V

Tư thế thảo luận Phật học phổ thông!

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Kính chào tất cả các đạo hữu!
vodanh vào diễn đàn đã vài tháng học hỏi được nhiều điều, nhưng nhận thấy tiềm năng của diển đàn còn rất nhiều, nếu chúng ta có sự trao đổi hiệu quả hơn sẽ tận dụng được tiềm năng ấy. Ở đây vodanh muốn nói đến tiềm năng vốn sống của con người, kinh nghiệm tu tập của các đạo hữu, vốn sống của các đạo hữu. Nếu mổi chúng ta có cơ hội tiếp xúc với nguồn kinh nghiệm sống phong phú ấy thì chúng ta có cơ hội nhìn thấy cái diệu dụng của Phật pháp hơn, niềm tin vào Phật pháp theo đó mà tăng lên.
Tuy nhiên trong diển đàn vodanh thấy có rất nhiều cuộc trao đổi khởi đầu rất hay nhưng nhanh chóng chết yểu, đề tài chưa đi được đến đâu đã đứt đoạn. Theo vodanh thấy có một số nguyên nhân sau:
-người nói quá bộc trực làm người nghe không muốn nghe, người nghe lạnh nhạt lẩn tránh làm người nói không muốn nói.
-người nói và người nghe quá giữ kẽ với nhau nên chủ đề chỉ được bàn ở ngoài da, không đi vào cốt lỏi.
-người nói chỉ chuyên nói, ít nghe, lãng tránh ý kiến phản hồi của người nghe bằng cách im lặng hoặc bằng những lời lịch sự sáo rỗng để ngăn chặn câu hỏi. người nghe chỉ nghe, tự phân định đúng sai trong lòng và cho rằng đã có kết quả, chẳng cần trao đổi thêm.
-người nói và người nghe vì bảo vệ quan điểm của mình mà sử dụng những cách sau: cố tình đi vào cành nhánh mà tránh cốt lỏi, mở rộng chủ đề để lạng lách tránh né...mặt khác có người lại sử dụng lời chư tổ như phương tiện tranh luận mà không chịu dùng ý chư tổ (nếu dùng ý thì người nghe được hài lòng vì sự hợp lí, nếu dùng lời thì như bị thúc ép công nhận, vì ai dám nói chư tổ sai, người nói đôi khi lạm dụng lời này để nói ý kia, chẳng phải là ý của chư tổ)
Để sự giao lưu mang lại hiệu quả hơn, vodanh xin trích đoạn lời giảng của một vị hòa thượng ( vodanh có cắt xén nhưng chỉ để làm rõ ý mình, không có ý làm lệch lời giảng)

LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP HOA
Hoà Thượng Thích Thiện Siêu
Tu Viện Kim Sơn ấn hành PL. 2542-1998

NHÀ NHƯ LAI, ÁO NHƯ LAI, TÒA NHƯ LAI
Pháp Hoa là một bộ kinh rất cao quý, tóm thâu tất cả giáo lý mà Phật đã dạy cho đệ tử suốt 45 năm....
Nhưng muốn cho sự giảng nói kinh này viên mãn lợi ích cả mình lẫn người, thì người giảng nói cần hội đủ ba đức tính như phẩm Pháp sư trong kinh đã dạy. Đó là ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai và ngồi tòa Như Lai.
Chúng sanh ở trong tam giới là một cái nhà do nghiệp mình tạo ra, đó là những nghiệp hữu lậu, tham sân si phiền não. Bây giờ người muốn nói kinh Pháp Hoa thì đừng ở trong nhà đó, mà phải lấy tâm từ bi làm nhà....Tâm từ bi là cái "Nhà Như Lai", trong đó người nói kinh Pháp Hoa phải ở mới nói kinh được viên mãn. Đó là điều kiện thứ nhất.
Điều kiện thứ hai, là "Mặc áo nhu hòa nhẫn nhục". Đã được tâm từ bi nhưng cần phải phô diễn cách nào? Cần phải có đức tánh mềm mỏng, ái ngữ, chứ không phải chỉ cần có tâm từ bi là được, rồi cứ việc nói lời khó chịu, thái độ gay gắt....
Cuối cùng điều kiện thứ ba của người giảng kinh là phải ngồi Toà Như Lai: Ngồi là an trú, tòa Như Lai là nhất thiết pháp không, "không" đây có nghĩa là vô tự tánh của các pháp....
Tóm lại, ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai và ngồi tòa Như Lai là ba đức tính, ba điều kiện để việc đọc tụng, giảng nói kinh Pháp Hoa được rốt ráo viên mãn.
Phật tử chúng ta trì tụng kinh Pháp Hoa cũng nên noi gương Hòa thượng phát nguyện ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai, ngồi tòa Như Lai, để cho việc đọc tụng biên chép thọ trì kinh Pháp Hoa được viên mãn lợi ích vậy.


Như vậy qua lời giảng của hòa thượng Thích Thiện Siêu, vodanh thấy việc giảng kinh và đọc kinh Pháp Hoa nói riêng hoặc tất cả kinh khác nói chung đều cần ba điều kiện “ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai, ngồi tòa Như Lai”, nên vodanh cũng nghĩ việc các đạo hữu chúng ta khi trò chuyện- nói và nghe- cũng nên có đủ 3 điều kiện ấy thì việc trò chuyện sẽ mang lại lợi ích lớn hơn.
Tuy nhiên 3 điều kiện này thường áp dụng chỉ cho người nói, trong khi người nghe cũng cần 3 điều kiện này. Người nghe cũng cần ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai, ngồi tòa Như Lai:
-Người nghe cũng cần ở nhà Như Lai: lấy tâm từ bi để tiếp đón người nói, dù là người tốt hay người xấu, người khen ta lẩn người chê ta....bởi những ý kiến những suy nghĩ đó được hình thành trong cuộc sống xung quanh người nói, nó cũng là ở cõi Ta Bà nên không thể trong sạch như lời Phật được.
-Người nghe cũng cần mặc áo Như Lai: lấy tấm lòng hòa ái kiên trì để đón tiếp người nói, bởi người nói dù sao cũng chỉ là 1 chúng sinh chưa hoàn hảo.
-Người nghe cũng cần ngồi tòa Như Lai: nhìn nhận cái linh hoạt của tất cả hiện hữu để đón tiếp người nói. Khi co lại ta có nắm tay, khi xòe ra ta có bàn tay, bàn tay và nắm tay tuy 2 mà 1, chớ chấp nhất vào 1 cái. Nếu bàn tay cứ nắm mãi thì làm được gì? Là một lối dị dạng. Nếu bàn tay xòe ra mãi thì làm được gì? Lại là 1 lối dị dạng khác. Người nói có thể là họ đang co tay mà nói, hoặc họ đang duổi tay mà nói, vậy nên bình thản nhìn nhận sự khác biệt trong ý kiến giửa ta và họ, vì ai cũng chỉ có 1 phần sự thật, chúng ta gặp nhau để sự thật (phần giác) của mổi người được tròn đầy lên mà thôi.
Nếu cứ nghĩ sự khác biệt là phủ định nhau thì sự thật (cái giác) của người nghe lẩn người nói ngày càng teo tóp.
Kính chia xẻ ý kiến này cùng các đạo hữu./
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Thiên Anh

Active Member
Quản trị viên
Tham gia
12/4/07
Bài viết
145
Điểm tương tác
66
Điểm
28
....
Nếu cứ nghĩ sự khác biệt là phủ định nhau thì sự thật (cái giác) của người nghe lẩn người nói ngày càng teo tóp.[/I]
Kính chia xẻ ý kiến này cùng các đạo hữu.
/

Kính thưa Bạn vodanhladanh.

Ở phần trên bạn thuyết rất hay.

Nhưng tiếc thay, câu kết lại vô cùng ...

Thưa bạn "Cái giác" mà teo tóp lại hay phình trương lên, thì theo Thiên Anh chỉ là "Vọng Giác". Chơn giác thì phải là " bất tăng bất giảm " chớ " ?
 

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Kính thưa Bạn vodanhladanh.

Ở phần trên bạn thuyết rất hay.

Nhưng tiếc thay, câu kết lại vô cùng ...

Thưa bạn "Cái giác" mà teo tóp lại hay phình trương lên, thì theo Thiên Anh chỉ là "Vọng Giác". Chơn giác thì phải là " bất tăng bất giảm " chớ " ?

Kính chào đạo hữu Thiên Anh!
Chơn giác thì phải là " bất tăng bất giảm ", điều này đúng, vì nó mang ý nghĩa toàn giác, là cái biết trọn vẹn.
vodanh nói "cái giác" của chúng ta, là cái giác phiến diện, hoặc nhiều phiến diện, là cái biết chưa đầy đủ, dù có nhiều có ít nhưng vẩn chỉ là 1 phần của sự thật.
Ví như một người biết con voi vừa như con đỉa, vừa như cái quạt mo (biết vòi của con voi và tai của con voi), cãi nhau với người biết con voi như cái cột đình (biết chân của con voi). Vậy nếu họ tranh luận phủ định nhau về con voi là như con đỉa hay như cột đình, kết quả là voi chẳng là con đỉa, cũng chẳng là cột đình. Vậy cái biết còn lại của 2 người sau khi phủ định nhau là :
- một người con voi chỉ còn giống cái quạt mo.
- người kia thì chẳng còn biết gì về con voi cả.
Cái biết của cả 2 người về con voi ngày càng teo tóp sau khi phủ định nhau.
Nều họ bình tỉnh mà trao đổi phân tích cùng nhau, có khi họ biết gần hết con voi.
Nếu họ tiếp tục cãi nhau thì đến cái biết con voi giống cái quạt mo cũng không còn (biết tai voi), vì thực sự voi đâu phải quạt mo.
Kính!
 

Thanh Trúc

Registered
Phật tử
Tham gia
18/10/13
Bài viết
390
Điểm tương tác
187
Điểm
43
Kính chào tất cả các đạo hữu!
vodanh vào diễn đàn đã vài tháng học hỏi được nhiều điều, nhưng nhận thấy tiềm năng của diển đàn còn rất nhiều, nếu chúng ta có sự trao đổi hiệu quả hơn sẽ tận dụng được tiềm năng ấy. Ở đây vodanh muốn nói đến tiềm năng vốn sống của con người, kinh nghiệm tu tập của các đạo hữu, vốn sống của các đạo hữu. Nếu mổi chúng ta có cơ hội tiếp xúc với nguồn kinh nghiệm sống phong phú ấy thì chúng ta có cơ hội nhìn thấy cái diệu dụng của Phật pháp hơn, niềm tin vào Phật pháp theo đó mà tăng lên.
Tuy nhiên trong diển đàn vodanh thấy có rất nhiều cuộc trao đổi khởi đầu rất hay nhưng nhanh chóng chết yểu, đề tài chưa đi được đến đâu đã đứt đoạn. Theo vodanh thấy có một số nguyên nhân sau:
-người nói quá bộc trực làm người nghe không muốn nghe, người nghe lạnh nhạt lẩn tránh làm người nói không muốn nói.
-người nói và người nghe quá giữ kẽ với nhau nên chủ đề chỉ được bàn ở ngoài da, không đi vào cốt lỏi.
-người nói chỉ chuyên nói, ít nghe, lãng tránh ý kiến phản hồi của người nghe bằng cách im lặng hoặc bằng những lời lịch sự sáo rỗng để ngăn chặn câu hỏi. người nghe chỉ nghe, tự phân định đúng sai trong lòng và cho rằng đã có kết quả, chẳng cần trao đổi thêm.
-người nói và người nghe vì bảo vệ quan điểm của mình mà sử dụng những cách sau: cố tình đi vào cành nhánh mà tránh cốt lỏi, mở rộng chủ đề để lạng lách tránh né...mặt khác có người lại sử dụng lời chư tổ như phương tiện tranh luận mà không chịu dùng ý chư tổ (nếu dùng ý thì người nghe được hài lòng vì sự hợp lí, nếu dùng lời thì như bị thúc ép công nhận, vì ai dám nói chư tổ sai, người nói đôi khi lạm dụng lời này để nói ý kia, chẳng phải là ý của chư tổ)
Để sự giao lưu mang lại hiệu quả hơn, vodanh xin trích đoạn lời giảng của một vị hòa thượng ( vodanh có cắt xén nhưng chỉ để làm rõ ý mình, không có ý làm lệch lời giảng)

..........
..........

Kính anh vodanhladanh !

Em thấy có một nguyên nhân mà anh chưa đề cập đến, đó là :

_ Mãi lo nói chuyện linh tinh ngoài chủ đề, khiến cho đề tài sẽ ngày càng xa rời chủ đề.

Em thấy chủ đề này không thuộc về Phật Học Phổ thông mà thuộc về đóng góp ý kiến hoặc là Chat Linh Tinh.

Mong anh thông cảm cho em, dọn dẹp nhá !

Kính !
 

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Kính anh vodanhladanh !

Em thấy có một nguyên nhân mà anh chưa đề cập đến, đó là :

_ Mãi lo nói chuyện linh tinh ngoài chủ đề, khiến cho đề tài sẽ ngày càng xa rời chủ đề.

Em thấy chủ đề này không thuộc về Phật Học Phổ thông mà thuộc về đóng góp ý kiến hoặc là Chat Linh Tinh.

Mong anh thông cảm cho em, dọn dẹp nhá !

Kính !
Kính chào đạo hữu Thanh Trúc!
Vấn đề có rời xa chủ đề hay không còn do quan niệm của người nghe.
Bất kì 1 vấn đề gì thì cũng có thể 3 kiểu bàn luận:
-thứ nhất là bàn quanh, thiên về mô tả.
-thứ nhì là bàn ra, thiên về phát triển vấn đề.
-thứ 3 là bàn vô, thiên về cốt lỏi của vấn đề.
Ví như có hạt lúa, bàn về hạt lúa:
-có người thiên về mô tả hạt lúa hình dạng ra sao, màu sắc thế nào, cân năng bao nhiêu, còn có những tên gọi nào khác....
-Có người thiên về phát triển hạt lúa, gieo trồng ra sao, chăm sóc thế nào, thu hoạch ra sao...
-Có người thiên về cốt lỏi hạt lúa là như thế nào? tế bào hạt lúa ra sao, nhiễm sắc thể hạt lúa như thế nào, cấu trúc ADN hạt lúa ra sao....
Vậy Thanh Trúc cho rằng vodanh đi lạc chủ đề thì cũng bình thường, vì Thanh Trúc thuộc típ thứ nhất, là thích mô tả, cho nên khi bàn luận bất cứ ai thiên về mô tả thì cho là sát chủ đề, ai đi vào bản chất vấn đề thì cho là xa chủ đề. Điều này là hết sức bình thường, chỉ là một thói quen mà thôi, mà thói quen thì khó thay đổi, vodanh cũng tùy thuận nhân duyên vậy!
Việc di chuyển vodanh sẽ không bao giờ thắc mắc, với vodanh bên lề cũng là đủ.
vodanh thấy việc thường xuyên xảy ra thì gọi là PHỔ THÔNG, thấy vấn đề liên quan bàn luận kinh sách Phật thì gọi là PHẬT HỌC, vodanh nghĩ đơn giản, nếu nhầm thì thôi vậy.
vodanh thấy nếu cắt dán nguyên bản thì gọi là chia xẻ bài viết, nếu tự ghi không theo nguyên bản thì gọi là đóng góp ý kiến, ở đây gọi là "đóng góp ý kiến" thì vodanh chẳng có gì phàn nàn.
Nhưng gọi chủ đề này là Chat Linh Tinh thì cũng hơi áy náy, bởi đế tài " ở nhà Như Lai, mặc áo Như Lai, ngồi tòa Như Lai" có trong phẩm Pháp sư của Kinh Pháp Hoa, nếu vodanh có cách nghĩ hay bàn luận về vấn đề này có chổ nào chưa thỏa đáng thì hãy đóng góp ý kiến, chơ vơ cảm nắm mà cho chủ đề này là linh tinh.
Nếu sai thì là cách nghỉ của vodanh sai, chứ đề tài này không sai. Xin Thanh Trúc hãy làm đủ 3 điều kiện như lời Phật dạy rồi hãy đánh giá đề tài này.
Kính!
 

hungmq

Registered
Phật tử
Tham gia
27/5/14
Bài viết
503
Điểm tương tác
258
Điểm
43
Kính đạo hữu vodanhladanh,
Vấn đề bạn nêu ra rất đúng, nhưng bạn ơi đó là chuyện thường bạn ạ, mỗi người đều có cách thể hiện khác nhau về trao đổi.
Mình biết bạn có ý tốt muốn đưa cuộc tranh luận đến tận phần xương tủy, để mong điều lợi lạc, nhưng căn cơ mỗi người khác nhau làm sao theo như bạn nói được.
Thôi thì bạn cứ diễn giải theo trí tuệ học Phật của bạn, và mình xin là người nghe và ngẫm.
Nhưng đừng nên dính mắc phân biệt từng câu trả lời và trao đổi bạn ơi, tự nhiên và thanh thản.
Không dính mắc vào lỗi lầm hay sự cố chấp của các bạn đồng tu.
Nếu bạn đang làm được vậy thì chỉ bấy nhiêu thôi thì lời trao đổi trên của bạn quả thật là nói Như Lai, làm Như Lai và ở tại ngay trong nhà Như Lai
Kính
 

vodanhladanh

Registered
Phật tử
Tham gia
24/1/15
Bài viết
317
Điểm tương tác
274
Điểm
43
Kính đạo hữu vodanhladanh,
Vấn đề bạn nêu ra rất đúng, nhưng bạn ơi đó là chuyện thường bạn ạ, mỗi người đều có cách thể hiện khác nhau về trao đổi.
Mình biết bạn có ý tốt muốn đưa cuộc tranh luận đến tận phần xương tủy, để mong điều lợi lạc, nhưng căn cơ mỗi người khác nhau làm sao theo như bạn nói được.
Thôi thì bạn cứ diễn giải theo trí tuệ học Phật của bạn, và mình xin là người nghe và ngẫm.
Nhưng đừng nên dính mắc phân biệt từng câu trả lời và trao đổi bạn ơi, tự nhiên và thanh thản.
Không dính mắc vào lỗi lầm hay sự cố chấp của các bạn đồng tu.
Nếu bạn đang làm được vậy thì chỉ bấy nhiêu thôi thì lời trao đổi trên của bạn quả thật là nói Như Lai, làm Như Lai và ở tại ngay trong nhà Như Lai
Kính
Thân chào bạn hungmq!
vodanh không có sự vui buồn trong vấn đề trao đổi này đâu, chỉ là nhắc đến một vài thói quen thôi chứ đâu bàn đúng sai. Khi nói đến cái gọi là chủ để cũng khó nói lắm, vì khi không nói gì thêm để giới hạn thì có vô vàn cách hiểu, ví như nói về hạt lúa, bàn về hạt lúa mà không nói gì thêm:
-người có xu hướng mô tả có thể đi đến công dụng của hạt lúa, sau khi tả hết vỏ lại tả ruột có tinh bột, tinh bột này có lợi ích gì.....
-người có xu hướng đi ra thì sẽ quan tâm làm sao để có hạt lúa....
-người có xu hướng đi vào sẽ quan tâm làm sao để có giống tốt hơn, tức chất lượng hạt lúa tốt hơn, nhưng thế nào là hạt lúa tốt hơn, vậy chẳng phải quay về việc mô tả hạt lúa sao? lại thêm hạt giống tốt là thế nào thì liên quan đến việc sản xuất hạt lúa ra sao...lại sẽ đồng qui cả.
Trong 3 cái: công dụng của sự vật, làm sao để có sự vật, làm sao để sự vật tốt hơn chẳng có đúng sai.
-nếu đi vào "công dụng"thì nhanh có lợi lạc.
-nếu đi vào "làm sao để có" thì lâu có lợi lạc hơn, nhưng cái được sẽ lớn hơn.
-nếu đi vào "làm sao để tốt hơn" thì càng lâu hơn nữa, nhưng cái được càng lớn hơn nữa.
Giống như bạn gửi tiền vào Ngân hàng ấy mà, tùy theo nhu cầu mà giửi: ngắn hạn, trung hạn, dài hạn. Chẳng có gì sai khi lựa chọn cái phù hợp. Tùy thời mà chọn.
Chẳng phải khi vodanh nó tùy thuận nhân duyên là nói lẫy đâu!
Vì bản thân vodanh cũng lúc chọn cái này, lúc chọn cái kia, như tụng kinh trì chú mà đợi hiểu ngọn ngành từng chữ mới tụng thì đến khi nào mới bắt đầu tu đây?
vodanh hiều ý của hungmq!
vodanh trêu bạn Thanh Trúc một tí vì đã vội vàng ném chuột bể đồ quí thôi!
Chúc tất cả cùng vui vẻ!
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Bên trên