- Tham gia
- 23/8/10
- Bài viết
- 3,906
- Điểm tương tác
- 778
- Điểm
- 113
Hí hí càng nói thì càng lòi ra cái bệnh đa nhân cách của ngươi thôi
Ngươi cho rằng con người của mình có hai cái ta, cái ta nào cũng có tri giác hết. Vậy thì:
_ Đã có cái ta thật thì tại sao còn sinh ra cái ta giả để làm chi?
_ Chúng có tự nhận biết bản thân không hay phải nhờ ta này nhận biết ta kia?
_ Khi chết thì cái ta nào tạo nghiệp và đi luân hồi?
_ Đang nói chuyện với doccoden thì ngươi dùng cái ta nào để nhận biết doccoden?
Nếu bạn hiểu con người có hai cái ta tách biệt nhau thì không hiểu ý VNBN này nói rồi. Nói cái Ta Thật thì VNBN dùng phương pháp phủ định, đại loại như phàm những gì hữu tướng đều là hư vọng, chẳng Thật. VNBN phủ nhận tất cả các pháp duyên sanh đều không thật. Đọc lại bài đầu tiên VNBN viết sẽ thấy. Còn cái Ta giả là cái tình trạng vô minh - duyên sanh, chứ không phải một cái gì đó tồn tại độc lập. Bạn hiểu chưa đúng nên bạn lại đặt ra những câu hỏi như thế. Tuy nhiên VNBN cũng sẽ trả lời:
_ Đã có cái ta thật thì tại sao còn sinh ra cái ta giả để làm chi? Cái này cũng giống như câu hỏi: tại sao đã có cái tuyệt đối rồi sao lại còn sanh ra cái tương đối? Các thứ giả đều do các nhân duyên nương nhau mà thành, rồi do các nhân duyên tán ra mà diệt, vốn thật chẳng có cái giả nào là thực có và trường tồn. Lại nữa, thấy cái ta thật sinh ra cái ta giả nào đó thì thành ra cái thật nằm trong chuỗi nhân duyên, như vậy nó không thể thật. Cho nên nói cái thật sinh ra "cái giả nào đó" là chẳng hề đúng vậy.
_ Chúng có tự nhận biết bản thân không hay phải nhờ ta này nhận biết ta kia? Pháp nhận biết này không phải có sẵn, cũng là do nhân duyên mà tụ tán mà thành mà diệt. Chỉ có một thứ nhận biết sau cùng nhất do chẳng trụ trong các nhân duyên mà thường biết. Cái biết như thế tột cùng bản chất vạn vật. Còn gọi là Phật Tri Kiến, nơi tất cả tướng chỉ thất một tướng là không hai, đúng như bản nguyên của chính mình và vạn vật. Tóm lại các nhận biết sai lầm diệt hết thì cái nhận biết như thật hiển lộ.
_ Khi chết thì cái ta nào tạo nghiệp và đi luân hồi? Luân hồi cũng là pháp nhân duyên, như thập nhị nhân duyên đã nói. Cái Ta thật chưa hề luân hồi nhưng cũng chẳng đứng bên ngoài luân hồi. Nó là một xâu chuỗi từ vô minh cho đến khi giác ngộ.
_ Đang nói chuyện với doccoden thì ngươi dùng cái ta nào để nhận biết doccoden? Là cái ta giả (thức biết) trên nền tảng của cái thật. Vì sao lại như vậy? VNBN chưa thấy biết như thật nên chỉ thông qua hình tướng kí tự và nhiều thứ khác mà nhận ra nhưng nếu không có cái ta thật thì các nhân duyên sẽ trở nên rời rạc không thể có liên kết và tổng hợp lại.
VNBN không hề nói "KHÔNG" mà nói "CHƯA". Như vậy, việc dùng chữ CHƯA thì nghĩa lý mà VNBN khác hăn cái bạn hiểu về VNBN viết. Với cách nói chưa ở các bài viết trước thì không rơi vào trường hợp mà bạn đã giả định. Đơn giản vậy!Ngươi nói ''khổ" là do không nhận biết sự thật về chính mình? Mà 'chính mình' đây tức là cái ta thật, vậy té ra cái ta thật không tự nhận biết bản thân rồi, đúng không? Nếu vậy thì nó đâu phải là cái ta thật của ngươi, mà chính cái nhận biết sự thật mới là cái ta thật. Còn nếu ngược lại, nó đã tự nhận biết chính mình từ xưa nay rồi, thì vấn đề ngươi đặt ra rằng 'khổ là do không nhận biết sự thật về chính mình' đã sai ngay từ đầu. Hiểu chửa?
Do bạn hiểu Vô Minh là một thứ cố định nên chưa hiểu ý VNBN viết nên nói vậy. Vô minh là tình trạng chưa nhận thức đúng đắng về chính mình và vạn vật, cũng là chữ "CHƯA", tình trạng này là tình trạng nhận thức, tùy lúc, không cố định.Còn cách giải thích của ngươi về 12 nhân duyên thì ta không lạ gì. Nó sai ở chỗ, nếu vậy thì vô minh từ kiếp trước làm cho tái sinh ở đời này, cho nên không thể giác ngộ được (vì không diệt được vô minh) Tại sao? Tại vì không ai có thể thay đổi quá khứ được.
Tóm lại, ngươi sai ở chỗ cho rằng cái ta thật là cái biết thường trụ. Vậy thì nó đã luôn luôn nhận biết sự thật về chính mình, cho nên những vấn đề kia đâu có liên quan gì đến nó. Đấy, cái căn bệnh hoang tường đa nhân cách của ngươi bắt đầu phát triệu chứng rồi. Ngươi tưởng tượng rằng mình có đến 2 cái ta, chuyện của cái ta giả không liên quan đến ta thật, nhưng ngươi vẫn dùng cái ta này để lo cho cái ta kia, rồi dạy bảo với nhau...hí hí
Hài quá anh bạn, bỏ lửa sang tay người vậy! VNBN đã từng viết, cái Ta thật chưa từng vô minh nên chẳng nói là Vô Minh hay là Minh. Cho nên cái câu "ngươi sai ở chỗ cho rằng cái ta thật là cái biết thường trụ" nghe mà muốn cười bể cả bụng. Bạn hoàn toàn chẳng hiểu đại ý mà VNBN viết rồi, về mặt văn tự bạn toàn hiểu khác ý VNBN. Ngay cả việc, VNBN không có bất kì khẳng định nào về việc cái biết thường trụ là Ta Thật mà bạn cũng cho rằng VNBN nói. Hài!