Thân chào các vị đạo hữu.
Hôm nay noname xin mạn phép lập toppic này để mạn đàm về 1 vấn đề mà cả thế giới phật giáo hiện nay từ tây sang đông, từ cổ chí kim vẫn rất mung lung và tốn nhiều giấy mực để bàn luận. Vâng vấn đề được đặt ra và gây nhiều tranh luận là: phật pháp nào mới thực sự là giáo pháp mà đức thích ca mâu ni thực sự đã truyền dạy? Từ vấn đề lớn này lại nảy sinh ra nhiều vấn đề cũng rất lớn, quyết định trực tiếp tới việc chọn đường lối tu tập như: nếu 84000 pháp đều là phật pháp thì khi xưa đức phật thuyết pháp của ngài để làm gì? Hay vấn đề mạo danh phật pháp có thật sự tồn tại không?..vv...
Ở đây để làm rõ vấn đề này noname xin được dùng những định nghĩa những khái niệm chắc chắn là do đức phật thuyết hòng làm thấu tỏ chân lý, thấy rõ thật và giả, trắng và đen, chân thật hay giả dối, mạo nhận hay thật là.
Vâng đầu tiên là ngũ uẩn.
Phật dạy mỗi chúng ta đều do và chỉ do 5 uẩn hợp thành. Đến đây lại một câu hỏi lớn được đặt ra là: nếu mỗi chúng ta đều chỉ có như vậy thì mỗi chúng ta sẽ dùng cái gì để tu tập thành Phật đây?
Rõ ràng rằng trong 5 thứ này chỉ có 2 thứ có thể nhận biết thế giới ta có thể xử dụng để tu tập được đó là tưởng và thức.
Tới đây noname xin được tiếp tục mạn đàm với các vị đạo hữu về tưởng và thức.
Vâng trước 1 vấn đề lớn thì đầu tiên chúng ta cần phải nhìn cho rộng và suy cho kỹ. Vậy trước hết hãy nhìn cho rộng đã nhé!
Như tất cả chúng ta đều đã biết câu hỏi lớn của triết học là: vật chất và ý thức cái nào có trước cái nào có sau, cái nào quyết định cái nào? theo duy vật thì rõ ràng và hiển nhiên là vật chất quyết định ý thức. Vâng chính cách hiểu này đã khiến con người duy vật không bao giờ thoát khỏi tái sinh luân hồi hết, dù khoa học có tiến bộ đến đâu, dù con người có tiến hóa đến đâu thì vẫn cứ và mãi mãi đi luân hồi đều đều hết, không bao giờ thoát vòng luẩn quẩn này. Theo trường phái duy tâm thì ý thức quyết định vật chất. Hai trường phái quan niệm trái ngược nhau vậy trường phái nào sai? Xưa nay hai phái đều chưa thống nhất được với nhau. Tại sao vậy? Bởi mọi trường phái duy tâm đều chưa đi đến chỗ tận cùng của nó đó là giải thoát. Chỉ có duy nhất 1 người đã chỉ ra được chân lý đó là đức phật thích ca. Chân lý mà ngài chứng ngộ cho thấy rằng chẳng có trường phái nào sai cả. Vậy vấn đề thật chất là phải hiểu thế nào cho đúng? Noname xin có lý giải như sau:
Đầu tiên duy vật và duy tâm có sự không đồng nhất về khái niệm. Thực ra cái ý thức mà duy vật và duy tâm đang đề cập đến ở trên là hoàn toàn khác nhau, mà cái khác nhau ở đây là ý thức mà duy vật hiểu là cái nhận biết do danh sắc sinh hay cái biết này thực chất là tưởng thức, mà tưởng thức thì lệ thuộc vào sắc hay nhờ sắc mà tưởng hoạt động nên duy vật nói: vật chất có trước, ý thức có sau, vật chất quyết định ý thức.
Cái thức mà đạo phật quan niệm là cái thức do hành sinh rồi cái thức này mới duyên ra danh sắc vậy nên nói ý thức có trước vật chất có sau ý thức quyết định vật chất.
Vâng ở đời đôi khi tranh luận tái hồi cuối cùng chỉ đơn giản là không hiểu nhau, không ai chịu dừng lại mà lắng nghe, hay buông bỏ mà tiếp thu.
(còn nữa)
Hôm nay noname xin mạn phép lập toppic này để mạn đàm về 1 vấn đề mà cả thế giới phật giáo hiện nay từ tây sang đông, từ cổ chí kim vẫn rất mung lung và tốn nhiều giấy mực để bàn luận. Vâng vấn đề được đặt ra và gây nhiều tranh luận là: phật pháp nào mới thực sự là giáo pháp mà đức thích ca mâu ni thực sự đã truyền dạy? Từ vấn đề lớn này lại nảy sinh ra nhiều vấn đề cũng rất lớn, quyết định trực tiếp tới việc chọn đường lối tu tập như: nếu 84000 pháp đều là phật pháp thì khi xưa đức phật thuyết pháp của ngài để làm gì? Hay vấn đề mạo danh phật pháp có thật sự tồn tại không?..vv...
Ở đây để làm rõ vấn đề này noname xin được dùng những định nghĩa những khái niệm chắc chắn là do đức phật thuyết hòng làm thấu tỏ chân lý, thấy rõ thật và giả, trắng và đen, chân thật hay giả dối, mạo nhận hay thật là.
Vâng đầu tiên là ngũ uẩn.
Phật dạy mỗi chúng ta đều do và chỉ do 5 uẩn hợp thành. Đến đây lại một câu hỏi lớn được đặt ra là: nếu mỗi chúng ta đều chỉ có như vậy thì mỗi chúng ta sẽ dùng cái gì để tu tập thành Phật đây?
Rõ ràng rằng trong 5 thứ này chỉ có 2 thứ có thể nhận biết thế giới ta có thể xử dụng để tu tập được đó là tưởng và thức.
Tới đây noname xin được tiếp tục mạn đàm với các vị đạo hữu về tưởng và thức.
Vâng trước 1 vấn đề lớn thì đầu tiên chúng ta cần phải nhìn cho rộng và suy cho kỹ. Vậy trước hết hãy nhìn cho rộng đã nhé!
Như tất cả chúng ta đều đã biết câu hỏi lớn của triết học là: vật chất và ý thức cái nào có trước cái nào có sau, cái nào quyết định cái nào? theo duy vật thì rõ ràng và hiển nhiên là vật chất quyết định ý thức. Vâng chính cách hiểu này đã khiến con người duy vật không bao giờ thoát khỏi tái sinh luân hồi hết, dù khoa học có tiến bộ đến đâu, dù con người có tiến hóa đến đâu thì vẫn cứ và mãi mãi đi luân hồi đều đều hết, không bao giờ thoát vòng luẩn quẩn này. Theo trường phái duy tâm thì ý thức quyết định vật chất. Hai trường phái quan niệm trái ngược nhau vậy trường phái nào sai? Xưa nay hai phái đều chưa thống nhất được với nhau. Tại sao vậy? Bởi mọi trường phái duy tâm đều chưa đi đến chỗ tận cùng của nó đó là giải thoát. Chỉ có duy nhất 1 người đã chỉ ra được chân lý đó là đức phật thích ca. Chân lý mà ngài chứng ngộ cho thấy rằng chẳng có trường phái nào sai cả. Vậy vấn đề thật chất là phải hiểu thế nào cho đúng? Noname xin có lý giải như sau:
Đầu tiên duy vật và duy tâm có sự không đồng nhất về khái niệm. Thực ra cái ý thức mà duy vật và duy tâm đang đề cập đến ở trên là hoàn toàn khác nhau, mà cái khác nhau ở đây là ý thức mà duy vật hiểu là cái nhận biết do danh sắc sinh hay cái biết này thực chất là tưởng thức, mà tưởng thức thì lệ thuộc vào sắc hay nhờ sắc mà tưởng hoạt động nên duy vật nói: vật chất có trước, ý thức có sau, vật chất quyết định ý thức.
Cái thức mà đạo phật quan niệm là cái thức do hành sinh rồi cái thức này mới duyên ra danh sắc vậy nên nói ý thức có trước vật chất có sau ý thức quyết định vật chất.
Vâng ở đời đôi khi tranh luận tái hồi cuối cùng chỉ đơn giản là không hiểu nhau, không ai chịu dừng lại mà lắng nghe, hay buông bỏ mà tiếp thu.
(còn nữa)