Mở Rộng KHÔNG GIAN

Bạch Vân Nhi

Trưởng Ban Đại Biểu Thường Trực nhiệm kỳ III (thán
Phật tử
Tham gia
27 Tháng 5 2009
Bài viết
2,518
Điểm tương tác
888
Điểm
113
Địa chỉ
CANADA
MỞ RỘNG KHÔNG GIAN


Người biết tu tập là người biết mở rộng không gian nhận thức, để cho nhận thức của mình không bị rơi vào những cục bộ và phiến diện. Nhận thức cục bộ và phiến diện của ta đã đưa đời sống của ta đi chệch hướng đối với hạnh phúc và an lạc, và đã khiến cho ta lúng túng ở trong mọi hành xử.
Không gian của nhận thức càng lớn sẽ giúp cho ta có được một tầm nhìn thoáng mở. Mọi sự hành xử sai lầm của ta đối với mọi vấn đề, chúng có gốc rễ từ những nhận thức ở trong những không gian chật hẹp của ta. Nhận thức của ta càng chật hẹp và bị đóng khung bao nhiêu, thì hành xử của ta sẽ chế tác cho ta đời sống của thất vọng và khổ đau bấy nhiêu.
Không một ai trong chúng ta sinh hoạt hay ở trong một không gian chật hẹp mà cảm thấy thoải mái và hạnh phúc bao giờ và lại càng không bao giờ có hạnh phúc và an lạc, khi mọi nhận thức của ta bị đóng khung bởi cái nầy hay bởi cái kia.
Không gian vật lý là vô cùng và không gian của tâm lý cũng là vô tận, nhưng những không gian vô tận ấy, chúng trở thành chật hẹp từ những nhận thức chật hẹp của ta. Nhận thức về một cái tôi là những nhận thức sai lầm, vì thực tại không bao giờ có một cái tôi để cho ta nhận thức.
Thực tại chính là phi tôi. Sống với thực tại phi tôi ta sẽ có một không gian vô cùng để sống; sống với thực tại phi tôi ta sẽ có cả một dòng thời gian vô tận để sống và sống với thực tại phi tôi ta sẽ có chất liệu của tình yêu vô tận để hiến tặng cho đời mà tình yêu của ta không bao giờ bị mòn diệt.
Sống với thực tại phi tôi, ta sẽ không bao giờ bị trói buộc bởi bất cứ điều kiện nào, nên đối với bất cứ điều kiện nào của cuộc sống, ta cũng có thể sử dụng và ta hoàn toàn có sự tự do đối với chúng.

COI CHỪNG TÂM BẠN


Bạn biết không, bệnh viện là để cho bệnh nhân, và bệnh nhân nhờ có bệnh viện mà tiêu trừ được bệnh hoạn của họ. Nếu bạn sống không có tiết độ, ăn uống không có chừng mực, phóng tâm chạy theo lòng tham, sự sân hận và tâm mù quáng của chính mình là bạn đang làm duyên cho bệnh hoạn phát sinh trong đời sống của bạn, bạn là bệnh tật và bệnh tật là đời sống của bạn, khiến cho bệnh viện là ngôi nhà của bạn và bác sĩ, y tá, là những người thân quen của bạn.
Nếu bạn biết sống có tiết độ, ăn uống biết có chừng mực, sống với tâm không chạy theo lòng tham, không chạy theo sự hận thù và mù quáng, thì bệnh viện không phải là nhà của bạn, bác sĩ, y tá không phải là bạn của bạn và bạn không làm bạn với đời sống bệnh hoạn và khổ đau, mà bạn làm bạn với đời sống an lạc, an lạc chính là đời sống của bạn.
Thân và tâm của bạn không bệnh, thì bệnh viện dù có đó, nhưng không làm trở ngại những gì an lạc của bạn. Thân và tâm của bạn không bệnh, dù cho bệnh viện có đó, nhưng bạn không thể nào đi vào bệnh viện.
Cũng vậy, địa ngục chỉ dành cho những người tạo ác nghiệp và những người tạo ác nghiệp nhờ có địa ngục mà ác nghiệp của họ được tiêu trừ. Những người tạo ác nghiệp đến với địa ngục một cách tự nhiên, như bóng đêm với những tên ăn trộm vậy. Địa ngục là ngôi nhà sinh sống của những người tạo ác nghiệp với tà tâm, tà ý vậy. Đầu trâu, mặt ngựa, ngục tốt tàn bạo là những người bạn chí tình, chí thân, chí thiết của những tạo ác nghiệp, tà tâm vậy.
Nếu trong đời sống, bạn biết nói những lời từ hòa, dễ thương với mọi người; bạn biết đem những hành động thanh cao mà đối xử với người và bạn biết đem tâm không ganh tỵ, tâm từ bi, tâm bao dung và độ lượng mà đối xử với người, thì dù cho bạn không muốn đến thiên đàng, không muốn về cực lạc, thì thiên đàng hay cực lạc vẫn có mặt trong đời sống của bạn một cách tự nhiên. Thiên đàng và cực lạc, chính bạn không cầu mà nó vẫn tự hiện ra. Chúng hiện ra cho bạn một cách tự nhiên, như hơi thở của bạn đến với không khí; như ánh sáng mặt trời đến với không gian vậy.
Thiên đàng hay cực lạc không bao giờ là điểm đến của những người tà tâm, tà ý mà đó là điểm rất mực tự nhiên của những người chính tâm và chính ý vậy.
Vậy, mỗi khi nói và làm, bạn hãy nhìn sâu vào tâm của bạn, để bạn có thể trả lời chính xác rằng, những hành động của bạn đang đưa bạn đi đến địa ngục hay thiên đàng, ta bà hay tịnh độ. Nếu bạn sống với tà tâm, thì không có một phép lạ nào có thể tạo dựng ra thiên đàng cho bạn và nếu bạn sống với chính tâm, thì cũng không có một phép lạ nào có thể tạo ra địa ngục cho bạn.
Địa ngục hay thiên đàng chính là tâm của bạn, nên khổ đau hay an lạc chỉ là hai mặt thiện ác được biểu hiện từ nơi chính tâm hay tà tâm của bạn mà thôi.
Vây, bạn hãy coi chừng tâm ý của bạn.


ĐỪNG NGĂN LỐI VỀ

Trong vỡ tuồng của cuộc đời, với tâm bồ đề, tôi đóng vai trò kẻ trung chính để giữ đạo, giữ nước, bạn đóng vai trò xu nịnh để giữ nước, giữ đạo, thì phước đức của hai ta đối với đạo, với nước đều thành tựu ngang nhau.
Trong tuồng diễn, người trung biết rằng, mình đóng vai trung để yểm trợ cho người nịnh thành tựu vai nịnh của tuồng diễn, để tuồng diễn được thành công, đem lại lợi ích cho nhiều người. Và người nịnh biết rằng, mình đóng vai nịnh để yểm trợ cho vai diễn của người trung được thành công ở trong tuồng diễn, khiến cho nhiều người có lợi ích. Người trung biết được người nịnh như vậy và người nịnh cũng biết được người trung như vậy, nên cả người trung và người nịnh đều là những bậc đại trí và đại hạnh ở trong đời.
Họ là đại trí và đại hạnh, vì họ biết rằng, dù là đóng vai trung hay nịnh, cũng chỉ là hai mặt của một tuồng diễn, nên họ đóng vai trung mà không phải là trung; họ đóng vai nịnh mà không phải là nịnh. Nịnh chỉ là để yểm trợ cho trung và trung là để yểm trợ cho nịnh ở trong một tuồng diễn mà thôi, chứ bản chất của họ không phải là trung hay nịnh gì cả.
Cả người trung và người nịnh đều là dễ thương. Họ dễ thương, vì họ biết rất rõ, họ cần phải làm gì và đang làm gì, trong tuồng diễn mà họ đang đóng.
Họ biết rõ, vì quyền lợi bản thân mà trung hay vì quyền lợi bản thân mà nịnh, nịnh và trung như vậy đều là đạo tà. Vì quyền lợi của mọi người mà đóng vai trò trung hay vì quyền lợi của mọi người mà đóng vai trò nịnh, nịnh và trung như vậy đều là nịnh và trung của chánh đạo.
Bởi vậy, tà hay chính, trung hay nịnh không phải ở nơi vai trò trung hay nịnh ở tuồng diễn mà ở ngay nơi tâm của ta. Tâm ta chính, ta đóng vai trò tà, tà ấy trở thành chính. Tâm ta tà, ta đóng vai trò chính, chính ấy trở thành tà. Tâm ta chính, ta nói lời tà, lời tà ấy là chính. Tâm ta tà, ta nói lời chính, lời chính ấy cũng là tà. Tâm ta chính, ta làm việc tà, việc tà ấy là chính.
Do đó, kinh Hoa Nghiêm dạy: “Vong thất bồ đề tâm, tu chư thiện pháp, thị danh ma nghiệp”. Nghĩa là: “Thực hành các thiện pháp, mà rơi mất tâm bồ đề, ấy gọi là hành động của ma”.
Hành động của ma là hành động không thiết lập trên nền tảng của trí tuệ và từ bi mà hành động theo bản ngã. Hành động theo bản ngã, thì cho dù ta hành động dưới bất cứ hình thức hay danh nghĩa thánh thiện nào, cũng đều là tà cả và hành động theo tâm bồ đề hay tâm có nội dung của tuệ giác và từ bi, thì ta hành động dưới bất cứ hình thức nào, danh nghĩa nào, dù động hay tịnh, dù im lặng hay nói năng đều phù hợp với đạo và chính nó là đạo.
Đạo là linh hoạt và sống động như vậy, nếu ta khởi lên tà ý là tức khắc, ta rơi vào phi đạo, phi nghĩa và phi nhân. Nên, đừng khởi tà ý mà ngăn ta lối về.
Thích Thái Hòa


Mở Lớn Con Đường

http://www.thuviencophap.org/2012/06/mo-rong-khong-gian.html
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên