vienquang2

Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật) ?

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Thầy CÓ Ý phân biệt rồi.
VQ

PHÂN BIỆT DIỆC PHI Ý ( Huyền Giác. ĐS)


1699671760697.webp
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

trừng hải

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,295
Điểm tương tác
924
Điểm
113
Hê hê,
Phân biệt ấy được Bát nhã tông gọi là Phân biệt Vô phân biệt. Như Quán tự tại quán thủy nguyệt thấy trăng ấy không phải là trăng nhưng cũng chẳng khác trăng.
Cũng vậy Kinh Lăng già gọi Thắng giải không phải là ngôn thuyết lẫn sở thuyết bởi là Như lai thuyết vậy.

trừng hải


daihan.gif
 
Last edited:

trừng hải

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,295
Điểm tương tác
924
Điểm
113
Chúng ta đang TRANH CÃI cái GIẢ LẬP DANH TỰ RỖNG KHÔNG???

DANH của chúng sanh đều là GIẢ LẬP đặt ra???
TƯỚNG
của chúng sanh đều là RỖNG KHÔNG???


Bạch đức Thế Tôn! Những gì là DANH??? Những gì là TƯỚNG???

- Này Tu Bồ Đề!
DANH chỉ là GIẢ LẬP đặt ra:
Này là sắc, là thọ, tưởng, hành, thức, này là nam, là nữ, là lớn, là nhỏ, này là Địa ngục, là Ngạ quỷ, là Súc sanh, Nhơn, Thiên, này là hữu vi, là vô vi, này là quả Tu Đà Hoàn, quả Tư Đà Hàm, quả A Na Hàm, quả A La Hán, Duyên giác đạo, này là Phật đạo.

Này Tu Bồ Đề!
Tất cả PHÁP HÒA HỢP đều là GIẢ DANH.
Dùng DANH để đặt TÊN cho các PHÁP. Thế nên GỌIDANH.
Tất cả PHÁP HỮU VI chỉ có DANH TƯỚNG.
Người phàm ở trong đó SANH CHẤP TRƯỚC.

Những gì là TƯỚNG?

Này Tu Bồ Đề! Có HAI thứ TƯỚNG mà người phàm CHẤP TRƯỚC:

Một là SẮC TƯỚNG. Hai là VÔ SẮC TƯỚNG.

Những gì gọi là SẮC TƯỚNG???

Những thứ có SẮC hoặc thô hoặc tế, hoặc tốt hoặc xấu, đều là RỖNG KHÔNG.
Ở trong những PHÁP RỖNG KHÔNG ấy ỨC TƯỞNG, PHÂN BIỆT để TÂM nắm lấy TƯỚNG.
Đây gọi là SẮC TƯỚNG.

Những gì là VÔ SẮC TƯỚNG?

Nơi các PHÁP VÔ SẮC..ỨC TƯỞNG, PHÂN BIỆT để TÂM nắm lấy TƯỚNG nên sanh phiền não.
Đây gọi là VÔ SẮC TƯỚNG.
Hề hề,

Sắp xếp lại thì có thể nói rằng các pháp danh tướng gồm có năm:
Tướng
Danh
Phân biệt
Chánh trí
Chân như

Tướng là giả tướng bởi bị ô nhiễm dục và vọng. Danh là giả danh bởi nương nơi giả tướng mà kiến lập. Phân biệt là hư vọng bởi nương giả danh giả tướng.
Nhưng Chánh trí là Bất nhất bất dị, tuy không phải là chân như nhưng chẳng khác chân như vậy (Duy thức tông gọi là Tương tự Viên thành thực hữu)

Trừng Hải
 
Last edited:

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Hê hê,
Phân biệt ấy được Bát nhã tông gọi là Phân biệt Vô phân biệt. Như Quán tự tại quán thủy nguyệt thấy trăng ấy không phải là trăng nhưng cũng chẳng khác trăng.
Cũng vậy Kinh Lăng già gọi Thắng giải không phải là ngôn thuyết lẫn sở thuyết bởi là Như lai thuyết vậy.

trừng hải
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật) ? Bài 13- Tâm Vô Phân Biệt.

Mô Phật. Bác Trừng Hải có sự Kiến Giải giống như Thiền Sư Viên minh ạ.

nhỏ.webp

TS Viên Minh nói:

"Người mê nghe nói “tâm vô phân biệt” liền kết luận rằng không phân biệt thiện ác, đúng sai, chánh tà, đen trắng gì cả. Hết thảy sự sự vật vật đều bình đẳng kia mà!
Đức Phật tâm vô phân biệt sao lại dạy tránh ác làm lành (Sabba pàpassa akaranam kusalassa upasampadà - Dhammapada)?
Lão Tử tâm vô phân biệt sao lại nói có Đạo thường, Đạo không thường (Đạo khả đạo phi thường đạo - Đạo Đức Kinh)?
Ngài Huệ Năng tâm vô phân biệt sao lại nêu pháp đối trong Phẩm Phú Chúc (Pháp Bảo Đàn Kinh)?
Đốn Ngộ Nhập Đạo Yếu Môn Luận có đi ngược yếu chỉ Thiền Tông không khi định nghĩa trí tuệ là “Nãi chí thiện ác giai năng phân biệt”.
Pháp vốn “nhậm trí tự tánh quĩ sanh vật giải” nên “pháp trụ pháp vị” rất phân minh.
Phân biệt là tánh mầu nhiệm của trí tuệ nên gọi là tánh giác.
Chính vô minh thiếu khả năng phân biệt nên chỉ biết phán đoán chủ quan theo lý trí vọng thức và bóp méo sự thật. Ngược lại, trí tuệ phân biệt minh bạch (Vipassanà) nên mới “thị pháp trụ pháp vị, chư Phật thường hiện tiền”.
Phán đoán luôn luôn đi đến kết luận, chia phân và rập khuôn công thức, quan niệm. Còn phân biệt là liễu tri (Pajànàti) bằng trí tuệ lặng lẽ chiếu soi và phản ánh trung thực vạn pháp đa thù mà vẫn an nhiên tự tại. Đó chính là “tâm vô phân biệt” vậy."
TS Viên Minh.
 
Last edited:

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật) ? Bài 14- Kể cả Thiện niệm cũng đưa vào Vô Tâm.

Vô Tâm tức Tâm Vô Lậu.
Trạng thái Vô Tâm là trạng thái thể nhập vào Chánh Định.
Tâm Vô Lậu mới phát huy Chánh Kiến, Chánh Tư Duy về Pháp Tướng vạn pháp.(hết trích)

Vâng. Vô Tâm tức là Tâm Vô Lậu. Như các bài kinh luận sau:

Kinh Pháp Bảo Đàn , Lục Tổ Huệ Năng có đoạn:

” Huệ Năng từ giã Ngũ Tổ rồi cất bước đi về phương Nam, trong khoảng hai tháng đến ngọn núi Đại Dữu.
Ngũ Tổ trở về, mấy ngày không thượng đường, chúng nghi mới đến hỏi: “Hòa thượng có ít bệnh, ít não chăng ?” Ngài đáp: “Bệnh thì không, mà y pháp đã về Nam rồi.”
Chúng hỏi: “Ai là người được truyền ?” Tổ bảo: “Người có khả năng thì được.” Chúng liền biết. Khi đó vài trăm người đuổi theo, muốn cướp y bát, một vị tăng họ Trần, tên Huệ Minh, trước là tướng quân bậc Tứ phẩm, tánh hạnh thô tháo, hết lòng theo tìm, chạy trước mọi người, đuổi kịp Huệ Năng. Huệ Năng để y bát trên bàn thạch nói: “Y này là biểu tín, có thể dùng sức mà tranh sao !” Huệ Năng liền ẩn trong lùm cỏ, Huệ Minh đến cầm y lên mà không nhúc nhích, mới kêu rằng: “Cư sĩ, cư sĩ ! Tôi vì pháp mà đến chớ không phải vì y.” Huệ Năng bèn bước ra ngồi trên bàn thạch. Huệ Minh liền làm lễ thưa:
“Mong cư sĩ vì tôi nói pháp.” Huệ Năng bảo: “Ông đã vì pháp mà đến thì nên dứt sạch các duyên, chớ sanh một niệm, tôi vì ông nói.” Huệ Minh im lặng giây lâu. Huệ Năng bảo: “Không nghĩ thiện, không nghĩ ác, chính khi ấy cái gì là bản lai diện mục của
Thượng tọa Minh ?” Huệ Minh ngay câu nói đó liền đại ngộ.
(hết trích)
Vâng ! Ác không nghĩ mà Thiện cũng Không nghĩ. Mới vào được Vô Tâm.

Ngữ lục. Truyền Tâm Pháp yếu-TS. Hoàng Bá có đoạn:
Phàm phu nắm lấy ngoại cảnh, đạo nhân nắm lấy tâm. Tâm, cảnh đều quên, chính là pháp chân thực. Quên cảnh thì còn dễ, quên tâm thực khó. Người ta không dám quên tâm, sợ rơi vào hư không không chỗ nắm níu, chứ không biết rằng không vốn vô không, chỉ một pháp giới chân thật mà thôi vậy. Cái tính linh giác này từ vô thủy đến nay cùng lâu dài với hư không, chưa từng sinh chưa từng diệt, chưa từng có chưa từng không, chưa từng dơ chưa từng sạch, chưa từng động chưa từng tĩnh, chưa từng trẻ chưa từng già, không nơi chốn, không trong ngoài, không số lượng, không hình mạo, không sắc tướng, không âm thanh, không thể tìm, không thể cầu, không thể dùng trí tuệ mà biết, không thể dùng ngôn ngữ mà lấy, không thể dùng cảnh vật mà hiểu, không thể dùng công dụng mà tới.

Chư Phật, Bồ tát cùng hết thảy mọi sinh linh mê tối đều cùng một tính Đại Niết Bàn này. Tính đó tức là tâm, tâm đó tức là Phật, Phật đó tức là pháp. Một niệm xa rời cái chân thật đó tức là vọng tưởng.

Không thể lấy tâm mà mong cầu tâm, không thể lấy Phật mà mong cầu Phật, không thể lấy pháp mà mong cầu pháp. Cho nên, người học Đạo ngay đó thể nhập cái vô tâm, âm thầm thể nhập mà thôi, chứ động niệm tức là sai vậy.
(hết trích)

Kinh Kim Cang Phật dạy: "Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng, tức kiến Như Lai". Nghĩa là: “Bất cứ những gì hễ có hình tướng đều là giả dối. Nếu thấy các tướng không phải hình tướng, như thế mới tạm gọi là thấy được Như Lai.”- Thấy Như Lai chúng ta nên hiểu là thấy được Chân Tâm, Thấy được Vô Tâm (vì Vô Tâm tức Phật).

Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật) ? Tuong-11
 
Last edited:

vienquang2

Administrator
Quản trị viên
Tham gia
12/7/07
Bài viết
1,012
Điểm tương tác
977
Điểm
113
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật) ? Bài 15- Tổng kết về Quán Tâm & Vô Tâm.

Vì sợ chúng sanh nghe nói "Vô Tâm" thì lại chấp vào vô tâm mà rơi vào đoạn kiến hư vô, nên ở Kinh Bát Nhã dạy về Vô Tâm Tướng .

* Vô Tâm tức là Vô Thượng Bồ Đề Tâm (Phật Tâm), là Vô Đẳng Đẳng Tâm (không gì sánh ngang bằng).- Vì Không (vô Tâm) thì không thể phá hoại, không sanh diệt v.v...

* Vô tâm.- Chẳng có tướng, cũng chẳng phải chẳng có tướng.

Nên Luận Đại Trí Độ dạy:

.......Hỏi: Ngài Xá Lợi Phất cũng đã biết rõ tâm tướng thường thanh tịnh rồi. Sao nay ngài còn hỏi nữa ?

.......Đáp: Bồ tát khi mới phát Bồ đề tâm, nghe nói tâm tướng là rốt ráo không, rồi lại nghe nói tâm tướng thường thanh tịnh, thì vẫn còn ức tưởng phân biệt, vẫn còn thủ chấp cái tướng vô tâm đó.

....... Bởi vậy ngài Xá Lợi Phất mới nêu lên các câu hỏi để ngài Tu Bồ Đề giải đáp, nhằm giải nghi cho các vị Bồ tát này.

.......Hỏi: Vô tâm là có tướng tâm hay là không có tướng tâm ? Nếu là có thì vì sao lại nói là vô tâm ? Nếu là không thì vì sao lại tán thán vô đẳng đẳng tâm ?

.......Đáp: Vô tâm là rốt ráo thanh tịnh, Chẳng có tướng, cũng chẳng phải chẳng có tướng. Vì CÓ và KHÔNG đều là bất khả đắc cả.

....... Như cuộc đối đáp giữa ngài Xá Lợi Phất và Tu Bồ Đề sau đây:

- Hỏi : Thế nào là Vô tâm tướng ?

- Đáp: Hết thảy các pháp đều rốt ráo không, chẳng có phân biệt. Như vậy gọi là Vô tâm tướng.

- Hỏi : Nếu tâm tướng chẳng thể hoại, chẳng thể phân biệt, thì hết thảy các pháp cũng đều là như vậy hay sao ?

.......- Đáp: Hết thảy các pháp cũng đều là như vậy cả. Vô thượng Bồ đề tâm cũng ví như hư không, cũng chẳng thể hoại, chẳng thể phân biệt. Cho nên nếu có Bồ tát tham trước Vô thượng Bồ đề tâm, mà dấy niệm "đắc", thì Bồ tát ấy chưa được lậu tận, chưa được thanh tịnh vậy.
(hết trích)

Vô Tâm chẳng phải CÓ, cũng chẳng phải KHÔNG CÓ.- Vì nó lìa ngôn ngữ, suy lường, phân biệt. Chỉ thầm nhận khi tu trì mà khế hợp. Như câu chuyện Sư Huyền Giác gặp Tổ Huệ Năng, ở kinh Pháp Bảo Đàn sau:

Sư bèn theo Huyền Sách đi đến Tào Khê.

Ðến nơi, Sư tay cầm tích trượng vai mang bình bát đi nhiễu Tổ ba vòng. Tổ hỏi:

- Phàm Sa-môn phải đủ ba ngàn oai nghi tám muôn tế hạnh, Ðại đức là người phương nào đến, mà sanh đại ngã mạn như vậy?

Sư thưa:- Sanh tử là việc lớn, vô thường quá nhanh.

Tổ bảo:- Sao không ngay nơi đó thể nhận lấy vô sanh, liễu chẳng mau ư?

Sư thưa:- Thể tức vô sanh, liễu vốn không mau.

Tổ khen:- Ðúng thế! đúng thế!

Lúc đó đại chúng nghe nói đều ngạc nhiên. Sư bèn đầy đủ oai nghi lễ tạ Tổ. Chốc lát sau Sư xin cáo từ.

Tổ bảo:- Trở về quá nhanh!

Sư thưa:- Vốn tự không động thì đâu có nhanh.

Tổ bảo:- Cái gì biết không động?

Sư thưa:- Ngài tự phân biệt.

Tổ bảo:- Ngươi được ý vô sanh rất sâu.

Sư thưa:- Vô sanh có ý sao?

Tổ bảo:- Không Ý, thì AI, PHÂN BIỆT ?

Sư thưa:- PHÂN BIỆT cũng không phải là Ý.

Tổ khen:- Lành thay! lành thay! (hết trích)

Lời bàn: Chỗ PHÂN BIỆT cũng không phải là Ý. (cũng chẳng có AI- Tức Ngã chấp). trừ được Ngã Tướng- là đã giải trừ Ý Thức , đã Vô Tâm. Nhưng vẫn có Phân biệt.- Sự phân biệt này là TRÍ HUỆ (Vô Tâm) mà không phải THỨC TÌNH (vọng Tâm). Với Ý này khi Sư Vô Ngôn Thông đến tham vấn Tổ Bá Trượng- Hoài Hải.

Một hôm trong giờ tham vấn, có vị tăng hỏi Bá Trượng:

- Thế nào là pháp môn đốn ngộ của Đại thừa ?

Bá Trượng đáp:- Đất tâm nếu không, mặt trời trí tuệ tự chiếu. "TÂM ĐỊA NHƯỢC KHÔNG (Vô Tâm)- HUỆ NHẬT TỰ CHIẾU".

Nghe câu này, Sư hoát nhiên đại ngộ.

cổng1.webp



Kính các Bạn.
VQ xin mượn bài thơ Tập Tầm Tâm của TS. Thanh Đàm để sáng tỏ:

Ngang lưng đeo trống đối tri âm,

Duỗi thẳng hai tay, đánh trống tâm.

Tập tập tìm tâm, tâm tất tập,

Tìm tâm, tâm tập, tập tìm tâm.

* * *

Âm thanh hợp vận, âm trùng họa,

Tịch chiếu tâm tông, tức tập tâm.

Trăng sáng, gió thanh thường tự tại,

Tìm tâm chẳng được, nghỉ tầm tâm.

* * *

Thôi nhé, tâm ta chẳng thể tầm,

Tìm tâm dẫu được, chẳng chân tâm.

Mang đèn xin lửa thêm điên đảo,

Thà đứng bên song hát khúc ngâm.

............................................(TS. Thanh Đàm)

Cảm ơn Các Bạn đã xem và Thảo luận. Kính chúc hoan hỷ, an lạc.

Kính Ngyện Chúng sinh đều đến Xã tất cả Tâm, được Vô Tâm.
 
Last edited:

VO-NHAT-BAT-NHI

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
23/8/10
Bài viết
3,832
Điểm tương tác
766
Điểm
113
Hề hề, chào huynh Di đà tử VNBN

_ Mấy vấn đề về Chân tâm mà huynh nêu ra Trừng mỗ đã trao đổi hết với huynh đài Hoàng và KLL rùi (tuy nhiên, vì là bạn cũ nên Trừng mỗ cũng xin nói lại với riêng huynh, hề hề)
Trong kinh điển được dịch ra tiếng Việt chưa từng sử dụng hai từ Chân tâm một cách độc lập, thường kèm theo một số từ chỉ về Pháp tánh. Như trong phần trích Kinh Thủ Lăng Nghiêm của huynh thì là Chân tâm sáng suốt, Chân tâm sáng suốt nhiệm màu...; Nếu bỏ đi từ Chân thì Kinh văn sẽ sáng rõ phần nghĩa hơn mà không bị mơ hồ về giáo pháp "Pháp tánh Bất biến Tùy duyên" (Bất biến: Tánh, Tùy duyên: Thể Tướng Dụng)

_ Hơn nữa khi thảo luận về một chuyên đề nào thì chủ đề phải Y cứ Kinh, Luận, Luật hay Giáo tông theo quy cũ chứ không thể tùy tiện sử dụng Thuật ngữ không tìm thấy trong Kinh, Luật, Luận và Giáo pháp lập tông mới minh bạch không bị lộn xộn đầu ngô mình sở (Tôi không có bản lĩnh đoc hết Ngũ bộ kinh Nguyên thủy, hay Mười hai bộ kinh Phát triển nên mới dựa vào...Từ điển Phật học Hán Việt, hề hề như đã nói để đưa ra nhận xét để mong đem lại chút ích lợi khi thảo luận trong diễn đàn.

_ Hè hề, Trừng Hải cũng chỉ là tên gọi của tiếng vang giữa thung lũng vô thường, khổ đau.


Trừng Hải
hiiii, chào Bác Trừng Hải, cám ơn Bác đã có chút lòng viết bài phản hồi.

1. không có gì độc lập một mình nó đâu Bác. Rõ ràng Kinh Điển nói về Chân Tâm rất nhiều, chính Bác cũng đã thừa nhận là không có thời gian đọc hết các Kinh. Mà đã không đọc hết thì phán rằng không tìm thấy từ ngữ, người bình thường cũng thấy phát ngôn như vậy là tự mâu thuẩn.

Chân Tâm là tinh hoa của giáo lý, tất nhiên phải được Phật thuyết giảng. Cũng vì để tuyên nói Chân Tâm mà chư Phật mới xuất hiện ở đời, nếu không tuyên nói Chân Tâm thì quả quyết Phật ấy sẽ trụ tiếp ở địa vị Nhất Sanh bổ Xứ.

2. Bỏ từ Chân trong cụm từ "Chân Tâm sáng suốt nhiệm màu..." thì mất hết ý nghĩa giáo lý trong Kinh. Bởi có từ Chân thì mới thể hiện là cái tánh "Nguyên Bản" của Tâm. Bỏ từ Chân thì thành ra là tâm tịch nhiên chiếu rọi của một vị đã thành Phật mà khi là chúng sanh thì chưa có. Còn Kinh nói Chân Tâm là nói về cái Bản Lai của một chúng sanh hay một vị Phật, trước sau không đổi khác.

Có cái Chân Tâm thì mới luận nói Tánh và Dụng ăn theo.
Cho nên Kinh Thủ Lăng Nghiêm chỉ ra bản thân mỗi chúng sanh, có một cái chân thật quy định đó đích thực là mình, bất khả tư nghì, tự nơi nó đã vẹn toàn không thể biến hoại. Cái đó gọi là Chân Tâm, hay qua Kinh điển khác thì có tên gọi khác như Tâm thể,.... còn Thiền Tông gọi là Bản Lai Diện Mục hay Chủ Nhân Ông......

3. Về vấn đề thảo luận. Không nhất thiết phải cầu kì như Bác nói. Miễn là ngữ cảnh và chủ ý rõ ràng thì có thể thảo luận được. Nếu ngay cả khi không rõ ràng thì người thảo luận có thể yêu cầu người đặt vấn đề bổ sung vào cho rõ rồi thảo luận. Nhất là những người trẻ, họ sẽ không theo quy cũ như Bác nói vì nhiều lí do khác nhau nhưng chúng ta vẫn có thể rộng lòng thảo luận với họ được, đó là sự nhập thế của Đạo Phật.

4. Khi Bác nhận ra: "Trừng Hải cũng chỉ là tên gọi của tiếng vang giữa thung lũng vô thường, khổ đau." thì tính chất tự tại thuộc về ai? Ắt hẳn Trừng Hải không đơn thuần chỉ là tên gọi của tiếng vang giữa thung lũng vô thường, khổ đau. Bởi vì phải có 1 Trừng Hải thật sự mà trong Kinh Thủ Lăng Nghiêm nói là Chân Tâm.
 
Last edited:

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
Trong Phật Giáo, Chân-như (Tatha) tuy bao gồm nhiều ý nghĩa, nhưng nói một cách đại thể, thì:

CHÂN NHƯ là chỉ cái TƯỚNG chân thực, nghĩa là cái chân tướng bất biến của mọi hiện tượng, hoặc là cái nguyên tắc làm cho HIỆN TƯỢNG giới trở lại trạng thái NHƯ NHƯ bất động.

Đó là cái NGUYÊN Ý của danh từ CHÂN-NHƯ.
Hoà thượng Thích Quảng Độ.


ha ha ha [smile ]

"CÔ BÉ ĐẾN TỪ HÔM QUA" còn cần nhiều trải nghiệm chứng ngộ nữa [smile]

chứ chân tướng bất biến của mọi hiện tượng ---> chắng có ý nghĩa, cân lượng gì ---> khi CHỊ ẤY cứ nổi giận thường xuyên [smile]

bởi vì khi cơn giận tràn lên [smile] ... thì cái ĐƯƠNG NIỆM [smile] .. hỏng có phải là CHÁNH NIỆM đó mà [smile]


việc ác đã chồng chất

việc lành gác 1 bên

khi cơn giận tràn lên

trái tim gan thể xác [smile]


ờ mà đúng hông? [smile]
 
Last edited:

An Long

Registered
Phật tử
Tham gia
3/11/21
Bài viết
1,500
Điểm tương tác
209
Điểm
63
Địa chỉ
Nam Định .Việt Nam
Trong Phật Giáo, Chân-như (Tatha) tuy bao gồm nhiều ý nghĩa, nhưng nói một cách đại thể, thì:

CHÂN NHƯ là chỉ cái TƯỚNG chân thực, nghĩa là cái chân tướng bất biến của mọi hiện tượng, hoặc là cái nguyên tắc làm cho HIỆN TƯỢNG giới trở lại trạng thái NHƯ NHƯ bất động.

Đó là cái NGUYÊN Ý của danh từ CHÂN-NHƯ.
Hoà thượng Thích Quảng Độ.
Theo Nhận Thức Của Mình Thì :
-Cái TƯỚNG CHÂN THỰC BẤT BIẾN CỦA MỌI HIỆN TƯỢNG Trong TOÀN ĐỒ PHÁP GIỚI ==>SỰ TƯƠNG TÁC , TÁC ĐỘNG TOÀN ĐỒ TỚI NHAU KHÔNG NGỪNG (Trùng Trùng Duyên ) Trong từng Sát Na Và CÙNG BIẾN CHUYỂN LIÊN TỤC ==>KHÔNG THỂ : ĐỊNH DANH - ĐỊNH TƯỚNG -ĐỊNH TÁNH ---> Nên TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG =>CHUYỂN ĐỘNG KHÔNG NGỪNG=NHƯ THỊ...ĐANG LÀ ...NHƯ NHƯ
-VẬY TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG KHÔNG PHẢI LÀ : NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG !
-Sự ÁP ĐẶT : Các HIỆN TƯỢNG GIỚI Trở Lại Trạng Thái NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG Là KHÔNG THỂ ĐƯỢC

-Khi TRỰC NHẬP-TRỰC GIÁC CHÂN THẬT HIỆN TƯỢNG NÀY --> THÌ MỌI NHẬN XÉT, BÌNH LUẬN (ĐỊNH DANH-ĐỊNH TƯỚNG-ĐỊNH TÁNH Của Ý , Ý THỨC VỌNG TƯỞNG=ĐỀU KHÔNG CHÂN THỰC ( Vì Ngay Đấy Mọi Hiện Tượng Đã Chuyển Đổi Không Còn NHƯ NÓ LÀ ...)

...Vậy Nói =BẤT ĐỘNG--> CHỈ CÓ THỂ ÁP DỤNG CHO : TÂM THỨC...Vì Khi TRỰC NHẬP - TRỰC GIÁC --.->RỜI LÌA Ý ,Ý THỨC --->TỊCH TỊNH KIẾN NHẬN Mọi HIỆN TƯỢNG Diễn Ra CHÂN THỰC NHƯ NÓ ĐANG LÀ... MỚI KHẾ NHẬP SỰ CHÂN THẬT : ĐANG LÀ ...Của Mọi Hiện Tượng Trong Pháp Giới

 

trừng hải

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,295
Điểm tương tác
924
Điểm
113
Theo Nhận Thức Của Mình Thì :
-Cái TƯỚNG CHÂN THỰC BẤT BIẾN CỦA MỌI HIỆN TƯỢNG Trong TOÀN ĐỒ PHÁP GIỚI ==>SỰ TƯƠNG TÁC , TÁC ĐỘNG TOÀN ĐỒ TỚI NHAU KHÔNG NGỪNG (Trùng Trùng Duyên ) Trong từng Sát Na Và CÙNG BIẾN CHUYỂN LIÊN TỤC ==>KHÔNG THỂ : ĐỊNH DANH - ĐỊNH TƯỚNG -ĐỊNH TÁNH ---> Nên TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG =>CHUYỂN ĐỘNG KHÔNG NGỪNG=NHƯ THỊ...ĐANG LÀ ...NHƯ NHƯ
-VẬY TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG KHÔNG PHẢI LÀ : NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG !
-Sự ÁP ĐẶT : Các HIỆN TƯỢNG GIỚI Trở Lại Trạng Thái NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG Là KHÔNG THỂ ĐƯỢC

-Khi TRỰC NHẬP-TRỰC GIÁC CHÂN THẬT HIỆN TƯỢNG NÀY --> THÌ MỌI NHẬN XÉT, BÌNH LUẬN (ĐỊNH DANH-ĐỊNH TƯỚNG-ĐỊNH TÁNH Của Ý , Ý THỨC VỌNG TƯỞNG=ĐỀU KHÔNG CHÂN THỰC ( Vì Ngay Đấy Mọi Hiện Tượng Đã Chuyển Đổi Không Còn NHƯ NÓ LÀ ...)

...Vậy Nói =BẤT ĐỘNG--> CHỈ CÓ THỂ ÁP DỤNG CHO : TÂM THỨC...Vì Khi TRỰC NHẬP - TRỰC GIÁC --.->RỜI LÌA Ý ,Ý THỨC --->TỊCH TỊNH KIẾN NHẬN Mọi HIỆN TƯỢNG Diễn Ra CHÂN THỰC NHƯ NÓ ĐANG LÀ... MỚI KHẾ NHẬP SỰ CHÂN THẬT : ĐANG LÀ ...Của Mọi Hiện Tượng Trong Pháp Giới


Hề hề, đó là cái chỗ vi tế mà chỉ hành giả trực nhận được như khi thiền na các hành giả trao đổi với nhau bằng thuần tưởng (tưởng này vận động còn nhanh hơn ánh sáng)
Có thể dụ như vậy, khi chuyển động với tốc độ ánh sáng thì không thời gian dừng hẳn. Ai có xem các phim Marvel siêu anh hùng thì có thể thấy minh chứng này khi Holywood xây dựng hiệp sĩ tia chớp, khi hiệp sĩ này vận động như tia chớp thì mọi chuyển động trong không gian ba chiều gần như bất động.

Phật giáo rất huyền vi và may mắn thay (hay phước báu thay) chỗ huyền vi ấy lại rất nhiệm màu vị tằng hữu sự, phi thường phi phi thường cho những ai "Nghe, Hiểu và Thực hành y Phật pháp".


Trừng Hải
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Theo Nhận Thức Của Mình Thì :
-Cái TƯỚNG CHÂN THỰC BẤT BIẾN CỦA MỌI HIỆN TƯỢNG Trong TOÀN ĐỒ PHÁP GIỚI ==>SỰ TƯƠNG TÁC , TÁC ĐỘNG TOÀN ĐỒ TỚI NHAU KHÔNG NGỪNG (Trùng Trùng Duyên ) Trong từng Sát Na Và CÙNG BIẾN CHUYỂN LIÊN TỤC ==>KHÔNG THỂ : ĐỊNH DANH - ĐỊNH TƯỚNG -ĐỊNH TÁNH ---> Nên TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG =>CHUYỂN ĐỘNG KHÔNG NGỪNG=NHƯ THỊ...ĐANG LÀ ...NHƯ NHƯ
-VẬY TƯỚNG CHÂN THỰC Của Mọi HIỆN TƯỢNG KHÔNG PHẢI LÀ : NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG !
-Sự ÁP ĐẶT : Các HIỆN TƯỢNG GIỚI Trở Lại Trạng Thái NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG Là KHÔNG THỂ ĐƯỢC

-Khi TRỰC NHẬP-TRỰC GIÁC CHÂN THẬT HIỆN TƯỢNG NÀY --> THÌ MỌI NHẬN XÉT, BÌNH LUẬN (ĐỊNH DANH-ĐỊNH TƯỚNG-ĐỊNH TÁNH Của Ý , Ý THỨC VỌNG TƯỞNG=ĐỀU KHÔNG CHÂN THỰC ( Vì Ngay Đấy Mọi Hiện Tượng Đã Chuyển Đổi Không Còn NHƯ NÓ LÀ ...)

...Vậy Nói =BẤT ĐỘNG--> CHỈ CÓ THỂ ÁP DỤNG CHO : TÂM THỨC...Vì Khi TRỰC NHẬP - TRỰC GIÁC --.->RỜI LÌA Ý ,Ý THỨC --->TỊCH TỊNH KIẾN NHẬN Mọi HIỆN TƯỢNG Diễn Ra CHÂN THỰC NHƯ NÓ ĐANG LÀ... MỚI KHẾ NHẬP SỰ CHÂN THẬT : ĐANG LÀ ...Của Mọi Hiện Tượng Trong Pháp Giới

Khi nào ông KHÔNG THEO NHẬN THỨC của ông thì TRẠNG THÁI ông Ở đâu???
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Trong Phật Giáo, Chân-như (Tatha) tuy bao gồm nhiều ý nghĩa, nhưng nói một cách đại thể, thì:

CHÂN NHƯ là chỉ cái TƯỚNG chân thực, nghĩa là cái chân tướng bất biến của mọi hiện tượng, hoặc là cái nguyên tắc làm cho HIỆN TƯỢNG giới trở lại trạng thái NHƯ NHƯ bất động.

Đó là cái NGUYÊN Ý của danh từ CHÂN-NHƯ.
Hoà thượng Thích Quảng Độ.
BẤT BIẾN là ĐỘNG hay BẤT ĐỘNG???
TRẠNG THÁI là ĐỘNG hay BẤT ĐỘNG???
THỰC TƯỚNG là ĐỘNG hay BẤT ĐỘNG???
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Trong Phật Giáo, Chân-như (Tatha) tuy bao gồm nhiều ý nghĩa, nhưng nói một cách đại thể, thì:

CHÂN NHƯ là chỉ cái TƯỚNG chân thực, nghĩa là cái chân tướng bất biến của mọi hiện tượng, hoặc là cái nguyên tắc làm cho HIỆN TƯỢNG giới trở lại trạng thái NHƯ NHƯ bất động.

Đó là cái NGUYÊN Ý của danh từ CHÂN-NHƯ.
Hoà thượng Thích Quảng Độ.
NHƯ LAI nghĩa là KHÔNG ĐẾN, KHÔNG ĐI.

Đức-Phật nói: "Ta KHÔNG PHẢI ta.! Ta KHÔNG PHẢI của ta."

Sau đó, Đức-Phật TỰ XƯNG là "NHƯ LAI.!!"
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Hề hề,

Sắp xếp lại thì có thể nói rằng các pháp danh tướng gồm có năm:
Tướng
Danh
Phân biệt
Chánh trí
Chân như

Tướng là giả tướng bởi bị ô nhiễm dục và vọng. Danh là giả danh bởi nương nơi giả tướng mà kiến lập. Phân biệt là hư vọng bởi nương giả danh giả tướng.
Nhưng Chánh trí là Bất nhất bất dị, tuy không phải là chân như nhưng chẳng khác chân như vậy (Duy thức tông gọi là Tương tự Viên thành thực hữu)

Trừng Hải
DANH, TƯỚNG đều KHÔNG NGHĨA THẬT.

NGHĨA THẬT ở đây là NGHĨA THẬT.
KHÔNG PHẢI là cái gì THẬT hay cái gì GIẢ.

NGHĨA THẬT ở đây là:
Cái gì NHƯ THẾ hay KHÔNG NHƯ THẾ đều KHÔNG ĐƯỢC.

CHÂN NHƯ rồi cũng phải PHI CHÂN NHƯ thôi thì cũng vẫn KHÔNG ĐƯỢC.

Tất cả PHÁP đều là Phật PHÁP.
Hễ mở mồm ra nói "Tất cả PHÁP đều là Phật PHÁP." là rơi vào NGÔN NGỮ.

Tất cả PHÁP đều là Phật PHÁP chỉ là cái THẤY.

"Trong cái THẤY! Chỉ là THẤY."
Kính chúc ngài Trừng Hải sớm THẤY được ngài KHÔNG PHẢI là NHƯ ngài nói, ngài THẤY, ngài BIẾT...v..v.
[size]
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Ở đây "AI???" dám KHẲNG ĐỊNH???
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật)???

NHƯ THẾ hay KHÔNG NHƯ THẾ đều KHÔNG ĐƯỢC???

TÂM????????????????
KHÔNG CÓ TÊN.
Rồi họ sai lầm ngớ ngẩn đã cho nó một cái TÊN.
Nó là cái gì???
Đa số người ta chỉ nghĩ họ có VẬT thật,
Nhưng họ lại không ý thức về THỰC TƯỚNG của họ.
Chỉ vì họ chấp nhận tất cả những PHÂN BIỆT của họ là THẬT.
 

Hoàng

Registered
Phật tử
Tham gia
23/12/23
Bài viết
133
Điểm tương tác
109
Điểm
43
Ở đây "AI???" dám KHẲNG ĐỊNH???
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật)???

NHƯ THẾ hay KHÔNG NHƯ THẾ đều KHÔNG ĐƯỢC???

TÂM????????????????
KHÔNG CÓ TÊN.
Rồi họ sai lầm ngớ ngẩn đã cho nó một cái TÊN.
Nó là cái gì???
Đa số người ta chỉ nghĩ họ có VẬT thật,
Nhưng họ lại không ý thức về THỰC TƯỚNG của họ.
Chỉ vì họ chấp nhận tất cả những PHÂN BIỆT của họ là THẬT.
Tôi, Bạn và tất cả chúng ta đang đều là Phàm Phu, chúng ta có nhục thân của thế giới vật chất, mọi nhìn nhận, khách quan đều dựa vào mắt, tai, mũi, lưỡi, tất cả chúng ta đều là Phàm phu, đã là phàm phu thì mọi thông tin đều cần thông qua ngôn ngữ và chữ viết, nếu không thì chúng ta không thể giao tiếp với nhau, không thể trao đổi thông tin, không thể hiểu được nhau.

Chính vì vậy, khi chúng ta nói về Tâm, chúng ta cần phải sử dụng ngôn ngữ và chữ viết. Và khi chúng ta sử dụng ngôn ngữ và chữ viết để nói về Tâm, chúng ta đang gán cho Tâm một cái tên. Cái tên đó có thể là "Tâm", "Ý", "Thức", "Tánh", "Bản thể", "Thực tại",... Nhưng dù gọi là gì đi nữa, thì cái tên đó cũng chỉ là một biểu hiện, một hình ảnh của Tâm, không phải là bản chất của Tâm.

Tâm là một thực thể vô hình, vô tướng, không thể nắm bắt được bằng ngôn ngữ và chữ viết. Nó là nguồn gốc của tất cả các hiện tượng trong thế giới này, nhưng nó không phải là một hiện tượng. Nó là nền tảng của ý thức, nhưng nó không phải là ý thức. Nó là bản thể của chúng ta, nhưng nó không phải là một cái tôi.

Vì Tâm là một thực thể vô hình, vô tướng, nên chúng ta không thể hiểu được Tâm bằng cách suy luận, suy tưởng. Chúng ta chỉ có thể hiểu được Tâm bằng cách trực tiếp kinh nghiệm nó.

Để trực tiếp kinh nghiệm Tâm, chúng ta cần phải vượt qua những giới hạn của ngôn ngữ và chữ viết. Chúng ta cần phải buông bỏ mọi phân biệt, mọi chấp thủ, mọi định kiến. Chúng ta cần phải sống trong hiện tại, với một tâm thức tĩnh lặng, sáng suốt.

Khi chúng ta thực hiện được những điều này, chúng ta sẽ có thể trực tiếp kinh nghiệm Tâm. Chúng ta sẽ thấy rằng Tâm không phải là một cái gì đó xa lạ, mà là chính bản thân chúng ta.
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha [smile]

"CÔ BÉ ĐẾN TỪ HÔM QUA" tâm chơn như om xòm .. mà cứ lại thách đố để hỏi:

(1) Ở đây "AI???" dám KHẲNG ĐỊNH???
Thế nào là TÂM (theo Đạo Phật)???

NHƯ THẾ hay KHÔNG NHƯ THẾ đều KHÔNG ĐƯỢC???

(2) Ở đấy có mà [smile] ..

A hahahahah

Cửu hỗn phàm trần vị thức kim,

Bất tri hà xứ thị chân tâm.” -
Từ Đạo Hạnh

Dịch ý:

Lâu ngày pha tạp với trần thế phàm tục,

---> không biết được vàng, không biết chân tâm ở đâu. (smile)

VM chưa biết tìm tâm của VM thế nào nhỉ ? [smile]

ờ mà đúng hông? [smile]
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Tôi, Bạn và tất cả chúng ta đang đều là Phàm Phu, chúng ta có nhục thân của thế giới vật chất, mọi nhìn nhận, khách quan đều dựa vào mắt, tai, mũi, lưỡi, tất cả chúng ta đều là Phàm phu, đã là phàm phu thì mọi thông tin đều cần thông qua ngôn ngữ và chữ viết, nếu không thì chúng ta không thể giao tiếp với nhau, không thể trao đổi thông tin, không thể hiểu được nhau.

Chính vì vậy, khi chúng ta nói về Tâm, chúng ta cần phải sử dụng ngôn ngữ và chữ viết. Và khi chúng ta sử dụng ngôn ngữ và chữ viết để nói về Tâm, chúng ta đang gán cho Tâm một cái tên. Cái tên đó có thể là "Tâm", "Ý", "Thức", "Tánh", "Bản thể", "Thực tại",... Nhưng dù gọi là gì đi nữa, thì cái tên đó cũng chỉ là một biểu hiện, một hình ảnh của Tâm, không phải là bản chất của Tâm.

Tâm là một thực thể vô hình, vô tướng, không thể nắm bắt được bằng ngôn ngữ và chữ viết. Nó là nguồn gốc của tất cả các hiện tượng trong thế giới này, nhưng nó không phải là một hiện tượng. Nó là nền tảng của ý thức, nhưng nó không phải là ý thức. Nó là bản thể của chúng ta, nhưng nó không phải là một cái tôi.

Vì Tâm là một thực thể vô hình, vô tướng, nên chúng ta không thể hiểu được Tâm bằng cách suy luận, suy tưởng. Chúng ta chỉ có thể hiểu được Tâm bằng cách trực tiếp kinh nghiệm nó.

Để trực tiếp kinh nghiệm Tâm, chúng ta cần phải vượt qua những giới hạn của ngôn ngữ và chữ viết. Chúng ta cần phải buông bỏ mọi phân biệt, mọi chấp thủ, mọi định kiến. Chúng ta cần phải sống trong hiện tại, với một tâm thức tĩnh lặng, sáng suốt.

Khi chúng ta thực hiện được những điều này, chúng ta sẽ có thể trực tiếp kinh nghiệm Tâm. Chúng ta sẽ thấy rằng Tâm không phải là một cái gì đó xa lạ, mà là chính bản thân chúng ta.
Những gì bạn NÓI sẽ đưa bạn đi đến đâu???


 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
TÂM là ta???
Cái gì BIẾT ta là TÂM???

ta BIẾT ta chưa???
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Bên trên