Lẽ ra đạo hữu nên chỉ ra chỗ cuồng tín nhưng đạo hữu chỉ lập luận dẫn đến sự nghi vấn Kinh Điển là giả tạo? Vào google mà tìm thì sẽ thấy cái luận điểm của đạo hữu đưa ra cũng chính là luận điểm của hàng loạt bài viết trên mạng nói rằng Kinh Đại Thừa là ngụy tạo và Tịnh Độ không phải Phật Giáo. VNBN là phàm phu là ngu là dốt là cuồng tín nhưng chỉ trong Tịnh Độ vẫn chẳng sao. Nhưng với lời lẽ của đạo hữu thì rõ ràng ý thì tốt nhưng hành vi thuộc về người chống phá Tịnh Độ. VNBN hoàn toàn có đưa ra luận cứ cho việc Tín Tâm của mình nơi Tịnh Độ chứ đâu phải bảo ai phải tin VNBN này nhỉ!?
Trình cùng đạo hữu Vô Nhất Bất Nhị!
Đừng hành xử như trẻ con vậy, đạo hữu VNBN. Chẳng phải đạo hữu VNBN đã xác quyết cùng bạn đồng đạo rằng chỉ có ai thi triển thần thông, quyền phép được như Phật thì đạo hữu mới tin nhận sao? Đó chẳng phải cuồng tín vào thần thông, huyễn thuật là gì?
Đâu phải đồng đạo không từng chỉ ra chỗ cuồng tín của đạo hữu nhưng đạo hữu có thèm lưu tâm đến những lời trái tai đâu, đạo hữu háo thắng tranh cường dùng tư kiến cá nhân thao túng ý áp đảo bạn đạo đấy sao?
Latuan nói thẳng đạo hữu dùng tư tâm theo lối lấy bụng ta suy bụng người bẻ công sự thật để kêu gọi sự đồng cảm của đồng đạo để mà làm gì?
Latuan nói sự thật là kinh điển đại thừa được biên soạn sau khi Phật nhập diệt 400, 500 năm là muốn đại chúng biết rõ nguồn cội, căn nguyên thời điểm kinh điển đại thừa chứ đâu nói rằng giáo lý có trong kinh điển đại thừa không có giá trị chánh pháp giác ngộ giải thoát.
Sự thật, điều đúng mực ai nói mà chẳng được đâu nhất thiết phải nhất định là một người có danh tiếng lẫy lừng nói ra mới thật đúng, người khác nói sẽ thành sai được.
Kinh Phật đã chẳng từng nhắn nhủ:
Một là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó là truyền thuyết.
Hai là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc về truyền thống.
Ba là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.
Bốn là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.
Năm là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc lý luận siêu hình.
Sáu là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó phù hợp với lập trường của mình.
Bảy là, chớ vội tin một điều gì, khi mà điều đó được căn cứ trên những dữ kiện hời hợt.
Tám là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy phù hợp với định kiến của mình.
Chín là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được sức mạnh và quyền uy ủng hộ.
Mười là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết.
Vậy nên người học Phật phải nương vào trí hiểu biết của mình mà xét đoán mọi điều. Nay đạo hữu VNBN chấp lời nghịch ý rồi rơi vào tà kiến cho rằng latuan nói kinh điển đại thừa là ngụy kinh chẳng nên tin dùng là mắc vào khẩu nghiệp giá họa cho đồng môn.
Đứa bé nói con yêu ba mẹ nhiều lằm, lời trẻ ngây thơ, hồn nhiên, chân thật là đúng thật. Lời nầy là chánh pháp, chánh kiến hẳn hoi nói y kinh chẳng khác vì nào đâu có điều ngụy tạo.
Kinh điển đại thừa tùy cơ nối pháp nên lấy chỗ khế hợp, khế cơ y tựa như chàng trai yêu cô gái hát vu vơ “Anh sẽ vì em làm thơ tình ái, anh sẽ gom mây kết thành lâu đài…”. Điều này chỉ nên xét chàng trai yêu cô gái là đủ, đâu cần phải cạn nghĩ, cuồng tin chàng trai kia có thể gom mây kết thành lâu đài.
Đạo hữu có chỗ tự cho rằng mình tham cứu qua nhiều kinh điển thì há lại chẳng biết “Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng tắc kiến Như Lai”, kinh lại viết “Người nào lấy sắc lấy âm thanh cầu Ta người ấy hành đạo tà, chẳng thấy được Như Lai, trong kinh Kim Cang lại viết “Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”, kinh Bát nhã với lý sự viên dung, phá chấp tướng cũng không ít. Nay đạo hữu chấp tướng, chấp có cõi A di đà để về thì cũng được đi nhưng lại đem tư kiến đấy thêu dệt thành màng lưới vô minh mê mờ chánh pháp làm rối mắt người hậu học khiến người học Phật sơ cơ dễ sa vào cuồng tín có cõi Phật hư huyễn để về, đây là việc làm sai với chánh pháp mà Phật Thích Ca lao nhọc trao truyền. Đây là việc làm không đúng mực của một người hoằng dương chánh pháp.
Đạo hữu lại dùng tư kiến cá nhân cho rằng latuan chống phá Tinh độ tông nhưng lại chẳng rõ cả Thiền Tịnh Mật latuan đều không khoan nhượng việc học pháp, hành pháp, hoằng pháp sai trái với tâm nguyện bi mẫn của Phật Thích Ca.
Latuan sẽ lên chuỗi 3 bài viết Tản Mạn Tam Tông – Thiền Tịnh Mật để cho đạo hữu biết rằng latuan chẳng có tư kiến hẹp hòi như lòng đạo hữu Vô Nhất Bất Nhị cả nghĩ vậy.
Lời nào latuan nói latuan khắc chịu trách nhiệm, đạo hữu VNBN chẳng thể nào áp đặt latuan chịu trách nhiệm về chỗ quy tội kinh đại thừa là kinh ngụy tạo của cộng đồng dân cư mạng được. Thiết nghĩ đạo hữu VNBN hãy lắng lòng chớ chấp lời nghịch ý vậy.
Thêm nữa, người học Phật theo pháp môn Tịnh Độ, nguyện sinh Tây Phương Cực Lạc thế giới muốn trọn vẹn tín tâm thì có lẽ chỉ nên tham cứu kinh A di đà, kinh Vô Lượng Thọ, kinh Quán Vô Lượng Thọ chớ nên tham cứu kinh điển ngoài Tông môn thì may ra mới giữ được sự Tín Nguyện Hành, nhược bằng tham cứu thêm kinh Bát Nhã, kinh Kim Cang, kinh Duy ma cật sở thuyết, kinh Pháp Bảo Đàn thì tin rằng Tín Tâm sẽ ngưng trệ vì sớm muộn gì rồi cũng sẽ sinh khởi dị tâm.
Trân trọng!