ha ha ha [smile]
Hề hề,
"Vô ngôn tuỵệt lự" là lời của các...Pháp sư, còn Thiền sư thì tuyên ngôn "Tuyệt ngôn, tuyệt lự"/Tăng sán (Suốt con đường cô thân vạn lý chỉ để lại đời sau duy nhất một bản Tín tâm minh; là Bồ tát tín tâm nên ít nói chăng, he he)
Trừng Hải
A hahahahah ... Bác TH quá thích hợp TRÒ CHƠI THIỀN GIẢ vậy ... thì bác TH cứ NÓI TIẾP ĐI [smile]
(1) CÁI THỂ CỦA THIỀN KHÔNG XA RỜI TRÍ TUỆ PHẬT [smile]
[Đức Phật nói]: “Thế nên các tỳ-khưu chớ có phóng dật. Ta nhờ không phóng dật mà thành Chánh giác. Vô lượng điều lành toàn là nhờ không phóng dật mà có được. Hết thảy vạn vật đều vô thường.” Đó là lời dạy cuối cùng của Như Lai.
Thế rồi, Thế Tôn nhập sơ thiền ---> rồi từ sơ thiền xuất ra,
nhập nhị thiền; --> từ nhị thiền xuất ra,
nhập tam thiền; --> từ tam thiền xuất ra,
nhập tứ thiền. --> Rồi Ngài tứ thiền xuất ra,
nhập không xứ định; --> từ không xứ định xuất ra,
nhập thức xứ định; --> từ thức xứ định xuất ra,
nhập vô sở hữu xứ định; ---> từ vô sở hữu xứ định xuất ra,
nhập phi tưởng phi phi tưởng xứ định; ---> từ phi tưởng phi phi tưởng xứ định xuất ra, nhập diệt thọ tưởng định.
ngày xưa, ... ông Phật thực hành thiền định cho tới hơi thở cuối cùng [smile] ... cho nên mới nói ... CÁI THỂ CỦA THIỀN CHỪA TỪNG RỜI XA TRÍ TUỆ PHẬT [smile]
(2) CÁI THỂ CỦA THIỀN ---> LÀ SÁNG TẠO [smile]
Ta có thể nói Thiền hay thiêu đốt pháp nghịch là cái dụng của Ðịnh và Ðịnh
hay
sự chú tâm ---> là cái thể của Thiền. - Vi Diêu Pháp ...
vậy thì tại sao ... cái THỂ của Thiền không xa rời TRÍ TUỆ PHẬT [smile] ?
---> đơn giản bởi vì CÁI THỂ của THIỀN có mặt trong tất cả TRÍ TUỆ PHẬT ... vì Thiền là Sự SÁNG TẠO SINH ĐỘNG của ÔNG PHẬT [smile]
và chúng ta thấy nhiều lần rùi [smile] . chỉ là hỏng nhìn thấy như vậy thôi [smile]
83. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy, Tỷ-kheo dẫn tâm, hướng tâm đến chánh trí, chánh kiến. Vị ấy biết: Thân này của ta là sắc pháp, do bốn đại thành, do cha mẹ sanh, nhờ cơm cháo nuôi dưỡng, vô thường, biến hoại, phấn toái, đoạn tuyệt, hoại diệt, trong thân ấy thức ta lại nương tựa và bị trói buộc.
85. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy,
Tỷ-kheo chú tâm, hướng tâm --> đến sự hóa hiện một thân do ý làm ra. Vị ấy tạo một thân khác từ nơi thân này, cũng là sắc pháp, do ý làm ra, đầy đủ các chi tiết lớn nhỏ, không thiếu một căn nào.
87. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững
Tỷ-kheo dẫn tâm, hướng tâm ---> đến các thần thông. Vị ấy chứng được các loại thần thông, một thân hiện ra nhiều thân, nhiều thân hiện ra một thân; hiện hình, biến hình đi ngang qua vách, qua tường, qua núi như đi ngang hư không; độn thổ, trồi lên ngang qua đất liền, như ở trong nước; đi trên nước không chìm như trên đất liền; ngồi kiết già đi trên hư không như con chim; với bàn tay, chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại oai lực, đại oai thần như vậy; có thể tự thân bay đến cõi Phạm thiên.
89. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy,
Tỷ-kheo dẫn tâm --> hướng tâm đến thiên nhĩ thông. Tỷ-kheo với thiên nhĩ thanh tịnh siêu nhân có thể nghe hai loại tiếng, chư Thiên và Người, xa và gần
91. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy,
Tỷ-kheo dẫn tâm ---> hướng tâm đến tha tâm thông. Tỷ-kheo sau khi đi sâu vào tâm của chúng sanh, của loài người với tâm của mình, vị ấy biết được như sau:
93. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy,
Tỷ-kheo dẫn tâm --> hướng tâm đến túc mạng minh. Vị ấy nhớ đến các đời sống quá khứ, như một đời, hai đời, ba đời, bốn đời, năm đời, mười đời, hai mươi đời, ba mươi đời, bốn mươi đời, năm mươi đời, một trăm đời, hai trăm đời, một ngàn đời, một trăm ngàn đời, nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp, nhiều hoại và thành kiếp. Vị ấy nhớ rằng: “Tại chỗ kia ta có tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ kia, ta được sanh ra tại chỗ nọ. Tại chỗ ấy, ta có tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ nọ, ta được sanh ra ở đây”. Như vậy Tỷ-kheo nhớ đến nhiều đời sống quá khứ cùng với các nét đại cương và các chi tiết.
95. Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình thản như vậy,
Tỷ-kheo dẫn tâm ---> hướng tâm đến trí huệ về sanh tử của chúng sanh. Vị ấy với thiên nhãn thuần tịnh, siêu nhân, thấy sự sống và chết của chúng sanh. Vị ấy biết rõ rằng, chúng sanh người hạ liệt kẻ cao sang, người đẹp đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp của chúng: “Này các Hiền giả, những Tôn giả này làm những điều ác hạnh về thân, lời và ý, phỉ báng các bậc Thánh, theo tà kiến, tạo các nghiệp theo tà kiến. Những người này sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. Này các Hiền giả, còn những chúng sanh nào làm những Kinh Trường Bộ Page 43 of 466 thiện hạnh về thân, lời và ý, không phỉ báng các bậc Thánh, theo chánh kiến, tạo các nghiệp theo chánh kiến, những người này, sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên các thiện thú, cõi trời, trên đời này. Như vậy vị ấy với thiên nhãn thuần tịnh siêu nhân thấy sự sống chết của chúng sanh. Vị ấy biết rõ rằng chúng sanh, người hạ liệt kẻ cao sang, người đẹp đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp của chúng.
ờ mà đúng hông? [smile]