Cungduong xin kính các thầy,cô.
cungduong xin chia sẻ với bạn thiện nhẫn,có gì không phải con xin các thầy,cô chỉ dạy
Nhưng trên thực tế thì tôi không thể thực hành được.
Đúng vậy đ/h thiện nhẫn,nói thì dễ vậy nhưng đ/h thực hành rất khó,vậy khó ở chổ nào.Theo mình nghĩ khó ở chổ ta "thường hay quên " và có thể ta chưa biết cách thực hành.
Khi mình học phật,mình đã hiểu những gì mà có hình tướng đều là giả ,không thật.Đều theo quy luật tự nhiên có sanh có diệt theo nhân duyên liên tục mà ta hay gọi là luân hồi.
Vậy chắc chắn là con người củng vậy ,củng không thoát ra khỏi quy luật đó.Ta già hằng ngày mà chẳng qua quá trình đó sảy ra chậm mà ta không để ý đó thôi.
Theo cungduong hiểu"tưởng" ở đây là:tưởng tượng,ý tưởng,ý thức nó thuộc về thức thứ 6 "ý" trong 6 thức
1 .Nhãn thức: mắt thấy;
2. Nhĩ thức: tai nghe;
3. Tỹ thức: mũi ngửi;
4. Thiệt thức: lưỡi nếm;
5. Thân thức: thân chạm xúc;
6. Ý thức: sự phân biệt hiểu biết
Trong cuộc sống ta thấy người đó hằng ngày hay có những hành vi không tốt như :đánh nhau,chửi bới,ăn nhậu la hét,chửi cha ,mắng mẹ....... làm cho ta nhìn thấy người đó là ta liền tưởng đến người đó là không tốt.Hả nhìn thấy mặt người đó là những ký ức xấu xa của người đó hiện về trong tâm chúng ta.Nổi sợ sệt đó phát ra ngoài là chúng ta xanh mặt,tay chân chúng ta bủn rủn, run rẩy............ Đến lúc nào đó người đó bị vô tù,người đó đã thành tâm xám hối tội lỗi.Nhưng khi mới ra tù ta mới nhìn thấy người đó ta lại củng có những biểu hiện ra như sợ xanh mặt,tay chân lại bủn rủn như xưa.Như vậy "tưởng" của ta lúc này là không đúng rồi.
Đến thân tứ tứ đại,ngũ ẩn của chúng ta rồi có ngày củng tan rã thì làm gì "tưởng" của ta mà thật cho được.Vậy con người chúng ta khổ củng do chúng ta chấp thật có,hoặc chấp không có.Vậy chúng ta muốn giải thoát,an vui thì chúng ta nên bỏ "chấp" thôi.
Thân của ta củng không thật thì làm gì "tưởng"của chúng ta mà "thật" cho được.
Vậy phương pháp thực hành là ta cứ nhìn "tưởng"của ta thôi.Tức là những cái :ý muốn,thích,vui,buồn.....hoặc nó biểu hiện qua những hành vi,cảm xúc của ta.Khi ta thấy nó biểu hiện ra như vậy ta "xả" liền :heocon028: .Nó là những tướng "ma" ,là không thật, ta "xả" đến khi nào không còn thấy "xả" thì thôi.
Ta "xả" tức là ta không chấp nó nữa,ta không bận tâm tới nó nữa,không màng tới nó nữa.
Cho đến khi đối với người đẹp,ta liền để ý tới "tưởng" của ta,liền xả.Mình nghe các thầy nói,có người còn dán chử"tử"lên trán để tu,coi như mình đã chết rồi,hay ở nước nào đó các tu sĩ còn ngồi ở nghĩa địa cả đêm lẫn ngày để tu tập cho thuần thục.
Vd: như chiếc xe đang chạy mà muốn dừng thì củng phải giảm tốc độ từ từ chứ làm sao dừng nhanh cho được.
Đây là những thiển ý của con,nói thì dễ mà tập cho thuần thục không dễ là vậy.Ngày nào mình củng nhớ,lúc nào củng nhớ thì con nghĩ củng có ngày thành tựu.
Có gì sai trái con xin các thầy,cô chỉ dạy.
Con xin kính
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.