ha ha hahah .. bi giờ chúng ta tham khảo tiếp chữ "VÔ SANH PHÁP NHẪN" và NGHĨA DỤNG của nó ... từ một đoạn kinh TRƯỜNG BỘ I, KINH TU BÀ
36. Với tâm định tĩnh,
thuần tịnh,
không cấu nhiễm,
không phiền não,
nhu nhuyến dễ sử dụng,
vững chắc,
bình thản như vậy,
-->> Tỷ-kheo dẫn tâm, hướng tâm đưa đến lậu tận trí.
Vị ấy tuệ tri như thật: "Ðây là khổ", Tuệ tri như thật: "Ðây là nguyên nhân của khổ", tuệ tri như thật: "Ðây là sự diệt khổ", tuệ tri như thật: "Ðây là con đường đưa đến diệt khổ", tuệ tri như thật: "Ðây là những lậu hoặc", tuệ tri như thật: "Ðây là nguyên nhân của lậu hoặc", tuệ tri như thật: "Ðây là sự diệt trừ các lậu hoặc", tuệ tri như thật: "Ðây là con đường đưa đến sự diệt trừ các lậu hoặc", nhờ hiểu biết như vậy, nhận thức như vậy, tâm của vị ấy thoát khỏi dục lậu, thoát khỏi hữu lậu, thoát khỏi vô minh lậu. Ðối với tự thân đã giải thoát như vậy, khởi lên sự biết: "Ta đã giải thoát". Vị ấy biết: "Sanh đã diệt, phạm hạnh đã thành, việc cần làm đã làm, sau đời hiện tại, không có đời sống nào khác nữa". Ðó là trí tuệ của vị ấy.
37. Này thanh niên Bà-la-môn, đó là Thánh tuệ uẩn, Thế Tôn tán thán và Ngài đã khích lệ, khuyến đạo, y chỉ mọi người theo pháp ấy. Không còn pháp nào cao thượng hơn cần phải hành trì.
cho nên .. nếu chúng ta tự đặt mình vào CHỐN PHIỀN NÃO đi chả hạn: THẤT Ý . cứ vì chuyện đó lo buồn hoài
thì LẤY ĐÂU ở ngay lúc "CÁI BUỒN ĐÓ" đang là = HIỆN HÀNH = tức là tâm lý đó vật lý đó đang CÓ MẶT ...
ngay lúc đó ... LẤY ĐÂU ra cái TÂM định tĩnh, nhu nhuyễn, dễ sử dụng kia ...
--> cho nên lúc đó phải có PHƯƠNG PHÁP DỤNG TÂM như là VÔ TƯỚNG TAM MUỘI ... và cái chỗ này .. có nghĩa PHÁP NHẪN đó ..
không phải cái nghĩa này .. tự dưng có người hiểu .. cũng phải dày công tu tập mới có phải không ?
- ha ha aha .. và đương nhiên là còn nhiều lắm .. vì tám vạn bốn ngàn pháp môn cũng không đủ miêu tả hết .. cho nên .. đương nhiên là PHÁP SỐ còn nhiều .. vì NỖI KHỔ của chúng sinh nhiều vô kể mà ... tùy theo "KHỔ" mà có PHÁP "SỐ" thôi .. đúng không ?
mà đúng không ?
:lol: :lol: