Tín Nguyện Trì Danh, Liễu Thoát Ngay Trong Đời Này

Tào Tháo

Active Member
Quản trị viên
Thượng toạ
Tham gia
23 Thg 11 2016
Bài viết
254
Điểm tương tác
67
Điểm
28
“Phật pháp tại thế gian, bất ly thế gian giác, ly thế mích Bồ đề, kháp như cầu thố giác, chánh kiến danh xuất thế, tà kiến danh thế gian, tà chánh tận đả khước, Bồ đề tính uyển nhiên”. Nghĩa là: Phật pháp nơi thế gian/Không lìa thế gian giác/ Lìa thế tìm Bồ đề/Giống như tìm sừng thỏ/Chánh kiến gọi xuất thế/ Tà kiến là thế gian/ Tà chánh đều dẹp sạch/Tánh Bồ đề hiện rõ"
Phiền não là Bồ Đề , Sanh Tử tức Niết Bàn. Vốn chẳng trói buộc cần gì giải thoát..chỉ tại u mê mới cần cởi trói, đem tâm tham đắm mới chịu vuốt nanh. Nay không chịu nhận rõ bản tâm xưa nay chẳng đổi, chẳng sanh chẳng diệt..... thật ngu thay. hahahahahahahahaa........
 

123456789

Registered
Phật tử
Tham gia
14 Thg 6 2009
Bài viết
491
Điểm tương tác
76
Điểm
28
“Phật pháp tại thế gian, bất ly thế gian giác, ly thế mích Bồ đề, kháp như cầu thố giác, chánh kiến danh xuất thế, tà kiến danh thế gian, tà chánh tận đả khước, Bồ đề tính uyển nhiên”. Nghĩa là: Phật pháp nơi thế gian/Không lìa thế gian giác/ Lìa thế tìm Bồ đề/Giống như tìm sừng thỏ/Chánh kiến gọi xuất thế/ Tà kiến là thế gian/ Tà chánh đều dẹp sạch/Tánh Bồ đề hiện rõ"
Phiền não là Bồ Đề , Sanh Tử tức Niết Bàn. Vốn chẳng trói buộc cần gì giải thoát..chỉ tại u mê mới cần cởi trói, đem tâm tham đắm mới chịu vuốt nanh. Nay không chịu nhận rõ bản tâm xưa nay chẳng đổi, chẳng sanh chẳng diệt..... thật ngu thay. hahahahahahahahaa........
THỜI KỲ MẠT PHÁP, ĐỨC PHẬT DẠY “ TỊNH ĐỘ THÀNH TỰU”.

Thời đại Tùy - Đường là thời đại hoàng kim trong Phật giáo Trung Quốc, tại lãnh thổ Trung Quốc, mười đại tông phái đều được thành lập trong thời đại ấy. Tiểu Thừa có hai tông là Câu Xá Tông và Thành Thật Tông. Đại Thừa có tám tông, trong tám tông ấy có Thiền Tông và Mật Tông, Thiền Tông xưng là Tông Môn, bảy tông phái Đại Thừa còn lại đều gọi là Giáo Hạ, nên gọi là Tông Môn - Giáo Hạ. Vào thời cổ, tại Trung Quốc, Phật giáo được gọi là Tông Giáo, chẳng liên quan gì đến “tôn giáo” nói trong hiện thời. Thời cổ, hễ nói đến Tông Giáo tức là nói đến Tông Môn và Giáo Hạ trong Phật môn, mang ý nghĩa ấy. Chữ Tông chuyên gọi Thiền Tông, chữ Giáo chính là bảy tông phái khác biệt đều gọi là Giáo. Vì sao xưng hô như vậy? Thiền Tông dùng phương pháp giáo học đặc thù, chẳng có văn tự, chẳng phải nương vào kinh điển để giáo học.

Những người [là đối tượng của cách giáo học như vậy] được gọi là “thần đồng”. Bậc thượng thượng căn chẳng cần đến văn tự, họ đại triệt đại ngộ, minh tâm kiến tánh. Sau khi đã kiến tánh mới học kinh điển, chưa kiến tánh chẳng học kinh điển. Sau khi đã kiến tánh, học kinh điển nhanh chóng, như Long Thọ Bồ Tát, đối với hết thảy các kinh do Thích Ca Mâu Ni Phật đã nói trong bốn mươi chín năm, Ngài cần bao nhiêu thời gian để học trọn hết? Học xong toàn bộ trong ba tháng, ba tháng đã tốt nghiệp. Học như thế nào? Mỗi bộ kinh đọc đôi ba câu đã hiểu rõ, chẳng cần đọc kinh ấy nữa, nên học nhanh lắm! Ba tháng là chín mươi ngày, chúng ta có lý do để tin tưởng. Đối với Long Thọ Bồ Tát, chúng ta chưa thấy [kinh sách ghi chép cụ thể để chứng thực điều ấy], nhưng đối với Lục Tổ Huệ Năng đại sư thì chúng ta thấy được.

Trong Đàn Kinh đã ghi chép một trường hợp vô cùng hay. Thiền sư Pháp Đạt cũng là thâm nhập một môn, huân tu lâu dài, cả đời là một bộ kinh Pháp Hoa, đại khái đã niệm mười năm, [vì Sư tự cho biết đã] niệm hơn ba ngàn lần. Kinh Pháp Hoa rất dài, đại khái mỗi ngày chỉ có thể niệm một lần, bảy quyển kinh văn dài, niệm ba ngàn lần. Tới bái kiến Lục Tổ đại sư, gặp mặt, cúi đầu lễ, nhưng đầu chẳng sát đất, đảnh lễ ba lạy, đầu chẳng sát đất. Đứng lên, Lục Tổ hỏi Sư: “Vừa rồi ông lễ bái, đầu chẳng chạm đất, ông có gì đáng để kiêu ngạo đó chăng?” Đó là ngạo mạn, [tuy đảnh lễ nhưng] đầu chẳng sát đất. Sư rất thành thật, [thưa] “tôi đã niệm ba ngàn biến kinh Pháp Hoa”, thâm nhập một môn, huân tu lâu dài. Lục Tổ hỏi Sư: “Kinh Pháp Hoa giảng gì vậy?” Sư chẳng đáp được, niệm rất thuộc, có thể đọc thuộc lòng. Sư thưa hỏi Lục Tổ, Lục Tổ bảo: “Ta chưa nghe kinh ấy”. Lục Tổ không biết chữ: “Ông hãy niệm cho ta nghe”.

Kinh Pháp Hoa hai mươi tám phẩm, Sư niệm đến phẩm thứ hai, Lục Tổ bảo: “Được rồi, phần sau chẳng cần niệm nữa, ta đã hiểu rõ toàn bộ rồi”. Quý vị thấy hai mươi tám phẩm kinh, [mới nghe] hai phẩm Ngài đã hiểu toàn bộ, phần sau không cần [nghe nữa]. Trong ba tháng, Long Thọ Bồ Tát hiểu rõ toàn bộ Đại Tạng Kinh của Thích Ca Mâu Ni Phật, chẳng có gì hiếm hoi, lạ lùng! Do vậy, Tông Môn lợi hại, sau khi khai ngộ, đối với Phật pháp, một kinh thông, hết thảy các kinh đều thông. Thật ra, sáu trăm quyển Đại Bát Nhã được Thích Ca Mâu Ni Phật giảng trong hai mươi hai năm, kinh Kim Cang là một phần trong ấy. Ngũ Tổ chỉ giảng đại ý kinh Kim Cang cho Lục Tổ, mà cũng chẳng cần đến kinh bổn, vào canh ba nửa đêm, chúng tôi ước đoán chẳng giảng lâu hơn hai giờ. Ngài giảng đến câu: “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”, Lục Tổ hoát nhiên đại ngộ, chẳng cần giảng nữa. Những điều khác hoàn toàn chẳng giảng, đã thông hiểu toàn bộ rồi. Ngũ Tổ truyền y bát cho Sư, thọ ký cho Sư: “Ông giống như A Xà Lê, ông là Tổ Sư đời thứ sáu của Tông Môn”.

Do cách giáo học đặc thù của Thiền Tông, chẳng phải là bậc thiên tài sẽ chẳng thể học, quý vị học gì cũng chẳng được. Không giống như Giáo Hạ, Giáo Hạ là một trường học thông thường, trong bảy tông phái còn lại, Thiên Thai là Pháp Hoa Tông, Hiền Thủ là Hoa Nghiêm Tông, trừ những tông chúng ta quen thuộc ấy ra, còn có Tam Luận Tông, Pháp Tướng Tông, Luật Tông, Mật Tông (Mật Tông cũng thuộc về Giáo Hạ), và Tịnh Độ Tông. Những tông phái ấy đều dựa theo kinh điển. Giống như dạy học trong nhà trường, từ cạn đến sâu, học từ từ, có Tiểu Học, Trung Học, Đại Học, nghiên cứu sinh, nâng cao từng bước một. Chẳng giống như Thiền Tông, Thiền Tông là “một bước lên trời”, hễ khai ngộ tất cả đều hiểu rõ. Tông Môn và Giáo Hạ là hai loại phương thức giáo học khác nhau. Giáo Hạ là cách giáo học thông thường, có thứ lớp. Tông Môn chẳng có thứ lớp, nên rất khó thành tựu. Lục Tổ Huệ Năng đại sư tại Trung Quốc truyền pháp có thể nói là không tiền khoáng hậu, sau Ngài chẳng có ai được như vậy nữa. Trong đời Ngài, dưới sự điều giáo (uốn nắn, giáo hóa) của Ngài, có bốn mươi ba người đại triệt đại ngộ. Trong quá khứ, Tông Môn chẳng có nhiều người [đại triệt đại ngộ] như thế! Một thầy truyền được một hai học trò, làm sao có thể truyền tới bốn mươi ba người? Các vị tổ sư Thiền Tông sau đó truyền tối đa cũng không quá ba, bốn người. Truyền được một người là nhiều nhất, [những vị thiền sư] chẳng có truyền nhân càng nhiều, suốt đời tìm chẳng ra người để truyền pháp!

Tông Môn và Mật Tông đều phải có người truyền, nhất định phải có thầy chân truyền để truyền trao, chẳng có thầy đều chẳng thể thành tựu! Không giống như Giáo Hạ, Giáo Hạ chẳng có thầy, y theo kinh điển vẫn có thể thành tựu, từ từ đạt được. Đặc biệt là Tịnh Độ Tông trong Giáo Hạ, trong kinh Đại Tập đức Phật đã thọ ký cho mọi người chúng ta, lão nhân gia nói rất hay: “Chánh Pháp thời kỳ, giới luật thành tựu”, [nghĩa là] kể từ sau khi đức Phật diệt độ, suốt một ngàn năm là thời kỳ Chánh Pháp, thật sự có thể trì giới bèn đắc Định, có thể chứng quả A La Hán. Thành tựu trong nhà Phật là có thể ngay trong đời này vượt thoát lục đạo luân hồi, chứng quả A La Hán, được coi như thành tựu. Chưa thể vượt thoát lục đạo, vẫn luân hồi trong lục đạo, tức là chẳng có thành tựu. Phước báo nhân thiên chẳng thể coi là thành tựu, trong Giáo Hạ nhất định phải hiểu điều này. “Tượng Pháp thời kỳ”, Phật giáo truyền đến Trung Quốc, đó là một ngàn năm thứ hai, “Thiền Định thành tựu”, nên phong khí Thiền triển khai rộng khắp tại Trung Quốc, pháp vận của Thiền là một ngàn năm. Hiện thời chẳng còn nữa, nay là thời kỳ Mạt Pháp, đại khái là hiện thời học Thiền đắc Định đều chẳng thấy.

Thời kỳ Mạt Pháp, đức Phật dạy “Tịnh Độ thành tựu”. Mạt Pháp là một vạn năm, hiện thời đã qua một ngàn năm. Từ xưa đến nay, theo sự ghi chép của các bậc cao tăng đại đức Trung Quốc, chúng ta có thể thấy điều này từ các kinh điển bằng tiếng Hán, Thích Ca Mâu Ni Phật giáng sanh vào năm hai mươi bốn đời Châu Chiêu Vương, tức năm Giáp Dần. Thích Ca Mâu Ni Phật tuổi Cọp, năm Dần là năm Cọp, Giáp Dần mà! Thích Ca Mâu Ni Phật nhập diệt vào năm năm mươi ba đời Châu Mục Vương. Do vậy, Thích Ca Mâu Ni Phật trụ thế tám mươi tuổi. Người Trung Quốc tính tuổi theo lối hư tuế (tuổi ta), còn người ngoại quốc tính theo tuổi thật nên là bảy mươi chín tuổi. Nếu dựa theo cách tính toán này cho đến hiện thời, tức là từ năm Châu Mục Vương năm mươi ba cho tới hiện thời sẽ là ba ngàn lẻ ba mươi bảy năm. Đến nay, Mạt Pháp đã trải hơn một ngàn năm, tức là một ngàn lẻ ba mươi bảy năm, sang năm là một ngàn lẻ ba mươi tám năm. Nhằm thời Mạt Pháp thì “Mạt Pháp thời kỳ, Tịnh Độ thành tựu”, Thích Ca Mâu Ni Phật thọ ký chuyện này. Chúng ta sanh nhằm thời kỳ Mạt Pháp, nhất tâm nhất ý tu pháp môn Tịnh Độ, nghe theo giáo huấn của Thích Ca Mâu Ni Phật, Ngài dạy chúng ta hãy tu Tịnh Độ trong thời kỳ này.

TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH GIẢI DIỄN NGHĨA – Tập 110 __(((卍)))__
Giảng Kinh Vô Lượng Lần Thứ XI - Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải
Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không
 
H

hoiquangphanchieu

Guest
hi hi hi
Dạ! Thật không dám cười bạn 123456789. Mà là rất ngưỡng mộ và bái phục cái chí cầu đạo cũng như lòng tin của bạn với pháp môn tịnh độ.
Tôi thật sự rất quý mến bạn.
(2 từ: "NIỆM PHẬT", đã thâu hết 84000 pháp môn tu tập! tôi rất là thích, rất là ghiền và rất là khoái 2 chữ "NIỆM PHẬT" này! thật đó.)

Hổm rày nếu có gì đắc tội xin mạn phép bỏ qua cho.
Cảm ơn bạn nhiều.

À, mà này bạn123456789!
Tôi có thể hỏi bạn về việc hành trì của bạn chứ!
Hy vọng bạn sẽ cởi mỡ và chân thành phúc đáp để mọi người được học hỏi:

Bạn đã hành trì pháp TỊNH ĐỘ hàng ngày ra sao?
(xin bạn nói rõ rõ một chút...như: trong 24 giờ/ngày bạn ngủ mấy giờ!, bạn làm gì!, bạn niệm lục tự hay lấy bức tượng để trước mặt mà tưởng tượng cái thân hình đẹp trai của THÁI TỬ SĨ ĐẠT ĐA 25 thế kỷ trước ở ẤN ĐỘ!, lúc tịnh niệm công phu sớm tối!, hay trong công việc!, nói năng!, suy nghĩ!, cười đùa!, buồn bã!, lúc lên diễn đàn biện luận đánh máy vi tính bạn có niệm phật được chăng!, khi bạn nhức răng!, khi bạn nằm mơ bạn có thấy mình niệm phật không!...??? vân vân)
(Vì đó là kinh nghiệm thực tế rất bổ ích cho những ai tin sâu pháp tịnh độ biết mà nương theo)

...
Rất là tuyệt nếu bạn không ngại viết ra...
Tôi và mọi người (sống hiện giờ và hậu bối sau này...) sẽ rất là cảm kích những chia sẽ hết sức thực tế về cách hành trì thực tu thực chứng của bạn.

Một lần nữa cảm ơn bạn trước nhá!
Bạn hãy thong thả ngồi gõ...
Luôn đợi tin tốt ở bạn.

Hi hi hi.
 

123456789

Registered
Phật tử
Tham gia
14 Thg 6 2009
Bài viết
491
Điểm tương tác
76
Điểm
28
hi hi hi
Dạ! Thật không dám cười bạn 123456789. Mà là rất ngưỡng mộ và bái phục cái chí cầu đạo cũng như lòng tin của bạn với pháp môn tịnh độ.
Tôi thật sự rất quý mến bạn.
(2 từ: "NIỆM PHẬT", đã thâu hết 84000 pháp môn tu tập! tôi rất là thích, rất là ghiền và rất là khoái 2 chữ "NIỆM PHẬT" này! thật đó.)

Hổm rày nếu có gì đắc tội xin mạn phép bỏ qua cho.
Cảm ơn bạn nhiều.

À, mà này bạn123456789!
Tôi có thể hỏi bạn về việc hành trì của bạn chứ!
Hy vọng bạn sẽ cởi mỡ và chân thành phúc đáp để mọi người được học hỏi:

Bạn đã hành trì pháp TỊNH ĐỘ hàng ngày ra sao?
(xin bạn nói rõ rõ một chút...như: trong 24 giờ/ngày bạn ngủ mấy giờ!, bạn làm gì!, bạn niệm lục tự hay lấy bức tượng để trước mặt mà tưởng tượng cái thân hình đẹp trai của THÁI TỬ SĨ ĐẠT ĐA 25 thế kỷ trước ở ẤN ĐỘ!, lúc tịnh niệm công phu sớm tối!, hay trong công việc!, nói năng!, suy nghĩ!, cười đùa!, buồn bã!, lúc lên diễn đàn biện luận đánh máy vi tính bạn có niệm phật được chăng!, khi bạn nhức răng!, khi bạn nằm mơ bạn có thấy mình niệm phật không!...??? vân vân)
(Vì đó là kinh nghiệm thực tế rất bổ ích cho những ai tin sâu pháp tịnh độ biết mà nương theo)

...
Rất là tuyệt nếu bạn không ngại viết ra...
Tôi và mọi người (sống hiện giờ và hậu bối sau này...) sẽ rất là cảm kích những chia sẽ hết sức thực tế về cách hành trì thực tu thực chứng của bạn.

Một lần nữa cảm ơn bạn trước nhá!
Bạn hãy thong thả ngồi gõ...
Luôn đợi tin tốt ở bạn.

Hi hi hi.
TRONG PHẬT PHÁP KHÔNG CHO PHÉP CÓ Ý CỦA CHÍNH MÌNH

Trong Phật pháp không cho phép có ý của chính mình. Đạo lý gì vậy? Ý của riêng mình chính là ý của sáu cõi luân hồi, có ý của riêng mình thì liền có ngã chấp, ngã chấp biến hiện ra cảnh giới sáu cõi luân hồi. Vô ngã thì sáu cõi luân hồi sẽ không còn, thì không có sáu cõi luân hồi.

Cho nên Phật dạy chúng ta là pháp chân thật, chúng ta từ vô lượng kiếp đến nay mê luyến trong sanh tử sáu đường, Phật làm cho chúng ta thức tỉnh, bảo chúng ta phải giác ngộ, chân thật giác ngộ rồi thì sẽ không còn nữa, như vậy bạn mới có thể thoát khỏi ba cõi sáu đường, không có cái ta nữa.

Cho nên tôi khuyên mọi người không nên có cái ta. Chúng ta sống trên thế gian này để làm cái gì chứ? Diễn kịch thôi! Diễn như thế nào vậy? Kinh sách chính là kịch bản, dựa vào kịch bản này mà diễn, đó là không có cái ý riêng của ta. Trong kịch bản dạy chúng ta làm gì thì chúng ta làm như thế đó, dạy chúng ta cái gì không được làm thì chúng ta không làm, hoàn toàn y theo kịch bản mà diễn kịch. Phật nói tất cả kinh chính là kịch bản. Bạn thấy, Phật dựa theo quyển này mà diễn, Bồ Tát dựa vào quyển này mà diễn, cho nên các Ngài ở thế gian này gọi là du hý thần thông. Bạn nói xem Ngài có cái ý của chính mình hay không? Kinh mà Phật nói ra có phải là ý của Phật không? Không phải! Trên Kinh Bát Nhã, Phật nói Phật chưa hề giảng qua kinh, không có ý của chính mình. Vậy thì rốt cuộc đó là gì? Kinh điển đó là trong tự tánh vốn sẵn có như vậy. Cho nên chúng ta trải qua ngày tháng như trong kinh điển tức là trải qua đời sống vốn sẵn trong tự tánh. Đây chính là đời sống của chư Phật Bồ Tát, làm gì có chút gì ý của riêng mình chứ?

Vĩnh Gia nói với Lục Tổ rất hay: “phân biệt không phải ý, chấp trước cũng không phải ý”. Phân biệt, chấp trước không phải là ý của chính mình thì là ý của ai vậy? “Hằng thuận chúng sanh, tùy hỉ công đức”, chúng sanh phân biệt như vậy thì tôi y theo phân biệt của bạn, bạn chúng sanh chấp trước đến như vậy thì tôi y theo chấp trước của bạn, chính tôi không có phân biệt cũng có chấp trước. Cho nên nói phân biệt chấp trước không phải là ý. Thật là tự tại! Vô ngã thì không có sanh tử, tất cả đều là biểu diễn, là diễn kịch. Chúng ta phải hiểu rõ đạo lý này, đây mới là chân tướng sự thật của nhà Phật, cũng là chân tướng của vũ trụ nhân sanh. Nếu bạn không chịu diễn kịch thì bạn phải sanh tử luân hồi. Cho nên Phật Bồ Tát du hý thần thông, chúng ta học Phật cũng phải học du hý thần thông. Vì vậy phải hiểu được nghĩa thú của từng câu từng chữ trong kinh văn để học tập và thực tiễn ngay trong cuộc sống, đạt được thọ dụng chân thật.

Hòa Thượng Tịnh Không
 
H

hoiquangphanchieu

Guest
...
CHÀO 123456789
Ông bạn nói rất chí lý...không cho phép có ý riêng của mình gì đó...

...
Nhưng mà chắc cho phép tôi ĐÃ HỎI ông bạn được chứ!
Và cũng cho phép ông bạn phúc đáp vài ba câu hỏi tôi hỏi ông bạn rồi chứ!

Luôn chờ ông bạn...
 

ngokhong

Registered
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2009
Bài viết
826
Điểm tương tác
6
Điểm
18
TRONG PHẬT PHÁP KHÔNG CHO PHÉP CÓ Ý CỦA CHÍNH MÌNH

Trong Phật pháp không cho phép có ý của chính mình. Đạo lý gì vậy? Ý của riêng mình chính là ý của sáu cõi luân hồi, có ý của riêng mình thì liền có ngã chấp, ngã chấp biến hiện ra cảnh giới sáu cõi luân hồi. Vô ngã thì sáu cõi luân hồi sẽ không còn, thì không có sáu cõi luân hồi.

Cho nên Phật dạy chúng ta là pháp chân thật, chúng ta từ vô lượng kiếp đến nay mê luyến trong sanh tử sáu đường, Phật làm cho chúng ta thức tỉnh, bảo chúng ta phải giác ngộ, chân thật giác ngộ rồi thì sẽ không còn nữa, như vậy bạn mới có thể thoát khỏi ba cõi sáu đường, không có cái ta nữa.

Cho nên tôi khuyên mọi người không nên có cái ta. Chúng ta sống trên thế gian này để làm cái gì chứ? Diễn kịch thôi! Diễn như thế nào vậy? Kinh sách chính là kịch bản, dựa vào kịch bản này mà diễn, đó là không có cái ý riêng của ta. Trong kịch bản dạy chúng ta làm gì thì chúng ta làm như thế đó, dạy chúng ta cái gì không được làm thì chúng ta không làm, hoàn toàn y theo kịch bản mà diễn kịch. Phật nói tất cả kinh chính là kịch bản. Bạn thấy, Phật dựa theo quyển này mà diễn, Bồ Tát dựa vào quyển này mà diễn, cho nên các Ngài ở thế gian này gọi là du hý thần thông. Bạn nói xem Ngài có cái ý của chính mình hay không? Kinh mà Phật nói ra có phải là ý của Phật không? Không phải! Trên Kinh Bát Nhã, Phật nói Phật chưa hề giảng qua kinh, không có ý của chính mình. Vậy thì rốt cuộc đó là gì? Kinh điển đó là trong tự tánh vốn sẵn có như vậy. Cho nên chúng ta trải qua ngày tháng như trong kinh điển tức là trải qua đời sống vốn sẵn trong tự tánh. Đây chính là đời sống của chư Phật Bồ Tát, làm gì có chút gì ý của riêng mình chứ?

Vĩnh Gia nói với Lục Tổ rất hay: “phân biệt không phải ý, chấp trước cũng không phải ý”. Phân biệt, chấp trước không phải là ý của chính mình thì là ý của ai vậy? “Hằng thuận chúng sanh, tùy hỉ công đức”, chúng sanh phân biệt như vậy thì tôi y theo phân biệt của bạn, bạn chúng sanh chấp trước đến như vậy thì tôi y theo chấp trước của bạn, chính tôi không có phân biệt cũng có chấp trước. Cho nên nói phân biệt chấp trước không phải là ý. Thật là tự tại! Vô ngã thì không có sanh tử, tất cả đều là biểu diễn, là diễn kịch. Chúng ta phải hiểu rõ đạo lý này, đây mới là chân tướng sự thật của nhà Phật, cũng là chân tướng của vũ trụ nhân sanh. Nếu bạn không chịu diễn kịch thì bạn phải sanh tử luân hồi. Cho nên Phật Bồ Tát du hý thần thông, chúng ta học Phật cũng phải học du hý thần thông. Vì vậy phải hiểu được nghĩa thú của từng câu từng chữ trong kinh văn để học tập và thực tiễn ngay trong cuộc sống, đạt được thọ dụng chân thật.

Hòa Thượng Tịnh Không

hic ... Phật nói : đừng tin bất kỳ ai,chỉ tin chính bản thân mình mà thôi ...

hihih ...
 

dct87

Registered
Phật tử
Tham gia
11 Thg 8 2006
Bài viết
189
Điểm tương tác
0
Điểm
16
Địa chỉ
Di�m Ph� ??
Tào Tháo này vốn chẳng trừ ai. nhưng không có nghĩa là toàn tầm bậy.
Nay nói để Cưng biết.
Tào Tháo rất mực kính trọng Ngài Tịnh Không, nói thật nhé , nếu nói là kính trọng hơn ông Phật là có vẻ phần ngoa ngắt giả, đểu. nhưng thực tế là ở vào cái thời đại mà ngu nhiều, trí ít mà có một người như Lão Hòa Thượng là vô cùng trân quí. thấu hiểu thế gian.tứ thư ,ngũ kinh....đều thông thạo. với sức tu hành thấy được thực tánh, mở lòng từ bi.....
Nhưng tiếc thay lại có một mớ hàng Phật tử, lợi dụng oai nghi , sức tâm chân thật ... của Ngài mà lại cạn cợt lý trí, chấp chặt như kẻ đói nghèo nhặt được vàng mà không chịu đem ra đổi lấy gạo ,rau để sống. lại cứ lấy cái hào nhoáng của vàng kim đi khoe mà lòng chịu đói.....
Thật thương thay! sao không ngay nơi thân mình mà thấy có Tịnh Không, ngay nơi vô cầu mà hưởng cực lạc.....
Thôi! thì tùy duyên thuận pháp .hahahahahahahhahaa..... ĂN NO NGỦ KỸ NGHE CƯNG .HAHAHAHAHAHAHHA.....
Chúng sanh vậy đó, suốt ngày cứ râm rang tụng kinh, niệm Phật ra rả, còn buông ra là nói đủ thứ chuyện trên đời, không biết dụng nơi tâm, bày đủ thứ trò nghi lễ rườm ra, ê a hát hò. Họ không biết ngay tự tâm đã là tự tánh Phật, cứ phải chạy tới chạy lui vào chùa để tự mình lăng xăng, rùi tự xem mình như có công đức nhiều vì làm công quả v.v...
Cứ làm cái bổn phận của mình trong gia đình trước, thay đổi tư duy tích cực, tín nguyện thì cứ giữ vững cho chặt. chết sợ gì Phật không tới rước.

"Thật thương thay! sao không ngay nơi thân mình mà thấy có Tịnh Không, ngay nơi vô cầu mà hưởng cực lạc....."
Sẵn đây mình ngu muội hỏi Tào Tháo: Đạo lý ngay thân là Tịnh Độ, nơi Vô Cầu mà hưởng Cực Lạc, bộ...đức Thích Ca không hiểu đạo lý này à?, chư Phật 10 phương cũng không hề biết đạo lý này sao mà phải dạy cho chúng sanh "từ đây hướng về Tây" nơi đó có đức Di Đà. Lại nói nếu nơi thân là Tịnh Độ thì cầu Tịnh Độ có lìa thân đâu mà lo niệm về kia hay niệm ở đây. Nơi vô niệm là Cực Lạc, thì Cực Lạc chẳng lìa vô niệm, có gì mà phân biệt? Vậy giải thích sao đây? Chẳng phải Phổ Hiền tới hàng Đẳng Giác cũng nguyện sanh Cực Lạc làm gương mà?.
Đứa đói bụng, đứa khát nước, đứa khát thì chê đồ ăn, đứa đói thì chê nước uống...Phật cũng bó tay.
 

VO-NHAT-BAT-NHI

Well-Known Member
Quản trị viên
Thượng toạ
Tham gia
23 Thg 8 2010
Bài viết
3,658
Điểm tương tác
715
Điểm
113
HÃY TỰ NHÌN LẠI BẢN THÂN

1. Người thường nói nhận Tánh Khai Tâm thì có sống được như tánh ấy không? Hay tâm niệm vẫn lăng xăng, vọng niệm trôi nổi suốt ngày? Nếu chưa được mà chê bai kẻ khác thì cũng đang vả miệng mình và cuối đời vẫn ở trong sanh tử này.

2. Người thường nói niệm Phật vãng sanh thì tâm có được thuần nhất danh hiệu Phật không, ý nguyện thuần nhất Cực Lạc hay chưa? Hay là vẫn là nửa vời, vọng niệm lăng xăng đua chen với đời ?Nếu chưa được thì cũng đang tự vả miệng mình, cuối đời vẫn là cầu may nơi Phật như cầu trúng vé số.

PS. Phật Pháp không sai, tất cả pháp Phật dạy đều là giải thoát, chỉ là hành nhân có hiểu và làm tới nơi hay không! Trân trọng!
 

Bantoioi

Active Member
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
16 Thg 3 2020
Bài viết
470
Điểm tương tác
140
Điểm
43
Chào các bạn!

Có bạn nào hữu duyên thấy biết... Thần Lực Phật A Di Đà không vậy?

Chia sẻ cho mọi người nghe,,, để tăng tín tâm!

Cung kính.
 

VO-NHAT-BAT-NHI

Well-Known Member
Quản trị viên
Thượng toạ
Tham gia
23 Thg 8 2010
Bài viết
3,658
Điểm tương tác
715
Điểm
113
Chào các bạn!

Có bạn nào hữu duyên thấy biết... Thần Lực Phật A Di Đà không vậy?

Chia sẻ cho mọi người nghe,,, để tăng tín tâm!

Cung kính.
Rồi làm sao bạn kiểm chứng để xác nhận mà tin?
 

Bantoioi

Active Member
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
16 Thg 3 2020
Bài viết
470
Điểm tương tác
140
Điểm
43
Rồi làm sao bạn kiểm chứng để xác nhận mà tin?

Ủa bạn,,, là Phật tử giới cấm nói dối mà!

Với lại là những câu chuyện thực tế trải nghiệm (khi niệm Phật,,, khi lễ lạy,,, khi chiêm bao) của các bạn để tăng Tín tâm về Phật A Di Đà...

Có đấy bạn,,, chờ xem...
Mong chia sẻ....

Cung kính.
 

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên