tuantrungbmt

Đôi lời muốn hỏi.

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

rickpham

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
19/5/16
Bài viết
982
Điểm tương tác
216
Điểm
63
Hề hề

Một con gà toàn thân trắng phau không còn cọng lông, cổ ngẹo một bên móc lên trong tiệm cơm, vẫn còn kêu cứu đấy!

Tin không hả?

Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, đại đức rickpham????

Tự cứu mình thì tốt rồi! Tính xúi người vào vòng lao lý thì thật không nên đâu!

Mộ Phần.

:D Xin trích dẫn phần nào ta nói là khuyền khích người khác ăn mặn? Nếu thật sự ai ăn ngũ tịnh nhục mà có tội, thì bao nhiêu ta gánh bấy nhiêu. Việc đó mi chớ lo, dạo rày niệm phật nhiều nên bờ vai cũng rộng ra thêm tí, gánh thêm vài tội cũng không sao, bất quá xuống a tỳ lại tu tiếp vậy hề hề
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
:D Xin trích dẫn phần nào ta nói là khuyền khích người khác ăn mặn? Nếu thật sự ai ăn ngũ tịnh nhục mà có tội, thì bao nhiêu ta gánh bấy nhiêu. Việc đó mi chớ lo, dạo rày niệm phật nhiều nên bờ vai cũng rộng ra thêm tí, gánh thêm vài tội cũng không sao, bất quá xuống a tỳ lại tu tiếp vậy hề hề

Hề hề,

Đúng là do niệm Phật nhiều, nên bờ vai cũng rộng ra thật, mà bờ Trí hình như cũng hẹp đi theo nó:

rickpham đã viết:

Khi một con vật chết đi cũng như thần thức đã luân hồi, còn lại chỉ là cái thân tứ đại, lúc đó thì ta có tội gì khi ăn nó đây?

Kinh Lăng Nghiêm:

Các ngươi nên biết, những người ăn thịt, dù được khai ngộ tựa như Tam Ma Địa, nhưng đều là giống La Sát, khi hết phước báu, ắt phải chìm đắm trong biển khổ, chẳng phải đệ tử Phật. Những người như thế, giết nhau nuốt nhau, ăn nhau không thôi, làm sao được ra khỏi luân hồi!

người ăn thịt dê, dê chết làm người, người chết làm dê, như vậy cho đến mười loại chúng sanh, chết sống sống chết, ăn nuốt lẫn nhau, ác nghiệp lan tràn cùng tột đời vị lai, ấy đều từ gốc ĐẠO THAM sanh khởi.

Nếu như giữa lúc trả nợ đó lại giết hại thân mạng hoặc ăn thịt lẫn nhau thì như thế mãi cho đến trải qua vô số kiếp nhiều như hạt bụi nhỏ cứ sát hại ăn nuốt lẫn nhau, giống như bánh xe xoay chuyển lúc lên cao lúc xuống thấp, xoay chiều đổi thế liên tục chẳng ngưng nghỉ.

Không rõ đại đức định nghĩa thế nào là tội phước, quả báo đây ?

Không có tội, mà ăn thịt nó, Phật lại kêu rằng " khi phước báu hết", "cứ sát hại ăn nuốt lẫn nhau"... !!!

Mộ Phần.
 

rickpham

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
19/5/16
Bài viết
982
Điểm tương tác
216
Điểm
63
Hề hề,

Đúng là do niệm Phật nhiều, nên bờ vai cũng rộng ra thật, mà bờ Trí hình như cũng hẹp đi theo nó:





Không rõ đại đức định nghĩa thế nào là tội phước, quả báo đây ?

Không có tội, mà ăn thịt nó, Phật lại kêu rằng " khi phước báu hết" !!!

Mộ Phần.

:D mi hiểu ngũ tịnh nhục là gì không? Bao gồm không thấy, không nghe, không nghi, con vật tự chết, con vật này ăn con vật kia còn thừa lại. Hình như việc này lần trước ta nói rồi thì phải, mi bảo đó là tà thuyết. Thôi không cãi mi làm gì : " giết nhau nuốt nhau, ăn nhau không thôi, làm sao được ra khỏi luân hồi!" đọc cho kỹ hãy phát ngôn, mi xem trong ngũ tịnh nhục, giết nhau ở chỗ nào? Ta không phủ nhận việc ăn thịt dễ tăng sân hận và dâm dục. Ta chẳng khuyến khích cũng chẳng chê, giống việc bác sĩ biết hút thuốc là bệnh, ta chỉ đưa lời khuyên chứ chẳng áp đặt. Còn ai ăn mặn, ăn chay là do duyên của họ. Nếu tập khí quá sâu dày mi ép họ ăn chay chỉ tăng oán hận, làm họ sợ đạo phật thêm, thà không biết lại an tâm, biết rồi toàn tội :D Mi chấp giữ thành kiến thế lại lọt vào chấp niệm. Đó chẳng phải là trung đạo vậy, phật chẳng do ăn mà thành hề hề. Giữ được giới sát đã quý lắm rồi, có người cầu nhân đạo, thiên đạo, phật đạo. Chẳng phải ai cũng cầu giải thoát, sao mi lại chấp nhất như thế? Phật dạy tùy duyên mà hóa độ
 

Nguyên Chiếu

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Quản trị viên
Phật tử
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
5/5/14
Bài viết
993
Điểm tương tác
392
Điểm
83
Chào đh Ba Tuần,

Những câu hỏi của đạo hữu chỉ cần lên google là Ng chiếu sẽ trả lời được, nhưng Ng chiếu rất thích nói chuyện bằng sự hiểu của mình thông qua sự tu học Phật pháp từ Kinh, từ quý Thầy, từ sự thực hành của mình hiện nay.....

Ng Chiếu có một quan điểm như vậy: Phải y pháp phụng hành nhưng tùy theo khả năng. Nói pháp cũng vậy : Nói y pháp nhưng tùy theo đối tượng.

Những gì đh nói thì không sai nhưng không hẳn là đúng.

Chúc đh thân tâm thường an lạc.

Kính.
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
:D mi hiểu ngũ tịnh nhục là gì không? Bao gồm không thấy, không nghe, không nghi, con vật tự chết, con vật này ăn con vật kia còn thừa lại. Hình như việc này lần trước ta nói rồi thì phải, mi bảo đó là tà thuyết. Thôi không cãi mi làm gì : " giết nhau nuốt nhau, ăn nhau không thôi, làm sao được ra khỏi luân hồi!" đọc cho kỹ hãy phát ngôn, mi xem trong ngũ tịnh nhục, giết nhau ở chỗ nào? Ta không phủ nhận việc ăn thịt dễ tăng sân hận và dâm dục. Ta chẳng khuyến khích cũng chẳng chê, giống việc bác sĩ biết hút thuốc là bệnh, ta chỉ đưa lời khuyên chứ chẳng áp đặt. Còn ai ăn mặn, ăn chay là do duyên của họ. Nếu tập khí quá sâu dày mi ép họ ăn chay chỉ tăng oán hận, làm họ sợ đạo phật thêm, thà không biết lại an tâm, biết rồi toàn tội :D Mi chấp giữ thành kiến thế lại lọt vào chấp niệm. Đó chẳng phải là trung đạo vậy, phật chẳng do ăn mà thành hề hề. Giữ được giới sát đã quý lắm rồi, có người cầu nhân đạo, thiên đạo, phật đạo. Chẳng phải ai cũng cầu giải thoát, sao mi lại chấp nhất như thế? Phật dạy tùy duyên mà hóa độ

Hề hề

Bởi thế, gõ vội làm gì, đọc cho kỹ đi !

Nếu như giữa lúc trả nợ đó lại giết hại thân mạng hoặc ăn thịt lẫn nhau thì như thế mãi cho đến trải qua vô số kiếp nhiều như hạt bụi nhỏ cứ sát hại ăn nuốt lẫn nhau, giống như bánh xe xoay chuyển lúc lên cao lúc xuống thấp, xoay chiều đổi thế liên tục chẳng ngưng nghỉ.

Người ăn thịt dê, dê chết làm người, người chết làm dê, như vậy cho đến mười loại chúng sanh, chết sống sống chết,

Các ngươi nên biết, những người ăn thịt, dù được khai ngộ tựa như Tam Ma Địa, nhưng đều là giống La Sát, khi hết phước báu, ắt phải chìm đắm trong biển khổ, chẳng phải đệ tử Phật.

Hoặc giết, hoặc ăn; chứ không phải ăn giết gì sất !

Cứ gặm cục thịt là dính rồi !

Thiện - Phước

Ác - Tội.

Có Tội thì giảm Phước, hưởng phước thì hết phước ! Sạch tâm tội phước thì phước tội tùy chuyển, chứ chẳng phải chẳng có tội phước !

Nhớ vụ con chồn 500 năm không !!!

Mộ Phần.
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
Chào đh Ba Tuần,

Những câu hỏi của đạo hữu chỉ cần lên google là Ng chiếu sẽ trả lời được, nhưng Ng chiếu rất thích nói chuyện bằng sự hiểu của mình thông qua sự tu học Phật pháp từ Kinh, từ quý Thầy, từ sự thực hành của mình hiện nay.....

Ng Chiếu có một quan điểm như vậy: Phải y pháp phụng hành nhưng tùy theo khả năng. Nói pháp cũng vậy : Nói y pháp nhưng tùy theo đối tượng.

Những gì đh nói thì không sau nhưng không hẳn là đúng.

Chúc đh thân tâm thường an lạc và hành y pháp.

Kính.

Hề hề

Đạo hữu nói không đúng ? Thì phải chỉ ra chỗ không đúng !

Còn chuyện dùng cách gì để chỉ ra thì đâu có quan trọng ! Vấn để là sự thật !

Còn cảm thấy là như vậy không phải "hợp thời, hợp cơ, hợp giáo" thì không cần trả lời cũng được !

"Dù sao thì Trái đất vẫn quay". Hề hề

Chúc đạo hữu thân tâm thường an lạc, hành y pháp !

Mộ Phần.
 

rickpham

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
19/5/16
Bài viết
982
Điểm tương tác
216
Điểm
63
Hề hề

Bởi thế, gõ vội làm gì, đọc cho kỹ đi !







Hoặc giết, hoặc ăn; chứ không phải ăn giết gì sất !

Cứ gặm cục thịt là dính rồi !

Mộ Phần.

:D vậy ta luân hồi vài trăm kiếp làm thú đền lại cho mọi người ăn vậy, chớ lo, tại vì hồi nhỏ chưa học phật ta hay ăn thịt lắm, từ khi học phật rồi ta nghĩ chúng sanh bình đẳng, nên kiếp sau ta làm thú trả, trả xong lại quay lại làm người tu tiếp, cứ thế mà khi nào hết nợ, khai được trí bát nhã giải thoát sau vậy, cũng chẳng sao, nếu người khác ăn thịt ta mà đem lòng quy y thì cũng chẳng có gì to tát hề hề
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
:D vậy ta luân hồi vài trăm kiếp làm thú đền lại cho mọi người ăn vậy, chớ lo, tại vì hồi nhỏ chưa học phật ta hay ăn thịt lắm, từ khi học phật rồi ta nghĩ chúng sanh bình đẳng, nên kiếp sau ta làm thú trả, trả xong lại quay lại làm người tu tiếp, cứ thế mà khi nào hết nợ, khai được trí bát nhã giải thoát sau vậy, cũng chẳng sao, nếu người khác ăn thịt ta mà đem lòng quy y thì cũng chẳng có gì to tát hề hề

Chứ sao nữa !

Thành Phật như đức Thích Ca ! Mà xuống dưới này còn bị đau đầu 3 ngày, vì tội gõ đầu cá năm xưa cơ mà !

Mi nghĩ trốn nợ được chắc !

Chỉ có điều, nợ này với ngươi tuy chẳng thấm, xong mà có ai hợp duyên, tin vào làm theo, thì họ chịu khổ vì ngươi rồi !

Nên ta mới nói: tự cứu mình thì tốt rồi, nhưng chớ xúi bậy người !

Nam mô A Di Đà Phật.
 

rickpham

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
19/5/16
Bài viết
982
Điểm tương tác
216
Điểm
63
Chứ sao nữa !

Thành Phật như đức Thích Ca ! Mà xuống dưới này còn bị đau đầu 3 ngày, vì tội gõ đầu cá năm xưa cơ mà !

Mi nghĩ trốn nợ được chắc !

Chỉ có điều, nợ này với ngươi tuy chẳng thấm, xong mà có ai hợp duyên, tin vào làm theo, thì họ chịu khổ vì ngươi rồi !

Nên ta mới nói: tự cứu mình thì tốt rồi, nhưng chớ xúi bậy người !

Nam mô A Di Đà Phật.

:D vậy thì phải họ phải tự trách mình, tu học ra sao mà chánh pháp và tà pháp cũng chẳng phân định được. Thôi dừng đi
vạn sự trên đời hãy tùy duyên
hễ đói ăn no mệt ngủ liền
không tâm không vật, nào phiền não
ngu ngơ qua ngày lại sanh thiên
 

ngokhong

Registered
Phật tử
Tham gia
2/12/09
Bài viết
826
Điểm tương tác
6
Điểm
18
:D vậy ta luân hồi vài trăm kiếp làm thú đền lại cho mọi người ăn vậy, chớ lo, tại vì hồi nhỏ chưa học phật ta hay ăn thịt lắm, từ khi học phật rồi ta nghĩ chúng sanh bình đẳng, nên kiếp sau ta làm thú trả, trả xong lại quay lại làm người tu tiếp, cứ thế mà khi nào hết nợ, khai được trí bát nhã giải thoát sau vậy, cũng chẳng sao, nếu người khác ăn thịt ta mà đem lòng quy y thì cũng chẳng có gì to tát hề hề

hay cho việc trả nợ này ...

ông rickpham được đấy ... cơ mà kiếp trước hình như ông nợ tôi một cái đùi ... giờ trả luôn đi:icon_nude:
 

ngokhong

Registered
Phật tử
Tham gia
2/12/09
Bài viết
826
Điểm tương tác
6
Điểm
18
Hề hề

Bởi thế, gõ vội làm gì, đọc cho kỹ đi !







Hoặc giết, hoặc ăn; chứ không phải ăn giết gì sất !

Cứ gặm cục thịt là dính rồi !

Thiện - Phước

Ác - Tội.

Có Tội thì giảm Phước, hưởng phước thì hết phước ! Sạch tâm tội phước thì phước tội tùy chuyển, chứ chẳng phải chẳng có tội phước !

Nhớ vụ con chồn 500 năm không !!!

Mộ Phần.

lúc phật chưa xuất gia thì Phật ăn gì ????

ông Ma Vương hôm nay sao lại nổi lòng từ bi khuyên người ăn chay nhỉ ?
 

ngokhong

Registered
Phật tử
Tham gia
2/12/09
Bài viết
826
Điểm tương tác
6
Điểm
18
Hề hề,

Phàm là đệ tử Phật, phải y giáo phụng hành ! Chẳng được tùy tiện thêm bớt cải sửa giới luật, Thánh giáo cho hợp ý mình phải không bạn Nguyên Chiêu ?

Nếu không làm theo được thì không được đứng trong hàng ngũ mô phạm Phật Giáo, để tránh một con sâu làm giàu nồi canh ! Làm con trùng ăn thịt sư tử phải không bạn Nguyên Chiếu ?

Bạn học rộng nghe nhiều, còn biết ăn chay mặn chỉ là phương tiện, quý ở chỗ tâm !

Vậy thì tâm ăn thịt này là do đâu mà sinh ra vậy bạn Nguyên Chiếu ?

Phải chăng là cho rằng thân mình quý hơn thân vật ? Mà quên rằng, mấy con vật mình ăn, có khi là mẹ cha mình quá khứ cũng nên !

Cái này có hợp lý chăng ? Có phải là làm đúng theo lời Phật dạy chăng ?

Nhân quả là cái gì ? Luân hồi là cái chi chi vậy bạn Nguyên Chiếu ?

Kính.

Một hôm,có một ngôi nhà bốc cháy ngùn ngụt.Trong nhà có một bà lão mù lòa và một con dê.Lửa cháy lớn phừng phừng.Bà lão kêu cứu khản giọng.Con dê thì be be ầm lên...Lúc đó ông Ba Tuần đi ngang qua thấy thế liền xông vào ...

Đố mọi người ông Ba Tuần cứu ai trước ? Bà lão hay con dê ?
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
lúc phật chưa xuất gia thì Phật ăn gì ????

ông Ma Vương hôm nay sao lại nổi lòng từ bi khuyên người ăn chay nhỉ ?

Hề hề

Tính so phước đức ông với phước đức Phật ấy hả?

Lúc ăn thì đòi ngang hàng Phật, rồi khi tu hành thì lại nhận mình là phàm phu nghiệp chướng!

Ông biết khi Phật sinh ra đời, Mẹ Phật vì hưởng phước phần thọ thai sinh thân mà thăng Thiên liền không?

Nên nhớ Phật đản sanh, Khi ấy đã là ở ngôi vị Bồ Tát nhất sanh bổ xứ rồi!

Công lực còn cao gấp vạn lần mấy ông Tổ giết mèo, ăn thịt chim..

Mấy ông bây giờ còn mạnh miệng được, là vì bệnh nghiệp còn chưa đổ vào thân!

Tới lúc trả báo ăn thịt sát sanh, thì có khi cái mồm sẽ lở loét đầu tiên đấy!

Lúc đấy e rằng chỉ biết rên la, Một danh hiệu Phật chưa từng huân tập, tâm tán niệm loạn! Thì mới hiểu cái tội nghiệp ăn thịt giết hại nó nặng tới cỡ nào!

Phước mỏng, nghiệp dầy! Chưa thể vừa cõng đá, vừa dã gạo, vừa nhập Phật Tri Kiến như Ngài Huệ Năng !

Thì chớ vội học đòi theo mấy kẻ phá giới mà tự chuốc quả khổ!

Mộ Phần.


Một hôm,có một ngôi nhà bốc cháy ngùn ngụt.Trong nhà có một bà lão mù lòa và một con dê.Lửa cháy lớn phừng phừng.Bà lão kêu cứu khản giọng.Con dê thì be be ầm lên...Lúc đó ông Ba Tuần đi ngang qua thấy thế liền xông vào ...

Đố mọi người ông Ba Tuần cứu ai trước ? Bà lão hay con dê ?

Hề hề

Sao không thí dụ là cô gái xinh tươi, có phải có thêm động lực không.

Đương nhiên là kêu to lên: Bớ làng nước ơi có nhà bị cháy!

Rồi ngồi mà lo niệm Phật đi chứ sao nữa! Xông vào làm gì?!!

Do cộng nghiệp nên mới cùng thấy cảnh nhà cháy!

Do biệt nghiệp nên người trong nhà, người ngoài sân!

Thế gian có câu: Đã là phước thì chẳng phải là hoạ, đã là hoạ thì chẳng thể tránh được!

Ông học Phật, mà sao lại nghĩ theo tư tưởng của ngoại đạo, dùng sức thân để can thiệp nghiệp duyên chúng sanh. Như mấy tên thầy cúng, cầu sao giải hạn thế hở?!!

Nghiệp báo đã tới, Đến Ngài Mục Liên, thần còn chẳng kịp thông. Huống là bà lão già và con dê!

Dùng trí mà cứu người, đừng mới thấy cháy, nghe thấy kêu mà đã cắm đầu cắm cổ lao vào cứu!

Ngạt khói mà chết trước đấy!

Mộ Phần.


Thật tuyệt! ngày xưa nhãn này cứ mù mờ chuyện này lắm ,giờ biết rồi.

1. Cũng giống như câu chuyện nhãn này đọc được mà quên đề , nhưng nội dung đại khái như vầy:


Có một ông lên chùa thấy vị sư ngồi trên bục nơi trang nghiêm nhất cả buổi không nhúc nhích gì cả, mặc cho mọi người ra vào quì lạy cúng vái.... mà không thèm để ý gì chỉ nhắm mắt ngồi im bất động.

Chờ khi vị sư mở mắt người này hỏ: Tôi có ngồi lên đó được không?

Vị sư nói: ngồi lên đây là học làm Bồ Tát, đâu phải muốn ngồi là được.

Người kia trả lời: Tôi cũng muốn học làm Bồ Tát, sư cho tôi làm Bồ Tát đi.

Vị sư nói tiếp: ông muốn học làm Bồ Tát cũng được, nhưng với điều kiện là dù có thấy gì cũng không được mở miệng. nếu được vậy thì tôi cho ông học...

Người này đồng ý và được vị sư cho ngồi vào vị trí đó.

Ngồi được một lúc , vị này tò mò hé mắt nhìn xuống dưới , thấy một phú ông bước vào rồi quì xuống lễ lạy. trong khi lễ lạy thì túi tiền của phú ông bị tuột ra và rơi xuống đất. vị học Bồ Tát thấy thế mắt mở to miệng hơi há ra định nói , nhưng nhớ lời vị sư dặn nên bụm mồm im lặng.

Một lúc sau phú ông đứng dậy ra về mà không hề biết về chuyện túi tiền bị rơi; cùng lúc ấy có một người nghèo khổ bước vào lễ Phật, cầu xin cho mẹ khỏi bệnh vì không có tiền chạy thuốc cho mẹ. vừa cúi xuống lạy được mấy cái thì bàn tay bỗng quờ phải túi, mở ra thấy tiền thật nhiều, lòng mừng quá. đúng lúc ấy thì có một chị cũng bước vào lễ Phật cầu xin cho chồng sắp ra khơi đánh cá mà trưa nay có tin bão lớn ở ngoài biển bắt đầu mạnh lên mà vẫn phải đi vì nhà đã cả tháng nay không có tiền mua gạo ăn...

Thấy người kia nhặt được túi tiền , thế là cả hai đều nổi lòng đòi chia chác, một lát làm náo động cả ngôi chùa. lúc này vị học làm Bồ Tất nhìn biết rõ ràng định bụng nhảy xuống can thiệp nhưng rồi nghĩ lại lời dặn....
Đang tranh dành nhau chia số tiền thì vị phú ông quay lại và quả quyết khẳng định túi tiền là của ông ta. cuộc cãi vã đã đến hồi mạnh lên chuẩn bị xảy ra ẩu đả...

Thấy thế vị học làm Bồ Tát hoảng quá ...vội nhảy xuống tuyên bố rằng chính tôi thấy cái túi tiền là của phú ông bị rơi khi lễ Phật. vậy là hai người kia tiu ngỉu đành ra về ..

Vừa lúc ấy vị sư chủ chùa xuất hiện, và chỉ thẳng vào mặt người học làm Bồ Tát. loại người như ông là ngu si mà đòi học làm Bồ Tát sao được.
Ngươi có biết không! một chút tiền của lão phú ông có bị mất thì có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của ông ta , chỉ như biển mất đi một hạt muối. hơn nữa để có được thành phú ông , chắc cũng không ít lần có làm chuyện chẳng tốt lành...

Nếu như ông chẳng mở miệng thì người có mẹ già ốm đau sẽ được cứu , người đàn ông sắp ra khơi trong khi biển bắt đầu có giông bão sẽ được thoát chết. giờ thì cả hai người đều phải chịu đựng vì cái ngu dốt của ông là cố tình can thiệp vào nhân quả của đời ...

2. Giờ xin nói thêm rằng. thực tế tôi thấy không hẳn người ăn chay là mới đúng nghĩa tu hành.

Vì nếu quả thực là người xuất gia vào chùa thì còn được. vì không phải lao động vất vả ....

Còn người tại gia mà ăn chay thì lấy sức đâu mà sống để tồn tại với cái xã hội ngày nay.

Có điều ngày nay những người thường ăn chay là những người theo pháp môn niệm Phật.

( tại gia ) Người nào mà chay trường được họ tự hào lắm , đến nỗi sanh ra ngã mạn. mà thực tế , tôi nói đừng cho là nói đểu. tôi thấy mấy người này thuộc hàng ngu nhất trên thế gian mà tôi đã từng gặp. chẳng ai xa lạ mà là người nhà tôi đấy. họ còn tham lắm lại mê mờ chánh pháp , theo mê tín dị đoan hề hề , nói ra thì như hài ấy.

Thực tế ăn chay là hợp với cái thân tứ đại, nó không sanh các chứng bệnh nan y, tâm cũng từ đó an ổn hơn cho người thực hành thiền định. tuy vậy, ăn chay phải đủ món , phải đảm bảo đủ chất nuôi cái thể xác này khi nó đang vận hành theo luật vật chất thế gian.

Chớ có khen hay chê cái gì. nói cho cùng Đạo Phật thì rốt ráo cái xác thân này cũng phải bỏ , huống là chay hay mặn. vậy hãy có trí tuệ đi...

Hề hề

1. Chỗ, "tùy duyên" trong trường hợp này, đơn giản là: Người ta không kêu cầu tới mình thì đừng có lao vào giúp !

Vì có kêu có cầu là do có duyên có nợ, không thì dù nhìn thấy cũng như không thấy vậy thôi !

Còn chưa được sanh tử trí, khai thiên nhãn thông thì đâu có thể rõ ràng nhân, duyên, quả hết được !

Dẫu cho A La Hán thì mới ngó được 80 muôn kiếp trước và 80 muôn kiếp sau thôi !


2. Đúng là ăn chay thì cần phải đủ món, thì mới có sức mà làm việc !

Đủ món là thế nào ?

Cơm trắng 3 bát, canh rau xanh, đậu ( rau củ, nấm..) kho mặn, thêm món luộc và nước chấm nữa là đủ ngũ vị: Chua, cay, mặn, ngọt, thanh.

Vây là yên tâm đi, làm việc như trâu !!! Với điều kiện là đừng có vọng tưởng, tạp niệm nhiều quá !

Khoa học đã chứng minh rồi, vận động thân thể tiêu hao lượng kalo ít hơn nhiều so với suy nghĩ đầu óc đấy !

3. Còn về việc người ăn chay trường được, họ sinh tâm tự cao; thì ấy là bởi lỗi tại người dạy ăn chay không chỉ bảo rõ ràng:

Ăn chay là để tu hành, là trợ duyên đắc lực cho sự tu hành !

Chứ không phải tu hành là chỉ cần có ăn chay.

Phải nói rõ tội phước, nghiệp báo, chướng duyên, thuận duyên, thiện - ác luân hồi nhân quả đầy đủ ! Thì tâm người mới không sinh ra sự kiêu mãn chứ !

Lỗi tại người thầy ! Chẳng phải do người học ! Vì phàm phu tâm, làm được việc hơn người thì đương nhiên sinh tâm kiêu mạn !

Mộ Phần.
 

trừng hải

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,295
Điểm tương tác
924
Điểm
113
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

_ Chào bạn tuanphungbmt: lời của đạo hữu Ba Tuần chính là để chỉ cái chướng ngại bước đầu sơ khai cho người phát nguyện học chú thuật đó chính là cần phải TRƯỜNG TRAI và THỌ TRÌ NGŨ GIỚI trước khi học trì và niệm chú. Nếu chướng ngại này không vượt qua được thì đừng nghĩ đến chuyện học THẦN CHÚ.

_ Chuyện chay trường là điều dễ nhất khi phát nguyện tu học, tu hành. Nếu điều dễ nhất đó không thành tựu thì mọi lời nói cũng chỉ là trên ngôn ngữ mà thôi.

Đồng kính, trừng hải
 

nhãn đầu mùa

Registered
Phật tử
Tham gia
10/11/13
Bài viết
294
Điểm tương tác
99
Điểm
43
...

Hề hề

Sao không thí dụ là cô gái xinh tươi, có phải có thêm động lực không.

Đương nhiên là kêu to lên: Bớ làng nước ơi có nhà bị cháy!

Rồi ngồi mà lo niệm Phật đi chứ sao nữa! Xông vào làm gì?!!

Do cộng nghiệp nên mới cùng thấy cảnh nhà cháy!

Do biệt nghiệp nên người trong nhà, người ngoài sân!

Thế gian có câu: Đã là phước thì chẳng phải là hoạ, đã là hoạ thì chẳng thể tránh được!

Ông học Phật, mà sao lại nghĩ theo tư tưởng của ngoại đạo, dùng sức thân để can thiệp nghiệp duyên chúng sanh. Như mấy tên thầy cúng, cầu sao giải hạn ấy hả?!!

Nghiệp báo đã tới, Đến Ngài Mục Liên, thần còn chẳng kịp thông. Huống là bà lão già và con dê!

Dùng trí mà cứu người, đừng mới thấy cháy, nghe thấy kêu mà đã cắm đầu cắm cổ lao vào cứu!

Ngạt khói mà chết trước đấy!

Mộ Phần.

Thật tuyệt! ngày xưa nhãn này cứ mù mờ chuyện này lắm ,giờ biết rồi.
Cũng giống như câu chuyện nhãn này đọc được mà quên đề , nhưng nội dung đại khái như vầy:
có một ông lên chùa thấy vị sư ngồi trên bục nơi trang nghiêm nhất cả buổi không nhúc nhích gì cả, mặc cho mọi người ra vào quì lạy cúng vái.... mà không thèm để ý gì chỉ nhắm mắt ngồi im bất động.
Chờ khi vị sư mở mắt người này hỏi, Tôi có ngồi lên đó được không?
Vị sư nói: ngồi lên đây là học làm Bồ Tát, đâu phải muốn ngồi là được.
Người kia trả lời: Tôi cũng muốn học làm Bồ Tát, sư cho tôi làm Bồ Tát đi.
Vị sư nói tiếp: ông muốn học làm Bồ Tát cũng được, nhưng với điều kiện là dù có thấy gì cũng không được mở miệng. nếu được vậy thì tôi cho ông học...
Người này đồng ý và được vị sư cho ngồi vào vị trí đó.
Ngồi được một lúc , vị này tò mò hé mắt nhìn xuống dưới , thấy một phú ông bước vào rồi quì xuống lễ lạy. trong khi lễ lạy thì túi tiền của phú ông bị tuột ra và rơi xuống đất. vị học Bồ Tát thấy thế mắt mở to miệng hơi há ra định nói , nhưng nhớ lời vị sư dặn nên bụm mồm im lặng.
Một lúc sau phú ông đứng dậy ra về mà không hề biết về chuyện túi tiền bị rơi; cùng lúc ấy có một người nghèo khổ bước vào lễ Phật, cầu xin cho mẹ khỏi bệnh vì không có tiền chạy thuốc cho mẹ. vừa cúi xuống lạy được mấy cái thì bàn tay bỗng quờ phải túi, mở ra thấy tiền thật nhiều, lòng mừng quá. đúng lúc ấy thì có một chị cũng bước vào lễ Phật cầu xin cho chồng sắp ra khơi đánh cá mà trưa nay có tin bão lớn ở ngoài biển bắt đầu mạnh lên mà vẫn phải đi vì nhà đã cả tháng nay không có tiền mua gạo ăn...
Thấy người kia nhặt được túi tiền , thế là cả hai đều nổi lòng đòi chia chác, một lát làm náo động cả ngôi chùa. lúc này vị học làm Bồ Tất nhìn biết rõ ràng định bụng nhảy xuống can thiệp nhưng rồi nghĩ lại lời dặn....
Đang tranh dành nhau chia số tiền thì vị phú ông quay lại và quả quyết khẳng định túi tiền là của ông ta. cuộc cãi vã đã đến hồi mạnh lên chuẩn bị xảy ra ẩu đả...
Thấy thế vị học làm Bồ Tát hoảng quá ...vội nhảy xuống tuyên bố rằng chính tôi thấy cái túi tiền là của phú ông bị rơi khi lễ Phật. vậy là hai người kia tiu ngỉu đành ra về ..
Vừa lúc ấy vị sư chủ chùa xuất hiện, và chỉ thẳng vào mặt người học làm Bồ Tát. loại người như ông là ngu si mà đòi học làm Bồ Tát sao được.
Ngươi có biết không! một chút tiền của lão phú ông có bị mất thì có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của ông ta , chỉ như biển mất đi một hạt muối. hơn nữa để có được thành phú ông , chắc cũng không ít lần có làm chuyện chẳng tốt lành...
Nếu như ông chẳng mở miệng thì người có mẹ già ốm đau sẽ được cứu , người đàn ông sắp ra khơi trong khi biển bắt đầu có giông bão sẽ được thoát chết. giờ thì cả hai người đều phải chịu đựng vì cái ngu dốt của ông là cố tình can thiệp vào nhân quả của đời ...
Giờ xin nói thêm rằng. thực tế tôi thấy không hẳn người ăn chay là mới đúng nghĩa tu hành.
Vì nếu quả thực là người xuất gia vào chùa thì còn được. vì không phải lao động vất vả ....
còn người tại gia mà ăn chay thì lấy sức đâu mà sống để tồn tại với cái xã hội ngày nay. có điều ngày nay những người thường ăn chay là những người theo pháp môn niệm Phật.( tại gia ) người nào mà chay trường được họ tự hào lắm , đến nỗi sanh ra ngã mạn. mà thực tế , tôi nói đừng cho là nói đểu. tôi thấy mấy người này thuộc hàng ngu nhất trên thế gian mà tôi đã từng gặp. chẳng ai xa lạ mà là người nhà tôi đấy. họ còn tham lắm lại mê mờ chánh pháp , theo mê tín dị đoan hề hề , nói ra thì như hài ấy.
thực tế ăn chay là hợp với cái thân tứ đại, nó không sanh các chứng bệnh nan y, tâm cũng từ đó an ổn hơn cho người thực hành thiền định. tuy vậy, ăn chay phải đủ món , phải đảm bảo đủ chất nuôi cái thể xác này khi nó đang vận hành theo luật vật chất thế gian. Chớ có khen hay chê cái gì. nói cho cùng Đạo Phật thì rốt ráo cái xác thân này cũng phải bỏ , huống là chay hay mặn. vậy hãy có trí tuệ đi...
 

nhãn đầu mùa

Registered
Phật tử
Tham gia
10/11/13
Bài viết
294
Điểm tương tác
99
Điểm
43

Hề hề

1. Chỗ, "tùy duyên" trong trường hợp này, đơn giản là: Người ta không kêu cầu tới mình thì đừng có lao vào giúp !

Vì có kêu có cầu là do có duyên có nợ, không thì dù nhìn thấy cũng như không thấy vậy thôi !

Còn chưa được sanh tử trí, khai thiên nhãn thông thì đâu có thể rõ ràng nhân, duyên, quả hết được !

Dẫu cho A La Hán thì mới ngó được 80 muôn kiếp trước và 80 muôn kiếp sau thôi !

2. Đúng là ăn chay thì cần phải đủ món, thì mới có sức mà làm việc !

Đủ món là thế nào ?

Cơm trắng 3 bát, canh rau xanh, đậu ( rau củ, nấm..) kho mặn, thêm món luộc và nước chấm nữa là đủ ngũ vị: Chua, cay, mặn, ngọt, thanh.

Vây là yên tâm đi, làm việc như trâu !!! Với điều kiện là đừng có vọng tưởng, tạp niệm nhiều quá !

Khoa học đã chứng minh rồi, vận động thân thể tiêu hao lượng kalo ít hơn nhiều so với suy nghĩ đầu óc đấy !

Mộ Phần.

Này Ma! ngồi thiền , nhất tâm niệm Phật là không lo không nghĩ ,nghĩa là chẳng tốn cái chi cả. tương lai Ma sẽ nhịn, không mặn mà cũng không chay.hề hề
còn cái lũ tại nhà như nhãn này thì lo phải có cái ăn tức là nghĩ kế sinh nhai nên động niệm , tốn calo cộng với chân tay hoạt động nữa nghe Ma.
học ông già bên ấn độ thì đừng nói mấy cái khoa học nha Ma.
Có biết trong làng khoa học nó cũng lừa thế giới nhiều lắm đó Ma.
Nói thêm cho biết . Trên chùa thì một trăm người giúp cho mười người thì đủ món được. còn tại gia một món lắm lúc còn bở hơi tai ấy. phải biết hiểu lòng nhân một chút .
Nếu có người đã phát tâm giải thoát, mà có chưa ổn chỗ nào thì dìu dắt động viên, chớ có hơi "giàu" một chút mà cà khịa thằng khốn cùng là gặp anh ....hề hề
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
Này Ma! ngồi thiền , nhất tâm niệm Phật là không lo không nghĩ ,nghĩa là chẳng tốn cái chi cả. tương lai Ma sẽ nhịn, không mặn mà cũng không chay.hề hề

Còn cái lũ tại nhà như nhãn này thì lo phải có cái ăn tức là nghĩ kế sinh nhai nên động niệm , tốn calo cộng với chân tay hoạt động nữa nghe Ma.

Học ông già bên ấn độ thì đừng nói mấy cái khoa học nha Ma.

Có biết trong làng khoa học nó cũng lừa thế giới nhiều lắm đó Ma.

Nói thêm cho biết .

Trên chùa thì một trăm người giúp cho mười người thì đủ món được. còn tại gia một món lắm lúc còn bở hơi tai ấy. phải biết hiểu lòng nhân một chút .

Nếu có người đã phát tâm giải thoát, mà có chưa ổn chỗ nào thì dìu dắt động viên, chớ có hơi "giàu" một chút mà cà khịa thằng khốn cùng là gặp anh ....hề hề

Hề hề,

Chắc là làm việc chưa thành thạo, nên phải suy nghĩ tính toán nhiều quá chứ gì !

Lao động chân tay thì vừa làm vừa niệm Phật đi !

Lao động trí óc, thì lúc lao động trí óc thì quên niệm Phật luôn rồi còn gì !

Ai bảo phước mỏng, tối tăm mặt mũi, làm lụng cực nhọc mà không đủ ăn ngày 4-5 bữa ! Sao không tự hỏi tại sao mình không phải con nhà đại gia hay thủ tướng ? Ráng siêng năng hành thiện, bố thí nhiều vào.

Còn về việc nấu nướng, mấy món kia thì phức tạp cái gì ?

Đun một nồi nước sôi, cắm nồi cơm,

Nhặt mớ rau, rửa miếng đậu, gọt củ xu hào, ca rốt, khoai...

Nước sôi bỏ rau vào; Bắc chảo rán đậu !

Rau sôi, cho gia vị, rồi vớt ra ! ( Xong nồi canh )

Đậu chín, bỏ ra ngoài; Cho củ quả vào chảo vừa chiên đâu, đảo lên, rồi gia vị, xì dầu, nước vào , đun sôi nhỏ lửa ! (Hơi cạn nước, là xong món kho !)

Trong lúc chờ đợi, làm bát nước chấm ớt, chanh...

Đủ món chưa ?

Tất cả chưa tới 1h, khoảng 45 phút là xong hết !

Tại mi lười biếng chứ gì !!!

Có cần ta dạy cách đi chợ, một lần ăn cả tuần nữa không ?

Còn nếu do kén cá chọn canh, ăn không nổi, thì phải nhớ ở chùa Cao Mân, quanh năm suốt tháng một thứ một món, ăn không khác cám lợn là mấy ! Gọi là La Hán Thái, tất cả rau củ bỏ trong nồi, rồi đun sôi lên mà ăn !

Bởi ăn như thế nên mới "thái" ra được nhiều La Hán vậy ! Hề hề.

Mộ Phần.
 

nhãn đầu mùa

Registered
Phật tử
Tham gia
10/11/13
Bài viết
294
Điểm tương tác
99
Điểm
43
Hề hề,

Chắc là làm việc chưa thành thạo, nên phải suy nghĩ tính toán nhiều quá chứ gì !

Lao động chân tay thì vừa làm vừa niệm Phật đi !

Lao động trí óc, thì lúc lao động trí óc thì quên niệm Phật luôn rồi còn gì !

Ai bảo phước mỏng, tối tăm mặt mũi, làm lụng cực nhọc mà không đủ ăn ngày 4-5 bữa, đói ráng chịu !

Còn về việc nấu nướng, mấy món kia thì phức tạp cái gì ?

Đun một nồi nước sôi, cắm nồi cơm,

Nhặt mớ rau, rửa miếng đậu, gọt củ xu hào, ca rốt, khoai...

Nước sôi bỏ rau vào; Bắc chảo rán đậu !

Rau sôi, cho gia vị, rồi vớt ra ra ! ( Xong nồi canh )

Đậu chín, bỏ ra ngoài; Cho củ quả vào chảo vừa chiên đâu, đảo lên, rồi gia vị, xì dầu, nước vào đun sôi, nhỏ lửa ! (Hơi cạn nước, là xong món kho !)

Trong lúc chờ đợi, làm bát nước chấm ớt, chanh...

Đủ món chưa !

Tất cả chưa tới 1h, khoảng 45 phút là xong hết !

Tại mi lười biếng chứ gì !!!

Có cần ta dạy cách đi chợ, một lần ăn cả tuần nữa không ?

Mộ Phần.

Cha cha Ma này cũng rành việc nhà giữ. chớ nói là phước mỏng làm nhiều mà chẳng có caí ăn... mà đến những loại mà có hai chân biết chạy , mồm nói như mây mưa, tay đánh bàn phím như xiếc, cho đến ngoài chùa , trong chùa, đầu trọc , không trọc , áo nâu đến áo vàng.... đều là cái loại thúi thây nhớp nhúa như nhau cả cả.
Bao giờ như lão Hoàng Bà một ngày không làm một ngày không ăn thì mới đủ tư cách ....hề hề.
Còn hiện tại mấy cha mà cứ nhận tứ sự cúng dường mà không có biết thế nào là giải thoát . đường đến đỉnh olimpia mà nói mù mờ sang đỉnh...hề hề thì phải biết là muôn kiếp trả nợ không xong.
Chắc Ma kiếp trước có nhiều phước báu , nên đời này sanh trong nhà hào phú, cho nên cũng rành nhiều chuyện con em , cờ bạc, đấm đá kiểu thiếu gia hề hề.
Trong sách gì nhãn có đọc được câu: đằng sau đống tài sản là tội ác, hình như là của Jack London.
không hiểu những nhà hào phú có dính vào chuyện này ?chắc là những kẻ có phước ngày nào cũng thừa thãi sẽ nhiều phước hơn ông già ngày nào cũng lang thang khắp thành này xóm nọ kiếm cơm ăn để hành đạo nhỉ.
Chắc Ma cũng thông tỏ mới biết nhãn này niệm Phật mà tán loạn nên mới tốn sức mà trong khi đánh máy nói chuyện đều là ... chứ gì. đúng là Ma thật sự. thôi trưa rồi đói bụng phải kiếm cái chi cho hết đói đã. chắc Ma không cần ăn phải không .
 

Ba Tuần

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
28/7/16
Bài viết
1,837
Điểm tương tác
904
Điểm
113
Cha cha Ma này cũng rành việc nhà giữ. chớ nói là phước mỏng làm nhiều mà chẳng có caí ăn... mà đến những loại mà có hai chân biết chạy , mồm nói như mây mưa, tay đánh bàn phím như xiếc, cho đến ngoài chùa , trong chùa, đầu trọc , không trọc , áo nâu đến áo vàng.... đều là cái loại thúi thây nhớp nhúa như nhau cả cả.
Bao giờ như lão Hoàng Bà một ngày không làm một ngày không ăn thì mới đủ tư cách ....hề hề.

Còn hiện tại mấy cha mà cứ nhận tứ sự cúng dường mà không có biết thế nào là giải thoát . đường đến đỉnh olimpia mà nói mù mờ sang đỉnh...hề hề thì phải biết là muôn kiếp trả nợ không xong.

Chắc Ma kiếp trước có nhiều phước báu , nên đời này sanh trong nhà hào phú, cho nên cũng rành nhiều chuyện con em , cờ bạc, đấm đá kiểu thiếu gia hề hề.

Trong sách gì nhãn có đọc được câu: đằng sau đống tài sản là tội ác, hình như là của Jack London.

không hiểu những nhà hào phú có dính vào chuyện này ?chắc là những kẻ có phước ngày nào cũng thừa thãi sẽ nhiều phước hơn ông già ngày nào cũng lang thang khắp thành này xóm nọ kiếm cơm ăn để hành đạo nhỉ.

Chắc Ma cũng thông tỏ mới biết nhãn này niệm Phật mà tán loạn nên mới tốn sức mà trong khi đánh máy nói chuyện đều là ... chứ gì. đúng là Ma thật sự. thôi trưa rồi đói bụng phải kiếm cái chi cho hết đói đã. chắc Ma không cần ăn phải không .

Hề hề

"Đằng sau mỗi tài sản lớn, đều là tội ác" - Cuốn God Father của Mario Puzo. [Cuốn này rất hay !]

Nhưng tư tưởng này còn phiến diện, tại không tin có Nhân Quả, chỉ thấy hiện thời nghiệp quả ! Nếu rõ Nhân Quả Ba Đời thì đâu có nói như thế !

Phật sinh ra con Vua, phước tài này đâu phải là sản phẩm của "tội ác" !

Ba Tuần đã viết:

Ai bảo phước mỏng, tối tăm mặt mũi, làm lụng cực nhọc mà không đủ ăn ngày 4-5 bữa, đói ráng chịu ! Sao không tự hỏi tại sao mình không phải con nhà đại gia hay thủ tướng ? Ráng siêng năng hành thiện, bố thí nhiều vào. (tài, pháp, vô úy)

Thì đường lên Đỉnh vốn nó không xa, tại vì "làm" không đúng cách, nên thành ra không "lên đỉnh" được đó thôi !

"Tất cả chúng sanh đều nhờ ăn mà sống", Ma không ngoại lệ. Muốn có ăn, thì phải làm việc ! Đó là điều hiển nhiên !

Ba Tuần đã viết:
Xuất gia không quý ở chỗ đông, mà quý ở chỗ tinh chuyên chọn lựa ! Ngày xưa, một vị muốn xuất gia, thì ít nhất công quả phải 3 năm, xét tâm hạnh rồi mới cân nhắc cho thọ giới !

Nếu bị từ chối ở một chùa, thì tất cả các chùa đều không tiếp nhận ! Đây là Tinh.

Lại trong khi xuất gia, A Xà Lê giáo Giới, 5 năm chẳng cho hành pháp khác, chuyên học hành giới luật ! Đây gọi là Chuyên.

Chọn lựa như thế, nên vị nào đã đứng ra dẫn dắt đều là bậc mô phạm cả !

Gương của các Ngài Ấn Quang, Nguyệt Khê, Hải Hiền...gần đây, không có tùy tiện thâu nhận đệ tử xuất gia, cũng là để muốn cho được cái sự Tinh Chuyên này, hầu giúp cho Chánh Pháp trường tồn nơi thế gian vây !



Hề hề. Lúc nào không còn vọng tưởng ăn nữa, thì sẽ không tìm cái ăn nữa ! Thầy Quán Thế Âm dạy thế !

Làm việc sẽ rất vui khi mình thông tỏ cái việc mình đang làm !

Chớ cho làm việc là khổ, mấy đứa tập gym, tập thể hình đâu có đẹp bằng mấy anh vác đá, xúc cát...

Lão Tỷ Phú, mặt chuột, Jack Ma nói: Ngừng than phiền, suy nghĩ lạc quan, bạn sẽ thấy cơ hội ! Và nhất là : KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC BỎ CUỘC ! [ Lão này hơn 30 tuổi, vẫn nghèo rớt ! Thi đại học 3 lần không đậu ! Xin việc 30 chỗ, đều bị từ chối !...]

Ăn cơm thôi !

Mộ Phần.
 

chieuquan

Active Member
Quản trị viên
Tham gia
3/2/16
Bài viết
125
Điểm tương tác
58
Điểm
28
Đầu tiên tôi xin nói về khoa học là dù ta giết động vật hay thực vật gì đi nữa thì ta cũng đã - giết sự sống - rồi. Người không đồng tình bảo, đồng vật có máu, động vật hữu tình, còn thực vật không có máu, vô tình, nên giết động vật thì sát sinh. Nhưng không có máu thì thực vật cũng có nguyên sinh chất rỉ ra như máu của động vật. Mỗi loài có một nguyên sinh chất khác nhau trong việc trao đổi chất phục vụ cho hoạt động sống của chính nó. Không có gì khác nhau khi ta nhổ một cây rau xanh hay giết một con cá để ăn.
Về Phật giáo nguyên thủy là phật giáo khất thực người ta cho gì ăn nấy, cho thịt cũng hoan hỷ, cho nước đái cũng hoan hỷ uống, v.v.... không đem tâm phân biệt, vì theo thuyết nhà Phật tu là tu tâm với sự tự giác. Phật giáo Nam Tông - còn gọi là tiểu thừa - thì vẫn còn ăn mặn.
Sau này khi Phật giáo phát triển sang phía Bắc – Bắc Tông và bổ sung thêm phải ăn chay để giữ giới, vì họ cho rằng ăn mặn sẽ làm tâm ham thích, cái ngon ăn nhiều, cái dở ăn ít, thì tâm phân biệt còn, thì sẽ còn và bị nhân quả. Ăn chay cũng là một cách rèn luyện khổ hạnh để trì tâm mà tu hành.
Chay hay mặn là do ở Tâm của con người.
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Bên trên