- Tham gia
- 15/9/18
- Bài viết
- 503
- Điểm tương tác
- 105
- Điểm
- 43
chiếc áo của ta rồi lại tàn tạ và phải vứt bỏ đi rồi mặc chiếc ao mới, rồi bao nhiêu chiếc áo nữa? ôi mặc áo mới ai cũng sợ làm bẩn áo, khi áo bẩn rồi thì cố gắng dặt cho sạch, mà dặt không sạch thì để bẩn luôn,... ôi ta mặc chiếc áo này cũng đã hơn 30 năm rồi, áo ơi áo ngươi đã bẩn chưa?... thương hải tang điền... thêm 30, 40 năm nữa áo của ta chắc là cũng phải thay áo mới thôi... ôi thôi, ôi thôi ta không muốn mặc áo nữa đâu....
tâm của ta ơi, ngươi là thiện, ngươi là ác... phải chăng thiện ác chỉ là cỏ rác phải đôt sạch, cả tâm của ta cũng phải hủy diệt chỉ khi mọi thứ mất hết, không còn gì là của ta nữa, ta mới thấy được ta? khi ta lặng như nước và sáng như gương tự nhiên ta sẽ soi thấy vạn vật?... hàiiiiii .... liệu tâm ta có thể lặng như nước hồ thu để thấy ánh trăng tàn? liệu tâm ta có thể được như thái sơn để vững vàng trong sự gọt dũa của thơi gian? liệu tâm ta có thể rộng lớn như trời để chứa được chúng sinh, vạn vật? liệu tâm ta có thể hừng hực như lửa nóng để cầu được đạo pháp? ... áo tàn tạ, tâm đã diệt... thì cần gì phải xoắn nhỉ hihihi...
tâm của ta ơi, ngươi là thiện, ngươi là ác... phải chăng thiện ác chỉ là cỏ rác phải đôt sạch, cả tâm của ta cũng phải hủy diệt chỉ khi mọi thứ mất hết, không còn gì là của ta nữa, ta mới thấy được ta? khi ta lặng như nước và sáng như gương tự nhiên ta sẽ soi thấy vạn vật?... hàiiiiii .... liệu tâm ta có thể lặng như nước hồ thu để thấy ánh trăng tàn? liệu tâm ta có thể được như thái sơn để vững vàng trong sự gọt dũa của thơi gian? liệu tâm ta có thể rộng lớn như trời để chứa được chúng sinh, vạn vật? liệu tâm ta có thể hừng hực như lửa nóng để cầu được đạo pháp? ... áo tàn tạ, tâm đã diệt... thì cần gì phải xoắn nhỉ hihihi...