- Tham gia
- 2/12/06
- Bài viết
- 5,891
- Điểm tương tác
- 1,535
- Điểm
- 113
Tài liệu nầy do Phật lan Tây quốc đồ thư quán sưu-tầm, trong Tạng bản Đôn Hoàng.
Kinh số 2831, quyển Cổ Dật. Đại Tạng kinh.
Phàm tột lý không lời, cốt mượn lời để hiển lý.
Đạo lớn không tướng vì tiếp kẻ thô nên thấy hình.
Nay giả lập hai người để bàn về luận vô tâm.
Đệ tử hỏi: Hòa thượng hữu tâm hay vô tâm?
ĐÁP: Vô tâm.
HỎI: Đã vô tâm ai thấy nghe hiểu biết, và ai biết vô tâm?
ĐÁP: Vô tâm thấy nghe hiểu biết, cũng vô tâm biết vô tâm.
HỎI: Nếu đã vô tâm tức đồng không có sự thấy nghe hiểu biết, thì làm sao được thấy nghe hiểu biết?
ĐÁP: Ta tuy vô tâm mà thường thấy nghe hiểu biết.
HỎI: Đã thường thấy nghe hiểu biết tức là hữu tâm, sao nói là vô tâm ?
ĐÁP: Chỉ cái thấy nghe hiểu biết nầy tức là vô tâm. Chỗ nào lìa thấy nghe hiểu biết riêng có vô tâm ?
Ta nay sợ ông chẳng hiểu, nên vì ông nói rõ ràng, để khiến ông được ngộ chơn lý :
Như thấy suốt ngày, thấy mà không thấy, nên cái thấy cũng vô tâm.
Nghe suốt ngày, nghe mà không nghe, nên nghe cũng vô tâm.
Hiểu suốt ngày, hiểu mà không hiểu, nên biết cũng vô tâm.
Suốt ngày tạo tác, tác mà không tác, nên tác cũng vô tâm.
Cho nên nói: Thấy nghe hiểu biết đều là vô tâm.
HỎI: Nếu vậy, cái hay biết là vô tâm ư?
ĐÁP: Ông nên nhỏ nhiệm mà xét xem, tâm khởi ra tướng mạo gì ?
Tâm kia có thể được là tâm hay chẳng phải tâm ?
Là bên trong, bên ngoài hay khoảng giữa ?
Như thế ba chỗ suy xét tìm tâm không thể có.
Cho đến tất cả chỗ tìm cầu cũng không thể có.
Nên biết, đấy tức là vô tâm.
Kinh số 2831, quyển Cổ Dật. Đại Tạng kinh.
VÔ TÂM LUẬN
Việt dịch: Tỳ Kheo Thích Đắc Pháp
Phàm tột lý không lời, cốt mượn lời để hiển lý.
Đạo lớn không tướng vì tiếp kẻ thô nên thấy hình.
Nay giả lập hai người để bàn về luận vô tâm.
Đệ tử hỏi: Hòa thượng hữu tâm hay vô tâm?
ĐÁP: Vô tâm.
HỎI: Đã vô tâm ai thấy nghe hiểu biết, và ai biết vô tâm?
ĐÁP: Vô tâm thấy nghe hiểu biết, cũng vô tâm biết vô tâm.
HỎI: Nếu đã vô tâm tức đồng không có sự thấy nghe hiểu biết, thì làm sao được thấy nghe hiểu biết?
ĐÁP: Ta tuy vô tâm mà thường thấy nghe hiểu biết.
HỎI: Đã thường thấy nghe hiểu biết tức là hữu tâm, sao nói là vô tâm ?
ĐÁP: Chỉ cái thấy nghe hiểu biết nầy tức là vô tâm. Chỗ nào lìa thấy nghe hiểu biết riêng có vô tâm ?
Ta nay sợ ông chẳng hiểu, nên vì ông nói rõ ràng, để khiến ông được ngộ chơn lý :
Như thấy suốt ngày, thấy mà không thấy, nên cái thấy cũng vô tâm.
Nghe suốt ngày, nghe mà không nghe, nên nghe cũng vô tâm.
Hiểu suốt ngày, hiểu mà không hiểu, nên biết cũng vô tâm.
Suốt ngày tạo tác, tác mà không tác, nên tác cũng vô tâm.
Cho nên nói: Thấy nghe hiểu biết đều là vô tâm.
HỎI: Nếu vậy, cái hay biết là vô tâm ư?
ĐÁP: Ông nên nhỏ nhiệm mà xét xem, tâm khởi ra tướng mạo gì ?
Tâm kia có thể được là tâm hay chẳng phải tâm ?
Là bên trong, bên ngoài hay khoảng giữa ?
Như thế ba chỗ suy xét tìm tâm không thể có.
Cho đến tất cả chỗ tìm cầu cũng không thể có.
Nên biết, đấy tức là vô tâm.