minhđịnh

Thảo luận giữa minhđịnh và Mục đồng

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63
Có thể chia sẻ phương pháp xây móng cho VOVI và đại chúng được không Minhdinh?

Chào bạn Vovi

Tôi vốn trước đây là kẻ vô thần,không hề tin vào những gì huyền bí cao siêu mà khoa học không giải thích được.Cho nên khi có duyên biết đến Đạo Phật,tôi vẫn còn mang tư tưởng "duy vật" như vậy.Do đó khi tham gia vào pháp môn Tịnh Độ,đọc các bài kinh mà trong đó có rất nhiều điều huyền bí như mười phuơng chư Phật,thần thánh,thế giới Cực Lạc,địa ngục...là tâm tôi sẽ phản ứng,không chấp nhận nên không thể "thâm nhập kinh tạng" được.Sau đó tôi quyết định bỏ Tịnh Độ,tự mình tìm sách vở để đọc,kể cả lịch sử của Đạo Phật.Qua đó tôi biết được rằng,Đức Phật là một người có thật,là một người đã từ bỏ cuộc sống giàu sang nhung lụa để đi tìm câu hỏi về ý nghĩa của Cuộc Đời này.Tại sao chúng ta sinh ra?Tại sao chúng ta khổ hay sướng?Tại sao có kẻ giàu người nghèo?Chúng ta là cái gì?...Và hơn thế nữa,rộng ra là tất cả mọi sự vật_hiện tượng tồn tại trên đời này...

Và Ngài đã tìm được.

Và khi Đức Phật lần đầu tiên thuyết giáo là về điều gì?Đó là Tứ Diệu Đế.

Tại sao khởi đầu là Tứ Diệu Đế chứ không phải các kinh khác?Bởi vì đối tượng của giáo pháp của Ngài trước hết là nhắm vào Con Người,bắt đầu từ Con Người chứ không phải là các bậc khác.

Vậy cái nền căn bản của Phật Giáo cũng sẽ bắt đầu từ đấy.Bắt đầu từ chính bản thân chúng ta,những người còn vô minh mê mờ.Mà muốn nhận thức được bản thân chúng ta thì phải hiểu được Tứ Diệu Đế,Vô Ngã,Vô Thường...tức là ba pháp ấn mà Đức Phật thường hay nói trong các bộ kinh: Vô thường,Khổ,Vô Ngã...Không hiểu rõ,thẩm thấu được những điều này thì cho dù chúng ta có tu tập Pháp môn gì thì cũng khó đạt được kết quả.

Trên thực tế,tôi đã biết rất nhiều Phật tử rất siêng năng tu tập,siêng năng đi chùa,siêng năng thực hành các Pháp môn nhưng Tâm của họ hầu như ít biến chuyển,vẫn đầy đủ tham sân si...từ thô cho tới vi tế.Không phải bởi vì họ tu tập sai hay tu tập không đầy đủ mà bởi vì họ không chịu đọc và tìm hiểu những điều cơ bản,căn cốt của Đạo Phật.Họ chỉ chăm chăm tụng kinh,trì chú,ngồi thiền nhưng hầu như không bỏ thời gian để nghiên cứu,tìm hiểu thật sâu về cái nền tảng căn bản,cái "móng nhà" của Đạo Phật,hay có tìm hiểu thì cũng chỉ là sơ sài cho có.Cho nên kết quả là họ có tinh tấn đến một mức độ nào đó nhưng rồi khi gặp bình cảnh hay sự việc gì đó trái ý thì họ vẫn lộ ra nguyên vẹn cái tham sân si của mình.

Điều đó giống như chúng ta sử dụng máy tính vậy.Đa phần chúng ta chỉ biết mở máy và sử dụng nó chứ không hề hiểu rõ nguyên lý vận hành của máy tính là như thế nào,tại sao nó hoạt động được...cho nên đến khi máy tính của chúng ta bị hỏng hay bị lỗi gì đó là chỉ còn cách mang đến thợ để sửa.Chúng ta cũng vậy,khi tham gia vào 1 pháp môn nào đó là gần như chỉ lo thực hành mà không hề tìm hiểu kỹ càng,đến khi gặp điều gì đó ta không hiểu hay kết quả không đạt được như ý muốn là chúng ta bối rối,không biết xử lý như thế nào?Và đối với những người mới bước chân vào Đạo có khi còn thối ý,bỏ ngang...

Thực tế có rất nhiều trường hợp như vậy.Tôi còn nhớ hồi tham gia Tịnh Độ ở chùa Hoằng Pháp,tôi có ngồi gần 1 chị Phật tử.Chị đó và bạn tranh luận rất hăng về 1 vấn đề gì đó mà tôi quên mất rồi.Cuối cùng chị Phật tử đó lớn tiếng nói với bạn : Tôi đã đi chùa ,học Pháp hai chục năm rồi,Thầy nào tôi cũng nghe giảng rồi,sao tôi lại không biết?...Thế đấy.

Nên qua tìm hiểu của tôi,trước khi bắt tay vào học 1 pháp môn nào đó thì trứoc hết ta nên học và nắm vững(tôi chỉ nói nắm vững thôi chứ chưa thể thẩm thấu,vì muốn ngộ ra hay thẩm thấu thì phải trong quá trình thực hành mới từ từ hiểu rõ thêm) Tứ Diệu Đế,Bát chánh Đạo,Vô thường,Vô Ngã,Duyên khởi...đã.Rồi lúc đó hãy thực hành 1 pháp môn thích hợp với mình,niệm Phật,trì chú hay Thiền thì tùy căn cơ mình mà theo.

Đấy là những suy nghĩ của tôi qua 1 thời gian tìm hiểu.Giáo pháp của Đức Phật rất nhiều,những Phật tử mới tham gia như tôi hầu như bối rối vì không biết nên chọn kinh gì để đọc.Cho nên tốt nhất cứ bám vào cái căn bản nhất mà theo.Đó là cách tốt nhất.

Thân.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Cầu Pháp

Registered
Phật tử
Tham gia
26/10/12
Bài viết
729
Điểm tương tác
100
Điểm
43
CP cũng xin bổ túc thêm ít lời, bằng vào sự học hỏi bấy năm nay. Trước khi tham gia vào bài viết của bạn Minh Định, cp rất hoan hỉ và tán thán công đức học Phật của bạn. Rất căn bản và có trí tuệ trong bài viết này.


Sau là có đôi đều chia sẽ. Sự học Pháp căn bản là một việc đương nhiên phải có và là cội nguồn nơi Tam tạng kinh điển.
Nhưng để có một căn bản trí phải lựa chọn riêng cho mình một Pháp môn vừa với sở thích, sở năng. (hợp với khế lý và khế cơ). (Trong các bài tham khảo kinh nghiệm cá nhân thì mình đã hỏi rất nhiều với các bạn thành viên, như Chị Diệu Đức, chị Vân Nhi, Huynh Thu Tử, Tuấn Tú, cô PhithuyDu, cô Như Tâm và các Huynh đệ ở Diễn Đàn này. Trong phương ngôn''Lá lành đùm lá rách''... Đã có và nói nhiều về phần huân tập, mà không thấy bạn tham gia!).

Kế đến, mình cũng đọc các bài của Thiện tri Thức Tăng Ni.

Về Nam Tông Phật Giáo: Cơ bản là học thuộc lòng Kinh Pháp Cú. (Nhập môn).
Riêng về Bắc Tông Phật Giáo: Học thuộc lòng, hoặc thường xuyên trì tụng: "Tứ Thập Nhị Chương" "Kinh Đại Niết Bàn" hay "Kinh Di Giáo"; "Qui Sơn Cảnh Sách'' và các bài sám hối, sám nguyện thuộc lòng.v.v.

Về Tông Phái:
Tịnh Độ Tông: Lấy Tín Hạnh Nguyện làm tông và các kinh như Vô Lượng Thọ, Kinh Di Đà.v.v.
Thiền Tông: Ví dụ như lấy "Kinh Bát Nhã'' làm tông. Và Lục thời sám hối (khóa hư lục) làm Tông chỉ như Thiền phái Trúc Lâm của HT. Thích Thanh Từ... (Xem thông tin bên Thiền Viện Thường Chiếu.)

Hy vọng thông tin này sẽ không gây thêm sự nghi vấn về tìm hiểu Giáo Pháp Phật Giáo, hoặc phân cao thấp về pháp môn mình ưa chọn.
***
**
*
Vậy, Bạn Minh Định đã chọn được Pháp môn đúng sở nguyện mình chưa, riêng mình chỉ có Pháp Môn Lạy Phật thôi.

Còn tuệ học, thì huân tập giáo lý căn bản trong Kinh Pháp Cú, sám hối ba độc "Thân khẩu ý" trong khóa Hư Lục của HT. Biên soạn, dĩ nhiên là phải học thuộc lòng. Thân.
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Tham gia
18/1/13
Bài viết
1,018
Điểm tương tác
290
Điểm
83
Chào bạn Vovi

Tôi vốn trước đây là kẻ vô thần,không hề tin vào những gì huyền bí cao siêu mà khoa học không giải thích được.Cho nên khi có duyên biết đến Đạo Phật,tôi vẫn còn mang tư tưởng "duy vật" như vậy.Do đó khi tham gia vào pháp môn Tịnh Độ,đọc các bài kinh mà trong đó có rất nhiều điều huyền bí như mười phuơng chư Phật,thần thánh,thế giới Cực Lạc,địa ngục...là tâm tôi sẽ phản ứng,không chấp nhận nên không thể "thâm nhập kinh tạng" được.Sau đó tôi quyết định bỏ Tịnh Độ,tự mình tìm sách vở để đọc,kể cả lịch sử của Đạo Phật.Qua đó tôi biết được rằng,Đức Phật là một người có thật,là một người đã từ bỏ cuộc sống giàu sang nhung lụa để đi tìm câu hỏi về ý nghĩa của Cuộc Đời này.Tại sao chúng ta sinh ra?Tại sao chúng ta khổ hay sướng?Tại sao có kẻ giàu người nghèo?Chúng ta là cái gì?...Và hơn thế nữa,rộng ra là tất cả mọi sự vật_hiện tượng tồn tại trên đời này...
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Chào ông Từ giữ miễu minhđịnh,
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Đọc cái đoạn trích dẫn của bạn, tôi thấy "khó chịu" khi bạn nói về pháp môn Tịnh Độ, có rất nhiều điều huyền bí thì tâm bạn phản ứng không thể thâm nhập được là do <B>bạn nghĩ và hành sai</B>, chứ không thể nào pháp môn Tịnh Độ do Phật nói ra là sai được. Tôi đang đăng cuốn "Quán Kinh Tứ Thiếp Sớ" trong đó có câu chuyện của bà hoàng hậu Vi Đề Hy vì bị con là A Xà Thế bắt giam về tội dám tiếp tế thức ăn cho vua cha. Nhân đó bà quán thấy <B>"cuộc đời là bể khổ"</B> (câu này do minhđịnh đã từng nói) nên bà thỉnh cầu Phật chỉ cho bà một cõi nào không có khổ và hướng dẫn cách tu để hết khổ (đây cũng là một pháp quán trong Tứ Diệu Đế đấy chứ!). Phật thỏa mãn lời yêu cầu của bà hoàng hậu Vi Đề Hy, nên dạy cho bà pháp Quán về những cảnh thù thắng và vi diệu của cõi Cực Lạc với mười sáu pháp quán...
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Cái nền nóng đầu tiên của bạn là pháp môn Tịnh Độ đó, bạn chối bỏ nó được sao!? Trước tiên phải xây nền móng (pháp môn Tịnh Độ) rồi sau đó mới cất các tầng một, hai, ba với các pháp môn khác như Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo. Những gì bạn nói về Tịnh Độ là do những ý thức hay nghiệp thức của bạn được lưu trữ trong tàng thức, nên bây giờ dù bạn không tu pháp môn Tịnh Độ, nhưng hễ bạn tác ý về nó thì nó lại hiện ra rõ ràng và bạn viết thành lời để biện minh cho ý kiến của mình (đúng, sai).
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Khi nói về các pháp tu của mình, thì bạn nên nói về pháp mà bạn đang thực hành với những kinh nghiệm, chứ đừng nên phê phán pháp môn của người khác là sai, dù pháp môn đó do chính Phật nói ra. Đúng hay sai là do tâm mình hiểu sai và hành sai, chứ không có pháp nào sai cả. Điều này chứng tỏ bạn học bài chưa thuộc! (hi, hi!)
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kính!
</span></span>
 

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63
CP cũng xin bổ túc thêm ít lời, bằng vào sự học hỏi bấy năm nay. Trước khi tham gia vào bài viết của bạn Minh Định, cp rất hoan hỉ và tán thán công đức học Phật của bạn. Rất căn bản và có trí tuệ trong bài viết này.


Sau là có đôi đều chia sẽ. Sự học Pháp căn bản là một việc đương nhiên phải có và là cội nguồn nơi Tam tạng kinh điển.
Nhưng để có một căn bản trí phải lựa chọn riêng cho mình một Pháp môn vừa với sở thích, sở năng. (hợp với khế lý và khế cơ). (Trong các bài tham khảo kinh nghiệm cá nhân thì mình đã hỏi rất nhiều với các bạn thành viên, như Chị Diệu Đức, chị Vân Nhi, Huynh Thu Tử, Tuấn Tú, cô PhithuyDu, cô Như Tâm và các Huynh đệ ở Diễn Đàn này. Trong phương ngôn''Lá lành đùm lá rách''... Đã có và nói nhiều về phần huân tập, mà không thấy bạn tham gia!).

Kế đến, mình cũng đọc các bài của Thiện tri Thức Tăng Ni.

Về Nam Tông Phật Giáo: Cơ bản là học thuộc lòng Kinh Pháp Cú. (Nhập môn).
Riêng về Bắc Tông Phật Giáo: Học thuộc lòng, hoặc thường xuyên trì tụng: "Tứ Thập Nhị Chương" "Kinh Đại Niết Bàn" hay "Kinh Di Giáo"; "Qui Sơn Cảnh Sách'' và các bài sám hối, sám nguyện thuộc lòng.v.v.

Về Tông Phái:
Tịnh Độ Tông: Lấy Tín Hạnh Nguyện làm tông và các kinh như Vô Lượng Thọ, Kinh Di Đà.v.v.
Thiền Tông: Ví dụ như lấy "Kinh Bát Nhã'' làm tông. Và Lục thời sám hối (khóa hư lục) làm Tông chỉ như Thiền phái Trúc Lâm của HT. Thích Thanh Từ... (Xem thông tin bên Thiền Viện Thường Chiếu.)

Hy vọng thông tin này sẽ không gây thêm sự nghi vấn về tìm hiểu Giáo Pháp Phật Giáo, hoặc phân cao thấp về pháp môn mình ưa chọn.
***
**
*
Vậy, Bạn Minh Định đã chọn được Pháp môn đúng sở nguyện mình chưa, riêng mình chỉ có Pháp Môn Lạy Phật thôi.

Còn tuệ học, thì huân tập giáo lý căn bản trong Kinh Pháp Cú, sám hối ba độc "Thân khẩu ý" trong khóa Hư Lục của HT. Biên soạn, dĩ nhiên là phải học thuộc lòng. Thân.

Chào bác Cầu Pháp

Cám ơn những chỉ dẫn của bác.Đó là điều rất cần thiết cho những Phật tử mới bước chân vào Đạo nhưng chưa có Thầy hướng dẫn như tôi.

Tôi vốn đang chuẩn bị để thực hành Ngũ Đình tâm quán nên vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu và xây móng cho vững.

Tôi xin kể 1 buổi tu tập của mình.Thời công phu của tôi thường khoảng 4 tiếng,từ khoảng 9h cho đến 1h.Vì tôi vốn ít đọc kinh (nguyên nhân là do vẫn còn nhiều tư tưởng "duy vật" lắm,hihi) nên tôi chỉ đọc kinh sám hối Hồng Danh lúc khởi đầu.Sau đó ngồi đọc sách khoảng 2h rồi ngồi Thiền.Nói là ngồi Thiền nhưng thực chất tôi chỉ ngồi kiết già và nhắm mắt lại,chú ý đến hơi thở ra vào là hết.Bởi tôi quan niệm mình phải có "móng nhà" vững chắc trước đã nên tôi đến nay vẫn chưa thực sự bắt tay vào thực hành Ngũ Đình Tâm quán.Tôi muốn đọc cho đến khi nắm tuơng đối rõ về pháp quán Ngũ Đình này rồi mới thực hành.

Đã có và nói nhiều về phần huân tập, mà không thấy bạn tham gia!

Tôi thường ít tham gia các buổi thảo luận trên diễn đàn này vì tôi thực sự ít thông hiểu về kinh sách nên tôi thường vào chủ yếu đọc là chính.Không hiểu sao khi đọc kinh là tôi hay bị phân tâm bởi những suy nghĩ "duy vật" của mình.:icon_mrgreen:
 

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63

Chào ông Từ giữ miễu minhđịnh,

Đọc cái đoạn trích dẫn của bạn, tôi thấy "khó chịu" khi bạn nói về pháp môn Tịnh Độ, có rất nhiều điều huyền bí thì tâm bạn phản ứng không thể thâm nhập được là do bạn nghĩ và hành sai, chứ không thể nào pháp môn Tịnh Độ do Phật nói ra là sai được. Tôi đang đăng cuốn "Quán Kinh Tứ Thiếp Sớ" trong đó có câu chuyện của bà hoàng hậu Vi Đề Hy vì bị con là A Xà Thế bắt giam về tội dám tiếp tế thức ăn cho vua cha. Nhân đó bà quán thấy "cuộc đời là bể khổ" (câu này do minhđịnh đã từng nói) nên bà thỉnh cầu Phật chỉ cho bà một cõi nào không có khổ và hướng dẫn cách tu để hết khổ (đây cũng là một pháp quán trong Tứ Diệu Đế đấy chứ!). Phật thỏa mãn lời yêu cầu của bà hoàng hậu Vi Đề Hy, nên dạy cho bà pháp Quán về những cảnh thù thắng và vi diệu của cõi Cực Lạc với mười sáu pháp quán...

Cái nền nóng đầu tiên của bạn là pháp môn Tịnh Độ đó, bạn chối bỏ nó được sao!? Trước tiên phải xây nền móng (pháp môn Tịnh Độ) rồi sau đó mới cất các tầng một, hai, ba với các pháp môn khác như Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo. Những gì bạn nói về Tịnh Độ là do những ý thức hay nghiệp thức của bạn được lưu trữ trong tàng thức, nên bây giờ dù bạn không tu pháp môn Tịnh Độ, nhưng hễ bạn tác ý về nó thì nó lại hiện ra rõ ràng và bạn viết thành lời để biện minh cho ý kiến của mình (đúng, sai).

Khi nói về các pháp tu của mình, thì bạn nên nói về pháp mà bạn đang thực hành với những kinh nghiệm, chứ đừng nên phê phán pháp môn của người khác là sai, dù pháp môn đó do chính Phật nói ra. Đúng hay sai là do tâm mình hiểu sai và hành sai, chứ không có pháp nào sai cả. Điều này chứng tỏ bạn học bài chưa thuộc! (hi, hi!)

Kính!


Chào bác Tuấn Tú

Thế là tôi đã khiến bác "xúc động" được rồi,hihihi

Thực ra như tôi đã viết,tôi không hề dám phê phán về bất cứ Pháp môn nào cả,hay không dám nhận định gì về Đại thừa hay Tiểu thừa gì cả bởi tôi tự biết mình chưa hiểu được bao nhiêu về Đạo Phật.Những gì Phật dạy thực là học cả đời cũng không hiểu hết thì sao dám phê phán ạ.Tôi chỉ nói do cái tư tưởng của mình vẫn còn "duy vật" lắm nên không thể "thâm nhập kinh tạng" được thôi.Và đúng như bác nói,đó chính là nghiệp thức qua nhiều đời nên khiến cho tâm của tôi khó có thể tiếp tục pháp môn Tịnh Độ bởi đến giờ tôi vẫn chỉ tin vào những gì mà có cơ sở để mình tin.

Còn đoạn thứ 2 mà bác viết thì xét đến tận cùng của sự việc thì đúng là Tịnh Độ là cái gốc cho tôi.Bởi vì chính nhờ theo Tịnh Độ mà tôi mới nhận thấy cái căn cơ của mình,từ đó đúc rút ra kinh nghiệm cho mình nên có thể nói Tịnh Độ là cái nguyên nhân khởi đầu cho tôi trong việc tìm hiểu Đạo Phật.

Thực ra mà nói,theo suy nghĩ của tôi,các pháp môn đều như nhau,đều hướng người tu về 1 điểm,đó là Định.Tịnh Độ là nhất tâm bất loạn,thiền là vô tâm vô niệm...Chỉ là phuơng thức khác nhau cho nên cách gọi khác nhau mà thôi









 

Cầu Pháp

Registered
Phật tử
Tham gia
26/10/12
Bài viết
729
Điểm tương tác
100
Điểm
43
Chào bác Cầu Pháp

Cám ơn những chỉ dẫn của bác.Đó là điều rất cần thiết cho những Phật tử mới bước chân vào Đạo nhưng chưa có Thầy hướng dẫn như tôi.

Tôi vốn đang chuẩn bị để thực hành Ngũ Đình tâm quán nên vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu và xây móng cho vững.

Tôi xin kể 1 buổi tu tập của mình.Thời công phu của tôi thường khoảng 4 tiếng,từ khoảng 9h cho đến 1h.Vì tôi vốn ít đọc kinh (nguyên nhân là do vẫn còn nhiều tư tưởng "duy vật" lắm,hihi) nên tôi chỉ đọc kinh sám hối Hồng Danh lúc khởi đầu.Sau đó ngồi đọc sách khoảng 2h rồi ngồi Thiền.Nói là ngồi Thiền nhưng thực chất tôi chỉ ngồi kiết già và nhắm mắt lại,chú ý đến hơi thở ra vào là hết.Bởi tôi quan niệm mình phải có "móng nhà" vững chắc trước đã nên tôi đến nay vẫn chưa thực sự bắt tay vào thực hành Ngũ Đình Tâm quán.Tôi muốn đọc cho đến khi nắm tuơng đối rõ về pháp quán Ngũ Đình này rồi mới thực hành.

Đã có và nói nhiều về phần huân tập, mà không thấy bạn tham gia!

Tôi thường ít tham gia các buổi thảo luận trên diễn đàn này vì tôi thực sự ít thông hiểu về kinh sách nên tôi thường vào chủ yếu đọc là chính.Không hiểu sao khi đọc kinh là tôi hay bị phân tâm bởi những suy nghĩ "duy vật" của mình.:icon_mrgreen:

Ngũ Đình tâm quán là 5 pháp môn thực hành tu tập, không phải là căn bản trí (tu huệ) Sau khi được trí tuệ phát sanh từ nơi Kinh Phật rồi...Từ đó mới vén màn vô minh và thấy ánh sáng quang minh. Thì chừng đó Ngũ đình tâm quán bạn sẽ lựa chọn ra một môn tu về thực hành... Giống như người đi biển cần phải có địa bàn vậy, chúc vui. CP.

Xin mời tham khảo về chủ đề "Căn bản Trí'' ở topic khác.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Bên trên