...
"Tổ Đạt Ma còn phải 9 năm nhìn vách,. Vì nói không người nghe nổi."
Uả! vậy sao! chuyện này tôi mới đọc câu trên lần đầu...vậy mà cứ tưởng Tổ ĐẠT MA đã được trân truyền chánh pháp nhãn tạng gì đó rồi thì đi đâu nói gì ai mà hổng tin hổng kéo theo đông như kiến...kỳ lạ thật!
Đúng là trái với suy nghĩ của tôi từ đó tới giờ!
Lạ thật! Một vị tổ được trân truyền mà còn như vậy...Huống hồ chi cái thằng cha ngoại đạo ngoại điết này lại lên đây khua muôi nhếch mép nói huyên thuyên! Hi hi hi ...dạ không dám khóc vì sợ xấu lắm...sợ không biết dấu cái mặt cái mũi này đi đâu!...hi hi hi
Chết rồi! chết rồi...lỡ lên đây nói nhiều quá ắt sai nhiều bậy nhiều trật nhiều...thôi phải làm sao rút lại hết bây giờ! hi hi hi
Chỉ có ma mới nghe mình nói!...hi hi hi
Chỉ có kẻ ngu ngu, ngố ngố, ngáo ngáo mới nghe mình nói láo nói tào lao mía lau...
Thôi kệ! không ai nghe mà miễn có người đọc cũng được...cũng vui vui...
Mà không kỳ lạ sao được?
Chả lẽ cái ông tổ gì đó ...không biết nói chuyện hay sao mà nói người ta không nghe? hay tại ổng nói chả ai hiểu ổng nói gì...hay ổng cũng nói toàn là lời trái tai lời thật nên mất lòng...nên chả ai đến nghe...đành phải ngồi diện bích...!?
Sao đây ta! nghĩ hoài hổng có ra.
Nhưng nếu hôm nay mình lại tự phụ, không dám nói ra điều ba hoa, điều cao xa, điều chả ai hiểu ra... thì chả lẽ cái diễn đàn này để trống thì không uổng phí quá hay sao các bạn trẻ?
Dạ! nói tới đây lại quá gây cấn...đành ghi chú lại một lần nữa rằng: Tôi là phàm phu ngu si, tôi không phải là Tổ là Tiên gì đâu...Tôi chỉ là tô là tộ để ăn cơm thôi à! hà hà hà! này các bạn gần xa hãy bỏ qua nha! Nếu không tôi khó mà dám nói ra...
...
À nhớ rồi, đang nói tới cái pháp vô vi, cái BẤT BIẾN, cái ĐI LUI khi không tới được...
Này các bạn:
Sao? hỏi các bạn một lần nữa , các bạn có dám nghỉ tu trong 1 ngày không? các bạn đừng hành trì gì cả...đừng niệm phật, tọa thiền..gì cả chỉ để tâm suy nghĩ những thành bại được mất của mình đó giờ!
CÓ GAN MỚI LÀM GIÀU!- mấy cha kinh doanh hay nói câu này mà.
Hàng gì mà người ta kinh doanh nhiều thì sao mà trúng mánh? chỉ có người gan dạ đầu cơ những mặt hàng ít ai bán mà khi đã sốt giá thì giá mới cao lời mới nhiều...
Bạn hãy giành 1 ngày trong đời để suy gẫm lại xem, tại sao mình cũng y là mình trong khi mình tu hành gì đó mấy chục năm rồi! Phật của mình đi đâu mất rồi sao giờ chưa thấy mặt mày gì hết trơn vậy?
TẠI SAO? TẠI SAO?
Tại mình tu sai! tu trật lất trật liết, tu ngoài vỏ!
Hay tại mình chưa biết thế nào là tu!
Hay tại mình thấy người khác tu, mình tu theo!
Hay tại mình đã mở mắt mà mơ!
Người ta nhắm mắt ngủ mơ đã đành, nay chắc mình đang ăn cơm uống nước cũng mơ nữa hay sao! vậy chớ còn gì nữa...
Hình như đối với tâm thức một người ngoại đạo, một em bé 10 tuổi, một chị bán cá ngoài chợ...hễ họ nghe nói tới PHẬT GIÁO họ liền liên tưởng đến chùa chiền...nghi ngút nhan khói...đông đúc kẻ quỳ người lạy...miệng mồm vang vái lâm râm " a di đà phật cầu phật trời phù hộ cho con được bình an mạnh khỏe, sáng suốt trí huệ..., nghiệp lực sớm tiêu tan..., tin tấn trên đường đạo hạnh...,
Tôi thật là vui khi viết ra điều này...
Tôi cũng thật là kinh ngạc khi nhiều người đến chùa chiền họ đều làm y như vậy...
Thật không thể tin nổi Phật giáo lại như vậy trong con mắt nhậm nhậm của một người ngoại đạo như tôi...
Ngoại đạo thì như ai đó nói là mê tín dị đoan điều này ai mà không biết, là phù phép bái lạy vang xin đã đành...nhưng nay lại thấy trong PHẬT GIÁO còn hơn thế nữa...Thật là buồn mà!
Buồn quá!
Đúng là thời mạt pháp mạt phiết rồi...
Không thể hiểu nổi, ngay cả CÁI NIỀM TIN của mình đối với phật giáo cũng phải cầu với xin với lạy mới có được ban bố đức tin cho mình nữa hay sao! Thật là kỳ lạ hết sức!
Tưởng cầu được nhà lầu xe hơi trúng số thì cũng nên cầu, ai ngờ cầu cho con tin tấn! Thật là ngôc ngốc...
Mình tin hay không là do mình, ai bắt ta tin? ai cho ta cái tin đó ? tự ăn mới no mà, ai ăn mà ta no?
" NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT...độ cho con mau thông minh tin tấn trí huệ và bình an tu hành..." : thật khó mà không rơi giọt lệ khi nghe một bà thím tôi hàng ngày quỳ trước bàn thờ gia tiên và ngôi tam bảo khấn vái câu này như ăn cơm bữa...
Đã mấy ngàn năm trời phật giáo sang VIỆT NAM, tam sao thì thất bản...pháp chân thật NHƯ LAI dạy thì như phần chìm của tảng băng trôi! người ta toàn chỉ thấy phần nổi phía trên thôi vội cho đó là lời chân thật pháp chân thật mà không hề có 1 chút đắng đo suy gẫm...
Mà kỳ thật, nếu chùa mà không nhang không khói, không bái lạy khẩn quỳ thì sao gọi là chùa! Chùa còn là di sản quốc gia nữa mà!
Như trên đã nói, không có nghĩa là phỉ báng chùa chiềng, phỉ báng bái lạy, cầu nguyện! Dạ! thật không dám ạ! Chỉ có điều cầu là cầu phật tại tâm ta, lạy là cũng lạy phật tại tâm ta, vái là cũng vái phật tại tâm ta kìa!
ÔNG PHẬT CỦA MÌNH MÀ MÌNH BỎ QUÊN KHÔNG CHỊU LẠY, CẦU, XIN MÀ ĐI XIN ÔNG PHẬT BÊN NGOÀI BẰNG XI MĂNG, BẰNG TRANH ẢNH...THẬT LÀ NGỐC NGỐC! HAY THÔNG MINH?
chỉ có ông phật trong tâm mình mới có thể cứu mình! thành là thành ông phật trong tâm, phật bên ngoài hay phật ở tây phương, phật THÍCH CA cũng không cứu ta nổi, thành phật dùm ta nổi!
Cha, Dì, con, em họ của SĨ ĐẠT TA làm thị giả mấy chục năm theo sát chân NHƯ LAI là A NAN mà Ngài sau khi thành chánh quả còn cứu không nổi thì bạn có bà con bà kiết gì với thái tử SĨ ĐẠT TA không? mà cầu xin Thái Tử cứu bạn? Bạn nghĩ ai cầu cứu thì NHƯ LAI mới cứu hay sao, còn những người chưa kịp cầu xin thì bỏ mặc họ chết hay sao! NHƯ LAI trong mắt bạn vậy hay sao!
Đau như cắt ruột khi thốt lên điều này...
NHƯ LAI còn nói: " AI NÓI NHƯ LAI THUYẾT PHÁP LÀ HỦY BÁNG NHƯ LAI"
Bạn sẽ khó mà hiểu nổi câu trên lắm, quả thật pháp chân thật không thể nói ra được, nếu nói ra được thì đó đâu còn là pháp chân thật dạy ta, những pháp mà ta thực hành được ngay có làm có chứng có dùng sức thì đó chỉ là tạm thời, là pháp hữu vi là gián tiếp là cái vỏ...cần cắn sâu vào vỏ dừa tươi cắn được lọt vào bên trong mới uống được nước dừa mát lắm!
Nhưng nếu không nói ra viết ra thì lấy cái gì để dạy người ta tu với hành? Bạn thấy đây là điều khó nhất không? mà nếu khi đã nói ra viết ra thì càng xa đạo vậy...Chỉ có kẻ trí mới hiểu nổi...
Và người ta hay phó thác cuộc đời, suy nghĩ, hàng động theo những gì đã thành truyền thống, thành phong tục tập quán, hành động suy nghĩ và hành trì pháp tu theo số đông...và chỉ ngữa tai ngữa mắt vội vàng tin theo lời nói trong kinh, chả suy nghĩ chả động não...chả nghi hoặc! Như Lai còn bão: " chớ vội tin điều gì ta nói..."
Bạn biết đấy, thuyền nếu chở đông khách quá ắt chìm!
Bạn thấy người ta ai cũng nghĩ như thế nào đó mà bạn cũng theo ý nghĩ đó đâu có được...
Bạn thấy người ta tụng kinh niệm phật tọa thiền rồi bạn vội tọa thiền niệm phật tụng kinh theo thì thật quá không nên...Hỏi bạn chứ: bạn niệm phật là niệm cái gì? cái gì là ông phật mà bạn phải niệm phải nhớ!
Lại hỏi bạn thêm: cái gì là thiền? thiền là làm sao? tại sao có tọa mà không đi đứng được hay sao? sao lại ngồi, sao lại phải đợi tới giờ công phu bái sám mới công phu, còn thời gian khác công phu bái sám không được hay sao?
...?
...?
...?
hỗng lẽ tôi phải viết ra 1000 câu hỏi kỳ lạ vậy...
Hiểu đúng TU là gì thì tu mới đúng. Hiểu sai thì làm sai, làm sai thì dù làm có cả đời vẩn sai...hương cà phê cũng chưa hít hít được (Như ông bạn TÀO THÁO nói ý tưởng có thứ cà phê hít không!? thay vì uống thông thường! hi hi hi) chứ đừng nói gì nếm nếm được vị đắng đắng ngòn ngọt của nó...
HI HI HI!
VẬY THEO BẠN THẾ NÀO MỚI GỌI LÀ TU?
BẠN CÓ MUỐN TU KHÔNG?
( Hoiquangphanchieu tào lau! hi hi hi, ai mà không biết tu là gì! ai là tín đồ phật giáo, kể cả ngoại đạo nào mà không muốn tu!)
Thôi! đi thôi, còn nói tào lau e rằng ở lại sợ phải mau ăn vài ba cây sào của ông 5 ông sáu!