ha hah a ... tiếp nhé [smile]:
vậy khi nào MỘNG HẾT ? ... khi nào HẾT MỘNG DU [smile]
--->> thì là BỨC TRANH KẾ TIẾP .... QUÊN TRÂU CÒN NGƯỜI ... VẦNG TRĂNG XUẤT HIỆN
Đức Phật nói: TA là NGÓN TAY CHỈ TRĂNG .. .chứ không phải là VẦNG TRĂNG
nhưng NGƯỜI CHỈ TRĂNG ... không phải là NHỮNG CON TRÂU ... mà NHỮNG CON TRÂU HUNG DỮ, NHỮNG SANH MẠNG THỨ HAI KHÁC BIỆT với CON NGƯỜI ĐANG NGỒI NGẮM TRĂNG ĐÓ ..
chính là GIÁC GIẢ ... là GIÁC NHÂN ... là NGƯỜI GIÁC NGỘ [smile]
Quên trâu còn người
Vong ngưu tồn nhân
Kị ngưu dĩ đắc đáo gia san
Ngưu dã không hề nhân dã nhàn
Hồng nhật tam can do tác mộng
Tiên thằng không đốn thảo đường gian
Cưỡi trâu về thẳng đến gia san
Trâu đã không rồi người cũng nhàn
Mặt nhật ba sào vẫn say mộng
Dây roi dẹp bỏ --> bên cạnh sàng
cho nên ... khi nào NHỮNG CON TRÂU HUNG DỮ = NHỮNG CON NGƯỜI TRONG TÔI .. không còn hung dữ nữa .. trở về nguyên vị của chúng .. thì "CON NGƯỜI" = cái người Ở NGOÀI NHỮNG CON TRÂU = GIÁC GIẢ đó ..
chính là NHÂN NGOẠI HỮU NHÂN .. VƯỢT TRÊN HỒNG TRẦN [smile]
Kinh Thủ Lăng Nghiêm phân biệt hai loại TÌNH và TƯỞNG:
- Tình chính là những CON TRÂU
- còn TƯỞNG .. chính là những PHÂN, PHẦN của GIÁC NGỘ
vậy chúng ta cùng xem đoạn kinh LĂNG NGHIÊM này:
Này A Nan!
Tất cả thế gian,
sống chết nối tiếp nhau không dứt.
Sống thì thuận theo tập khí mà tạo nghiệp;
chết thì theo dòng biến đổi mà thọ báo.
Lúc gần mạng chung, chỉ còn chút hơi ấm mong manh, bao nhiêu việc thiện việc ác đã làm trong suốt một đời, đều vụt hiện ra; trốn chết và cầu sống, hai tập khí ấy cùng lúc tranh giành.
Nếu thuần là tưởng thì bay lên, ắt sinh lên các cõi Trời. Nếu trong cái tâm bay lên đó mà có bao gồm phước đức, trí tuệ và chí nguyện thanh tịnh, thì tự nhiên tâm được sáng suốt, thấy được tất cả cõi Phật thanh tịnh khắp mười phương, rồi tùy ý nguyện muốn về cõi nào thì được vãng sinh về cõi đó.
Nếu tưởng nhiều mà tình ít, thì cũng bay lên được, nhưng không xa, thành các loài như tiên, đại lực quỉ vương, quỉ dạ xoa bay trên hư không, quỉ la sát đi trên mặt đất; họ có thể đi khắp cõi trời Tứ-vương, không gặp trở ngại. Trong số đó, nếu có ai có thiện tâm và phát nguyện lành, hộ trì Phật pháp, hoặc hộ trì giới cấm và bảo vệ người trì giới, hoặc hộ trì thần chú và bảo vệ người trì chú, hoặc hộ trì người tu thiền định, giữ yên pháp nhẫn, thì những vị ấy, chính mình được ở dưới pháp tòa của Như Lai.
Nếu tưởng và tình bằng nhau, không bay lên cũng không đọa xuống, mà sinh vào cõi nhân gian; vì có tưởng nên có phần thông minh, và vì có tình nên cũng có lẫn phần ngu độn.
Nếu tình nhiều tưởng ít thì sinh vào cõi bàng sinh, thân thể nặng nề thì vào các giống thú có lông mao, thân thể nhẹ nhàng thì vào các loài cầm có lông vũ.
Bảy phần tình ba phần tưởng thì chìm dưới thủy-luân, sinh nơi mé hỏa-luân, chịu hơi nóng của lửa mạnh, làm thân ngạ quỉ, thường bị thiêu đốt; thấy nước thì thành lửa, lửa cháy hại mình, nên trải trăm ngàn kiếp không ăn uống được.
Chín phần tình một phần tưởng thì sa xuống suốt tầng hỏa- luân, đến tận vùng ranh giới giữa hỏa-luân và phong-luân; nhẹ thì sinh vào hữu-gián, nặng thì sinh vào vô-gián, đó là hai loại địa ngục.
Thuần là tình thì sa vào địa ngục A-tì(218) . Nếu có thêm cái tâm hủy báng đại thừa, phá hoại cấm giới của Phật, nói pháp cuồng vọng để tham cầu của tín thí, lạm nhận sự cung kính, hoặc phạm các trọng tội ngũ nghịch, thập ác, thì sẽ bị luân chuyển đọa vào từ địa ngục A-tì này sang địa ngục A-tì khác ở khắp mười phương. - Kinh Thủ Lăng Nghiêm
Như vậy ... TÌNH --> cũng hóa ra thành NHỮNG CON TRÂU TÂM HÙNG SỨC MẠNH ... [smile]
và TƯỞNG .. như là CON NGƯỜI ... với Ý TƯỞNG BAY CAO -->> CHỈ và VỚI TỚI VẦNG TRĂNG [smile]
ờ mà đúng không ? [smile]
:lol: :lol: