Phật pháp trước tiên đặt nền móng là: Chánh tri chánh kiến. Tuy chúng ta có thể hiểu triệt để nhân sinh vũ trụ, nhưng không đắc được Diệt Tận Định và viên mãn 6 loại thần thân (lậu tận thông= phiền não đoạn tận chẳng sót mảy may, thiên nhãn, thiên nhĩ, tha tâm, thần túc, túc mạng) thì tất cả sự hiểu biết của chúng ta chỉ là một cái nhân thành Phật cho vô lượng kiếp về sau mà thôi.
Cũng ví như chiếc bình đất, chưa được nung luyện lâu ngày; thì khi các pháp trình hiện mình vẫn thấy nó là thật, hình như nó có thật tánh. Do vì cách Phật đã hơn 3000 năm nên lực gia trì đã dần phai nhạt, hiểu thì nhiều, chứng đắc vô phương.
May thay Thích Ca Mâu Ni Phật, đức Đại thánh rủ lòng thương sót khổ nạn chúng sinh thời Mạt pháp. Nhất là chúng sinh kiếp giảm, tội nghiệp tích lũy quá nặng nề; khuyên dạy tha thiết cầu vãng sinh về cõi Tịnh Độ Cực Lạc nơi trang nghiêm bất khả tư nghị. Đủ để chúng ta học tập, các ngài như Long Thọ, Mã Minh, Thiên Thân, trong kinh Hoa Nghiêm như Văn Thù, Phổ Hiền, đều quy hướng Tịnh Độ, tha thiết tạm buông xả cõi luân hồi một thời gian, đến Tây Phương thế giới tham học, ngày ngày được thân cận người tốt, bạn hiền, chư Bồ Tát làm gì có chuyện không tiến bộ cho được,
Ở cõi luân hồi này, thời ác trược đã đến cùng cực; chúng ta gặp ác duyên lý nào chẳng khởi phiền não.
Nếu muốn hiện chứng tánh không ở cõi này, theo Bảo Hành Vương Chánh Luận của ngài Long Thọ thì phải thời gian vô lượng đại kiếp.
Nội cái tướng nhục kế của đức Phật thôi, thì thân xác phàm tục này tu không biết chừng nào đắc được. Qua bộ luận Bảo Hành, vậy mới biết chứng lý duyên khởi phải tích lũy vô lượng công đức ba la mật thừa, trải qua vô số đại kiếp. Nếu muốn chứng sơ quả thôi cũng không biết bao giờ hạng tục tử như chúng ta đắc được.
Bởi đức Thích Ca đặc ân vì thời đại khổ nạn nhất trong lịch sử này thuyết 4 bộ mật chú, tùy duyên tùy thời khổ nạn liền cảm ứng như ngoại mật: Đại Bi Chú, nội Mật như Đại Uy Đức, Bí Mật Tập. (hỗ trợ hóa giải chướng ngại)
Biết nổi khổ tâm của đức Như Lai mà tha thiết cầu nương tựa đức A Mi Đà Phật bậc cha lành luôn hoài niệm đứa con lạc lõng. Tại sao chúng ta cam chịu thân ăn mày gánh phân, mà bảo về quốc gia làm vua trao cho tất cả lại ương ngạnh chẳng chịu đi???!!!
Thứ nhất sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới vĩnh viễn không đọa ba ác đạo, thì chẳng khác nào chứng được sơ quả tiểu thừa.
Thứ hai sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới thân thể y hệt A Mi Đà Phật, thì chẳng khác Bồ Tát Đăng Địa.
Thứ ba sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới đắc được viên mãn ngũ thần thông, nhưng thần thông này hơn hẳn thần thông của tiểu thừa.
Thứ tư sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới do oai thần bổn nguyện của A Mi Đà Phật gia trì liền có thể hóa vô lượng vô biên thân hóa độ chúng sinh, thì chẳng khác chi Bát Địa Bồ Tát.
Thứ năm sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới do oai thần bổn nguyện của A Mi Đà Phật gia trì được vui như lậu tận tỳ kheo.
Thứ sáu sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới do oai thần bổn nguyện của A Mi Đà Phật gia trì được vui đến cùng cực, thì chẳng khác chi Bồ Tát đã đắc Tam Ma Địa Đại Lạc bất biến.
Thứ bảy sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới do oai thần bổn nguyện của A Mi Đà Phật gia trì hóa sinh trong hoa sen, còn cõi dục trở xuống đều ở trong thai mẹ đau khổ chẳng khác địa ngục.
Thứ tám sinh đến Tây Phương Cực Lạc thế giới do oai thần bổn nguyện của A Mi Đà Phật gia trì liền đia cúng dường vô lượng đức Phật sống để tu bồi khiếm khuyết là: Phước tư lương và trí tư lương. Do A Mi Đà Phật từ bi thấy vô lượng cõi nước chúng sinh đều bị thiếu sót điều này nên Ngài đã gia trì chi tu không khuyết.
Thứ chín ở cõi này phải làm ăn vất vả phân tâm tu hành, còn cõi kia tùy ý hiện đến như ý; chẳng tham, chẳng có ai để sân hận, cây cối, gió reo, chim hót đều là giảng kinh thuyết pháp, sẽ không còn ngu si nữa. Mỗi loại gió lại phát ra cuốn hút làm ai sinh khởi tâm niệm Phật, Pháp, Tăng, lý duyên khởi.
Thứ mười ăn uống ở cõi này đều là thải ra vô số bất tịnh, cõi kia thân thể bằng vàng ròng, ăn chỉ là thấy sắc người hương ăn bằng ý tưởng. Hoa rơi khắp nơi, mùi thời bát ngát, cung điện đều bằng vàng sáng rực, chất vàng ấy chẳng phải thô cứng như ở cõi luân hồi, mà là sáng sạch, mềm dịu.
Thứ mười một: Do tuổi thọ là vô lượng; nên phàm ba hiền, thập thánh dù là phàm phu đến đó rồi đều được tuổi thọ vô lượng, đủ để thời gian chúng ta tu tập thành tựu. Nơi đây không có ba ác đạo, không có hoàn cảnh quấy nhiễu. v.v...
Nguyện thứ 20 của đức từ phụ A Mi Đà lâm chung tiếp dẫn, nói cách khác không cần đợi bạn sắp chết, nếu bạn đủ công phu ngay lập tức Ngài liền ứng hiện tới dẫn bạn đi.
Khổ, nếu không thoát khỏi lục đạo luân hồi, khổ chắc chắn là điều không tránh khỏi. Chớ cuồng vọng cho ta là người đại căn cơ, hay là Bồ Tát tùy thời ứng thân ở luân hồi; một mực tham chấp cõi luân hồi vạn kiếp bất phục.
Như Nhập Trung Luận của ngài Nguyệt Xứng nói:
Khi đang tự do và sống thoải mái
Nếu không tạo nhân khỏi đọa ba ác đạo
Sau khi đã đọa lạc xuống đó rồi!
Không gì có thể kéo lại lên cõi trên.
Đừng cho rằng niệm Phật đơn giản của ông bà già, kẻ hạ căn, ta phải thông suốt ba tạng, thuyết pháp rộng khắp mà như những câu của các vị A La Hán đã nói: Mọi việc đã xong, là thân cuối cùng. Thì sau khi mất thân người quý báu rồi, làm thân trâu ngựa, hoặc đọa vào ngạ quỷ, địa ngục; biết ngày nào ra? Cho dù thoát ra mấy ai được gặp giáo lý Phật Đà; trong rất nhiều giáo lý lại tu lan man hời hợt, bị dính lòng thòng lọng của ma vương rồi tiếp tục quay lại ác đạo.
Ngay cả làm đại thánh đại hiền sau khi lên cõi trời rồi hưởng phước, sau đó tiếp tục lại sinh xuống ba ác đạo; dù là kẻ đắc được định Tịch Chỉ đến phi tưởng phi phi tưởng cho rằng đắc Niết Bàn tịch tĩnh. Lầm tưởng con thỏ là con rồng, lầm thấy gạch ngói là vàng ròng rồi tái sinh làm súc vật. Vì sao nhiều người đắc định lại tái sinh làm súc vật nhiều như vậy, lầm rơi vào ngoan không! tức không có gì, lại được niềm vui hơn hẳn thế gian; vậy từ xưa đến giờ đâu thiếu kẻ bị chính mình lừa gạt. Sau khi ra định rồi vô lượng khổ não lại ập đến.
Dù đắc đại lạc tịch chỉ sau khi xuất định, thì vẫn hiện hành; từ đó có thể thấy tu hành nói thì dễ, nhưng đắc được thì khó vô cùng. Chúng ta đang tái sinh cõi luân hồi, thân thể hiện đang vô cùng đớn đau. Nhưng tha thiết một mực cầu sinh Tịnh Độ, nương tựa Tam Bảo Lực ắt ngày thành tựu chẳng xa.
Đừng học đòi kẻ nói chuyện trên trời, nhưng việc làm thì ở dưới tận lòng đất.
Lấy việc nghiên cứu giáo pháp làm phụ, mọi nơi đều khuyên mọi người hướng về quê xứ sở. Biết ta là hạng người nào, chân thật chấp nhận nói là ông già bà cả; nghe lời Phật Bồ Tát ở kinh tối thượng Hoa Nghiêm, nghe lời Bồ Tát Mã Minh, Long Thọ sợ gì không mau chóng hồi quy tự tánh thanh tịnh.