- Tham gia
- 1/4/12
- Bài viết
- 2,688
- Điểm tương tác
- 1,736
- Điểm
- 113
Tà kiến.
Chào hoatihon,
Đạo Phật vốn dựa trên nền căn bản là Luật Nhân Quả,nếu quá đề cao Tha lực thì thật là...Đức Phật có nói "Hãy tự đốt đuốc lên mà đi" là vậy.Đây chính là điều mà tôi không thích ở Đại Thừa,tư tưởng Đại Thừa quá đề cao vấn đề Tha lực mà coi nhẹ việc Tự lực.Tất cả phải dựa trên cái nền Nhân Quả và Nhân Duyên để mà giải thích mới là Chánh Kiến,còn mà coi các vị Phật,Bồ Tát như là đấng toàn năng chuyên đi phát "quà" thì chẳng khác gì bên đạo Thiên Chúa.
Đây có lẽ là sai lầm trong việc cố gắng Hoằng Pháp của các Tổ từ thời xưa khiến cho Đạo Phật bị biến thành một đạo huyền bí như vậy.Ma Vương Ba Tuần có thể ẩn ngay trong những vị tưởng chừng như hiểu đạo thâm sâu.
Kính chú minhđịnh !
Theo hoatihon, muốn tránh Tà Kiến thì ta phải KHÔNG ĐƯỢC THIÊN KIẾN (thấy một bên) BẢO THỦ (không chấp nhận sự thật).
Giả sử có 3 nhóm người cùng muốn đến Ấn độ bằng 3 con đường khác nhau :
1. Nhóm người thứ nhất đi đường bộ thì cần nghiên cứu bản đồ lộ trình kỹ càng, hành trang được chuẫn bị mang theo gồm Ba lô, lều, bạt, đèn Pin, lương khô, nước uống, thuốc chống muỗi, chống sốt rét, ......v....v....
2. Nhóm thứ hai ngồi xe du lịch (theo phái đoàn hành hương chẳng hạn) thì chẳng có gì phải lo lắng cả (không cần nghĩ ngợi gì nhiều, hành trình như thế nào, chiều nay ăn gì, ngủ ở đâu ?) tất cả đã có được chuẫn bị chu đáo hết cả rồi.
3. Nhóm thứ ba đi máy bay dùng phương tiện hàng không lại càng không phải lo nghĩ gì, chỉ ăn nhẹ, uống cà phê, ngủ một giấc khi tỉnh dậy thấy đã đến thủ đô Ấn Độ rồi.
Câu "hãy tự đốt đuốc lên mà đi" là tư lương mà đức Phật đã trang bị cho nhóm hành giả đầu tiên (đi bằng đường bộ), ám chỉ đường lối Nguyên Thủy. Tất cả phải cố gắng đi trên đôi chân của mình, nếu không có sức khỏe, lòng quyết tâm vượt khó thì đừng hòng đi đến đâu.
Có rất nhiều người đã đến _ những vị A La Hán _ là những người đã tự thắp sáng ngọn đuốc của mình và truyền dạy kinh nghiệm lại cho các hậu bối chúng ta. Nếu chúng ta muốn đi đến Ấn Độ bằng đường bộ thì không thể không trân trọng những kinh nghiệm ấy.
Còn nhóm thứ hai cũng đi Ấn Độ nhưng bằng xe hơi (theo phái đoàn hành hương, hay tuor du lịch) thì hành trang không đòi hỏi đèn pin, lều bạt gì cả. Chỉ cần tuân thủ những lời dặn dò của trưởng đoàn là "đi đến nơi về đến chốn". Chúng ta không thể đem những gì chỉ áp dụng cho người đi đường bộ mà buộc những người của nhóm thứ hai này phải tuân thủ, nếu ai không tuân thủ thì chúng ta phê phán là Tà Kiến (hề hề ....lúc đó chính chúng ta mới là Thiên Kiến).
Nhóm thứ ba đi Ấn Độ bằng máy bay thì chỉ cần chấp hành những quy định cần thiết (dành cho người đi máy bay) rồi ăn, rồi ngủ, rồi ngắm cảnh là đến. Chúng ta không thể phê phán : những người này sao không "tự đi trên đôi chân của mình" ? Chúng ta tụt hậu, cỗ hũ thì hãy tròn mắt lên nhìn người khác, xin chớ vội phê phán.
Pháp môn Tịnh Độ là đặc ân của Chư Phật vỉ thương chúng sinh, có nhiều người không đủ điều kiện sức khỏe để tu hành theo Thông giáo nên mở lối tiếp độ riêng _ đới nghiệp Vãng Sanh. Hành giả chỉ cần TIN SÂU, NIỆM PHẬT CHÍ THÀNH sẽ được "khiêng luôn Nghiệp chướng" về Tây Phương Cực Lạc quốc.
Chú minhđịnh lo lắng Luật Nhân Quả sẽ bị phá vở chứ gì ?
Ở bài trên hoatihon đã nói rồi, Vãng Sanh về Tây phương không phải là đã Thành đạo, không phải là đã Giải Thoát Sinh Tử Luân Hồi mà chỉ là được di chuyển đến một trường Phật Học "mềm dẽo" thuận lợi nhất.
Những nghiệp Ác của chúng ta đã lở tạo ở đây nó tạo thành Nghiệp Thức, cái Nghiệp Thức này khi về đến Tây Phương sẽ được "giải quyết bằng một cách êm ái" tức là hành giả sẽ phải nhập thai trong Hoa Sen. Có những tội ác mà đáng lẻ ra hành giả sẽ phải vào Địa Ngục chịu hình phạt trong chừng bằng thời gian một bửa cơm là trả xong Ác nghiệp này, thì đối với người được "đới nghiệp vãng sanh", Thần Thức của hành giả sẽ Mê muội trong khoảng hàng triệu năm trong Hoa Sen Hạ Phẫm Hạ Sanh (đây chỉ là nói ước lượng giả dụ mang tính tương đối).
Như vậy tất cả Ác Nghiệp của hành giả sẽ phải lần lượt giải trừ cho kỳ hết, rồi hoa sen mới nở ra cho, mới chính thức là con dân của Tây Phương Phật Quốc, mới được thấy, gặp Phật, mới được bắt đầu học Phật pháp.
Như thế, thưa chú minhđịnh ! Nhân Quả có công bằng hay không ?
Kính !