THƠ THIỀN SƯU TẬP

PHUOCTUONG

Registered
Phật tử
Tham gia
26 Thg 4 2007
Bài viết
133
Điểm tương tác
0
Điểm
16
RONG CHƠI


RONG CHƠI
[*][*][*]
Có khi nằm xuống không thức dậy
Chẳng còn cơ hội nhìn mặt nhau
Ngay đây, bằng con mắt thương hiểu
Để mình người bắt nhịp cầu qua
[*]
Một đời, nay dựng phim đoạn cuối
Đúc kết tinh hoa của kiếp người
Nghệ nhân sân khấu là ta đó
Khán giả ngồi xem cũng là ta
[*]
Thôi chừ về chăm sóc vườn cũ
Với câu niệm Phật thở vào ra
Đi, đứng, nằm, ngồi trong tịnh lạc
Quẳng gánh xuống rồi bước thảnh thơi
[*]
Chẳng còn thời gian nữa em ơi
Không gian trãi rộng dẫu vô bờ
Nhưng thân tứ đại đà mòn mõi
Tật bệnh, sơn đầu phu tuyết tro
[*]
Như cá bờ ao nước khô cạn
Vui chi ngày tháng giữa bùn dơ
Chờ mưa hay hoa thêm đôi cánh
Bay bổng trời xanh ra biển khơi
[*][*][*]

SƠN CƯ

15/03/2008

Đây là một bài thơ sưu tập, và phuoctuong xin diễn bằng văn xuôi.

Ai trong chúng ta cũng không tránh khỏi ngày ấy, giờ phút ấy là "có khi nằm xuống không thức dậy", điều ấy là chắc chắn, chúng ta sẽ "chẳng còn cơ hội để nhìn mặt nhau nữa", dù chẳng phải chết là hết, nhưng hoặc là kẽ ta bà, người cực lạc; kẽ giải thoát, người còn kẹt trong lục đạo; người thiên đường, kẽ địa ngục. Mà dẫu có cùng làm người đi nữa, dù có gặp nhau, cũng chẳng thể biết nhau, mà chỉ đối đãi với nhau bằng duyên nợ của nghiệp chướng.

Vậy thì ngay trong lúc hiện tại này, ngay trong kiếp sống này, "ngay đây bằng con mắt thương và hiểu" hay chúng ta tu tập để được con mắt thương và hiểu "để mình người bắt nhịp cầu qua", nhịp cầu của sự cảm thông của tình người, nếu ngay đây mà không có sự hiểu và thương thì rồi sẽ không còn cơ hội nữa. Nhưng làm thế nào để hiểu và thương lại chính là hoa trái của sự tu học, của sự an lạc hôm nay và giải thoát ngày mai.

Chỉ trừ nhũng trẻ thơ, những thiếu nhi chưa biết gì, chưa hiểu gì về cuộc đời, nhưng nếu có chút it giáo lý và có tu học,, ai trong chúng ta cũng biết, vô thường sẽ không hẹn ngày tháng, "mạc đãi lão lai phương học đạo, cô phần đa thị thiếu nên nhân". Thế thì ai biết đoạn phim cuối của cuộc đời sẽ là đoạn nào thanh niên, trung niên hay lão niên. Vậy thì hãy chuẩn bị sẵn sàng cho "một đời nay dựng phim đoạn cuối" bất cứ lúc nào. Ngay bây giờ chúng ta có thể "đúc kết tinh hoa của kiếp người", sinh tử đau thương, dâu biển vô thường, hiểu thương giải thoát. Là Phật tử, nếu không phải là những bậc giác ngộ, thì chúng có thể nói rằng chúng ta gặp nhau toàn do duyên nghiệp vay trả. "Nghệ nhân sân khấu là ta đó", ta đó không phải là một cá nhân nào, mà là tất cả chúng ta. Chúng ta không rõ căn nguyên của nghiệp chướng và chúng ta vô tình cũng do nghiệp chướng, chúng ta cố ý cũng do nghiệp chướng để tạo ra những tình huống éo le, rồi chúng ta lại thưởng thức những màn trình diễn trên sân khấu cuộc đời do chính chúng ta là diễn viên, mà khi chưa tới vai mình thì chúng ta là khán giả, hay chúng ta vừa diễn vừa xem vai mình diễn...

Nếu hiểu được như thế và thấy được như thế, nếu có thể tránh được những vai diễn bất đắc dĩ của duộc đời, thì "thôi chừ về chăm sóc vườn cũ". Vườn cũ ấy chính là tâm ta, "với câu niệm Phật thở vào ra" là hạt giống hãy vun trồng, chăm sóc, trong mọi lúc, "đi, đứng, nằm, ngồi trong tịnh lạc". Có "đây là tịnh độ, tịnh độ là đây", có tạo hiện tại tịnh độ, thì mới mong có tương lai tịnh độ, chưa tạo được cảnh tịnh độ, thì tạo tâm tịnh độ, nói chi khi được "tâm tịnh, Phật độ tịnh" thì còn gì bằng. Gieo hạt sen thì mới mọc cọng sen và trổ hoa sen, chứ không thể gieo hạt sún mà mong sen nở sau này. Dĩ nhiên cuộc đời thì muôn sự rối rắm chứ không đơn giản, nhưng nếu đơn giản thì không có pháp môn tịnh độ. Nói niệm một câu A Di Đà Phật là dứt được một nghiệp chướng quả không ngoa vậy, và lúc nào lại không niệm Phật được. Nếu một mai thật sự giả từ sân khấu cuộc đời là ta đã "quẳng gánh xuống rồi, bước thảnh thơi".

Chần chừ, do dự thì e rằng "chẳng còn thời gian nữa em ơi". "Không gian trãi rộng dẫu vô bờ" nhưng thân tứ đại thì hạn hẹp, ngũ ấm kềm hảm, làm sao có thể vươn trãi đến hư vô, chúng ta như trên một cỗ xe mà không biết tài xế muốn lái đến chốn nào, nếu chúng ta chưa thật sự là tài xế của cỗ xe ấy. Nhưng mấy ai dám tự hào có thể lèo lái chuyến xe ngũ ấm lúc nào cũng điều hòa để thôi đừng "ngũ ấm xí thạnh" nữa mi ơi! "Nhưng thân tứ đại đà mòn mõi" làm sao có thể ngắm mãi trời cao, đất rộng, dù có ham muốn, có tiếc nối, có điều kiện,... nhưng đã sinh thì phải lão và khi "tật bệnh sơn đầu phủ tuyết tro". Dẫu có tụng thuộc lòng như cháo "vô khổ, tập, diệt, đạo" thì có ích gì?

Cuộc sống dần trôi ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm này đến năm khác, cuộc đời mỗi chúng ta "như cá bờ ao nước khô cạn" dẫu chúng ta muốn kéo dài nữa thì kiếp sống cũng không cho phép, mà "vui chi ngày tháng giữa bùn dơ", nếu không tận dụng sự may mắn của kiếp nhân sinh để gieo hạt nhân của " nhụy vàng bông trắng lá xanh, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Chúng ta không thể "chờ mưa bay hay hóa thêm đôi cánh" để "bay bổng trời xanh ra biển khơi" vì vậy chúng ta "hãy tinh tấn hôm nay, kẻo ngày mai không kịp, cái chết đến bất ngờ, không thể nào mặc cả,..."

Nhưng không phải thế mà chúng ta cho là bi quan "những sự thật này đã được khám phá bởi Đức Phật với một thông điệp tích cực: rằng con người có thể khắc phục những sự thật về khổ đau vì chúng ta có sự tái sinh quý báu của con người và rằng mỗi người có bổn tánh không khác Đức Phật. Phật giáo khuyến tấn mọi người hãy nhìn thế gian trong một chiều hướng hiện thực và hữu ích. Có những chân lý về thế gian mà hành giả nên quán chiếu.
." -Simhas-

Chúng ta có muốn vãng sinh cực lạc thì hằng ngày phải tạo từng niệm cực lạc, không thể hiện tại sống trong bi lụy đau thương, gây khổ đau hiềm hận cho nhau mà tương lai sẽ có cảnh cực lạc, hãy thật sự tạo cuộc sống cực lạc ngay hiện tại bằng từng tâm niệm của mỗi chúng ta, và cùng thật sự nguyện ước, hò hẹn, "thệ hải minh sơn" rằng:


-Đối với người thân quá vãng:

Nọ ân, nọ nghĩa, nọ tình thương
Thiên thu cách biệt đôi nẽo đường
Đất tròn nhưng chẳng mong gặp lại
Chỉ hẹn cùng nhau ở Tây phương

-Đối với thân nhân hiện tiền

Tay lần tràng hạt cõi Ta bà
Cầu nguyện thân nhân khắp gần xa
Hiện tại an vui tăng phước tuệ
Mai sau hẹn gặp cõi Di Đà

-Đối với chính mình

Nguyện sinh cực lạc cõi Di Đà
Hoa sen chín phẩm là mẹ cha
Chứng ngộ vô sinh khi hoa nở
Phật và thánh chúng ở quanh ta

-Và cuối cùng là

Ta bà sinh tử chốn vô thường
Trầm luân trôi nổi lắm đau thương
Sao không nhất niệm về cực lạc
Hết khổ luân hồi thật quê hương!


Nam mô tam thập lục vạn ức nhất thập nhất vạn
cửu thiên ngũ bá đồng danh đồng hiệu
Đại từ Đại bi Tiếp dẫn Đạo sư A Di Đà Phật
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

PHUOCTUONG

Registered
Phật tử
Tham gia
26 Thg 4 2007
Bài viết
133
Điểm tương tác
0
Điểm
16
RONG CHƠI II

MỘT LẦN THÔI
***
*Chỉ một lần thôi quay trở lại
Nhìn cho sâu, thấy dáng hình xưa
Dẫu mai này, thân phân đôi ngã
Vẫn con người, vẫn nét bao dung

*Chỉ một lần được ngồi lặng lẽ
Không mơ gì quá khứ tương lai
Thở vào ra nhẹ nhàng thanh thản
Nghe yêu thương rưới xuống tinh cầu

*Một đời người một lần quay lại
Một lần thôi cũng đủ lắm rồi
Gia tài xưa chất đầy châu báu
Thắp đèn khuya mẹ đợi con về

*Chỉ một lần thôi bản lai chợt gặp
Tắm dòng trong phiêu diếu trăng sao
Những tờ lá, đám mây tắm nắng
Hư không ngập vạn kỷ chân nguyên

*Em bóng chiều tìm khung trời cũ
Trang tâm kinh ai gánh qua cầu
Mưa đầu mùa gợi tình biển cả
Sứ thiên thần suốt cuộc rong chơi

*Chỉ một lần thôi quay về nhé
Để đôi ta giữ ven câu thề
Chỉ một lân dong thuyền ngược bến
Mở trời toang nối lại tình xưa

SƠN CƯ
Rằm tháng 02, năm Mậu tý
22 tháng ba, năm 2008
Kỷ niệm Phật xuất gia
 

PHUOCTUONG

Registered
Phật tử
Tham gia
26 Thg 4 2007
Bài viết
133
Điểm tương tác
0
Điểm
16
ĐÈN LÒNG

ĐÈN LÒNG

Đèn chân tâm hằng thắp tỏ rạng
Vầng trăng đầy từ thuở nguyên sơ
Nhớ năm xưa mẹ quê mồi lửa
Cuốn cuộn rơm dài giữ cách đêm

Thắp đèm lòng bằng hơi thở nhẹ
Thở sâu, chậm, thở vào, thở ra
Quán sổ tức trong tường hơi thở
Một đến năm hay đếm đến mười

Muốn chạm tới chân trời hạnh phúc
Muốn tắm trong biển tuệ bao la
Hơi thở nhẹ ra vào thanh thản
Mĩm nụ cười an trú ngay đây

Ngày lại ngày lòng không vướng bận
Thắp đèn khuya chiếu diệu ngàn phương
Mỗi nhịp thở tồn tâm dưỡng khí
Mỗi phút giây ấm dậy tình chung

Đèn trước ngõ qua đêm giông bão
Đà vụt tắt theo ngọn chiều bay
Ngọn đèn lòng muôn đời vẫn sáng
Soi ngu ngơ uống cạn tình say

Hối lỗi lầm đèn lòng phiêu diếu
Đếm luân hồi đếm kiếp đi hoang
Bỏ lại sau nỗi đời lang bạt
Trước nẽo về biển tuệ thênh thanh


SƠN CƯ
28 tháng ba 2008
 

PHUOCTUONG

Registered
Phật tử
Tham gia
26 Thg 4 2007
Bài viết
133
Điểm tương tác
0
Điểm
16
MỘT VẦNG TRĂNG

MỘT VẦNG TRĂNG
***

Vui khoẻ sống lâu hay một ngày
Không buồn không giận, không phiền ai
Tâm tư nhẹ nhõm lòng khoan thứ'
Mĩm nụ hoa cười giữa vầng trăng
*
Tĩnh tâm định ý theo hơi thở
Đi đứng nằm ngồi dáng thảnh thơi
Nói im hoà mục không xao xuyến
Tự tánh xưa nay vẫn diệu thường
*
Niệm niệm Di Đà trong tĩnh động
Mười niệm nguyện hồi hướng Tây Phương
Sống chết nhẹ nhàng không vướng bận
Thảnh thơi qua lại một vầng trăng
*
Mĩm nụ sen đầy đăng thượng phẫm
Xuống mưa cam lộ hạt mùa đơm
Trên cành chim hót hoa đào nở
Đâu cũng mùa xuân đẹp rạng ngời
*
Vui sống từng giây Bồ tát hiện
Đem tình thương tưới mát nhân gian
Biển lòng lặng sóng thuyền qua bến
Cõi tịnh an bình khắp núi sông
*
Sự nghiệp người đi còn để lại
Thắp ngọn đèn tâm chiếu muôn nơi
Ban cho nhân thế tình yêu mới
Một đời buông xuống nhẹ thang mây
*
Bây giờ mai nữa và mai nữa
Một niệm chân tâm hoá thiên hình
Duyên khởi duyên sinh tuỳ ẩn hiện
Một vần trăng ấy chẳng đầy vơi
*
"GỐC RỄ TÂM LINH XIN BỒI ĐẤP
SUỐI NGUỒN HUYẾT THỐNG NGUYỆN KHAI THÔNG" (Nhất Hạnh)
HUYNH ĐỆ XEM NHAU NHƯ RUỘT THỊT
NIỀM TIN HOÁ GIẢI NHỮNG THƯƠNG ĐAU (Tịnh Từ)


SƠN CƯ
Khai bút đầu năm Mậu Tý
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên