- Tham gia
- 18/1/13
- Bài viết
- 1,013
- Điểm tương tác
- 289
- Điểm
- 83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<CENTER>
<BR><B>LĂNG GIÀ A BẠT ĐA LA
BẢO KINH TÂM ẤN</B>
- Nhà Lưu Tống, Sa môn Câu Na Bạt Đà La (Gunabhadra), dịch Phạn Hán.
- Nhà Thanh Sa môn Hàm Thị đời thứ 14 Dòng Tào Động,
Trụ trì đời thứ ba Bác Sơn, ngọn Lôi Phong Sớ giải.
- Hòa thượng Thích Thanh Từ, dịch Hán Việt.
- Phật Học Viện Quốc Tế xuất bản
Phật lịch 2525 (1982)
<BR><B>THAY LỜI TỰA</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kinh Lăng Già Tâm Ấn là một bộ kinh thuộc hệ phái Đại thừa đốn giáo. Lăng Già là tên ngọn núi, nơi đức Phật nói kinh này. Tâm ấn có nghĩa là tâm Phật ấn thẳng vào tâm chúng sanh, khai mở bức màn tâm linh để chúng sanh trực nhận tự tâm thể tánh của mình vốn là Phật. Để nêu rõ chứng tích và tôn chỉ của kinh, nên kinh này lấy tên "Lăng Già Tâm Ấn", trọn bao hàm thánh địa và tôn chỉ để làm nơi y chứng.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đặc thù của Thiền tông đốn giáo là trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật. Theo Thiền sử, Bồ Đề Đạt Ma đem tư tưởng Thiền vào Trung Hoa, truyền kinh Lăng Già cho nhị Tổ Huệ Khả. Nơi đây, pháp thiền thành thục, đèn thiền nối sáng ngàn năm, hình thành Thiền phái Trung Hoa, kinh Lăng Già trở thành là pháp ấn y quy tiên phong cho nguồn Thiền.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thời mạt pháp này, vật chất đầy dẫy, lợi danh lôi cuốn, lòng người thác loạn, cuộc sống nổi trôi, đạo tâm suy vi, thích nói lý, ham thị phi, lo ích kỷ, không mấy khi trầm tĩnh hồi quang phản chiếu tự hỏi lòng mình, là chánh, là tà, là thiện, là ác. Thiếu mất hùng tâm nhìn nhận sự thật. Không dám quay mặt thật sống với chính lương tâm. Không còn can đảm tự vấn lòng trong những đêm thanh tĩnh. Thế đâu còn chánh tâm thao thức cho chánh pháp lợi sanh, vị tha vô ngã đại bi? Tự để tháng năm trôi qua, vong thân xa mất chân tánh, cam lòng tiếp tục cuộc sống mịt mù, miên man trong đêm trường dục vọng ảo mộng, khơi sâu thêm nguồn tội ác, lặn hụp oan uổng một đời luống qua!
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đèn chánh pháp vẫn còn soi sáng, nhìn lại chẳng mấy người hướng đến, thuyền Bát Nhã hằng đi lại trên bến đổ mong cứu vớt người trầm luân, nhưng không mấy ai chịu theo tiếng gọi của Bồ tát, dứt khoát bước lên. Cứ thế chúng sanh trôi lăn trong ba nẻo sáu đường, cửa luân hồi biết bao giờ đóng? Muôn ngàn phương thuốc thần diệu của chư Phật sẵn đó, mấy ai chịu uống. Đức Phật hoài công hóa độ? Bồ tát âm thầm lệ rơi. Thân ôi! Đáng thương, đáng tội nghiệp cho kiếp chúng sanh sống mê thức mộng, say vui trong kiếp mong manh đọa đày.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Xem nhẹ lợi danh, bố thí vì chánh pháp là tâm nguyện hoằng pháp lợi sanh của Bồ tát. Trong tinh thần đó, nay cùng hiền thê Đặng Thị Lan pháp danh Thanh Tuệ và gia đình phát Bồ đề tâm ấn tống kinh Lăng Già Tâm Ấn, nguyện đem công đức này hồi hướng: "Trên đền bốn ơn lớn, dưới cứu giúp ba đường khổ. Đèn chánh pháp hằng sáng soi, mọi tâm hồn sớm giác ngộ".
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nơi đây, tôi xin thành tâm tùy hỷ tán thán công đức ấn tống kinh của Phật tử Bồ tát giới Thanh Tuệ và gia đình, phước huệ trang nghiêm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kính lạy Tam Bảo chứng minh. Nguyện thập phương Phật tử đồng tinh tấn phát Bồ đề tâm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nam Mô Công Đức Lâm Bồ Tát Ma Ha Tát.
<P align="right">Hoa Kỳ, Xuân Nhâm Tuất 1982
Tỳ kheo Thích Đức Niệm
<CENTER><B>LỜI NGƯỜI DỊCH</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><I>Chúng tôi phiên dịch bộ kinh Lăng Già Tâm Ấn này với mục đích cho Tăng Ni học tại Thiền viện chúng tôi. Tuy nhiên trước chúng tôi đã có Sư bà Diệu Không dịch, ấn hành vào năm 1970 và 1971 rồi, song bản dịch ấy vì lược nhiều quá khiến chúng tôi không hài lòng, bất đắc dĩ phải dịch lại.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Ở đây chúng tôi dịch trung thực với Thiền sư Hàm Thị không dám tăng giảm trong phần sớ giải. Nếu có giảm, chỉ đôi chút thôi. Bởi chúng tôi thấy, ngài Hàm Thị quả thật là một Thiền sư ngộ đạo trong môn đình Tào Động, cho nên lời sớ giải của Ngài rất phù hợp với Tâm tông. Trên phần chánh văn kinh, chúng tôi dịch nguyên âm những danh từ, không nhằm làm sáng tỏ ý nghĩa, độc giả cần đọc qua phần sớ giải sẽ hiểu rõ. Vì chánh văn vừa tối nghĩa lại cô đọng khúc chiết, nếu không nhờ phần sớ giải, chúng ta không tài nào lãnh hội được.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bản kinh ngài Hàm Thị sớ giải đây, nguyên tên là Lăng Già A Bạt Đa La Bảo Kinh (Lankāvatārasūtra), do ngài Cầu Na Bạt Đà La (Gunabhadra) dịch Phạn Hán, có bốn quyển. Bởi Tổ Bồ Đề Đạt Ma sau khi truyền pháp cho Tổ Huệ Khả còn bảo: "Xứ này có bốn quyển kinh Lăng Già có thể dùng ấn tâm...", nên ngài Hàm Thị sớ giải để thêm hai chữ Tâm Ấn. Tâm ấn có nghĩa là toàn bộ kinh Lăng Già cốt làm sáng tỏ bản tâm. Người đọc khéo lãnh hội sẽ thấy rõ Bản tâm mình, bao nhiêu lời Phật nói trong kinh dường như Phật đem tâm Ngài in qua tâm mình. Cộng thêm lời giải của ngài Hàm Thị càng làm cho chúng ta thấy rõ bản lai diện mục của chính mình, hiện sờ sờ dưới bóng mặt trời trí tuệ của Ngài. Vì thế, hai chữ Tâm Ấn thật là xứng đáng. Do đó ngoài bìa chúng tôi chỉ đề năm chữ Kinh Lăng già Tâm Ấn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Về phẩm loại thì bản dịch đời Ngụy chia mười tám phẩm, bản dịch đời Đường chia mười phẩm, chỉ riêng bản này gồm chung lại một phẩm để tên là Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm, có bốn phần. Câu Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm đã nói lên chẳng những đức Phật Thích Ca nói kinh Lăng Già này chỉ thẳng bản tâm, ngoài tâm không có một pháp, mà tất cả chư Phật có nói ra cũng đều chỉ bản tâm. Như thế, để thấy Phật Phật giáo hóa không khác, pháp pháp đều hiện bày bản tâm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trong phần đầu trước khi giải kinh, ngài Hàm Thị có làm bài Tổng Luận mà không để tên Tổng Luận, lại để phẩm Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm phần một khiến độc giả dễ lầm là văn kinh. Đó là Ngài muốn nêu lên cho chúng ta thấy lời bàn luận của Ngài ở đây do góp nhặt những yếu điểm trong kinh, chỗ tất cả chư Phật nói về tâm, chớ không có ý kiến nào riêng của Ngài. Vì thế, trong bài Tổng Luận này thật cô đọng có thể gom hết toàn ý bộ kinh. Độc giả thông được bài Tổng Luận coi như nắm được yếu chỉ bộ kinh Lăng Già.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bốn quyển kinh Lăng Già, ngài Hàm Thị giải thành tám quyển. Đến phần cuối kinh, độc giả sẽ ngạc nhiên tại sao không có câu: "Phật nói kinh này rồi, Tỳ kheo, Tỳ kheo ni... đều rất vui mừng, tin nhận vâng làm, lễ bái lui đi" (Phật thuyết thử kinh dĩ, Tỳ kheo, Tỳ kheo ni... giai đại hoan hỉ, tín thọ phụng hành, tác lễ nhi khứ). Bởi vì toàn bộ kinh Lăng Già rất nhiều, các vị học giả Ấn Độ mang sang Trung Hoa phần nào thôi, nên phiên dịch chưa đến phần chót.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chúng tôi mong độc giả đọc bộ kinh Lăng Già này thấy được bản tâm, để khỏi cô phụ công ơn đức Phật dùng mọi cách chỉ dạy và khỏi uổng công ngài Hàm Thị đã nhọc nhằn giải thích cho chúng ta.</I>
<P align="right">Kính ghi,
Tu viện Chân Không
Đầu Xuân 1975
THÍCH THANH TỪ</P>
<CENTER>

<BR><B>LĂNG GIÀ A BẠT ĐA LA
BẢO KINH TÂM ẤN</B>
- Nhà Lưu Tống, Sa môn Câu Na Bạt Đà La (Gunabhadra), dịch Phạn Hán.
- Nhà Thanh Sa môn Hàm Thị đời thứ 14 Dòng Tào Động,
Trụ trì đời thứ ba Bác Sơn, ngọn Lôi Phong Sớ giải.
- Hòa thượng Thích Thanh Từ, dịch Hán Việt.
- Phật Học Viện Quốc Tế xuất bản
Phật lịch 2525 (1982)
<BR><B>THAY LỜI TỰA</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kinh Lăng Già Tâm Ấn là một bộ kinh thuộc hệ phái Đại thừa đốn giáo. Lăng Già là tên ngọn núi, nơi đức Phật nói kinh này. Tâm ấn có nghĩa là tâm Phật ấn thẳng vào tâm chúng sanh, khai mở bức màn tâm linh để chúng sanh trực nhận tự tâm thể tánh của mình vốn là Phật. Để nêu rõ chứng tích và tôn chỉ của kinh, nên kinh này lấy tên "Lăng Già Tâm Ấn", trọn bao hàm thánh địa và tôn chỉ để làm nơi y chứng.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đặc thù của Thiền tông đốn giáo là trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật. Theo Thiền sử, Bồ Đề Đạt Ma đem tư tưởng Thiền vào Trung Hoa, truyền kinh Lăng Già cho nhị Tổ Huệ Khả. Nơi đây, pháp thiền thành thục, đèn thiền nối sáng ngàn năm, hình thành Thiền phái Trung Hoa, kinh Lăng Già trở thành là pháp ấn y quy tiên phong cho nguồn Thiền.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Thời mạt pháp này, vật chất đầy dẫy, lợi danh lôi cuốn, lòng người thác loạn, cuộc sống nổi trôi, đạo tâm suy vi, thích nói lý, ham thị phi, lo ích kỷ, không mấy khi trầm tĩnh hồi quang phản chiếu tự hỏi lòng mình, là chánh, là tà, là thiện, là ác. Thiếu mất hùng tâm nhìn nhận sự thật. Không dám quay mặt thật sống với chính lương tâm. Không còn can đảm tự vấn lòng trong những đêm thanh tĩnh. Thế đâu còn chánh tâm thao thức cho chánh pháp lợi sanh, vị tha vô ngã đại bi? Tự để tháng năm trôi qua, vong thân xa mất chân tánh, cam lòng tiếp tục cuộc sống mịt mù, miên man trong đêm trường dục vọng ảo mộng, khơi sâu thêm nguồn tội ác, lặn hụp oan uổng một đời luống qua!
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đèn chánh pháp vẫn còn soi sáng, nhìn lại chẳng mấy người hướng đến, thuyền Bát Nhã hằng đi lại trên bến đổ mong cứu vớt người trầm luân, nhưng không mấy ai chịu theo tiếng gọi của Bồ tát, dứt khoát bước lên. Cứ thế chúng sanh trôi lăn trong ba nẻo sáu đường, cửa luân hồi biết bao giờ đóng? Muôn ngàn phương thuốc thần diệu của chư Phật sẵn đó, mấy ai chịu uống. Đức Phật hoài công hóa độ? Bồ tát âm thầm lệ rơi. Thân ôi! Đáng thương, đáng tội nghiệp cho kiếp chúng sanh sống mê thức mộng, say vui trong kiếp mong manh đọa đày.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Xem nhẹ lợi danh, bố thí vì chánh pháp là tâm nguyện hoằng pháp lợi sanh của Bồ tát. Trong tinh thần đó, nay cùng hiền thê Đặng Thị Lan pháp danh Thanh Tuệ và gia đình phát Bồ đề tâm ấn tống kinh Lăng Già Tâm Ấn, nguyện đem công đức này hồi hướng: "Trên đền bốn ơn lớn, dưới cứu giúp ba đường khổ. Đèn chánh pháp hằng sáng soi, mọi tâm hồn sớm giác ngộ".
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nơi đây, tôi xin thành tâm tùy hỷ tán thán công đức ấn tống kinh của Phật tử Bồ tát giới Thanh Tuệ và gia đình, phước huệ trang nghiêm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kính lạy Tam Bảo chứng minh. Nguyện thập phương Phật tử đồng tinh tấn phát Bồ đề tâm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nam Mô Công Đức Lâm Bồ Tát Ma Ha Tát.
<P align="right">Hoa Kỳ, Xuân Nhâm Tuất 1982
Tỳ kheo Thích Đức Niệm
<CENTER><B>LỜI NGƯỜI DỊCH</B></CENTER>
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify"><I>Chúng tôi phiên dịch bộ kinh Lăng Già Tâm Ấn này với mục đích cho Tăng Ni học tại Thiền viện chúng tôi. Tuy nhiên trước chúng tôi đã có Sư bà Diệu Không dịch, ấn hành vào năm 1970 và 1971 rồi, song bản dịch ấy vì lược nhiều quá khiến chúng tôi không hài lòng, bất đắc dĩ phải dịch lại.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Ở đây chúng tôi dịch trung thực với Thiền sư Hàm Thị không dám tăng giảm trong phần sớ giải. Nếu có giảm, chỉ đôi chút thôi. Bởi chúng tôi thấy, ngài Hàm Thị quả thật là một Thiền sư ngộ đạo trong môn đình Tào Động, cho nên lời sớ giải của Ngài rất phù hợp với Tâm tông. Trên phần chánh văn kinh, chúng tôi dịch nguyên âm những danh từ, không nhằm làm sáng tỏ ý nghĩa, độc giả cần đọc qua phần sớ giải sẽ hiểu rõ. Vì chánh văn vừa tối nghĩa lại cô đọng khúc chiết, nếu không nhờ phần sớ giải, chúng ta không tài nào lãnh hội được.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bản kinh ngài Hàm Thị sớ giải đây, nguyên tên là Lăng Già A Bạt Đa La Bảo Kinh (Lankāvatārasūtra), do ngài Cầu Na Bạt Đà La (Gunabhadra) dịch Phạn Hán, có bốn quyển. Bởi Tổ Bồ Đề Đạt Ma sau khi truyền pháp cho Tổ Huệ Khả còn bảo: "Xứ này có bốn quyển kinh Lăng Già có thể dùng ấn tâm...", nên ngài Hàm Thị sớ giải để thêm hai chữ Tâm Ấn. Tâm ấn có nghĩa là toàn bộ kinh Lăng Già cốt làm sáng tỏ bản tâm. Người đọc khéo lãnh hội sẽ thấy rõ Bản tâm mình, bao nhiêu lời Phật nói trong kinh dường như Phật đem tâm Ngài in qua tâm mình. Cộng thêm lời giải của ngài Hàm Thị càng làm cho chúng ta thấy rõ bản lai diện mục của chính mình, hiện sờ sờ dưới bóng mặt trời trí tuệ của Ngài. Vì thế, hai chữ Tâm Ấn thật là xứng đáng. Do đó ngoài bìa chúng tôi chỉ đề năm chữ Kinh Lăng già Tâm Ấn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Về phẩm loại thì bản dịch đời Ngụy chia mười tám phẩm, bản dịch đời Đường chia mười phẩm, chỉ riêng bản này gồm chung lại một phẩm để tên là Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm, có bốn phần. Câu Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm đã nói lên chẳng những đức Phật Thích Ca nói kinh Lăng Già này chỉ thẳng bản tâm, ngoài tâm không có một pháp, mà tất cả chư Phật có nói ra cũng đều chỉ bản tâm. Như thế, để thấy Phật Phật giáo hóa không khác, pháp pháp đều hiện bày bản tâm.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Trong phần đầu trước khi giải kinh, ngài Hàm Thị có làm bài Tổng Luận mà không để tên Tổng Luận, lại để phẩm Nhất Thiết Phật Ngữ Tâm phần một khiến độc giả dễ lầm là văn kinh. Đó là Ngài muốn nêu lên cho chúng ta thấy lời bàn luận của Ngài ở đây do góp nhặt những yếu điểm trong kinh, chỗ tất cả chư Phật nói về tâm, chớ không có ý kiến nào riêng của Ngài. Vì thế, trong bài Tổng Luận này thật cô đọng có thể gom hết toàn ý bộ kinh. Độc giả thông được bài Tổng Luận coi như nắm được yếu chỉ bộ kinh Lăng Già.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bốn quyển kinh Lăng Già, ngài Hàm Thị giải thành tám quyển. Đến phần cuối kinh, độc giả sẽ ngạc nhiên tại sao không có câu: "Phật nói kinh này rồi, Tỳ kheo, Tỳ kheo ni... đều rất vui mừng, tin nhận vâng làm, lễ bái lui đi" (Phật thuyết thử kinh dĩ, Tỳ kheo, Tỳ kheo ni... giai đại hoan hỉ, tín thọ phụng hành, tác lễ nhi khứ). Bởi vì toàn bộ kinh Lăng Già rất nhiều, các vị học giả Ấn Độ mang sang Trung Hoa phần nào thôi, nên phiên dịch chưa đến phần chót.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chúng tôi mong độc giả đọc bộ kinh Lăng Già này thấy được bản tâm, để khỏi cô phụ công ơn đức Phật dùng mọi cách chỉ dạy và khỏi uổng công ngài Hàm Thị đã nhọc nhằn giải thích cho chúng ta.</I>
<P align="right">Kính ghi,
Tu viện Chân Không
Đầu Xuân 1975
THÍCH THANH TỪ</P>