V

Hiểu thế nào về sát sanh.

nhãn đầu mùa

Registered
Phật tử
Tham gia
10/11/13
Bài viết
293
Điểm tương tác
99
Điểm
43
Thấy hay hay thì cóp về để cùng tham khảo

Đôi lời về Giới - Định - Tuệ
Lấy giới làm thầy, đây có thể xem là một pháp môn mới lạ mà không ít người học Phật ngày nay, ngày mai và ngày xưa từng theo đuổi. Lấy giới làm thầy được không ít Tăng sĩ xuất gia và cư sĩ tại gia mặc nhiên tán thán, xiển dương, họ đã gần như mặc định giới là cứu cánh của đạo giác ngộ, giải thoát hoàn toàn.
Song liệu giới có thể đảm đương tốt vai trò sống còn của chánh pháp, là cứu cánh niết bàn của chánh pháp giác ngộ?
Tuyệt nhiên là không thể. Người học Phật hoàn toàn không thể tựa vào giới mà có thể đắc pháp vô sanh, chứng ngộ đạo quả A la hán. Vai trò của giới chỉ là góp phần giúp người học Phật ngăn ngừa tham đắm, si mê, sân hận, hoài nghi và kiêu mạn. Người học Phật trang bị bảo giáp giới luật mà không có gươm trí huệ để cắt đứt phiền não, đoạn trừ vô minh thì cứu cánh giác ngộ, giải thoát hoàn toàn ở đạo Phật sẽ chỉ như là việc lần tìm và bắt giữ bóng chim, tăm cá.
Nếu mụ mẫm, si mê trói thân vào giới mà không tìm tòi, lĩnh hội sự sáng rõ, đúng mực của con đường chánh pháp thì việc quy y Phật phỏng có ích gì?
Thế nào là giới?
Thiết nghĩ ngay cả chính những người học Phật không ngừng tán thán, xiển dương việc "Lấy giới làm thầy" cũng không thật sự rõ biết giá trị cốt lõi của giới. Họ thọ trì và trói buộc người làm theo một cách máy móc, khiên cưỡng, cứng nhắc...
Năm giới luật căn bản của người học Phật thường nên thọ trì là không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu (nói riêng) hay các chất kích thích (nói chung) đóng vai trò gì, có giá trị như thế nào đối với việc giác ngộ, giải thoát hoàn toàn?
Có một dịp tình cờ tôi nghe một cư sĩ tại gia cao tuổi bộc bạch với một ít niềm tự hào xen lẫn kiêu hãnh "Tôi ăn chay từ năm 12 tuổi, nay tôi đã gần 80 rồi, giờ có chết tôi cũng yên tâm".
Nghe người học Phật cao niên ấy nói mà tôi không khỏi thương cảm. Học Phật mà bất tường như vậy biết đến bao giờ mới thoát khỏi lưới mộng luân hồi. Nếu việc học Phật chỉ cần ăn chay trọn đời, giữ giới nghiêm cẩn thì con bò còn làm tốt hơn những người học Phật nhiều.
Phải chăng là có rất nhiều chủng loại động vật ăn cỏ vẫn làm tốt việc giữ giới luật, chúng gần như sẽ không cần lao nhọc dụng công mà vẫn đảm bảo việc giữ giới đúng mực. Song tin rằng ở kiếp liền kề con bò sẽ không thể thành Phật, muốn chuyển kiếp người tinh khôn đã là rất khó khăn, nhiêu khê.
Thật tế là không có bộ kinh sách nào thừa nhận hay khẳng định việc ăn chay, giữ giới là người thọ trì đắc pháp vô sanh, chứng ngộ niết bàn. Thế nên việc dùng giới trói mình và người trong sự vô minh cực đoan, quá khích sẽ không mang lại nhiều lợi ích cho người học Phật. Thậm chí là việc rơi vào tà kiến đó dễ thường khiến người thọ trì xa rời sự đúng mực, sáng rõ của chánh pháp. Nguyên là việc lấy giới trói mình, cột người sẽ khiến người học Phật mê tâm tăng trưởng bản ngã, thêm sân hận, si mê, mù quáng và cực đoan, khả năng sống tùy thuận, nhu hòa ngày càng kém.
Giới luật đạo Phật có không ít nhưng chung quy lại cũng chỉ là năm giới luật chính yếu.
- Không sát sinh để phát khởi, bảo nhậm tâm từ, tăng trưởng lòng yêu thương lợi tha. Không sát sinh còn nhằm vào mục đích ngăn ngừa việc tham đắm món ngon, việc rơi vào lợi dưỡng ở người học Phật khiến họ khó thể tiến tu. Vấn đề không sát sinh không đồng nghĩa với việc con người (nói chung) hay người học Phật (nói riêng) phải ăn chay. Lẽ chay mặn là do người học Phật mê tâm đặt nặng việc thọ thực mà "thổi phồng" điều chay mặn.
Lẽ ra việc chay mặn nên hiểu là tham đắm việc uống ăn là mặn; tri túc, thiểu dục thọ thực là chay.
Bảo rằng ăn chay không phạm sát sinh là điều không thật đúng bởi lẽ dù là động vật hay thực vật thì muôn loài đều có sinh mạng. Ăn rau, ăn cơm thì cũng có hà sa chủng loài động thực vật chết trong miếng ăn của mỗi người.
- Không nói dối là giới luật nhằm ngăn ngừa việc tham sân si mạn nghi ở người thọ trì và mọi người. Bởi lẽ việc nói dối dễ gây điều tiếng thị phi, phiền não.
- Không tà dâm là giới luật góp phần ngăn trừ việc huân tập hạnh xấu, việc tham dâm, túng dục dễ khiến con người chìm sâu xuống những cõi giới thấp hơn. Nguyên nhân là việc tham đắm dục lạc dễ khiến con người mê muội, lạc thần. Trí không minh tự khắc lối đi sẽ không sáng.
- Không trộm cắp là giới luật ngăn ngừa việc tham lam, đắm nhiễm tài vật. Người học Phật giữ nghiêm giới luật này sẽ không tích góp những thói hư, tật xấu, những việc tổn người, hại mình về sau. Người không trộm cắp sẽ tránh được những phiền não, tù tội, không bị người đời khinh khi, chà đạp...
Tóm lại, giới luật có công năng giúp người học Phật giảm thiểu, dứt trừ tham sân si mạn nghi. Người thọ trì đúng mực sẽ tránh được những điều tiếng thị phi, phiền não cả trong lẫn ngoài. Giá trị của giới chỉ là trợ pháp góp phần giúp người học Phật dễ dàng hơn việc tiến tu trên con đường giác ngộ, giải thoát hoàn toàn. Giới hoàn toàn không thể đảm bảo vai trò, vị trí người thầy của người học Phật. Giới càng không thể là cứu cánh của đạo giải thoát.
Ở đời có một lượng đông đảo người không từng quy y Phật, song họ sống với những hạnh tốt, việc giữ giới luật đúng mực tự nhiên, họ ăn chay trọn đời. Tuy nhiên, nếu họ không có cơ duyên tiếp cận với sự sáng rõ, đúng mực của chánh pháp giải thoát khỏi luân hồi thì tin rằng họ chẳng thể nào vượt ra khỏi việc "Thay khuôn, đổi mặt" nơi 3 cõi 6 đường, việc đắc pháp vô sanh.
Ngược lại, một đứa trẻ mồ côi được đưa vào chùa nuôi nấng đến khi khôn lớn, việc "ăn cây nào rào cây ấy" sẽ giúp người học Phật này giữ giới nghiêm cẩn, vị Tăng bảo này sẽ không thể, không dễ trực nhận khổ não ở nẻo đời, việc rơi vào một bên và dị kiến dễ thành hình. Thế nên dù người học Phật này có làu thuộc trọn bộ Tam Tạng kinh cũng khó mong liễu ngộ được hoàn toàn chánh pháp. Việc chứng đắc đạo quả, nếm trải pháp vị càng thêm mông lung, huyễn hoặc.
Vậy nên chỉ khi người học Phật rõ biết giá trị gốc của giới luật thì mới mong có được sự tiến bước trên đường đạo. Còn bằng cứ u mê dính mắc vào những kiến thủ, kiến chấp vô minh thì e rằng việc học Phật không tiến lên mà lại trượt dài, rơi rớt về phía sau.
Vai trò của giới giúp người học Phật sinh định, rồi từ định sẽ phát khởi huệ. Trí huệ, sự hiểu biết khách quan, đúng mực, sáng rõ về vạn pháp sẽ giúp người học Phật minh tâm, kiến tánh, chứng ngộ pháp vô sanh.
Giới, định, huệ là ba môn học mà người học Phật cần phải thông tỏ. Giới định tuệ có hai dạng:
- Giới định huệ của hàng đại thừa là bên ngoài chẳng tìm có, bên trong chẳng giữ không. Một niệm chẳng sanh, muôn duyên không lặng gọi là định. Khéo hay phân biệt chẳng sanh lòng yêu ghét gọi là huệ.
- Giới định huệ của hàng tiểu thừa là chỉ chấp nơi thân, đoạn trừ tứ trụ bệnh gọi là giới. Thân hình đồng như cây khô, dứt sự hiển hiện oai nghi gọi là định. Chỉ chứng thiên không, mất lý trung đạo gọi là huệ. Cho nên còn gọi đó là pháp nghèo, là vùi lấp định huệ. Ngài Duy Ma Cật gọi là pháp tiểu thừa.
Chánh pháp có nơi đạo giác ngộ, giải thoát hoàn toàn đã trải qua hơn 2500 năm đã gom góp một lượng đông đảo người theo về. Chỉ tiếc là học nhân, hành giả không hề ít nhưng Giác giả hoàn không, sự không thực chứng ngộ hoàn toàn tinh yếu của đạo giải thoát cùng với năm tháng lâu xa mà giá trị sáng rõ, khách quan, đúng mực của con đường giác ngộ, giải thoát hoàn toàn bị mai một, nhạt nhòa.
Người học Phật ngày nay cần phải có sự tư duy, nhận thức đúng đắn về con đường giác ngộ, giải thoát hoàn toàn, người học Phật rất nên tránh xa những lề thói học Phật theo đường tà, lối rẽ. Phàm thọ nhận, hành trì, thực hiện một điều gì thì cũng rất nên rõ biết giá trị, ý nghĩa, mục đích của việc mình làm, tránh việc hành xử a dua, hưởng ứng theo số đông, phong trào một cách mông muội, chủ quan, cực đoan.
Phải chăng sự hiểu biết đúng mực, sáng rõ, khách quan mới là cứu cánh, là chìa khóa để mở cánh cửa giải thoát hoàn toàn?
Người học Phật muốn trở nên thông tuệ, việc chuyển vị thành Giác giả thì yêu cầu tối hậu là người học Phật đó tích góp đủ đầy sự hiểu biết có ở cả hai nẻo đạo đời, nếu chỉ rơi vào một bên thì việc giác ngộ hoàn toàn thật khó lắm thay. Việc giải thoát hoàn toàn thì không đòi hỏi sự hiểu biết trọn vẹn ở hai nẻo đạo đời mà chỉ cần thả lòng, buông bỏ những kiến chấp sai lầm, đắm nhiễm và việc phá ngã đúng mực.

 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

muathularung

Active Member
Thành viên BQT
Tham gia
15/8/14
Bài viết
263
Điểm tương tác
102
Điểm
43
- Nếu đăng lên Facebook, Trí Từ click 1000 Like :khi24: cho sự hiểu biết mà Trí Từ thấy rằng trí tuệ đang hình thành ở đây.
- Vodanh chỉ đi tìm cái gốc rễ như trên thì nếu làm đúng vậy thì không ăn, không uống, không đi, không đứng, không nằm, không ngồi, không làm bất cứ thứ gì cả, ngay cả tâm cũng không được khởi lên bất cứ suy nghĩ gì vì nếu làm thì chắc chắn bị nghiệp xấu ngay.
- Vodanh quên rằng mọi việc đều có góc độ nặng nhẹ, khác biệt rất xa vời. Chính vì sự phân tích "chuyên môn" này thể hiện vodanh chưa bắt đầu đã sợ cái đích đến quá xa vời.
- Để chứng thực lời nhận định trên của Trí Từ thì xin vô danh không có gì phiền thì cho Trí Từ biết THEO VODANH thì Biết Và Không Biết cái nào có tội hơn ?

Bàn luận để hiểu nhau và chia sẽ cái biết của mình cho nhau chứ không gì hơn cả, xin chú ý điểm này để tránh mâu thuẩn lên cao !!!

có hai cư sĩ một mặn một chay. người mặn thì chẳng bao giờ nói gì về ăn uống. nhưng người chay đi đến đâu cũng nói về ăn chay ...
Một hôm người mặn nói: tôi rất phục bác về ăn chay nhưng tôi biết có một món chay thuần khiết hơn những thứ bác kể. muốn mời bác đến nhà và thiết đãi bác một lần, không biết bác có ưng thuận ?
Người ăn chay vui vẻ nhận lời.
Thế là hôm sau người mặn đón tiếp người ăn chay tại nhà. đến giờ dùng bữa, người nhà dọn cơm bình thường của người ăn mặn, và cùng dọn một bát tô không có gì trong đó cả, một cái muỗng và một đôi đũa cho vị khách ăn chay.
Vị ăn mặn niềm nở mời bác chay dùng bữa. nhưng vị chay bỗng liếc nhìn vào cái tô của mình.. bỗng vị mặn nhanh nhẩu đáp. ồ xin lỗi bác , vì là món thuần tịnh nên nó công phu hơn một chút, Bác chịu khó chờ thêm lát nữa. thế rồi vị mặn cứ tự nhiên ngồi ăn trong chánh niệm, còn vị chay thì nghĩ có lẽ món chay thuần tịnh thì khó lắm mới được thọ hưởng, chờ một chút thì có sao. thế rồi tựa ghế chờ mắt lim dim ngủ lúc nào không biết. đến lúc vị mặn ăn xong, quay sang vị chay vỗ vào vai và nói.
Chà! bác thưởng thức món chay thuần tịnh của em thế nào. có ngon và hợp khẩu vị ?
Vị chay ngạc nhiên nói! Tôi đã có cái gì để ăn đâu, cơm , rau đâu có thấy món nào?
Vị mặn trả lời!
Bác sao lại nói vậy! cơm là làm từ hạt gạo của người nông dân do cày cuốc đào mương mới có được, việc này cũng giết chết nhiều sinh mạng lắm mới có .. nó không thuần tịnh.
Rau cũng do người nông dân trồng trọt cuốc đất tưới tiêu phun thuốc trừ sâu diệt rầy cũng giết nhiều sinh mạng lắm. món này cũng không thuần tịnh.
Vả lại các món đó muốn ăn được thì phải nấu chín. mà nấu chín thì bác biết đấy, trong một giọt nước đã có đến bao nhiêu sinh mạng rồi. hỏi rằng liệu có thuần tịnh được chăng?
Em đã mời bác món thuần tịnh nhất là không có động chạm gì đến sát sanh mà lại dùng không bao giờ hết mà bác lại không biết dùng lại trách em sao.Vị chay chẳng hiểu sao cứ há mồm ra một lúc, rồi cũng ầm ừ vài tiếng trong họng.
lúc này vị mặn nói tiếp. Khi còn mang cái xác thân biết cử động này thì cứ dùng như em đây là tốt rồi. chỉ có cái lão đạo nhân vô y mới chay tịnh thuần khiết được. Bác mà được thế thì em đảm bảo rằng chẳng khi nào bác phải lo chuyện chay mặn nữa...
Vị chay bỗng hỏi! thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?
Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất hề hề hề...
 

Trí Từ

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Tham gia
28/4/14
Bài viết
643
Điểm tương tác
303
Điểm
63
có hai cư sĩ một mặn một chay. người mặn thì chẳng bao giờ nói gì về ăn uống. nhưng người chay đi đến đâu cũng nói về ăn chay ...
Một hôm người mặn nói: tôi rất phục bác về ăn chay nhưng tôi biết có một món chay thuần khiết hơn những thứ bác kể. muốn mời bác đến nhà và thiết đãi bác một lần, không biết bác có ưng thuận ?
Người ăn chay vui vẻ nhận lời.
Thế là hôm sau người mặn đón tiếp người ăn chay tại nhà. đến giờ dùng bữa, người nhà dọn cơm bình thường của người ăn mặn, và cùng dọn một bát tô không có gì trong đó cả, một cái muỗng và một đôi đũa cho vị khách ăn chay.
Vị ăn mặn niềm nở mời bác chay dùng bữa. nhưng vị chay bỗng liếc nhìn vào cái tô của mình.. bỗng vị mặn nhanh nhẩu đáp. ồ xin lỗi bác , vì là món thuần tịnh nên nó công phu hơn một chút, Bác chịu khó chờ thêm lát nữa. thế rồi vị mặn cứ tự nhiên ngồi ăn trong chánh niệm, còn vị chay thì nghĩ có lẽ món chay thuần tịnh thì khó lắm mới được thọ hưởng, chờ một chút thì có sao. thế rồi tựa ghế chờ mắt lim dim ngủ lúc nào không biết. đến lúc vị mặn ăn xong, quay sang vị chay vỗ vào vai và nói.
Chà! bác thưởng thức món chay thuần tịnh của em thế nào. có ngon và hợp khẩu vị ?
Vị chay ngạc nhiên nói! Tôi đã có cái gì để ăn đâu, cơm , rau đâu có thấy món nào?
Vị mặn trả lời!
Bác sao lại nói vậy! cơm là làm từ hạt gạo của người nông dân do cày cuốc đào mương mới có được, việc này cũng giết chết nhiều sinh mạng lắm mới có .. nó không thuần tịnh.
Rau cũng do người nông dân trồng trọt cuốc đất tưới tiêu phun thuốc trừ sâu diệt rầy cũng giết nhiều sinh mạng lắm. món này cũng không thuần tịnh.
Vả lại các món đó muốn ăn được thì phải nấu chín. mà nấu chín thì bác biết đấy, trong một giọt nước đã có đến bao nhiêu sinh mạng rồi. hỏi rằng liệu có thuần tịnh được chăng?
Em đã mời bác món thuần tịnh nhất là không có động chạm gì đến sát sanh mà lại dùng không bao giờ hết mà bác lại không biết dùng lại trách em sao.Vị chay chẳng hiểu sao cứ há mồm ra một lúc, rồi cũng ầm ừ vài tiếng trong họng.
lúc này vị mặn nói tiếp. Khi còn mang cái xác thân biết cử động này thì cứ dùng như em đây là tốt rồi. chỉ có cái lão đạo nhân vô y mới chay tịnh thuần khiết được. Bác mà được thế thì em đảm bảo rằng chẳng khi nào bác phải lo chuyện chay mặn nữa...
Vị chay bỗng hỏi! thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?
Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất hề hề hề...

Không liên quan và rất tào lao.

Một câu chuyện sai lầm mà cứ tưởng là hay sao muathularung. Đọc từ trên xuống dưới thì Trí Từ nhận xét vầy:
1. Người ăn chay kia do khoe cái ăn chay hoặc làm lố cách ăn chay cho người rãnh rỗi Ăn Mặn thấy nên đã bị trêu trọc mà không biết (dọn cái tô không).
2. Do ăn mà không hiểu biết nên chính khi bị trêu trọc cũng không biết cách ứng phó.
3. Cách diễn đạt các món làm chay trên của người mặn thì chỉ nên mời bậc Thánh dùng vì cách suy nghĩ này y chang vodanhladanh, chẳng phân biệt nặng nhẹ cao thấp gì mà cứ quơ cả nắm
4. Đã ăn thịt chúng sanh mà kết luận là món ăn tinh khiết thuần tịnh thì tịnh cái gì ở đây ? Có con vật nào đến tự dâng hiến thân mình cho người ăn mặn này ăn hay không?
5. Diễn đạt, dẫn dụ câu chuyện như vậy thì cái pháp Phật muathularung học thật là nguy hiểm.
 

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Không liên quan và rất tào lao.

Một câu chuyện sai lầm mà cứ tưởng là hay sao muathularung. Đọc từ trên xuống dưới thì Trí Từ nhận xét vầy:
1. Người ăn chay kia do khoe cái ăn chay hoặc làm lố cách ăn chay cho người rãnh rỗi Ăn Mặn thấy nên đã bị trêu trọc mà không biết (dọn cái tô không).
2. Do ăn mà không hiểu biết nên chính khi bị trêu trọc cũng không biết cách ứng phó.
3. Cách diễn đạt các món làm chay trên của người mặn thì chỉ nên mời bậc Thánh dùng vì cách suy nghĩ này y chang vodanhladanh, chẳng phân biệt nặng nhẹ cao thấp gì mà cứ quơ cả nắm
4. Đã ăn thịt chúng sanh mà kết luận là món ăn tinh khiết thuần tịnh thì tịnh cái gì ở đây ? Có con vật nào đến tự dâng hiến thân mình cho người ăn mặn này ăn hay không?
5. Diễn đạt, dẫn dụ câu chuyện như vậy thì cái pháp Phật muathularung học thật là nguy hiểm.

Kính đạo hữu Trí Từ!
Đạo hữu muathularung có nói món thanh khiết thuần tịnh là thịt chúng sinh đâu!
Đạo hữu Trí Từ quá nóng vội!
Nếu đọc kinh mà đạo hữu đọc như thế này thì nguy to cho chúng sinh!
Kính góp ý kiến!
 

Trí Từ

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Tham gia
28/4/14
Bài viết
643
Điểm tương tác
303
Điểm
63

Vị chay bỗng hỏi! thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?
Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất hề hề hề...
Vị ăn mặn trả lời nè vodanh ơi ! Đọc đoạn này không được hiểu món tinh khiết thuần tịnh là có thịt chúng sanh trong đó hả ?

Mà chuyện nào ra chuyện đó nhe, lại đem chuyện đọc kinh vào đây nữa chứ, cứ thích đi xa.
 

hoailinh

Registered
Phật tử
Tham gia
11/9/13
Bài viết
133
Điểm tương tác
50
Điểm
28
Vị ăn mặn trả lời nè vodanh ơi ! Đọc đoạn này không được hiểu món tinh khiết thuần tịnh là có thịt chúng sanh trong đó hả ?

Mà chuyện nào ra chuyện đó nhe, lại đem chuyện đọc kinh vào đây nữa chứ, cứ thích đi xa.

ba mươi năm sau rồi trồi đầu lên mà trả lời . hahahahahaha................
 

Đính kèm

  • images.webp
    images.webp
    8.2 KB · Lượt xem: 166

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Vị ăn mặn trả lời nè vodanh ơi ! Đọc đoạn này không được hiểu món tinh khiết thuần tịnh là có thịt chúng sanh trong đó hả ?

Mà chuyện nào ra chuyện đó nhe, lại đem chuyện đọc kinh vào đây nữa chứ, cứ thích đi xa.

Kính đạo hữu Trí Từ!
Đến giờ thì vodanh thấy đạo hữu muathularung đã cẩn thận thật không thừa. Đáng lí chỉ cần chỉ tay "lên trời" là được, nhưng sợ nhở có chim cò vịt trời bay qua thì sinh chuyện, đành dùng từ "hư không" cho an toàn.
Ấy mà Trí Từ lôi đâu từ ''hư không" ra thịt chúng sanh vậy? Thật đáng kinh ngạc.
Sao Trí Từ cứ mãi vội vàng vậy?
Kính góp ý kiến!
 

Trí Từ

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Tham gia
28/4/14
Bài viết
643
Điểm tương tác
303
Điểm
63
Kính đạo hữu Trí Từ!
Đến giờ thì vodanh thấy đạo hữu muathularung đã cẩn thận thật không thừa. Đáng lí chỉ cần chỉ tay "lên trời" là được, nhưng sợ nhở có chim cò vịt trời bay qua thì sinh chuyện, đành dùng từ "hư không" cho an toàn.
Ấy mà Trí Từ lôi đâu từ ''hư không" ra thịt chúng sanh vậy? Thật đáng kinh ngạc.
Sao Trí Từ cứ mãi vội vàng vậy?
Kính góp ý kiến!

Trí Từ biết thế nào cũng lôi cái hư không ra mà phản bác. Cho nên cũng đã chuẩn bị để đối đáp như sau:
1. Câu chuyện trên không phải của vodanh cho nên mọi chuyện tự vodanh suy diễn (gần đây vodanh hành pháp vọng tưởng nhiều quá nhỉ)
2. Nếu cần bắt lỗi trên của Trí Từ thì xin để hoailinh ra mặt nhe, vì "đừng có đứng ở ngoài nhà người khác mà chỉ vào kêu người ta tắt hay mở đèn", tính làm quan toà xét xử trong khi cả bên nguyên đơn và bị đơn không ai cần thiết hả ?
3. Lần cuối đáp lại cái rãnh rỗi bắt lỗi này của vodanh nè:

Vị chay hỏi:
"Vị chay bỗng hỏi! thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?"
Vị mặn đáp:
"Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất"

- Người mặn đang bắt bẻ chuyện ăn chay nên đã lấy cái tô không ra đùa giởn. (ăn chay không được thì bắt người ta phải ăn mặn theo mình sao?).
- Người mặn vẫn ngồi ăn thịt thịnh soạn, còn người chay thì cứ ngu ngơ không biết đang bị chế giểu trêu đùa cho nên cứ còn hỏi tới. (Là Trí Từ thì xin rút lui cho rồi, chẳng phải hỏi gì thêm cho phiền.)
- Sau đó người chay thắc mắc món ăn đâu thì người mặn bắt đầu muốn giảng cho vị chay nghe về cái gọi thế là ăn chay thuần tịnh gì đó. Người chay 1 lần nữa không đủ kiến thức hiểu biết để đối đáp nên lại tiếp tục làm trò cười cho người mặn.
- Sau một bài giảng thế nào là chay tịnh gì đó thì người chay hỏi "thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?" thì người mặn trả lời với đầy ẩn ý cho một người ngu ngơ:
"Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất"​

- Vậy nếu cho rằng cái hư không gì đó là món thuần tịnh thế thì lúc ăn uống sao không ăn uống cái hư không kia đi để rồi bây giờ đáp lại cho người chay kia như thế làm gì ?
- Người mặn giảng về món ăn ra sao thuộc thực thể, sau trả lời bằng ẩn ý thì 2 thứ đó có liên quan gì trong cái ý muốn biết MÓN ĂN NÀO NGƯỜI MẶN CHO RẰNG THUẦN TỊNH.

Tất cả những ai đang có ý muốn quyết tìm mọi lý lẻ bảo vệ chuyện ăn thịt của mình bằng phương pháp Ăn Bằng Tâm Không Ăn Bằng Miệng thì để Trí Từ khuất phục thì hãy giúp trả lời các câu hỏi sau cho hợp lý nè:

1. Nếu cho rằng ăn bằng tâm thì tại sao cứ nhằm thịt chúng sanh mà nuốt ngày này qua tháng nọ ? Sao không như những người đang dùng rau củ quả sống qua ngày ?

2. Nếu cho rằng ăn bằng tâm vậy có chiên xào nấu nướng , tẩm ướp gia vị thịt chúng sanh cho phần hấp dẫn hay không? Sao không ăn nguyên 1 con mà phải chặt ra từng khúc rồi khen chê đủ điều ?

3. Trên 1 bàn ăn thịt chúng sanh đủ con và Trên bàn ăn chay toàn rau củ quả thì khoan dùng "thân thông" của các vị mà xét cứ nhìn bắng mắt đi thì nhìn cái nào dể chịu hơn hởi các vị Phật tử ?

4. Lúc nào cũng cửa miệng Tâm Làm Chủ, vậy thì khi dùng thịt chúng sanh Tâm làm chủ gì ở đây, lấy tâm bế hết các căn lại để cắn từng miếng thịt và quán chiếu gì, đọc kinh cầu siêu gì cho chúng hay sao ? Ai đang dùng pháp Tâm Làm Chủ Mà Thịt Chúng Sanh thì cho Trí Từ biết khi ăn thịt chúng sanh quý vị đang nghĩ cái gì đi được không?

5. Máu thịt hôi tanh của động vật và các chất thải từ thực vật thì cái nào dể chịu hơn?

Nếu không trả lời các câu hỏi trên thì không thể nào khuất phục Trí Từ về vấn đề Chay được đâu, cho nên nếu lại đi lang man ra ngoài lề hòng tránh các câu hỏi trên thì có bắt bẻ, kiếm lỗi phải để khuất phục Trí Từ thì sẽ chỉ dẫn đến tranh cãi mãi thôi. Mà nếu muốn tranh cãi thì Trí Từ xin ngưng vì thiết nghĩ cả chục năm thưởng thức thịt chúng sanh không thể nào bỏ được của các vị quá lớn thì nói gì cũng vô nghĩa nữa rồi.

Vậy nhé các vị !
 

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Trí Từ biết thế nào cũng lôi cái hư không ra mà phản bác. Cho nên cũng đã chuẩn bị để đối đáp như sau:
1. Câu chuyện trên không phải của vodanh cho nên mọi chuyện tự vodanh suy diễn (gần đây vodanh hành pháp vọng tưởng nhiều quá nhỉ)
2. Nếu cần bắt lỗi trên của Trí Từ thì xin để hoailinh ra mặt nhe, vì "đừng có đứng ở ngoài nhà người khác mà chỉ vào kêu người ta tắt hay mở đèn", tính làm quan toà xét xử trong khi cả bên nguyên đơn và bị đơn không ai cần thiết hả ?
3. Lần cuối đáp lại cái rãnh rỗi bắt lỗi này của vodanh nè:

Vị chay hỏi:
"Vị chay bỗng hỏi! thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?"
Vị mặn đáp:
"Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất"

- Người mặn đang bắt bẻ chuyện ăn chay nên đã lấy cái tô không ra đùa giởn. (ăn chay không được thì bắt người ta phải ăn mặn theo mình sao?).
- Người mặn vẫn ngồi ăn thịt thịnh soạn, còn người chay thì cứ ngu ngơ không biết đang bị chế giểu trêu đùa cho nên cứ còn hỏi tới. (Là Trí Từ thì xin rút lui cho rồi, chẳng phải hỏi gì thêm cho phiền.)
- Sau đó người chay thắc mắc món ăn đâu thì người mặn bắt đầu muốn giảng cho vị chay nghe về cái gọi thế là ăn chay thuần tịnh gì đó. Người chay 1 lần nữa không đủ kiến thức hiểu biết để đối đáp nên lại tiếp tục làm trò cười cho người mặn.
- Sau một bài giảng thế nào là chay tịnh gì đó thì người chay hỏi "thế món chay thuần tịnh của bác là món gì?" thì người mặn trả lời với đầy ẩn ý cho một người ngu ngơ:
"Vị mặn chỉ lên hư không mà nói:
bác thấy không! đầy đủ không thiếu gì mà lại tinh khiết thuần tịnh nhất"​

- Vậy nếu cho rằng cái hư không gì đó là món thuần tịnh thế thì lúc ăn uống sao không ăn uống cái hư không kia đi để rồi bây giờ đáp lại cho người chay kia như thế làm gì ?
- Người mặn giảng về món ăn ra sao thuộc thực thể, sau trả lời bằng ẩn ý thì 2 thứ đó có liên quan gì trong cái ý muốn biết MÓN ĂN NÀO NGƯỜI MẶN CHO RẰNG THUẦN TỊNH.

Tất cả những ai đang có ý muốn quyết tìm mọi lý lẻ bảo vệ chuyện ăn thịt của mình bằng phương pháp Ăn Bằng Tâm Không Ăn Bằng Miệng thì để Trí Từ khuất phục thì hãy giúp trả lời các câu hỏi sau cho hợp lý nè:

1. Nếu cho rằng ăn bằng tâm thì tại sao cứ nhằm thịt chúng sanh mà nuốt ngày này qua tháng nọ ? Sao không như những người đang dùng rau củ quả sống qua ngày ?

2. Nếu cho rằng ăn bằng tâm vậy có chiên xào nấu nướng , tẩm ướp gia vị thịt chúng sanh cho phần hấp dẫn hay không? Sao không ăn nguyên 1 con mà phải chặt ra từng khúc rồi khen chê đủ điều ?

3. Trên 1 bàn ăn thịt chúng sanh đủ con và Trên bàn ăn chay toàn rau củ quả thì khoan dùng "thân thông" của các vị mà xét cứ nhìn bắng mắt đi thì nhìn cái nào dể chịu hơn hởi các vị Phật tử ?

4. Lúc nào cũng cửa miệng Tâm Làm Chủ, vậy thì khi dùng thịt chúng sanh Tâm làm chủ gì ở đây, lấy tâm bế hết các căn lại để cắn từng miếng thịt và quán chiếu gì, đọc kinh cầu siêu gì cho chúng hay sao ? Ai đang dùng pháp Tâm Làm Chủ Mà Thịt Chúng Sanh thì cho Trí Từ biết khi ăn thịt chúng sanh quý vị đang nghĩ cái gì đi được không?

5. Máu thịt hôi tanh của động vật và các chất thải từ thực vật thì cái nào dể chịu hơn?

Nếu không trả lời các câu hỏi trên thì không thể nào khuất phục Trí Từ về vấn đề Chay được đâu, cho nên nếu lại đi lang man ra ngoài lề hòng tránh các câu hỏi trên thì có bắt bẻ, kiếm lỗi phải để khuất phục Trí Từ thì sẽ chỉ dẫn đến tranh cãi mãi thôi. Mà nếu muốn tranh cãi thì Trí Từ xin ngưng vì thiết nghĩ cả chục năm thưởng thức thịt chúng sanh không thể nào bỏ được của các vị quá lớn thì nói gì cũng vô nghĩa nữa rồi.

Vậy nhé các vị !

Kính chào đạo hữu Trí Từ!
Quả là hí luận!
vodanh chỉ thắc mắc từ "chỉ lên hư không" mà Trí Từ tìm ra được thịt chúng sanh. Nếu chỉ vào bàn ăn thì vodanh không thắc mắc.
Trí Từ thấy cái gì trong "hư không"? Trí Từ lấy ra được gì từ "hư không" ? Trí Từ tìm được miếng thịt trong "hư không"? Vậy thì thịt chúng sanh ở đâu ra từ "hư không" vậy?
Chỉ hỏi 1 câu thôi!
Mà thực ra chẳng là câu hỏi, ở đây vodanh muốn nói Trí Từ đừng nóng vội, hãy từ từ. Chưa hiểu câu hỏi chớ vội trả lời.
Kính góp ý!
 

Trí Từ

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Tham gia
28/4/14
Bài viết
643
Điểm tương tác
303
Điểm
63
Kính chào đạo hữu Trí Từ!
Quả là hí luận!
vodanh chỉ thắc mắc từ "chỉ lên hư không" mà Trí Từ tìm ra được thịt chúng sanh. Nếu chỉ vào bàn ăn thì vodanh không thắc mắc.
Trí Từ thấy cái gì trong "hư không"? Trí Từ lấy ra được gì từ "hư không" ? Trí Từ tìm được miếng thịt trong "hư không"? Vậy thì thịt chúng sanh ở đâu ra từ "hư không" vậy?
Chỉ hỏi 1 câu thôi!
Mà thực ra chẳng là câu hỏi, ở đây vodanh muốn nói Trí Từ đừng nóng vội, hãy từ từ. Chưa hiểu câu hỏi chớ vội trả lời.
Kính góp ý!

Vodanh đừng nên lấy chuyện người khác như của mình rồi đem cái đó đi tranh luận với Trí Từ làm gì cho mệt, vì hãy nghĩ lại đi có phải chuyện giữa 2 ta đâu mà vodanh hiểu cái gì mà cứ bàn cãi hoài vậy

Trí Từ xin phép "lên núi" 7 ngày. Sau 7 ngày sẽ về gặp các vị. Chúc tất cả đều mạnh khoẻ !
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Top