ha ha haha ... phật đạo tu hành tại tâm ... cho nên ... nếu có: "HOẠT PHẬT TÂM" = RỒNG ẨN đất VÔ SANH thì không có sợ ... viễn ly điên đảo vọng tưởng .. phật tâm kiên định ... phải không ?
Kinh Tạp A Hàm có liệt kê một số phương pháp có thể thực hành:
i. KINH 336. LỤC HỶ HÀNH
“Có sáu hỷ hành[54]. Đó là: Này các Tỳ-kheo, nếu ngay khi thấy sắc, hỷ tiến hành nơi sắc xứ ấy. Khi tai nghe tiếng, mũi ngửi mùi, lưỡi nếm vị, thân xúc chạm, ý tiếp xúc pháp trần, khi ấy hỷ tiến hành nơi pháp xứ hành này. Các Tỳ-kheo gọi đó là sáu hỷ hành.”
ii. KINH 337. LỤC ƯU HÀNH
“Có sáu ưu hành[55]. Đó là, này các Tỳ-kheo, nếu mắt thấy sắc, mà ưu tiến hành nơi sắc xứ đó. Tai đối với thanh, mũi đối với mùi, lưỡi đối với vị, thân đối với xúc, ý đối với pháp, mà ưu tiến hành nơi pháp xứ này, các Tỳ-kheo gọi đó là sáu ưu hành.”
iii. KINH 338. LỤC XẢ HÀNH
“Có sáu xả hành[56]. Đó là, này các Tỳ-kheo, khi mắt thấy sắc, xả tiến hành nơi sắc xứ này. Tai đối với thanh, mũi đối với mùi, lưỡi đối với vị, thân đối với xúc, ý đối với pháp cũng vậy, xả tiến hành nơi pháp xứ này, thì đó gọi là sáu hành xả của Tỳ-kheo.”
iv. KINH 339. LỤC THƯỜNG HÀNH
“Có sáu thường hành[57]. Đó là, nếu Tỳ-kheo mắt thấy sắc, mà an trụ với tâm xả, thấy không khổ, không lạc, chánh niệm, chánh trí. Tai đối với âm thanh, mũi đối với mùi, lưỡi đối với vị, thân đối với xúc, ý đối với pháp, mà an trụ với tâm xả, thấy không khổ, không lạc, chánh niệm, chánh trí, thì đó gọi là sáu thường hành của Tỳ-kheo.”
“Tỳ-kheo thành tựu sáu thường hành này, là điều thế gian khó làm được.”
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Đức Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.
bao nhiêu năm rùi ..
Tui vẫn khoái mí cái món này nhứt ... [smile]
Em còn nhớ ...
hay em đã quên
nhớ SÀI GÒN .. mưa rồi chợt nắng
nhớ xóm thân quen .. nhớ ly chè thơm ... ha ha hahahahahahhahahahahahah
cái này gọi là LỤC THỰC hành .. ha hahahahahhaha
-->> Ồ là tại vì tui ĐEM TÂM TUI TỚI để thọ đó ... [smile]
mà đúng không ?
đúng không ?
:lol: :lol: