Nhà Sư "Thị Kính"

lele

Trưởng Ban Tin Tức
Quản trị viên
Thượng toạ
Tham gia
19 Thg 10 2006
Bài viết
1,366
Điểm tương tác
77
Điểm
48
imageview_aspx_thumbnailid_376786.jpg

Thầy Thích Chiếu Pháp và bé Minh Tiến

(TTO)Nhà sư trẻ nựng nịu hôn lên má “con” trước bao cặp mắt gièm pha. Có người xỉ vả “sư hổ mang” tằng tịu trai gái mà còn trơ mặt đem con về chùa. Nhiều người đã muốn đuổi sư ra khỏi chùa. Nhưng sư vẫn lặng lẽ chịu khổ nhục cưu mang “con”... Đó là một câu chuyện có thật chứ không phải sự tích “Quan Âm Thị Kính”.

Một đêm tháng 1-2008. Trời se sắt lạnh. Chùa Thanh Tâm (xã Tân Tiến, Đồng Phú, Bình Phước) đang trầm mặc lời kinh tụng thì bất ngờ bị ngắt ngang bởi tiếng khóc oe oe của trẻ thơ. Sư thầy Phạm Minh Tâm (pháp danh Thích Chiếu Pháp) cùng mấy chú tiểu vội vã chạy ra và bất ngờ nhìn thấy một bé trai sơ sinh nằm trên cái nia bên hiên nhà thuốc nam của chùa. Vừa được thầy Tâm bế vào lòng, bé liền ngừng khóc. Lúc đó hơn 21g, trời tối đen như mực. Không ai hay biết chuyện xảy ra trước cổng chùa.

Tiếng khóc trước cổng chùa

Bế bé vào phòng mình, thầy lặng nghĩ không biết mình và bé có nhân quả, duyên nợ gì từ kiếp trước. Càng nghĩ thầy càng thương và nhủ lòng sẽ cưu mang bé với hi vọng ngày nào đó cha mẹ quay lại tìm con. Suốt cả đêm thầy không ngủ được. Thầy sợ bé lạnh, bé đói vì thiếu hơi ấm và sữa mẹ nên chốc chốc lại đun nước pha sữa cho bé bú...

Sáng hôm sau thầy Tâm mời các cán bộ xã Tân Tiến đến báo cáo sự việc. Rồi thầy cho người đi mua tã lót, sữa, phấn... cho bé, đồng thời gửi ngay tin lên báo đài Bình Phước xem có ai nhận con không. Nhìn rốn bé, cán bộ y tế xã cho biết bé mới 3-4 ngày tuổi. Sau một tháng không tin tức gì, thầy Tâm làm khai sinh cho bé là Phạm Minh Tiến.

“Sư thầy thương yêu bé như con, chăm lo từng li từng tí” - cô Ngân, một phật tử ở huyện Phước Long, cho biết. Mỗi đêm thầy thức đến 4-5 lần cho bé uống sữa, quấn tã... Và bé Tiến dần lớn lên khỏe mạnh, kháu khỉnh. Ở chùa nhưng bé không ăn chay. Thầy Tâm nhờ người mua thịt cá về làm thêm thức ăn cho bé, vì sợ bé suy dinh dưỡng trong giai đoạn đang lớn nhanh.

Nhưng lúc này lời gièm pha cũng rộ lên. “Tại sao trong chùa lại có đứa bé được thầy Tâm nựng nịu suốt ngày? Chùa mà lại mua thịt cá? Chắc nhà sư mới 37 tuổi này đi hoang ở đâu rồi bày chuyện để nuôi con?...”. Ngôi chùa cô tịch, nằm sâu hút trong vườn điều giờ không còn yên tĩnh với những đồn đại đáng sợ. Họ nói xấu thầy ngoài đường, ngoài chợ, thậm chí cả ở một số chùa khác. Nhiều tín đồ thường xuyên cúng Phật ở chùa Thanh Tâm đã quay lưng với chùa.

Trong lúc đó có một cô gái xinh đẹp từ Phước Long cứ đi lại chùa để được gần gũi bé. Thế là những nghi ngờ “sư hổ mang” càng nặng nề hơn. Nó lan ra các huyện ở Bình Phước, thậm chí đến tận các địa phương xa xôi. Bao tâm nguyện, nỗ lực xây dựng chùa của thầy Tâm bỗng chốc như khói hương. Nhưng thầy vẫn lặng lẽ không giải thích, không kêu oan và ngày càng yêu thương bé Tiến hơn!

Vượt qua oan khổ

Chuyện bùng nổ vào giữa năm 2009. Bà Ngô Tuyết Sương, phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc xã Tân Tiến, kể: “Lúc này đơn thưa đã lên Mặt trận Tổ quốc huyện, các ban ngành tỉnh. Họ làm rùm beng đến mức phải lập đoàn công tác xác minh”. Cả công an cũng về chùa làm việc. “Tôi nghĩ mình không làm gì sai nên lòng vẫn thanh thản - thầy Tâm nói - Nhưng đến mức này chuyện quá căng thẳng có thể ảnh hưởng đến uy tín chung của giới tu hành. Tôi phải cam kết nếu đi thử ADN mà phát hiện điều gì thì tôi mất hết danh dự, không còn xứng đáng là nhà tu nữa”.

Đoàn công tác họp dân để làm sáng tỏ và có văn bản trả lời người đi thưa rằng họ không có căn cứ. Nhưng chuyện vẫn chưa yên. Có lần trước mặt một nhà sư trên tỉnh về họp dân, vài người vẫn chỉ vào thầy Tâm mà nguyền rủa, phỉ nhổ. Làm đại biểu hội đồng nhân dân huyện, thầy càng đau lòng khi tiếp xúc cử tri mà phía dưới đầy những tiếng xì xào. Thậm chí ngay trong chùa, ba đồng môn cũng đã bỏ ra đi vì nghi ngờ...

Bất chấp nỗi oan khổ, thầy Tâm vẫn hết lòng nuôi nấng bé Tiến.

Nước mắt nhà sư


Đến tháng 9-2009, một người biết chuyện cha mẹ bé Tiến vì hoàn cảnh mà gửi con mình lên chùa nên đã báo ông bà nội bé. Ông bà đến chùa ngay và sững sờ: “Lúc đó tôi bị sốc - bà nội bé cho biết - vì mới nhìn thấy lưng bé tôi biết ngay là cháu mình. Nó giống con trai tôi như đúc”. Gia đình hồi hộp, cảm động. Còn thầy Tâm cũng rất xúc động khi trả bé: “Chỉ nhìn cách họ âu yếm bé, tôi linh cảm cháu đã tìm được đúng cha mẹ, ông bà!”. Đến giờ thầy Tâm vẫn rơm rớm nước mắt kể rằng thầy vừa vui vừa buồn lúc trả bé. Thầy vui khi bé đã được người ruột thịt yêu thương. Nhưng thầy cũng buồn vì thầy và bé đã quấn quýt bên nhau như cha con gần hai năm.

Ngày bé Tiến về gia đình được tổ chức đúng vào lễ Vu lan báo hiếu năm nay. Bà Lan, người dân ở xã, cho biết: “Trời Phật ơi, đời tôi chưa bao giờ được chứng kiến lễ Vu lan cảm động như thế!”. Hơn 1.000 người tới ngôi chùa nhỏ chứng kiến. Ông nội bé Tiến nói lời biết ơn chân thành với nhà sư Minh Tâm, nhất là nỗi oan thầy phải gánh. Chỉ thế thôi mà gây xúc động bao người. Lễ Vu lan cũng là lễ giải oan cho thầy. Nhiều người ngày trước nói xấu thầy giờ đã bật khóc!

Rồi cũng chính thầy hết lòng giúp làm đám cưới cho cha mẹ bé. Đó là điều kiện thầy buộc họ phải thực hiện khi nhận con. Thầy lo về sau họ không ở với nhau thì bé sẽ khổ.

Giờ đây căn phòng đơn sơ ở chùa chỉ còn lại mấy chiếc gối nhỏ và những vỏ hộp sữa nuôi trẻ xếp bên tường. Nhà sư trẻ bùi ngùi: “Nhớ những đêm trong phòng chỉ có thầy trò với nhau, bé cứ bò qua lại trên người tôi nói bi bô. Khi bé biết đi, thấy tôi đi đâu về cũng chạy ra ôm và kêu to sư phụ, sư phụ”. Giờ đây căn phòng chỉ còn lại mình thầy.

Tâm sự đời mình thầy Tâm rất kiệm lời. Thầy chỉ kể quê nghèo của mình ở Vĩnh Long và từng là sinh viên ĐH Ngân hàng TP.HCM nhưng đến năm tư thì thôi học để xuất gia. Thầy trụ trì chùa Thanh Tâm được mười năm...

Buổi chiều, nắng vàng hoang hoải sân chùa. Thầy xin đón bé Tiến từ nhà ông bà nội về chơi cho đỡ nhớ. Thầy nựng nịu, cõng bé chạy loanh quanh dưới hàng tượng Phật. Bé bi bô, nghịch ngợm đầu thầy. Tiếng cười hồn nhiên vang vọng sân chùa. Nhìn hai chiếc bóng quấn quýt bên nhau mà càng hiểu lòng thầy: “Mỗi người chúng ta đều có thể mang nhân quả, liên kết với nhau từ bao kiếp trước. Hãy lấy tình yêu thương mà bước qua sự khổ đau, oán hận...”.

(TTO-VŨ THANH BÌNH - QUỐC VIỆT)
Nước mắt hối lỗi

Cha mẹ bé Tiến quen nhau từ lúc còn là học sinh và hiện là sinh viên năm 3. Lúc sinh bé vào năm thứ nhất đại học, họ âm thầm bán điện thoại di động để trả viện phí. Người mẹ bị băng huyết phải cấp cứu nhưng vẫn không dám báo gia đình. Người cha đi xe máy chở bé từ TP.HCM về Bình Phước đặt trước cổng chùa, rồi núp nhìn cho đến lúc thấy thầy bế bé vào. Khi nhận lại con, cả hai đã bật khóc hối lỗi trước con và thầy Tâm.

Chuyện xưa chuyện nay

Sự tích Quan Âm Thị Kính là một câu chuyện quen thuộc với người VN: Ngày xưa, có một người con gái tên là Thị Kính, có chồng là Thiện Sĩ. Trong một lần chồng ngủ, Thị Kính sẵn dao nhíp đang ngồi may vá bèn đưa lên cắt sợi râu mọc ngược trên mặt chồng. Chẳng may chồng thức giấc và cho rằng Thị Kính tính giết mình. Không giải được nỗi oan này, Thị Kính bèn quy y. Trớ trêu là sư cụ chùa Vân Tự không biết nàng là gái bèn nhận cho làm tiểu, đặt tên là Kính Tâm.

Trong làng có Thị Mầu, con gái một phú ông, tính tình trăng hoa. Mầu tư thông với một người đầy tớ trong nhà, mang thai và bèn đổ riệt cho tiểu Kính Tâm. Thị Mầu sinh con trai và đem giao cho Kính Tâm. Động lòng từ bi, nàng lo nuôi nấng đứa bé hết lòng. Kính Tâm cũng chịu vô vàn tiếng cười chê của người đời nhưng đã vượt qua và đến khi chết nỗi oan mới được giải. Khi làm đàn giải oan cho Thị Kính, Phật đã hiện ra và cho Thị Kính làm Phật Quan Âm.

Ngày nay, chuyện của sư thầy Thích Chiếu Pháp cũng không khác xưa là mấy...
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

tanphuqm

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Tham gia
27 Thg 10 2006
Bài viết
1,775
Điểm tương tác
90
Điểm
48
Viết tiếp bài “Nhà sư Thị Kinh” – Khi yêu thương không còn khoảng cách

Viết tiếp bài “Nhà sư Thị Kinh” –
Khi yêu thương không còn khoảng cách

(Giác Ngộ) - Nhìn hình ảnh Thầy Thích Chiếu Pháp bên cạnh rất nhiều những vỏ hộp sữa được xếp từng hàng ngay ngắn trong bài: “Nhà sư Thị Kính”, chuyên mục Nhân vật hàng tuần của báo Tuổi trẻ Chủ nhật số ra ngày 22-11, không riêng gì bản thân tôi mà rất nhiều người đã vô cùng xúc động trước nghĩa cử vô cùng cao đẹp của Thầy trụ trì chùa Thanh Tâm - Bình Phước.

Việc một nhà Sư nuôi trẻ mồ côi thiết tưởng là chuyện thường vì đó là sứ mạng độ sinh cao cả theo tinh thần lợi tha của nhà Phật, thế nhưng điều mà người viết muốn nói đến ở đây là thái độ, văn hóa hành xử thắm đượm tình người của ĐĐ. Thích Chiếu Pháp. Kể từ khi “nhặt” được cháu bé trước cửa chùa cho đến lúc “giải” được nỗi oan là cả một hành trình đầy nghiệt ngã, thử thách mà không phải bất cứ ai cũng đủ tâm thế, bản lĩnh và thái độ ứng xử văn hóa như Thầy. Biết bao lời ong, tiếng ve, sự phản đối từ phía Phật tử, tín đồ, áp lực từ phía chính quyền, công an... vậy mà Thầy không hề có thái độ hằn thù, trả đũa hay có bất kỳ phản ứng tiêu cực nào. Với tinh thần kham nhẫn “thiện giả bất biện, biện giả bất thiện” - mình làm điều tốt, điều quý thì không cần phải giải thích biện bạch, còn đã phải cần đến biện bạch, giải thích thì điều đó tất không phải điều tốt, điều quý. Thầy chỉ một mực chịu đựng búa, rìu dư luận, chăm sóc cho bé Tiến bằng tất cả tấm lòng của một người cha, một người đệ tử Phật chân chính vì hạnh nguyện độ sinh.

Một người phụ nữ nuôi con đơn thân đã là một điều khó khăn, khổ sở vô cùng đằng này Thầy lại là một người không có thiên chức làm mẹ, một ông Thầy ở chùa, ấy vậy mà Thầy vẫn vượt lên, buông bỏ mọi tưởng niệm điên đảo, cách nhìn nhận, cách suy nghĩ, quan niệm hẹp hòi, thiển cận của trí óc phàm trần để che chở bao bọc cho bé Tiến có giấy khai sinh, có được những nhóm quyền cơ bản nhất của trẻ em: Quyền được sống còn, quyền được bảo vệ, được phát triển ...

Giờ đây bé Tiến đã về lại mái ấm gia đình, nơi có hai đấng sinh thành là cha và mẹ, ông, bà, nội, ngoại và những người thân yêu của bé, mai này lớn lên bé sẽ được thực hiện nốt quyền còn lại là quyền được tham gia hòa nhập cùng xã hội.

Người viết tự đặt giả định nếu như cha của bé Tiến không để bé ở trước cổng chùa mà đành đoạn để bé trong những thùng rác vệ sinh công cộng – cách thường làm của những anh chàng, cô nàng sau khi đã trót vụng dại lỡ lầm, thì liệu bé Tiến ngày hôm nay đâu còn có cơ hội để thực hiện đủ đầy các quyền cơ bản nhất của trẻ em, của một con người ?

Tôi hoàn toàn thông cảm cho hoàn cảnh của cha, mẹ bé Tiến vì tôi biết cả hai chưa có đủ kiến thức, kỹ năng để yêu và hiểu thế nào là một tình yêu theo đúng nghĩa đích thực cũng như trách nhiệm của mình trước tình yêu đó. Tôi cũng biết cả hai chưa hề phác thảo kế hoạch, dự định gì cho tương lai khi xuất hiện một sinh thể mới, và tôi cũng biết khi để bé Tiến trước cổng chùa hẳn cha bé Tiến cũng hy vọng và gửi gắm cơ hội tốt đẹp cho bé Tiến sau này. Phải chăng đoán định được những ý nghĩ sâu thẳm ấy mà thầy Chiếu Pháp đã toàn tâm, toàn ý chăm sóc, bảo vệ bé Tiến bằng tất cả cái tâm của một người đệ tử Phật bởi Thầy đã thấu đạt hai chữ “nhân duyên” ? Thầy có quyền trao gửi bé Tiến cho các trung tâm nuôi trẻ mồ côi. Thầy cũng có thể nhờ người thân của mình chăm sóc, hoặc cho bé Tiến làm con nuôi những cặp vợ chồng hiếm muộn...v.v Không thiếu gì cách để Thầy trút được “món nợ” tai bay vạ gió kia một cách đầy thiện chí. Thế nhưng, Thầy vẫn gánh lấy “trách nhiệm”, chăm sóc, bảo vệ bé Tiến - một trách nhiệm nặng nề không thuộc phần Thầy. Nói đến hai chữ trách nhiệm mà Thầy tự nguyện gánh lấy những con chữ trên bàn phím của người viết dường như bất lực. Khi con người ta đang say sưa lặn ngụp trong sự thành đạt, danh thơm, tiếng tốt, hai chữ trách nhiệm thiết nghĩ ai cũng...thuộc lòng. Nhưng khi bất như ý, nghịch cảnh trêu ngươi, đụng chạm đến quyền lợi thì biết bao người đun đẩy thoái thác trách nhiệm. Chính vì vậy mà khi thuyết giảng giáo lý cho hàng đồ chúng Đức Phật đã mặc nhiên xác định trách nhiệm cá nhân cho mỗi con người thông qua giới bất vọng ngữ - không nói dối; nghĩa là chúng ta nói như thế nào chúng ta phải chịu trách nhiệm bởi chính lời nói mà chúng ta đã phát ngôn. Còn nếu chúng ta nói, chúng ta làm mà chúng ta không dám nhận thì đó là vọng ngữ, là không chân thật. Lại nói về Thầy Chiếu Pháp, sở dĩ Thầy vững tâm nhận lấy trách nhiệm chăm sóc bé Tiến dù gặp phải biết bao nghịch cảnh, chướng duyên, dù danh dự, uy tín của Thầy có lúc tưởng như sắp tiêu điều vì Thầy đã mặc nhiên xác định trách nhiệm của người đệ tử Phật chân chính là phải cứu người:
Dù xây chín bực phù đồ
Không bằng cứu độ được cho một người

Và hôm nay, nói theo tư tưởng kinh Pháp Hoa thì cái nhân, cái duyên nó như vậy thì cái quả nó tất phải như vậy, trải qua bao thị phi sai lệch, bao não phiền chìm nổi của cõi người ta “tác giả” là cha, mẹ bé Tiến cũng đã thừa can đảm để nhận lấy phần trách nhiệm rằng “sản phẩm” bé Tiến do chính họ đã tạo tác, mọi nỗi oan trái của Thầy đã được rửa sạch trước bàn dân thiên hạ bằng một lễ hội Vu Lan ý nghĩa và một đám cưới đong đầy hạnh phúc mà Thầy làm chủ hôn cho cha, mẹ bé Tiến

Ngay trong ngày lễ ấy những người ngày trước hô hào đòi tẩy chay Thầy bao nhiêu thì giờ đây đã bật khóc và cảm phục, ngưỡng mộ đức hạnh của Thầy bấy nhiêu. Thế mới biết, xã hội chỉ tôn trọng những phẩm chất nào được chứng minh bằng việc làm, ai không thể chứng minh điều đó thì không thể được biết đến và tôn trọng.

Thầy Chiếu Pháp đã chứng minh được phẩm chất cao đẹp, lý tưởng trong sáng của người đệ tử Phật trước thử thách nghiệt ngã của nghịch cảnh, chướng duyên được toàn thể Phật tử, tín đồ biết đến và tôn trọng đã đành mà nó còn giúp cho chúng ta suy nghĩ về hai chữ trách nhiệm đối với chính bản thân mình khi mình đã làm, đã nói.

Linh Thuần
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên