Các vị đừng có biến đạo Phật thành một đạo xa rời thực tế, muồn đạo phật đi vào thực tế thì mỗi chúng sanh phải hành, hành ở đây không phải là học thuộc bao nhiêu bộ kinh biết bao nhiêu luận điển, hoặc thiền định ngộ nhập cảnh giới nào. Hành ở đây là tu sửa cái tâm tánh của mình, lục lọi các ngõ ngách trong tâm mình nó xấu ác chổ nào mà kien quyết sửa, sửa ngay từ gốc bứng cái gốc rể tham sân si mạn nghi mà do nghiep lực sâu dày nhiều đời nhiều kiếp nó bám rể sâu chắc, cái rể này vừa sâu vừa rộng bám sâu tận ngóc ngách trong tâm ta. Hãy tu sửa như vậy từ từ quý vị sẽ thấy mình tu tập tiến bộ. Cái kết quả thực tế của việc tu tập tiến bộ mà ai cũng thấy nó hiện bày ra trước mắt:
Đó là ai cũng thấy mình an lạc, ai cũng thấy mình nhẹ nhàng thanh thoát không khởi lên tham sân si khi có nghịch duyên đưa đến, ai cũng yêu quý và có chuyện gì cũng nhờ mình giúp đỡ. Ai có phiền não đều đến gặp mình và sau khi gặp mình xong thì họ an lạc vui vẻ phấn chấn. Cái kết quả thực tế tu tập nó thể hiện qua đạo hạnh người tu.
Chứ bây giờ ta nói thao thao bất tuyệt về giáo lý phật pháp mà hành thì ta ko chịu hành thì lời nói của ta nó không có trọng lực, vì lời nói và hành động của ta nó trớt quớt mà, rồi ta quay qua ta sân si vì sao có người không đồng tình với ta phản đối ta như vậy, ta đâu có nói sai lời nói ta là ở trong kinh mà, lời nói ta là của các vi tổ, rồi ta tâm sân si phiền não khi không được ai đó đồng tình kính trọng. Cứ như vậy vô minh cứ nối tiếp vô minh, vô minh lại chồng chất vô minh biết bao giờ ta mới thấy tự tánh của chính ta, biết bao giờ ta mới thấy an lạc.
Mình thấy đức Phật hay các vi tổ hay bây giờ các thầy thuyết pháp trên mạng đều dùng những ngôn từ bình dân dễ hiểu cốt sao truyền tải tri thức phật pháp cho mọi người hiểu và hành theo. Còn ta thì cứ dùng ngôn ngữ trên mây trên mưa xa rời thực tiển để chứng tỏ học thuật của ta công phu tu tập của ta là sôi kinh nấu đển thông thạo tam tạng kinh điển. Như vậy ta có sai lầm lạc đường chăng. Ta lại đi ngược lại con đường bao nhiêu thề hệ đi trước, phụ lòng bao nhiêu chúng sanh, bao nhieu người thân quen.
Mình tu mà không mang an lạc cho chính mình và những người hữu duyên với mình, có nghĩa là đường tu của mình có chướng ngại vật cần nhìn lại và khắc phục sửa chữa nó.
A di đà Phật!