- Tham gia
- 12/7/07
- Bài viết
- 966
- Điểm tương tác
- 931
- Điểm
- 93
Bài 15.- Giác Ngộ Về .- Nhân Sinh & Vũ Trụ Quan PG.
Sau khi Thành Phật.- Dùng Chánh tri kiến (một trong 8 Chánh Đạo) Đức Phật thấy đúng Chân Lý. - Ngài dạy cách quán sát Nhân Sinh & Vũ trụ để Như Thật Tri Kiến.
Mục đích: Quán sát điều giác ngộ thứ nhất: về thế giới quan của Phật Giáo vô thường, khổ, không, và vô ngã thì con đường tìm đến chơn thường, chơn lạc, chơn tịnh, và chơn ngã dễ dàng hơn.
Đệ nhất Giác Ngộ:
* Thế gian vô thường, quốc độ nguy thúy, tứ đại khổ không, ngũ ấm vô ngã, sinh diệt biến dị, hư ngụy vô chủ, tâm thị ác nguyên, hình vi tội tẩu; như thị quán sát, tiệm ly sinh tử.
Nghĩa
* Thế gian vốn vô thường, cõi nước rất mong manh, bốn đại lại khổ không, năm ấm là vô ngã, luôn sinh diệt biến đổi, giả dối không có chủ, tâm là nguồn việc ác, thân là rừng nghiệp tội; nếu quán sát như thế, lần lần lìa sinh tử.
(Kinh Bát đại nhân giác)
+++++++++++++++
Phần Thảo luận:
a + Thế gian vốn vô thường, quốc độ nguy thúy.
- Trong nền Phật Học:
- Thế gian cũng đồng nghĩa với vũ trụ. Thời gian từ xưa đến nay gọi là VŨ; không gian bốn phương trên dưới gọi là TRỤ. Chúng ta sống trong không gian vô cùng và thời gian vô tận ấy.
- Thế gian là một thế giới hiện tượng.lưu chuyển mãi không ngừng nghỉ từng sát-na sanh diệt bất thường như vậy. Không gian luôn biến đổi.- Theo quy luật:
- Nhân Sinh- Vũ Trụ tất cả sự vật hiện hữu do nhân duyên "giả kết hợp".- Mà không phải do một đấng siêu nhân siêu nhiên (Thượng Đế, trời, tại hóa v.v...) tạo ra.
* Ở Tam Pháp Ấn.- Chỉ ra CHƯ HÀNH VÔ THƯỜNG. Nghĩa là tất cả sự vận hành theo nhân duyên sanh (con ngưởi và Vũ trụ) đều không thường còn mà phải biến dị đi đến "Hoàn KHÔNG ".
b+ Quốc Độ nguy thúy:
Quốc Độ tức là tất cả cõi nước (không có ngoại trừ) nên nó cũng biến diệt và không bền vững. Thế gian vô thường thì quốc độ làm sao an ổn. Do sự vận hành của vũ tru mà ảnh hưởng của thời gian và không gian làm biến đổi cõi nước không được an ổn và không còn thật là nó nữa, như động đất, cháy rừng, đại hống thủy, núi lửa, phong ba bảo tố làm làng xóm hư hại gây cảnh đau khổ và nguy hại cho con người.
c) Bốn Ðại Khổ Không.
Tứ Đại ở đây là chỉ con nhân duyên 4 yếu tố mà tạo ra con người. - Đã là Nhân duyên giả hợp .- Hữu Vi Pháp thì phải chịu Vô Thường sanh diệt.- Nên là KHỔ. Cuối cùng hoàn KHÔNG.
* Những giáo lý nào có mang nội hàm Pháp Ấn này là Chánh Pháp Phật. Không bị loài chùm gửi đeo bám làm sai lệch.- Tức là Chánh Kiến (bát chánh Đạo).
Sau khi Thành Phật.- Dùng Chánh tri kiến (một trong 8 Chánh Đạo) Đức Phật thấy đúng Chân Lý. - Ngài dạy cách quán sát Nhân Sinh & Vũ trụ để Như Thật Tri Kiến.
Mục đích: Quán sát điều giác ngộ thứ nhất: về thế giới quan của Phật Giáo vô thường, khổ, không, và vô ngã thì con đường tìm đến chơn thường, chơn lạc, chơn tịnh, và chơn ngã dễ dàng hơn.
Đệ nhất Giác Ngộ:
* Thế gian vô thường, quốc độ nguy thúy, tứ đại khổ không, ngũ ấm vô ngã, sinh diệt biến dị, hư ngụy vô chủ, tâm thị ác nguyên, hình vi tội tẩu; như thị quán sát, tiệm ly sinh tử.
Nghĩa
* Thế gian vốn vô thường, cõi nước rất mong manh, bốn đại lại khổ không, năm ấm là vô ngã, luôn sinh diệt biến đổi, giả dối không có chủ, tâm là nguồn việc ác, thân là rừng nghiệp tội; nếu quán sát như thế, lần lần lìa sinh tử.
(Kinh Bát đại nhân giác)
+++++++++++++++
Phần Thảo luận:
a + Thế gian vốn vô thường, quốc độ nguy thúy.
- Trong nền Phật Học:
- Chúng sanh hữu tình quy về NGÃ.
- Vũ Trụ- Thế Gian quy về PHÁP.
- Thế gian cũng đồng nghĩa với vũ trụ. Thời gian từ xưa đến nay gọi là VŨ; không gian bốn phương trên dưới gọi là TRỤ. Chúng ta sống trong không gian vô cùng và thời gian vô tận ấy.
- Thế gian là một thế giới hiện tượng.lưu chuyển mãi không ngừng nghỉ từng sát-na sanh diệt bất thường như vậy. Không gian luôn biến đổi.- Theo quy luật:
- NGÃ. thì SANH- TRỤ- DỊ- DIỆT
- PHÁP. thì THÀNH- TRỤ- HOẠI- KHÔNG.
- Nhân Sinh- Vũ Trụ tất cả sự vật hiện hữu do nhân duyên "giả kết hợp".- Mà không phải do một đấng siêu nhân siêu nhiên (Thượng Đế, trời, tại hóa v.v...) tạo ra.
* Ở Tam Pháp Ấn.- Chỉ ra CHƯ HÀNH VÔ THƯỜNG. Nghĩa là tất cả sự vận hành theo nhân duyên sanh (con ngưởi và Vũ trụ) đều không thường còn mà phải biến dị đi đến "Hoàn KHÔNG ".
b+ Quốc Độ nguy thúy:
Quốc Độ tức là tất cả cõi nước (không có ngoại trừ) nên nó cũng biến diệt và không bền vững. Thế gian vô thường thì quốc độ làm sao an ổn. Do sự vận hành của vũ tru mà ảnh hưởng của thời gian và không gian làm biến đổi cõi nước không được an ổn và không còn thật là nó nữa, như động đất, cháy rừng, đại hống thủy, núi lửa, phong ba bảo tố làm làng xóm hư hại gây cảnh đau khổ và nguy hại cho con người.
c) Bốn Ðại Khổ Không.
Tứ Đại ở đây là chỉ con nhân duyên 4 yếu tố mà tạo ra con người. - Đã là Nhân duyên giả hợp .- Hữu Vi Pháp thì phải chịu Vô Thường sanh diệt.- Nên là KHỔ. Cuối cùng hoàn KHÔNG.
- Đây là Đệ nhất Pháp Ấn: 1. Chư HÀNH Vô Thường.
- Đối với Tứ Đế là KHỔ ĐẾ.
* Những giáo lý nào có mang nội hàm Pháp Ấn này là Chánh Pháp Phật. Không bị loài chùm gửi đeo bám làm sai lệch.- Tức là Chánh Kiến (bát chánh Đạo).
Last edited: