- Tham gia
- 4/1/15
- Bài viết
- 10
- Điểm tương tác
- 1
- Điểm
- 3
Thiền tông tu hành có ba giai đoạn:
1. Công phu ban đầu là “quán chiếu”,
Tương đương với “Công phu thành khối” của Tịnh Độ tông chúng ta.
Đạt đến trình độ này, ở Thiền tông hay ở Giáo hạ đều không thể xem là thành tựu. Vì sao vậy ? Không thể liễu sanh tử, không thể ra ba cõi, công phu này tuy đắc lực, nhưng không có năng lực siêu vượt ba cõi.
**Thế nhưng ở Tịnh Độ tông thì được, Tịnh Độ tông có công phu này thì khẳng định vãng sanh về cõi Phàm Thánh Đồng Cư, cho nên Tịnh Độ không thể nghĩ bàn.
** Sự thù thắng của Tịnh Độ chính ngay ở chỗ này. Bạn dựa vào các pháp môn khác thì không được, bạn không cách gì thoát khỏi sáu cõi luân hồi. Tịnh Độ chỉ cần điểm công phu nhỏ này thì đủ rồi !
2. Hướng nâng lên trên cao là “chiếu trụ”.
Đạt đến công phu “chiếu trụ” là được định.
3. Công phu cao nhất là “chiếu kiến”. Chiếu kiến là minh tâm kiến tánh.
Chúng ta đọc “Tâm Kinh”: “Quán Tự Tại Bồ Tát chiếu kiến”, đây là công phu tối thượng thừa, là minh tâm kiến tánh. Cho nên, tu các pháp môn khác nhất định phải đạt đến “chiếu kiến” thì bạn mới có thể rời khỏi mười pháp giới, mới có thể chứng được pháp giới nhất chân. Chứng được pháp giới nhất chân chính là bạn đã chứng được thật tướng các pháp. Bạn công phu không đến “chiếu kiến” thì không được.
** Thế nhưng ở Tịnh Độ tông đích thực không như vậy, cho nên đây là một pháp môn đặc biệt,
- Có công phu của “quán chiếu” liền có thể sanh cõi 'Phàm Thánh Đồng Cư',
- Có công phu “chiếu trụ” thì sanh cõi 'Phương Tiện Hữu Dư',
- Có công phu “chiếu kiến” thì sanh cõi 'Thật Báo Trang Nghiêm',
Họ thảy đều vãng sanh.
*** Bốn độ của thế giới Cực Lạc là thành tựu như vậy. Thế nhưng lại có một đặc biệt mà trong mười phương cõi nước chư Phật không có, đó là thế giới Tây Phương tuy có bốn cõi, (còn một cõi cao hơn đó là Thường Tịch Quang) nhưng bốn cõi đều bình đẳng.
Việc này không thể nghĩ bàn, đây là được chư Phật tán thán.
1. Công phu ban đầu là “quán chiếu”,
Tương đương với “Công phu thành khối” của Tịnh Độ tông chúng ta.
Đạt đến trình độ này, ở Thiền tông hay ở Giáo hạ đều không thể xem là thành tựu. Vì sao vậy ? Không thể liễu sanh tử, không thể ra ba cõi, công phu này tuy đắc lực, nhưng không có năng lực siêu vượt ba cõi.
**Thế nhưng ở Tịnh Độ tông thì được, Tịnh Độ tông có công phu này thì khẳng định vãng sanh về cõi Phàm Thánh Đồng Cư, cho nên Tịnh Độ không thể nghĩ bàn.
** Sự thù thắng của Tịnh Độ chính ngay ở chỗ này. Bạn dựa vào các pháp môn khác thì không được, bạn không cách gì thoát khỏi sáu cõi luân hồi. Tịnh Độ chỉ cần điểm công phu nhỏ này thì đủ rồi !
2. Hướng nâng lên trên cao là “chiếu trụ”.
Đạt đến công phu “chiếu trụ” là được định.
3. Công phu cao nhất là “chiếu kiến”. Chiếu kiến là minh tâm kiến tánh.
Chúng ta đọc “Tâm Kinh”: “Quán Tự Tại Bồ Tát chiếu kiến”, đây là công phu tối thượng thừa, là minh tâm kiến tánh. Cho nên, tu các pháp môn khác nhất định phải đạt đến “chiếu kiến” thì bạn mới có thể rời khỏi mười pháp giới, mới có thể chứng được pháp giới nhất chân. Chứng được pháp giới nhất chân chính là bạn đã chứng được thật tướng các pháp. Bạn công phu không đến “chiếu kiến” thì không được.
** Thế nhưng ở Tịnh Độ tông đích thực không như vậy, cho nên đây là một pháp môn đặc biệt,
- Có công phu của “quán chiếu” liền có thể sanh cõi 'Phàm Thánh Đồng Cư',
- Có công phu “chiếu trụ” thì sanh cõi 'Phương Tiện Hữu Dư',
- Có công phu “chiếu kiến” thì sanh cõi 'Thật Báo Trang Nghiêm',
Họ thảy đều vãng sanh.
*** Bốn độ của thế giới Cực Lạc là thành tựu như vậy. Thế nhưng lại có một đặc biệt mà trong mười phương cõi nước chư Phật không có, đó là thế giới Tây Phương tuy có bốn cõi, (còn một cõi cao hơn đó là Thường Tịch Quang) nhưng bốn cõi đều bình đẳng.
Việc này không thể nghĩ bàn, đây là được chư Phật tán thán.