Kính quý đạo hữu
_ Phàm việc tu học, tu hành (chữ tu này xin hiểu theo Lời Phật Đà Dạy) thì có nhiều giai vị tùy tông phái Bắc-Nam (nhưng đại dồng mà tiểu dị đối với Phật tử hay chỉ là một VỊ theo như lời Phật Đà dạy), như Thiền tông gọi là Khai, Thị, Ngộ-Nhập. Ngộ-Nhập thì bất khả tử nghị nơi thế gian xứ, nên nói gì thì cũng sai vì vậy năm xưa Lâm Tế cũng bất khả làm gì chỉ tùy nghi mời: uống trà đi, uống trà đi (hề hề, tổ Lâm Tế cũng chưa phải là bậc thượng thừa diệu thủ nhỉ???), Nhưng ở vị Khai, Thị thì không dùng lời làm sao biết đường đi, lối vào (nên trong Phẩm Nhập Pháp Môn Bất Nhị trong Duy Ma Cật Sở Thuyết Kinh, đầu thì có lời của chư vị Đại Bồ Đề Tát Đóa sau rốt ngài Duy Ma Cật mới lặng thinh; nhưng cái lặng thình này cũng không phải là bất khả tư nghì bởi Đại Bồ Tát Văn Thù thay mặt chúng sanh mà tán thán).
_ Vì vậy việc dùng ngôn ngữ văn từ chưa hẳn là vô dụng, lời nói uống nước tự biết nóng lạnh chỉ ở giai vị ngộ nhập thì còn miễn cưỡng nhưng rõ ràng kiến giải về chủ đề (cảnh sở quán) ở vị Khai, Thị thì có gì mà phải lậm xưng hai chữ VÔ NGÔN, hề hề.
_ Cũng đồng ý trên, theo văn tự nghĩa thì Pháp vốn được chia tùy theo tông phái bắc, nam, tiểu, đại, nhưng PHÁP giúp người mắt sáng ắt phải ở chỗ đồng cầu vì chỉ là MỘT VỊ y theo Lời Đức Phật Dạy. Có phải chăng đây mới là chỗ ĐỒNG HÒA KIẾN GIẢI. Nên lời kiến giải chỉ đưa đến sự chia rẽ, ai về nhà nấy, hề hề, thì ắt không phải là tu học, tu hành theo gương PHẬT ĐẠO vậy?
Một buổi sáng đẹp trời
Kính, Trừng Hải