Kính Thầy KC
Kính Các ĐH
Thầy KC nói rất đúng , phàm phu tu tâm từ bi phải quán Tánh Không !
Thầy KC lấy ví dụ về những chiếc đèn ,thật tuyệt vời
Đèn sáng hết cỡ
Đèn sáng
Đèn sáng trung
Đèn sáng vừa
Đèn sáng mờ
Đèn chưa sáng
.........
Đèn sáng hết cỡ , là dụ cho trí tuệ thấy rõ không còn phân biệt
Đèn ít sáng chừng nào sự thấy càng kém
Bậc giải thoát càng cao tầm nhìn càng rõ trụ ở Tánh Không , khi hành từ bi không cần quán
Phàm phu như đèn sáng mờ hoặc đèn chưa sáng , khi hành từ bi phải quán tánh không
Nếu không sẽ sa vào chấp
Nhưng nếu không có tâm từ bi , chỉ có ái tự thân , sẽ còn si ái nặng nề hơn thế nữa , không biết Thầy Kim Cang có chịu công nhận điều này không ?
Vì từ bi là từ bi với chính mình đấy !
Điều gì mình không muốn ai làm cho mình , thì mình sẽ không làm cho người khác
Thật ra viết điều sau đây Pt chỉ muốn nói :
_ Tu Từ Bi là một pháp môn trong 84.000 pháp môn của đạo Phật,nhưng quý vị có quyền lựa chọn pháp môn thích hợp , không phải ai cũng tu giống pháp môn như ai . Không ai bắt buộc người khác phải tu giống con đường của mình , pháp môn của mình
_ Đức Phật có tu từ bi
_Tu từ bi là pháp tu của Bồ Tát Đạo, vì từ bi là tâm của Bồ Tát
Bởi vì trong Lục Độ Ba La Mật để tu Bồ Tát Đạo dành cho các người sơ phát tâm Bồ Đề tu Bồ Tát Đạo , Độ đứng đầu là “Bố Thí “.
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com<img src=" /><o></o>Bố Thí ( trong đó bao hàm luôn cả nghĩa cúng dường )
Bố thí là san sẻ cho người khác những gì mình có được.
Những gì mình có bao gồm tài vật , pháp tu , Sự dũng cảm hay tình thương , mình đều nên bố thí , nên có ba loại bố thí là : tài thí , pháp thí , vô úy thí như trong kinh dạy .
<o></o>
Vì sao phải bố thí ?
_ Vì lòng từ bi muốn bạt khổ rồi ban vui cho tha nhân
_ Vì trừ lòng tham cho mình ( tiền thân đức Phật đã chẳng từng bố thí, tất cả tài sản , bố thí cả vợ con , bố thí thân cho cọp đói … )
_Trong Kinh Bi Hoa phẩm PHÁP BỐ THÍ Phần 3 đức Phật có nói về việc ngài hành Bố Thí các phần của thân thể
<o></o>
Khi bố thí hết ,là không còn sở hữu cái gì nữa thì không còn luyến tiếc cái gì nữa , tự nhiên xả ly được tất cả , xa rời luyến ái , do đó không dẫn đến đời sau.
Đây là xét về phương diện pháp tu tâm của Bồ tát
<o></o>
Xét về phương diện phước đức của Bố thí ,
Kinh 42 Chương , chương thứ mười “Hoan hỷ bố thí tất được phước “ , <I>đức Phật dạy :” Thấy người tu đạo bố thí mà hoan hỷ trợ giúp thì sẽ được phước rất lớn ; chương 11 , “Sự Gia Tăng Của Công Đức “ , trong việc bố thí thức ăn , đức Phật dạy : “ Đãi 100 người ác ăn , không bằng đãi một người thiện ăn . Đãi một ngàn người thiện ăn , không bằng đãi một người trì ngũ giới ăn . Đãi một vạn người trì ngũ giới ăn , không bằng cúng dường cho một vị Tu Đà Hoàn ăn . Cúng dường một trăm vạn vị tu đà hoàn ăn , không bằng cúng dường cho một vị Tư Đà Hàm ăn … “ Như vậy thì bố thí cúng dường cho 100 người ác cũng cho ra công đức nhưng ít hơn là cúng dường cho một người thiện ăn .</I>
<o></o>
<o></o>
Xét về phương diện công đức
Bố thí là phước đức , nhưng phước đức hoàn toàn có thể hồi hướng thành công đức .
Từ phước đức của bố thì nếu hồi hướng vì làm phước đức này mà có công đức để cầu đạo giải thoát , là có công đức để tu giải thoát .
Kinh Bi Hoa :
<I>“ Thiện nam tử ! Khi ấy Phạm Chí Bảo Hải liền thưa với Thánh vương rằng : Xin Đại Vương hãy đem phước đức cúng dường những báu vật hôm nay cùng với tất cả những gì Đại Vương đã cúng dường đức Như Lai và chư tỳ kheo Tăng trong suốt ba tháng hồi hướng cầu quả vị ANậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề .. Đối với một ngàn người con của Đại Vương , tám mươi bốn ngàn vị Tiểu Vương , chin mươi hai ngàn ức nhân dân , cũng nên dạy bảo họ hồi hướng cầu quả vị A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề .”</I>
<o></o>
<I>“ Đại Vương nên biết , không nên dùng sự bố thí này để cầu được làm Đao Lợi Thiên Vương , Đại Phạm Thiên Vương … vì sao vậy ? Những phước báo , trân bảo mà vua có được ngày hôm nay đều là vô thường , không có tướng cố định , khác nào như cơn gió thoảng nhanh . Vì thế nên dùng những phước báo có được từ việc bố thí này để khiến cho tâm được tự tại , mau chóng thành tựu quả A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề , độ thoát vô số chúng sinh , khiến cho được vào cảnh giới Niết Bàn “ </I>
<I>(Phẩm Đại Thí Phần 2 )</I>
<I>Nói tóm lại tu từ bi bố thí là một trong nhiều pháp môn trong đạo Phật </I>
<I>Không biết lần này thì Thầy KC đã chấp nhận chưa ?</I>
<I>Mong câu trả lời về Thiền định </I>
<I>Kính</I>
<o></o>
Kính Các ĐH
Cho nên khi mình nói tu Tâm Từ Bi mà chưa kết hợp với Quán Tánh Không đó là mình tu theo Phàm Phu.
Thầy KC nói rất đúng , phàm phu tu tâm từ bi phải quán Tánh Không !
Giác cạn nhỏ là Bồ Tát Thấp
Giác sâu rộng là Bồ Tát Lớn.
Như là sáng thì phải có thể soi vật tỏ hay mờ thì còn tùy sức sáng.
Thầy KC lấy ví dụ về những chiếc đèn ,thật tuyệt vời
Đèn sáng hết cỡ
Đèn sáng
Đèn sáng trung
Đèn sáng vừa
Đèn sáng mờ
Đèn chưa sáng
.........
Đèn sáng hết cỡ , là dụ cho trí tuệ thấy rõ không còn phân biệt
Đèn ít sáng chừng nào sự thấy càng kém
Bậc giải thoát càng cao tầm nhìn càng rõ trụ ở Tánh Không , khi hành từ bi không cần quán
Phàm phu như đèn sáng mờ hoặc đèn chưa sáng , khi hành từ bi phải quán tánh không
Nếu không sẽ sa vào chấp
Bồ Tát tu Tâm Từ thì luôn luôn kết hợp với Trí Tuệ Tánh không nếu không thành Si Ái của Phàm Phu.
Nhưng nếu không có tâm từ bi , chỉ có ái tự thân , sẽ còn si ái nặng nề hơn thế nữa , không biết Thầy Kim Cang có chịu công nhận điều này không ?
Vì từ bi là từ bi với chính mình đấy !
Điều gì mình không muốn ai làm cho mình , thì mình sẽ không làm cho người khác
Bồ Tát tu Tâm Từ không phải thương chúng sanh nghèo đói, bịnh tật...mà là thương chúng sanh bị si mê khiến chìm đắm trong khổ trong sanh tử luân hồi.
Phàm Phu tu Tâm Từ nhưng Chấp cho nên có Cái Tham Sân Si ẩn ở trong thí dụ thấy người đói khổ thì thương bố thí tiền bạc giúp đỡ cho họ rồi sau họ no đủ thành đạt lại chẳng biết ơn thì sau đó lại khởi Sân.
Thật ra viết điều sau đây Pt chỉ muốn nói :
_ Tu Từ Bi là một pháp môn trong 84.000 pháp môn của đạo Phật,nhưng quý vị có quyền lựa chọn pháp môn thích hợp , không phải ai cũng tu giống pháp môn như ai . Không ai bắt buộc người khác phải tu giống con đường của mình , pháp môn của mình
_ Đức Phật có tu từ bi
_Tu từ bi là pháp tu của Bồ Tát Đạo, vì từ bi là tâm của Bồ Tát
Bởi vì trong Lục Độ Ba La Mật để tu Bồ Tát Đạo dành cho các người sơ phát tâm Bồ Đề tu Bồ Tát Đạo , Độ đứng đầu là “Bố Thí “.
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com<img src=" /><o></o>Bố Thí ( trong đó bao hàm luôn cả nghĩa cúng dường )
Bố thí là san sẻ cho người khác những gì mình có được.
Những gì mình có bao gồm tài vật , pháp tu , Sự dũng cảm hay tình thương , mình đều nên bố thí , nên có ba loại bố thí là : tài thí , pháp thí , vô úy thí như trong kinh dạy .
<o></o>
Vì sao phải bố thí ?
_ Vì lòng từ bi muốn bạt khổ rồi ban vui cho tha nhân
_ Vì trừ lòng tham cho mình ( tiền thân đức Phật đã chẳng từng bố thí, tất cả tài sản , bố thí cả vợ con , bố thí thân cho cọp đói … )
_Trong Kinh Bi Hoa phẩm PHÁP BỐ THÍ Phần 3 đức Phật có nói về việc ngài hành Bố Thí các phần của thân thể
<o></o>
Khi bố thí hết ,là không còn sở hữu cái gì nữa thì không còn luyến tiếc cái gì nữa , tự nhiên xả ly được tất cả , xa rời luyến ái , do đó không dẫn đến đời sau.
Đây là xét về phương diện pháp tu tâm của Bồ tát
<o></o>
Xét về phương diện phước đức của Bố thí ,
Kinh 42 Chương , chương thứ mười “Hoan hỷ bố thí tất được phước “ , <I>đức Phật dạy :” Thấy người tu đạo bố thí mà hoan hỷ trợ giúp thì sẽ được phước rất lớn ; chương 11 , “Sự Gia Tăng Của Công Đức “ , trong việc bố thí thức ăn , đức Phật dạy : “ Đãi 100 người ác ăn , không bằng đãi một người thiện ăn . Đãi một ngàn người thiện ăn , không bằng đãi một người trì ngũ giới ăn . Đãi một vạn người trì ngũ giới ăn , không bằng cúng dường cho một vị Tu Đà Hoàn ăn . Cúng dường một trăm vạn vị tu đà hoàn ăn , không bằng cúng dường cho một vị Tư Đà Hàm ăn … “ Như vậy thì bố thí cúng dường cho 100 người ác cũng cho ra công đức nhưng ít hơn là cúng dường cho một người thiện ăn .</I>
<o></o>
<o></o>
Xét về phương diện công đức
Bố thí là phước đức , nhưng phước đức hoàn toàn có thể hồi hướng thành công đức .
Từ phước đức của bố thì nếu hồi hướng vì làm phước đức này mà có công đức để cầu đạo giải thoát , là có công đức để tu giải thoát .
Kinh Bi Hoa :
<I>“ Thiện nam tử ! Khi ấy Phạm Chí Bảo Hải liền thưa với Thánh vương rằng : Xin Đại Vương hãy đem phước đức cúng dường những báu vật hôm nay cùng với tất cả những gì Đại Vương đã cúng dường đức Như Lai và chư tỳ kheo Tăng trong suốt ba tháng hồi hướng cầu quả vị ANậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề .. Đối với một ngàn người con của Đại Vương , tám mươi bốn ngàn vị Tiểu Vương , chin mươi hai ngàn ức nhân dân , cũng nên dạy bảo họ hồi hướng cầu quả vị A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề .”</I>
<o></o>
<I>“ Đại Vương nên biết , không nên dùng sự bố thí này để cầu được làm Đao Lợi Thiên Vương , Đại Phạm Thiên Vương … vì sao vậy ? Những phước báo , trân bảo mà vua có được ngày hôm nay đều là vô thường , không có tướng cố định , khác nào như cơn gió thoảng nhanh . Vì thế nên dùng những phước báo có được từ việc bố thí này để khiến cho tâm được tự tại , mau chóng thành tựu quả A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề , độ thoát vô số chúng sinh , khiến cho được vào cảnh giới Niết Bàn “ </I>
<I>(Phẩm Đại Thí Phần 2 )</I>
<I>Nói tóm lại tu từ bi bố thí là một trong nhiều pháp môn trong đạo Phật </I>
<I>Không biết lần này thì Thầy KC đã chấp nhận chưa ?</I>
<I>Mong câu trả lời về Thiền định </I>
<I>Kính</I>
<o></o>