TRÀ QUÁN PADME

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

TRÀ QUÁN PADME



Nhắp chén trà, không mong thấy lương duyên trời đất
Chỉ mong cảm thọ hương lành chút ấy bờ môi
Chan chát ưu tư sám hối khôn nguôi
Đầm đậm hoang sơ hòa trộn thành tánh biết

Trà Padme chưa khi nào thuần khiết
Nhâm nhi hoài vị đắng cứ gai gai
Tuần trà trăng ai đó chợt thờ dài
Tuần trà tiếp đêm thở dài đáp lễ

Người uống trà khoan thai ngồi trên mặt nước
Hoa kia ơi sao nở ngược gương trong
Ngửa mặt lên cho trăng chảy vào lòng
Ta nhắp chút giọt thinh không diệu vợi

Đừng vội uống cái không cùng chẳng đợi
Thả hồn bồng bềnh say trong du miên
Ha hả cười đôi môi vẫn lặng yên
Sợi tóc nguyệt gieo vào ly trà nguyệt

Đêm Padme thoang thoảng hương trời đất
Trà Padme tĩnh tọa mặt gương trong
Đến với nhau chỉ có một tấm lòng
Lỡ có đắng ngọt lại sâu trong tâm cảm thọ


THANH NGỌC
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113
NGỌN ĐÈN TỰ SOI


NGỌN ĐÈN TỰ SOI



Ngọn đèn rất sáng rất sáng
Không gió đứng đó mỉm cười
Tự nhìn mình qua lăng kính nước
Tỏa hào quang huyễn hoặc quanh thân

Ngọn đèn học Pháp chẳng hề phân vân
Luôn niệm thầm ánh sáng này không tắt
Ngoài trời bão giông dù có bằn bặt
Mặt trời thiêu đốt chẳng đổi thay màu

Có chú Se Sẻ đâu đó kề bên
Nói rằng ngọn đèn mầu không được đẹp
Chê rằng ánh sáng còn thiếu một chút sắc
Và nó cười ngọn đèn không thể hót theo

Ngọn đèn giận hờn chao đảo tâm như
Ánh sáng tự nhiên khi mờ khi tỏ
Không đủ soi bản thân làm sao soi con đường nữa
Vì mải tìm vết xước trên cành chú Sẻ vừa bay

Ngọn đèn lắc lay ...lắc lay dù ngoài trời không gió
Ánh sáng ố vàng như lòng của nó
Cái ngã sân Si đã hiện nguyên hình
Ngọn đèn thẫn thờ vì nó vốn vô minh

Bây giờ nó không muốn chỉ đứng bằng chân
Trụ vào tâm lặng phắc với chiếc gương như thị sẵn có
A ha ... ngọn đèn vẫn hình tướng đó ,ánh sáng soi tỏ cái huyễn quanh mình
Ngọn đèn lặng soi trong vạn pháp vô vô minh để chính mình lại sáng. ./.


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113
SINH TÂM


SINH TÂM



Một ngày gió dưới bàn chân
Tưởng rằng khắp trốn hồng trần nhẹ thênh
Ai ngờ gót nhỏ bập bềnh
Phải chăng chưa trụ toàn tâm vào trì

Ngã còn nên nặng chữ nghi
Buồn cho cái nghiệp nhất nhì sau vai
Đường còn xa lượng còn dài
Tâm sinh sao đặng dùi mài cái không


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

THẤY


Gối trăm năm lên mộng ảo
Vỡ tan một giấc trưa nồng
Vuốt giọt mồ hôi nhân nhẫn
Mới hay mặn đắng từ tâm

Đi kiếm mãi điều chẳng có
Gót chân mòn vẹt cả lòng
Gió gieo bụi phai màu cỏ
Còn chi mà ngước mắt trông

Sao đành cháy trong cơn khát
Mưa thấm chiếc mầm xanh non
Rủ hoa con Ong kiếm mật
Bụi gai tiếng hót vừa nồng

Ta tìm ra điều chẳng có
Tìm thấy chính điều hôm qua
Trên môi nụ cười thơm lạ
Dẫu con đường tìm còn xa


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

BƯỚC ĐI


Bước trong vòng tuần hoàn
Điểm sáng ở trước mặt
Phân biệt từ tiềm thức
Nào giao động bàn chân

Còn đâu đó lối mòn phân vân
Những điều chưa hiểu hết
Ngày nào điểm sáng là trục quay chính giữa
Bước đi sẽ vững chắc từ tâm

Đã có không ta từ ngàn năm
Trỗi dậy mầm non và hoa kết trái
Bước đi bước đi đường dài mê mải
Ta đi tìm chính ta


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

TRỜI ĐÃ SÁNG RỒI



Một vì sao đêm mờ dần
Sao trên trời nhiều lắm
Tiếc chi gió vừa qua đồng rộng
Tạ từ cội nguồn bão giông

Về đi về với thinh không
Với tình của hạt mầm vừa hé
Gót chân trần khe khẽ
Vạn dặm dài lâng lâng

Có niềm vui nào ư ...?
Có nỗi buồn nào ư ...?
Có phải chiều rơi vào đáy đêm thăm thẳm
Hay đêm hun hút che khuất mặt trời

Chẳng có
Chẳng mong
Chẳng lo buồn sáng tối
Ngàn năm thăng trầm vẫn quay về nguồn cội

Mỉm cười
Nghe gió vọng thiên thai
Bước chân chẳng mỏi
Đi hòai..giữa vùng sáng tối
Ta chỉ là ta thôi
Ơ kìa
Trời đã sáng rồi


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

LÀM GÌ CÓ ...



Lòng nhẹ thênh thênh
gió mây trăng nước
Ta là ta không sau không trước
không ưu phiền
Niềm vui chẳng cần có nhân duyên
Chân lướt trên đường không màng dấu vết
Phía trước là nhà
Nhà làm gì có
Ta đi từ lòng ta
Về với tâm ta
Vui với gió mây trăng nước
Lòng nhẹ thênh thênh


Thanh Ngọc
 

Phithuydu

Registered
Phật tử
Tham gia
8 Thg 8 2008
Bài viết
754
Điểm tương tác
179
Điểm
43
Địa chỉ
Việt Nam
RE : BƯỚC ĐI, TRỜI ĐÃ SÁNG RỒI, LÀM GÌ CÓ

Những bước chân rụt rè phân vân
Được thay bằng những bước chân dõng mãnh
Như bước chân sư tử vốn là chúa tể chốn sơn lâm
Hay những bước chân vững chãi
Như bước chân voi chúa ở rừng xanh
Những bước chân tiếp xúc với Đất với Tâm
Xẹt ra tia chớp sáng ngời

" BƯỚC CHÂN CHẲNG MỎI
ĐI HOÀI GIỮA VÙNG SÁNG TỐI "

" TA ĐI TÌM TA "

Tìm ở đâu ?
Có thể tìm Ta qua Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc không?
Tìm làm gì ?
Có như người bị tên độc bắn nhất định đi tìm kẻ bắn mình ngay không?

" LÀM GÌ CÓ "

Chỉ cần " VUI VỚI GIÓ MÂY TRĂNG NƯỚC'"
Cho " LÒNG NHẸ THÊNH THÊNH "
Vì " CHẲNG LO BUỒN SỚM TỐI "

Những bước chân vững chãi và dũng mãnh...
Nhưng cho :
Lòng nhẹ thênh thênh
Chẳng lo buồn sớm tối./.

Kính hành giả : cho phép con họa lại bài của hành giả.Vui chút thôi . Kính





-
 

MinhKinh

Registered
Phật tử
Tham gia
27 Thg 2 2008
Bài viết
68
Điểm tương tác
0
Điểm
6

Thoát được ra khỏi tiệc .
Một mạch phi: Hít thật mạnh để bù...
Đêm cuối Thu,
Chăm chú bởi giòng đèn xe ngược.
Không gian bỗng chợt ngưng.
Tắt máy, tắt đèn: Dừng xe lại,
Đêm lặng huyền trùm trải mênh mang,
Không Trăng! Chẳng đèn! Ôi thiên nhiên thật là rộng rãi.
Một bữa Tiệc! Có phải ?
Không giới hạn !
Rất thoáng đãng, không xã giao giả dối.
Chẳng sáng làm gì bởi tất cả munh lung,
Nhìn chẳng thấy, mà chàng Gió khật khùng :
Không biết tỉnh hay say: Lùa ngay tay xoa ngực.
Mấy chị Lúa cười lên rừng rực,
Toả hương thơm tưới đẵm cả người.
Một chú Sao vụt rơi, chắc chú chán cảnh Trời,
Các chú khác nhìn theo: Hấp háy.
Mấy cô Ếch ọt èo ây ảy:
-Này đi đâu đấy hả anh Người ?
Tôi mỉm cười: Đi về nhà thôi!
Cành Cây Dại lôi thôi nghiêng ngả :
-Nhà là thế nào ý nhỉ ?
-Ồ...Biết nói sao !?
Rì rì, rầm rào...Tu tu...Bíp bíp,
Sáng loà hai giòng xe ngược .
-Thôi chào nhé, lại đến lúc lên đường...

Minh Kính: Kính Chào
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

NỤ HÔN TRƯỚC BUỔI BÌNH MINH



Em đừng vội ra đi
Dẫu làn gió mong manh vẫn lưu luyến quá
Làn hương em nương vào cánh tay anh
Mềm chi lạ ...

Bâng khuâng ...
Anh ngỡ từ lâu mình có nhau rồi
Khoan thai bàn chân trụ mình trên đá
Dặn lòng tự độ em qua

Có phải mây hay tóc bay lòa xòa
Sao anh chưa với tới
Nụ hôn thả lỏng, bàn tay chờ đợi
Trao nhau khi mặt trời hồng

Sáng nay ...
Anh bỗng nhận ra nụ hôn diệu kỳ từ gió
Phải chăng tình em chưa từng bỏ ngỏ
Vòng ôm từ lâu cài chặt vào lòng

Bình minh kìa em có hay không
Tỏa sáng trong nhau vầng mặt trời thái cực


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

TRÊN MỖI LỜI CA


Với ta
Cuộc sống ngày qua chẳng là chi cả
Ghánh nặng những âu lo vất vả
Làm chi ?...
Những điều đã qua đi
Không bao giờ trở lại.
Con đường còn xa mãi
Bàn chân nặng nề _ buông !

Đến nơi này gột sạch những tơ vương
Nghe gió reo vang
Rằng tình là nhạc
Ta ngửa lòng đón nhận
Những điểu giản đơn
Những điều sâu lắng
Cái chẳng có gì cản được thân tâm

Hãy là ta như vẫn chính là ta
Bấy lâu chưa cùng hội ngộ
Đường dẫu dài
Bước vui rộng mở
Chân trời đâu khuất xa
Đi tìm điều có được do chính ta

Thiên thời
Địa lợi
Nhân hòa
Hóa thân không hình tướng
Vẫn cho ta thấy được
Chính mình
Trên mỗi lời ca


Thanh Ngọc
 

Phithuydu

Registered
Phật tử
Tham gia
8 Thg 8 2008
Bài viết
754
Điểm tương tác
179
Điểm
43
Địa chỉ
Việt Nam
MỘT CHÚT LẠM BÀN

Tình yêu không đẹp như là thơ
Tình yêu không toại như mộng mơ
Tình yêu không hiền như trẻ thơ
Tình yêu không tuyệt như mình chờ

Vì tình cần nuôi dưỡng
Như cây cần nước
Như hoa cần trời
Vì đời nhiều gian khó, truân chuyên...

"Những điều đã qua"
" Không bao giờ trở lại "
" Con đường còn xa mãi "
" Bước chân nặng nề buông "

Này hành giả, hành giả có thể nói cho tôi biết,
Thế nào là tâm quá khứ, tâm hiện tại, tâm vị lai của mình không ?

" Hãy là ta như vẫn chính là ta "
" Bấy lâu chưa từng hội ngộ "
" Đường vẫn dài "
" Bước vui rộng mở "

Nhưng hãy nhớ
Nếu bạn trồng gai
Bạn sẽ dẫm gai
Nếu bạn chế tạo mật
Bạn sẽ nếm mật ngon

Có khi, người ta trồng gai , nhưng chính bạn cũng bị dẫm gai...
Ta có thể bảo người cũng tu tập đức hạnh như ta không ?

Trần gian không đẹp như là thơ
Trần gian không toại như mộng mơ
Trần gian không hiền như trẻ thơ
Trần gian không tuyệt như lòng mong...

Vì đời còn lắm nỗi tham, sân
Vì sư có mặt của ta ở đời là do chính ta...
Không ai có trách nhiệm về đời ta cả, ngoài chính ta
Vì sự làm đẹp cho cuộc đời
Không thể chỉ do một vài đôi bàn tay thân hữu với nhau làm được
Một vài bàn tay, tâm hồn, và khối óc
Không thể biếntrần gian thành thiên đường...

Này hành giả, bạn hãy cẩn thận nhé...


Xin phép góp vài câu thô thiển. KÍNH.
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

QUẲNG GÁNH ÂU LO




Taị sao bạn lại ưu phiền ?
Những điều không là thực
Cho đi đừng coi là mất
Nhẹ lòng niềm vui đâu xa.

Gánh chi nặng những xót xa
Chớ ngại đường dài gối mỏi
Tìm gì trong mưu cầu sinh lợi
Để ngập chìm vào khắc khoải tâm can

Hãy là hạt mầm trong lòng nhân gian
Xanh non nẩy chồi đơm lá
Cho dù bão giông cây vẫn xanh đến lạ
Reo lên từng chùm nụ hoa

Thì bạn ơi !
"Quẳng gánh lo đi mà vui sống"
Hồn nhiên như cây trong lòng đất mẹ
Bình yên giấc ngủ đêm qua

Sáng mai bình minh gọi thức
Mặt trời luôn sáng quanh ta.


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

RỬA CHO HẾT NGHIỆP



Tan vào mùi trầm hương đêm
Nghe trong sâu thẳm gọi tên riêng mình
Quanh đây vẫn bóng vẫn hình
Không mơ sao lại thấy mình đang tan

Nghe như gió thoảng trên ngàn
Vẳng như tiếng nhạc dịu dàng ngân nga
Hương trầm như thật như xa
Tìm trong tâm thức thật thà chốn không

Phù vân mây trắng bềnh bồng
Ru nhân duyên chữ tơ hồng trời ban
Thả hồn tưởng cõi Địa đàng
Mới hay ân điển lộc ban cho mình

Rỗng rênh nhẹ nhõm tâm tình
Trong vô thức tỉnh - trong tình hữu duyên
Về thôi sông đã vắng thuyền
Bóng trăng đã khuất Đào Nguyên đã tàn

Thì thôi về lại nhân gian
Rửa cho hết nghiệp đá vàng trăm năm


Thanh Ngọc
 

Phithuydu

Registered
Phật tử
Tham gia
8 Thg 8 2008
Bài viết
754
Điểm tương tác
179
Điểm
43
Địa chỉ
Việt Nam
THANH THOÁT

Đào nguyên thả bước địa đàng
Đi trong nhẹ nhõm bềnh bồng lâng lâng
Đi trong thiền định hay mơ
Không mơ sao lại thấy mình đang tan
Đi nhưng vẫn nhớ nhân gian
Nhớ duyên nhớ phận trăm năm đá vàng



_ PTD . Kính .
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113
SEN RỪNG


SEN RỪNG


Ngỡ ngàng không khi đến mảnh đất này
Chỉ biết thân em vẫn màu xanh như vậy
Nơi em đến cây khô cằn gai góc
Gió qua đồi phải vất vả long đong

Tại sao nhỉ ? em nào đâu có biết
Chỉ một điều em chẳng thể nào quên
Trái tim yêu sinh thành ra em đó
Cội yêu thương nở một đóa Sen rừng

Trái tim bao dung ẩn chứa lương duyên
Sáng hơn bất kì mặt trời nào tỏa sáng
Sen rừng thở bằng hào quang câm lặng
Ngào ngạt không hương và rực rỡ không màu

Tình của Sen với hoa cỏ thâm giao
Trong cuộc sống có gì vui hơn nhỉ
Không muốn héo tàn và rời xa nhân thế
Nhưng phải ra đi khi nhìn lại chính mình

Chẳng quên đâu và chẳng chết được đâu
Khi gió hát lời thơ về Sen rừng mới nở
Ong Bướm xôn xao mùi hương tình dang dỡ
Núi rừng mơ cánh gió thổi quanh đây

Tình yêu ơi ! cất giữ trong tim này
Cho cuộc sống muôn đời như Sen đấy ./.


Thanh Ngọc
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113
n8833.jpg


HỌC THƯ PHÁP


Thân cọ như mũi tên
Cắm vào lòng tre gộc
Đầu cọ như ngọn lửa
Lặng im chờ thắp lên

Gió ơi sao đứng yên
Bình trà sao nghiêng vậy
Ly trà nghĩ gì đấy
Hương đâu mà ngất ngây

Ai văn dĩ tải đạo
Ai đảnh lễ vào Mây
Ai uống trà không thế
Ai mời cọ vào tay

Múa lên nào ngọn lửa
Múa cho tình phải say
Giọt mực xuyên qua gió
Tải đạo lên giấy này

Đường ngang tựa gió cuốn
Sổ đứng thật chắc tay
Nét thanh tao chao lượn
Một chữ Thiền như mây

Cọ chớ vội tĩnh lặng
Nghiên mực vẫn còn đầy
Ngọn lửa đã thắp sáng
Mỉm cười múa trên tay


Thanh Ngọc



michiko.jpg
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113


GIỌT MƯA



..........
.........

Giọt mưa nhỏ nhoi lăn xuống
Tí tách gieo vào cánh hoa
Niềm vui nào vừa thức giấc
Tiếng nhạc cất lời ngân nga

Xin mời ngồi lên gối nệm
Ấm trà đang tỏa hương đây
Khách vô _ ly ấm lại
Ân tình _ giọt mưa bay


Thanh Ngọc


Chashaku%20and%20Hand.JPG
 

nguyenvanhoc2006

Ban Cố Vấn Chủ Đạo Diễn Đàn
Phật tử
Tham gia
2 Thg 12 2006
Bài viết
5,891
Điểm tương tác
1,535
Điểm
113

CHUYỆN CÂY THÔNG




Mặc cho gió giông thịnh nộ
Mặc cho đất lỡ ngang đồi
Mặc cho thời gian vùn vụt
Mặc cho sương lạnh nắng thiêu

Cây Thông đứng giữa trời đất
Quanh mình bầu bạn cỏ cây
Có đôi chim về xây tổ
Vui chi mà hót hàng ngày

Cây Thông già đang kể chuyện
Cho Thông non hiểu nghiệp duyên
Câu chuyện về đời và đạo
Câu chuyện về đất với trời

Hôm nay cây Thông có bạn
Nghe Thông kể chuyện như say
Tựa mình vào Thông thân thiết
Kết tình bằng hữu từ đây

Chia nhau nỗi đau thân thế
Chia nhau niềm vui bất ngờ
Chia nhau chuyện đời chuyện đạo
Chia nhau cả những vần thơ

Câu chuyện cây Thông đang kể
Gió qua dừng lại vịn cành
Giọt sương thả mình trên lá
Đôi chim quên cả trời xanh


Thanh Ngọc


sequoia.347161358_std.jpg
 

Phithuydu

Registered
Phật tử
Tham gia
8 Thg 8 2008
Bài viết
754
Điểm tương tác
179
Điểm
43
Địa chỉ
Việt Nam
Tình Thông

Thông reo vi vút với thông reo
Nghe như tiếng Pháp Hải Triều Âm
Là tiếng thông già đang thỏ thẻ
Xẻ chia chuyện đạo với chuyện đời

Sương gió thời gian vô tình lắm
Cây thông bền bỉ vẫn kiên gan
Chịu bao gian khó vẫn tươi xanh
Thảo hoa chống đỡ,thông trụ cột

Thông xưa trơ trọi giữa bao la
Nay bạn quy về quây quần sống
Vui nhé từ đây tình bằng hữu
Xẻ chia chia xẻ những vần thơ...

____________
PTD . Kính.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên