Bài thơ Nhị Cú

binh

Registered
Phật tử
Tham gia
29 Thg 11 2006
Bài viết
665
Điểm tương tác
35
Điểm
28
Địa chỉ
HCM
Bài thơ Nhị Cú

Nhị Cú

Nhị cú tam niên đắc
Nhất ngâm song lệ lưu
Cố nhân như bất thưởng
Qui ngọa cố sơn thu

Nghĩa
Hai câu làm ba năm
một ngâm lệ hai hàng
Cố nhân như chẳng đoái hoài
Trở về núi cũ nằm dài với thu

Cao nhân nào biết hai câu đó là hai câu nào ?
Cố nhân là ai ?
Xin giải thích dùm tôi, chân thành cảm ơn.<!-- BEGIN TEMPLATE: level_postbit_info -->​
<!-- Level & Class System v3.0 - Show EXP & SP gained -->
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

cunconmocoi

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Tham gia
7 Tháng 5 2009
Bài viết
467
Điểm tương tác
106
Điểm
43
Địa chỉ
vn
[NEN="http://i854.photobucket.com/albums/ab102/cunconmocoi/cuncon6.jpg"]



Bài thơ Nhị Cú
Nhị Cú

Nhị cú tam niên đắc
Nhất ngâm song lệ lưu
Cố nhân như bất thưởng
Qui ngọa cố sơn thu

Nghĩa
Hai câu làm ba năm
một ngâm lệ hai hàng
Cố nhân như chẳng đoái hoài
Trở về núi cũ nằm dài với thu

Cao nhân nào biết hai câu đó là hai câu nào ?
Cố nhân là ai ?
Xin giải thích dùm tôi, chân thành cảm ơn.
Kính bác Bình !
Cuncon chẳng biết gì nhưng cũng xin sủa wấuu wấuu cho vui, hình như khi đằng bài nầy bác cũng muốn cho có người sủa, bằng như "gió thổi đồng hoang" thì buồn lắm (cho nên bác mới đăng ở box Thảo luận chuyên đề nầy), phải vậy không hở bác ?
-----------

Thấp
nhân nào biết hai câu đó là hai câu nào ?
_ Ngả chỗ nào ta đứng lên chỗ đó.
_ Ai nên khôn chẳng khốn vài lần ?!

Vì sao mà "lệ hai hàng" ?
_ Gắng gượng đứng lên chứ đau buốt trong tim, cho nên nước mắt chảy dài.

Cố nhân là ai ?
_ Ngộ vì ai cho nên phải ngả.

Trúng hỏng trúng thì trật !!! (Có "chiện" chi đâu):chuot07:


[/NEN]
 

bangtam

Phó Trưởng Ban Đại Biểu Thường Trực nhiệm kỳ III (
Phật tử
Tham gia
15 Thg 7 2010
Bài viết
2,823
Điểm tương tác
841
Điểm
113
KÍNH THƯA BÁC BÌNH và KÍNH CÚN .

Về văn học thì bt không biết - Nhưng mà nghỉa của chử CỐ NHÂN thì theo bt là :

NHÂN là người .

CỐ là ba của ông nội mình .
Vậy CỐ NHÂN không ai khác - chính là : Ông cố nội của mình - phải không bác BÌNH ?.
Và kính thưa CÚN - phía dưới chử thấp nhân còn có " sác nhân " [ là sác đất ] nửa đó !!! .:icon_look:

KÍNH
bangtam
 

binh

Registered
Phật tử
Tham gia
29 Thg 11 2006
Bài viết
665
Điểm tương tác
35
Điểm
28
Địa chỉ
HCM
Nhị cú
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:eek:ffice" /><o:p> </o:p>
Nhị cú tam niên đắc
Nhất ngâm song lệ lưu
Cố nhân như bất thưởng
Qui ngọa cố sơn thu
<o:p> </o:p>
Hai câu làm ba năm
Một ngâm lệ hai hàng
Cố nhân như chẳng đoái hoài
Trở về núi cũ nằm dài với thu
<o:p> </o:p>
Theo kinh Lăng Già thì hai câu là : có – không, chẳng phải có – chẳng phải không, năng – sở, thường – vô thường v.v… là nhị biên.
Nếu trong ba năm mà ngộ được, hóa giải được vấn đề nhị biên thì cũng là quá sớm, vì thường thì người ta dùng cả đời vẫn không thể hóa giải được.
Chính vì thế mà “một ngâm lệ hai hàng“! Ôi hoan hỷ !
Trở về đời thường, gặp lại những người cũ, thầy mẹ, bạn cũ v.v… mà họ không thể hiểu được vấn đề đó, họ chẳng thèm để tâm đến việc đó.
Thì lại trở về với chính mình, với nỗi cô đơn tuyệt đối, trở về với núi cũ, trở về với mùa thu vắng vẻ, cô quạnh.
Trụ trong nõi cô đơn tuyệt vời, mình là chính mình
Bây giờ thì mình là mùa thu, bây giờ mình là núi rừng, là cô liêu, là độc nhất, và … là tất cả.
 

hoatigon

Active Member
Thượng toạ
Tham gia
25 Tháng 5 2009
Bài viết
374
Điểm tương tác
45
Điểm
28
<!--[if gte mso 9]><xml> <o:OfficeDocumentSettings> <o:RelyOnVML/> <o:AllowPNG/> </o:OfficeDocumentSettings> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:DoNotOptimizeForBrowser/> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> [NEN="http://i950.photobucket.com/albums/ad346/Thuhanguynth/nenhoati2.jpg"]



Nhị cú
ffice:eek:ffice" /><o:p></o:p>
Nhị cú tam niên đắc
Nhất ngâm song lệ lưu
Cố nhân như bất thưởng
Qui ngọa cố sơn thu
<o:p></o:p>
Hai câu làm ba năm
Một ngâm lệ hai hàng
Cố nhân như chẳng đoái hoài
Trở về núi cũ nằm dài với thu
<o:p></o:p>
Theo kinh Lăng Già thì hai câu là : có – không, chẳng phải có – chẳng phải không, năng – sở, thường – vô thường v.v… là nhị biên.
Nếu trong ba năm mà ngộ được, hóa giải được vấn đề nhị biên thì cũng là quá sớm, vì thường thì người ta dùng cả đời vẫn không thể hóa giải được.
Chính vì thế mà “một ngâm lệ hai hàng“! Ôi hoan hỷ !
Trở về đời thường, gặp lại những người cũ, thầy mẹ, bạn cũ v.v… mà họ không thể hiểu được vấn đề đó, họ chẳng thèm để tâm đến việc đó.
Thì lại trở về với chính mình, với nỗi cô đơn tuyệt đối, trở về với núi cũ, trở về với mùa thu vắng vẻ, cô quạnh.
Trụ trong nõi cô đơn tuyệt vời, mình là chính mình
Bây giờ thì mình là mùa thu, bây giờ mình là núi rừng, là cô liêu, là độc nhất, và … là tất cả.
Kính mừng bác bình tự lên lớp, nhưng có lẻ nên tự nghi vấn :

_ Có thể nào hồi xưa mình ở trong cái củi bằng sắt (chỉ vài mét vuông), bây giờ mình được thả ra công viên (vài mươi mẫu), nhìn quanh thấy thoải mái, thoáng đảng và cô quạnh, biết đâu ngày mai mình mới phát hiện ra hàng rào dây thép gai có điện (đó là bờ mé của công viên) ??????

Kính !


[/NEN]
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung:Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP(Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Chủ đề tương tự

Who read this thread (Total readers: 0)
    Bên trên