5.DANH HIỆU BAO GỒM CẢ ÁNH SÁNG CỦA NHƯ LAI VÔ LƯỢNG QUANG - CHIẾU ĐẾN ĐÂU THÌ PHÁ TAN BA NGHIỆP CỦA ĐỊA NGỤC, NGẠ QUỶ, SÚC SINH.
CHÚNG SINH GẶP ĐƯỢC ÁNH SÁNG CỦA VÔ LƯỢNG THỌ NHƯ LAI LIỀN ĐƯỢC GIẢI THOÁT.
Ánh sáng Vô Lượng Thọ
Oai quang chiếu khắp mười phương,
Vượt trăm ngàn cõi, ánh vàng vô song.
Đỉnh đầu tỏa sáng uy phong,
Chư Phật đều ngợi, khó mong sánh bằng.
Mười hai danh hiệu ánh quang,
Từ bi, trí tuệ, tinh an nhiệm mầu.
Vô Lượng – Vô Ngại – Thanh Tịnh,
Diệm Vương – Trí Tuệ, muôn màu nhiệm thân.
Chúng sinh gặp ánh quang thần,
Ba cấu tiêu sạch, tâm thân nhẹ nhàng.
Dù nơi địa ngục hồng hoang,
Thấy quang liền thoát muôn vàn khổ đau.
Nếu ai xưng tán ngày đêm,
Chí thành tha thiết, khẩn cầu không dừng.
Ánh quang cảm ứng vô cùng,
Phật đem tiếp dẫn, sen hồng nở hoa.
Đức Phật dạy rằng ánh sáng của Phật Vô Lượng Thọ là bậc nhất, vượt qua tất cả chư Phật trong mười phương về oai thần và quang minh.
Dù ánh sáng của nhiều vị Phật chiếu đến hàng trăm ngàn cõi hay trọn một cõi Phật, cũng không sánh được với ánh sáng từ đỉnh đầu của Phật Vô Lượng Thọ.
Vì thế, Ngài được tôn xưng với 12 danh hiệu ánh sáng như: Vô Lượng Quang, Siêu Nhật Nguyệt Quang...
Ánh sáng ấy có năng lực lớn:
– Gặp được thì trừ sạch ba độc, tâm thiện phát khởi, thân tâm nhu hòa.
– Ngay cả ở trong ba đường ác, nếu thấy ánh sáng này thì được thoát khổ, khi mạng chung được giải thoát.
– Tất cả chư Phật, Bồ-tát, Thanh văn, Duyên giác đều đồng tán thán ánh sáng này.
Ai nghe được công đức ánh sáng ấy, nếu ngày đêm nhất tâm xưng niệm, tán thán không dừng, thì tùy tâm nguyện đều được vãng sinh về cõi Cực Lạc.
Vô Lượng Thọ kinh ngài Khang Tăng Khải dịch:
Đức Phật dạy A-nan rằng:
– Ánh sáng oai thần và quang minh của Đức Phật Vô Lượng Thọ là tối thượng, bậc nhất. Ánh sáng ấy không một vị Phật nào có thể sánh kịp.
Tuy trong số chư Phật, có vị có ánh sáng trên đỉnh đầu chiếu rọi đến trăm ngàn cõi Phật, hoặc chiếu khắp hằng hà sa số thế giới ở phương Đông, phương Nam, phương Tây, phương Bắc, bốn hướng và cả trên dưới. Có vị chiếu đến bảy tầm, hoặc một, hai, ba, bốn, năm do-tuần, hoặc chiếu sáng khắp một cõi Phật. Nhưng dù như vậy, ánh sáng của các vị ấy vẫn không thể sánh được với ánh sáng trên đỉnh đầu của Phật Vô Lượng Thọ.
Chính vì ánh sáng ấy như vậy, nên Ngài được xưng tụng với các danh hiệu:
Vô Lượng Quang (Ánh sáng vô cùng),
Vô Biên Quang (Ánh sáng không bờ mé),
Vô Ngại Quang (Ánh sáng không ngăn ngại),
Vô Đối Quang (Ánh sáng không ai sánh bằng),
Diệm Vương Quang (Ánh sáng như vua lửa),
Thanh Tịnh Quang (Ánh sáng thanh tịnh),
Hoan Hỷ Quang (Ánh sáng hoan hỷ),
Trí Tuệ Quang (Ánh sáng trí tuệ),
Bất Đoạn Quang (Ánh sáng không gián đoạn),
Nan Tư Quang (Ánh sáng khó nghĩ bàn),
Vô Xưng Quang (Ánh sáng không thể gọi tên),
Siêu Nhật Nguyệt Quang (Ánh sáng vượt mặt trời, mặt trăng).
Chúng sinh nào gặp được ánh sáng ấy thì ba cấu (tham, sân, si) được tiêu trừ, thân tâm trở nên nhu hòa, vui vẻ, phấn chấn, và phát khởi tâm thiện.
Nếu ở trong ba đường ác (địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh) mà thấy được ánh sáng này, liền được thoát khỏi khổ nạn.
Sau khi mạng chung, đều được giải thoát.
Nói chung, ánh sáng của Phật Vô Lượng Thọ chiếu khắp cõi Phật mười phương, khiến tất cả đều nghe biết.
Không chỉ riêng Ta hôm nay tán thán ánh sáng ấy, mà tất cả chư Phật, hàng Thanh văn, Duyên giác, Bồ-tát đều đồng lòng ca ngợi.
Nếu có chúng sinh nào nghe được công đức oai thần của ánh sáng này, ngày đêm chí tâm tán thán không ngừng, thì tùy theo tâm nguyện của mình, đều sẽ được vãng sinh về cõi nước của Phật Vô Lượng Thọ.
Quán Vô Lượng Thọ Phật kinh:
Đức Phật bảo A-nan và Vi-đề-hy:
– Hạ phẩm thượng sinh:
Chấp tay niệm: “Nam-mô A-di-đà Phật”.
Nhờ niệm danh hiệu Phật nên đoạn trừ tội sinh tử của năm mươi ức kiếp.
Khi ấy, Đức Phật A-di-đà liền sai hoa Phật, hoa Bồ-tát Quán Thế Âm và hoa Bồ-tát Đại Thế Chí đến trước người ấy khen:
“Lành thay! Này thiện nam! Vì ngươi niệm danh hiệu Phật nên các tội tiêu diệt, ta đến rước ngươi.”
Nghe lời này rồi người kia thấy ánh sáng của hoá Phật chiếu sáng cả nhà.
Khen rằng:
Ánh Sáng Vô Lượng Quang
Phật Vô Lượng Thọ, đấng Từ Tôn,
Ánh quang vô thượng chiếu mười phương trời.
Trên đỉnh chói lọi rạng ngời,
Chư Phật đều ngợi, khó ai sánh bằng.
Mười hai danh hiệu oai quang,
Vô Lượng – Vô Ngại, rỡ ràng nhiệm thân.
Diệm Vương rực rỡ hồng trần,
Thanh Tịnh, Hoan Hỷ, trí thần chiếu soi.
Chiếu đến đâu, nghiệp ác trôi,
Tam độc tiêu sạch, lòng người hóa an.
Dù nơi địa ngục hồng hoang,
Ngạ quỷ, súc sinh thấy quang liền lìa.
Ánh quang chiếu tận sơn khê,
Cảm ứng sâu rộng, chư thiên cúi đầu.
Ai người chí nguyện thâm sâu,
Niệm danh hiệu Phật, nhiễu cầu không ngưng.
Một câu danh hiệu chí thành,
Năm mươi ức kiếp tội sinh đoạn trừ.
Quang minh hiện giữa mịt mù,
Hoa sen hóa Phật về đưa nhẹ nhàng.
Phật nói: ánh sáng vô vàn,
Không Phật nào sánh, mười phương đều tôn.
Gặp quang tức thoát luân hồi
Mạng chung liền lên ngồi liên hoa.
Người niệm Phật, giữa trần sa,
Là hoa sen trắng rạng giữa người ta sáng ngời.
Là người tốt nhất giữa đời,
Là bậc thượng thượng giữa nơi hồng trần.
Người niệm Phật, giữa cõi ác ô tồi
Sen trắng rạng giữa đời ác ma.
Là người tốt nhất giữa nơi ô uế,
Là bậc thượng thượng giữa nơi nhân quần.
Người niệm Phật giữa trần tình,
Sen trắng rạng rỡ giữa nghìn chúng sinh.
Là người tốt nhất nhân sinh,
Là bậc thượng thượng quang minh giữa đời.