Minh Huyền 23

Thắc mắc Tại sao lại có những suy nghĩ xúc phạm Phật Pháp?

Minh Huyền 23

Registered
Phật tử
Tham gia
18/9/24
Bài viết
3
Điểm tương tác
4
Điểm
3
Kính thưa tất cả mọi người.

Con là một học sinh lớp 12, có vài điều trăn trở đã mấy tuần nay mong được mọi người giải đáp ạ.

Trước đây thì con vẫn luôn thích tìm hiểu, khám phá về tín ngưỡng thờ Mẫu. Dần dần sau đó con bắt đầu biết đến Phật pháp và nghe một số thần chú như Chú Đại Bi, Lục Đại Minh Chú, Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh, ... và vẫn xem các video về nghi thức hầu đồng hằng ngày.

Ban đầu mọi thứ vẫn ổn, con vẫn giữ sự tôn kính với tất cả các vị thánh trong tín ngưỡng thờ Mẫu và với các vị Bồ Tát, Phật Đà, ...

Nhưng không hiểu vì sao trong 1 tháng gần đây, trong đầu con lại luôn có những suy nghĩ xúc phạm đến những vị thần thánh, cùng Phật pháp.

Khi mới bắt đầu có những suy nghĩ ấy, con cứ cố gắng để não bộ không được có những tư duy bậy bạ ấy nhưng không thể nào kiểm soát được. Càng cố gắng thì lại có những suy nghĩ nhỏ len lỏi trong đầu mãi không thể dứt. Về sau, hễ khi không có việc gì để làm, ngồi yên một chỗ, đầu óc không bận suy nghĩ thì lại có những ý nghĩ như vậy len lỏi.

Sau khi con tìm hiểu và được biết rằng khi ta muốn kiểm soát não, để nó làm một điều gì đó quá mức sẽ có thể gây ra phản ứng ngược nên đã cố gắng để mọi thứ thuận theo tự nhiên, cố gắng nghĩ đến thần thành ít nhất có thể. Nhưng con cảm thấy như vậy đức tin sẽ dần mất đi.

Dạo gần đây, sức khỏe của con cũng bắt đầu yếu đi, nhiều bệnh tật hơn trước. Lại có thêm những suy nghĩ đảo điên như vậy làm con hết sức mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần. Ngày nào con cũng sống trong sợ hãi, lo lắng khi xúc phạm thần thánh, cũng tự trấn an rằng đó là những suy nghĩ không cố ý, không phải bản thân tự muốn như vậy nhưng con biết dù thế nào thì cũng không thể chối rằng mình đã tạo ra ác nghiệp.

Vì vậy con đã lên youtube bật những bài kinh sám hối và con cảm thấy tốt hơn, đầu óc thanh thản hơn. Nhưng khi ở lớp học thì làm sao có thể bật kinh được, ở nhà cũng không thể thoải mái bật kinh được vì bà ngoại con là người Công giáo và bà sống cùng gia đình nên con cũng hạn chế. Những lúc đó thực sự là nội tâm giằng xé không thôi.

Nó rất ảnh hưởng đến việc học tập năm cuối cấp của con nên con thực sự mong muốn có người có thể giảng giải, giúp con trừ bỏ đi những suy nghĩ đó. Mong mọi người tư vấn giúp ạ!
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Con là một học sinh lớp 12, có vài điều trăn trở đã mấy tuần nay mong được mọi người giải đáp ạ.

Sau khi con tìm hiểu và được biết rằng khi ta muốn kiểm soát não, để nó làm một điều gì đó quá mức sẽ có thể gây ra phản ứng ngược nên đã cố gắng để mọi thứ thuận theo tự nhiên, cố gắng nghĩ đến thần thành ít nhất có thể. Nhưng con cảm thấy như vậy đức tin sẽ dần mất đi.

Dạo gần đây, sức khỏe của con cũng bắt đầu yếu đi, nhiều bệnh tật hơn trước. Lại có thêm những suy nghĩ đảo điên như vậy làm con hết sức mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần. Ngày nào con cũng sống trong sợ hãi, lo lắng khi xúc phạm thần thánh, cũng tự trấn an rằng đó là những suy nghĩ không cố ý, không phải bản thân tự muốn như vậy nhưng con biết dù thế nào thì cũng không thể chối rằng mình đã tạo ra ác nghiệp.

Vì vậy con đã lên youtube bật những bài kinh sám hối và con cảm thấy tốt hơn, đầu óc thanh thản hơn. Nhưng khi ở lớp học thì làm sao có thể bật kinh được, ở nhà cũng không thể thoải mái bật kinh được vì bà ngoại con là người Công giáo và bà sống cùng gia đình nên con cũng hạn chế. Những lúc đó thực sự là nội tâm giằng xé không thôi.

Nó rất ảnh hưởng đến việc học tập năm cuối cấp của con nên con thực sự mong muốn có người có thể giảng giải, giúp con trừ bỏ đi những suy nghĩ đó. Mong mọi người tư vấn giúp ạ!
Bạn Minh huyền 23 mến.

Đúng như bạn nói: "khi ta muốn kiểm soát não, để nó làm một điều gì đó quá mức sẽ có thể gây ra phản ứng ngược"

Đây có lẻ là trong đời trước Bạn đã có Chánh Tín- Không tin nơi Tà mị. nên đời này do quán tính mà bạn có phản ứng tự vệ. với mê tín.

còn bạn nói: "con đã lên youtube bật những bài kinh sám hối và con cảm thấy tốt hơn, đầu óc thanh thản hơn".

* Vậy bạn thử Niệm thầm NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, hoặc trì chú ÁN MA NI BÁT DI HỒNG xem có tương thich không.

* Niệm Phật hay trì chú có tác dụng. Giống như bạn có ly nước đục nhơ.- dụ cho tâm loạn tưởng của bạn. Câu niệm giống như bạn rót từ từ và lâu dài vào ly nước đục. Nước trong sẽ dần dần đẩy số nước cặn bẩn ra ngoài. Kết quả nước thành Trong vắt.

Screenshot (180).png

Chúc Bạn Thân Tâm an lạc.

Mến
 
Last edited:

Minh Huyền 23

Registered
Phật tử
Tham gia
18/9/24
Bài viết
3
Điểm tương tác
4
Điểm
3
Bạn Minh huyền 23 mến.

Đúng như bạn nói: "khi ta muốn kiểm soát não, để nó làm một điều gì đó quá mức sẽ có thể gây ra phản ứng ngược"

Đây có lẻ là trong đời trước Bạn đã có Chánh Tính- Không tin nơi Tà mị. nên đời này do quán tính mà bạn có phản ứng tự vệ. với mê tín.

còn bạn nói: "con đã lên youtube bật những bài kinh sám hối và con cảm thấy tốt hơn, đầu óc thanh thản hơn".

* Vậy bạn thử Niệm thầm NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, hoặc trì chú ÁN MA NI BÁT DI HỒNG xem có tương thich không.

* Niệm Phật hay trì chú có tác dụng. Giống như bạn có ly nước đục nhơ.- dụ cho tâm loạn tưởng của bạn. Câu niệm giống như bạn rót từ từ và lâu dài vào ly nước đục. Nước trong sẽ dần dần đẩy số nước cặn bẩn ra ngoài. Kết quả nước thành Trong vắt.

Screenshot (180).png

Chúc Bạn Thân Tâm an lạc.

Mến
Con cảm ơn ạ
 

VO-NHAT-BAT-NHI

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
23/8/10
Bài viết
3,832
Điểm tương tác
766
Điểm
113
Kính thưa tất cả mọi người.

Con là một học sinh lớp 12, có vài điều trăn trở đã mấy tuần nay mong được mọi người giải đáp ạ.

Trước đây thì con vẫn luôn thích tìm hiểu, khám phá về tín ngưỡng thờ Mẫu. Dần dần sau đó con bắt đầu biết đến Phật pháp và nghe một số thần chú như Chú Đại Bi, Lục Đại Minh Chú, Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh, ... và vẫn xem các video về nghi thức hầu đồng hằng ngày.

Ban đầu mọi thứ vẫn ổn, con vẫn giữ sự tôn kính với tất cả các vị thánh trong tín ngưỡng thờ Mẫu và với các vị Bồ Tát, Phật Đà, ...

Nhưng không hiểu vì sao trong 1 tháng gần đây, trong đầu con lại luôn có những suy nghĩ xúc phạm đến những vị thần thánh, cùng Phật pháp.

Khi mới bắt đầu có những suy nghĩ ấy, con cứ cố gắng để não bộ không được có những tư duy bậy bạ ấy nhưng không thể nào kiểm soát được. Càng cố gắng thì lại có những suy nghĩ nhỏ len lỏi trong đầu mãi không thể dứt. Về sau, hễ khi không có việc gì để làm, ngồi yên một chỗ, đầu óc không bận suy nghĩ thì lại có những ý nghĩ như vậy len lỏi.

Sau khi con tìm hiểu và được biết rằng khi ta muốn kiểm soát não, để nó làm một điều gì đó quá mức sẽ có thể gây ra phản ứng ngược nên đã cố gắng để mọi thứ thuận theo tự nhiên, cố gắng nghĩ đến thần thành ít nhất có thể. Nhưng con cảm thấy như vậy đức tin sẽ dần mất đi.

Dạo gần đây, sức khỏe của con cũng bắt đầu yếu đi, nhiều bệnh tật hơn trước. Lại có thêm những suy nghĩ đảo điên như vậy làm con hết sức mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần. Ngày nào con cũng sống trong sợ hãi, lo lắng khi xúc phạm thần thánh, cũng tự trấn an rằng đó là những suy nghĩ không cố ý, không phải bản thân tự muốn như vậy nhưng con biết dù thế nào thì cũng không thể chối rằng mình đã tạo ra ác nghiệp.

Vì vậy con đã lên youtube bật những bài kinh sám hối và con cảm thấy tốt hơn, đầu óc thanh thản hơn. Nhưng khi ở lớp học thì làm sao có thể bật kinh được, ở nhà cũng không thể thoải mái bật kinh được vì bà ngoại con là người Công giáo và bà sống cùng gia đình nên con cũng hạn chế. Những lúc đó thực sự là nội tâm giằng xé không thôi.

Nó rất ảnh hưởng đến việc học tập năm cuối cấp của con nên con thực sự mong muốn có người có thể giảng giải, giúp con trừ bỏ đi những suy nghĩ đó. Mong mọi người tư vấn giúp ạ!
Chào bạn,
Hiện tượng của bạn là nghiệp khảo. Nói một cách tích cực hơn là bạn được thử thách để hiểu sâu hơn về Phật Pháp. Trên hành trình tâm linh việc xuất hiện các chướng ngại là không thể tránh khỏi.

Nguyên nhân của việc xuất hiện các ý niệm xúc phạm các bậc bề trên, có nhiều nguyên nhân (mặc dù mình không hề cố ý)

-Thứ nhất: do mình bị tiêm nhiễm các tư tưởng và hành vi xấu xa ô nhiễm và hiểu Phật Pháp còn ở mức hình tướng bên ngoài nên khi tiếp xúc với hình ảnh có nét con người của các Ngài thì các hình ảnh, ý niệm bậy bạ lại phát sanh ra.
-Thứ hai: do nghiệp chống phá ương ngạnh chẳng chịu thuần phục nhiều đời nhiều kiếp, thói quen đó vẫn còn trong tâm thức.
-Thứ ba: do sự cống cao ngã mạn (thấy mình hiểu biết nhiều chẳng hạn), âm thầm nơi tâm niệm xem mình hơn cả Thần Thánh.
- Thứ tư: do tư tưởng của mình còn tạp nhạp, đa thần đa thánh,....tự chống đối nhau.

Dù là nguyên nhân đi nữa. Điều cần làm của bạn là:
- Xem xét lại cách hiểu về Thần, Thánh, Phật của mình có đúng chưa? Đặc biệt là về Phật Pháp, có hiểu đúng về sự giải thoát trong Phật Pháp hay chưa? Phải hiểu các bậc Thánh trong đạo Phật là các vị không còn tham sâi si, tà kiến,.... là Thầy của Trời, Người.
Bạn bớt xem hầu đồng lại, chú trọng hơn về tìm hiểu Phật Pháp để có nhận thức đúng đắn.


- Ý niệm xấu xa nơi bạn là một loại khổ mà bạn đang chịu. Do đó, bạn hãy thành tâm niệm "Nam Mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn, Quán Thế Âm Bồ Tát" hoặc ngắn gọn "Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát", niệm trong tâm là được, khổ quá thì niệm thành tiếng. Quán Thế Âm Bồ Tát là một vị Đại Bồ Tát từ bi rộng lớn, thần thông vô ngại chuyên cứu độ khổ nạn của chúng sanh thông qua việc niệm danh hiệu của Ngài. Hầu hết các loại thần chú đều từ Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát, do đó, danh hiệu của Ngài uy lực rất lớn.

- Việc học tập lớp 12 cũng quan trọng, liên quan tới công việc mưu sinh của bạn sau này. Do đó, đặc biệt năm nay phải cố gắng để không phụ lòng của người nuôi dưỡng mình.
 
Last edited:

Minh Huyền 23

Registered
Phật tử
Tham gia
18/9/24
Bài viết
3
Điểm tương tác
4
Điểm
3
Chào bạn,
Hiện tượng của bạn là nghiệp khảo. Nói một cách tích cực hơn là bạn được thử thách để hiểu sâu hơn về Phật Pháp. Trên hành trình tâm linh việc xuất hiện các chướng ngại là không thể tránh khỏi.

Nguyên nhân của việc xuất hiện các ý niệm xúc phạm các bậc bề trên, có nhiều nguyên nhân (mặc dù mình không hề cố ý)

-Thứ nhất: do mình bị tiêm nhiễm các tư tưởng và hành vi xấu xa ô nhiễm và hiểu Phật Pháp còn ở mức hình tướng bên ngoài nên khi tiếp xúc với hình ảnh có nét con người của các Ngài thì các hình ảnh, ý niệm bậy bạ lại phát sanh ra.
-Thứ hai: do nghiệp chống phá ương ngạnh chẳng chịu thuần phục nhiều đời nhiều kiếp, thói quen đó vẫn còn trong tâm thức.
-Thứ ba: do sự cống cao ngã mạn (thấy mình hiểu biết nhiều chẳng hạn), âm thầm nơi tâm niệm xem mình hơn cả Thần Thánh.
- Thứ tư: do tư tưởng của mình còn tạp nhạp, đa thần đa thánh,....tự chống đối nhau.

Dù là nguyên nhân đi nữa. Điều cần làm của bạn là:
- Xem xét lại cách hiểu về Thần, Thánh, Phật của mình có đúng chưa? Đặc biệt là về Phật Pháp, có hiểu đúng về sự giải thoát trong Phật Pháp hay chưa? Phải hiểu các bậc Thánh trong đạo Phật là các vị không còn tham sâi si, tà kiến,.... là Thầy của Trời, Người.
Bạn bớt xem hầu đồng lại, chú trọng hơn về tìm hiểu Phật Pháp để có nhận thức đúng đắn.


- Ý niệm xấu xa nơi bạn là một loại khổ mà bạn đang chịu. Do đó, bạn hãy thành tâm niệm "Nam Mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn, Quán Thế Âm Bồ Tát" hoặc ngắn gọn "Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát", niệm trong tâm là được, khổ quá thì niệm thành tiếng. Quán Thế Âm Bồ Tát là một vị Đại Bồ Tát từ bi rộng lớn, thần thông vô ngại chuyên cứu độ khổ nạn của chúng sanh thông qua việc niệm danh hiệu của Ngài. Hầu hết các loại thần chú đều từ Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát, do đó, danh hiệu của Ngài uy lực rất lớn.

- Việc học tập lớp 12 cũng quan trọng, liên quan tới công việc mưu sinh của bạn sau này. Do đó, đặc biệt năm nay phải cố gắng để không phụ lòng của người nuôi dưỡng mình.
Dạ, trước hết con xin cảm ơn thầy vì đã cho con lời khuyên

Về nguyên nhân mà thầy đã nói:
  • Nguyên nhân thứ nhất: Quả thật trước đây con từng xem một vài bộ phim Trung Quốc về phản Tây Du Ký và chúng có hơi hướng chống đối Phật giáo, thêm vào đó, con hay bắt gặp các bài báo về các sai phạm, lùm xùm của một số vị Trụ Chì, Đại Đức, ... trên Facebook nên có một thời gian con có những suy nghĩ khá sai lệch về Phật giáo và cũng từng nghi ngờ về lòng từ bi của các ngài đối với chúng sinh
  • Nguyên nhân thứ ba: Trong những năm về trước, con thường gặp rất nhiều tai nạn đặc biệt liên quan đến giao thông nhưng thường thoát chết trong gang tấc, hoặc nhiều sự may mắn đến với bản thân như luôn kiểm tra trúng tủ hoặc luôn nhận được đề dễ hơn người khác, ... nên có lẽ đã sinh ra những suy nghĩ ngạo mạn, nghĩ rằng trong những kiếp trước mình là người đại phú đại quý, phước dày đức cao, ... luôn đem mình đặt trên người khác. Cũng có lẽ vì lí do này mà con càng ngày càng tự cho bản thân cao quý nên mới sinh ra những suy nghĩ bậy bạ. Thú thật với thầy, nhiều lúc con cũng có những suy nghĩ đề cao bản thân với Thần Thánh, có những ham muốn được người khác cung cung kính kính với mình. Nhưng giờ nghĩ lại thấy bản thân thật sự rất thiển cận.
  • Nguyên nhân thứ tư: Khi còn nhỏ, con khá thích ở quê ngoại, mà nhà ngoại con lại theo Công giáo nên con cũng có một thời gian thấy thích thú với nhà thờ, thích thú với việc đọc Kinh Thánh dù bản thân không theo Công giáo, sau đó con lại đi vào con đường tìm hiểu Đạo giáo, tìm hiểu về các kinh điển Đạo gia. Tiếp đó lại thêm việc tìm hiểu về các thần tích, bản văn chầu, ... của tín ngưỡng thờ Mẫu rồi lại tìm hiểu Phật pháp nên quả thật có chút hỗn loạn, nhiều khi không biết đâu mà lần.

Gần đây con đã bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu về Phật pháp, nghe theo lời thầy @vienquang2 , hằng ngày trì chú ÁN MA NI BÁT DI HỒNG cùng với việc thiền nên suy nghĩ của con cũng bắt đầu ổn định lại, các suy nghĩ linh tinh cũng dần dần giảm đi, chỉ tập trung tụng niệm thần chú.

Hằng ngày trì tụng Phật Pháp làm con cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn, ý nghĩa hơn. Đặc biệt sau khi nghe thần chú của ngài Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát thì đầu óc lại càng được mở mang, nhiều điều không hiểu trong học tập như được khai sáng. Càng tìm hiểu về Phật pháp, con càng thấy mình nhỏ bé. Dạo gần đây con luôn có một mối thúc đẩy vô hình, luôn hối thúc bản thân mình xuất gia. Trong lòng con luôn thôi thúc một ngọn lửa xuất gia, càng nghĩ đến việc hằng ngày được nghiên cứu kinh sách sau đó truyền bá chúng, được góp công trong việc phát dương Phật pháp, được dùng những điều mình học được để cứu giúp mọi người lại càng làm con thấy vui vẻ.

Tuy nhiên, con sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, tuy không quá khó khăn nhưng cũng chẳng dư giả, hiểu được sự khó khăn của song thân nên muốn ở lại thế tục để trả ơn báo hiếu. Khi nào tròn hiếu đạo thì mới xuất gia. Nhưng dạo đây, thật sự nhiều lúc con có những suy nghĩ như ước gì mình mồ côi, khi đó có thể thoải mái nghiên cứu, không vướng bận gì. Tuy con biết niềm mong mỏi nghiên cứu Phật pháp là điều tốt, nhưng ước mình không cha không mẹ thì thật bất hiếu làm sao! Mong thầy cho con lời khuyên để gạt bỏ suy nghĩ ấy ạ.

Con chân thành cảm ơn thầy.
 

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Bạn Minh Huyền mến.

Những trăn trở của Bạn có thể cô động trong 2 vấn đề:

1/. Vướng bận gia đình. Muốn bức ra để dể tu hành.

2/. Xuất Gia để hành Đạo.

+ về vấn đề 1 Vướng bận gia đình : Thật ra nổi vướng bận để ràng buộc tiến trình tu học là Vợ và con. Còn Cha mẹ nếu mình quyết chí tu, thì dần dần sẽ cảm được Cha mẹ ủng hộ.- Vì nước mắt chảy xuôi. Cha mẹ thường thua ý muốn con cái.

Ngày xưa. Đức Thái Tử Tất Đạt Đa (tiền thân Phật) đi tu. Ban đầu cha mẹ cũng không chấp thuận. Nhưng rồi cũng đâu vào đấy.

Nhưng Vợ và con thì không đơn giản ạ. Tích trong Đạo, ngày xưa có Vị "Thất Lai Tỳ Kheo". Vì Vướng bận gia đình, nên đi xuất gia rồi lại hoàn tục. Cứ như thế đến 7 lần mới vứt ra được. Ngày nay cũng có vị đã lên đến Thượng tọa, thế mà vẫn hoàn tục đó thôi.- Bởi vậy nếu chưa tạo nghiệp thê thằng tử phược thì cố mà tránh là quá tốt.- Nhưng ngày xưa Đức Phật vẫn có mối ràng buộc này, mà với ý chí xuất gia mạnh mẻ vẫn ổn thôi bạn à.
Screenshot (186).png


+ Còn về vấn đề 2: Nếu lở có sự ràng buộc rồi. Thì ta chọn cách "xuất gia phù hợp" là vẫn tu hành tốt thôi bạn à...
 

quangtran

Registered
Phật tử
Tham gia
18/6/24
Bài viết
2
Điểm tương tác
2
Điểm
3
Tín ngưỡng thờ Mẫu do dân gian mình lập ra để tưởng nhớ những người có công với đất nước, mục đích ban đầu là tốt nhưng giờ bị biến tướng nhiều quá. Việc phong Thánh trong tín ngưỡng này do người đời tự phong, còn hầu đồng vốn là hình thức diễn kịch để mọi người tưởng nhớ đến các anh hùng dân tộc nhưng nay biến tướng thành Thánh nhập, kéo theo các tệ nạn như cầu tài cầu lộc, bùa ngải, nghiện ngập, cờ bạc, dâm loạn.
Hiện tại các hoạt động của tín ngưỡng này vẫn mang tính tự phát, chưa có sự quản lý chặt chẽ của luật pháp nên rất dễ bị biến tướng, lạm dụng, lợi dụng. Bạn lưu ý để không bị lạc vào mê tín dị đoan nhé.
Như hoàn cảnh hiện tại của bạn thì việc ôn thi cần được chú trọng nhé, nếu việc tìm hiểu tâm linh ảnh hưởng tới học tập thì ưu tiên học tập thi cử xong đầu óc thảnh thơi rồi nghiên cứu tâm linh cũng chưa muộn đâu bạn.
 

VO-NHAT-BAT-NHI

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
23/8/10
Bài viết
3,832
Điểm tương tác
766
Điểm
113
Dạ, trước hết con xin cảm ơn thầy vì đã cho con lời khuyên

Về nguyên nhân mà thầy đã nói:
  • Nguyên nhân thứ nhất: Quả thật trước đây con từng xem một vài bộ phim Trung Quốc về phản Tây Du Ký và chúng có hơi hướng chống đối Phật giáo, thêm vào đó, con hay bắt gặp các bài báo về các sai phạm, lùm xùm của một số vị Trụ Chì, Đại Đức, ... trên Facebook nên có một thời gian con có những suy nghĩ khá sai lệch về Phật giáo và cũng từng nghi ngờ về lòng từ bi của các ngài đối với chúng sinh
  • Nguyên nhân thứ ba: Trong những năm về trước, con thường gặp rất nhiều tai nạn đặc biệt liên quan đến giao thông nhưng thường thoát chết trong gang tấc, hoặc nhiều sự may mắn đến với bản thân như luôn kiểm tra trúng tủ hoặc luôn nhận được đề dễ hơn người khác, ... nên có lẽ đã sinh ra những suy nghĩ ngạo mạn, nghĩ rằng trong những kiếp trước mình là người đại phú đại quý, phước dày đức cao, ... luôn đem mình đặt trên người khác. Cũng có lẽ vì lí do này mà con càng ngày càng tự cho bản thân cao quý nên mới sinh ra những suy nghĩ bậy bạ. Thú thật với thầy, nhiều lúc con cũng có những suy nghĩ đề cao bản thân với Thần Thánh, có những ham muốn được người khác cung cung kính kính với mình. Nhưng giờ nghĩ lại thấy bản thân thật sự rất thiển cận.
  • Nguyên nhân thứ tư: Khi còn nhỏ, con khá thích ở quê ngoại, mà nhà ngoại con lại theo Công giáo nên con cũng có một thời gian thấy thích thú với nhà thờ, thích thú với việc đọc Kinh Thánh dù bản thân không theo Công giáo, sau đó con lại đi vào con đường tìm hiểu Đạo giáo, tìm hiểu về các kinh điển Đạo gia. Tiếp đó lại thêm việc tìm hiểu về các thần tích, bản văn chầu, ... của tín ngưỡng thờ Mẫu rồi lại tìm hiểu Phật pháp nên quả thật có chút hỗn loạn, nhiều khi không biết đâu mà lần.

Gần đây con đã bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu về Phật pháp, nghe theo lời thầy @vienquang2 , hằng ngày trì chú ÁN MA NI BÁT DI HỒNG cùng với việc thiền nên suy nghĩ của con cũng bắt đầu ổn định lại, các suy nghĩ linh tinh cũng dần dần giảm đi, chỉ tập trung tụng niệm thần chú.

Hằng ngày trì tụng Phật Pháp làm con cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn, ý nghĩa hơn. Đặc biệt sau khi nghe thần chú của ngài Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát thì đầu óc lại càng được mở mang, nhiều điều không hiểu trong học tập như được khai sáng. Càng tìm hiểu về Phật pháp, con càng thấy mình nhỏ bé. Dạo gần đây con luôn có một mối thúc đẩy vô hình, luôn hối thúc bản thân mình xuất gia. Trong lòng con luôn thôi thúc một ngọn lửa xuất gia, càng nghĩ đến việc hằng ngày được nghiên cứu kinh sách sau đó truyền bá chúng, được góp công trong việc phát dương Phật pháp, được dùng những điều mình học được để cứu giúp mọi người lại càng làm con thấy vui vẻ.

Tuy nhiên, con sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả, tuy không quá khó khăn nhưng cũng chẳng dư giả, hiểu được sự khó khăn của song thân nên muốn ở lại thế tục để trả ơn báo hiếu. Khi nào tròn hiếu đạo thì mới xuất gia. Nhưng dạo đây, thật sự nhiều lúc con có những suy nghĩ như ước gì mình mồ côi, khi đó có thể thoải mái nghiên cứu, không vướng bận gì. Tuy con biết niềm mong mỏi nghiên cứu Phật pháp là điều tốt, nhưng ước mình không cha không mẹ thì thật bất hiếu làm sao! Mong thầy cho con lời khuyên để gạt bỏ suy nghĩ ấy ạ.

Con chân thành cảm ơn thầy.
Chào bạn, VNBN không phải là người xuất gia nên cứ gọi VNBN bằng chú là được rồi.

Hiện nay, bạn đang học 12 thì hãy tiếp tục hoàn thành chương trình học và thi đỗ tốt nghiệp vì về sau sẽ cần tới kể cả khi bạn xuất gia! Do đó, trước mắt cần hoàn thành việc học 12 cho tốt bạn nhé.

Về lâu dài,
VNBN nghĩ rằng bạn nên làm hai việc:

- Tự mình vấn lòng mình: xuất gia để làm gì?

- Nếu bạn đã nhận thức rõ ràng về việc xuất gia và quyết chí dùng cả đời này để đánh đổi thì tìm cơ hội nào đó hãy nói cha mẹ bạn biết để cùng nhau trao đổi, thương lượng. Bạn muốn được ủng hộ thì ý chí của bạn phải thật sự mạnh mẽ và nguyện vọng phải tha thiết.

Nếu cuối cùng, cha mẹ thật sự cần bạn phụng dưỡng thì hãy phụng dưỡng, tránh để cha mẹ rơi vào bần cùng đối khổ, không ai chăm sóc trong khi mình vẫn còn đó. Trong khi phụng dưỡng vẫn cứ tu dưỡng bản thân theo Phật Pháp, rồi khi phận làm con xong rồi thì xuất gia.
 

Tự Độ

Registered
Phật tử
Tham gia
23/8/24
Bài viết
48
Điểm tương tác
26
Điểm
18
(Suy Nghĩ?).

Hãy sống chú Tâm trọn vẹn trong thực tại. Đừng sống phan duyên (Suy Nghĩ?) đến từ quá khứ.

(Suy Nghĩ?) không lệ thuộc ở mỗi người.
(Suy Nghĩ?) cũng không có khả năng điều khiển mỗi người.
Quan trọng nhất là (Suy Nghĩ?) lại càng không có khả năng xúc phạm đến cái gì được cả.
(Suy Nghĩ?) đến và đi như cơn mưa bão đến rồi phải đi không tùy theo ý muốn mỗi người.
(Suy Nghĩ?) đã tự độc lập đến từ quá khứ, và (Suy Nghĩ?) cũng đã tự độc lập đi rồi trong quá khứ.
Lúc mà mỗi người diễn tả (Suy Nghĩ?) đó thật sự (Suy Nghĩ?) đó đã không hiện hữu rồi.
Lúc mỗi người diễn tả (Suy Nghĩ?) đó là nói suông theo vọng ảo tưởng.
Mỗi người không một ai có thể chứng minh được (Suy Nghĩ?) ở mỗi người hiện tiền ở đâu, lúc nào.
Nói như thế nghĩa là mỗi người thay vì sống chú Tâm trọn vẹn trong Thực Tại thì mỗi người lại sống chú Tâm phan duyên (Suy Nghĩ?) đến từ quá khứ.
Sống chú Tâm trọn vẹn trong Thực Tại nghĩa là sống phải ưu tiên cho việc phải làm, rồi mỗi ngày phải ưu tiên chú Tâm làm việc cho tốt hơn.

Làm việc có ích lợi cho Thân Tâm nhiều hơn là (Suy Nghĩ?).
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Users search this thread by keywords

  1. https://diendanphatphap.com/diendan/threads/tai-sao-lai-co-nhung-suy-nghi-xuc-pham-phat-phap.38844/
Bên trên