NHỮNG HIỆN TƯỢNG KỲ LẠ VÀ ĐẾN VỚI ĐẠO PHẬT

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Nam Mô A Di đà Phật

Kính lể ngài Phi Vân và các đạo hữu.

Những gì tôi viết ra đây ,bây giờ tất nhiên không còn là bí ần nữa đối với tôi.Nhưng chính tôi đã trãi qua ,bây giờ nhớ lại kễ cho các vị biết những chuyện kỳ lạ ấy .Là một đệ tử Phật ,tôi nhớ ghi lại bằng tất cả sự thật trong khi ngũ và khi thức xãy ra trước và trong quá trình học Phật.Các vị xem xong nếu có gì góp ý cứ tự nhiên ,bởi vì với tôi nó là " DUYÊN HỢP HUYỄN HÓA " không có gì đáng quan tâm hay sợ sệt gì,cũng xin nói trước ,nếu có gì trái ý với quý vị ,xin bỏ qua cho
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
TIẾNG GỌI ĐAU THƯƠNG CỦA NGƯỜI MẸ GẶP NẠN GIỮA ĐÊM KHUYA

Nam Mô A Di ĐÀ Phật

Cách nay mấy năm ,tôi không còn nhớ rỏ là ngày tháng năm nào (khoãng 4,5 năm gì đó) .Vào một đêm khuya khoảng 0-1 giờ ,khi tôi đang ngũ say ....chợt bên tai tôi nghe rõ ràng Mẹ tôi gọi tên tôi (như có chuyện cấp bách) .Tôi vùng thức dậy ,chạy từ tầng gác xuống đất ,lúc ấy căn phòng Mẹ tôi nằm cạnh cầu thang gác và tôi hoàn toàn không thấy gì (vì đèn ngũ mờ mờ ),Mẹ tôi thường thức giấc giữa khuya đễ đi toilet .Lúc ấy tôi vội bật nhanh đèn néon để tìm xem Mẹ tôi đang ở đâu ?.Trời ơi ,thật bất ngờ cho tôi ,Mẹ tôi đang nằm dưới đất ,cạnh cầu thang gác và bất động ,tôi vội bế Mẹ tôi đặt lên giường và hỏi Má có bị sao không ? tại sao Má bị như vậy?
Má tôi nói thì thào ,Má mệt lắm con ,Má bị té ,Má gọi con nhiều lắm ,mà gọi không nổi !. Bây giờ Má không còn nhớ gì nữa con ơi ,Má đau đùi phải quá !.Tôi kiểm tra thì nghĩ là Má tôi đã bị gãy xương đùi phải rồi (vì tôi là BS giãi phẩu).
Đêm đó đến sáng tôi thương Má quá ,Má tôi là người duy nhất trong gia đình chia sẻ tất cả những nổi buồn sâu lắng ,những nổi khổ của tôi đả từng trãi qua trong cuộc đời tự lập !Má tôi tuy học ít ,nhưng là người gắn bó và chia sẻ nhất trong việc học tập của tôi từ ngày còn bé ,đến khi tôi tốt nghiệp và làm việc .
Cũng ngay trong đêm đó ,tôi nằm trằn trọc mãi ,nghĩ thật nhiều về người Mẹ mình ,Nếu chẵng mai mất đi ...chắc tôi sẽ tận cùng đau khổ !và tôi đã không kiềm được ,những dòng lệ cứ tuôn rơi !Vợ và con tôi không hề hay biết những gì đang xãy ra trong tôi ....Tôi ngũ thiếp đến sáng hôm sau .

(tiếp ngày thứ 2)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
ĐÊM THỨ 2 SAU KHI MẸ TÔI TÉ

(TIẾP NGÀY THỨ 2)
Sáng hôm sau ,tôi đưa Má tôi đi chụp X-Quang đùi phải ,kết quả Má tôi bị gãy cổ xương đùi .Sau khi hội ý cùng các đồng nghiệp chuyên khoa chỉnh hình khuyên không nên mổ mà chỉ nên bất động thôi (vì Má tôi quá già vả lại xương cũng đã loãng ) .Hôm ấy,tôi thật sự rất lo lắng và biết bao điều quay cuồng trong trí tôi ,tôi không thể làm việc và xin nghĩ phép ỡ nhà với Má tôi ,hôm ấy vợ tôi vào trực (2 người cùng làm chung bv) ,suốt ngày trôi qua ....đến tối .Má tôi nằm bất động trên giường ít nói ,có khi hỏi cũng không nói,tôi rất lo !.
Đến khoảng nữa đêm 11-12giờ gì đó ,đang khi ngủ ,đột nhiên tôi thức dậy (tôi và con tôi ,bé mới khoãng 4 tuổi ,nằm ngủ dưới đất cạnh giường Má tôi) tôi thấy Má tôi ngồi dậy thòng 2 chân xuống giường ,không biết Bà định làm gì và đi đâu ?.
Tôi hỏi : Má định đi đâu vậy?
Má tôi nói : Má đi đóng cửa nhà cho con (bình thường Má tôi hay giúp tôi việc này mỗi khi Bà ở nhà với bé cháu nội gái là con tôi ) khi 2 vợ chồng tôi đi làm .
Tôi nói :trời ơi ,Má bị gãy chân Má có biết không? Má đang bất động không thể đi được ,tôi bế Má tôi đặt nằm ngay lại trên giường và tôi đi ngủ tiếp (vì quá mệt mỏi suốt ngày rồi),lúc ấy con tôi đang ngũ không hề hay biết gì!
Đến gần 2 giờ sáng ,thình lình con bé gái lại gọi tôi : Ba ơi ,Bà nội ngồi dậy kìa .Tôi thức dậy và nhìn thấy Má tôi lại ngồi dậy giống như lúc nãy ,tôi vội bế Má tôi đặt nằm lại như củ và hòi con tôi :làm sao con biết Bà nội thức dậy?
Bé nói : con củng không biết nữa ,tự nhiên con đang ngủ thì con giật mình dậy thấy Bà nội ngồi dậy và ngồi trên giường ,con gọi Ba dậy .Từ đêm đó đến sáng chúng tôi ngũ yên và sáng hôm sau tôi dùng các thanh chắn ngang giường để cản vì sợ Má tôi té từ giường xuống đất .

(tiếp ngày thứ 3 trỡ đi )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
NHỮNG NGÀY KẾ TIẾP

(TIẾP ĐẾN NGÀY THỨ 3)

Từ ngày thứ 3 ấy ,Má tôi không còn bình thường như mọi ngày ,Bà thường la hét và thốt lên những lời kỳ hoặc vô nghĩa ,như :"tại sao cứ để Má ở ngoài đó hoài vậy? " ; hoặc nói: " cho Má vào đi con";hai tay Bà thường sờ trên tấm vách thường sát giường đòi tìm chổ đi (biểu hiện giống như khi ta ngủ ,thức dậy mất định hướng ).Từ lúc ấy ,tôi không biết làm gì hơn là truyền dịch và chích thuốc giãm đau cho Bà .
Điều kỳ lạ đáng nói ở đây là : cứ khoãng giờ trưa hay nữa đêm (từ gần 11-0 giờ ) Má tôi thường chỉ vào hướng vách tường dưới chân nằm (cạnh cữa ra vào) đòi mở cửa cho Má đi ,tôi củng chẳng hiễu chuyện gì đang xãy ra trong Má tôi ?.Tôi cứ nghỉ là "trạng thái kích xúc thần kinh sau chấn thương "
Lúc ấy tôi tận cùng đau khổ!,ăn không được ngũ không yên ,các Chị tôi túc trực thay nhau chăm sóc Bà và cầu cứu nơi tôi!.Các vị biết không tôi là thầy thuốc tây y mà!.Tất nhiên là làm tất cả khả năng cũa mình để cứu Mẹ chứ?Lúc ấy ,bên ngoài điềm tỉnh mà các chị tôi không hay biết gì ,nhưng bên trong đầu rối bời ,vì các hành vi khác thường của Má tôi !
Tôi bất lực !nằm dài trên ghế salon suy nghĩ và suy nghỉ .....Người tôi hóc hác !.
Mỗi khi không có tôi ở nhà vì bận đi công việc ,Má tôi chừi mắng dử dội và la hét đòi đi!??? .Nhưng khi tôi về nhà khi nói chuyện với Bà thì Má tôi đều "Dạ " và nghe theo những gì tôi dặn trong khi nằm điều trị tại nhà ,tôi hỏi :"sao Má lại "dạ" con ? nói vậy con mắc tội trời đất !" Má tôi vẫn cứ "DẠ"
Tôi cãm nhận trong con người Má tôi tồn tại "2 người hay đúng hơn là 2 tư tưởng " đối nghịch nhau ,một người xuất hiện vào khoãng trưa và nữa đêm thúc giục Má tôi phãi "ĐI" một cách quyết liệt !,còn một người "chỉ cách " cho tôi cứu lấy Bà ,nhưng không bao giờ nói ra một cách rỏ ràng là làm gì và làm sao? khi ấy Má tôi thốt ra những lời hiền hậu và đầy vẻ sợ sệt ! Hai con người ấy tôi và các chị tôi đều nhận thấy qua đôi mắt Má tôi và sắc mặt .Khi trưa và giữa đêm thì sắc mặt Má tôi "xanh xao ,đôi mắt dử dằn" còn khi xuất hiện con người "chỉ cách" cho tôi thì nét mặt bình thường và đôi mắt hiền hoà.
(tiếp)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
NHỮNG NGÀY KẾ TIẾP

(Tiếp theo)

Kính thưa ngài Phi Vân và các vị
Vì để các vị tiện theo dỏi câu chuyện ,tôi xin mạo muội nói về tôi ,mong các vị thứ lỗi !
Tôi là một con người rất cứng đầu ,không bao giờ tin những chuyện hoang đường hay mọi người khác nói trừ phi mình chứng kiến và tự cảm nhận ,tôi không bao giờ thấy ai làm bất cứ việc gì thì bắt chước làm theo .
Có một thời tôi say mê kinh dịch ,say mê thuật xem tướng ,chỉ tay ,bói bài ,xem sao hạn ,am hiễu khá tường tận về tử vi và hiễu rỏ về bát trạch .Ngày ấy nhà tôi thờ đủ thứ ,bùa chú tôi củng có biết ,vì đó là "gia truyền "của dòng họ bên Má tôi ,nhất là bùa "Phán dời (bịnh zona do virus)và yếm chết trùng "v..v... (tất cả những thứ ấy bây giờ tôi đã vứt bỏ sau khi thành tâm quy y tam bảo )

Xin nói tiếp về Má tôi ,từ ngày thứ 3,4 sau khi hiểu cách dạy cứu Má tôi (từ con người trong Má tôi dạy cách giử Má tôi lại ,tạm gọi là người thứ hai .Còn người trong Má tôi đòi dẫn đi là người thứ nhất) Người thứ hai chỉ tôi (thật khó hiễu ,không bao giờ nói rỏ) sau khi hiễu được ,tôi lấy cây vuông 2x3 cm dài khoãng 1 m ,tôi dùng đinh đóng vào tường phía dưới chân Má tôi nằm ,vì không làm vậy Má tôi nhìn sẽ thấy rỏ các người đang đứng rất đông phía sau vách tường !? (Má tôi nói vậy) và tối các người ấy sẽ vào bằng đường này để rủ và buộc Má tôi đi .Khi tôi đóng cây ngang ấy vào tường thì Má tôi không còn thấy nữa ,Lúc này đến tối hay trưa thì người thứ nhất lại hoãng sợ thúc gịuc (do Má tôi nói) buộc tôi phải mở cây ấy ra để đi ,tôi nói "không được " tôi chỉ cách đi là đi phía tứ sau ra trước (Má tôi nằm nhà sau ,phía trước tôi có bàn thờ đủ thứ như :phật , cửu huyền thất tổ ,táo quân v.v. ) nhưng người thứ nhất nói là không dám đi ngả ấy .
Từng đêm cứ trôi qua trong trạng thái kinh sợ của các chị tôi về Mẹ tôi như vậy ,trong những giờ cao điễm trưa và nữa đêm ,khi người thứ nhất xuất hiện "đòi dẫn Má tôi đi" !,tôi thì tiếp tục trị thuốc tây và truyền dịch như một bịnh nhân nằm điều trị tại bv ,tôi đi vào trạng thái bất lực và bế tắt về trạng thái tâm thần của Má tôi!
Ngày hôm sau ,cũng là khoãng ngày thứ 8 (tôi không nhớ rõ)

(tiếp đoạn là đêm kinh hoàng và Quán Thế Âm Bồ Tát xuất hiện )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
ĐÊM KINH HOÀNG VÀ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT XUẤT HIỆN !

Sự việc về Má tôi vẫn diễn ra như mọi đêm ,hôm đó Anh rể thứ năm và chị ruột tôi đến thăm Má tôi , Má tôi nói chuyện như ngày bình thường ,hầu như không có bịnh gì (tuỳ lúc),đến khoãng 10giờ 30 tối ,Má tôi anh rể thứ năm tôi về và chị thứ năm tôi ở lại ,khoãng vài phút sau .Lúc đầu người thứ nhất xuất hiện trong Má tôi ,sự giao tiếp này chỉ độc nhất có mình tôi nói hay hỏi thì ngưuời thứ nhất trong Má tôi mới trả lời giao tiếp được ,các chị tôi hỏi thì không giao tiếp được .Lúc ấy ,người thứ nhất cứ quyết liệt đòi mở "cây ngang 1m tôi đã đóng theo chỉ dạy của người thứ nhất " nói trên ,đễ dẫn Má tôi đi ,cuối cùng đòi mở và tự đi một mình ,tôi cảm nhận khi nhìn mặt Má tôi và quan sát đôi mắt thật sợ sệt ,hốt hoãng !.Thời gian trôi qua khoãng hơn 1 tiếng đồng hồ ,đột nhiên Má tôi nói với tôi rất nhỏ và sợ sệt sợ ai đó nghe ,tôi phải ghé sát tai vào mời nghe được ,các chị tôi củng ngồi sát vào đễ lắng nghe ,nhưng đều nói không thể nghe được ! .Má tôi nói :" rất nhiều người đang có mặt ở đây rất đông ,đừng nói um,sợ lắm! " (tôi cãm nhận người thứ nhất không còn trong Má tôi lúc này ,mà đích thực chính là Má tôi ).Rồi đột nhiên ,Má tôi đọc kinh gì đó tôi không hiễu ,tôi chỉ nghe được trong các câu kinh ấy có "quán thế âm bồ tát ..." sau những câu kinh Má tôi im lặng ,lúc này tôi hỏi nhỏ Má tôi mấy người ở đây có đông không Má ? Má tôi nói rất đông ,tôi hỏi: họ đang làm gì vậy Má ?Má tôi nói : họ tất cả đang quỳ nghe kinh ,thực sự trong phòng lúc ấy chỉ có 6 người :Má tôi ,chi hai ,chị ba ,chị năm và 2 vợ chồng tôi .tôi thì vẫn bình thường và hiếu kỳ muốn tìm hiễu và thuận lợi là giao tiếp được với Má tôi ,còn các chị tôi thì khủng khiếp vì sợ và củng hiếu kỳ muốn biết chuyện gì đang xãy ra ,nhưng lại không giao tiếp được Má tôi!

Sau đó Má tôi yên lặng lim dim mắt như lắng nghe gì đó ,tôi không nghe Má đọc kinh nữa (xin nói thêm Má tôi từ xưa nay chưa bao giờ biết đọc một câu kinh Phật nào ,ngoại trừ biết ăn chay và niệm duy nhất câu "Nam Mô A Di Đà Phật")Một lúc sau tôi hỏi Má tôi tiếp , mấy người còn ở đó đông không Má ? Lúc này Má tôi mới nói : họ đi bớt rồi con ,đừng hỏi nữa sợ quá !.
Lúc sau ,Má tôi nói có anh năm tới ,tôi hỏi anh năm nào Má ?Anh năm tên gì Má? Má tôi trả lời chính xác tên người anh ruột thứ Năm của Má tôi đã chết từ lâu ,thú thật lúc ấy tôi củng lo sợ mất Mẹ tôi và phần do hiếu kỳ ,tôi rất bình tỉnh ,tôi liền lên bàn thờ cửu huyền thất tổ đốt 3 nén hương vái : "chư vị cửu huyền thất tổ linh thiên ,cậu năm tên họ .....linh thiên, con xin mời cậu hãy đi đi đừng gọi hay rủ Má con đi ".Cắm nhang xong ,tôi bước ngay xuống nhà sau và hỏi Má tôi :Cậu năm còn đây không Má ? Má tôi trả lời : Cậu mới vừa đi ra (mọi sự việc ,ai đến ai đi chỉ có Má tôi thấy ,các chi tôi và tôi không thể thấy gì ngoài căn phòng có Má tôi ,2 vợ chồng tôi và 3 chị tôi)".Ngay tiếp theo đó Má tôi lại nói : có Bà nội tới ,tôi hỏi Bà nội tên gì ? Bà nội của Má hả ? Má tôi không trả lời mà chỉ nói :con đừng hỏi nữa ,sợ quá!.Tôi củng lên ngay bàn cử huyền thất tổ và vái :"mời Bà nội của con hay của Má con đi đi ,đừng rủ Má con đi đâu hết!".Tôi lại xuống ngay hỏi Má tôi :Bà nội còn ở đây không Má ?Má đáp : "Bà nội đi rồi!"
Thời gian trôi qua trong kinh khủng và sợ sệt mất Mẹ ! Thú thật tôi khóc thật nhiều vì sợ mất Mẹ và tôi cố giử Má tôi ở lại với tôi và chị em tôi bằng mọi cách .
Lúc sau , Má tôi lại nói với tôi một cách từ tốn nhỏ nhẹ (không phải là người thứ nhất lúc trước ),"con cho Má đi nha con !" hoặc " để Má đi nha con " .Kính thưa quý vị ,tôi nói và khóc :" Má đừng đi nha Má! " ,nước mắt tôi cứ tuông ra ,lúc này là Má tôi thật sự muốn đi còn tôi thì kéo níu Má ở lại với tôi ,thời gian trôi qua tôi không nhớ là bao lâu ,cuối cùng Má tôi nói : "thôi được ,con để Má ngũ một tí cho khoẽ ,Má mệt quá con ah" và Má tôi còn hỏi : "con sợ Má chết hả?" tôi im lặng ,nước mắt cứ tuông .Trước khi tôi không nói chuyện với Má tôi nữa, để Má tôi ngũ ,tôi dặn Má : " AI RỦ MÁ ĐI ĐÂU CHƠI MÁ ĐỪNG ĐI NHA MÁ" Má trã lời : "Má nhớ rồi !"
Đêm đó thời gian trôi qua thật chậm chạp ,các chị tôi và vợ tôi không ngũ được vì trãi qua những điều kỳ lạ và các chị tôi thì kinh hoàng quá!

( còn tiếp ,sáng hôm sau ,đến trưa là ngày kết thúc )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
(ngày kết thúc )

Sáng hôm sau ,tôi vô cùng mệt mỏi vì mất ngủ ,thiếp đi một lúc ....Giật mình thức dậy ,nằm trên ghế salon miên man ,suy nghỉ về hiện tượng kỳ lạ đêm qua .Bất chợt tôi nghỉ đến sao hạn năm nay của Má tôi ,tôi bèn lấy sách ra xem và bàn với các chị tôi là :nên cúng sao cho Má tôi ;các chị tôi đều đồng tình .
Tôi đi mua các vật liệu để chuần bị cúng sao cho Má tôi .Khi về nhà nghe các chị tôi nói ở nhà có người thứ nhất xuất hiện ,Má la hét chửi mắng dử dội ....Nhưng khi tôi về tới nhà thì hiện tượng này không còn ,tôi hỏi gì Má tôi đều "DẠ" và làm theo .Tôi âm thầm lấy giấy viết bài vị cúng sao ,các chị tôi cùng chuẩn bị sắp xếp đồ để tôi viết xong đem ra trước sân nhà cúng sao cho Má tôi .Lúc ấy ,lúc cúng sao hạn cho Má tôi là gần 12 giờ trưa .Sau khi tôi vái cúng xong ,vào nhà tôi hỏi Má tôi (lúc này người thứ nhất xuất hiện ).Tôi hỏi là ai vậy? Người thứ nhất trong Má tôi trả lời là quen chú sáu (tôi sanh ra là thứ sáu trong gia đình).Tôi hỏi tên là gì thì người ấy biểu hiện qua Má tôi là chỉ mỉm cười mà không trả lời ,cứ nói là quen chú sáu .Nhang thắp cúng tàn độ nữa cây ,lúc này tôi hỏi người thứ nhất ấy là có chịu đi chưa ,không nên ở đây nữa nhá ,người thứ nhất trả lời " DẠ" ,tôi hỏi đi hướng nào ,người thứ nhất trả lời đòi đi ra chổ cúng .Lúc này tôi ra lệnh :"chấp 2 tay niệm Phật đi ,nhắm mắt lại " Má tôi vội kéo khăn lót mông lên và đậy mặt lại ,tôi thấy khăn không sạch ,nói với chị thứ ba tôi lấy khăn sạch thay vào .Tôi nói hãy niệm 3 lần "Nam Mô A Di Đà Phật " đi .Sau đó tôi lấy khăn ấy cầm đi ra chổ cúng (từ nhà sau ra nhà trước ) trước sân nhà và đốt ,tất cả đồ cúng ,bông hoa trái cây ,giấy tiền vàng bạc và bộ tam sanh đều quăng bỏ ,thế là xong, từ chiều hôm ấy và đến các ngày sau này Má tôi không còn diễn ra các hiện tượng như thế nữa .Tôi củng chẳng hiễu vì sao?.Sự việc nuôi dưởng và chăm sóc Má tôi được sắp xếp chia đều ngày túc trực cho các chị em tôi ,tôi thì tiếp tục đi làm bv .
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
NHẬP ĐẠO

Một hôm tự nhiên chị hai tôi (sinh năm 1945) ,chị cầm toàn bộ kinh "Duy Ma Cật ) gồm 19 băng mở cho tôi nghe thử cho vui trong những đêm thức chăm sóc Má tôi ,lúc này tôi mới biết chị đã học Phật 3 năm rồi!thế mà chị không bao giờ nói cho ai biết .Chị nói với tôi ,học Phật làm cuộc sống mình nhẹ nhàng lắm em !.Tôi yên lặng ,không nghỉ là tin hay không tin .Tôi quyết định học Phật thật nghiêm túc ,mỗi khi nghe khinh của vị giảng sư dạy và có giấy viết ghi chép để nhớ đàng hoàng .Trong suốt bộ kinh "DUY MA CẬT " ấy gồm 19 băng sau khi nghe xong thì tôi cho là hay ,nhưng Thầy giảng thì nghe vui ,chứ thật sự không hiễu gì !.
Một hôm nọ ,chị hai tôi đưa tôi gặp bạn của chị là một giáo viên đã nghĩ hưu và thường xuyên đi chùa ,chị ấy ( chị N) có rất nhiều kinh .Sau khi nói chuyện thăm hõi và bàn về kinh Phật chị N nói có 1 bộ kinh "DUY MA CẬT " nữa ,nhưng rất là khó học ,khó hiễu ,khó nghe của một vị thiền sư khác ,chị giới thiệu vị thiền sư này bây giờ không còn ở chùa nữa mà tới lúc nào giãng dạy cho các sư và các Phật tử thì mới tới chùa để dạy .Tôi bèn mượn bộ kinh "DUY MA CẬT " này gồm 2 đỉa MP3 về nghe tiếp .
Thật sự ngày ấy tôi không hề biết thế nào là tiểu thừa ,trung thừa ,đại thừa hay tối thượng thừa .Tôi tiếp nhận và chỉ biết đó là kinh Phật và học thôi ,về sau thầy tôi ,vị thiền sư ấy giãng tôi mới biết đó là bộ kinh đại thừa .Nhiều lần chị N (bạn chị hai tôi ) rủ tôi tới thăm thầy cho thầy biết mặt ,tôi nghĩ rằng chưa cần thiết đâu chị .Với tôi, học một chử thì nhận là Thầy rồi!.Khi nào có duyên sẽ gặp thôi chi N .Thế mà thời gian từ ấy đến nay Thầy trò chưa hề biết mặt !(tôi biết Thầy qua đĩa VCD) khi Thầy giãng cho các vị Tăng Ni Phật tử .
 

Thánh_Tri

Registered
Phật tử
Tham gia
20 Thg 3 2007
Bài viết
599
Điểm tương tác
65
Điểm
28
nhukhong đã viết:
Tôi nói hãy niệm 3 lần "Nam Mô A Di Đà Phật " đi .Sau đó tôi lấy khăn ấy cầm đi ra chổ cúng (từ nhà sau ra nhà trước ) trước sân nhà và đốt ,tất cả đồ cúng ,bông hoa trái cây ,giấy tiền vàng bạc và bộ tam sanh đều quăng bỏ ,thế là xong, từ chiều hôm ấy và đến các ngày sau này Má tôi không còn diễn ra các hiện tượng như thế nữa .Tôi củng chẳng hiễu vì sao?.

A-Di-Đà Phật.

Kính chú Nhưkhong!

Trong Kinh Quán Vô Lượng Thọ có dạy niệm một câu "Nam Mô A-Di-Đà Phật" có thể tiêu trừ tội trong 80 ức kiếp sanh tử.

Huống gì là niệm 3 lần "Nam-mô A-Di-Đà Phật"!

Theo Tri suy sét có lẽ nhờ niệm phật, nghiệp chướng tiêu trừ nên người ấy đã được chuyển thế sanh về cõi Trời Người rồi chăng?. Nếu có Tín Nguyện thì ắc sẽ được vãng sanh Tây Phương.

Dù sao đi nữa cũng chứng tỏ rằng công đức "niệm phật" chẳng thể nghĩ bàn! Mong hãy lấy đó làm sự chứng minh sự nhiệm mầu của pháp môn Niệm Phật và đức Phật Thích Ca không nói lời vọng ngữ khi giảng Kinh A-Di-Đà, Vô Lượng Thọ, Quán Vô Lượng Thọ rằng có cõi Tây Phương Cực Lạc, có đức Phật A-Di-Đà, nếu Tín Nguyện Niệm Phật thì được đức A-Di-Đà hiện thân tiếp dẫn về cõi Tây Phương thì hay lắm!

Nam-mô A-Di-Đà Phật.
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
ĐẾN VỚI BỒ ĐỀ ĐẠT MA ( QUÁN TÂM PHÁP)

Kính thưa quý đạo hữu.
Thật ra trong những ngày đau khổ tột cùng khi Má tôi bị nạn như vậy ,có một vị đồng nghiệp trước kia (khi còn bé )đã từng sống và học tập trong chùa vài năm ;đã thăm Má tôi và cho tôi mượn quyễn " QUÁN TÂM PHÁP của BỒ ĐỀ ĐẠT MA do hành giả Minh Thiền dịch và luận giải . Tôi đã đọc thật kỷ và rất nghiêm túc ;đọc đi đọc lại từng chương không biết bao nhiêu lần ,nhưng có nhiều điều thật khó hiểu !.Tuy nhiên nhờ nương vào lời Thầy giảng cùng với bộ kinh này , dần dần tôi thấy rỏ con đường mình đi . Thú thật cùng các vị đạo hữu , trước đây và cho đến bây giờ nói về việc quy y tam bảo của tôi thật khác với các Phật tử . Trước đây , trong thời gian học Phật với vị thiền sư qua đĩa MP3 ấy ,tôi lại nghỉ rằng : Đến một ngày nào đó ...khi mà tôi cảm nhận là tôi muốn quy y tam bảo ,tôi sẽ bày một bàn hương án giữa trời và tự mình sẽ quy y tam bảo ;vậy là xong !(đó là suy nghỉ lúc bấy giờ của tôi).Thế nhưng ,đến khi nghe Thầy giãng về " TAM BẢO THƯỜNG TRỤ " ,tôi mới thật sự hiễu rằng : tôi đã quy y rồi!. Cuối năm ấy , tôi quyết định cúng kiến cuối năm một lần cuối cùng ( nếu thật sự có cái gì đó linh thiên mà từ trước giờ tôi đã thờ thì xin mời đi cho ) rồi dọn dẹp tất cả những bàn thờ mà chính tôi đã lập ,vì sao ? Vì là đệ tử Phật , có câu :" QUY Y PHẬT ,BẤT QUY Y THIÊN THẦN QUỸ VẬT" Sự phát tâm ngày ấy của tôi thật dũng mãnh ! không hề biết sợ ! . Tuy rằng không cầm nhang vái lạy hay cầu khẩn vang xin một đấng thần linh nào ,như trong cuộc sống hàng ngày tôi vẫn tuỳ thuận với việc ma chay trong giao tiếp .Sự phát tâm dũng mãnh này kết quả trong quá trình học Phật là biết bao điều chướng ngại và kỳ lạ đến với tôi ,từ trong lúc nghe kinh thầy giãng ;trong khi ngủ và ngay cả trong công việc làm hàng ngày .Thú thật với quý vị ,nó luôn làm mình phiền não ,nếu không học Phật và không chánh niệm mình là đệ tử Phật chắc thật đau khổ vô cùng!.
Là đệ tử Phật tôi luôn tâm niệm :" TỰ GIÁC và GIÁC THA " do vậy tôi mới nói con đường nhập đạo và học Phật của mình ,thật sự là gian nan và có khi tôi gọi là "té lên té xuống" .Thưa các vị đạo hữu , chính các vị củng không biết tôi là ai và Thầy dạy cho tôi là ai ,nên tôi mới dám tâm sự điều này , có gì không hài lòng mong các vị bỏ qua !.
Khi tôi viết lên những dòng này củng là lúc mà công việc làm của tôi đang có những xáo trộn !.Chính những xáo trộn đến một cách không mong muốn ấy , nên tôi mới gọi là " NHÂN DUYÊN HÓA ĐỘ " và đây chính là những bậc thang trên đường đạo mà chính tôi đang chánh niệm để cố gắng vượt qua!.

(phần sau tôi sẽ kể cho các vị nghe về những hiện tượng kỳ lạ trong khi học Phật của tôi )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

Ngày ấy tôi còn nhớ đó là ngày rằm , khoãng chừng 9 giờ tối ,lúc ấy vợ con tôi đi ngắm trăng trăng hôm nay thật sáng và trời trong ,có một vài vầng mây đen bay lơ lững,nhưng lại xa với trăng ;ánh trăng toả một vùng rộng xung quanh thật sáng trong .Đột nhiên vợ con tôi thấy có 2 vầng tròn sáng và trong suốt từ trung tâm ra ngoại biên ,kích thước lớn hơn mặt trăng gấp 2,5 lần ,có màu ngà ngà sáng ,giống như trăng nhưng màu đồng nhất ;đang đùa giỡn với nhau , 2 vật sáng này giống hệt nhau như đúc !.Hai vật này chạy từ nơi này đến nơi khác ,có khi vật tròn này chạy ra thật xa ,chui vào các vầng mây đen lơ lững rồi lại chạy sát gần với nhau (tôi gọi là đùa giỡn nhau).Khi tôi được vợ con gọi ra xem và chúng tôi đã xem đến gần 20 phút !.Lúc ấy ,tôi nói với vợ con tôi là : " chẵng lẽ lại là MA ĐĂNG GIÀ hay sao chứ ?" cho dù là cái gì chăng nữa cũng không được lễ lạy! .Lúc này tôi đi gọi vài người quen cận nhà để xem hiện tượng kỳ lạ này , đến khi tìm lại thì 2 vật thể ấy không còn nữa !
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

THỜI GIAN TRƯỚC KHI MÁ TÔI MẤT

Thời gian cứ dần trôi ...Công việc BV lúc này càng nhiều ,do vậy việc nghe kinh có ít hơn những năm trước .Tuy nhiên ,trong từng việc làm tôi thường quán chiếu đến kinh điển mà thầy thuyết giảng (tôi luôn quan niệm công việc hành đạo của tôi chính là mỗi việc làm cho bịnh nhân của mình )
Rồi gần ngày Má tôi sắp mất (khoảng một tháng ,hình như vậy) tôi chợt nghỉ đến các cỏi giới mà tôi chưa biết thật sự là có thật không ? Ngày ấy tôi có hỏi ngài Phi Vân và được ngài giải thích đầy đủ ,tôi chợt có ý nghỉ và bàn với vợ tôi là khi Má mất mình sẽ lập bàn hương án và cúng cho Má suốt 49 ngày và thế là tôi vào mạng download kinh của các vị tăng Làng Mai tụng cúng vong linh cho những người đã mất chuẩn bị sẳn (vì đã nhiều năm tôi không thờ cúng ,từ khi hiểu rằng mình đã quy y tam bảo rồi)
Do Má tôi nằm lâu năm và công việc xoay trở cho Bà củng rất khó khăn ,mặc dù đã dùng các biện pháp chống loét do chèn ép ,thế mà loét chèn ép vẫn xãy ra ,tôi thường về nhà thỉnh thoảng cắt lọc từng mãng loét hoại tử thối đen cho Má tôi ....Những khi làm như vậy lòng tôi thật là đau xót và thương Má tôi biết bao!(mặc dù tôi gây tê tại chổ để cắt ) nhưng trong đêm ,khi thuốc tê hết Má tôi rên la vì đau !.Tôi vô cùng thương xót và không biết làm sao để cứu Má tôi đây!
Một hôm (trước hơn một hai tuần Má tôi mất )Tôi cùng vợ con tôi đến thăm và cắt tiếp vài mãng thịt thúi cho Má tôi ,tôi không còn chịu nổi nên nói với vợ tôi là "chắc một chút nữa mình về phải ghé chợ mua cho anh nhang ,bông hoa và trái cây " .vợ tôi hỏi và rất ngạc nhiên:"để làm gì?" .Tôi nói :để cúng cho Má sớm "ra đi" ,chứ sống như thế này khổ quá làm sao mà chịu nổi !(thật sự lúc ấy lòng tôi thật khó tả !).Tôi sẳn sàng chấp nhận mất đi người Mẹ mà tôi luôn kính yêu nhất trên cỏi đời này!,Chứ tôi không thể chứng kiến cảnh cắt từng miếng thịt hoài như vậy ,vừa lành xong bên này lại cắt tiếp bên kia!.Thú thật nếu tôi không được học Phật như ngày xưa chắc tôi đau khổ tột cùng !.Kính thưa quý vị đạo hửu ,các vị đừng nghỉ rằng tôi làm thầy thuốc sao lại yếu đuối ,vậy mà còn trị cho ai ? Là một BS giải phẩu nếu yếu đuối làm sau mà banh bụng người chứng kiến máu chảy trong những ca mổ do chấn thương và tai nạn giao thông!.Nhưng đây là Mổ cắt chính nổi đau của minh mà! (bởi vậy người thầy thuốc mà cảm thông với nổi đau của BN rất là khó!).
Sau khi tôi cúng xong, khoảng gần hai tuần Má tôi mất khi tôi đang trực gác BV .....
(còn tiếp)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

(Ngày Má tôi mất Đó là ngày 13-01-2008 nhắm mùng 06 tháng chạp năm Đinh Hợi)


Hôm ấy vào buổi sáng khoảng 9giơ 35 phút khi tôi đang khám lại các Bn ,tôi nhận được điện thoại của đứa cháu (con chị Hai )báo cho biết Bà Ngoại mất rồi !.Thú thật lúc ấy ,một thoáng hụt hẫng và củng có phần mừng (vì điều mong ước cho Má tôi được toại nguyện ),từ nay Má tôi sẽ không còn phải đau khổ nữa !.Tôi bình tỉnh lạ thường ,thông báo cho các BS có thẩm quyền là Má tôi đã mất ,để sắp xếp người thay thế tôi lamviệc ngày hôm ấy .
Tôi sắp xếp xong và rời khỏi bv để về nhà Ba Má tôi ....Lúc này nhà tôi các Anh Chị em ,các cháu đều có mặt đầy đủ ,chỉ còn thiếu vợ chồng và con tôi .Khi tôi bước vào phòng Má tôi đang nằm ,ai đó trong nhà mới nói lớn cho Má tôi biết (lúc này tôi không còn để ý đến ai khác nữa ,ngoài Má tôi): vợ chồng và con tôi đã về rồi !.Lúc ấy Má tôi chưa chết ,mắt còn mở ,nhưng rất nhỏ ,hơi thở thì rất yếu và khò khè .Tôi nói với vợ tôi là lấy dụng cụ hút đờm cho tôi và tôi kiểm tra mạch và huyết áp ,đồng tử .....Lúc ấy, tôi vuốt mặt Má và nói lớn trong tai Má tôi là:" Má hãy yên tâm ra đi đi ,đừng vướng bận chuyện gì với con cháu nữa ;mà Má nhớ đi một mình chứ đừng có đi theo ai !".sau đó tôi bước ra khỏi phòng ,các Chị tôi hỏi :em thấy Má thế nào ?Tôi nói Má sắp mất rồi !(Hơn 20 năm trong nghề thầy thuốc ,tôi biết các người sắp chết thường có dấu hiệu này)
Tôi vừa ngồi xuống ghế và suy nghỉ rất nhều ,chưa kịp uống một ngụm cafe vừa pha xong thì Chị Hai tôi bước ra báo là :Má hết thở rồi em ơi !;tôi vào xem thì Má tôi đã thật sự ra đi!.Lúc này cả nhà tôi không ai khóc ,vì đã được dặn trước .Lúc này cả nhà tôi ,các Chị đều niệm :NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT ,Chị năm ,Chị Ba thì đọc kinh gì đó tôi không biết ,còn tôi và Chị Hai vì học giống nhau nên chỉ chấp hai tay nghỉ về Má với một ý nghỉ an lành,tự tại !Khi đó Chị Năm lấy 2 cây đèn sáp thật to và đèn dầu nhỏ đốt để trên đầu giường Má tôi và tiếng kinh niệm :NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT từ một máy điện tử nhỏ vang liên tục ,đèn điện trong nhà mở tất cả cho sáng sủa .
Một thoáng xúc động khi ngĩ về Má tôi ,tôi gọi người em dâu lấy cho tôi 3 cây nhang ....
(còn tiếp)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

Tôi cầm 3 cây nhang vái Má tôi là thần thức Má hãy nương vào hương này ,để tôi và con gái út đưa Má về nhà của tôi nghe kinh ,tôi dặn con gái út tôi là :nếu con thấy một trong 3 cây nhang mà tắt khi trên đường về nhà ,con nói để Ba đốt cho cháy liên tục .Trên đường về nhà tôi ,phải đốt mồi lại gần khoảng 10 lần ,sự di chuyển rất là khó khăn!
Về đến nhà ,tôi pha ly sửa nóng ,3 chum nước ,1 đĩa trái cây ,1 bình bông vạn thọ và đốt đèn sáng mở kinh tụng từ MP3 mà tôi đã chuẩn bị sẳn .Lúc ấy ,tự nhiên trong lòng tôi khi nghe kinh tụng "Mộng sơn thí thực "cảm thấy rất thương cho những cô hồn !cho nên tôi lập bàn hương án ngoài sân nhà để cúng cho các vong ấy, mổi khi trong nhà cúng cơm cho Má tôi .Lúc này ,tôi mới hiểu thêm ẩn nghĩa "từ bi hỉ xả "!
Sau hơn 1 giờ tụng ,tôi và con gái út trở lại nhà Ba Má tôi ....Đến 6 giờ chiều ngày hôm ấy là thầy tụng đến làm lể thành phục và cúng cơm chiều !. Đến sáng ngày thứ ba (tức ngày 15-01-08)thì Má tôi được đưa đi hoả thiêu. Chiều hôm ấy ,khoảng 2 giờ tôi và các chị đi nhặt cốt và đưa Má tôi về chùa (thú thật ,trên đường đi về chùa tôi rất buồn ngủ và vai tôi rất nặng ,như có người đang bám vào vậy!).
Từ hôm Má tôi mất ,khi tôi đưa vong Má tôi về nhà để cúng ,mỗi khi cúng xong vì qúa thương Má ,nên tôi ăn tất cả những cơm chay cúng ấy !.Tôi cảm nhận trong nhà tôi có nhiều âm khí ,và từ đó trong lòng bất an !.Tôi nói với vợ tôi nên nghỉ phép cùng với tôi luôn đi (vài ngày sau tôi mới nói với vợ tôi là chẳng hiểu vì sao mà anh cảm thấy sợ khi ở nhà một mình quá !).
Trong tuần đầu tiên Má tôi mất ,có một tối tôi online nghe kinh cố hoà thượng Thích Huyền Vi giảng về "CHỬ HIẾU TRONG ĐẠO PHẬT "một thoáng qua , tôi thấy thương Má tôi quá ,tôi bèn đốt 1 nén hương và cắm trên bàn thờ (không có hình Má tôi ),tôi gọi vợ tôi dậy cùng đốt nhang và tôi dặn nếu em thức giấc thấy nhang tàn thì gọi anh dậy đốt cho Má ,khoảng 1giờ 30 phút gần sáng vợ tôi gọi tôi dậy đốt nhang và nói là đang ngủ nghe 3 tiếng gỏ cửa phòng nên mới dậy gọi tôi !khi tôi bước lên nhìn thấy bàn thờ đã tàn hết nhang rồi!.Củng trong tuần đó ,một hôm gần sáng khoảng 5 giờ 30 phút khi vợ tôi đã thức rồi ,nhưng vẫn còn nằm trên giường ,tai nghe rất rỏ tiếng Má tôi niệm "NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT " và tiếp theo một tiếng nhịp chuông !
Một hôm ,trong tuần khi Má tôi mất ,vợ tôi bị điều vào trực thay vì còn được nghỉ ,thú thật hôm ấy tôi sợ quá! chiều hôm ấy tôi phải ở nhà một mình ,con tôi đi học chưa về (từ bé giờ tôi là người chưa từng biết sợ điều gì ngoài lẻ phải ,phải nói cả nhà ai củng cho tôi là thẳng thắn và gan góc nhất ).Đến khi con bé 9 tuổi của tôi về đến nhà ,tôi mừng quá và cứ kéo nó theo kế bên .Thưa quý vị đạo hửu,các vị thấy tôi quá yếu đuối !?Chính một con người dám phát tâm quy y tam bảo theo Phật mà lại như vậy!.Thưa quý vị ,các vị hiểu tôi không thể chỉ đọc và nghe được đâu ,mà hảy trực giác nhận thì mới hiểu được nổi lòng tôi lúc ấy !.Tối hôm ấy ,tôi đi ngủ sớm với con bé út (vì không dám thức một mình để làm các việc ).Đến khoảng 11 giờ đêm vẫn chưa ngủ được ,suy nghĩ về người mới mất thật nhiều!.Tôi vụt ngồi dậy và quyết định thức tới sáng luôn ,tôi bước lên nhà trên thờ Má tôi và đốt 1 nén nhang rồi ngồi vào bàn làm việc ,nhưng vẫn không an tâm !tôi cảm nhận là không phải tôi sợ "hồn" Má tôi chết!mà có một cái gì đó thật kinh khủng trong nhà tôi!Một âm khí thật dể sợ!trong người tôi không khác gì vừa trải qua một cơn bịnh nặng ,thật yếu ớt!....

( còn tiếp)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

(BƯỚC SANG TUẦN THỨ HAI ,SAU NGÀY MÁ TÔI MẤT)

Tôi sống trong 1 tâm trạng thật khó tả ,thế mà cả gia đình tôi không ai có thể nhận biết những gì đã và đang xãy ra trong tôi.Tôi chịu đựng trong suốt 1 tuần trôi qua ,phải nói là "KHÔNG AN TÂM !" mà hoàn toàn không biết mình vì sao bị như vậy? .Có những lúc cái "DŨNG" cũng còn trong tôi ,mà hình như nó đang bị kiềm chế trong một căn nhà đầy "ÂM KHÍ" .....
Bước sang tuần thứ hai ,sau khi Má tôi mất tôi vẫn còn nghỉ phép ,vợ tôi thì đi làm có khi củng trực vào ban đêm; tôi thì tâm trạng hoàn toàn như vậy ,hoàn toàn "MÊ MUỘI" không biết mình đang bị gì và làm sao để hết cái cảm giác này!.Buổi trưa hôm ấy (ngày mai là cúng thất thứ hai cho Má tôi );tôi đưa vợ tôi đi làm và con tôi đi học ,thế là ở nhà bây giờ chỉ còn một mình tôi !.Khi ra khỏi nhà tôi nói với vợ tôi :có khi anh đi về nhà Ông Nội ,anh không có ở nhà (vợ tôi ngầm hiểu và mĩm cười ) trên đường đi ,đột nhiên vợ tôi nói: có một người đồng nghiệp hỏi :" Mình đưa Má về nhà để thờ cúng từ lúc Má mới mất bằng cách nào?";Vợ tôi tường thuật những việc mà tôi đã làm và đồng nghiệp ấy nói :"Biết đâu ngoài Bà ra còn có nhiều vong khác củng đeo theo hương về nhà thì sao?".Lúc này đột nhiên tôi "TỈNH THỨC "ra ngay !tôi im lặng không nói gì ,khi đưa vợ con tôi đi học và đi làm xong ,tôi quay về nhà trong một cảm giác thật là hoang mang ,sợ sệt !.Tuy nhiên có lúc "CÁI DŨNG " lại bùng lên ,tôi mở cửa bước vào nhà ,nhìn lên bàn thờ xem nhang còn không để đốt tiếp ,tôi đi xuống nhà sau kiểm tra lại căn nhà xem có còn vật dụng nào chưa rút khỏi ổ cắm điện chưa ?v...v....Rất muốn ngồi lại bàn làm việc để làm một số việc còn dang dở ,nhưng không thể được ,trực giác của tôi lúc ấy không cho phép tôi ;tôi bèn khoá cửa nhà lại và về nhà Ba ,Má tôi (khoảng 15 phút đi xe 2 bánh )đến đó Ba tôi thì ngủ trưa ;nên tôi lên lầu thấp nhang trên bàn thờ cho Má tôi xong lại tiếp tục ra đi đến nhà Chị Hai tôi (đi mất 15 phút nữa ).Thú thật, tôi khổ sở vô cùng ,có nhà mà lại không ở được ,cứ lang thang .....Khi đến nhà Chị Hai tôi ,tôi tâm sự với Anh Chị hết tất cả những gì đã và đang xãy ra trong tôi ;Anh Chị Hai không thể giúp cho tôi gì hơn !mãi đến gần 3 giờ chiều hôm ấy ,tôi điện thoại cho vợ tôi biết là tôi đang ở nhà Anh Chị Hai (vợ tôi cười trong điện thoại vì hiểu vì sao tôi không ở nhà) .Đến 3giờ 30 phút tôi nhận điện thoại từ nhà gọi vào máy cầm tay tôi ,đó là con gái 9 tuổi của tôi đi học về nói là :"con đi học về rồi Ba ơi ,con mở cửa vào nhà ,con đâu có sợ gì đâu nè " ,tôi nói :"Con giỏi lắm ,có gì đâu mà sợ ,Ba sẽ về nhà ngay với con " ....
(còn tiếp )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

(BƯỚC SANG TUẦN THỨ HAI ,SAU NGÀY MÁ TÔI MẤT)

Tôi sống trong 1 tâm trạng thật khó tả ,thế mà cả gia đình tôi không ai có thể nhận biết những gì đã và đang xãy ra trong tôi.Tôi chịu đựng trong suốt 1 tuần trôi qua ,phải nói là "KHÔNG AN TÂM !" mà hoàn toàn không biết mình vì sao bị như vậy? .Có những lúc cái "DŨNG" cũng còn trong tôi ,mà hình như nó đang bị kiềm chế trong một căn nhà đầy "ÂM KHÍ" .....
Bước sang tuần thứ hai ,sau khi Má tôi mất tôi vẫn còn nghỉ phép ,vợ tôi thì đi làm có khi củng trực vào ban đêm; tôi thì tâm trạng hoàn toàn như vậy ,hoàn toàn "MÊ MUỘI" không biết mình đang bị gì và làm sao để hết cái cảm giác này!.Buổi trưa hôm ấy (ngày mai là cúng thất thứ hai cho Má tôi );tôi đưa vợ tôi đi làm và con tôi đi học ,thế là ở nhà bây giờ chỉ còn một mình tôi !.Khi ra khỏi nhà tôi nói với vợ tôi :có khi anh đi về nhà Ông Nội ,anh không có ở nhà (vợ tôi ngầm hiểu và mĩm cười ) trên đường đi ,đột nhiên vợ tôi nói: có một người đồng nghiệp hỏi :" Mình đưa Má về nhà để thờ cúng từ lúc Má mới mất bằng cách nào?";Vợ tôi tường thuật những việc mà tôi đã làm và đồng nghiệp ấy nói :"Biết đâu ngoài Bà ra còn có nhiều vong khác củng đeo theo hương về nhà thì sao?".Lúc này đột nhiên tôi "TỈNH THỨC "ra ngay !tôi im lặng không nói gì ,khi đưa vợ con tôi đi học và đi làm xong ,tôi quay về nhà trong một cảm giác thật là hoang mang ,sợ sệt !.Tuy nhiên có lúc "CÁI DŨNG " lại bùng lên ,tôi mở cửa bước vào nhà ,nhìn lên bàn thờ xem nhang còn không để đốt tiếp ,tôi đi xuống nhà sau kiểm tra lại căn nhà xem có còn vật dụng nào chưa rút khỏi ổ cắm điện chưa ?v...v....Rất muốn ngồi lại bàn làm việc để làm một số việc còn dang dở ,nhưng không thể được ,trực giác của tôi lúc ấy không cho phép tôi ;tôi bèn khoá cửa nhà lại và về nhà Ba ,Má tôi (khoảng 15 phút đi xe 2 bánh )đến đó Ba tôi thì ngủ trưa ;nên tôi lên lầu thấp nhang trên bàn thờ cho Má tôi xong lại tiếp tục ra đi đến nhà Chị Hai tôi (đi mất 15 phút nữa ).Thú thật, tôi khổ sở vô cùng ,có nhà mà lại không ở được ,cứ lang thang .....Khi đến nhà Chị Hai tôi ,tôi tâm sự với Anh Chị hết tất cả những gì đã và đang xãy ra trong tôi ;Anh Chị Hai không thể giúp cho tôi gì hơn !mãi đến gần 3 giờ chiều hôm ấy ,tôi điện thoại cho vợ tôi biết là tôi đang ở nhà Anh Chị Hai (vợ tôi cười trong điện thoại vì hiểu vì sao tôi không ở nhà) .Đến 3giờ 30 phút tôi nhận điện thoại từ nhà gọi vào máy cầm tay tôi ,đó là con gái 9 tuổi của tôi đi học về nói là :"con đi học về rồi Ba ơi ,con mở cửa vào nhà ,con đâu có sợ gì đâu nè " ,tôi nói :"Con giỏi lắm ,có gì đâu mà sợ ,Ba sẽ về nhà ngay với con " ....
(còn tiếp )
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Re: HAI VẦNG TRÒN SÁNG TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM RẰM

Tiếp theo :

Khi vợ tôi về tới nhà ,tôi nói :"Em chuẩn bị cơm xong cúng cho Má rồi anh đưa Má về nhà Ba thờ thôi ,anh không thờ nữa !".Vợ tôi nói :"Sao không ráng để thờ Má thêm đến hết 21 ngày rồi thôi củng được ?-Anh củng rất muốn ,nhưng không thể được !".Lúc này, tôi rất tỉnh táo ;tôi đi tắm xong rồi cúng đưa Má tôi đi .Trong lúc tôi tắm ,có một hiện tượng thật lạ kỳ ,trong nhà tắm rất kín ,hoàn toàn không có gió hay quạt máy ,tôi đang tắm nước nóng.Đột nhiên ,bên phía bàn chân trái tôi có 1 luồng gió xoáy (lúc ấy đầu óc tôi hoàn toàn trống không ,không nghĩ ngợi gì) và tôi có cảm giác nỗi "da gà "từ bàn chân lan dần đến đầu gối (chỉ riêng bàn chân trái thôi,chân phải không gì cả),lúc này ,tôi bằng một phản xạ tự nhiên ,hai bàn tay chấp lại khỏi đầu và vuốt từ đầu xuống tới bàn chân trái đồng thời khởi niệm bằng ý nghĩ :"DUYÊN KHỞI TỰ TÁNH KHÔNG" rồi trở lại trạng thái bình thường ,tắm xong tôi kể cho vợ tôi nghe sự việc vừa diễn ra ....Tôi cúng vái Má tôi và đưa Má tôi về nhà Ông Nội (Ba tôi) ,còn bàn hương án cúng vong tôi vái các vong linh cô hồn đã nghe kinh ,hãy sám hối ,quy y tam bảo trong gần 2 tuần qua và hãy nương vào đồ cúng đi ,vợ tôi đưa đến góc chùa gần nhà .Sau đó ,tôi cảm nhận mình đã trở lại gần như là bình thường ,thỉnh thoảng tôi củng suy nghỉ về các hiện tượng đã xãy ra trong tôi vừa qua (từ khi tôi được ngài Phi Vân hướng dẫn về kinh tụng là "A DI ĐÀ " tôi thực hiện theo .THú thật ,tôi học Phật hoàn toàn không thuộc kinh tụng ,mà chỉ học nghỉa lý kinh mà thầy giãng trên MP3 thôi
Đến ngày 30 tết này ,tôi cúng cho Má tôi tiếp (với ý nghĩ tưởng nhớ đến người Mẹ sinh ra mình trong 3 ngày xuân.Muốn là làm chẳng có gì phải khiếp sợ! ),nhưng lần này tôi không có đốt nhang (vì nhang và đèn sáp đã đem hết về nhà Ba tôi rồi),tôi nghĩ rằng có khoảng thời gian dài Má tôi đã có sống chung với gia đình vợ chồng tôi để trông nom cho các cháu ,khi vợ chồng tôi đi làm ,mà bây giờ đã mới mất ,những ngày tết nếu đến thăm con cháu mà không có gì thì củng buồn!và điều quan trọng như ngài Phi Vân nói "nên quán niệm với lòng từ bi ,buông xả là đủ "(Thật sự thì tôi hiểu rằng dù tôi có cúng hay không củng chẳng sao mà không hề sợ tội lổi!).Kính thưa quý vị !Thầy tôi thường nói :"Việc học đạo khó nhất là PHÁ CHẤP !"

(sau khi đọc xong những gì tôi viết ,các vị đạo hữu có những ý nghĩ gì ,xin cứ thoãi mái đóng góp vào đây .Riêng tôi ,đường đạo mà tôi đã chọn rồi thì tôi cứ đi !)
 

thichnhuantruong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 8 2007
Bài viết
103
Điểm tương tác
1
Điểm
18
hay lắm đạo hữu nhưkhông ạ ! thật tình tán thán công đức của đạo hữu !đạo hữu đả từ người không biết gì ? trở nnên một con người hiểu đạo như vậy thật đáng nể trọng !thật quý hoá thay đạo hữu đả có những bước đi càng ngày càng tiến bộ !những hiện tượng đả xảy ra đối với đạo hữu đó chỉ là ảo tượng mà thôi .nếu là ảo thì không thật .đả là ko thật thì ko cần phải diệt cứ đê nó tự nhiên .do tâm của đạo hữu quyết định nó là ảo hay thực mà thôi .trong quá trình của đạo hữu đả kể đạo hữu cũng đả hiểu ra rất là nhiều điều.con xin mừng cho đạo hữu rất là nhiều .đạo hữu có biết tại sao lại gọi là cúng kiến không tức cúng để cho người ta kiến (thấy) cho người khác biết được lúc sanh tiền cũng như còn sống lúc nào mình cũng là người con có hiếu .
công ơn cha mẹ là cao quý hơn tất cả .còn về những hiện tượng kỳ lạ của đạo hữu đả trình bày thì theo con nghỉ đó chỉ là một thứ ...khó thể nói được .tức là về ngoại cảnh và những gì tập khí của mình vun tập .nó tác động lên tâm thức của con người nó sanh ra các thứ cảm giác này nọ .nói cách khác đó hiện trạng của tâm lloạn .
đạo hữu có thể thực hành các pháp để đối trị như niệm phật .tụng kinh .và ngồi thiền ..vv.
và sau cùng con thấy đạo hữu cũng đả ngộ ra rất là nhiều điếu con ất mừng cho đạo hữu
kính chúc đạo hứu ngày càng tiến bộ thêm .tinh thần hướng đạo của đạo hữu rất là đáng quý vậy ?
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113
Kính bác nhukhong !
v/h thấy bác đã được bác Phi Vân giúp và cũng đã được nghe xem các kinh sách Phật
v/h định "không có ý kiến" gì
nhưng thấy nhuận trượng cho rằng những gì bác kể chỉ là ảo tưởng
(đồng nghĩa với mê tín dị đoan)
nên v/h mạo muội trình bày những hiểu biết ít ỏi của mình
có hơi chống với nhuận trượng
mong bạn NT thông cãm.

1. Tiếng kêu của MẸ khi gặp nạn là một SỰ THẬT
đây là sự "tâm linh tương thông" giữa mẹ và con
v/h biết đã có nhiều người gặp trường hợp nầy rồi.
Thậm chí có người còn thấy trước chính xác tai nạn xẩy ra cho người thân
(hoặc thấy trước 24 giờ hoặc chỉ thấy trước vài phút).
2. Chuyện Mẹ thấy "người cõi âm" mà mình không thấy
vì "dương khí" (tạm gọi) của Mẹ đã suy
cho nên có "Nghiệp Cãm" với "người bên kia".
Người bình thường vì hai lẽ mà không "THẤY"
(một là "dương khí" còn thạnh,
hai là bản thân đương sự chính là Thiên Ma, Quỷ Vương,
hay tiền kiếp đã từng là A-Tu-La thì "cái đám lơm-cơm" kia không dám bén mảng hay quấy phá)
3. Nghe có "luồng gió mát" ở chân là có Ma Quỷ đến
(nếu nghe "luồng gió mát" ở trên vai là có chư Thần đến)
căn cứ vào tình trạng trước khi qua đời
(bị cắt xẻo, đau đớn khổ sở ........................................)
thì đúng là bà cụ đến thăm con đó.
Rõ ràng là bà không siêu thoát
theo mình bác nên nhờ các Thầy tụng Kinh Địa-Tạng, làm lễ cầu siêu thêm,
hàng ngày nổ lực PHÓNG SANH CHO NHIỀU VÀO
nguyện Hồi Hướng công đức cho bà cụ (tên...tuổi ...pháp danh nếu có ...ngày mất...)
nguyện cho bà sớm siêu thăng.
4. Trong nhà nên có bàn thờ Phật ở chỗ trang trọng,
nên để thêm một bộ Kinh Đại Thừa (như Kinh Pháp Hoa chẳng hạn, hay Kinh Di-Đà, Kinh Dược Sư, Kinh Địa Tạng .....)
vì chư vị Long Thần Hộ Pháp, những vị Dược Xoa Thần Tướng có thề nguyện sẽ bảo hộ nơi nào có những bộ Kinh ấy.
5. Nên tái lập bàn thờ Mẹ (không cần hình) để thắp nhang thường xuyên riêng biệt với chỗ thờ Phật
vì có thể bà sẽ không thể tới gần bàn thờ Phật.
Cần thiết duy trì Tụng Kinh và Phóng sanh Hồi Hướng Công Đức cho bà.

Nàng Quang Mục (tiền thân của Đức Địa-Tạng) vì thương Mẹ đã thề nguyện CỨU ĐỘ HẾT CHÚNG SINH
LẬP TỨC BÀ CỤ ĐƯỢC SIÊU THĂNG LÊN TRỜI.
(Vài lời thô-thiển hy-vọng không làm bẫn tai các bạn)
 

nhukhong

Registered
Phật tử
Tham gia
24 Thg 10 2007
Bài viết
281
Điểm tương tác
89
Điểm
28
Nam Mô A Di Đà Phật

Chân thành cảm ơn các vị đạo hửu ,ngài :NguyenVanHoc,Thích Nhuận Trường !

Như ngài NguyenVanHoc và Thích Nhuận Trường nói ,với cái đạo học mà tôi biết ,xin trình bày chút thiễn ý sau đây:
-Các vị nói hoàn toàn không sai !(Đây là lời nói không ba phải),vì sao? Vì tuỳ theo chủng tử trồng sâu căn lành của chúng ta mà sự gíac ngộ Phật pháp khác nhau,tất cả đều là đệ tử Phật ,học kinh Phật dạy mà?.Trong kinh có nói :(khi Phật thuyết sự chứng đạo rất nhiều cấp độ).
-Tôi là một người đã từng thờ cúng và sinh ra trong một gia đình có truyền thống Nho giáo ,cho nên việc "phá chấp " rất khó !.Nhưng rất may mắn cho cuộc đời này là tôi gặp được chánh pháp ,học được kinh liễu nghĩa mà thầy tôi đã giảng thuyết.Do vậy ,những hiện tượng kỳ lạ mà tôi đã trãi qua trong suốt từ những ngày học Phật đến giờ đều hoàn toàn có thật !.Tôi nói không sai (khác với Tâm ý tôi là có tội với Phật tôi !).Không có gì lạ cả ,đó chỉ là do tâm vọng tôi khởi mà thôi!Học Phật củng như học bất cứ nghề nghiệp gì thì củng phải "thi" chứ?.Học Phật không có chứng đắc gì hết ,mà kết quả là :nếu cuộc đời này tôi an lạc từ thân đến tâm ,thì chắc chắn đến "duyên "sau tôi sẽ như thế !.
-Còn đối với Má tôi ,vì chử hiếu mà tôi khởi niệm "cúng kiến " ,việc Má tôi vãng sanh hay không thì là do cuộc đời và nghiệp của Má tôi quyết định ,tôi không thể "cầu nguyện cho được !" .Tuy nhiên ,Ba tôi và các chị tôi ,củng như tôi đều có làm các lể nghi cho Bà từ khi Bà mới mất (có thầy tụng cúng)cho đến giờ.Các vị còn nhớ trong cuộc đời đức thế tôn ,không thể cầu cho Cha là vua Tịnh Phạn ,mà chính Ông phải học đạo và quy y !.Củng như tôi là BS ,muốn con tôi là BS thì chúng phải cố gắng học !?
-Chân thành tri ơn Hương linh :Cố HT Thích Huyền Vi ,Cố HT Thích Tâm Thanh (kinh mà tôi đã nghe trong những ngày Má tôi mất .Cảm ơn ngài Phi Vân đã chỉ rỏ cho tôi "thấy các cỏi giới" ,vì trước khi Má tôi mất, tôi là người còn "chấp pháp!" .
-Pháp Phật vi diệu thậm thâm ,hóa độ tất cả chúng sinh và tuỳ căn cơ chủng tánh ,tất cả đều là Phật dạy .Ta không nên trọng hay khinh một pháp môn nào !.Củng giống như các cấp độ học ở phổ thông hay đại học vậy!.
-Hàng phục được "hành vi của tâm ta" là điều đáng quan tâm !.

Như Không
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên