Xin được hỏi, khi nói chuyện chơi vui (hý luận), có bị phạm giới ỷ ngữ không? Ví dụ như thảo luận về đề tài thể thao, phim ảnh, giải trí, hoặc sinh hoặc đoàn viên trong Gia Đình Phật Tử ... theo Phần trích dẫn ở dưới trong CƯƠNG YẾU GIỚI LUẬT của Hoà Thượng Thánh Nghiêm có vẻ cho rằng những việc như vậy là phạm giới? Nếu như vậy, thì những việc có tánh chất vô bổ như coi truyền hình, nghe nhạc, đọc tin tức... với mục đích giải trí, xem ra cũng tương tự, nhưng sao lại không bị phạm giới?
Khi tìm "ỹ ngữ" thì đa phần giải thích rằng là lời nói thêu dệt. Tuy nhiên, lại có những giải thích khác cho rằng ỹ ngữ là lời nói nhảm nhí, vô ích. Như vậy rõ ràng là hý luận?
Điều nữa, là khi quy y, mình không biết về điều này, không biết có sao không? Kiểu này phải xả giới thôi, vì nếu như hý luận là phạm giới thì mình sẽ chắc phạm thường xuyên.
Trích CƯƠNG YẾU GIỚI LUẬT www.thuvienhoasen.org
Trích Con Đường Hoằng Pháp minhhanhdp.brinkster.net
Trích Bồ Đề Chánh Đạo Bồ Tát Giới Luận www.bodetam.org
Khi tìm "ỹ ngữ" thì đa phần giải thích rằng là lời nói thêu dệt. Tuy nhiên, lại có những giải thích khác cho rằng ỹ ngữ là lời nói nhảm nhí, vô ích. Như vậy rõ ràng là hý luận?
Điều nữa, là khi quy y, mình không biết về điều này, không biết có sao không? Kiểu này phải xả giới thôi, vì nếu như hý luận là phạm giới thì mình sẽ chắc phạm thường xuyên.
Trích CƯƠNG YẾU GIỚI LUẬT www.thuvienhoasen.org
4. GIỚI VỌNG NGỮ
...
Trong vọng ngữ còn gồm có lưỡng thiệt, ác khẩu, ỷ ngữ; khi phạm, tuy chẳng mất giới thể nhưng phạm tội khả hối. Lưỡng thiệt là khiêu khích ly gián, đến người này nói người kia, đến người kia nói người này. Ác khẩu là nói những lời chê bai bươi móc, chửi rủa, nói mát, châm biếm, khắc nghiệt. Ỷ ngữ là những lời trau chuốt khiến người sa vào vòng trụy lạc, lời ca tình tứ, văn chương trữ tình, chuyện tiếu lâm, nói chuyện vô bổ, lời chẳng đúng nghĩa. Người thọ ngũ giới phải luôn luôn kiểm điểm, bằng không, phạm lỗi còn tự chẳng biết.
Trong giới vọng ngữ, trừ người chẳng biết hổ thẹn, chẳng hiểu nhân quả mới phạm đại vọng ngữ, thường thường dễ phạm nhất là tiểu vọng ngữ, khó ngăn nhất là ỷ ngữ, còn cơ hội phạm lưỡng thiệt và ác khẩu không nhiều lắm. Như có bốn người bạn họp lại một chỗ cao hứng cười nói, chắc chắn là họ có phạm tội ỷ ngữ (nếu như họ đã thọ ngũ giới). Vì thế, người tu hành phải nên “thủ khẩu như bình”.
Trích Con Đường Hoằng Pháp minhhanhdp.brinkster.net
4 Khẩu ác nghiệp cần tránh:
1. Nói dối
2. Nói đâm thọc (lưỡng thiệt)
3. Dùng ác ngữ (lời dữ dằn, tục tĩu)
4. Dùng ỷ ngữ (nói nhảm nhí, lời vô ích)
Trích Bồ Đề Chánh Đạo Bồ Tát Giới Luận www.bodetam.org
Lại như, Bồ tát thấy các chúng sinh ưa thích những việc diễn xướng, ngâm vịnh, ca hát, hoặc thích đàm luận những chuyện thời sự chính trị, ăn uống, du hí, mách lẻo, vân vân. Bồ tát đối với những việc như vậy, phải nên rất khéo léo, đối với chúng sinh như vậy nên khởi lòng thương xót, muốn làm lợi ích cho họ, bèn tùy thuận hiện tướng ưa thích những việc diễn xướng, ngâm vịnh, ca hát, hoặc đàm luận những chuyện thời sự chính trị, ăn uống, du hí, mách lẻo, vân vân, dùng phương tiện này để nhiếp phục, dẫn dắt họ ra khỏi sự ưa thích những chuyện thị phi vô ích này, quay về đường lành. Bồ tát tuy hiện tướng ỷ ngữ như vậy, nhưng không vi phạm học xứ Bồ tát, mà còn được nhiều công đức.