vienquang2

Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học

vienquang2

Administrator

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,163
Điểm tương tác
1,159
Điểm
113
Bài 12.- Phật Tánh . Là Bản Giác.- (Kiến Phật Tánh Thành Phật).

bản giác có nghĩa là:

(本覺) Chỉ tính giác sẵn có. Đối lại với Thủy giác. Trải qua sự tu tập hậu thiên, lần lượt phá trừ những mê hoặc từ vô thủy đến nay, dần dần hiểu biết mà mở tỏ được nguồn tâm tiên thiên, như thế gọi là Thủy giác; còn cái giác thể tiên thiên vốn có mà bản tính nó từ xưa đến nay vẫn trong sạch sáng suốt, không bị phiền não mê vọng nhiễm ô chi phối, ảnh hưởng, thì gọi là Bản giác.
Đứng về mặt Tâm chân như môn mà nói, thì tâm là sự tồn tại trong sạch tuyệt đối chẳng hai, siêu việt tất cả tướng sai biệt, vốn không có cái tên Bản giác, Thủy giác. Nếu đứng về mặt Tâm sinh diệt môn mà nói, thì vô thủy đến nay, tâm bị vô minh làm nhơ nhuốm, nên sinh ra các tướng sai biệt, vì vậy, trong thức Alêda mới có Bản giác, Thủy giác khác nhau. Chân như gặp duyên vô minh mà sinh khởi các hiện tượng mê vọng, trong mê vọng, tâm hoàn toàn mờ mịt chẳng biết, gọi là Bất giác; nhưng cái bản tính giác thể của tâm không hề bị thương tổn, vẫn thường đủ tướng bình đẳng và bao hàm cái đức đại trí tuệ sáng suốt, là cái thể thanh tịnh, xa lìa tất cả tâm niệm sai biệt của thế tục, tức là tính giác ngộ sẵn có, cho nên gọi là Bản giác.(tư điển Phật học online)


  • Giác là Phật.- Mê là chúng sanh. Nên ở Chứng Đạo Ca. Tổ Huyền Giác gọi Bản Giác là Thiên Chân Phật.
  • HT Th Từ Thông gọi Bản Giác là "Chánh nhân Phật Tánh". Nghĩa là cái nhân chủ yếu để thành Phật.- Nếu không có Chánh nhân này thì dù tu cách nào cũng không thể thành Phật được.
  • Thật ra thấy được Bản Giác thì đã là Phật rồi (Kiến Tánh tức thời thành Phật).- Không đợi phải tu. Như bài kinh Viên Giác sau:

CÁI THẤY RỐT RÁO TRONG TÁNH GIÁC. Thiện nam tử! Các Bồ tát và chúng sanh đời rốt sau tu tập tâm đây được thành tựu thì thật ra trong ấy không có tu cũng không có thành tựu, vì tánh Viên Giác vốn chiếu khắp, tịch diệt không hai. Trong tánh Viên Giác đó trăm ngàn vạn ức vô số thế giới chư Phật như cát sông Hằng giống như hoa đốm giữa hư không lăng xăng khởi diệt, chẳng phải ‘tức’ chẳng phải ‘lìa’, không ràng buộc không giải thoát. Mới biết chúng sanh xưa nay thành Phật, sanh tử Niết bàn giống như giấc mộng đêm qua.
(KINH VIÊN GIÁC - CHƯƠNG BỒ TÁT PHỔ NHÃN)
Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học 6_phyt10


* Kiến Tánh (này).- Lập tức thành Phật.- Đây là LÝ TỨC PHẬT.

Nói thêm với các Bạn.
Theo Giáo Lý Nguyên Thủy. Ở thế gian chúng ta chỉ có 7 vị Phật là:

+ Thuộc Trang Nghiêm kiếp:

Phật Tỳ Bà Thi (hay Phật Bỳ Lư Thi, Vipasyin)
Phật Thi Khí (Sikhin)
Phật Tỳ Xá Phù (hay Phật Tỳ Xá Bà, Visvabhu)

+ Thuộc Hiền kiếp:

Phật Câu Lưu Tôn (hay Phật Câu Lâu Tôn, Krakucchanda)
Phật Câu Na Hàm Mâu Ni (Kanakamuni)
Phật Ca Diếp (Kasyapa)

+ Phật hiện tại là : Phật Thích Ca Mâu Ni.
Chỉ có 7 Vị Phật là "Arahan Phật Trọn Lành". mà kinh Đại bổn kinh của Trường bộ kinh có nói.


  • Ngoài ra Đức Di Lặc phải nhiều ngàn năm nữa mới thành "Arahan Phật Trọn Lành".
  • Phật A Di Đà thì là Pháp Thân Phật.

Cho nên chúng ta dẫu mà có "Kiến Tánh" thì cũng chỉ thành "Tiểu Phật" phải cần nuôi lớn thêm rất nhiều.

Cần Phải 3 A tăng kỳ kiếp nữa.- Mới lại có một "Arahan Phật Trọn Lành".- Như Đức Phật Thích Ca ra đời kế tiếp.--- Ráng đợi đi...
Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học Van_ph10
 
Sửa lần cuối:
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

trừng hải

Well-Known Member

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,416
Điểm tương tác
1,052
Điểm
113
TỔNG HỢP VỀ TÂM: Ở đây chúng ta tạm thời tổng hợp và tinh giản lại về Tâm:

* TÂM là hoạt động của Hữu Tình Chúng Sanh.- Có 2 dạng thức:



  • CHÚNG SANH: Bị Vô Minh nên Nhận Vọng Tâm, nhận 4 Uẩn: Thọ, Tưởng, Hành, Thức làm Tự Tâm.
  • CHƯ PHẬT: Trí Tuệ soi tỏ nên Vô Tâm hay Chân Như Tâm .(đã tịnh hóa huyễn vọng)
Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học Qu_tze10

kinh “Tâm Địa Quán” có câu: “Trong Tam giới, tâm làm chủ, người quán thấy được tâm, thì sẽ được giải thoát triệt để, người không quán thấy được tâm, sẽ vĩnh viễn bị chìm đắm. ..’.” Nhưng cũng có cách Quán Không thấy được Tâm... như câu chuyện Tổ Huệ Khả quán Tâm.- Đó là "Thấy Vô Tâm" .- Cũng là một loại thấy Tâm.

Kính Thầy Viên Quang,

Chỗ luận giảng này trừng hải xin góp vài lời làm sáng tỏ;

Theo Thiền tông thì Tâm vốn Không tịch tức Không nên Tâm do duyên Cảnh mà sanh. Hay nói cách khác trước khi sanh do duyên Cảnh thì vốn là Không. Ngay sát na duyên Cảnh mà Y Thức (Vì Không vốn vô tác nên không ngăn ngại được nhiễm ô) thì sanh Tâm nhiễm ô (Phiền não, Nghiệp, Khổ). Ngược lại nếu Y Trí (Đạo thì vô ngại nên nên không gì có thể chướng ngại) thì Tâm vô nhiễm ô (Vô tham, Vô sân, Vô si) đó chính Minh Tâm.
Minh Tâm này ở Lăng Già Kinh gọi là Tinh Minh; Tinh nghĩa là thuần, bất tạp. Minh nghĩa là ánh sáng nên Tinh Minh là không còn bóng tối vô minh. Cho nên có thể nói rằng Minh Tâm chính là Tâm giải thoát Vô minh.
Tâm giải thoát Vô minh/Vidya này ở Nguyên thủy xác định là sát na đắc đạo quả mà nhoáng chứng Niết bàn nhập Tu đà hoàn hướng. Hành giả tiếp tục tu tập kiện hành y Pháp chỉ thì chứng đắc Tu đà hoàn quả (Kiện hành là Thủ lăng nghiêm tam muội theo Hán tạng).

Kính
trừng hải
 
Sửa lần cuối:

An Long

Registered

Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
3/11/21
Bài viết
1,692
Điểm tương tác
245
Điểm
63
Nơi ở
Nam Định .Việt Nam
thì Tâm vốn Không tịch tức Không nên Tâm do duyên Cảnh mà sanh. Hay nói cách khác trước khi sanh do duyên Cảnh thì vốn là Không.
Khà Khà...

An Long Cũng Xin Trình Kiến Giải Để Cùng Chia Sẻ :

- DÒNG CHẨY Của NGHIỆP THỨC ( Từ CÁC CHỦNG TỬ NGHIỆP ( Nơi THÂN& CĂN & " LỐI MÒN TƯƠNG TỤC "Vi Tế TỪ VÔ THỈ = NHẬN ĐƯỢC " ĐỘNG NĂNG TỪ HÔ HẤP "=THỤ ĐỘNG TỰ TUÔN CHẨY KHÔNG NGƯNG NGHỈ ( VÔ MINH HÀNH )
...CẢNH & DUYÊN ( KHÔNG KHÍ & HƯ KHÔNG)...= CHẲNG KHI NÀO " TỊCH ".VÌ THỤ ĐỘNG (KHI NGỦ SAY )= VÔ NGÃ
@-... Chỉ Có = NHẬN "THỨC " :" TÁNH GIÁC ,TÁNH BIẾT " => CHỦ THỂ =>QUYẾT ĐỊNH =CÓ ><KHÔNG ...ĐỘNG ><TỊNH ...( TÁNH KHÔNG => KHÔNG CÓ TÁNH CÓ THỂ CỐ ĐỊNH ,ĐỘC LẬP )
*-...Vậy PHÁP TÁNH = VỐN KHÔNG THỰC >< KHÔNG HƯ .
** - ...Vì KHÔNG TÁNH ...Nên TƯƠNG TÁC =BIẾN CHUYỂN KHÔNG NGỪNG ...= KHIẾN : MỌI HIỆN HÀNH NHƯ HUYỄN CHỚP ( SANH Đó,>>DỊ Đó )
***-...SANH Đó>>DỊ Đó...Nên= KHÔNG THỂ SỞ HỮU !
***-...SANH đó >>DỊ Đó...Nên =KHÔNG THỂ TRỤ
***-...KHÔNG THỂ SỞ HỮU + KHÔNG THỂ SỞ TRỤ ...=>KHÔNG THỂ SỞ ĐẮC !

@-VẬY CÒN LẠI GÌ ! ...???
...!!!- =CÁI : " GIÁC & BIẾT" CHÂN THẬT =TRÍ HUỆ GIẢI THOÁT (TỰ GIÁC THÁNH TRÍ =TRÍ THÂN & HUỆ MẠNG )...Dẫn Đến => GIẢI THOÁT TOÀN TRIỆT TƯƠNG ƯNG ...= NHƯ ...!
 

vienquang2

Administrator

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,163
Điểm tương tác
1,159
Điểm
113
Bài 13.- Pháp Tánh.

Kính các Bạn. Tuy đã được "Kiến Tánh". - Đã đắc "Thiên Chân Phật" .- Nhưng "Thiên Chân Phật" vẫn còn là "Sơ sinh".- Cần phải nuôi lớn bằng các giác ngộ "Kiến Tánh" càng sâu sắc hơn... Cho đến khi đắc thành "Cứu Cánh tức Phật".

Cho nên chúng ta quán sát thêm về nguồn Pháp Nhũ "Pháp Tánh" và nhiều Tánh nữa.

* Pháp Tánh:

Là tánh "Thanh tịnh bản nhiên" của vạn pháp. Tánh ấy thường NHƯ, "Như" là không thể nghĩ bàn, nhưng kinh khái quát có các đặc tính như sau:

1/. Bất sanh: Là các pháp do duyên sanh, nhưng duyên không có tự tánh, nên duyên mà "không duyên", nghĩa là không thực có các duyên để sanh các pháp, thật tế các pháp là "Bất sanh".

2/. Bất diệt: Vì không sanh nên đâu có để diệt.

3/. Bất Cấu: Là không có trần cấu, uế trược. Do có sanh. lão, bệnh, tử khổ nên gọi là Cấu uế, nhưng không sanh, thì không có lão, bệnh, tử vì vậy nên không có cấu uế.

4/. Bất Tịnh: Vì vốn không có cấu uế, nên cũng không phân biệt gì là Tịnh.- Đó là Bất tịnh (chẳng có Tịnh).

5/. Bất Tăng: Nghĩa là không thêm (tăng thượng). Vì các pháp xưa nay nó vốn là như vậy: chẳng sanh, chẳng diệt v.v..., nó vốn là NHƯ vậy, nên chẳng có gì Tăng.

6/. Bất Giảm: Vì nó vốn là NHƯ vậy, nên chẳng có gì Giảm.

7/. Bất Đoạn: Chẳng phải đoạn kiến (chết là hết) vì không có sanh, thì đâu có chết để hết.

8/. Bất thường: Cũng chẳng phải thường còn vĩnh viễn: Vì vốn không sanh, thì lấy cái gì để thường còn.

9/. Bất khứ, bất lai: Không đến, không đi vì bản chất các pháp vốn thường hằng khắp cả chỗ, nên không đến, không đi.

10/. Bất Nhất- Bất dị: Không phải một cũng chẳng phải khác. Vì các pháp là Bất Nhị là NHƯ.


PHÁP TÁNH là TÁNH RỐT RÁO THANH TỊNH (CHƠN KHÔNG) của các Pháp.
PHẬT TÁNH là TÁNH RỐT RÁO THANH TỊNH (CHƠN KHÔNG) của TÂM.

Phật Tánh và Pháp Tánh vốn không hai.

Luận Hiển Dương chánh Giác nói:

" Phật Tánh tại hữu tình,
Pháp Tánh tại vô tri.
Phật- Pháp bổn lai vô nhị tánh,
Nhất hỏa năng thiêu bách vạn sài."

Nghĩa là vốn cùng là Chơn như, nhưng tác động vào hữu tình thì gọi là Phật Tánh, Ở vô tình thì là Pháp Tánh đó. Giống như chỉ là một thứ lửa mà có thể đốt tất cả các loại củi vậy.

Lại nữa ĐTĐL dạy:
...... Hỏi: Thế nào gọi là được pháp tánh ?

....... Đáp: Thật hành theo đúng 8 Thánh Đạo, vào được nơi Thật tướng pháp, vào được Niết bàn gọi là được pháp tánh .

....... Pháp tánh là Thật tướng pháp, là Bát nhã Ba- la- mật. Khi thật hành Bát nhã Ba- la- mật, chẳng dấy niệm có thật hành Bát nhã Ba- la- mật, mới gọi là được pháp tánh. Vì sao ? Vì Bát nhã Ba- la- mật và pháp tánh, tuy hai mà chẳng khác. Bát nhã Ba- la- mật và pháp tánh đều là rốt ráo không. (hết trích)

Bởi thế .- Để nhận thức rỏ về Pháp Tánh. Chúng ta nên quán thêm về "Tánh Không". (sau đây)

 

vienquang2

Administrator

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,163
Điểm tương tác
1,159
Điểm
113
Bài 14.- Không Tánh.

Kinh Bát Nhã.(Tổng quan)

Kinh Bát-nhã-ba-la-mật-đa .- Có nghĩa là kinh dạy về Trí Tuệ rốt ráo đến bờ kia.

Nội dung kinh BN Phật dạy về TRÍ KHÔNG. (Tam pháp Ấn. Không- Vô Tướng- Vô Tác)

"Trong hệ thống Bát Nhã có nhiều Kinh: (trong đó có 3 kinh Tạng Nổi tiếng và hàm suc nhất)

1 . Kinh Đại Bát Nhã:

Trọn bộ 24 tập – 600 quyển trong Đại Tạng Kinh Đại Chính Tân Tu, mang số hiệu 220.
Khoảng giữa năm 1973, theo quyết định của Hội đồng Giáo phẩm Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Hội đồng Phiên dịch Tam Tạng gồm 18 vị được thành lập với Hòa Thượng Trí Tịnh làm Trưởng ban, Hòa Thượng Minh Châu làm Phó trưởng ban và Hòa Thượng Quảng Độ làm Tổng thư ký. Trong kỳ họp tại Viện Đại Học Vạn Hạnh vào những ngày 20, 21, 22 tháng 10 năm 1973 nhằm thảo luận phương thức, nội dung và chương trình làm việc, Hòa Thượng Thích Trí Nghiệm được Hội đồng phân công phiên dịch bộ Đại Bát Nhã 600 quyển này. Thực ra, Ngài đã tự khởi dịch bộ kinh này từ năm 1972 và khi được phân công, Ngài đã dịch được gần 100 quyển. Đây là bộ kinh lớn nhất trong Đại Tạng, đã được Ngài dịch suốt 8 năm (1972-1980) mới xong và đã dịch theo bản biệt hành, gồm 24 tập (mỗi tập 25 quyển), và cũng đóng thành 24 tập như nguyên bản chữ Hán.(theo HT. Thích Đổng Minh)

2. Kinh Kim Cang Bát Nhã:

Kinh văn chỉ tập trung vào một vài điểm giáo lý quan trọng và chúng được giải thích triệt để. Những điểm này cụ thể như sau:

a. Hành giả không nên nhìn nhận một "tự ngã" (sa. ātman), một "chúng sinh" (sa. sattva), một "linh hồn" (sa. jīva, thọ mệnh giả) hoặc một "cá nhân" (sa. pudgala, bổ-đặc-già-la) nào cả.

b. Hành giả không nên nhìn nhận bất cứ một pháp, một thật thể bên ngoài nào vì hoàn toàn không có một pháp nào có thể được nhận thức cả. Và dĩ nhiên, điều này cũng có giá trị cho một phi pháp.

c. Hành giả không nên để tâm lưu trú ở bất cứ nơi nào. (phổng theo wiki)

d. Tận cùng Chân lý : NGÃ - PHÁP đều KHÔNG.


3. Tiểu phẩm Bác Nhã, còn gọi Bát Nhã Tâm Kinh:

Bài Tâm kinh là kinh tinh túy gói gọn của TRÍ KHÔNG. Trong đó chủ yếu Phật dạy về hai việc "Không"

A. PHÁP: Thật Tướng của các Pháp là KHÔNG. (Vũ Trụ Quan PG)

B. NGÃ (thật tánh của nhân sanh) là KHÔNG, gọi là "Ngũ Uẩn Giai không".- Vì Ngã chỉ là duyên hợp của 5 Uẩn: Sắc, thọ, tưởng, hành, thức. (Nhân Sinh Quan PG)

* Cũng mang Nội Hàm: Tận cùng Chân lý : NGÃ - PHÁP đều KHÔNG.

* Trí Tuệ rốt ráo đến bờ kia.- là TRÍ BÁT NHÃ , là TRÍ KHÔNG

Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học Yt_21010

* Không Tánh: Nghĩa là .- CÁC PHÁP ĐỀU KHÔNG CÓ TỰ TÁNH.- ĐỀU THEO DUYÊN MÀ TẬP-TÁN.
 

trừng hải

Well-Known Member

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,416
Điểm tương tác
1,052
Điểm
113

* Không Tánh: Nghĩa là .- CÁC PHÁP ĐỀU KHÔNG CÓ TỰ TÁNH.- ĐỀU THEO DUYÊN MÀ TẬP-TÁN.

Kính Thầy Viên Quang

"Các Pháp đều không có tự tánh. Đều theo duyên mà Tập - Tán" là khái niệm về KHÔNG TÁNH; Nó không phải là Hiển nghĩa từ trực nhận cũng không phải Liễu nghĩa do quán chiếu theo thực tại như nó là nên gọi là Giả danh, Giả tướng. Tuy là Giả danh tướng nhưng lại là "ngón tay chỉ trăng" hàm tàng cả ngón tay lẫn trăng. Do vậy ngón tay đồng nhất với trăng; thấy ngón tay thì thấy trăng tức chân tánh của vạn pháp, thấy trăng nên biết rõ ngón tay là nơi vạn pháp quy nhất. Ai am tường Danh, Tướng với lý Giả quán ấy chính là hành giả thuần lý tri hành vậy.


Kính
trừng hải
 
Sửa lần cuối:

vienquang2

Administrator

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,163
Điểm tương tác
1,159
Điểm
113
Bài 15.- Không Tánh.- Cả Tâm & Vật.

"Nguyên lý Sanh khởi" của vạn Pháp là: Chư Pháp Duyên Sanh. Nghĩa là Tất cả các Pháp đều Duyên Sanh.- Nếu có thể tư duy sâu, thì chúng ta thấy rằng: Cái nguyên nhân để "sanh" ra các Pháp cũng là Duyên sanh, nghĩa là cũng nương gá vào cái khác để thấy có sanh khởi. Truy cùng đuổi tận cái nguyên nhân đầu tiên để sanh Pháp là KHÔNG CÓ, (Tận cùng Nhân Duyên là Không có Nhân Duyên)

+ Kinh Hoa Nghiêm gọi tính chất này là Trùng Trùng Duyên Khởi (Nhân đà la võng cảnh giới môn).

Có thể khái quát Bản Thể (bản chất- Thực chất) của các Pháp là KHÔNG.

+ Trung Quán Luận. Tổ Long Thọ dạy:

...........Nhân duyên sở sanh pháp
Ngã thuyết tức thị không


Nghĩa là:

...........Nhân duyên sanh các pháp
Ta nói tức là không

(Trung quán Luận)

+ Không thể tìm ra "cái nguyên nhân đầu tiên" để sanh ra các Pháp.

Đại Trí Độ Luận, Lời tựa rằng:

Muôn sự muôn vật đều do sanh sanh mà được hình thành. Thế nhưng cội gốc của sanh sanh lại là vô sanh. Từ vô thi đến nay và mãi mãi về sau, tánh vô sanh ấy vẫn thường bất động. Do duyên khởi biến hóa mà giả danh có các sự các vật. Thật ra, tất cả các sự các vật đều là hư vọng, là không thật có, là vô tự tánh. Phàm phu do chìm đắm trong mê muội, mà khởi vọng chấp cho rằng các sự vật là thật có.
(hết trích)

+ Cội gốc các pháp không có duyên nào để sanh khởi. Có cách nói khác là: Bản thể các Pháp là KHÔNG, .
Nên biết KHÔNG thì vô sanh .- Vì KHÔNG thì không cái gì sanh nó được. Không Diệt, vì không cái gì diệt được KHÔNG được.-

+ Với Thật TÁNH KHÔNG của các Pháp.- Bát Nhã Tâm Kinh viết "Xá lợi tử! Thị chư pháp không tướng. bất sanh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm. Thị cố không trung vô sắc, vô thọ tưởng hành thức. Vô nhãn nhĩ tỷ thiệt thân ý. Vô sắc thân hương vị xúc pháp. Vô nhãn giới, nãi chí vô ý thức giới."

Nghĩa là: Tất cả pháp Thật Tướng là KHÔNG TƯỚNG. - đều tồn tại ý nghĩa “bất sanh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm.”.
Giống như không trung. Không trung không có sắc, thọ, tưởng, hành, thức.v.v... cho chí đến không có các giới tuyến , như ý thức giới. v.v..." (hết trích)

Lời giải:

"Thị chư pháp không tướng": tất cả các pháp - sự vật, hiện tượng, sinh vật... - trong cõi đời này tuy là có tướng nhưng thực chỉ là tướng không, mới nhìn có vẻ như có tướng mà nhìn kỹ, nhìn thấu đáo thì hóa ra "không" (rỗng) tướng vì nó không tự thân có, nó do duyên sinh, duyên hợp, tương tác mà thành như "ngũ uẩn" kia vẫn vốn là "không", vậy mà vẫn có ta, có cơ thể này, có đi đứng, có nói năng, buồn vui, sướng khổ. Có tất cả, mà là "rỗng", "rỗng" mà "lại có".

Thật tế Không Tướng, Cũng Không Tánh.- Đó là Tánh của các Pháp.- Đây là Giáo Lý Tánh Không.

Tóm lại: TÁNH KHÔNG.- Là các pháp không có tự Tánh, chỉ là duyên hòa hợp sanh, nhưng không Thật có Duyên để sanh.- Chỉ là rổng không.(Chứ không phải có cái Tánh gọi là Không !)

Kinh Kim Cang Bát Nhã nói: TẬN CÙNG CHÂN LÝ.- NGÃ PHÁP ĐỀU KHÔNG.-
Nghĩa là:

  • PHÁP: Các yếu tố Vật Chất.- như núi sông v.v...Thật tướng, bản thể là Không thật tướng. Chúng Không thật có.
  • TÂM: Là các yếu tố Phi vật chất.- thọ, tưởng, hành, thức v.v...Thật tướng, bản thể là Không thật tướng. Chúng Không thật có.

Đây là Lý Kinh Bát Nhã Không Tông.

TS Viên Minh rằng:
Vấn đề MINH TÂM - KIẾN TÁNH trong Phật Học Thzy_r11

Thì ra vạn pháp bất sinh,
Chỉ là giọt nắng lung linh vô thường.
Thì ra Tâm vốn tỏ tường,
Chỉ là một thoáng vấn vương bụi trần.
Thì ra Tâm- Pháp nào phân,
Chỉ là Tướng thấy phù vân đi về.
Thì ra Bờ Giác - Bến Mê,
Chỉ là hoa đốm.- Bốn bề Chân Không.
(TS Viên Minh)
 

vienquang2

Administrator

Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,163
Điểm tương tác
1,159
Điểm
113
Bài 16.- Chơn Như Tánh.

Vũ trụ này có 2 phương diện:

1. phương diện vĩnh cửu, bất biến, hay là CHÂN NHƯ MÔN (tuyệt đối giới, bình đẳng giới).- Ví như nước biển là Bản Thể.

2. phương diện biến thiên sinh diệt, hay là SINH DIỆT MÔN (tương đối giới, sai biệt giới). Ví như duyên gió mà sanh ra sóng, mòi bong bóng bọt...

* Muốn quán Chơn Như, trước nên nương vào Pháp Quán Không (của Bát Nhã).
Ở Bát Nhã Không Tông.- Pháp Không có 3 tầng bậc sâu cạn khác nhau:

1. Sắc Không Đối Đải.
2. Sắc Không Bất Dị.
3. Sắc Không Tuyệt Đãi.

1. Sắc Không Đối Đải. - Là đối với Phàm phu vô trí chỉ thấy Sắc (có) đối với Không (không có).- Đây là "cái thấy sai lầm" do ý thức vọng tưởng phân biệt theo Nhị Nguyên. Người tà kiến chấp Không, chỉ ngang nơi đây mà khởi chấp

2. Sắc Không Bất Dị.- Là đối với người tu Quán Tánh không, thấy được Sắc và Không chẳng khác nhau. Vì Sắc do nhân duyên tụ - tán mà thành,thực Tướng là Không; mà Không cũng do nhân duyên tụ - tán mà thành, thực Tướng là Không.- Do bản chất chỉ có tụ - tán chớ không có Thật pháp,thực Tướng là Không. Nên Sắc chẳng khác Không ( Bất Dị) Sắc tức là Không.

3. Sắc Không Tuyệt Đãi. Là Tự Tánh Không, là Chơn Không, là Bất Nhị Pháp, là Nhất tướng, là Vô tướng, là Niết Bàn Tướng... nơi đây bặt ngôn ngữ bặc suy lường . Không phải do suy luận mà thấy Không.- Đây là chỗ Tuyệt Đối Không, là Chân Như.

Kính các Bạn. Ở đây chúng ta nương vào cái "Không Tuyệt Đãi" để quán Chơn Như Tánh.

"Nguồn Tào khê nước chảy từ nguồn. Pháp đốn tiệm sáng soi kim cổ". Thật vậy.- Bắt nguồn từ cội Bồ Đề. Đức Phật dạy Ý duyên Tánh.- các Pháp do Duyên Sanh.- Vì Duyên Sanh nên các Pháp Vô Ngã.- Do Vô Ngã nên các Pháp Không có Tự Tánh.- Dẫn đến "Không có Tự Tánh" tức là TÁNH KHÔNG.

+ Cái "Không Tánh" này không ở bình diện Hiện Tượng Ý thức.- Mà là Bản Thể.- Nói cách khác "Không Tánh" là Cái KHÔNG TUYỆT ĐỐI, là "Chơn Không diệu hữu".- Là nền tảng để các pháp an trụ.

* Cái KHÔNG TUYỆT ĐỐI, cái "Chơn Không diệu hữu".- Là CHƠN NHƯ TÁNH.
(Tánh Chơn Như nó như vậy)

* Luận Hiển dương Thánh giáo có bài kệ:

tánh chơn như bất biến, như thủy hải thanh trừng.
bất biến tùy duyên hiện, tùy duyên hải thượng âu.
Minh tâm, minh liễu âu bào thượng, kiến tánh thâm tri thủy diện trừng.

* Tánh chơn như là bản chất chân thật, nguyên sơ và thanh tịnh của tâm hồn. Nó không bị sinh ra, không bị diệt đi, không bị ô nhiễm và không cần phải thanh tịnh thêm. Tánh chơn như luôn hiện diện, bất biến và hoàn toàn thanh tịnh. Nó là cái gốc rễ, là bản thể của tất cả mọi hiện tượng tâm lý và tinh thần.

Tổ Mã Minh diễn tả Chơn Như :

"Chính là thể nhất pháp giới đại tổng tướng pháp môn. Đó là tâm tánh chẳng sanh chẳng diệt. Tất cả pháp chỉ nương nơi vọng niệm mà có sai biệt. Nếu lìa vọng niệm thì không có tướng tất cả cảnh giới. Cho nên, tất cả pháp từ xưa đến nay lìa tướng ngôn thuyết, lìa tướng danh tự, lìa tướng tâm duyên, rốt ráo bình đẳng, không có biến khác, chẳng thể phá hoại, chỉ là nhất tâm, nên gọi là chân như." (hết trích)

Theo GN
Có điều Chân Như duyên khởi hay Chân Không Diệu Hữu phải được thực hành để thể nghiệm. Nếu không, nó chỉ là một thứ triết học tư biện bàn luận suông thay vì là một ngón tay chỉ mặt trăng, một dấu hiệu chỉ đường nhằm đạt đến thực tại tối hậu. Nếu chỉ là một loại triết học, nghĩa là dựa trên và làm việc với những khái niệm, thì với Phật giáo, nó không tránh khỏi rơi vào hý luận, rơi vào vòng lẩn quẩn của ý thức hữu hạn và sinh diệt. Kinh Lăng Già nói: “Cái sinh diệt kia là thức, cái chẳng sinh diệt là trí. Cái bị các tướng ràng buộc ngăn ngại là thức. Cái không bị ràng buộc ngăn ngại là trí… Đại Huệ! Ta nói rằng thức vọng tưởng diệt thì gọi là Niết bàn” (Niết bàn là một tên gọi khác của Chân Như).(Nguyễn Thế Đăng)

Nhất pháp giới là toàn tánh của vũ trụ. Ở nơi Nhất pháp giới này, có thể phân ra tổng tướng (thể) và biệt tướng (muôn pháp sai khác). Tâm Chân như là "tổng tướng" (tướng chung) của tất cả pháp; thể tánh nó bình đẳng, song cũng tóm thâu tất cả tướng, nên gọi là "đại".

Tóm lại: Chơn Như Tánh là Chân Tánh bất Sanh diệt, lìa ngôn ngữ suy lường. - Chỉ khi Minh Tâm kiến Tánh, mới có thể khế hợp.- Nhưng lại là nền tảng để các Pháp Nương vào đó mà vọng hiện.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Top