Có bao giờ bạn tự hỏi:
Thế giới này từ đâu mà có?
Vũ trụ là một trò chơi của ngẫu nhiên, hay là một tấm gương phản chiếu tâm thức vô tận?
Khoa học hiện đại từng tin rằng chỉ có một vũ trụ duy nhất – có khởi đầu từ Vụ Nổ Lớn (Big Bang), vận hành theo những quy luật cố định.
Nhưng rồi, lý thuyết dây và giả thuyết đa vũ trụ hé mở một khả năng khác:
Có thể vũ trụ chúng ta chỉ là một trong vô số những vũ trụ song song,
mỗi vũ trụ mang một định luật, một câu chuyện, một sự sống hoàn toàn khác.
Khi còn là trẻ thơ, ta dễ dàng sống trong tưởng tượng:
Trong khoảnh khắc ấy, ta là thần linh trong thế giới của riêng mình.
Rồi ta lớn lên, và tưởng rằng đã “tỉnh mộng”.
Ta bắt đầu sống trong những giấc mơ tập thể:
phim ảnh, tiểu thuyết, game, thần thoại, tôn giáo…
Ta khóc cho một nhân vật chưa từng tồn tại,
rơi lệ khi nghe một bản nhạc đưa ta vào một thế giới xa xăm.
Phải chăng linh hồn ta đang sống thêm một đời trong những thế giới ấy?
Theo cơ học lượng tử, có một hiện tượng kỳ lạ gọi là Hiệu Ứng Người Quan Sát (Observer Effect):
Chỉ cần ý thức xuất hiện, nó đã thay đổi kết quả của sự vật được quan sát.
Nếu một tư tưởng nhỏ bé có thể làm đổi hướng một hạt photon,
thì một niềm tin tập thể đủ mạnh
liệu có thể tạo thành một lớp thực tại song song?
Các bậc giác ngộ từ lâu đã nói rằng:
không ngừng sáng tạo ra vô số thế giới
trong giấc mơ, trong tâm tưởng, và trong cả sự đồng tin của nhân loại.
Câu hỏi gợi mở để thảo luận:
Mong nhận được chia sẻ từ các bạn đồng tu, để cùng nhau khám phá chiều sâu của tâm thức.
Thế giới này từ đâu mà có?
Vũ trụ là một trò chơi của ngẫu nhiên, hay là một tấm gương phản chiếu tâm thức vô tận?
Khoa học hiện đại từng tin rằng chỉ có một vũ trụ duy nhất – có khởi đầu từ Vụ Nổ Lớn (Big Bang), vận hành theo những quy luật cố định.
Nhưng rồi, lý thuyết dây và giả thuyết đa vũ trụ hé mở một khả năng khác:
Có thể vũ trụ chúng ta chỉ là một trong vô số những vũ trụ song song,
mỗi vũ trụ mang một định luật, một câu chuyện, một sự sống hoàn toàn khác.
Khi còn là trẻ thơ, ta dễ dàng sống trong tưởng tượng:
- Một nắm đất sét biến thành xe tăng và chiến trường.
- Một chiếc lá chuối trở thành khẩu súng bắn vào những “kẻ thù” vô hình.
- Góc sân nhỏ hóa thành vương quốc rừng xanh.
Trong khoảnh khắc ấy, ta là thần linh trong thế giới của riêng mình.
Rồi ta lớn lên, và tưởng rằng đã “tỉnh mộng”.
Ta bắt đầu sống trong những giấc mơ tập thể:
phim ảnh, tiểu thuyết, game, thần thoại, tôn giáo…
Ta khóc cho một nhân vật chưa từng tồn tại,
rơi lệ khi nghe một bản nhạc đưa ta vào một thế giới xa xăm.
Phải chăng linh hồn ta đang sống thêm một đời trong những thế giới ấy?
Theo cơ học lượng tử, có một hiện tượng kỳ lạ gọi là Hiệu Ứng Người Quan Sát (Observer Effect):
Chỉ cần ý thức xuất hiện, nó đã thay đổi kết quả của sự vật được quan sát.
Nếu một tư tưởng nhỏ bé có thể làm đổi hướng một hạt photon,
thì một niềm tin tập thể đủ mạnh
liệu có thể tạo thành một lớp thực tại song song?
Các bậc giác ngộ từ lâu đã nói rằng:
Chúng ta chính là những vị thần vô danh,“Vạn pháp duy tâm tạo.”
không ngừng sáng tạo ra vô số thế giới
trong giấc mơ, trong tâm tưởng, và trong cả sự đồng tin của nhân loại.
Câu hỏi gợi mở để thảo luận:
- Bạn có từng cảm giác mình đang sống trong nhiều thế giới song song?
- Phải chăng, mỗi giấc mơ ta thấy hằng đêm chính là một cánh cửa sang vũ trụ khác?
- Và nếu vậy, bạn sẽ chọn sáng tạo thế giới của mình như thế nào?
Mong nhận được chia sẻ từ các bạn đồng tu, để cùng nhau khám phá chiều sâu của tâm thức.