Tuấn Tú thắc mắc

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
Sau một năm Điều Hành thì sự tín nhiệm của Quý Thành Viên có thể thay đổi đối với 2 Ban. Vậy nên Viên Quang mở chủ đề này để đo lường lại mức độ tín nhiệm của Quý Thành Viên, quý vị hãy nhín chút thời giờ để bỏ phiếu nói lên ý kiến của mình.


II. _ CÁCH VIẾT PHIẾU HỢP LỆ :

Đối với mỗi Ban, chúng ta chỉ được chọn một câu : TÔI TÍN NHIỆM hoặc TÔI KHÔNG TÍN NHIỆM.

Ngoài ra không được ghi thêm bất cứ câu gì khác (ý kiến, lý do, Kính thưa, Cám ơn .........). Nếu có ghi thêm bất cứ câu nào khác là phiếu KHÔNG HỢP LỆ.

Ví dụ :

A. Ban Đại Biểu : TÔI TÍN NHIỆM

B. Ban Tổng Quản : TÔI KHÔNG TÍN NHIỆM.

Tôi có một thắc mắc về việc bầu cử Ban Đại Biểu và Ban Tổng Quản như sau:

Thí dụ: Trong Ban Tổng Quản chỉ có hai người, một người tích cực và một người tiêu cực, thì bầu thế nào cho công bằng!? Nếu chọn "Tôi tín nhiệm" thì hai người nằm trong liên danh đều được hưởng ơn mưa móc cả hay sao? Đến nước này chỉ còn cách gào to: "Ban Tổng Quản muôn năm!", khỏi phải bầu cử lôi thôi!?
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Hắc phong

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
7 Thg 10 2010
Bài viết
2,665
Điểm tương tác
476
Điểm
113
Kính bác Tuấn Tú !

Chuyện quá đơn giản, thì bác cứ bỏ phiếu : TÔI KHÔNG TÍN NHIỆM.

Kính !
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
Đơn giản thế nào mới được chứ! Nếu tôi mến ông tích cực mà bỏ phiếu không tín nhiệm bà tiêu cực, thì ông tích cực bị "đì" một cách oan uổng.

II. BAN ĐẠI BIỂU

Các thành viên dù rằng làm Tổng Quản Diễn Đàn, nhưng vẫn là thành viên của Ban Đại Biểu.

1) Trưởng Ban Đại Biểu: Viên Quang 6
2) Phó Trưởng Ban Đại Biểu: Tt_chuyenphapluan
và 7 Đại Biểu Viên

3) - Nguyenvanhoc2006
4) - Hắc phong
5) - Bạch Vân Nhi
6) - Bangtam
7) - Hoangtri
8) - Tấn Hạnh
9) - Phithuydu

III. Ban Tổng Quản

1) Tổng Quản: Hoàng Trí
2) Phó Tổng Quản: Hắc Phong

Mà cho dù có bị oan uổng thì cũng không sao, vì Ban Tổng Quản cũng có chân trong Ban Đại Biểu, nếu tín nhiệm Ban Đại Điểu thì họ cũng được thơm lây và xét lại thì cũng có vấn đề như vừa nói ở trên!

Thôi thì bắt chước chú Cầu Pháp hô to:

- Ban Đại Biểu muôn năm!
- Ban Tổng Quản muôn năm!

Thì "Đất nước tôi thanh bình!"





 

hoangtri

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Tham gia
27 Thg 3 2012
Bài viết
1,216
Điểm tương tác
403
Điểm
83
Kính bác Tuấn Tú !

Quy định của Diễn Đàn là : Phó Tổng Quản do Tổng Quản CHỈ ĐỊNH MỜI (không qua bầu cử).

Nếu bác không thích Phó Tổng Quản thì Tổng Quản cũng phải chịu vạ lây là chuyện đương nhiên (vì đã đề bạt).

Cho nên không có chuyện oan uổng gì hết.

Bác hãy mạnh dạn bỏ phiếu TÔI KHÔNG TÍN NHIỆM, nếu số phiếu bất tín nhiệm vượt quá bán thì vấn đề sẽ được Trưởng Ban Đại Biểu đứng ra tổ chức bầu lại. Và như thế thì "cái bà tiêu cực" sẽ có thể bị "out" (văng ra) theo ý bác.

Nhưng ....cũng có thể "cái bà tiêu cực" ấy được đa số bầu chọn làm Tổng Quản mới.

Kính !
 
S

suonglanh

Guest
nói cho vui

Kính bác Tuấn Tú !

Quy định của Diễn Đàn là : Phó Tổng Quản do Tổng Quản CHỈ ĐỊNH MỜI (không qua bầu cử).

Nếu bác không thích Phó Tổng Quản thì Tổng Quản cũng phải chịu vạ lây là chuyện đương nhiên (vì đã đề bạt).

Cho nên không có chuyện oan uổng gì hết.

Bác hãy mạnh dạn bỏ phiếu TÔI KHÔNG TÍN NHIỆM, nếu số phiếu bất tín nhiệm vượt quá bán thì vấn đề sẽ được Trưởng Ban Đại Biểu đứng ra tổ chức bầu lại. Và như thế thì "cái bà tiêu cực" sẽ có thể bị "out" (văng ra) theo ý bác.

Nhưng ....cũng có thể "cái bà tiêu cực" ấy được đa số bầu chọn làm Tổng Quản mới.

Kính !
Việc của diễn đàn hôm nay là việc của thế gian, mà việc bầu bán ở thế gian từ xưa tới nay có cái gì là hay đâu. các nhà lãnh đạo vẫn cứ hô theo kiểu của mình , mà nhân loại vẫn cứ đi con đường của nhân loại. Tôi chỉ muốn nói cùng các đạo hữu chí tình là chỉ cần chúng ta đi đúng con đường của Phật đã chỉ dạy, thì mọi chướng ngại nơi thế gian dù có phải chịu thịt nát xương tan thì cũng coi như là đi dạo chơi nơi tiên cảnh. Chẳng phải tôi nói hoa mỹ đâu , chỉ tại cuộc sống đã qua nhiều khổ đau mà khi qua rồi thì thấy cũng chẳng có nghĩa lý gì. nhất là nhìn vào xung quanh mà xem, cái chết nó đem gì đến cho ta , sống có thêm vài chục năm mà làm gì khi vẫn cứ ngụp lăn trong biển khổ? Chi bằng cứ coi như cái xác thân này chưa có, một mực buông xả có sao cứ nói vậy chứ sợ gì. chỉ nhắc với mọi người một điều là có nên bầu những người luôn coi các đạo hữu như cái máy tính.. thỉnh thoảng lại reset cho thỏa ý của họ. hè hè. xem ra cái ban tổng quản coi người như rơm rác. mà tôi có một thắc mắc xin ai đó trả lời giùm: sao diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền, bài xích Hòa thượng Tịnh Không, Hòa Thượng Tuyên Hóa..trong khi Đạo Phật khắp thế giới vẫn tôn trọng và ca ngợi những vị này? còn tôi thì ai làm chủ diễn đàn thì cái nghĩa của diễn đàn vẫn phải được khẳng định theo nghĩa chính xác nhất thì tôi theo, ai nói lời chân thật và hiểu biết thì tôi tin. cám ơn bác Tuấn Tú , Chiếu Thanh và mọi người đã nhìn đúng sự thật của vấn đề, mong mọi người được như ý
 

hoangtri

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Tham gia
27 Thg 3 2012
Bài viết
1,216
Điểm tương tác
403
Điểm
83
Việc của diễn đàn hôm nay là việc của thế gian, mà việc bầu bán ở thế gian từ xưa tới nay có cái gì là hay đâu. các nhà lãnh đạo vẫn cứ hô theo kiểu của mình , mà nhân loại vẫn cứ đi con đường của nhân loại. Tôi chỉ muốn nói cùng các đạo hữu chí tình là chỉ cần chúng ta đi đúng con đường của Phật đã chỉ dạy, thì mọi chướng ngại nơi thế gian dù có phải chịu thịt nát xương tan thì cũng coi như là đi dạo chơi nơi tiên cảnh. Chẳng phải tôi nói hoa mỹ đâu , chỉ tại cuộc sống đã qua nhiều khổ đau mà khi qua rồi thì thấy cũng chẳng có nghĩa lý gì. nhất là nhìn vào xung quanh mà xem, cái chết nó đem gì đến cho ta , sống có thêm vài chục năm mà làm gì khi vẫn cứ ngụp lăn trong biển khổ? chỉ nhắc với mọi người một điều là có nên bầu những người luôn coi các đạo hữu như cái máy tính.. thỉnh thoảng lại reset cho thỏa ý của họ. hè hè. xem ra cái ban tổng quản coi người như rơm rác. mà tôi có một thắc mắc xin ai đó trả lời giùm: sao diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền, bài xích Hòa thượng Tịnh Không, Hòa Thượng Tuyên Hóa..trong khi Đạo Phật khắp thế giới vẫn tôn trọng và ca ngợi những vị này? còn tôi thì ai làm chủ diễn đàn thì cái nghĩa của diễn đàn vẫn phải được khẳng định theo nghĩa chính xác nhất thì tôi theo, ai nói lời chân thật và hiểu biết thì tôi tin. cám ơn bác Tuấn Tú , Chiếu Thanh và mọi người đã nhìn đúng sự thật của vấn đề, mong mọi người được như ý

Chào suonglanh !

Nhiệm vụ của Ban Tổng Quản là giúp cho thành viên "đi đúng con đường mà Phật đã chỉ dạy".

Công việc của Ban Tổng Quản thì nặng nề lắm (với người có trách nhiệm). Sự chú ý của Ban Tổng Quản dành cho tất cả thành viên, nhưng thành viên mang tâm bệnh nặng nề thì phải chú ý xây dựng trước.

Xét thấy thành viên phamvandung57, có sự hiểu biết lỏm bỏm về Phật pháp, nhưng vì chưa phân biệt được sự khác biệt giữa Phật pháp và Ngoại đạo mà lại mang sự kiêu hảnh tột độ, cho nên Ban TQ đặc biệt quan tâm.

Vẫn biết rằng xây dựng một tâm hồn giúp cho họ hiểu đúng về Phật pháp là không phải dễ. Ngày xưa Đức Ngũ Tổ gần 20 năm "kèm cặp" Thượng Tọa Thần Tú mà vẫn không "nhổ đinh tháo chốt" cho người đệ tử trưởng tràng này được, thì Ban TQ có tài cán chi mà cải tạo những suy nghĩ còn lệch lạc của một thành viên nặng nghiệp ?!

Chẳng qua BTQ cũng muốn lấy chú Dũng làm cái cớ để viết bài xây dựng cho những thành viên khác đừng đi theo những bước chân sai lầm thành viên này để rồi đi vào "ngõ cụt". Chứ BTQ không hy vọng gì chú Dũng đọc mà hiểu (vì óc đố kỵ, vì lửa Sân Si đã che mờ tâm trí hành giả rồi).

Cho đến giờ phút này chú Dũng vẫn còn nghĩ rằng mình "đi đúng con đường Phật dạy" mặc dầu đã 3 lần D/Đ chứng minh rằng tư tưởng của chú trùng khớp với lời của Ông Lão tử, mà ông Lão tử là ai ? Là một vị Tiên, chưa Giải thoát Sinh Tử Luân hồi, cho nên tư tưởng hãy còn hạn chế. Toàn bộ tư tưởng của Ông Lão Tử nằm hết trong Đạo Đức Kinh, mà Đạo Đức Kinh thì có nhiều chỗ bàn về chính trị, an dân. Ngoại đạo khác với Phật đạo là chỗ đó, Ngoại đạo thì thấy cái gì cũng thật có cả, thật có Thiên Đường, thật có Địa Ngục, thật có trần gian, thật có chính trị văn hóa xã hội. Trong khi đạo Phật _ được gọi là KHÔNG MÔN _ THẤY CÁC PHÁP ĐỀU LÀ GIẢ HUYỄN, nhưng hành sự thì DĨ HUYỄN ĐỘ HUYỄN.

Cho nên khi đạo hữu nói :

'Tôi chỉ muốn nói cùng các đạo hữu chí tình là chỉ cần chúng ta đi đúng con đường của Phật đã chỉ dạy'

thì thật là "xảo ngôn". Bản thân chú chưa biết "thế̀ nào là đúng thế nào là sai" thì đâu có tư cách nói câu này, chẳng qua _ cũng như toàn bộ bài này _ chú chỉ muốn tuyên truyền xuyên tạc để gieo hoang mang cho mọi người. Thái độ của chú chỉ lừa được những người "chất phát" chứ không lừa BTQ được.

xin ai đó trả lời giùm: sao diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền, bài xích Hòa thượng Tịnh Không, Hòa Thượng Tuyên Hóa..trong khi Đạo Phật khắp thế giới vẫn tôn trọng và ca ngợi những vị này?

Lần trước chú phát biểu "BTQ nói xuôi nói ngược" Phó Tổng Quản đã yêu cầu chú trích dẫn cụ thể thì chú không trích dẫn được, coi như một lời vu khống trắng trợn.

Bửa nay chú nói "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền", H/t muốn chú dẫn chứng cụ thể, nếu trong 3 ngày mà chú không chỉ ra được chỗ nào là "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" thì H/t phạt chú 7 ngày "cấm túc" về cái tội vu khống.

Về Hòa thượng Tịnh Không, Hòa thượng Tuyên Hóa, những câu nào bài nào phát biểu sai với Giáo lý đạo Phật, thì những thành viên có tâm huyết với sự tồn vong của Phật pháp đã lên tiếng phân tích chỉ rõ những chỗ sai trái, không vì người ấy có địa vị cao, được mọi người tôn trọng mà chúng ta nhắm mắt nghe theo (Điều này đức Phật đã có nhắc nhở trong Kinh Chánh Pháp Sanghata). Đây là hành động xây dựng Chánh pháp rất đáng biểu dương mà BTQ phải tôn trọng.

Nói chung nick suonglanh này tuy đã bỏ được cái thói nói năng theo kiểu côn đồ, nhưng cái tâm ý phá hoại vu khống tuyên truyền xuyên tạc thì vẫn thể hiện rõ trong từng bài viết.

Xin nhắc lại :

Bửa nay chú nói "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền", H/t muốn chú dẫn chứng cụ thể, nếu trong 3 ngày mà chú không chỉ ra được chỗ nào là "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" thì H/t phạt chú 7 ngày "cấm túc" về cái tội vu khống.

Kính !
 
S

suonglanh

Guest
chào hai vị



Chào suonglanh !

Nhiệm vụ của Ban Tổng Quản là giúp cho thành viên "đi đúng con đường mà Phật đã chỉ dạy".

Công việc của Ban Tổng Quản thì nặng nề lắm (với người có trách nhiệm). Sự chú ý của Ban Tổng Quản dành cho tất cả thành viên, nhưng thành viên mang tâm bệnh nặng nề thì phải chú ý xây dựng trước.

Xét thấy thành viên phamvandung57, có sự hiểu biết lỏm bỏm về Phật pháp, nhưng vì chưa phân biệt được sự khác biệt giữa Phật pháp và Ngoại đạo mà lại mang sự kiêu hảnh tột độ, cho nên Ban TQ đặc biệt quan tâm.

Vẫn biết rằng xây dựng một tâm hồn giúp cho họ hiểu đúng về Phật pháp là không phải dễ. Ngày xưa Đức Ngũ Tổ gần 20 năm "kèm cặp" Thượng Tọa Thần Tú mà vẫn không "nhổ đinh tháo chốt" cho người đệ tử trưởng tràng này được, thì Ban TQ có tài cán chi mà cải tạo những suy nghĩ còn lệch lạc của một thành viên nặng nghiệp ?!

Chẳng qua BTQ cũng muốn lấy chú Dũng làm cái cớ để viết bài xây dựng cho những thành viên khác đừng đi theo những bước chân sai lầm thành viên này để rồi đi vào "ngõ cụt". Chứ BTQ không hy vọng gì chú Dũng đọc mà hiểu (vì óc đố kỵ, vì lửa Sân Si đã che mờ tâm trí hành giả rồi).

Cho đến giờ phút này chú Dũng vẫn còn nghĩ rằng mình "đi đúng con đường Phật dạy" mặc dầu đã 3 lần D/Đ chứng minh rằng tư tưởng của chú trùng khớp với lời của Ông Lão tử, mà ông Lão tử là ai ? Là một vị Tiên, chưa Giải thoát Sinh Tử Luân hồi, cho nên tư tưởng hãy còn hạn chế. Toàn bộ tư tưởng của Ông Lão Tử nằm hết trong Đạo Đức Kinh, mà Đạo Đức Kinh thì có nhiều chỗ bàn về chính trị, an dân. Ngoại đạo khác với Phật đạo là chỗ đó, Ngoại đạo thì thấy cái gì cũng thật có cả, thật có Thiên Đường, thật có Địa Ngục, thật có trần gian, thật có chính trị văn hóa xã hội. Trong khi đạo Phật _ được gọi là KHÔNG MÔN _ THẤY CÁC PHÁP ĐỀU LÀ GIẢ HUYỄN, nhưng hành sự thì DĨ HUYỄN ĐỘ HUYỄN.

Cho nên khi đạo hữu nói :

'Tôi chỉ muốn nói cùng các đạo hữu chí tình là chỉ cần chúng ta đi đúng con đường của Phật đã chỉ dạy'

thì thật là "xảo ngôn". Bản thân chú chưa biết "thế̀ nào là đúng thế nào là sai" thì đâu có tư cách nói câu này, chẳng qua _ cũng như toàn bộ bài này _ chú chỉ muốn tuyên truyền xuyên tạc để gieo hoang mang cho mọi người. Thái độ của chú chỉ lừa được những người "chất phát" chứ không lừa BTQ được.



Lần trước chú phát biểu "BTQ nói xuôi nói ngược" Phó Tổng Quản đã yêu cầu chú trích dẫn cụ thể thì chú không trích dẫn được, coi như một lời vu khống trắng trợn.

Bửa nay chú nói "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền", H/t muốn chú dẫn chứng cụ thể, nếu trong 3 ngày mà chú không chỉ ra được chỗ nào là "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" thì H/t phạt chú 7 ngày "cấm túc" về cái tội vu khống.

Về Hòa thượng Tịnh Không, Hòa thượng Tuyên Hóa, những câu nào bài nào phát biểu sai với Giáo lý đạo Phật, thì những thành viên có tâm huyết với sự tồn vong của Phật pháp đã lên tiếng phân tích chỉ rõ những chỗ sai trái, không vì người ấy có địa vị cao, được mọi người tôn trọng mà chúng ta nhắm mắt nghe theo (Điều này đức Phật đã có nhắc nhở trong Kinh Chánh Pháp Sanghata). Đây là hành động xây dựng Chánh pháp rất đáng biểu dương mà BTQ phải tôn trọng.

Nói chung nick suonglanh này tuy đã bỏ được cái thói nói năng theo kiểu côn đồ, nhưng cái tâm ý phá hoại vu khống tuyên truyền xuyên tạc thì vẫn thể hiện rõ trong từng bài viết.

Xin nhắc lại :

Bửa nay chú nói "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền", H/t muốn chú dẫn chứng cụ thể, nếu trong 3 ngày mà chú không chỉ ra được chỗ nào là "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" thì H/t phạt chú 7 ngày "cấm túc" về cái tội vu khống.

Kính !
Kính chào hai vị tổng và phó quản diễn đàn! con biết khi xưa Nhất Xiển Đề phạm tội ngũ nghịch mà Đức Phật vẫn mở lòng từ bi, lại nữa có chuyện hai vợ chồng ăn mày chỉ có một cái khố thay nhau mặc mỗi lúc ra đường đem ra cúng dường Phật mà được đại phước. Nay con thấy hai ngài cũng đầy lòng từ bi có khi còn hơn cả Phật ( vì thời mạt pháp mà có thế này ). nên con cảm thấy tâm phục , khẩu phục. những mong được theo hai vị học đạo. nhằm vì đường xa, thân nghèo không tấc đất, quanh năm lưu tạm khắp nơi không có chỗ nhất định, chỉ có cái thân này tạm gọi là gia sản. nay phát tâm qui ngưỡng hai vị xin được thọ giáo, chỉ còn cách là " tự cung" cái gọi là của quí của thế gian cho người nào cần đến ( vì không dùng đến nó nữa) kiếm chút lộ phí đi đường ra mắt hai vị. những mong hai vị cho biết tên họ thật, nơi trụ trì hoặc giả là tại gia thì cho tên phố , phường , số nhà cụ thể, nhất là úp ảnh lên đây cho tôi dễ nhận được, có số ĐT thì tốt để sớm đến qui thuận nhập môn. chứ ở trên diễn đàn lỡ mất điện cả thì tèo, hoặc giả nhà cung cấp dịch vụ từ chối vào ngày nào đó thì sao. hơn nữa cái con " vi rút điện tử " nó quậy suốt chập chờn lắm. với lại con cám ơn hai vị đã được hai vị chọn làm nhân cho hai vị thuyết pháp. nhưng như vậy quả là hý tiếu, vì chỉ làm cho hai vị khổ não thêm mà thôi. nhược bằng không chấp nhận lời này , thì cứ xem như là không có tôi là được. chứ cứ một tuần lại phải thay tên đổi họ thì thật là quá lắm. mà cũng chỉ tại đời hay chấp vào tên họ, cứ sợ không phải cái tên nhập sinh thì không ai nhận ra mình. đừng có lo, khi xưa người tu đạo vào trong núi đến tên của mình còn quên, nhưng khi đắc đạo thì cái tên nhiều khi là do tứ chúng xưng tụng. cái quan trọng là ở đây cái cốt cách của người nào thì của người đó đâu có lẫn lộn được với ai. ví dụ như ban tổng quản có nhiều ních tôi vẫn biết, ngược lại tôi mang tên gì ban tổng quản vẫn hiểu. còn chuyện về Tổ Sư Thiền thì Ngài Tuyên Hóa là người đạt đạo nhờ Tham Thiền mà lời của ngài ấy còn bị hai vị gạt bỏ thì lời tôi đối với hai vị có ý nghĩa gì. chỉ tiếc là hai vị chưa bao giờ chịu nhận chân những điều mà mình nói, luôn một mực khẳng định mình là đại chân thì hỏi rằng tôi có chỉ ra cũng thừa. muốn tự kiểm thảo bản thân hãy tự đọc lại toàn bộ những gì mình viết. tôi không có thời giờ nữa. còn muốn xóa ních thì cứ xóa, tôi có ân hận gì đâu. cái thân này cũng sắp tàn rồi thì một vài cái tên cũng chỉ là như vài ba cái áo có gì là quan trọng. từ nay tôi không trả lời gì nữa, diễn đàn là của hai vị . nhưng làm cho đúng như lời Phật dạy còn không tôi lại vào "thăm cho vui"
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
Quy định của Diễn Đàn là : Phó Tổng Quản do Tổng Quản CHỈ ĐỊNH MỜI (không qua bầu cử).

À! Thì ra là vậy!

Chàng đi cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam!

Nhớ xưa Phật nói: "Thiện Lai Tỳ Kheo", bốn chữ âm thinh chấn động. Tỳ kheo chân chánh tự nhiên râu tóc rụng, y vàng phủ thân rực rỡ sáng ngời, phong tư đỉnh đạc oai nghi hùng dũng, trời người cung kính chấp tay đảnh lễ.

Ngoại đạo đứng bên kinh tâm tán đởm, nhìn lại mình thì "vũ như cẫn", thẹn thùng cúi đầu rút lui... Nhân quả công bằng, ai làm nấy chịu, chứ đâu thiên vị người nào.

Thôi tới đây xin ngừng, quấy quá chút đỉnh cho vui nhà vui cửa:

Nhập giang tùy khúc,
Nhập gia tùy tục.

"Đất nước tôi thanh bình" chuẩn bị cấm túc ba tuần.

Chúc bầu cử thành công.
 

thanh tam

Registered
Phật tử
Tham gia
30 Tháng 5 2011
Bài viết
66
Điểm tương tác
0
Điểm
6
còn chuyện về Tổ Sư Thiền thì Ngài Tuyên Hóa là người đạt đạo nhờ Tham Thiền mà lời của ngài ấy còn bị hai vị gạt bỏ thì lời tôi đối với hai vị có ý nghĩa gì.

Kính các đạo hữu !
Kính anh Dũng!
Nhân đọc được đoạn này của anh Dũng , Thành Tâm có lục lại được bài này trên diễn đàn . Đây là bài mà Thành Tâm thấy rất hay và có giá trị của diễn đàn còn sót lại sau tai nạn mất dữ liệu . Nhờ bài này và diễn đàn mà Thành Tâm thấy được đường đi !
Nay xin giới thiệu với anh Dũng và các đạo hữu chưa đọc chủ đề này xem lại .
http://www.diendanphatphap.com/dien...Số-Không-Là-Bí-Quyết-Ðể-Phản-Tỉnh-Hoàn-Nguyên

Thành Tâm kính !
 
S

suonglanh

Guest
mỗi người tự ngẫm nghĩ

Người xuất gia cần phải giữ mật hạnh (11/02/2013) (Xem: 121)
Tác giả : Thích nữ Diệu Huệ

NGƯỜI XUẤT GIA CẦN PHẢI GIỮ MẬT HẠNH,
"QUAY VÀO CHỚ ĐỪNG LỘ RA"
Chuyện tu hành khó như thế, mà công tác trụ trì lại càng khó hơn. Ta thử nhẫm tính, chùa chiền ngày nay mọc lên vô số, to lớn uy nghi nhưng được bao nhiêu ngôi chùa là chỗ dựa tâm linh vững chắc cho phật tử muốn tu học thật sự?
<center> <table> <tbody> <tr> <td>
Xuat-gia.jpg
</td> </tr> <tr> <td align="center"> Đường tu thật lắm công phu
</td> </tr> </tbody> </table>
</center> Lênh đênh cửa bể thần phù
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm


Hai câu thơ trên từ ngàn xưa truyền lại, đủ để thấy rằng tu không phải dễ. Nếu dễ thì chỉ vì người tu đến với chùa vì mục đích giải quyết khó khăn đời phàm, như thuở xưa trốn sưu trốn thuế, thời nay trốn nghĩa vụ quân sự, như người thất tình, kinh doanh thua lỗ phải trốn nợ nần v.v… và … Còn tu theo ý nghĩa chân chính hoàn toàn không phải dễ.

Nếu dễ, sao tôn giả A-na-luật phải chịu mù lòa vì khắc phục chứng buồn ngủ khi nghe đức Phật thuyết pháp? Nếu dễ, sao tôn giả A-nan theo Phật làm thị giả mấy chục năm trời, thuộc làu 3 tạng kinh điển do đức Phật thuyết pháp suốt 49 năm mà không được dự ngay vào hàng 500 đệ tử của đức Phật đã đắc quả A-la-hán để kết tập kinh điển lần thứ nhất trong hang Thất Phiệt?…

Đã là người xuất gia, mình phải nhớ: "Nhớ mình là thuộc dòng họ Thích, bỏ tục xuất gia, thân hình dị tục. Mỗi sáng thức dậy, mỗi tối đi ngủ, phải sờ đầu để nhớ mình đang sống cuộc đời tương chao dưa muối, mặc bộ quần áo hoại sắc để nhớ mình phải từ bỏ thói đỏm dáng, chải chuốt. Suốt một ngày đêm luôn phải giữ gìn oai nghi tế hạnh để xứng đáng được hưởng bát cơm ngàn nhà, làm ruộng phúc cho thí chủ. Dù hoàn cảnh hiện tại phải bon chen tất bật, mình phải nhớ giữ hạnh độc cư, viễn ly ngay chính trong tâm tưởng, đừng để báo chí loan tin người tu mà la cà nơi trà đình, tửu quán, hí viện phòng trà, làm những điều tê tiện, bẩn thỉu.

Đã là người xuất gia, mình phải nhớ 10 giới sa-di, 4 giới căn bản và 6 học pháp Thức-xoa-ma-na, 250 giới Tỳ-kheo hoặc 348 giới Tỳ-kheo ni để răn giữ mình và để Thích tử chúng ta khác với ngoại đạo tà giáo. Điều này chúng ta có thể thua sút hàng ngũ chức sắc Thiên chúa giáo. Họ không la cà nơi chợ búa, không chen lấn trên xe buýt, không đeo bám các đại gia, không buông thả nơi giải trí công cộng. Nói tóm lại, là người tu, mình phải luôn giữ màu cờ sắc áo, oai nghi tế hạnh để giáo hội được vinh danh, để bản thân mình được thăng hoa trong cuộc sống hướng thượng.

Nhưng có lúc chúng ta phải quên: "Quên mình là con nhà thế gia vọng tộc, quên mình có quá khứ học tập lẫy lừng, quên mình đã một thời vàng son về sắc đẹp, tài hoa v.v… Có quên được những điều đó, ta mới nhũn nhặn ôm bình khất thực vì nợ ơn đàn na thí chủ, để sống lục hòa với bạn đồng tu.

Trong kinh Na-Tiên Tỳ Kheo, khi vua Na-Lan-Đà trả lời là đến thăm ngài Na Tiên bằng xe, Ngài đã phân tích tỉ mỉ rõ ràng cho vua và binh sĩ theo hộ tống thấy rõ chẳng có cái gì là xe cả. Đó chẳng qua là một hợp thể giữa càng xe, bánh, trục, ngựa kéo… Khi tháo rã ra từng món thì đâu có cái gì là xe.

Con người cũng thế thôi! Thân xác này là do tứ đại đất, nước, gió, lửa, tinh cha huyết mẹ và cái nghiệp của mình trong quá khứ hợp lại khi đủ duyên. Đến lúc giã từ cõi đời tạm bợ này thì cái gì thuộc đất trả về đất, thuộc nước trả về nước, thuộc gió trả về gió, thuộc lửa trả về lửa, chỉ riêng nghiệp thức theo ta như bóng theo hình. Chính vì lẽ đó mà ta phải quên mình là ai, để ra sức tự lực công phu tu tập mới mong đạt được quả vị giải thoát.

Người tu chân chính ít ai chường mặt ra xã hội để bon chen. Đi đâu thì “tiền hô hậu ủng”, nhóm đệ tử ruột rà bám riết như những chiếc đuôi dài vô tận. Từ đó giữa phật tử sinh ra ganh ghét nhau, đố kỵ nhau, theo dõi nhau, kích bác nhau, nói xấu nhau, chia rẽ nhau để tâng bốc sư phụ mình như các dòng con cả, con thứ… của một người đàn ông đa thê thời phong kiến.

Tu cần phải giữ mật hạnh, quay vào chớ đừng lộ ra. Xưa kia, có một vị Tăng tu trong núi vắng. Một buổi sáng mang bình xuống núi khất thực. Vừa xuống đến chân núi đã có thí chủ đón lại cúng dường. Sáng hôm sau, Ngài vòng ngã khác khất thực cũng lại gặp cảnh như hôm trước. Thí chủ đặt thức ăn vào bình bát xong, hả hê kể lể: “Ngài Hộ Pháp thật là linh. Khi hôm Ngài mách sáng nay ra đây sẽ gặp vị Tăng đi khất thực! Quả đúng như lời!…” Vị lão tăng kia nghe xong lời thuật, lòng buồn rười rượi, tự than trách: “Té ra mình tu bao nhiêu năm mà chẳng được gì, để ông Vi Đà còn biết được bụng dạ mình!”…

Ngài trở về am, từ đó quyết định không đi khất thực nữa mà ở lại trên núi vắng ăn rau trái qua ngày, miên mật công phu tu tập. Người xưa tu như thế đó, còn ngày nay trái lại, chúng ta được một khoe hai, được năm khoe mười để gieo rắc lòng tin nơi Phật tử. Chúng ta tu hời hợt, giống như trong việc tuần hoàn con người hít thở cạn cợt, lâu ngày máu huyết chỉ lưu thông vùng thân mình, còn tứ chi thì thiếu máu, đâm ra tê nhức bải hoải. Cho nên đức Phật dạy pháp quán niệm hơi thở, đúng là cái trí của bậc Đại y vương.

Nếu có nghĩ ra được một chương trình gì ít có, lạ đời như “nhất bộ nhất bái” hay “tam bộ nhất bái” thì cồng kềnh đủ thứ phụ tùng, thị giả ủng hộ đi theo cả đội; huênh hoang dẹp đường, để lại biết bao hình ảnh phản cảm trên báo, trên đài, trên mạng. Trước đây, Hòa thượng Hư Vân là người tiên phong thực hiện hạnh này nhưng không phải vì mục đích cho người đời thán phục, mà vì cảm cái ơn mẹ hiền vì sinh ra Ngài mà phải thiệt thân. Một ít lương thực y áo, nhắm hướng Phổ Đà Sơn tam bộ nhất bái. Thời đó đường đi khó khăn, Ngài gặp bao nhiêu gian nan khổ nhọc vẫn không sờn lòng nên cảm đến Bồ tát Văn Thù, thị hiện cứu Ngài qua ba lần khổ nạn để tiếp tục cuộc độc hành trả hiếu.

Huênh hoang tự phụ là bệnh phổ thông của Tăng Ni thời nay. Ít ai chọn con đường tu hành chân chính để đi đến quả vị giải thoát mà chỉ muốn nổi danh với chùa to Phật lớn. Rồi vì để đạt được chùa to Phật lớn mà quanh năm suốt tháng bỏ chùa quê ra tỉnh chầu chực, gợi ý các phật tử đại gia cúng dường đủ thứ, nay làm chánh điện 10 tỉ, 20 tỉ, mai làm Quá đường 2 tỉ, 3 tỉ, nay đặt cái đại hồng chung vài ba tỉ, mốt đặt tượng Quán Thế Âm cao lớn năm sáu chục thước, đặt tượng Phật nhập Niết bàn đạt kỷ lục guiness.

Những kỳ quan đó, những kỷ lục đó…có chắc chắn ghi được Guiness trong Tứ quả Thánh đế trên lộ trình tu tập của mình chăng. Hay chỉ vì mãi lo chạy theo thành tích đó mà mình để phương trượng mọt ăn bụi bám, bốn mùa mang đãi đi xin xỏ tịnh tài, tịnh vật, vắt kiệt tiền của, công sức của thí chủ, tạo nghiệp xấu xa, cho nên có người cho rằng nếu mình xuống được địa ngục, sẽ thấy Tăng Ni đọa trong đó không phải ít.

Đức Phật dạy làm việc gì cũng phải áp dụng nghệ thuật như ong hút mật hoa, mà không làm tổn thương hương sắc. Trong giới thứ 12 của 30 pháp Ni-tát-kỳ ba-dật-đề, đức Phật chế rằng: “Nếu Tỳ kheo ni, bát chưa đủ 5 lằn hàn, vì muốn tốt, sắm bát mới, phạm Ni-tát-kỳ ba-dật-đề để răn nhắc chúng ta thiểu dục tri túc.”

Ngày xưa, đức Bồ Tát Quán Thế Âm khi vân du đi tìm đạo tràng, thấy Phổ Đà Sơn là chỗ hành đạo lý tưởng, Ngài đã đáp xuống đó. Lúc ấy, ngọn núi này là căn cứ địa của Mảng xà vương. Khi biết Bồ Tát đến, Mảng xà vương không muốn giáp mặt, liền chui đầu xuống đất núi, chổng đuôi lên trời, giả làm một cây cổ thụ chết khô. Đức Quán Âm lên tiếng: “Ai là chủ nhân, xin cho gặp mặt”. Mảng xà vương im lặng. Bồ Tát biết mọi diễn biến trong tâm trí mảng xà vương, liền giả vờ vỗ vỗ vào thân cây kia, chặc lưỡi: “Chà! Cây này là gỗ quí đây, để mình chặt mang về làm đồ mộc!”. Mảng xà vương điếng hồn, lật đật hiện nguyên hình rắn độc, thi lễ Bồ Tát, sau đó, phân chia quyền hạn quản lý Phổ Đà Sơn.

Thế đó, Quán Thế Âm một mình đi tìm đạo tràng mà kết quả tốt đẹp nhẹ nhàng như thế và Phổ Đà Sơn ngày nay là một trong bốn đạo tràng danh tiếng của Trung Quốc cùng với Cửu Đài Sơn, Nga Mi Sơn, Tu Di Sơn…, là bốn đất thiêng về tâm linh cho phật tử bổn xứ và cả thế giới đến chiêm bái.

Chuyện tu hành khó như thế, mà công tác trụ trì lại càng khó hơn. Ta thử nhẫm tính, chùa chiền ngày nay mọc lên vô số, to lớn uy nghi nhưng được bao nhiêu ngôi chùa là chỗ dựa tâm linh vững chắc cho Phật tử muốn tu học thật sự? Lục tổ Huệ Năng xưa kia đâu được vào trường lớp mà chỉ cần nghe Ngũ tổ giảng kinh Kim Cang khi Lục tổ đi kiếm củi bán lấy gạo tiền nuôi mẹ. Chỉ một câu “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm” mà ngộ Phật đạo. Chỉ qua vài câu đối đáp mà Ngũ tổ nhận ngay ra bậc pháp khí. Đâu cần sàng tòa cao đẹp, chỉ miệt mài đeo đá giã gạo nơi nhà trù mà được Ngũ tổ dộng ba tiếng gậy vào thành cối để hẹn canh ba vào phương trượng Tổ sắp đặt kế hoạch trao truyền y bát, giã Thầy ra đi lánh nạn Thần Tú. Ngũ tổ muốn tiễn Lục tổ qua sông, Lục tổ đơn giản bạch Thầy: “ Lúc con mê thì Thầy độ, nay con ngộ, con tự độ”.

Ngày nay Học viện cao sang, phương tiện học tập đầy đủ, cử nhân thạc sĩ không thể đếm xuể mà thật sự được bao nhiêu tăng tài đúng nghĩa? Ngày nay học cho cao đa số chỉ để làm học giả, để khoe khoang học vị. Học xong bỏ chùa Thầy Tổ ở quê nhà, bám riết nơi thành đô hoa lệ, tranh hơn nào xe hơi đời mới, ti vi tủ lạnh, máy tính hiện đại, ăn mặc chải chuốt se sua, còn nhớ đâu: “Tam thường bất túc”? là lời mở đầu giản đơn nhất mà đức Thế Tôn đã thuyết dạy cho Thích tử chúng ta.

Chùa to Phật lớn, thật sự chỉ cần để cho người đời tham quan, chụp ảnh kỷ niệm, đạt kỷ lục Guiness. Còn ngôi chùa đúng nghĩa phải là nơi nghiêm túc kỹ cương, đặt nặng vấn đề công phu tọa thiền, tụng niệm, tu học Phật pháp, trên Thầy bao dung nắm bắt từng mật hạnh của môn đồ, dưới trò cung kính ân cần hầu Thầy, ghi nhớ từng lời dạy dỗ để không phụ ơn Thầy, ơn đàn-na thí chủ, để rồi tự mình thắp đuốc mà đi trên con đường tu học.

Cho nên đường tu thật lắm công phu. Mình phải luôn nhớ để tự gạn lọc tâm mình, bỏ dần thói hư tật xấu, như người xưa sửa mình bằng cách dùng đậu hai màu đen trắng: khi làm được điều tốt thì bỏ một hạt đậu trắng vào lọ này, khi làm điều xấu thì bỏ một hạt đậu đen vào lọ kia. Bao giờ đậu trắng chiếm đa số thì tâm mình mới thăng hoa.

Được tu thời chánh pháp, ai cũng có thể đắc đạo, nhờ đức Phật xét biết nhân duyên thời tiết căn cơ mà hóa độ. Nay thời mạt pháp, Phật và Thánh chúng đã xa rồi, người tu chúng ta phải hết sức nỗ lực, cần cầu tinh tấn mới mong lợi lạc.

Kinh Phạm Võng Bồ-Tát giới có nói: “ Nếu không có lòng sợ tội, thời tâm lành khó nẩy nở. Cho nên, trong kinh dạy: chớ xem thường những lỗi nhỏ mà cho là không hại, giọt nước dầu nhỏ mà lần đầy cả chum lớn. Lúc tạo tội chừng trong giây phút mà phải cả nghìn muôn năm chịu khổ nơi địa ngục. Một phen bị đọa lạc mất thân người thời muôn đời khó được lại”

Đi tu là mình tự nguyện, có ai ép uổng gì đâu cho nên mình đừng bỏ dở công trình, cũng đừng quá leo thang theo thời đại. Từng bước từng bước, vững chắc quyết tâm, luôn niệm Phật danh, dứt dần tật xấu. Như người đi trong sương, lâu dần thấm áo. Không ngại mình dốt vì như tôn giả Châu lợi Bàn Đà, một chữ vẫn quên nhưng lúc mở tâm, lau bàn thấy tấm giẻ sạch lại dần bị nhuốm bẩn mà Ngài ngộ ra, từ đó mở miệng là pháp tuôn như nước chảy.

Thời điểm này đang là mùa an cư kiết hạ, người tu Phật lại càng phải hết sức nỗ lực tu hành, hạn chế tối đa việc đi lại này nọ. Vì có người chê bai Thích tử mà quanh năm suốt tháng cứ đi rong, trong khi ngoại đạo còn biết an cư ba tháng hạ để tránh giẫm đạp côn trùng nên đức Phật đã chế giới để ba tháng hạ chúng ta ở yên, thúc liễm thân tâm, trau dồi giới đức, làm món quà tinh thần dâng lên đức Thế Tôn. Nói cụ thể hơn, ba tháng an cư chính là để chúng ta nạp năng lượng cho một năm tu học. Công sức mình tu có đáng là bao mà lăng xăng đủ việc, năng lượng nào đủ giúp cho mình khỏi nửa đường gảy gánh. Vả lại, mình buông lung, xông pha không đáng trong ba tháng hạ chính là cái tội phá an cư, đâu phải chuyện nhỏ. Rồi đến khi mình giã từ cõi thế, cáo phó đăng mình bao nhiêu hạ lạp, giác linh mình có hổ thẹn không, mình có phải trả nợ không vì mình chẳng xứng đáng có một tuổi đạo cho trọn nghĩa.

Tác giả: TN. Diệu Huệ/
Nguồn: Langadida.com Link gốc: http://www.langadida.com/news/duong-tu-that-lam-cong-phu/2241/
 

hoangtri

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Tham gia
27 Thg 3 2012
Bài viết
1,216
Điểm tương tác
403
Điểm
83
hoangtri đã viết:
Bửa nay chú nói "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền", H/t muốn chú dẫn chứng cụ thể, nếu trong 3 ngày mà chú không chỉ ra được chỗ nào là "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" thì H/t phạt chú 7 ngày "cấm túc" về cái tội vu khống.

Nay đã đủ 3 ngày mà suonglanh vẫn chưa chỉ ra được chỗ nào "diễn đàn này lại bài xích Tổ Sư Thiền" nên phải thọ phạt 7 ngày về cái tội tuyên truyền xuyên tạc, chuyện không nói có.



Kính chào hai vị tổng và phó quản diễn đàn! con biết khi xưa Nhất Xiển Đề phạm tội ngũ nghịch mà Đức Phật vẫn mở lòng từ bi, lại nữa có chuyện hai vợ chồng ăn mày chỉ có một cái khố thay nhau mặc mỗi lúc ra đường đem ra cúng dường Phật mà được đại phước. Nay con thấy hai ngài cũng đầy lòng từ bi có khi còn hơn cả Phật ( vì thời mạt pháp mà có thế này ). nên con cảm thấy tâm phục , khẩu phục. những mong được theo hai vị học đạo. nhằm vì đường xa, thân nghèo không tấc đất, quanh năm lưu tạm khắp nơi không có chỗ nhất định, chỉ có cái thân này tạm gọi là gia sản. nay phát tâm qui ngưỡng hai vị xin được thọ giáo, chỉ còn cách là " tự cung" cái gọi là của quí của thế gian cho người nào cần đến ( vì không dùng đến nó nữa) kiếm chút lộ phí đi đường ra mắt hai vị.
....
.....
.....


Nếu t/v phamvandung57 vốn không có "cái đó" là do tiền khiên tội báo. Trong Kinh Vị tằng hữu thuyết nhân duyên có đoạn như sau :


Khi ấy, vua Ba Tư Nặc và bà Đại Phu nhân hễ lúc ra vào đi đến, cũng thường sai bốn người sức lực rất mạnh tên là Phiến Đề La; sai bốn người này khiêng kiệu cho Hoàng hậu. Hoàng hậu ngồi trên kiệu bằng thất bảo để ở ngoài Tinh xá Kỳ Hoàn, bảo các người Huỳnh môn canh gác, các người Huỳnh môn giao lại cho bốn người Phiến Đề La còn mình thì đến chỗ Phật nghe pháp. Bọn Phiến Đề La đều nằm dưới kệ ngủ mê không hay chi cả, lúc đó có kẻ hung nhân trộm lấy ngọc ma ni châu trên kiệu báu của hoàng hậu.

Khi ấy, các người Huỳnh môn tạm ra xem kiệu nhưng không thấy bảo châu, trong lòng kinh hãi sợ Hoàng hậu quở trách, liền bảo bốn người Thạch nữ rằng: "Ta sai các ngươi coi chừng kiệu cớ sao trộm lấy ngọc bảo châu". Trong bốn người thưa rằng: "Thật chúng tôi không thấy". Huỳnh môn nổi giận lấy roi đánh các người Thạch nữ đau nhức thấu xương, trong đó có một người Thạch nữ biết mình không có trộm mà chịu oan bèn bỏ tuôn chạy xen vào Tinh xá la to kêu oan. Mọi người nghe nhưng không biết việc chi.

Phật bảo A Nan: "Ngươi hãy đi đến chỗ các người Huỳnh môn kia, bảo đừng đánh oan cho người vô tội. Vì sao thế? Vì bốn người Thạch nữ ấy chính là thầy đời trước của Hoàng hậu. Chúng đã là kẻ vô tội, vì sao bị đánh đập; đó là tự gây nhân duyên nghiệp ác cho đời sau". Bấy giờ Hoàng hậu nghe Phật nói lời ấy rồi, liền đứng dậy cung kỉnh chắp tay bạch Phật rằng: "Bạch Đức Thế Tôn! Như lời Thế Tôn nói té ra bốn người Thạch nữ khiêng kiệu cho con đây, chính là thầy đời trước của con. Nhưng vì con mê muội nên không rõ, cúi xin Thế Tôn giải bày những nhân duyên ấy, cho các người trong hội đây đều được nghe biết?". Phật bảo: "Hoàng hậu kêu các người Thạch nữ đến trước Thế Tôn để Ta nghiệm xét chỗ hư thật".

Hoàng hậu vâng mạng liền sai Huỳnh môn bắt hết đem đến; khi ấy bốn người Thạch nữ vừa trông thấy Phật cúi đầu rơi lụy, quỳ gối chắp tay, Bạch Thế Tôn rằng: Thật con không có trộm lấy ngọc châu, nhưng không biết vì lẽ gì bắt oan tội ấy, đánh đập làm thân thể con tan nát". Đức Thế Tôn đáp: "Tội nghiệp nhân duyên tự thân mình gây tạo ra, chớ không phải cha mẹ làm tội".
.....
......
......
......

Bấy giờ, vua lại vòng tay bạch Phật: "Bạch Đức Thế Tôn, từ trước đến nay, thuyết pháp đều có nhân duyên. Nay bốn người Thạch nữ đây, bổn nguyện đời trước có nhân duyên gì? Xin Phật vì con và đại chúng giải nói để khai ngộ cho kẻ mờ ám được hiểu, thêm nhiều lợi ích và mọi người được nhờ cậy".

Phật bảo vua rằng: "Muốn nghe rất hay, hãy để lòng lóng nghe Ta vì ngươi chỉ vẻ nói cho".

Phật lại nghĩ rằng: "Trong Chánh pháp của Ta có các thầy Tỳ - kheo, lời nói, việc làm, không giống nhau, ý nghĩ miệng nói trái nhau. Song cũng xuất gia học đạo, hoặc vì lợi dưỡng, tiền tài ẩm thực; hoặc vì tiếng khen và muốn đông nhiều bà con; hoặc có người nhàm chán pháp vì Vua sai khiến mà đi xuất gia học đạo; chớ không có tâm cầu ba pháp môn giải thoát để khỏi cái khổ trong ba cõi; đem tâm bất tịnh thọ cúng dường; không biết rằng đời sau nhiều kiếp chịu khổ đền bù nợ trước; vì những lẽ ấy đâu không nói sao được".

Phật bảo vua rằng: "Ta nhớ hồi quá khứ từ vô số kiếp có một nước lớn tên là Bùi Phiến Xà, có một nữ nhân tên là Đề Vi cũng là giòng giống Bà-la-môn; chồng chết ở góa, nhà rất giàu mà không con cái, lại không cha mẹ, côi cút quạnh hiu không ai nhờ cậy. Theo phép Bà-la-môn: nếu việc chi không được như ý liền sanh ra sự thiêu thân". (muốn tự thiêu)
......
......
(Nhưng được Ngài Biện Tài giáo hóa cho, nên bà Đề Vi bỏ ý định tự thiêu)
.....
......
Bấy giờ, Đề Vi và cả quyến thuộc, đối với ông Biện Tài, quỳ gối chắp tay thưa với ông Biện Tài rằng: "Đệ tử thưa với ông Biện Tài rằng: "Đệ tử chúng con vâng lời thầy dạy bảo, đã như pháp sám hối rồi; vậy cúi xin thầy dạy chúng con pháp lành khác, chúng con sẽ siêng năng vâng làm, để tăng thêm công đức". Ông Biện Tài bảo rằng: "Ngươi nay phải thành tâm quy Phật, quy Pháp, quy Tỳ - kheo Tăng, nói như vậy ba lần".
......
......
(Ông Biện Tài giảng Thập Thiện Nghiệp)
......
.....

Khi bấy giờ, trong nước bỗng gặp gạo mắc, nhân dân đói khát, khi đó có năm vị Tỳ - kheo, lười biếng giải đãi, không tham học hỏi giáo lý, kinh luật, lại không chuyên tu, trì giới, tinh tấn, nên người đời khinh dể không cúng dường, nghèo cùng khốn khổ không có kế gì sống được. Năm người bàn rằng: "Vả luận người ta mưu sống, tùy thời thay đổi hình dạng, mạng người rất chí trọng, không lẽ chịu chết". Mỗi người đều đi xin, sắm được tọa cụ, giường dây, tìm chỗ đồng trống quét dọn sạch sẽ, rải hoa, treo tràng phan rực rỡ y theo thứ lớp mà ngồi; ngoài thân giả bộ như thiên tướng, trong tâm thì tà trược. Người đời trông thấy đó tưởng là Thánh nhân, đem đến cúng dường trăm thứ đồ ăn uống, xúm lại cúng dường; thế là năm người no đủ có dư.

Khi bấy giờ, bà Đề Vi nghe việc ấy rồi liền sai người dọ hỏi. Người đi dọ tin rồi về thưa rằng: "Có năm vị Thánh nhân ngồi riêng trong núi, người ta xúm lại hầu hạ như hầu hạ vị Thiên thần".

Đề Vi nghe rồi, trong tâm rất hoan hỷ, mà tự mừng rằng:"Nguyện ta đã mãn vậy". Đoạn sáng mai sai người sắm sửa bảo xa, hương hoa kỹ nhạc, trăm thứ thức ăn đi đến chỗ năm thầy Tỳ - kheo.

Đề Vi đến đó rồi làm lễ hỏi han, thiết đãi cúng dường; ăn uống xong. Đề Vi và quyến thuộc cung kính chắp tay thưa với năm thầy Tỳ - kheo rằng: "Đức thầy rất lớn, bậc Vô thượng phước điền chúng sanh nhờ cậy, không dám tự khinh; theo ý ngu kẻ Đệ tử này muốn thỉnh Tôn linh, quang lâm đến bần xá, để tỏ chút lòng thành cúi xin thương xót, giúp kẻ quần sanh; đệ tử cũng có vườn cây thanh tịnh, suối trong ao tắm, đẹp đẽ tươi sáng".

Bà Đề Vi và cả quyến thuộc, cúi đầu đôi ba lần cầu thỉnh. Khi ấy năm thầy Tỳ - kheo biết bà chí thành mới hứa chịu đó. Đề Vi hoan hỷ từ tạ trở về nhà, sai người chưng dọn xe báu, đến rước năm thầy Tỳ - kheo về nhà để cúng dường. Nữ nhân Đề Vi có vườn cây tốt đẹp, cách nhà không bao xa. Miếng vườn kia vuông vức được mười mẫu, trong đó có suối trong, ao tắm hoa thơm quả lạ, lại có những thứ chim rất đẹp như là: chim Giao tịnh, chim Oan ương; ở trong phòng kia dựng lập phòng nhà, xây đắp bằng bảy báu, trong phòng nhà kia sắm đủ giường nằm chiếu nệm và những tọa cụ tốt đẹp, thơm sạch bậc nhất, rồi mời thầy Tỳ - kheo về ở trong đó. Nữ nhân Đề Vi trọn đời cung cấp phụng sự, mùa nào thức nấy đồ ăn uống, thuốc thang cúng dường hầu hạ không sái thời giờ.

Khi ấy, năm thầy Tỳ - kheo đã được chủ nhân ân hậu cúng dường, an ổn sung sướng mà tự nghĩ rằng: "Có gì yên ổn cho bằng. Luận như người sanh ra ở đời phải dùng đủ thứ phương thế tìm kiếm tiền của để giúp cơn nghèo ngặt; tuy đặng như ý nhưng cũng không bằng bọn chúng ta, đã chẳng nhọc thân mà lại được hưởng phước lộc, đâu không nhờ sức trí huệ đó hay sao?"(1)

Năm thầy Tỳ - kheo kia xét thấy chủ nhân hết lòng trọng đãi, mới cùng nhau bàn rằng:"Tuy đặng chủ nhân tùy nghi cúng dường mỗi ngày giàu to nhưng tính đến năm nghèo như cái năm đói rét, thì không có thể giúp cho người được giàu vui; vậy bọn ta phải ra phương tiện để tìm kiếm tiền của, dành dụm thời sau mà hưởng cái sự vui ngũ dục".

Bàn như thế rồi, liền cùng nhau thay đổi, sai một người đi dạo trong các làng xóm, rao nói với các người, xướng cái lời như thế này:

"Bốn thầy Tỳ - kheo kia, yên ở một chỗ vắng lặng giữ gìn giới cấm dứt hẳn rượu thịt, không ăn hành tỏi đáng bậc phạm hạnh; tu thiền chỉ quán chứng nghiệp vô lậu; tu hành không bao lâu sẽ thành quả A la hán, thật là bậc Vô thượng phước điền trong thiên hạ".

Những người nghe lời ấy rồi, đua nhau xúm lại mang đến đủ thứ tiền tài ẩm thực, cung kính cúng dường, như thế nhiều năm. Còn nữ nhân Đề Vi một lòng kính tin, cứ việc tùy nghi cúng dường hoan hỷ không chán. Mãn kiếp trọn đời được sanh lên cõi trời Hóa Lạc.

Còn năm vị Tỳ - kheo kia, chuyên làm việc xảo ngụy, vì tâm tà trược, nên khi phước hết mạng chung, sanh vào đại ngục; tám nghìn ức kiếp chịu cái quả báo rất khổ. Tội địa ngục hết rồi phải chịu thân ngạ quỷ, ly mỵ, vọng lượng, lần lựa như thế trải qua tám nghìn kiếp; tội ngạ quỷ hết rồi, lại chịu cái thân lục súc sanh, để đền trả của cúng dường đời trước cho chủ nhân.

Nhân duyên nghiệp báo, hoặc làm lạc đà, lừa, trâu, ngựa, tùy theo chủ nhân chỗ thọ phước gì thì thường đem sức mạnh để đền trả cho chủ nhân, lần lựa như thế cũng đến tám nghìn đời; tội súc sanh hết rồi tuy đặng thân người, nhưng các căn ám độn, nam cũng không phải nam, nữ cũng không phải nữ, gọi đó là Thạch nữ: Từ đây sắp về sau, trải qua trong tám nghìn năm, thường đem sức mạnh đền trả cho chủ nhân, đến nay chưa hết.

Phật bảo vua rằng: "Đề Vi khi đó là Hoàng hậu đây vậy. Ông Biện Tài khi đó là Mục Liên đây vậy. Còn năm thầy Tỳ - kheo, tức là năm người bọn Phiến Đề La theo hầu hạ khiêng kiệu cho bà Hoàng hậu hôm nay đây".


http://splashurl.com/qel8pqc

Còn nếu chú Dũng không bị hoạn mà "tự cung" thì là làm trái lời Phật dạy.

Nhưng ở đây chú Dũng chỉ nói suông nhằm chữi mắng Ban Tổng Quản là điều mà một Phật tử chân chính KHÔNG NÊN LÀM. Trong câu này đã thể hiện đủ 3 điều ác về Ý nghiệp _ Tật đố, Sân nhuế và Tà Kiến.

Cho nên BTQ tặng thêm t/v suonglanh "1 thất" nữa, tổng cộng là 14 ngày.

TRÂN TRỌNG THÔNG BÁO
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 1 2013
Bài viết
1,071
Điểm tương tác
293
Điểm
83
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đời bây giờ nghĩ rằng:
<P style="padding-left: 56px">Quân tử một nick là quân tử dại
Quân tử nhiều nick là quân tử khôn
Có biết đâu sanh tử dập đồn
Vì khẩu nghiệp mà thân chịu khổ.
 

Chỉ Chờ Chết

Registered
Phật tử
Tham gia
18 Thg 10 2010
Bài viết
293
Điểm tương tác
135
Điểm
43
Địa chỉ
Canada
Đời bây giờ nghĩ rằng:

Quân tử một nick là quân tử dại
Quân tử nhiều nick là quân tử khôn
Có biết đâu sanh tử dập đồn
Vì khẩu nghiệp mà thân chịu khổ.
Ôi ngán ngẫm tuồng đời diễn mãi
Đóng nhiều vai thì phải dài hơi
Ta làm khán giả ngồi chơi
Hạ màn bi kịch hết thời về quê...

Quân tử dại chớ nên nói đại
Quân tử khôn còn phải học nhiều
Dại khôn ba bảy cũng liều
Đã mang lấy nghiệp như diều đứt dây .
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên