H
hoiquangphanchieu
Guest
(sưu tầm)
Đọc lại bài thơ "ÔNG ĐỒ"
Đọc lại bài thơ "ÔNG ĐỒ"
Tết đến nhớ đến vần điệu quen thuộc của bài thơ 5 chữ của cụ Vũ Đình Liên: “Mỗi năm hoa đào nở, lại thấy ông đồ già...”
Ở Việt Nam, liên quan đến đề tài Tết, có lẽ không có bài thơ nào được phổ biến rộng rãi cho bằng bài “Ông Đồ” của Vũ Đình Liên (1913-96):
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay.
Nhưng mỗi năm một vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Ở Việt Nam, liên quan đến đề tài Tết, có lẽ không có bài thơ nào được phổ biến rộng rãi cho bằng bài “Ông Đồ” của Vũ Đình Liên (1913-96):
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay.
Nhưng mỗi năm một vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
.....................................................................
Cố nhân họ đã nói lên điều gì có phải đó là sự tiếc nuối về 1 cái đẹp không còn tồn tại...Họ là ai? là những văn nghệ sĩ của đời, họ nay đã thành cát bụi...
Rồi mai đây chính cái thân này ta này cũng thành cát bụi?! thì ta có còn ở đó tiếc nuối dùm các cụ đồ hay có còn ngồi đây lên diễn đàn này!
tuy cái thân vô thường, nhưng cái hạt ngọc là thường thường!
nó hiện diện ở đây và bây giờ trước kia và mai này nó cũng có đó.
...........
HOA ĐÀO ĐẸP LẮM (cái đẹp này ai biết? là lục căn ta biết cái đẹp, là sáu con quĩ biết và thưởng thức cái đẹp...thật đau xót!)
Cố nhân họ đã nói lên điều gì có phải đó là sự tiếc nuối về 1 cái đẹp không còn tồn tại...Họ là ai? là những văn nghệ sĩ của đời, họ nay đã thành cát bụi...
Rồi mai đây chính cái thân này ta này cũng thành cát bụi?! thì ta có còn ở đó tiếc nuối dùm các cụ đồ hay có còn ngồi đây lên diễn đàn này!
tuy cái thân vô thường, nhưng cái hạt ngọc là thường thường!
nó hiện diện ở đây và bây giờ trước kia và mai này nó cũng có đó.
...........
HOA ĐÀO ĐẸP LẮM (cái đẹp này ai biết? là lục căn ta biết cái đẹp, là sáu con quĩ biết và thưởng thức cái đẹp...thật đau xót!)