách hay cảm giác ta đang theo dõi đối tượng.

- Để giữ được NHẤT TÂM.- trước hết hành giả cần quán sát trạng thái định một cách liên tục nhưng nhẹ nhàng.

- Quán sát ở đây không phải là phân tích hay soi xét chi tiết mà là duy trì một dòng nhận biết đều đặn về sự yên tĩnh, sáng suốt và hỉ lạc đang hiện hữu.

- Khi quán sát như vậy, tâm không bị trôi theo vọng tưởng hoặc tán loạn, đồng thời cũng không chìm vào hôn trầm. Sự tình giác này là ngọn đèn bảo vệ NHẤT TÂM khỏi bị gián đoạn.

- Một yếu tố hỗ trợ quan trọng là giữ tâm quân bình giữa Hỉ và Lạc.

+ Trong nhị thiền, hì và lạc là hai thiền chi chủ đạo. Nhưng nếu hì trở nên quá mạnh, tâm dễ bị sao động. Nếu lạc trở nên quá sâu, tâm có thể rơi vào trạng thái gần như buồn ngủ. Bằng việc quán sát sự cân bằng giữa hai yếu tố này, hành giả giúp NHẤT TÂM đứng vững, không nghiêng lệch.

- Kỹ thuật khác để duy trì nhất tâm là không thay đổi đề mục. Khi đã an trú trong nhị thiền, đề mục dù là hơi thở, ánh sáng hay một cảm giác định tĩnh trở thành tâm điểm duy nhất.

- Nếu hành giả tò mò chuyển sang quan sát thứ khác hoặc cố ý tạo thêm hình ảnh âm thanh trong tâm định sẽ bị gián đoạn. Vì vậy, hãy để tâm uống chọn đề mục hiện tại như một người thưởng thức chén trà mà không nghĩ đến món tráng miệng tiếp theo.

- Ngoài ra, giữ thân an tĩnh cũng là cách hỗ trợ nhất tâm.

+ Trong định sâu, thân và tâm có mối liên hệ mật thiết. Chỉ một cử động nhỏ hoặc điều chỉnh hơi thở không cần thiết cũng có thể làm sóng động trong tâm. Khi đã ổn định trong nhị thiên, hãy để thân hoàn toàn bất động, thả lỏng nhưng vững vàng, để tâm tiếp tục neo vào đối tượng mà không bị quấy nhiễu.

+ Một nguyên tắc then chốt là buông bỏ mong cầu và sợ hãi. Nếu hành giả lo sợ mình sẽ mất định hoặc mong giữ được càng lâu càng tốt, tâm đã vô tình khởi thêm một loạt động vi tế, làm nhất tâm bị phân mảnh.

- Thái độ đúng là trân trọng trạng thái hiện tại, nhưng sẵn sàng để nó ra đi bất cứ lúc nào vì hiểu rằng mọi pháp đều vô thường. Chính sự xạ này lại giúp định kéo dài hơn. Việc thực hành đều đặn, đóng vai trò củng cố nhất tâm lâu dài.

Ban đầu, thời gian duy trì nhị thiền có thể chỉ vài phút trước khi tâm dao động, nhưng với sự lặp lại hàng ngày, định sẽ dày hơn và NHẤT TÂM trở thành một trạng thái tự nhiên như hơi thở mỗi khi hành giả vào thiền. Đây cũng là lý do tại sao các bậc thầy xưa nay đều nhấn mạnh tính kiên trì hơn là tìm kiếm trải nghiệm mạnh.

- Cuối cùng, hãy nhớ rằng quan sát và giữ nhất tâm trong nhị thiên không chỉ để kéo dài một trạng thái mà còn là để nuôi dưỡng một nền tảng định lực vững vàng cho các giai đoạn kế tiếp.

- Khi nhất tâm được duy trì lâu, tâm trở nên thuần khiết, sáng tỏ và sẵn sàng cho sự lắng xuống của HỶ để bước vào tam thiền, nơi XẢ và tình giác trở thành trung tâm. Như một người giữ cho ngọn đèn dầu cháy sáng trong gió nhẹ.

- Hành già vừa bảo vệ vừa để ngọn lửa cháy tự nhiên, không thêm giàu một cách vội vàng, cũng không để cạn kiệt. Khi làm được điều đó, NHẤT TÂM trong nhị thiền sẽ trở thành sức mạnh âm thầm nâng đỡ toàn bộ tiến trình tu tập, giúp tâm vững vàng giữa cả định sâu và đời sống thường nhật. Ngay cả khi đã an trú trong nhị thiên, tâm vẫn có thể dao động.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Liên quan Xem nhiều Xem thêm

TOP 5 Tài Thí

Top